1 00:00:28,111 --> 00:00:32,366 Danny! Danny, bắn hắn đi! 2 00:00:33,075 --> 00:00:34,159 Thưa anh? 3 00:00:35,244 --> 00:00:37,621 Mời anh uống nốt nước và thắt dây an toàn vào đi ạ? 4 00:00:37,621 --> 00:00:39,122 - Chúng ta đang chuẩn bị... - Xin lỗi. 5 00:00:39,122 --> 00:00:40,999 ...hạ cánh, nên hãy uống nốt nước, 6 00:00:40,999 --> 00:00:42,584 - dựng thẳng lưng ghế... - Vâng. 7 00:00:42,584 --> 00:00:44,545 ...và chúng tôi sẽ làm hết sức để hạ cánh 8 00:00:44,545 --> 00:00:46,046 êm nhất có thể. 9 00:02:13,217 --> 00:02:15,219 {\an8}DỰA TRÊN CUỐN SÁCH TỘI PHẠM ĐA NHÂN CÁCH 10 00:02:15,219 --> 00:02:16,303 {\an8}CỦA DANIEL KEYES 11 00:02:24,394 --> 00:02:31,068 CĂN PHÒNG CHẬT CHỘI 12 00:02:52,673 --> 00:02:54,925 CHUYẾN BAY ĐẾN 13 00:03:17,030 --> 00:03:18,240 Khỉ thật. Chết tiệt. 14 00:03:31,295 --> 00:03:33,005 QUẦY ĐỔI TIỀN 15 00:03:43,307 --> 00:03:46,059 Vậy sau trung tâm Rockefeller, sao lại là London? 16 00:03:47,769 --> 00:03:49,062 Yitzhak bảo tôi đi. 17 00:03:50,522 --> 00:03:52,900 Nhưng cậu... cậu chưa ra nước ngoài bao giờ. 18 00:03:52,900 --> 00:03:55,819 - Sao cậu có hộ chiếu? - Yitzhak kiếm cho tôi. 19 00:03:55,819 --> 00:03:56,945 Bằng cách nào? 20 00:03:56,945 --> 00:03:59,072 Tôi không biết. Yitzhak làm mọi thứ kiểu gì? 21 00:03:59,072 --> 00:04:00,949 Tôi không biết. Thế nên tôi mới hỏi. 22 00:04:00,949 --> 00:04:02,743 Anh ấy có quen biết, được chứ? 23 00:04:02,743 --> 00:04:03,827 Được. 24 00:04:08,123 --> 00:04:09,333 Bố tôi từng ở đó. 25 00:04:10,709 --> 00:04:12,961 ANH 26 00:04:14,630 --> 00:04:17,048 Bạn đã gọi đến số của Cơ quan Du lịch Hoàng gia London. 27 00:04:17,048 --> 00:04:19,635 Để lại lời nhắn, chúng tôi sẽ gọi lại sớm nhất có thể. 28 00:04:20,886 --> 00:04:22,638 Chào, tôi là Danny Sullivan. 29 00:04:22,638 --> 00:04:24,056 Con trai của Pete Sullivan. 30 00:04:25,098 --> 00:04:26,475 Tôi có số này của ông ấy. 31 00:04:28,936 --> 00:04:30,354 Tôi ở thành phố, nên... 32 00:04:30,354 --> 00:04:33,273 Nếu Pete gọi lại cho tôi vào số... 33 00:04:36,610 --> 00:04:38,654 Đừng bận tâm. Tôi sẽ gọi lại sau. 34 00:04:38,654 --> 00:04:39,738 Cảm ơn, chào. 35 00:04:42,032 --> 00:04:44,117 Cậu chưa nói nhiều về bố đẻ của cậu. 36 00:04:44,952 --> 00:04:47,120 Không có nhiều điều để nói. Bố không ở nhà nhiều, 37 00:04:47,120 --> 00:04:49,248 và rồi bố đi mất. 38 00:04:49,248 --> 00:04:50,457 Khi nào? Đi mất khi nào? 39 00:04:52,084 --> 00:04:54,044 Lúc Adam và tôi còn bé. 40 00:04:54,044 --> 00:04:55,337 Trước khi mọi chuyện xảy ra. 41 00:04:55,337 --> 00:04:57,464 Và đó là trước khi cậu bỏ học? 42 00:04:57,464 --> 00:04:59,883 Có lẽ lúc tôi sáu tuổi hay gì đó. 43 00:05:00,384 --> 00:05:02,427 Cậu có biết là Yitzhak quen bố cậu không? 44 00:05:02,427 --> 00:05:04,012 Không, trước đó thì không. 45 00:05:05,556 --> 00:05:06,765 Tôi chỉ đang cố hiểu. 46 00:05:08,725 --> 00:05:11,770 Tôi gặp rắc rối, và Yitzhak bảo tôi đến chỗ bố nhờ giúp đỡ, nhưng... 47 00:05:11,770 --> 00:05:13,146 Còn Ariana lúc đó ở đâu? 48 00:05:13,146 --> 00:05:15,774 Tôi đã bảo cô rồi. Chị ấy bỏ rơi tôi đúng lúc tôi cần. 49 00:05:16,984 --> 00:05:18,193 Cứ như có tính toán trước. 50 00:05:18,193 --> 00:05:19,611 Thế nghĩa là sao? 51 00:05:19,611 --> 00:05:21,321 Cô ấy bỏ rơi cậu lúc cậu chênh vênh, 52 00:05:21,321 --> 00:05:24,324 rồi Yitzhak xuất hiện để đem đến cho cậu đúng cái cậu cần. 53 00:05:24,324 --> 00:05:25,993 Thế à? Và đó là gì? 54 00:05:25,993 --> 00:05:30,372 Tấm hộ chiếu. Và có vẻ như là, sự cứu giúp. 55 00:05:45,137 --> 00:05:47,764 CƠ QUAN DU LỊCH HOÀNG GIA LONDON 56 00:06:08,368 --> 00:06:09,661 Xin lỗi. 57 00:06:09,661 --> 00:06:10,746 Chúng tôi đóng cửa rồi. 58 00:06:11,288 --> 00:06:14,583 Tôi tìm Peter Sullivan. Pete Sullivan? 59 00:06:15,459 --> 00:06:16,460 Chưa nghe tên bao giờ. 60 00:06:17,961 --> 00:06:20,589 Tôi có địa chỉ này của ông ấy. 61 00:06:23,634 --> 00:06:25,761 Sếp sắp ra ngay rồi. Cậu có thể hỏi ông ấy. 62 00:06:28,305 --> 00:06:29,139 Tôi đợi ở đây nhé? 63 00:06:30,891 --> 00:06:32,726 Doreen, Doreen, Doreen. 64 00:06:32,726 --> 00:06:35,229 Cô nhớ gã người Mỹ tôi từng làm cùng chứ, Pete Sullivan? 65 00:06:35,812 --> 00:06:38,982 Thanh niên đẹp trai đang đứng trước mặt cô có vẻ không ngoài ai khác, 66 00:06:38,982 --> 00:06:42,486 chính là Danny Sullivan. Con của Pete. Tuyệt quá nhỉ? 67 00:06:43,403 --> 00:06:44,404 Đúng rồi. 68 00:06:46,532 --> 00:06:47,574 Jack. 69 00:06:48,784 --> 00:06:50,702 Giống bố cậu như đúc. 70 00:06:50,702 --> 00:06:52,246 Nào. Phải đi uống ăn mừng rồi. 71 00:06:53,705 --> 00:06:55,374 Trẻ không chơi là già đổ đốn đấy. 72 00:06:58,293 --> 00:06:59,294 Cảm ơn. 73 00:07:20,023 --> 00:07:22,985 Của cậu đây. Cạn ly nhé. 74 00:07:27,656 --> 00:07:30,367 Bố tôi biết tôi đến đây chưa? Ông ấy có đến đây không? 75 00:07:30,367 --> 00:07:31,827 - Sao ông biết... - Từ tốn nào. 76 00:07:31,827 --> 00:07:33,954 Bố cậu và tôi là đối tác làm ăn. 77 00:07:34,872 --> 00:07:37,249 - Dịch vụ du lịch. - Không, không hẳn thế. 78 00:07:37,791 --> 00:07:40,502 - Vậy công ty du lịch là... - Chúng tôi làm ở phòng phía sau. 79 00:07:40,502 --> 00:07:42,337 Đúng thế đấy. 80 00:07:42,337 --> 00:07:43,422 Giờ chỉ có tôi ở đó. 81 00:07:44,548 --> 00:07:45,549 Bố cậu không ở đây. 82 00:07:46,550 --> 00:07:48,177 Đã lâu rồi, ông ấy chưa đến London. 83 00:07:48,760 --> 00:07:50,554 - Vậy ông ấy ở đâu? - Tôi không biết. 84 00:07:51,305 --> 00:07:53,098 Đã nhiều năm, tôi chưa nói chuyện. 85 00:07:55,058 --> 00:07:57,728 Nghe này, tôi rất xin lỗi. 86 00:08:03,317 --> 00:08:05,360 Vậy ông ấy gặp chuyện gì? Ông ấy đi đâu? 87 00:08:05,360 --> 00:08:07,070 Chúng tôi làm ăn ở nước ngoài. 88 00:08:07,070 --> 00:08:11,200 Nó không diễn ra như chúng tôi mong đợi, và chúng tôi đường ai nấy đi. 89 00:08:16,455 --> 00:08:18,040 - Ông ấy chết rồi à? - Chúa ơi, không. 90 00:08:18,040 --> 00:08:19,333 Không bi thảm như thế đâu. 91 00:08:19,333 --> 00:08:22,836 Ông ấy chỉ nghĩ tránh xa London là hành động khôn ngoan. 92 00:08:23,587 --> 00:08:24,755 Vì sao? 93 00:08:25,506 --> 00:08:27,341 Cậu tò mò ra phết đấy nhỉ? 94 00:08:28,675 --> 00:08:30,511 Chuyện của cậu thế nào, Danny? 95 00:08:31,261 --> 00:08:32,929 Sao cậu lại xuất hiện ở đây? 96 00:08:32,929 --> 00:08:34,222 Tôi cần giúp đỡ. 97 00:08:34,222 --> 00:08:37,726 Người cho tôi thuê phòng bảo tôi nên đến London tìm bố tôi. 98 00:08:39,311 --> 00:08:40,687 Và người bí ẩn này là ai? 99 00:08:42,397 --> 00:08:43,732 Tên anh ấy là Yitzhak. 100 00:08:43,732 --> 00:08:46,693 Safdie? Yitzhak Safdie? 101 00:08:47,736 --> 00:08:48,737 Ông cũng biết anh ấy? 102 00:08:51,657 --> 00:08:52,991 Ối giời ơi. 103 00:08:54,201 --> 00:08:55,410 Tốt cho anh ấy. 104 00:08:56,745 --> 00:08:57,829 Anh ấy đã giữ lời hứa. 105 00:08:59,748 --> 00:09:00,749 Lời hứa gì? 106 00:09:01,291 --> 00:09:03,001 Tôi cắt ngang một chút nhé? 107 00:09:04,837 --> 00:09:06,880 Tôi muốn cậu suy nghĩ điều cậu bảo tôi phải tin, 108 00:09:06,880 --> 00:09:09,216 đó là đối tác làm ăn của bố cậu, 109 00:09:09,216 --> 00:09:11,176 và người sống cách nhà cậu một khối nhà, 110 00:09:11,176 --> 00:09:13,679 người cho cậu thuê phòng, lại tình cờ quen biết nhau? 111 00:09:13,679 --> 00:09:15,472 Không. Cô chưa nghe kỹ rồi. 112 00:09:15,472 --> 00:09:16,557 Được. 113 00:09:17,474 --> 00:09:19,017 Jack nói họ từng làm cùng nhau 114 00:09:19,017 --> 00:09:22,271 và bố tôi luôn nói về chuyện nghỉ hưu và chuyển về New York. 115 00:09:22,271 --> 00:09:23,856 Và Yitzhak tin theo. 116 00:09:23,856 --> 00:09:26,024 Cái giấc mơ Mỹ vớ vẩn đó. 117 00:09:26,024 --> 00:09:29,820 Và... Anh ấy nói nếu anh ấy quay lại Mỹ trước bố tôi, 118 00:09:29,820 --> 00:09:31,405 thì anh ấy sẽ để mắt đến tôi. 119 00:09:33,574 --> 00:09:34,950 Tôi chỉ nói những gì ông ấy nói. 120 00:09:34,950 --> 00:09:36,493 Tôi không nói tất cả là thật. 121 00:09:36,493 --> 00:09:38,203 Được. Nhưng cậu tin ông ấy. 122 00:09:38,203 --> 00:09:40,497 Đúng, chúng tôi uống tiếp, và tôi tin ông ấy. 123 00:09:42,040 --> 00:09:44,001 Ông ấy chạy dọc theo máy bay, vẫy tay. 124 00:09:44,001 --> 00:09:48,130 "Dừng cái máy bay khỉ gió này lại! Sinh nhật năm tuổi con tôi đấy!" 125 00:09:48,839 --> 00:09:49,840 Và họ dừng lại thật. 126 00:09:49,840 --> 00:09:52,926 - Thằng này là ai? - Ông ấy trèo lên cái thang dây thì phải. 127 00:09:52,926 --> 00:09:54,678 Họ cho vào, và ông ấy về nhà gặp cậu. 128 00:09:56,221 --> 00:09:59,558 Đúng, ông ấy rất nhớ cậu, Danny. 129 00:10:01,810 --> 00:10:02,936 Vâng, tôi cũng nhớ ông ấy. 130 00:10:09,526 --> 00:10:14,740 Danny, cậu có định nói với tôi vì sao cậu chạy trốn không? 131 00:10:16,241 --> 00:10:19,036 Hay cậu luôn đi nửa vòng trái đất với chỉ cái áo trên người? 132 00:10:21,038 --> 00:10:22,873 Thôi, đừng lo. 133 00:10:23,498 --> 00:10:27,920 Không sao. Tôi sẽ không hỏi, để cậu khỏi phải nói dối. 134 00:10:29,129 --> 00:10:34,384 Nhưng nếu cậu cần giúp thật, như cậu nói, thì có lẽ tôi có thể giúp. Được chứ? 135 00:10:34,885 --> 00:10:39,223 Uống mừng những người bạn, cũ và mới. 136 00:10:45,020 --> 00:10:46,522 Rồi. Cậu có nơi nào để ở chưa? 137 00:10:47,272 --> 00:10:49,816 Tôi đoán rằng nơi này hơi quá túi tiền của cậu. 138 00:10:50,526 --> 00:10:52,069 Ông đoán chính xác đấy. 139 00:10:53,487 --> 00:10:55,572 - Khỉ thật. Xin lỗi. - Xin ít giấy ăn ra đây nhé. 140 00:10:55,572 --> 00:10:57,491 Có vẻ bia ở đây nặng hơn. 141 00:10:57,491 --> 00:10:58,867 Vì cậu là người Mỹ thôi. 142 00:10:58,867 --> 00:11:01,453 Ở bên đó, khi gọi bia, người ta mang ra nước tiểu có ga. 143 00:11:01,453 --> 00:11:03,372 Tôi nghĩ đến lúc cậu nên về nhà rồi. 144 00:11:03,372 --> 00:11:04,456 Đồ khốn. 145 00:11:07,668 --> 00:11:11,046 Đúng là hôi thối. Chúa ơi. 146 00:11:17,469 --> 00:11:18,554 Cậu nói gì cơ? 147 00:11:21,139 --> 00:11:23,016 Tôi không nghe thấy. Cậu vừa nói gì? 148 00:11:23,767 --> 00:11:25,894 Vì bạn tôi đằng kia vượt đại dương sang chơi, 149 00:11:25,894 --> 00:11:29,481 và tôi biết cậu không muốn thể hiện là người bất lịch sự đâu nhỉ? 150 00:11:29,481 --> 00:11:30,732 Có vấn đề gì à, các anh? 151 00:11:30,732 --> 00:11:35,404 Không, sẽ không có vấn đề nào cả, khi thằng đần này xin lỗi xong. 152 00:11:36,905 --> 00:11:37,906 Xin lỗi. 153 00:11:38,532 --> 00:11:39,700 Không, tôi xin lỗi. 154 00:11:39,700 --> 00:11:41,368 Chưa nghe rõ. 155 00:11:41,994 --> 00:11:45,873 Một lần nữa nhé? Đủ to để mọi người ở đây nghe thấy cậu. 156 00:11:47,666 --> 00:11:48,667 Tôi xin lỗi. 157 00:11:49,668 --> 00:11:51,503 Tôi nghĩ cậu ấy không nghe thấy. Lần nữa. 158 00:11:56,008 --> 00:11:57,092 Tôi không nghe thấy. 159 00:11:58,844 --> 00:11:59,887 Tôi xin lỗi. 160 00:11:59,887 --> 00:12:01,722 Thế đấy. Đâu có khó lắm nhỉ? 161 00:12:03,182 --> 00:12:05,017 Tôi đơn giản là không chịu nổi sự thô lỗ. 162 00:12:06,143 --> 00:12:07,728 Đến lúc về rồi đấy. 163 00:12:09,521 --> 00:12:10,981 Đi nào, Danny. 164 00:12:15,068 --> 00:12:18,155 Tôi không hiểu. Sự thật là gì? 165 00:12:18,155 --> 00:12:20,616 Chắc sự thật là Jack, bố tôi và Yitzhak 166 00:12:20,616 --> 00:12:22,951 từng làm việc với nhau và họ có một kế hoạch thật. 167 00:12:22,951 --> 00:12:25,370 Chỉ là kế hoạch đó không phải để bảo vệ tôi. 168 00:12:26,663 --> 00:12:30,083 Bao nhiêu lần ta nghĩ sẽ có ai đó đến cứu mình, 169 00:12:30,083 --> 00:12:32,294 thì mới nhận ra không có ai chứ? 170 00:12:45,057 --> 00:12:47,267 Muốn xem London thật sự không? Nó đây. Đi nào. 171 00:12:49,853 --> 00:12:51,104 Đồ khốn. 172 00:12:51,772 --> 00:12:55,567 - Chào tóc đỏ. Nhớ anh không? - Không. 173 00:12:56,610 --> 00:13:00,030 Vậy tuần này anh ghé qua nhé? Trút lên em vô vàn tình cảm. 174 00:13:00,531 --> 00:13:01,532 Biến đi. 175 00:13:03,075 --> 00:13:04,451 Vẫn cay chuyện em gái cô ấy. 176 00:13:24,179 --> 00:13:25,055 Đó là ai? 177 00:13:25,055 --> 00:13:26,890 Đừng bận tâm, Danny. 178 00:13:28,433 --> 00:13:29,518 Đừng bận tâm. 179 00:13:30,519 --> 00:13:33,230 Hãy tìm cho cậu một nơi phù hợp để ở nhé? 180 00:13:42,239 --> 00:13:44,157 - Ừ? - Tôi cho thằng bé đi ngủ rồi. 181 00:13:44,157 --> 00:13:46,535 Ngủ như chết. Đô hơi kém. 182 00:13:47,119 --> 00:13:48,829 Uống trước khi vào việc không phải ý hay đâu. 183 00:13:48,829 --> 00:13:51,665 Việc là đây mà, Yitzhak. Tôi đang giành niềm tin của cậu ta. 184 00:13:51,665 --> 00:13:53,208 Đó không phải việc. 185 00:13:53,208 --> 00:13:55,502 Mới một ngày mà. Tôi sẽ làm được. 186 00:13:55,502 --> 00:13:57,296 Chả phải ông. Cậu ta phải làm. 187 00:13:59,047 --> 00:14:01,175 Cậu thấy ông ấy nói chuyện điện thoại qua cửa sổ? 188 00:14:03,177 --> 00:14:04,428 Không, tôi thấy cái bốt. 189 00:14:04,928 --> 00:14:08,724 Vậy làm sao cậu biết ông ấy gọi ai, còn chưa kể là nói gì nữa? 190 00:14:08,724 --> 00:14:10,434 Tôi chịu. Có lẽ ông ấy kể sau đó. 191 00:14:10,434 --> 00:14:12,352 Tối hôm đó tôi uống rất nhiều, 192 00:14:12,352 --> 00:14:15,731 và khả năng cao là tôi nhớ chỗ nọ xọ chỗ kia. 193 00:14:15,731 --> 00:14:17,608 Tất cả hơi mờ mịt. 194 00:14:21,945 --> 00:14:23,238 Vậy hôm sau có chuyện gì? 195 00:14:42,299 --> 00:14:43,133 Khỉ thật. 196 00:14:43,133 --> 00:14:46,220 {\an8}Danny - Cá và khoai tây chiên Phố Camden High trưa! Jack 197 00:15:15,457 --> 00:15:19,086 Danny. Vừa đúng lúc. Thấy đói chưa? 198 00:15:19,086 --> 00:15:21,088 Vâng. Rồi. 199 00:15:21,088 --> 00:15:23,340 Không gì chữa chuếnh choáng tốt bằng cá và khoai chiên. 200 00:15:24,675 --> 00:15:26,552 Cá tuyết lớn và khoai chiên với muối và giấm. 201 00:15:26,552 --> 00:15:28,053 Ăn cùng trứng muối không? 202 00:15:30,097 --> 00:15:31,390 Không, khỏi cần. Cảm ơn. 203 00:15:32,057 --> 00:15:33,851 Cảm ơn. Giữ lại tiền thừa nhé. 204 00:15:35,018 --> 00:15:35,853 Ông chắc chứ? 205 00:15:35,853 --> 00:15:36,937 Chắc chắn rồi. 206 00:15:47,281 --> 00:15:49,449 Danny này, cậu muốn tôi giúp. 207 00:15:49,950 --> 00:15:51,451 Vậy hãy để tôi hỏi cậu một câu. 208 00:15:51,451 --> 00:15:54,288 Nếu cậu bị mũi tên đâm vào ngực, cậu nghĩ có đau không? 209 00:15:55,163 --> 00:15:57,624 - Sao cơ? - Mũi tên đâm vào ngực. 210 00:15:57,624 --> 00:15:59,710 Câu hỏi đơn giản. Có đau không? Có hay không? 211 00:15:59,710 --> 00:16:01,336 Có. Có chứ. 212 00:16:02,004 --> 00:16:04,298 Được rồi. Mũi tên thứ hai đâm vào đúng chỗ cũ. 213 00:16:04,298 --> 00:16:06,550 - Cậu nghĩ đau nhiều hay ít hơn? - Nhiều hơn. 214 00:16:07,509 --> 00:16:10,554 Đức Phật nói mũi tên đầu thì không tránh được. 215 00:16:10,554 --> 00:16:12,764 Đó là nỗi đau. Đó là thứ cuộc đời giáng lên ta. 216 00:16:12,764 --> 00:16:15,559 Nhưng mũi tên thứ hai, đó là nỗi sợ hãi, hồi hộp. 217 00:16:15,559 --> 00:16:18,437 Đó là câu chuyện ta kể cho bản thân về mũi tên đầu tiên. 218 00:16:18,437 --> 00:16:21,523 Cậu để nó đau thế nào thì nó đau như thế, thậm chí không đau. 219 00:16:22,566 --> 00:16:23,609 Hiểu chứ? 220 00:16:23,609 --> 00:16:24,985 Sao lại có hai mũi tên? 221 00:16:25,611 --> 00:16:26,862 Chả hiểu sao tôi mất công nữa. 222 00:16:28,071 --> 00:16:31,325 Nói mong cậu đừng khó chịu, cậu khá thiếu tự tin đấy. 223 00:16:31,909 --> 00:16:33,911 Cậu phải đứng thẳng lên. Đúng rồi. 224 00:16:33,911 --> 00:16:37,164 Vai duỗi ra sau, ngẩng mặt lên, đối diện với đời. 225 00:16:38,123 --> 00:16:39,666 Đúng rồi đấy. Thấy khá hơn chứ? 226 00:16:41,126 --> 00:16:42,211 Không nhiều lắm. 227 00:16:42,211 --> 00:16:43,629 Trông khá hơn đấy. 228 00:16:43,629 --> 00:16:45,506 Ai cũng luôn nên tỏ ra kiêu hãnh. 229 00:16:48,675 --> 00:16:49,885 ...lên một nửa. 230 00:16:49,885 --> 00:16:51,178 Được rồi. 231 00:16:51,929 --> 00:16:54,264 Cậu đang kẹt đến mức nào? Đây. 232 00:16:56,642 --> 00:16:59,019 Tệ đến thế hả? Tôi muốn giúp cậu, Danny. 233 00:16:59,019 --> 00:17:02,397 Tôi nghĩ nếu hoàn cảnh đảo ngược và cậu là con tôi... 234 00:17:03,106 --> 00:17:04,398 bố cậu cũng sẽ làm tương tự. 235 00:17:04,398 --> 00:17:07,027 Nhưng cậu sẽ phải tự giúp mình, nhé? 236 00:17:08,403 --> 00:17:09,404 Nhỡ không được thì sao? 237 00:17:10,656 --> 00:17:13,492 Xốc lại can đảm của mình thì đời nào thất bại. 238 00:17:14,742 --> 00:17:16,036 Ông lúc nào cũng nói khó hiểu thế à? 239 00:17:16,578 --> 00:17:19,665 Đó là thơ năm âm tiết iambic. Shakespeare. 240 00:17:19,665 --> 00:17:21,791 Tôi hiểu vì sao cậu tin ông ấy, Danny. 241 00:17:21,791 --> 00:17:23,252 Tôi thật sự... Tôi hiểu. 242 00:17:23,252 --> 00:17:26,755 Ông ấy là tất cả những gì cậu cần ở thời điểm đó. 243 00:17:26,755 --> 00:17:30,968 Sự tử tế, dìu dắt. Một lối thoát sau vụ ở New York. 244 00:17:30,968 --> 00:17:34,555 Nhưng tôi cũng có thể nói thế về Yitzhak khi anh ấy bước vào đời cậu. 245 00:17:35,514 --> 00:17:36,765 Và Ariana nữa. 246 00:17:36,765 --> 00:17:37,850 Nhưng ý tôi là thế. 247 00:17:38,559 --> 00:17:40,435 Họ thông đồng với nhau. 248 00:17:40,435 --> 00:17:46,358 Một người Israel nhập cư, một doanh nhân người Anh, một cô gái Mỹ. Và bố cậu. 249 00:17:46,358 --> 00:17:48,735 Ariana có lẽ bị kéo vào sau đó. 250 00:17:48,735 --> 00:17:52,322 Họ lợi dụng chị ấy để tác động tôi. 251 00:17:58,704 --> 00:17:59,788 Cô có giả thuyết hay hơn à? 252 00:18:02,207 --> 00:18:04,376 Cô nghĩ tôi là người giật dây mọi thứ à? 253 00:18:07,462 --> 00:18:08,672 Nếu tôi nói thế thì sao? 254 00:18:09,381 --> 00:18:10,215 Không phải. 255 00:18:10,215 --> 00:18:11,800 Nhỡ thế thì sao? Chỉ không theo cách... 256 00:18:11,800 --> 00:18:12,885 Không phải! 257 00:18:23,478 --> 00:18:24,688 Danny. 258 00:18:26,273 --> 00:18:27,441 Lúc đó tôi cần giúp. 259 00:18:31,278 --> 00:18:32,738 Tôi cần một người giúp đỡ mình. 260 00:18:34,948 --> 00:18:38,243 Nhưng trên đời có những người, khi họ thấy ai đó cần giúp, 261 00:18:38,243 --> 00:18:41,246 họ chỉ thấy cơ hội. 262 00:18:44,833 --> 00:18:46,418 - Yitzhak? - Xong chưa, Jack? 263 00:18:46,418 --> 00:18:48,545 - Một ngày nữa. - Làm cho xong đi. 264 00:18:53,300 --> 00:18:56,220 Nếu có cách để bố cậu giúp cậu thì sao, Danny? 265 00:18:56,220 --> 00:18:58,305 Tôi tưởng ông nói không biết bố tôi ở đâu. 266 00:18:58,305 --> 00:18:59,264 Tôi không biết. 267 00:18:59,264 --> 00:19:01,683 Lúc vào thế khó, cậu cần gì hơn tất thảy? 268 00:19:02,476 --> 00:19:03,894 Tiền, đúng không? 269 00:19:04,686 --> 00:19:05,729 Vâng. 270 00:19:05,729 --> 00:19:09,066 Nếu biết lợi dụng cơ hội, cậu có thể kiếm về 3.000 bảng. 271 00:19:09,775 --> 00:19:12,069 Sẽ không dễ dàng. 272 00:19:13,403 --> 00:19:15,072 Được. Là gì? 273 00:19:15,072 --> 00:19:18,158 Kẻ lên chiếc Rolls-Royce tối qua, hắn tên là Reggie Silver. 274 00:19:18,158 --> 00:19:21,828 Hắn tình cờ nợ bố cậu một khoản tiền rất lớn. 275 00:19:22,454 --> 00:19:24,206 Vụ làm ăn ở nước ngoài bố cậu tham gia, 276 00:19:24,206 --> 00:19:26,124 đó là nhập khẩu hàng cấm cho Reggie. 277 00:19:26,708 --> 00:19:29,711 Bố cậu, Yitzhak và tôi lẽ ra phải gặp nhau để chia phần. 278 00:19:29,711 --> 00:19:33,006 Do một loạt sự cố đáng tiếc, mà tôi sẽ không bắt cậu mất công nghe... 279 00:19:34,258 --> 00:19:36,677 bố cậu đã thu hút sự chú ý của nhà chức trách. 280 00:19:36,677 --> 00:19:39,388 Thế nên nếu quay lại Anh, ông ấy sẽ bị bắt. 281 00:19:39,388 --> 00:19:41,765 Nên ông ấy không đến lấy phần của mình. 282 00:19:43,183 --> 00:19:44,226 Reggie vẫn giữ nó. 283 00:19:47,229 --> 00:19:48,063 Được, vậy ông... 284 00:19:48,063 --> 00:19:52,568 Reggie là kẻ gian ác, nhưng hắn cũng là người của gia đình. 285 00:19:52,568 --> 00:19:54,069 Đặt máu mủ lên trên làm ăn. 286 00:19:54,069 --> 00:19:58,073 Nếu cậu xuất hiện, giống Pete như đúc, đòi phần của ông ấy, 287 00:19:58,073 --> 00:20:00,784 tôi nghĩ hắn sẽ cảm thấy có nghĩa vụ phải trả. 288 00:20:01,827 --> 00:20:03,579 Sao ông không đi mà đòi? 289 00:20:03,579 --> 00:20:05,163 Tôi lấy căn cứ gì mà đòi? 290 00:20:06,039 --> 00:20:08,458 Ngoài ra, Reggie và tôi đang không cùng chí hướng. 291 00:20:08,458 --> 00:20:12,171 Nhưng người duy nhất có thể đòi tiền của bố cậu là cậu, Danny. 292 00:20:15,674 --> 00:20:17,593 Có phải vì thế mà tối qua ta đi qua đó? 293 00:20:19,511 --> 00:20:22,306 Số tiền lớn lắm. 6.000 bảng. 294 00:20:22,306 --> 00:20:24,057 Ông nói 3.000 bảng mà. Sao... 295 00:20:24,558 --> 00:20:25,809 Có tiền hoa hồng cho tôi. 296 00:20:26,810 --> 00:20:29,563 Đừng nhìn tôi như thế. Đó là chi phí làm ăn thôi. 297 00:20:29,563 --> 00:20:30,856 Tôi muốn giúp cậu. 298 00:20:32,274 --> 00:20:35,819 Danny, 3.000 bảng sẽ cho phép cậu nằm im một thời gian 299 00:20:35,819 --> 00:20:38,197 hoặc đi tìm bố cậu. 300 00:20:39,198 --> 00:20:40,449 Cậu có thể bắt đầu ở Paris. 301 00:20:41,909 --> 00:20:45,162 Danny, 3.000 bảng cho cậu nhiều lựa chọn. 302 00:20:45,162 --> 00:20:47,247 Và lựa chọn là cái cậu đang cần bây giờ. 303 00:20:52,419 --> 00:20:53,420 Tôi hiểu mà. 304 00:20:53,420 --> 00:20:59,092 Reggie là kẻ nguy hiểm, và phải rất có gan mới dám làm. 305 00:20:59,092 --> 00:21:00,469 Tôi hiểu rất rõ. 306 00:21:00,469 --> 00:21:02,095 - Tôi không trách nếu... - Tôi sẽ làm. 307 00:21:03,597 --> 00:21:04,723 Có thế chứ. 308 00:21:06,225 --> 00:21:08,435 Chàng trai tốt. Bố cậu sẽ tự hào về cậu lắm. 309 00:21:10,771 --> 00:21:14,441 Được rồi, không khom vai, làm như mình là nạn nhân của cuộc đời nhé? 310 00:21:15,567 --> 00:21:17,528 Những kẻ như Reggie không nể đâu. 311 00:21:17,528 --> 00:21:19,404 Cậu hiên ngang đi vào với cái lưng thẳng 312 00:21:19,404 --> 00:21:20,906 và giọng nói rõ ràng. 313 00:21:20,906 --> 00:21:22,699 Và cậu đòi thứ thuộc về cậu. 314 00:21:24,451 --> 00:21:25,452 Được chứ? 315 00:21:26,119 --> 00:21:27,120 Được rồi. 316 00:21:27,829 --> 00:21:29,122 Hãy cho chúng biết mặt đi. 317 00:21:30,332 --> 00:21:31,333 Nào. Đi đi. 318 00:21:33,460 --> 00:21:34,461 Tôi sẽ ở đây. 319 00:22:42,112 --> 00:22:43,113 Xin lỗi. 320 00:22:43,822 --> 00:22:45,490 Cây lau nhà và xô ở dưới quầy bar ấy. 321 00:22:52,539 --> 00:22:53,832 Xin lỗi. 322 00:22:55,542 --> 00:23:00,172 Tôi là Danny Sullivan, con trai Pete Sullivan. Ông ấy từng là bạn của ông. 323 00:23:01,215 --> 00:23:03,175 Chưa nghe tên hắn bao giờ. Biến đi. 324 00:23:05,135 --> 00:23:06,220 Ông ấy đã làm một việc cho ông. 325 00:23:09,598 --> 00:23:12,100 Ông ấy đi trốn rồi. Tôi đến để lấy phần của ông ấy. 326 00:23:14,144 --> 00:23:15,270 Việc gì? 327 00:23:16,897 --> 00:23:18,023 Ai cử mày đến? 328 00:23:22,486 --> 00:23:25,239 Jack. 329 00:23:25,239 --> 00:23:28,283 Nghe đây, bọn mày. Có vẻ Jack đã cử nó đến. 330 00:23:30,327 --> 00:23:31,411 Nói tiếp đi. 331 00:23:32,246 --> 00:23:33,580 Jack nào? 332 00:23:35,499 --> 00:23:37,084 Tôi không biết họ của ông ấy. 333 00:23:40,838 --> 00:23:43,257 Tôi chỉ yêu cầu ông trả tôi cái còn nợ bố tôi. 334 00:23:43,257 --> 00:23:45,092 - Đừng chạm vào tôi! - Không. 335 00:23:45,884 --> 00:23:47,219 Để nó nói nốt đi. 336 00:23:47,219 --> 00:23:48,554 Đó là vấn đề nguyên tắc. 337 00:23:49,346 --> 00:23:50,889 Tôi là người thân còn lại duy nhất của bố tôi, 338 00:23:50,889 --> 00:23:53,100 và do ông mà tôi không thể gặp lại bố nữa. 339 00:23:53,100 --> 00:23:54,560 Vì những gì bố đã làm cho ông. 340 00:23:58,313 --> 00:23:59,523 Nên đưa tiền cho tôi, 341 00:24:01,316 --> 00:24:02,484 thì tôi sẽ để ông yên. 342 00:24:07,781 --> 00:24:08,824 Đuổi nó ra đi. 343 00:24:08,824 --> 00:24:11,368 Không... Bỏ tôi ra. Này! 344 00:24:11,368 --> 00:24:12,870 Tôi biết ông quen bố tôi! 345 00:24:12,870 --> 00:24:14,496 Dừng lại. Bỏ ra! 346 00:24:16,206 --> 00:24:17,583 Tôi biết ông quen bố tôi. 347 00:24:23,422 --> 00:24:24,548 Cút đi. 348 00:24:35,809 --> 00:24:36,810 Jack? 349 00:24:40,480 --> 00:24:41,481 Jack? 350 00:24:43,442 --> 00:24:44,735 Jack? 351 00:24:47,571 --> 00:24:51,533 Chào, cho tôi... Nối máy cho tôi đến Cơ quan Du lịch Hoàng gia London? 352 00:24:51,533 --> 00:24:54,286 Doreen, chào. Danny Sullivan đây. Jack có đó không? 353 00:25:17,768 --> 00:25:19,394 Chào, xin lỗi, tôi tìm bạn tôi, Jack. 354 00:25:19,394 --> 00:25:20,729 Chắc ông ấy là khách quen ở đây. 355 00:25:21,230 --> 00:25:22,231 Cậu, ra ngoài. 356 00:25:23,065 --> 00:25:25,651 - Nhưng tôi đang tìm... - Ra. Ra ngay, 357 00:25:25,651 --> 00:25:26,902 không tôi gọi cảnh sát. 358 00:25:33,158 --> 00:25:35,827 Chào, người đi cùng tôi lúc nãy. Người boa cho cô, cô có... 359 00:25:35,827 --> 00:25:38,205 - Tôi không trả lại đâu nhé. - Tôi không đòi lại. 360 00:25:38,205 --> 00:25:40,207 - Tôi... - Đừng nói với cô ấy bằng giọng đó. 361 00:25:40,999 --> 00:25:43,043 Xin lỗi. Tôi không có ý... Tôi xin lỗi. 362 00:25:52,511 --> 00:25:53,428 Xin phép. 363 00:25:53,428 --> 00:25:56,473 Anh có tình cờ có số của người tôi đi cùng tối qua không? 364 00:25:56,974 --> 00:25:59,059 Người ta đến nơi này vì sự kín đáo. 365 00:26:00,727 --> 00:26:03,522 Được, tôi có thể trả công cho anh. Tôi có... 366 00:26:04,022 --> 00:26:05,148 Biến đi. 367 00:26:19,162 --> 00:26:21,290 Ông lừa tôi. Đồ... 368 00:26:22,666 --> 00:26:24,668 Có vẻ cậu đang tìm tôi. 369 00:26:26,044 --> 00:26:27,921 Ông đã biến đi đâu thế? 370 00:26:27,921 --> 00:26:30,799 Tôi nghĩ nên cho cậu chút thời gian để tự soi xét. 371 00:26:31,425 --> 00:26:33,427 Đừng giả vờ là ông quan tâm đến tôi nữa 372 00:26:33,427 --> 00:26:35,762 trong khi ngay từ đầu ông chỉ nhắm đến tiền. 373 00:26:35,762 --> 00:26:38,599 Tôi thấy thái độ của cậu khá đáng thất vọng đấy, Danny. 374 00:26:41,351 --> 00:26:43,645 Ngay khi thấy tôi thất bại, ông bỏ rơi tôi. 375 00:26:43,645 --> 00:26:46,148 Cậu nghĩ thế à? Là cậu đã thất bại? 376 00:26:46,815 --> 00:26:48,317 - Không. - Nhưng tôi biết đi đâu? 377 00:26:48,317 --> 00:26:49,693 - Tôi chả có tiền. - Bình tĩnh. 378 00:26:49,693 --> 00:26:50,986 - Tôi không muốn bình tĩnh! - Bình tĩnh. Này! 379 00:26:50,986 --> 00:26:52,571 Nghe này. 380 00:26:52,571 --> 00:26:56,200 Tôi biết cuộc sống của cậu không dễ dàng. Thật không may. 381 00:26:57,784 --> 00:26:59,745 Nhưng cái gì đã qua hãy cho qua. 382 00:26:59,745 --> 00:27:03,582 Giờ cậu phải tìm cách để không tự thương hại bản thân nữa. 383 00:27:05,792 --> 00:27:07,878 Mũi tên thứ hai tùy thuộc vào cậu, nhớ không? 384 00:27:10,005 --> 00:27:11,131 Nào. Ngồi đi. 385 00:27:15,677 --> 00:27:18,514 Cái tôi muốn truyền đạt là bài học về sự can đảm. 386 00:27:18,514 --> 00:27:20,599 Một bài học cậu cực kỳ cần. 387 00:27:20,599 --> 00:27:22,559 Sao cậu vẫn còn ở đây, Danny? 388 00:27:24,102 --> 00:27:25,521 Ý ông là sao? 389 00:27:25,521 --> 00:27:26,730 Sao cậu không về nhà? 390 00:27:29,274 --> 00:27:30,692 Vì về thì tôi sẽ bị bắt. 391 00:27:30,692 --> 00:27:31,777 Đúng, và? 392 00:27:32,277 --> 00:27:34,279 Viễn cảnh tồi tệ nhất có thể là gì? 393 00:27:35,239 --> 00:27:37,991 Cậu sợ đối mặt với Reggie, đúng không? Nhưng cậu vẫn cứ đi. 394 00:27:37,991 --> 00:27:40,619 - Tôi bị đánh cho bầm dập. - Cậu sống sót. 395 00:27:41,161 --> 00:27:44,081 Cậu đứng đó hiên ngang. Cậu đòi thứ của mình. 396 00:27:45,123 --> 00:27:47,334 Công nhận là không thu được kết quả như cậu muốn. 397 00:27:48,252 --> 00:27:52,548 Nhưng vẫn là thắng lợi. Cậu đã sợ. Cậu đã làm được. Cậu đối mặt với hậu quả. 398 00:27:54,633 --> 00:27:55,634 Đừng mãi trốn chạy. 399 00:27:57,845 --> 00:27:58,846 Bố cậu đã trốn chạy. 400 00:28:00,264 --> 00:28:01,265 Đúng không? 401 00:28:02,516 --> 00:28:04,601 Trốn chạy cậu, trốn chạy anh cậu. 402 00:28:04,601 --> 00:28:05,853 Ông quan tâm làm gì? 403 00:28:14,653 --> 00:28:15,654 Danny. 404 00:28:20,325 --> 00:28:22,077 Hãy là người bố cậu chưa bao giờ làm được. 405 00:28:24,121 --> 00:28:26,123 Hãy nhìn thẳng vào mắt cuộc đời. 406 00:28:27,875 --> 00:28:29,084 Tôi biết cậu làm được. 407 00:28:29,835 --> 00:28:33,380 Danny, vứt hộ chiếu đi. Bất cứ thứ gì liên quan đến tôi. 408 00:28:35,966 --> 00:28:36,967 Và về nhà đi. 409 00:29:25,140 --> 00:29:27,059 Và đó là lần cuối cậu gặp Jack? 410 00:29:28,810 --> 00:29:31,396 Và khi cậu quay lại, không có tăm hơi gì của Ariana? 411 00:29:32,356 --> 00:29:33,398 Không. 412 00:29:38,904 --> 00:29:39,905 Còn Yitzhak? 413 00:29:41,782 --> 00:29:42,783 Không. 414 00:29:44,159 --> 00:29:46,245 Lúc tôi về, cả hai đều đã ra đi. 415 00:29:49,414 --> 00:29:53,043 Cậu nghĩ vì sao họ lại biến mất và bỏ lại mọi thứ họ sở hữu chứ? 416 00:29:54,127 --> 00:29:55,212 Tôi không biết. 417 00:30:37,045 --> 00:30:39,298 HỘ CHIẾU 418 00:31:12,831 --> 00:31:16,293 Cảnh sát đây! Trong nhà có ai, giơ tay lên bước ra đây! 419 00:31:25,219 --> 00:31:27,304 - Ra trước cửa đi. - Ra đây! 420 00:31:27,304 --> 00:31:28,514 Đi tiếp đi! 421 00:31:31,892 --> 00:31:33,852 Giơ tay lên trời ngay! 422 00:31:33,852 --> 00:31:36,063 - Tiến lên tiếp đi! - Đi chậm thôi! 423 00:31:36,063 --> 00:31:39,149 - Tiến lên. Chậm thôi. - Tiến lên tiếp đi! 424 00:31:39,149 --> 00:31:41,568 - Nằm xuống đất! - Nằm xuống đất ngay! 425 00:31:41,568 --> 00:31:42,736 Nằm xuống ngay! 426 00:32:06,552 --> 00:32:09,596 Tôi hỏi lại một lần nữa. Cậu nghĩ vì sao họ lại làm thế? 427 00:32:09,596 --> 00:32:13,475 Bốc hơi và bỏ lại mọi đồ đạc. 428 00:32:38,709 --> 00:32:42,671 Cô thật sự nghĩ tôi đã giết chị ấy? Tôi giết cả hai người họ? 429 00:32:48,177 --> 00:32:50,554 Sao tôi lại làm thế chứ? Tôi từng yêu quý chị ấy. 430 00:32:53,140 --> 00:32:54,725 - Từng. - Yêu quý. Từng yêu quý. 431 00:32:54,725 --> 00:32:57,394 Thế thì có khác gì chứ? Chị ấy đi mất rồi còn gì? 432 00:33:00,898 --> 00:33:02,149 Tôi biết cô đang nghĩ gì. 433 00:33:02,774 --> 00:33:03,901 Nói cho tôi xem? 434 00:33:07,029 --> 00:33:08,906 Cô nghĩ tôi đã giết cả hai bọn họ. 435 00:33:08,906 --> 00:33:13,243 Rằng tôi về nhà và giết Yitzhak và Ariana... 436 00:33:16,246 --> 00:33:18,832 để trả thù vì, không biết nữa, lừa tôi. 437 00:33:20,000 --> 00:33:21,460 Hay đưa tôi đến chỗ Jack. 438 00:33:24,296 --> 00:33:26,131 Chỉ có điều, tôi không làm những việc đó. 439 00:33:28,342 --> 00:33:30,219 Mà sao có ai lại làm thế chứ? 440 00:33:31,553 --> 00:33:34,973 Bỏ ra nhiều năm. Chuyển đến khu tôi sống. 441 00:33:37,100 --> 00:33:40,479 Canh chừng cho tôi. Giả vờ bảo vệ tôi. Chăm sóc cho tôi. 442 00:33:41,438 --> 00:33:45,567 Vì cái gì, 3.000 bảng à? Và một bài học về sự can đảm? 443 00:33:45,567 --> 00:33:46,735 Thật vô lý. 444 00:33:46,735 --> 00:33:47,861 Đúng thế. 445 00:33:51,073 --> 00:33:53,784 Trừ khi không chỉ vì 3.000 bảng. 446 00:33:55,160 --> 00:33:57,162 Trừ khi còn vì nhiều thứ nữa. 447 00:34:04,461 --> 00:34:05,921 Danny, đã có chuyện gì với Adam? 448 00:34:14,638 --> 00:34:15,722 Ta đã nói về Adam rồi. 449 00:34:17,641 --> 00:34:18,891 Không hẳn thế. Chưa nói. 450 00:34:25,482 --> 00:34:26,525 Anh ấy đã chết. 451 00:34:27,609 --> 00:34:28,610 Như thế nào? 452 00:34:32,114 --> 00:34:33,114 Tôi nói thế là đủ rồi. 453 00:34:38,120 --> 00:34:39,121 Tôi xong rồi. 454 00:36:11,255 --> 00:36:13,465 Xin lỗi, sáng nay tôi đến hơi muộn một chút. 455 00:36:13,465 --> 00:36:16,552 Tôi thật sự không thích phải đến đây thế này đâu. 456 00:36:19,388 --> 00:36:21,056 Rất vui được gặp lại ông, Jack. 457 00:36:21,056 --> 00:36:22,140 Thật không? 458 00:36:23,851 --> 00:36:26,228 Mặc dù ông miễn cưỡng xuất hiện ở đây. 459 00:36:26,228 --> 00:36:29,857 Rõ ràng Danny đang gặp nhiều rắc rối. Và tôi mong ông có thể giúp tôi. 460 00:36:29,857 --> 00:36:31,817 Tôi đã khiến cậu ấy quay lại còn gì? 461 00:36:32,651 --> 00:36:34,236 Bảo cậu ấy phải đối mặt với hậu quả. 462 00:36:35,654 --> 00:36:37,281 Tôi nghĩ đã đến lúc cậu ấy biết sự thật. 463 00:36:41,451 --> 00:36:43,787 Tôi nghĩ đó là ý tưởng cực kỳ tồi tệ. 464 00:36:44,621 --> 00:36:45,789 Thật không? 465 00:36:45,789 --> 00:36:48,041 Nhỡ đó là cách duy nhất của cậu ấy? Thế thì sao? 466 00:36:55,007 --> 00:36:57,301 NẾU BẠN HAY NGƯỜI NÀO BẠN BIẾT CẦN HỖ TRỢ, 467 00:36:57,301 --> 00:36:59,887 HÃY VÀO APPLE.COM/HERETOHELP 468 00:37:49,686 --> 00:37:51,688 Biên dịch: TH