1 00:00:21,063 --> 00:00:23,482 TẤT CẢ NHÂN VẬT VÀ SỰ KIỆN TRONG PHIM ĐỀU LÀ HƯ CẤU 2 00:00:23,566 --> 00:00:26,068 DIỄN VIÊN NHÍ ĐƯỢC QUAY PHIM AN TOÀN VỚI SỰ CÓ MẶT CỦA NGƯỜI GIÁM HỘ 3 00:00:36,954 --> 00:00:40,833 - Chạy đi! - Cứu với! 4 00:01:18,412 --> 00:01:19,538 Ôi trời ơi! 5 00:01:23,584 --> 00:01:25,586 Con có sao không? 6 00:01:26,128 --> 00:01:28,798 Con không sao. Con ổn chứ? Không sao, ổn rồi. 7 00:01:28,881 --> 00:01:30,508 Trời ơi. 8 00:01:43,938 --> 00:01:46,732 Lão bà, mau chạy đi, ngay bây giờ! 9 00:01:47,191 --> 00:01:50,569 Chạy đi đâu mà chạy? Đây là nhà của bà mà. 10 00:01:50,653 --> 00:01:52,488 Không chạy đi thì lão bà sẽ chết đấy. 11 00:01:52,947 --> 00:01:53,948 Chú… 12 00:01:54,865 --> 00:01:56,492 Chú Gungtan… 13 00:02:00,621 --> 00:02:02,915 Con đã bán đứng hết những người con của bà rồi. 14 00:02:05,084 --> 00:02:07,503 Bà hãy rời khỏi đây, vượt biển mà đi đi. 15 00:02:07,878 --> 00:02:09,338 Đi càng xa càng tốt, 16 00:02:10,005 --> 00:02:11,841 đến một nơi mà chú ấy không bắt được. 17 00:02:13,676 --> 00:02:14,927 Ăn cơm thôi. 18 00:02:17,638 --> 00:02:18,806 Bà vốn đã biết rồi sao? 19 00:02:28,065 --> 00:02:29,608 Tại sao bà biết mà vẫn… 20 00:02:35,406 --> 00:02:36,991 Tại sao bà vẫn làm vậy? 21 00:02:42,454 --> 00:02:43,873 Bà sợ rằng 22 00:02:44,331 --> 00:02:47,835 cõi lòng con có thể tan nát bất cứ lúc nào. 23 00:02:51,422 --> 00:02:54,383 Thấy trái tim con vỡ vụn vì tội lỗi của cha mẹ mình, 24 00:02:55,426 --> 00:02:57,219 bà lại nhớ về tội lỗi của mình. 25 00:02:58,846 --> 00:03:02,057 Trái tim bà như bị đè nặng bởi tảng đá ngàn cân. 26 00:03:04,101 --> 00:03:05,102 Thế nên 27 00:03:05,644 --> 00:03:10,107 bà muốn gắn lại từng mảnh vỡ một trong trái tim con. 28 00:03:11,859 --> 00:03:13,319 Để con không vỡ vụn nữa. 29 00:03:14,361 --> 00:03:16,614 Bà muốn chăm sóc cho con 30 00:03:17,406 --> 00:03:19,366 như một đứa trẻ chưa từng vụn vỡ. 31 00:03:20,910 --> 00:03:21,952 Vậy mà, 32 00:03:22,369 --> 00:03:25,080 nhìn lại mới thấy thứ đầy ắp trong lòng bà 33 00:03:25,164 --> 00:03:26,582 không phải tội lỗi. 34 00:03:28,542 --> 00:03:29,877 Mà là con đấy. 35 00:03:32,338 --> 00:03:34,632 Ôi chao, đứa trẻ đáng thương. 36 00:03:38,010 --> 00:03:39,970 Tất cả là lỗi của bà. 37 00:03:41,513 --> 00:03:42,806 Một mình con 38 00:03:44,099 --> 00:03:46,685 mà bà còn chẳng thể chăm lo nổi 39 00:03:48,395 --> 00:03:52,399 thì sao có thể rửa sạch mọi tội lỗi này đây? 40 00:03:53,317 --> 00:03:54,777 Bà nói gì vậy? 41 00:03:55,444 --> 00:03:56,570 Con mới có lỗi. 42 00:04:02,201 --> 00:04:03,744 Lão bà này… 43 00:04:06,580 --> 00:04:09,792 đã sống ở đây từ khi Tamra được sinh ra. 44 00:04:10,918 --> 00:04:13,671 Con có biết Tamra đã ra đời thế nào không? 45 00:04:16,590 --> 00:04:20,970 Tamra được tạo nên bởi các lão bà. 46 00:04:22,554 --> 00:04:25,891 Tất cả những người sống trên mảnh đất này 47 00:04:25,975 --> 00:04:27,977 đều có các lão bà. 48 00:04:29,103 --> 00:04:31,730 Khi con cháu của các lão bà già đi 49 00:04:31,814 --> 00:04:33,649 và lại trở thành các lão bà, 50 00:04:33,983 --> 00:04:37,486 họ sẽ đảm nhận một phần của mảnh đất Tamra này 51 00:04:38,946 --> 00:04:41,699 và coi giữ nơi đó cho đến hết đời. 52 00:04:44,952 --> 00:04:46,370 Cả con, Yeom Ji, 53 00:04:47,871 --> 00:04:50,874 bây giờ con vẫn là một đứa trẻ nhỏ bé 54 00:04:51,417 --> 00:04:54,378 nên con có thể thấy mình dễ ngục ngã, dễ dao động 55 00:04:54,461 --> 00:04:57,339 và trái tim có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào. 56 00:04:58,799 --> 00:05:00,009 Nhưng một ngày nào đó, 57 00:05:00,592 --> 00:05:04,972 con sẽ trở thành một lão bà ôm trọn Tamra và hơn cả thế vào lòng. 58 00:05:06,056 --> 00:05:09,560 Bà muốn đưa những đứa trẻ lạc lối như con về nuôi nấng 59 00:05:10,394 --> 00:05:14,815 và mong cho con được hưởng niềm hạnh phúc mà con xứng đáng có được. 60 00:05:16,608 --> 00:05:19,111 Đó là ước mơ của bà. 61 00:05:47,473 --> 00:05:48,515 Chú. 62 00:05:56,899 --> 00:05:58,233 Xin lỗi chú. 63 00:06:00,444 --> 00:06:02,154 Nhưng giờ tôi biết hết rồi. 64 00:06:02,863 --> 00:06:04,948 Tôi biết các tượng Hareubang còn lại ở đâu. 65 00:06:05,449 --> 00:06:07,242 Chú không cần đến lão bà nữa đâu. 66 00:06:07,743 --> 00:06:09,578 Chỉ cần có tôi là đủ rồi mà! 67 00:06:15,959 --> 00:06:20,172 Lão bà không nói với nhóc về Luật Nhân quả à? 68 00:06:23,550 --> 00:06:25,302 Ta cũng từng là một đứa trẻ. 69 00:06:27,262 --> 00:06:29,306 Vào ngày mà ta phải chịu nỗi đau như xé xác 70 00:06:29,640 --> 00:06:32,142 đến nỗi không thể phân biệt nổi đất trời, 71 00:06:33,477 --> 00:06:34,478 ở nơi đó, 72 00:06:36,897 --> 00:06:38,857 Geum Baek Ju cũng có mặt. 73 00:06:39,441 --> 00:06:40,442 Sao cơ? 74 00:06:40,692 --> 00:06:43,153 Những đứa trẻ mất cha mẹ đã chết đi trong câm lặng. 75 00:06:45,155 --> 00:06:46,990 Đó rõ rành rành là hành vi giết người. 76 00:06:48,867 --> 00:06:51,370 Bà ấy biết tất cả nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ. 77 00:06:53,872 --> 00:06:55,499 Đến lúc trả giá cho tội lỗi rồi. 78 00:07:04,049 --> 00:07:05,050 Được rồi, 79 00:07:05,134 --> 00:07:06,135 ta sẽ không đi. 80 00:07:11,807 --> 00:07:13,809 Để lão bà tự vác xác đến thì hơn. 81 00:07:14,810 --> 00:07:15,811 Chú… 82 00:07:23,819 --> 00:07:24,862 Ta quên mất 83 00:07:26,530 --> 00:07:28,949 rằng Yeom Ji, nhóc cũng chỉ là loài người yếu ớt. 84 00:07:37,916 --> 00:07:39,710 Ta tôn trọng lựa chọn của nhóc. 85 00:07:42,004 --> 00:07:43,005 Thế nên, 86 00:07:44,548 --> 00:07:46,508 nhóc cũng phải tự mình chịu hậu quả đi. 87 00:11:28,438 --> 00:11:29,481 Van. 88 00:11:30,607 --> 00:11:33,026 Anh thấy chứ? Thấy rồi đúng không? 89 00:11:33,402 --> 00:11:35,570 Tôi nghĩ mình sắp làm được rồi. 90 00:11:36,029 --> 00:11:37,739 Tôi có thể tạo được kết giới. 91 00:11:37,823 --> 00:11:39,783 - Dừng lại đi. - Sao? 92 00:11:40,325 --> 00:11:43,203 Khoan đã. Chưa biết chừng tôi sẽ tạo được kết giới mà. 93 00:11:43,620 --> 00:11:44,830 Chờ đã nào. 94 00:11:45,038 --> 00:11:46,706 Khoan đã. Đứng lại! 95 00:11:49,626 --> 00:11:51,753 Có thể tôi sẽ tạo được kết giới mà. 96 00:11:53,338 --> 00:11:55,215 Đừng làm nữa. Cô không cần làm đâu. 97 00:11:55,298 --> 00:11:58,260 Khoan đã, tại sao? Nghe tôi nói đi! 98 00:12:00,554 --> 00:12:02,764 Sao hả? Anh làm sao vậy? 99 00:12:03,056 --> 00:12:04,057 Nói đi. 100 00:12:06,935 --> 00:12:08,145 Anh không định nói à? 101 00:12:10,188 --> 00:12:11,189 Vậy đi đi. 102 00:12:22,325 --> 00:12:23,326 Tôi không muốn. 103 00:12:23,785 --> 00:12:24,953 Chuyện gì? 104 00:12:25,871 --> 00:12:27,330 Tôi không muốn cô biến mất. 105 00:14:08,515 --> 00:14:09,516 Bà. 106 00:14:16,064 --> 00:14:17,065 Bà ơi! 107 00:14:22,445 --> 00:14:23,780 Bà đến rồi à? 108 00:14:24,906 --> 00:14:26,116 Bà Geum Baek Ju. 109 00:14:32,622 --> 00:14:34,499 Trả lại con bé cho ta. 110 00:14:36,751 --> 00:14:37,919 Để xem. 111 00:14:38,003 --> 00:14:39,045 Ngươi dám! 112 00:14:51,850 --> 00:14:54,644 Ngươi cướp đi đứa trẻ của ta 113 00:14:54,728 --> 00:14:56,479 chỉ để thể hiện trò vặt vãnh này ư? 114 00:14:57,063 --> 00:14:58,398 Đứa trẻ của bà ư? 115 00:15:01,151 --> 00:15:03,194 Có nhiều con cháu để bảo vệ chắc bà vui lắm. 116 00:15:04,779 --> 00:15:05,780 Nhưng mà 117 00:15:07,365 --> 00:15:11,828 đã có bao nhiêu đứa con của bà chết dưới tay tôi rồi nhỉ? 118 00:15:20,378 --> 00:15:22,464 Bà phải cứu ít nhất một đứa chứ. 119 00:15:23,965 --> 00:15:27,510 Hoặc chí ít là đứa mà bà có thể nhìn thấy. 120 00:15:35,435 --> 00:15:36,436 Con à! 121 00:15:38,980 --> 00:15:41,858 Lão bà… chạy đi. 122 00:15:42,942 --> 00:15:44,235 Thả con bé ra mau! 123 00:15:49,282 --> 00:15:51,159 Bà biết tôi muốn gì mà. 124 00:15:52,452 --> 00:15:55,038 Hãy khai ra vị trí của những đứa con còn lại đi. 125 00:15:57,207 --> 00:15:58,208 Đâm ta đi. 126 00:15:59,250 --> 00:16:03,338 Khi đó, hồn phách của ta sẽ tìm đến chỗ các con ta, không phải sao? 127 00:16:06,591 --> 00:16:07,592 Con à! 128 00:16:16,601 --> 00:16:17,686 Tôi biết mà. 129 00:16:20,355 --> 00:16:21,815 Đúng là ở đó. 130 00:16:25,068 --> 00:16:26,820 Vậy ta nói tiếp chuyện đang dở nhé? 131 00:16:27,570 --> 00:16:28,697 Tên khốn nhà ngươi, 132 00:16:29,614 --> 00:16:31,574 ngươi gây ra quá nhiều tội lỗi rồi. 133 00:16:32,450 --> 00:16:33,743 Đừng giết lão bà, 134 00:16:36,413 --> 00:16:37,497 mà hãy giết tôi đi. 135 00:16:38,331 --> 00:16:40,500 Làm ơn hãy tha mạng cho bà. 136 00:16:41,459 --> 00:16:42,460 Nếu nhóc đã muốn. 137 00:16:44,462 --> 00:16:46,631 Nếu bà muốn cứu đứa trẻ trước mặt này, 138 00:16:47,966 --> 00:16:50,802 thì sao không từ bỏ những đứa con vốn đã chết kia nhỉ? 139 00:16:52,887 --> 00:16:55,348 Cả con bé này và tôi đều không có thời gian đâu. 140 00:16:56,975 --> 00:16:58,309 Hãy mau nói đi. 141 00:17:11,364 --> 00:17:12,365 Không! 142 00:17:37,891 --> 00:17:38,892 Bà… 143 00:17:49,235 --> 00:17:50,862 Thì ra Baek Ju gào khóc 144 00:17:52,238 --> 00:17:54,449 nên các kết giới thạch cũng khóc theo. 145 00:17:56,534 --> 00:17:57,660 Hẳn vậy rồi. 146 00:17:57,744 --> 00:18:00,246 Con cái phải nghe lời mẹ nói chứ. 147 00:18:05,293 --> 00:18:07,545 Chúng buộc phải đáp lại tiếng khóc của mẹ thôi. 148 00:18:09,172 --> 00:18:11,841 Nào, vậy ta thử khóc thêm lần nữa nhé? 149 00:18:25,939 --> 00:18:27,524 Ánh mắt nhóc không chút hối hận. 150 00:18:28,024 --> 00:18:29,359 Để yên cho lão bà. 151 00:18:32,403 --> 00:18:34,614 Ta là người đã khiến cuộc sống mà nhóc từ bỏ 152 00:18:38,034 --> 00:18:39,953 trở nên có giá trị. 153 00:18:40,286 --> 00:18:41,287 Đúng vậy. 154 00:18:47,669 --> 00:18:49,128 Nhưng bây giờ, 155 00:18:51,756 --> 00:18:53,508 tôi hối hận vì đã gặp chú. 156 00:19:17,532 --> 00:19:20,076 Người đàn ông trong lời tiên tri đây rồi. 157 00:19:21,452 --> 00:19:23,413 Chỉ có bầu trời chỗ này đầy xám xịt, 158 00:19:25,081 --> 00:19:27,125 nhìn biết ngay đây là nơi của kẻ xấu. 159 00:19:31,379 --> 00:19:32,630 Bà làm gì ở đây vậy? 160 00:19:34,132 --> 00:19:35,133 Lão bà. 161 00:19:40,346 --> 00:19:41,347 Bà không sao chứ? 162 00:19:42,724 --> 00:19:44,350 Bà ra đứng tạm với Yeom Ji nhé. 163 00:19:51,441 --> 00:19:53,484 Hóa ra linh mục trẻ trông như thế này. 164 00:19:56,321 --> 00:19:57,322 Anh biết tôi à? 165 00:20:00,116 --> 00:20:01,492 Tôi còn biết rõ 166 00:20:02,452 --> 00:20:03,870 về anh cậu hơn. 167 00:20:20,428 --> 00:20:21,971 Cậu định làm gì với thứ đó? 168 00:20:22,055 --> 00:20:23,181 Còn làm gì nữa? 169 00:20:24,432 --> 00:20:26,809 Việc công thì là cứu Won Mi Ho, 170 00:20:27,268 --> 00:20:30,563 còn việc tư thì là tôi đang tính trả thù anh đấy. 171 00:20:33,566 --> 00:20:35,902 - Cậu sẽ thất bại thôi. - Phải thử mới biết chứ. 172 00:20:50,625 --> 00:20:52,377 Dù có cố gắng thế nào, 173 00:20:52,460 --> 00:20:55,213 cậu cũng sẽ đi đời khi còn chưa thể chạm đến tôi. 174 00:20:55,797 --> 00:20:58,299 Dù vậy, tôi rất muốn kể cho cậu nghe một chuyện. 175 00:21:00,051 --> 00:21:02,595 Sao hả? Muốn nghe thử không? 176 00:21:02,679 --> 00:21:03,805 Ai thèm nghe chứ? 177 00:21:32,792 --> 00:21:35,586 Cậu đang chiến đấu với tôi để hoàn thành ý nguyện của Chúa. 178 00:21:36,295 --> 00:21:40,967 Nhưng Chúa mà cậu tin tưởng không bận tâm đến tấm lòng đáng ngợi đó đâu. 179 00:21:49,183 --> 00:21:51,185 Khi cậu bị cướp nội tạng, 180 00:21:52,770 --> 00:21:55,523 khi anh cậu trở thành dục quỷ 181 00:21:57,150 --> 00:21:58,151 và khi chính tay cậu 182 00:22:00,445 --> 00:22:02,196 giết chết người anh đó, 183 00:22:05,074 --> 00:22:06,868 thì Chúa đã ở đâu? 184 00:22:10,163 --> 00:22:11,831 Thật tình, lắm lời quá đấy. 185 00:22:14,917 --> 00:22:16,544 Đúng là đặc trưng của quỷ. 186 00:22:18,212 --> 00:22:20,590 Đám yêu quái quả nhiên có thói lắm lời. 187 00:22:24,302 --> 00:22:25,303 Đủ rồi. 188 00:22:43,279 --> 00:22:45,323 Cậu cũng thấy đấy, tôi không giống Van. 189 00:22:58,002 --> 00:22:59,170 Yeom Ji… 190 00:23:01,255 --> 00:23:02,256 Lão bà… 191 00:23:04,884 --> 00:23:05,927 Yeom Ji à… 192 00:23:06,010 --> 00:23:09,931 Bà làm gì ở đây? Mau chạy trốn đi. 193 00:23:13,267 --> 00:23:14,477 Thử lại nhé? 194 00:23:16,354 --> 00:23:17,355 Dừng lại đi. 195 00:23:18,314 --> 00:23:20,024 Chẳng thà hãy giết ta đi. 196 00:23:27,073 --> 00:23:28,074 Lão bà! 197 00:23:29,992 --> 00:23:30,993 Chú. 198 00:23:32,870 --> 00:23:33,871 Dừng lại đi. 199 00:23:33,955 --> 00:23:35,289 Cảm động chưa kìa. 200 00:23:35,790 --> 00:23:38,000 Nhóc tưởng mình là ruột thịt của bà ta chắc? 201 00:23:58,646 --> 00:23:59,856 Hãy dừng lại đi. 202 00:24:02,441 --> 00:24:05,111 Ta sẽ nói ra hết. Dừng lại đi. 203 00:24:18,875 --> 00:24:20,543 Đó là lỗi của ta 204 00:24:21,294 --> 00:24:24,755 khi đã không thể an ủi nỗi cô đơn, cơn uất hận của ngươi. 205 00:24:25,590 --> 00:24:28,259 Thế nên hãy xả nỗi uất hận đó với ta. 206 00:24:29,135 --> 00:24:30,136 Câm miệng. 207 00:24:30,219 --> 00:24:35,725 Đừng tạo nghiệp với những mạng người vô tội thêm nữa. 208 00:24:36,350 --> 00:24:37,894 Rồi một ngày, 209 00:24:37,977 --> 00:24:42,815 ngươi cũng sẽ nhận ra rằng hận thù của ngươi chẳng có nghĩa lý gì. 210 00:25:02,835 --> 00:25:04,629 Giờ bà mới hiểu ý tôi đấy. 211 00:29:19,216 --> 00:29:20,384 Baek Ju. 212 00:29:21,927 --> 00:29:23,929 Tôi phải tỏ lòng biết ơn với bà. 213 00:29:24,847 --> 00:29:27,057 Bà đã nói đến Luật Nhân quả đúng không? 214 00:29:29,560 --> 00:29:30,769 Giờ thì đến lượt bà đấy. 215 00:29:31,854 --> 00:29:34,273 Khi ấy, bà đã khoanh tay đứng nhìn. 216 00:29:34,940 --> 00:29:36,567 Giờ là lúc nhận trừng phạt rồi. 217 00:29:49,246 --> 00:29:50,498 Lão bà! 218 00:30:12,561 --> 00:30:13,562 Lại đây. 219 00:30:15,898 --> 00:30:16,941 Van. 220 00:30:27,701 --> 00:30:29,078 Thế này là sao… 221 00:30:29,161 --> 00:30:30,496 Gỡ thứ này ra đi. 222 00:30:30,579 --> 00:30:32,873 Đi mà. Mau gỡ thứ này ra đi! 223 00:30:33,249 --> 00:30:37,586 Tôi không thể chiến đấu với Gungtan nếu có cô ở bên. 224 00:30:39,380 --> 00:30:42,007 Van, gỡ thứ này đi mà, nhé? 225 00:30:43,759 --> 00:30:45,010 Van. 226 00:30:45,094 --> 00:30:46,095 Van! 227 00:30:46,512 --> 00:30:49,098 Gỡ bỏ thứ này đi. Van! 228 00:31:26,343 --> 00:31:27,344 Johan. 229 00:31:30,222 --> 00:31:32,850 - Chị Mi Ho sao rồi? - Cô ấy không sao. 230 00:31:33,601 --> 00:31:34,727 May quá. 231 00:31:41,525 --> 00:31:45,988 Anh hãy mau đến chỗ bà Geum Baek Ju… 232 00:32:02,004 --> 00:32:03,005 Tôi sẽ quay lại ngay. 233 00:32:03,964 --> 00:32:04,965 Cố gắng gượng nhé. 234 00:32:25,235 --> 00:32:26,236 Lão bà. 235 00:32:39,291 --> 00:32:41,168 Sao giờ mới đến? 236 00:32:42,878 --> 00:32:43,879 Lão bà… 237 00:32:45,047 --> 00:32:46,048 Lão bà… 238 00:32:50,427 --> 00:32:51,428 Lão bà. 239 00:32:52,971 --> 00:32:56,767 Sao con lại đến đây? 240 00:32:57,685 --> 00:32:59,061 Con phải… 241 00:33:01,063 --> 00:33:05,984 Con phải bảo vệ con bé ấy chứ. 242 00:33:06,735 --> 00:33:09,905 Không sao đâu. Won Mi Ho vẫn an toàn. 243 00:33:10,739 --> 00:33:15,494 Ta chỉ đang bị trừng phạt vì tội làm ngơ 244 00:33:15,577 --> 00:33:19,331 trước các con khi đó mà thôi. 245 00:33:19,832 --> 00:33:21,542 Sao bà lại nói như vậy? 246 00:33:22,835 --> 00:33:28,507 Con và đứa trẻ này bị bỏ lại… 247 00:33:31,093 --> 00:33:34,722 thật khiến ta không yên lòng. 248 00:33:35,222 --> 00:33:36,265 Lão bà. 249 00:33:38,892 --> 00:33:41,478 Không sao. Mọi chuyện sẽ ổn lại thôi, lão bà. 250 00:33:44,648 --> 00:33:45,858 Lão bà… 251 00:34:07,921 --> 00:34:10,924 - Không, lão bà! - Lão bà. 252 00:34:12,718 --> 00:34:14,136 Không! 253 00:34:14,219 --> 00:34:15,596 - Lão bà. - Không! 254 00:34:19,183 --> 00:34:21,727 Đừng đùa giỡn nữa, bà hãy mở mắt ra đi. 255 00:34:21,977 --> 00:34:24,062 - Lão bà! - Bà không được ra đi như thế. 256 00:34:24,688 --> 00:34:25,689 Bà! 257 00:34:27,107 --> 00:34:28,275 - Không! - Lão bà. 258 00:34:29,276 --> 00:34:32,279 - Không, lão bà! - Lão bà? 259 00:34:32,362 --> 00:34:34,740 Lão bà! 260 00:34:36,116 --> 00:34:39,328 - Không! - Lão bà? 261 00:34:48,420 --> 00:34:50,506 Lão bà! 262 00:36:20,220 --> 00:36:21,221 Van. 263 00:36:23,682 --> 00:36:24,683 Lão bà. 264 00:36:26,476 --> 00:36:27,477 Lão bà. 265 00:36:38,822 --> 00:36:39,823 Van à. 266 00:36:41,992 --> 00:36:43,702 Ta có chuyện muốn nói với con. 267 00:36:44,828 --> 00:36:48,832 Có vẻ như giờ chỉ còn con mới có thể giúp được con bé ấy. 268 00:36:50,584 --> 00:36:53,253 Lý do con bé không thể trở thành Wonjeong… 269 00:36:56,089 --> 00:36:59,259 Lý do con bé vẫn chưa thể đánh thức sức mạnh… 270 00:37:42,177 --> 00:37:43,178 Bên trong cô 271 00:37:45,597 --> 00:37:47,891 có một viên ngọc gọi là Chưởng Thượng Minh Châu. 272 00:37:52,187 --> 00:37:56,274 Ta đã nói ánh sáng cần phát ra từ bên trong con, đúng không? 273 00:37:59,277 --> 00:38:01,405 Bên trong cơ thể con có một thứ. 274 00:38:02,823 --> 00:38:04,449 Chưởng Thượng Minh Châu. 275 00:38:06,702 --> 00:38:09,037 Tôi nhớ rồi. Chưởng Thượng Minh Châu. 276 00:38:10,872 --> 00:38:12,582 Bà đã nói về thứ đó. 277 00:38:14,584 --> 00:38:18,964 Sức mạnh để tạo nên kết giới nằm trong viên ngọc đó. 278 00:38:24,928 --> 00:38:27,639 - Nhưng tôi vẫn chưa… - Đúng vậy. 279 00:38:27,723 --> 00:38:30,684 Cô vẫn chưa đánh thức được hoàn toàn sức mạnh ấy. 280 00:38:32,561 --> 00:38:34,479 Vì viên ngọc đó vẫn chưa toàn vẹn. 281 00:38:34,855 --> 00:38:37,065 Bà nói viên ngọc không còn nguyên vẹn là sao? 282 00:38:37,149 --> 00:38:41,028 Một mảnh vỡ của viên ngọc đang ở trong cơ thể con. 283 00:38:55,292 --> 00:38:59,796 Vết nứt nhỏ hơn bụi đó chính là khởi nguồn của mọi thứ. 284 00:39:01,465 --> 00:39:04,885 Không phải do con bé Mi Ho ấy, 285 00:39:05,218 --> 00:39:08,513 mà là do Chưởng Thượng Minh Châu ở bên trong con bé 286 00:39:10,724 --> 00:39:12,934 không còn toàn vẹn. 287 00:39:13,435 --> 00:39:19,232 Đó cũng là lý do mà Van càng ở bên cô thì càng yếu đi. 288 00:39:20,942 --> 00:39:23,028 Chỉ khi anh ta chạm vào cô, 289 00:39:23,737 --> 00:39:27,449 thì khí vận của Chưởng Thượng Minh Châu bên trong hai người mới vẹn toàn. 290 00:39:29,785 --> 00:39:34,081 Khi đó, anh ta mới được nhận lại mọi thứ đã mất đi của một con người. 291 00:39:37,959 --> 00:39:39,086 Thứ đã mất đi ư? 292 00:39:41,129 --> 00:39:42,130 Trái tim. 293 00:39:44,758 --> 00:39:46,676 Kể cả sự biết ơn mà anh ta dành cho cô. 294 00:39:52,015 --> 00:39:53,016 Rồi sao? 295 00:39:55,602 --> 00:39:57,187 Con phải làm gì mới được? 296 00:39:57,270 --> 00:39:58,271 Van à. 297 00:39:59,106 --> 00:40:01,775 Bà đã biết nguyên nhân thì phải biết cả giải pháp chứ. 298 00:40:02,317 --> 00:40:04,319 Con sẽ phải lựa chọn. 299 00:40:04,694 --> 00:40:09,449 Nếu con trao mảnh vỡ của Chưởng Thượng Minh Châu cho con bé ấy, 300 00:40:11,743 --> 00:40:12,786 thì con sẽ… 301 00:40:17,249 --> 00:40:18,750 Không thể làm người được nữa. 302 00:40:19,292 --> 00:40:20,335 Đúng vậy. 303 00:40:22,045 --> 00:40:24,965 Cũng như nước đọng bờ kè nhất loạt trào ra, 304 00:40:25,632 --> 00:40:28,635 khí vận dục quỷ trong con sẽ tuôn ra cùng một lúc. 305 00:40:28,927 --> 00:40:32,973 Sẽ không thể ngăn cản, cũng không thể quay đầu được đâu. 306 00:40:36,852 --> 00:40:41,648 Nhưng đổi lại, nếu con làm vậy thì Won Mi Ho sẽ sống phải không? 307 00:40:44,776 --> 00:40:48,029 Nếu tôi từ chối thì sao? Nếu tôi từ chối mảnh vỡ đó thì sao? 308 00:40:48,947 --> 00:40:51,241 Nếu tôi tự mình tạo nên kết giới, 309 00:40:52,701 --> 00:40:53,910 thì mọi chuyện sẽ ra sao? 310 00:40:54,870 --> 00:40:57,330 Viên ngọc sẽ tìm cách lấp đầy vết nứt. 311 00:41:00,167 --> 00:41:01,918 Cho dù phải thiêu cháy linh hồn cô. 312 00:41:02,627 --> 00:41:05,380 Cuối cùng, cô sẽ mất mạng. 313 00:41:07,757 --> 00:41:09,509 Vậy cũng có nghĩa… 314 00:41:16,725 --> 00:41:17,851 chuyện đó là khả thi. 315 00:41:18,643 --> 00:41:19,895 Một mình tôi làm được. 316 00:41:21,438 --> 00:41:22,772 Tôi sẽ tự mình tạo kết giới. 317 00:41:24,107 --> 00:41:28,236 Dù không có mảnh vỡ của Van thì tôi vẫn có thể tạo kết giới. 318 00:41:28,320 --> 00:41:32,324 Không, tôi phải làm vậy thì Van mới có thể làm người 319 00:41:33,700 --> 00:41:35,952 và không bị nhốt trong kết giới. 320 00:41:38,455 --> 00:41:39,956 Nhưng cô… 321 00:41:40,332 --> 00:41:41,416 Chỉ cần điều đó khả thi 322 00:41:43,710 --> 00:41:44,753 là đủ rồi. 323 00:41:48,340 --> 00:41:49,382 Tôi chỉ cần vậy thôi. 324 00:42:01,519 --> 00:42:02,520 Lão bà. 325 00:42:09,653 --> 00:42:13,657 Ta đã để lại cho con toàn bộ gánh nặng của mình. 326 00:42:15,450 --> 00:42:16,785 Vẻ mặt con làm sao vậy? 327 00:42:17,535 --> 00:42:20,288 Thấy bất công vì chỉ có mình ta được nghỉ ngơi à? 328 00:42:21,414 --> 00:42:23,792 Quả là một quãng thời gian dài. 329 00:42:24,251 --> 00:42:27,003 Nếu phải một mình cầm cự qua tháng năm phong trần ấy, 330 00:42:27,420 --> 00:42:31,508 thì chắc có lẽ trái tim ta đã nặng nề và ủ rũ khôn cùng. 331 00:42:31,591 --> 00:42:33,593 Nhưng nhờ có con và Yeom Ji, 332 00:42:33,677 --> 00:42:38,765 mà lâu lâu, ta lại được sống những ngày thật ấm áp và hạnh phúc. 333 00:42:40,850 --> 00:42:43,770 Cảm ơn con đã ở bên cạnh ta như vậy. 334 00:42:46,731 --> 00:42:50,110 Cảm ơn con, Van. 335 00:42:52,404 --> 00:42:53,697 Bà chịu khổ nhiều rồi. 336 00:42:55,448 --> 00:42:57,242 Bà yên nghỉ đi. Con sẽ sớm đến với bà. 337 00:43:20,598 --> 00:43:21,725 Bà. 338 00:43:23,601 --> 00:43:24,686 Gì vậy? 339 00:43:25,687 --> 00:43:26,771 Bà Geum Baek Ju? 340 00:43:28,690 --> 00:43:30,525 Thật sự không còn nhiều thời gian đâu. 341 00:43:34,070 --> 00:43:37,824 Xin lỗi vì đã bắt cô phải tự mình đưa ra một quyết định khó khăn. 342 00:44:21,910 --> 00:44:23,203 Won Mi Ho. 343 00:44:25,538 --> 00:44:26,706 Rốt cuộc cô cũng… 344 00:44:56,820 --> 00:44:57,862 Giết tôi đi. 345 00:45:00,323 --> 00:45:04,035 Chú biết tôi đã gây ra những gì cho lão bà mà. 346 00:45:06,371 --> 00:45:08,081 Cho nên xin hãy giết tôi đi. 347 00:45:20,427 --> 00:45:22,554 Nhóc sẽ phải trả giá cho những việc mình làm. 348 00:45:23,930 --> 00:45:26,766 Cái giá dành ra tội lỗi của nhóc. Chỉ dừng lại ở đó thôi. 349 00:45:29,436 --> 00:45:30,854 Cái chết của lão bà 350 00:45:32,147 --> 00:45:33,857 hoàn toàn là lựa chọn của bà ấy 351 00:45:36,276 --> 00:45:38,153 và đó là cái giá cho lựa chọn đó. 352 00:45:41,197 --> 00:45:42,323 Chú Van… 353 00:45:44,784 --> 00:45:49,456 Thế nên nhóc hãy sống như cách nhóc đã sống với lão bà 354 00:45:50,206 --> 00:45:52,500 và cách mà bà mong nhóc sẽ sống. 355 00:45:58,047 --> 00:45:59,090 Hãy sống như vậy. 356 00:46:05,263 --> 00:46:07,348 Đó là cái giá mà nhóc phải trả đấy. 357 00:46:12,061 --> 00:46:13,104 Chú Van! 358 00:46:13,646 --> 00:46:16,941 Hãy sống sót! Chú phải sống sót trở lại đấy! 359 00:46:18,193 --> 00:46:19,277 Chú biết chưa? 360 00:46:19,736 --> 00:46:20,945 Chú Van, nghe rồi chứ? 361 00:46:27,827 --> 00:46:29,412 Thế gian như đã ngưng lại. 362 00:46:30,788 --> 00:46:33,249 Cả thời gian, âm thanh 363 00:46:33,958 --> 00:46:35,627 và tất cả mọi thứ đều bay biến. 364 00:46:38,588 --> 00:46:41,674 Mình nhận ra cuộc đời tưởng chừng không bao giờ chấm dứt của mình 365 00:46:42,634 --> 00:46:44,636 đang đi đến hồi kết. 366 00:46:47,597 --> 00:46:50,266 Mình phải đến nơi của cô ấy. 367 00:48:33,953 --> 00:48:36,956 Biên dịch: Nguyễn Phương Hà