1 00:00:13,388 --> 00:00:14,723 Nhảy lên! 2 00:00:19,394 --> 00:00:21,355 Tôi không nhớ được ngày tôi chào đời. 3 00:00:22,022 --> 00:00:23,982 Tôi không nhớ bố mẹ mình. 4 00:00:23,982 --> 00:00:26,360 Tôi không nhớ làm thế nào tôi lại rơi vào hoàn cảnh 5 00:00:26,360 --> 00:00:28,529 mà tôi không đủ sức đương đầu. 6 00:00:29,488 --> 00:00:32,658 Điều đầu tiên tôi nhớ là sự sợ hãi. 7 00:00:32,658 --> 00:00:35,619 Nào! Lên nào! 8 00:00:35,619 --> 00:00:37,329 Tôi ở đó để dũng cảm. 9 00:00:37,329 --> 00:00:39,665 Tôi được huấn luyện để bảo vệ. 10 00:00:39,665 --> 00:00:44,545 Lẽ ra tôi phải hành động, nhưng thay vào đó, tôi tê liệt. 11 00:00:44,545 --> 00:00:46,088 Nào. Đi thôi. 12 00:00:47,506 --> 00:00:51,969 Tôi là kẻ hèn, và tôi ghét bản thân mình vì điều đó. 13 00:01:27,171 --> 00:01:29,298 - Và rồi... - Đói không, anh bạn nhỏ? 14 00:01:29,298 --> 00:01:30,591 ...tôi gặp cô ấy. 15 00:01:31,758 --> 00:01:33,594 Chờ đây. Tao sẽ quay lại ngay. 16 00:01:33,594 --> 00:01:35,387 Lần đầu tiên trong đời, 17 00:01:35,387 --> 00:01:37,181 tôi có cảm giác khác ngoài sự sợ hãi. 18 00:01:38,348 --> 00:01:39,766 Tôi cảm thấy an toàn. 19 00:01:41,059 --> 00:01:43,520 Cảm thấy được yêu thương. 20 00:01:45,689 --> 00:01:48,817 Và tình yêu có thể thay đổi mọi thứ. 21 00:01:51,987 --> 00:01:55,824 Tôi có thể bảo vệ cô ấy. Tôi có thể bảo vệ anh ấy. 22 00:02:03,373 --> 00:02:05,501 Đó là mục đích của tôi. 23 00:02:19,473 --> 00:02:20,599 Nhưng tôi đã sai. 24 00:02:22,392 --> 00:02:23,602 Tôi đã không thể bảo vệ anh ấy. 25 00:02:27,981 --> 00:02:29,024 Và trong khoảnh khắc đó, 26 00:02:29,691 --> 00:02:33,403 mọi thứ tôi từng nghĩ về bản thân mình, mọi nỗi sợ hãi tồi tệ nhất mà tôi có, 27 00:02:34,488 --> 00:02:35,739 tất cả đã thành sự thật. 28 00:03:34,214 --> 00:03:36,675 DỰA TRÊN SÁCH CỦA BONNIE GARMUS 29 00:03:36,675 --> 00:03:40,220 CHUỖI PHẢN ỨNG TUYỆT VỜI 30 00:04:44,618 --> 00:04:46,703 NHÀ TANG LỄ GIA ĐÌNH MOORE & CON TRAI BỘ SƯU TẬP GỖ DÁI NGỰA 31 00:05:22,114 --> 00:05:23,365 Phòng nhân sự. Đây là... 32 00:05:24,575 --> 00:05:26,034 Vâng. Đúng thế. 33 00:05:28,912 --> 00:05:29,913 Gì cơ? 34 00:05:33,292 --> 00:05:35,878 Ôi, trời. Khi nào? 35 00:05:36,753 --> 00:05:38,881 Chỉ vì mọi thứ không xảy ra khi ta mong muốn 36 00:05:38,881 --> 00:05:41,008 không có nghĩa là Chúa không có kế hoạch dành cho ta. 37 00:05:41,008 --> 00:05:43,385 Joseph bị các anh em phản bội, 38 00:05:44,052 --> 00:05:46,305 bị bán làm nô lệ, nhưng Chúa có kế hoạch riêng. 39 00:05:46,305 --> 00:05:47,806 Phải, đúng thế. 40 00:05:47,806 --> 00:05:50,100 David chỉ là một cậu bé chăn cừu... 41 00:05:50,100 --> 00:05:52,519 - Mẹ. Con... - ...nhưng Chúa có kế hoạch của riêng mình. 42 00:05:52,519 --> 00:05:54,313 Tiến sĩ Evans đâu rồi ạ? 43 00:05:55,772 --> 00:05:57,149 Đang ở nhà tang lễ. 44 00:05:58,859 --> 00:06:01,278 Con tưởng chú ấy đang ở dưới đất. 45 00:06:02,196 --> 00:06:05,073 Chú ấy đang ở nhà tang lễ, chờ đến thứ Ba mới chôn. 46 00:06:05,616 --> 00:06:07,034 Linh hồn của chú ấy ở đâu ạ? 47 00:06:08,493 --> 00:06:10,537 Linh hồn của chú ấy đã lên thiên đường để về với Chúa. 48 00:06:11,205 --> 00:06:12,206 Sao cơ thể thì lại không ạ? 49 00:06:12,789 --> 00:06:14,082 Nó ở dưới đất. 50 00:06:14,917 --> 00:06:16,502 Ta nghe cha xứ giảng đi, được chứ? 51 00:06:16,502 --> 00:06:19,171 - ...tin rằng Người có kế hoạch. - Đúng thế. 52 00:06:19,171 --> 00:06:21,924 Vì Người sẽ dẫn chúng ta đến sự công chính. 53 00:06:21,924 --> 00:06:23,258 Vâng, đúng thế. 54 00:06:23,258 --> 00:06:25,260 - Amen. - Amen. 55 00:06:27,179 --> 00:06:29,848 Con sẽ thêm Tiến sĩ Evans vào lời cầu nguyện trước khi đi ngủ. 56 00:06:29,848 --> 00:06:31,475 Thế thì tốt quá, con yêu. 57 00:06:31,475 --> 00:06:34,311 Học về truyền thống xưa cũ 58 00:06:34,311 --> 00:06:38,607 Và người sẽ đeo vương miện đầy sao 59 00:06:38,607 --> 00:06:42,903 Chúa ơi, hãy chỉ đường cho con 60 00:06:44,279 --> 00:06:48,367 Các chị em ơi, xuống sông nào 61 00:06:48,367 --> 00:06:51,745 Hãy xuống đó, xuống nhanh nào 62 00:06:51,745 --> 00:06:52,663 Mẹ quay lại ngay. 63 00:06:52,663 --> 00:06:56,708 Các chị em ơi, xuống sông nào 64 00:06:56,708 --> 00:07:00,379 Xuống sông để cầu nguyện 65 00:07:01,505 --> 00:07:05,759 Khi tôi xuống sông cầu nguyện 66 00:07:05,759 --> 00:07:09,137 Học về truyền thống xưa cũ 67 00:07:09,137 --> 00:07:13,016 Và người sẽ khoác áo choàng Đội vương miện 68 00:07:13,016 --> 00:07:16,937 Chúa ơi, hãy chỉ đường cho con 69 00:07:17,646 --> 00:07:21,316 Các anh em ơi, xuống sông nào 70 00:07:21,316 --> 00:07:25,028 Hãy xuống đó, xuống nhanh nào 71 00:07:25,028 --> 00:07:28,991 Các anh em ơi, xuống sông nào 72 00:07:28,991 --> 00:07:32,828 Xuống sông để cầu nguyện 73 00:07:33,537 --> 00:07:37,833 Khi tôi xuống sông cầu nguyện 74 00:07:37,833 --> 00:07:41,295 Học về truyền thống xưa cũ 75 00:07:41,295 --> 00:07:45,215 Và người đeo vương miện đầy sao 76 00:07:45,215 --> 00:07:48,802 Chúa ơi, hãy chỉ đường cho con 77 00:08:15,162 --> 00:08:16,163 Thưa cô? 78 00:08:17,247 --> 00:08:20,334 Ralph Bailey. Tôi đang viết bài về Calvin Evans cho tờ Times. 79 00:08:20,334 --> 00:08:22,503 Liệu tôi có thể hỏi cô vài câu không? 80 00:08:23,337 --> 00:08:24,505 Tôi đoán cô là người nhà. 81 00:08:25,589 --> 00:08:26,590 Không. 82 00:08:28,175 --> 00:08:32,054 Hai hàng đầu tiên thường dành cho người nhà, nên tôi cứ nghĩ... 83 00:08:33,972 --> 00:08:35,933 Vậy cô có thể cho tôi biết cô quen anh ấy thế nào không? 84 00:08:35,933 --> 00:08:38,727 Kể một câu chuyện chẳng hạn? Cô quen anh ấy lâu chưa? 85 00:08:40,395 --> 00:08:41,395 Chưa. 86 00:08:42,981 --> 00:08:44,691 Chưa, vậy cô... 87 00:08:44,691 --> 00:08:48,862 Chưa, tôi quen anh ấy chưa lâu. Tôi quen anh ấy chưa đủ lâu. 88 00:08:50,572 --> 00:08:52,574 Tôi muốn biết chút thông tin cơ bản. 89 00:08:52,574 --> 00:08:54,785 Tôi đã nghe vài điều về anh ấy. 90 00:08:55,410 --> 00:08:58,080 Một người tôi hỏi nói rằng có lúc anh ấy rất thành công, 91 00:08:58,080 --> 00:09:00,707 và một người khác thậm chí còn gọi anh ấy là... 92 00:09:00,707 --> 00:09:03,293 Tôi chỉ trích nguyên văn thôi... rằng anh ấy có khi rất khốn nạn. 93 00:09:05,462 --> 00:09:07,881 Ai quen anh ấy sẽ biết rõ rằng điều đó không đúng. 94 00:09:08,465 --> 00:09:09,967 Tôi tưởng cô nói không biết rõ anh ấy. 95 00:09:09,967 --> 00:09:12,052 Tôi nói là tôi quen anh ấy chưa đủ lâu. 96 00:09:12,052 --> 00:09:14,304 Ừ, thì tôi nói thế mà. Rằng cô quen anh ấy không lâu lắm. 97 00:09:15,138 --> 00:09:17,391 Khoan, hình như cô không được mang chó vào đây. 98 00:09:17,391 --> 00:09:18,892 Lúc đi vào, tôi có thấy biển báo. 99 00:09:19,726 --> 00:09:21,103 Tôi rất tiếc vì mất mát của cô. 100 00:09:29,736 --> 00:09:35,534 Vì mọi chuyện đều có lý do. Thời khắc để sinh ra và để chết đi. 101 00:09:36,451 --> 00:09:40,747 Calvin Evans là một người tài giỏi, một nhà hóa học tận tụy 102 00:09:40,747 --> 00:09:44,001 và luôn là sức sống và linh hồn của bữa tiệc. 103 00:09:44,001 --> 00:09:47,713 Calvin Evans không có người thân nào còn sống. 104 00:09:48,422 --> 00:09:51,592 Và mặc dù ta không thể biết Chúa có kế hoạch gì cho mình, 105 00:09:51,592 --> 00:09:56,638 ta phải tin rằng anh ấy sẽ luôn là một người con của Chúa. 106 00:09:57,723 --> 00:10:01,643 Trong lúc các vị, người thân và cộng đồng, tiếc thương cho mất mát bi kịch này, 107 00:10:01,643 --> 00:10:04,938 hãy tìm kiếm sự an ủi ở nhau và ở lòng tốt của Calvin. 108 00:10:18,911 --> 00:10:20,621 Cô ấy không nói chuyện với tôi suốt nhiều ngày. 109 00:10:21,872 --> 00:10:24,791 Cô ấy không động vào tôi, hầu như không hề nhìn tôi. 110 00:10:33,008 --> 00:10:34,885 Tôi đã mong thời gian sẽ giúp cô ấy quên đi rằng 111 00:10:34,885 --> 00:10:37,721 đó là lỗi của tôi, nhưng sao có thể chứ? 112 00:10:39,264 --> 00:10:43,185 Vì thất bại thường là thứ người ta không thể nào quên. 113 00:10:46,563 --> 00:10:49,024 - Anh ấy có rủ cô đi chơi không? - Không, tôi không muốn kể chuyện đó. 114 00:10:49,024 --> 00:10:51,735 Xem ai kìa. Đừng nhìn chằm chằm, Bertha. 115 00:10:51,735 --> 00:10:54,613 Không ngờ cô ta lại đến đây. Xác còn chưa lạnh mà. 116 00:11:29,314 --> 00:11:31,817 Tôi biết mọi mùi của anh ấy. 117 00:11:32,651 --> 00:11:36,947 Mùi sau khi anh ấy bị ướt người, sau khi anh ấy đi ra ngoài về. 118 00:11:36,947 --> 00:11:38,949 Mùi sau khi anh ấy chạy. 119 00:11:40,409 --> 00:11:43,745 Nhưng trong này, tôi không ngửi thấy gì cả. 120 00:11:48,208 --> 00:11:49,209 Ổn rồi. 121 00:11:50,961 --> 00:11:52,337 Elizabeth, cô đây rồi. 122 00:11:53,505 --> 00:11:55,549 Đồ đạc của tôi đâu? Đồ đạc của Calvin đâu? 123 00:11:55,549 --> 00:11:58,635 Cô Zott, còn quá sớm để đi làm lại. Cô cần nghỉ ngơi. 124 00:11:58,635 --> 00:12:00,971 Tôi cần làm việc. Tôi cần sổ ghi chép và nghiên cứu của tôi. 125 00:12:00,971 --> 00:12:02,514 Calvin và tôi sắp... Ý tôi là, 126 00:12:02,514 --> 00:12:06,393 chúng tôi sắp nộp đơn xin trợ cấp Remsen. Tôi không thể nghỉ ngày nào được. 127 00:12:07,019 --> 00:12:08,687 Mọi thứ đã được cất vào kho. 128 00:12:09,271 --> 00:12:10,981 Được rồi. Vậy là tôi phải điền đơn hả? 129 00:12:12,107 --> 00:12:14,651 Công trình của Tiến sĩ Evans giờ thuộc về Hastings. 130 00:12:18,488 --> 00:12:21,700 Nhưng đó là công trình của chúng tôi. Chúng tôi sắp hoàn thành rồi. 131 00:12:22,367 --> 00:12:25,287 Có phòng lab trống nào cho tôi sử dụng ngoài giờ làm không? 132 00:12:26,038 --> 00:12:28,999 Tôi rất tiếc. Đó là... chính sách. 133 00:12:32,377 --> 00:12:38,133 Còn tư trang của anh ấy thì sao? Đĩa hát, quần áo, áo khoác thí nghiệm? 134 00:12:39,092 --> 00:12:44,181 Tôi biết... mối quan hệ bất thường giữa cô và Tiến sĩ Evans. 135 00:12:44,181 --> 00:12:45,557 Nhưng chúng ta phải đợi. 136 00:12:45,557 --> 00:12:49,895 Đợi xem có anh em hay họ hàng ruột thịt nào 137 00:12:49,895 --> 00:12:52,272 đến đây đòi lấy hay không. 138 00:12:53,398 --> 00:12:55,734 Tôi xin lỗi. Nếu cô cần khóc... 139 00:12:55,734 --> 00:12:56,818 Tôi không cần. 140 00:12:57,945 --> 00:13:02,950 Tôi muốn làm việc. Tôi cần phải làm việc, Fran. Xin cô. 141 00:13:04,243 --> 00:13:06,745 Cưng à, tôi e là nếu không có nhà hóa học nào hỗ trợ... 142 00:13:10,958 --> 00:13:13,043 Tôi biết tiền nong đang eo hẹp. Để xem tôi có thể làm gì nào. 143 00:13:13,043 --> 00:13:16,755 Cô có thể ở khu nhà hành chính. Nhưng chó của Tiến sĩ Evans... 144 00:13:17,339 --> 00:13:20,467 Nếu cô có thể quay lại mà không có con chó thì tôi có thể thu xếp cho cô ngay. 145 00:13:24,012 --> 00:13:24,930 Cảm ơn cô. 146 00:13:33,063 --> 00:13:35,607 Khi cô ấy đi mỗi sáng, tôi rất sợ hãi. 147 00:13:36,441 --> 00:13:38,569 Vì nhỡ đâu cô ấy không bao giờ về nữa thì sao? 148 00:13:38,569 --> 00:13:42,072 Tao sẽ để lại đồ ăn cho mày. Sẽ có vào đúng 3:30 chiều. 149 00:13:43,031 --> 00:13:44,074 Tao sẽ bật TV. 150 00:13:44,074 --> 00:13:47,411 Phim hoạt hình, bình thường tao hay tránh, nhưng trong hoàn cảnh này 151 00:13:47,411 --> 00:13:49,246 thì tao thích xem nó hơn thời sự. 152 00:13:49,246 --> 00:13:50,205 Cửa sau mở... 153 00:13:50,205 --> 00:13:52,374 Nhưng tôi không thể không cảm thấy nhẹ nhõm, 154 00:13:52,374 --> 00:13:55,043 vì tôi không phải đối mặt với những gì mình đã làm. 155 00:14:02,676 --> 00:14:07,347 Vì từ "gray" với chữ A 156 00:14:07,347 --> 00:14:10,267 là cách đánh vần đúng trong tiếng Mỹ, 157 00:14:10,267 --> 00:14:15,230 manh mối ở hàng ngang số 14 "Trà Earl ba chấm" là không đúng. 158 00:14:15,230 --> 00:14:20,527 Phải là chữ E mới đúng, vì nó được đặt tên theo Charles Grey. 159 00:14:22,779 --> 00:14:24,072 Cô có ghi lại hết không? 160 00:14:24,072 --> 00:14:26,325 Có, và nó rất thú vị. 161 00:14:26,325 --> 00:14:28,702 Cô gái trẻ, cô đang nói kháy tôi à? 162 00:14:29,995 --> 00:14:30,996 Tất nhiên là không. 163 00:14:49,264 --> 00:14:53,310 Tôi biết giờ thật không đúng lúc vì Tiến sĩ Evans sắp nộp đơn 164 00:14:53,310 --> 00:14:55,812 xin trợ cấp của chúng tôi, nhưng... 165 00:14:57,439 --> 00:14:58,857 hy vọng anh hiểu là 166 00:14:59,358 --> 00:15:04,488 Quỹ Remsen cần bắt đầu đặt tiền của mình vào nơi khác. 167 00:15:04,488 --> 00:15:05,572 Tôi đoán thế. 168 00:15:06,240 --> 00:15:08,909 Nhưng đó cũng là chuyện tôi muốn nói với ông. 169 00:15:10,953 --> 00:15:13,914 Thật khó mà chấp nhận việc xảy ra mấy ngày vừa qua vì 170 00:15:14,623 --> 00:15:17,376 Calvin là bạn thân của tôi và cũng là bạn cùng phòng lab. 171 00:15:17,376 --> 00:15:18,836 Tôi không biết việc đó đấy. 172 00:15:19,545 --> 00:15:21,672 Vậy nên tôi không biết liệu... 173 00:15:22,256 --> 00:15:24,716 Và tôi biết việc này khả năng không cao lắm. 174 00:15:25,801 --> 00:15:28,512 Tôi muốn tiếp tục công trình của Tiến sĩ Evans. 175 00:15:28,512 --> 00:15:30,013 Không chỉ vì anh ấy, 176 00:15:30,013 --> 00:15:35,269 mà còn để cố trả lời những câu hỏi lớn mà ta đã trăn trở nhiều năm qua. 177 00:15:38,021 --> 00:15:39,857 Để tôi nói lại với hội đồng. 178 00:15:51,285 --> 00:15:52,286 Tôi có quà cho anh. 179 00:15:53,996 --> 00:15:54,997 Gì cơ, thưa sếp? 180 00:15:55,831 --> 00:15:56,665 Mở ra đi. 181 00:16:01,170 --> 00:16:02,171 Được rồi. 182 00:16:05,090 --> 00:16:07,259 Tôi... Đây là... 183 00:16:08,468 --> 00:16:11,805 Ôi, đây là công trình về nucleotide của Zott và Evans. 184 00:16:11,805 --> 00:16:13,182 Không, Tiến sĩ Boryweitz. 185 00:16:13,182 --> 00:16:17,019 Đó là nghiên cứu về nucleotide của Hastings, 186 00:16:17,019 --> 00:16:19,605 và tôi muốn anh tái tạo kết quả. 187 00:16:22,733 --> 00:16:26,361 Tôi rất muốn giúp anh, thưa sếp. Thật đó, tôi muốn lắm. Tôi chỉ... 188 00:16:26,361 --> 00:16:29,615 Tôi không thể nhận công khi tôi không làm gì cả. 189 00:16:29,615 --> 00:16:31,783 Vậy thì làm đi. Cùng tôi. 190 00:16:31,783 --> 00:16:35,704 Nghe này, nếu nghiên cứu này mang tính đột phá như Evans đã nói, 191 00:16:35,704 --> 00:16:40,792 vậy thì anh và tôi hãy tái tạo kết quả từng bước một và biến nó thành của ta. 192 00:16:42,794 --> 00:16:43,795 Còn cô Zott thì sao? 193 00:16:46,048 --> 00:16:50,427 Nghe này, nếu anh không đủ khả năng thì tôi sẽ phải tìm người khác thay thế. 194 00:16:58,060 --> 00:17:02,231 Tôi đoán là sẽ thật đáng tiếc nếu ta lãng phí thành quả của Calvin. 195 00:18:31,737 --> 00:18:33,405 CHU KỲ KINH NGUYỆT BẮT ĐẦU - KẾT THÚC 196 00:18:36,325 --> 00:18:38,160 THÁNG MỘT 197 00:18:51,798 --> 00:18:57,804 XÁC ĐỊNH TÌNH TRẠNG CÓ THAI QUA SỰ RỤNG TRỨNG CỦA LOÀI LƯỠNG CƯ 198 00:19:23,413 --> 00:19:24,414 Xin lỗi. 199 00:19:26,291 --> 00:19:28,502 Tôi tưởng anh biết tôi sẽ đến. 200 00:19:28,502 --> 00:19:31,964 Tiến sĩ Donatti yêu cầu một số mẫu cho phòng lab dược lý. 201 00:19:33,715 --> 00:19:35,759 Tất nhiên rồi. Không ai cho tôi biết gì hết. 202 00:19:37,094 --> 00:19:38,011 Cô cần gì thì cứ lấy đi. 203 00:19:51,316 --> 00:19:55,070 {\an8}ĐANG LÀM VỆ SINH 204 00:19:56,446 --> 00:19:58,323 {\an8}KIỂM SOÁT - THỬ NGHIỆM 205 00:22:17,671 --> 00:22:20,007 Tôi biết về đứa bé trước cả cô ấy. 206 00:22:20,757 --> 00:22:24,011 Như cái cách tôi biết trời sẽ mưa rất lâu trước khi có mưa. 207 00:22:27,848 --> 00:22:31,810 Và tôi nghĩ có lẽ đây sẽ là khởi đầu mới cho chúng tôi. 208 00:22:31,810 --> 00:22:32,895 Một khởi đầu mới. 209 00:22:59,254 --> 00:23:02,382 Xin chào. Tôi có thể giúp gì cho cô? 210 00:23:03,634 --> 00:23:06,220 Mọi việc ổn cả chứ? Tôi đang gõ cửa. 211 00:23:06,220 --> 00:23:08,347 Tôi đang làm phòng lab hóa học cấp công nghiệp. 212 00:23:10,057 --> 00:23:11,475 Giờ không tiện lắm hả? 213 00:23:11,475 --> 00:23:12,559 Không tiện gì cơ? 214 00:23:13,810 --> 00:23:18,315 Bài báo này trên tờ LA Times mô tả Calvin như một kẻ xấu xa ấy. 215 00:23:18,899 --> 00:23:22,069 "Ngay cả người duy nhất ngồi ở khu ghế người thân cũng nói, 216 00:23:22,069 --> 00:23:24,196 'Tôi không biết anh ấy rõ lắm'". 217 00:23:25,781 --> 00:23:27,449 Thật kinh khủng. Tôi sẽ không bao giờ nói thế. 218 00:23:27,449 --> 00:23:30,619 Đúng thế. Đó là sự vô trách nhiệm về mặt báo chí. 219 00:23:31,161 --> 00:23:32,287 Ta có thể xin lệnh cấm. 220 00:23:35,123 --> 00:23:37,042 Calvin không quan tâm người ta nghĩ gì về mình. 221 00:23:38,794 --> 00:23:39,920 Đây là lịch sử. 222 00:23:39,920 --> 00:23:41,547 Những gì được viết giờ đã được ghi lại. 223 00:23:42,589 --> 00:23:45,592 Tôi sẽ nói chuyện với ai đó ở tờ Times, có thể tôi sẽ cần cô ký bản tuyên thệ. 224 00:23:45,592 --> 00:23:47,803 Có lẽ sẽ không đến mức đó, nhưng tôi sẽ cho cô biết tình hình. 225 00:23:48,679 --> 00:23:50,055 Tôi xin lỗi. Cô là ai? 226 00:23:51,557 --> 00:23:52,683 Tôi là Harriet Sloane. 227 00:23:54,101 --> 00:23:55,602 Tôi sống ngay bên kia đường. 228 00:23:56,311 --> 00:23:57,437 Calvin là bạn tôi. 229 00:24:00,774 --> 00:24:02,693 Xin lỗi. Giờ tôi đang bất ổn lắm. 230 00:24:04,069 --> 00:24:05,445 - Chúc cô một tối tốt lành. - Cô cũng thế nhé. 231 00:24:18,166 --> 00:24:20,043 Tôi bỗng ngộ ra điều gì đó. 232 00:24:20,544 --> 00:24:24,464 Lúc nào còn thức là tôi luôn đứng gác bên cửa sổ. 233 00:24:25,424 --> 00:24:28,051 Tôi đã được trao một cơ hội khác để bảo vệ gia đình mình. 234 00:24:38,937 --> 00:24:42,149 Và tôi sẽ không thất bại lần nữa. Tôi không thể. 235 00:24:43,192 --> 00:24:48,822 Mãi đến năm 1934, họ mới bắt đầu phục vụ bữa trưa trong phòng này. 236 00:24:48,822 --> 00:24:54,953 Và đến tận năm 1939 mới bắt đầu có các món nóng. 237 00:24:55,662 --> 00:25:00,417 Thịt bò ướp gia vị Ai-len vào thứ Hai. Gà và há cảo vào thứ Ba. 238 00:25:01,001 --> 00:25:04,421 Hay là thứ Tư nhỉ? Chắc chắn tôi nhớ mà. 239 00:25:04,421 --> 00:25:07,007 - Khoan. Có phải là khi... - Xin lỗi. Tôi xin phép, ông Astor. 240 00:25:11,637 --> 00:25:12,804 Để xem nào. 241 00:25:12,804 --> 00:25:14,473 Boryweitz, nói chuyện một lát được không? 242 00:25:15,641 --> 00:25:16,642 Tất nhiên. 243 00:25:18,519 --> 00:25:21,855 Elizabeth, tôi xin lỗi vì đã không có dịp nói chuyện với cô ở đám tang, 244 00:25:21,855 --> 00:25:24,942 nhưng tôi rất tiếc về mất mát của cô. 245 00:25:26,026 --> 00:25:27,236 Tôi biết hai người rất thân thiết. 246 00:25:27,945 --> 00:25:30,739 Cảm ơn. Anh vẫn đang quen Laurel chứ? 247 00:25:35,369 --> 00:25:36,370 Cô biết ư? 248 00:25:37,204 --> 00:25:38,205 Ai cũng biết. 249 00:25:40,123 --> 00:25:42,251 Donatti đã lấy hết đồ đạc của chúng tôi. 250 00:25:42,876 --> 00:25:43,961 Nghiên cứu của chúng tôi. 251 00:25:43,961 --> 00:25:45,671 Đồ dùng cá nhân của Calvin. 252 00:25:45,671 --> 00:25:47,798 Và tôi biết Laurel làm ở kho lưu trữ. 253 00:25:47,798 --> 00:25:53,345 Vậy nên, nếu có thể hỏi cô ấy nếu tôi lấy được gì đó. Gì cũng được. 254 00:25:56,932 --> 00:25:58,684 Tôi sẽ hỏi thử. Ừ. 255 00:26:00,561 --> 00:26:01,687 Cảm ơn Alfred. 256 00:26:09,570 --> 00:26:12,906 Không, thứ Ba là món thịt bò thái mỏng sốt kem, 257 00:26:13,907 --> 00:26:18,704 thứ Tư là gà và há cảo, còn thứ Sáu là món cá tuyết ác mộng. 258 00:26:21,582 --> 00:26:22,583 LA Times. 259 00:26:34,011 --> 00:26:35,429 Xin lỗi vì đã để cô đợi. 260 00:26:36,180 --> 00:26:38,932 Hôm nay chưa gì mà đã dài như hai tuần. Được rồi. 261 00:26:38,932 --> 00:26:41,018 - Xin lỗi vì tôi đến muộn, cô... - Sloane. 262 00:26:41,018 --> 00:26:43,854 Cô Sloane. Đúng rồi. Vâng, tôi đã nhận được thư của cô. 263 00:26:43,854 --> 00:26:46,315 Chúng tôi rất vui khi có tin báo mới. Cô có tin gì vậy? 264 00:26:46,315 --> 00:26:48,609 Tin về trận động đất ở đường nứt gãy White Wolf... 265 00:26:48,609 --> 00:26:52,196 Thực ra, tôi đến đây vì bài báo anh viết về Calvin Evans. 266 00:26:53,447 --> 00:26:54,990 Khá thú vị, đúng không? 267 00:26:54,990 --> 00:26:56,992 Tôi đã bỏ sót gì à? Anh ta có vẻ khá lập dị. 268 00:26:56,992 --> 00:27:01,705 Anh ấy không lập dị. Anh ấy là người tài giỏi. Một người tốt. 269 00:27:02,206 --> 00:27:04,166 Điều anh đã viết là không chính xác. 270 00:27:04,166 --> 00:27:07,503 Điều anh đã viết là phỉ báng và sai trái. Nói chung là sai. 271 00:27:07,503 --> 00:27:09,963 Chính xác thì tôi viết sai cái gì? 272 00:27:09,963 --> 00:27:12,090 Vì nếu có những thông tin cụ thể trong đó... 273 00:27:12,090 --> 00:27:14,635 {\an8}Đó là tiền đề, là toàn bộ chân dung. 274 00:27:14,635 --> 00:27:17,095 {\an8}"Mặc dù Evans được cộng đồng khoa học tôn trọng, 275 00:27:17,095 --> 00:27:19,473 anh được biết đến là người sống ẩn dật. 276 00:27:19,473 --> 00:27:22,142 Lạnh lùng với đồng nghiệp và ít khi cười. 277 00:27:22,142 --> 00:27:27,356 Anh ấy tài giỏi bao nhiêu thì cũng tẻ nhạt bấy nhiêu. Đầu óc vĩ đại, mà nhàm chán". 278 00:27:27,356 --> 00:27:29,066 Anh gọi đây là báo chí hả? 279 00:27:30,567 --> 00:27:32,778 Calvin là người ấm áp nhất mà tôi biết. 280 00:27:33,529 --> 00:27:36,073 Nếu tâm trí anh ấy vĩ đại thì trái tim anh ấy còn vĩ đại hơn. 281 00:27:36,073 --> 00:27:37,866 Câu đó nên được đưa vào bài báo. 282 00:27:37,866 --> 00:27:39,701 - Nhưng đó là những trích dẫn... - Trích dẫn ẩn danh. 283 00:27:39,701 --> 00:27:41,954 - Từ đồng nghiệp của anh ta. - Tôi muốn xem bản ghi chép. 284 00:27:43,330 --> 00:27:44,790 Cứ tự nhiên. 285 00:27:46,124 --> 00:27:49,336 Nghe này, tôi rất tiếc. Thật đó. 286 00:27:50,212 --> 00:27:52,548 Nhưng muốn bán báo phải có tranh cãi và tin đồn. 287 00:27:52,548 --> 00:27:53,924 Tôi chỉ đang cố giữ cần câu cơm thôi. 288 00:27:57,261 --> 00:27:59,263 Như tôi đã nói, hôm nay ở đây rất bận rộn. 289 00:27:59,263 --> 00:28:02,599 Nếu cô không có câu chuyện gì khác cho tôi thì tôi phải quay lại làm việc đây. 290 00:28:21,660 --> 00:28:23,954 - Xin chào. - Tôi chưa đến mà anh đã làm rồi. 291 00:28:24,454 --> 00:28:26,331 Không, đâu có. Tôi chỉ chuẩn bị sẵn mọi thứ thôi. 292 00:28:27,541 --> 00:28:29,126 Tôi có hơi bối rối. 293 00:28:30,919 --> 00:28:32,129 - Ừ. - Ta sẽ bắt đầu ở đây. 294 00:28:44,391 --> 00:28:46,560 Chậm thôi. 295 00:28:47,186 --> 00:28:48,604 Đây. 296 00:28:49,438 --> 00:28:51,315 Anh đã thêm bạc cacbonat trước, phải không? 297 00:28:52,566 --> 00:28:53,650 Tôi tưởng anh thêm rồi. 298 00:29:08,582 --> 00:29:09,833 Anh thấy có đúng không? 299 00:29:11,502 --> 00:29:12,711 Hình như ta quên gì đó. 300 00:29:12,711 --> 00:29:13,795 Còn phải nói. 301 00:29:16,298 --> 00:29:17,841 Thứ lỗi cho tôi vì đã quá tự tin, 302 00:29:17,841 --> 00:29:19,968 nhưng tôi cho rằng ủy ban này tuân thủ 303 00:29:19,968 --> 00:29:22,137 các luật lệ của Hiến pháp Hoa Kỳ. 304 00:29:23,805 --> 00:29:26,058 Được rồi. Tất cả chúng ta đều nhất trí. 305 00:29:26,058 --> 00:29:27,893 Tôi cũng tuân thủ Hiến pháp. 306 00:29:31,146 --> 00:29:36,026 Và tôi cho rằng sự tuân thủ đó áp dụng cho tất cả các tu chính án. 307 00:29:36,026 --> 00:29:38,278 Kể cả Tu chính án thứ 14, thứ... 308 00:29:44,159 --> 00:29:48,539 Thứ đảm bảo rằng tất cả mọi người... 309 00:29:49,957 --> 00:29:52,417 được bảo vệ bình đẳng trước pháp luật. 310 00:29:52,417 --> 00:29:56,004 Vậy nên... Chỗ này có hơi gây tranh cãi. 311 00:29:56,004 --> 00:29:58,882 Làm thế nào Hiệp hội Chủ nhà Beverly 312 00:29:58,882 --> 00:30:04,179 lại có được những quyền khác với tôi và hàng xóm của tôi 313 00:30:04,763 --> 00:30:07,850 trong việc xây dựng đường cao tốc này? 314 00:30:08,350 --> 00:30:13,814 Giả sử tất cả đều được bảo vệ bình đẳng. Có ai muốn giải thích không? 315 00:30:18,151 --> 00:30:21,446 Không à? Vậy thì tôi sẽ nói tiếp. 316 00:30:22,906 --> 00:30:28,579 Cao tốc các ông muốn xây để san bằng khu phố của chúng tôi... 317 00:30:39,548 --> 00:30:43,802 Chào. Vì thùng đồ này, tôi phải đưa Laurel đến Musso & Frank đây. 318 00:30:44,553 --> 00:30:45,554 Mời vào. 319 00:30:48,682 --> 00:30:49,683 Cảm ơn anh nhiều lắm. 320 00:30:50,851 --> 00:30:51,894 Có gì đâu. 321 00:30:53,061 --> 00:30:59,860 Nhưng... Elizabeth này, Laurel và tôi đã tìm hết cả kho rồi 322 00:30:59,860 --> 00:31:01,737 mà vẫn không thấy nghiên cứu của cô. 323 00:31:02,863 --> 00:31:03,947 Có lẽ nó bị cất nhầm chỗ, 324 00:31:03,947 --> 00:31:07,075 hoặc có lẽ đã vô tình bị vứt đi. 325 00:31:07,075 --> 00:31:10,245 Tôi... không thấy nó đâu hết. 326 00:31:13,081 --> 00:31:14,208 Tôi rất xin lỗi. 327 00:31:15,209 --> 00:31:16,210 Không sao đâu. 328 00:31:19,463 --> 00:31:20,672 Anh ăn tối ngon miệng nhé. 329 00:31:20,672 --> 00:31:21,757 Cảm ơn. 330 00:31:27,012 --> 00:31:29,014 {\an8}C. EVANS - ĐỒ DÙNG CÁ NHÂN 331 00:32:02,881 --> 00:32:07,094 Tôi biết đó chỉ là món đồ nhỏ, nhưng nó chứa rất nhiều kỷ niệm về anh ấy. 332 00:32:08,095 --> 00:32:09,096 Về chúng tôi. 333 00:32:10,180 --> 00:32:15,102 Anh ấy ở đây suốt bấy lâu nay. Tại sao họ gói anh ấy lại? 334 00:32:21,733 --> 00:32:25,487 HARRIET, LẦN SAU TÔI SẼ ĐẾN. - C 335 00:32:29,908 --> 00:32:30,993 Mẹ! 336 00:32:32,286 --> 00:32:33,787 Mẹ, bảo em ấy thôi đi! 337 00:32:33,787 --> 00:32:35,330 Junior, bỏ mũi tên xuống. 338 00:32:35,330 --> 00:32:37,833 - Mẹ, chị ấy động vào cây cung của con! - Không, làm gì có! 339 00:32:37,833 --> 00:32:38,750 Mẹ! 340 00:32:38,750 --> 00:32:40,836 - Đừng có dùng nó đánh chị! - Trả lại đây! 341 00:32:41,420 --> 00:32:44,590 Tôi không muốn làm phiền cô, nhưng tôi muốn đưa cô cái này. 342 00:32:46,049 --> 00:32:48,302 Nói đúng hơn là Calvin muốn. 343 00:32:48,302 --> 00:32:50,262 - Em không có! - Có mà! 344 00:32:50,262 --> 00:32:52,306 Đây là ghế của em, không phải của chị. 345 00:32:53,557 --> 00:32:55,893 - Cô có muốn vào không? - Không. Không cần đâu. 346 00:32:55,893 --> 00:32:57,394 Mẹ ơi, đến lôi nó đi đi! 347 00:32:57,936 --> 00:32:59,980 Chờ chút nhé. Có đồ ăn là chúng bình tĩnh lại ngay. 348 00:32:59,980 --> 00:33:01,273 Nhưng thôi nào. Vào đi. 349 00:33:01,273 --> 00:33:02,983 - Ăn tối! - Thôi ngay! 350 00:33:02,983 --> 00:33:04,401 Không, chị thôi đi ấy! 351 00:33:08,322 --> 00:33:09,698 Em ấy chạm vào con! 352 00:33:25,464 --> 00:33:28,717 Tôi đã rất giận anh ấy trong lần nói chuyện cuối cùng. 353 00:33:29,801 --> 00:33:31,470 Giờ vẫn thế. Nên... 354 00:33:32,304 --> 00:33:34,681 giờ tôi giận bản thân vì đã giận anh ấy. 355 00:33:38,769 --> 00:33:39,770 Cô thích nhạc jazz không? 356 00:33:41,438 --> 00:33:42,523 Bắt đầu thấy thích rồi. 357 00:33:45,651 --> 00:33:48,028 Khi Calvin mới chuyển đến, tôi vẫn chưa gặp anh ấy. 358 00:33:48,028 --> 00:33:49,238 Mới thấy xe tải chở đồ thôi. 359 00:33:50,781 --> 00:33:53,283 Nên tôi qua đó cùng chiếc bánh chào mừng đến với khu phố, 360 00:33:53,283 --> 00:33:56,078 và tôi nghe nhạc Charlie Parker đang gào thét từ bên trong. 361 00:33:56,578 --> 00:34:00,123 Và tôi nghĩ, "Gia đình này có gu đấy". 362 00:34:01,917 --> 00:34:02,960 Vậy nên, hãy tưởng tượng sự ngạc nhiên của tôi 363 00:34:02,960 --> 00:34:05,921 khi gã da trắng duy nhất trong vòng năm dãy nhà ra mở cửa. 364 00:34:08,799 --> 00:34:10,425 Cô đã bao giờ thấy anh ấy nhảy chưa? 365 00:34:12,302 --> 00:34:17,391 Tôi từng thấy một lần qua cửa sổ và cứ chọc anh ấy hoài. Và tôi chỉ... 366 00:34:18,600 --> 00:34:19,810 Ồ, phải. 367 00:34:19,810 --> 00:34:24,606 - Tôi... cười ra nước mắt. - Vai với đầu lắc liên tục. 368 00:34:30,362 --> 00:34:31,362 Trời. 369 00:34:41,081 --> 00:34:43,375 Vậy giờ cô có thể giải thích tại sao ai đó lại cần 370 00:34:43,375 --> 00:34:45,878 một phòng lab cấp công nghiệp trong nhà bếp không? 371 00:34:47,880 --> 00:34:49,672 Tôi phải hoàn thành nghiên cứu của chúng tôi. 372 00:34:56,471 --> 00:34:57,472 Tôi... 373 00:34:59,558 --> 00:35:00,809 Tôi không có nhiều thời gian. 374 00:35:07,774 --> 00:35:08,775 Cô có thai. 375 00:35:10,360 --> 00:35:11,528 - Tôi không làm được. - Được mà. 376 00:35:11,528 --> 00:35:12,988 Tôi không thể đâu. 377 00:35:14,072 --> 00:35:17,409 Không ai làm được hết. Nhưng rồi ta thích nghi. 378 00:35:18,869 --> 00:35:21,330 Ta nghĩ mình không làm được, và rồi ta vẫn làm. 379 00:35:22,915 --> 00:35:23,999 Làm mẹ chính là thế. 380 00:37:44,306 --> 00:37:45,516 Văn phòng bác sĩ Mason đây. 381 00:37:46,683 --> 00:37:49,561 Cô Zott. Rất vui khi được chính thức gặp cô. 382 00:37:50,145 --> 00:37:51,522 Cứ gọi tôi là Elizabeth. 383 00:37:52,689 --> 00:37:55,609 Tôi rất tiếc về mất mát của cô. 384 00:37:55,609 --> 00:37:58,695 Evans là người tốt. Một người tốt và một tay chèo cừ khôi. 385 00:38:00,113 --> 00:38:02,824 Cô nên đi chèo thuyền với chúng tôi ngay khi cô sẵn sàng. 386 00:38:03,325 --> 00:38:05,410 Chứ trong tình trạng này thì cô không nên vận động mạnh. 387 00:38:05,410 --> 00:38:08,038 - Tôi đã tập máy tập chèo thuyền. - Lạy Chúa lòng lành. 388 00:38:08,872 --> 00:38:10,707 Thế không được à? Calvin đã làm một cái. 389 00:38:10,707 --> 00:38:13,627 Ừ, tôi cũng đoán anh ấy làm thế, nhưng... 390 00:38:13,627 --> 00:38:15,963 Tôi chưa bao giờ nghe nói có ai cố ý tập cái đó cả. 391 00:38:16,630 --> 00:38:18,048 Cô tập được bao nhiêu rồi? 392 00:38:18,048 --> 00:38:20,008 Khoảng 10.000 mét một ngày. 393 00:38:21,093 --> 00:38:24,513 Tôi luôn nghĩ phụ nữ mang thai sẽ phát triển thêm khả năng chịu đau, 394 00:38:24,513 --> 00:38:26,390 nhưng chắc chắn việc đó sẽ giúp cô chuẩn bị cho việc sinh nở. 395 00:38:27,766 --> 00:38:29,518 Các biểu đồ của cô đều ổn cả. 396 00:38:29,518 --> 00:38:32,312 Nhưng tại sao cô đợi đến giờ mới đi khám hả? 397 00:38:32,813 --> 00:38:34,064 Cô đang ở tam cá nguyệt cuối rồi. 398 00:38:37,609 --> 00:38:38,610 Chà... 399 00:38:40,946 --> 00:38:47,077 Tôi đã hy vọng là... làm vậy thì vấn đề tự hô biến. 400 00:38:53,041 --> 00:38:56,128 Cô Zott, cô có ai để nương tựa không? 401 00:38:56,128 --> 00:38:58,589 Bạn hay người thân? Mẹ cô? 402 00:39:00,382 --> 00:39:01,383 Có ai không? 403 00:39:05,012 --> 00:39:06,013 Tôi có một con chó. 404 00:39:07,764 --> 00:39:09,850 Chó có thể là bạn đồng hành tốt. 405 00:39:10,601 --> 00:39:13,437 Và một người hàng xóm mà tôi biết sơ sơ. 406 00:39:20,152 --> 00:39:23,822 Một con chó, một người hàng xóm cô biết sơ và một máy tập chèo thuyền. 407 00:39:25,741 --> 00:39:26,867 Tuyệt vời. 408 00:39:27,659 --> 00:39:30,829 Ngay khi cô có thể, tôi muốn gặp cô ở nhà thuyền. 409 00:39:31,496 --> 00:39:34,291 Tôi biết là có thể mất một thời gian. Cứ cho là một năm đi. 410 00:39:35,292 --> 00:39:36,877 Thuyền của tôi đang cần tay chèo thứ hai phù hợp, 411 00:39:36,877 --> 00:39:38,420 và tôi nghĩ đó chính là cô. 412 00:39:38,420 --> 00:39:42,216 Còn từ giờ đến đó, hãy cố gắng thư giãn và ngủ. 413 00:39:42,758 --> 00:39:45,719 Chẳng mấy chốc mà giấc ngủ sẽ giống như ký ức xa vời thôi. 414 00:39:52,309 --> 00:39:54,603 LELAND MASON, BÁC SĨ NHÀ THUYỀN - MỘT NĂM 415 00:40:00,150 --> 00:40:02,819 Anh sa thải tôi. Vì sao? 416 00:40:02,819 --> 00:40:04,112 Tôi nghĩ cô biết. 417 00:40:04,613 --> 00:40:05,864 Tôi hoàn toàn không biết gì cả. 418 00:40:08,116 --> 00:40:09,618 Cô có thai. 419 00:40:09,618 --> 00:40:11,995 Phải, tôi đang mang thai. Đúng thế. 420 00:40:12,788 --> 00:40:15,916 Ông Astor, tháng vừa qua tôi có viết thư chậm hơn không? 421 00:40:15,916 --> 00:40:18,043 Chà, không. 422 00:40:18,043 --> 00:40:20,587 Tôi không truyền nhiễm. Tôi không bị bệnh tả. 423 00:40:20,587 --> 00:40:22,548 Sẽ không ai bị lây cái thai từ tôi cả. 424 00:40:22,548 --> 00:40:24,883 Cô biết rất rõ phụ nữ không tiếp tục làm việc 425 00:40:24,883 --> 00:40:25,968 khi họ mang thai mà. 426 00:40:25,968 --> 00:40:29,388 Và cô không chỉ mang thai, cô còn chưa kết hôn, và điều đó thật đáng hổ thẹn. 427 00:40:29,388 --> 00:40:31,139 Mang thai là tình trạng tự nhiên. 428 00:40:31,932 --> 00:40:33,851 Đó là cách con người sinh ra. 429 00:40:34,351 --> 00:40:36,603 Cô ta đang giải thích việc mang thai với tôi à? 430 00:40:36,603 --> 00:40:39,231 - Cô nghĩ mình là ai? - Một người phụ nữ. 431 00:40:40,148 --> 00:40:43,694 Hợp tử đã thụ tinh gồm 50% noãn và 50% tinh trùng. 432 00:40:43,694 --> 00:40:46,071 Trong tình huống này thì người đàn ông có bị đuổi không? 433 00:40:46,947 --> 00:40:48,073 Như vậy mới công bằng. Đúng không? 434 00:40:48,699 --> 00:40:51,243 Cô muốn nói đến người đàn ông nào? Evans? 435 00:40:51,243 --> 00:40:53,871 Bất kỳ người đàn ông nào. Nếu một phụ nữ chưa cưới có thai, 436 00:40:53,871 --> 00:40:55,914 người đàn ông khiến cô ấy có thai có phải chịu trách nhiệm 437 00:40:55,914 --> 00:40:57,875 và do đó cũng bị sa thải không? 438 00:40:57,875 --> 00:41:00,127 - Anh có sa thải Calvin không? - Dĩ nhiên là không. 439 00:41:00,127 --> 00:41:02,004 Vậy thì anh không có căn cứ để sa thải tôi. 440 00:41:02,754 --> 00:41:05,757 Tất nhiên là có. Cô là phụ nữ. Cô là người bị dính bầu. 441 00:41:06,258 --> 00:41:08,385 Chúng tôi có quy định, cô Zott. 442 00:41:08,385 --> 00:41:11,889 Trong việc này thì không. Tôi đã đọc sổ tay nhân viên không sót trang nào. 443 00:41:12,514 --> 00:41:13,765 Đó là quy tắc bất thành văn. 444 00:41:13,765 --> 00:41:16,602 Do đó, không ràng buộc về mặt pháp lý. 445 00:41:17,728 --> 00:41:20,355 Evans sẽ rất xấu hổ về cô ngay lúc này. 446 00:41:21,440 --> 00:41:24,318 Không. Sẽ không đâu. 447 00:41:40,792 --> 00:41:41,627 Elizabeth. 448 00:41:42,503 --> 00:41:44,880 Chào. Tôi đang định ghé qua. 449 00:41:44,880 --> 00:41:47,090 Không biết cô có cái rìu nào cho tôi mượn không? 450 00:41:47,758 --> 00:41:49,551 - Cô nghiêm túc đấy à? - Vâng. 451 00:41:49,551 --> 00:41:51,637 Tôi thấy búa tạ quá hạn chế. 452 00:41:51,637 --> 00:41:52,804 Tôi không có rìu. 453 00:41:53,555 --> 00:41:55,224 Được rồi. Chúc ngủ ngon. 454 00:41:55,224 --> 00:41:57,309 Tôi đang định đến gõ cửa nhà cô. 455 00:41:57,809 --> 00:41:59,728 {\an8}Tay phóng viên đã viết bài báo khác. 456 00:42:00,521 --> 00:42:03,023 "Các thành viên hội đồng rõ ràng là không thể ngồi yên 457 00:42:03,023 --> 00:42:05,067 khi Harriet Sloane"... là tôi đấy... 458 00:42:05,067 --> 00:42:08,111 "cho cả phòng bài học sơ lược về luật hiến pháp". 459 00:42:09,071 --> 00:42:10,531 Tôi làm họ ngồi không yên. 460 00:42:14,326 --> 00:42:16,870 Tôi thề, điều này nghe thật điên rồ, 461 00:42:16,870 --> 00:42:19,873 nhưng tôi cảm thấy việc này xảy ra là nhờ Calvin. 462 00:42:22,084 --> 00:42:25,003 - Ý cô là sao? - Tôi đã đến tòa soạn tờ Times 463 00:42:25,003 --> 00:42:27,005 và yêu cầu họ viết bài báo khác, 464 00:42:27,756 --> 00:42:29,132 và tay phóng viên đã từ chối. 465 00:42:29,132 --> 00:42:31,093 Vì đó không phải cách báo chí làm việc. 466 00:42:31,093 --> 00:42:33,095 Nhưng nếu tôi không đến đó, 467 00:42:33,095 --> 00:42:35,055 gã phóng viên sẽ không bao giờ đến cuộc họp hội đồng, 468 00:42:35,055 --> 00:42:37,224 và tôi sẽ không bao giờ có được bài báo trên tờ LA Times 469 00:42:37,224 --> 00:42:39,601 về một nhóm những kẻ phân biệt chủng tộc giả vờ rằng xây cao tốc ở sân sau nhà tôi 470 00:42:39,601 --> 00:42:40,894 là tốt cho cộng đồng của tôi. 471 00:42:42,354 --> 00:42:44,606 Và Calvin đã giúp cô thế nào? 472 00:42:46,483 --> 00:42:47,568 Tôi không biết, tôi chỉ... 473 00:42:50,612 --> 00:42:52,739 Tôi biết tôi cảm thấy anh ấy ở đó trong căn phòng đó với tôi. 474 00:42:58,495 --> 00:42:59,496 Chúc ngủ ngon. 475 00:42:59,496 --> 00:43:00,581 Elizabeth? 476 00:43:04,418 --> 00:43:05,627 Dù cô đang cố không cảm nhận điều gì... 477 00:43:08,505 --> 00:43:10,841 thì rồi cũng sẽ đến lúc cô phải để bản thân cảm nhận thôi. 478 00:43:39,036 --> 00:43:43,040 HÓA HỌC THỰC PHẨM TÁC GIẢ: JAMES BELL 479 00:43:46,585 --> 00:43:48,420 CÁC MÓN GÀ SIÊU NGON 480 00:43:48,420 --> 00:43:51,381 GÀ NƯỚNG NHANH, NGON, DỄ 481 00:44:05,437 --> 00:44:07,481 Tôi xin lỗi. Dù tôi đã làm gì thì tôi cũng xin lỗi. - Calvin 482 00:45:34,985 --> 00:45:37,738 Ta có thể nói gì với một người đã mất tất cả? 483 00:45:42,868 --> 00:45:44,786 Và rồi tôi nhận ra. 484 00:45:45,704 --> 00:45:48,457 Điều mà Calvin thường nói mỗi khi chúng tôi chạy quá mệt. 485 00:45:50,125 --> 00:45:52,336 "Chạy bộ hay ở chỗ đó đấy", anh ấy nói. 486 00:45:55,088 --> 00:45:57,132 Khi ta không nghĩ mình có thể tiến về phía trước. 487 00:45:58,050 --> 00:45:59,510 Khi ta buồn về ngày hôm qua, 488 00:45:59,510 --> 00:46:01,595 hoặc không chắc điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, 489 00:46:02,387 --> 00:46:07,184 mục đích của ta chỉ là đặt một chân lên trước chân kia. 490 00:46:09,269 --> 00:46:14,525 Một chân. 491 00:46:19,029 --> 00:46:20,864 Đó là tất cả những gì ta cần nghĩ. 492 00:46:20,864 --> 00:46:23,200 Một chân. 493 00:46:26,870 --> 00:46:30,415 Và sau đó, chắc chắn ta sẽ về đến nhà. 494 00:47:26,388 --> 00:47:28,390 Biên dịch: Gió