1
00:00:48,382 --> 00:00:51,260
Cô ấy vẫn mặc bộ đồng phục đó,
vẫn đeo cái huy hiệu đó.
2
00:00:51,260 --> 00:00:52,719
Không khó để vào nhà nào đó.
3
00:00:59,142 --> 00:01:01,812
Tất cả, xin hãy vào nhà đi.
4
00:01:01,812 --> 00:01:02,980
Cảm ơn.
5
00:01:02,980 --> 00:01:05,232
Không sao đâu. Tất cả đều ổn.
6
00:01:05,232 --> 00:01:06,316
Paul.
7
00:01:08,110 --> 00:01:09,278
Sao cô ấy trốn được?
8
00:01:10,821 --> 00:01:12,030
Anh nghĩ tôi thả cô ấy đi à?
9
00:01:14,283 --> 00:01:16,118
- Sao anh ấy lại thả cô ấy đi?
- Tôi chịu.
10
00:01:16,118 --> 00:01:18,704
- Tôi đang tạm thời bảo anh ấy về nhà.
- Cô ấy đâu rồi?
11
00:01:18,704 --> 00:01:20,497
Amundsen và đội đã tìm kiếm cả tầng,
12
00:01:20,497 --> 00:01:22,791
mọi căn hộ, mọi ngăn tủ,
dưới mọi chiếc giường...
13
00:01:22,791 --> 00:01:25,002
Sao, cô ấy tinh thông
nghệ thuật tàng hình rồi à?
14
00:01:25,002 --> 00:01:26,837
Vì đó là kỹ năng tôi rất muốn học.
15
00:01:26,837 --> 00:01:28,255
Có khả năng cô ấy vòng lại
16
00:01:28,255 --> 00:01:30,048
hoặc leo lên hoặc xuống ở phía xa trục.
17
00:01:30,048 --> 00:01:31,925
- Anh đã tìm kiếm tầng đó chưa?
- Rồi.
18
00:01:31,925 --> 00:01:35,804
Tôi còn gọi cả những người theo dõi
đang nghỉ. Đang theo dõi mọi màn hình.
19
00:01:35,804 --> 00:01:38,849
Bảo họ tìm xem hôm qua cô ấy đi đâu.
Có lẽ sẽ cho ta biết gì đó.
20
00:01:38,849 --> 00:01:41,602
Tôi nghĩ phải cho rằng
cô ấy đã trốn khỏi tầng đó,
21
00:01:41,602 --> 00:01:43,395
có lẽ đã quay lại chỗ cầu thang.
22
00:01:44,021 --> 00:01:46,899
Tôi sẽ bảo Amundsen đến gặp
những người có thể cho cô ấy ẩn náu.
23
00:01:56,283 --> 00:02:00,037
Rob, tôi mong anh hiểu
ta phải đối mặt với điều gì.
24
00:02:01,747 --> 00:02:02,748
Đi đi.
25
00:02:13,800 --> 00:02:16,929
Gặp bạn bè, người thân cô ấy.
Hỏi xem có ai che giấu cô ấy không.
26
00:02:20,015 --> 00:02:21,683
Tôi cần người hộ tống.
27
00:02:29,316 --> 00:02:30,317
Paul.
28
00:02:37,157 --> 00:02:38,367
Anh yêu.
29
00:02:44,289 --> 00:02:45,374
Anh bị lỏng tay.
30
00:02:46,041 --> 00:02:47,668
- Không phải lỗi của anh.
- Không.
31
00:02:48,627 --> 00:02:49,628
Đó là lỗi của anh.
32
00:02:51,380 --> 00:02:54,383
Em hỏi anh có ổn không, anh thấy ổn.
33
00:02:54,925 --> 00:02:58,428
Cơ thể anh thấy bình thường,
nhưng xem này.
34
00:03:00,597 --> 00:03:02,808
Đến cả bây giờ,
tay anh vẫn không ngừng run.
35
00:03:02,808 --> 00:03:04,893
Tất cả thuốc thang và thảo mộc...
36
00:03:06,353 --> 00:03:08,939
Đến lúc này, anh thà
để mọi người biết là anh bị Hội chứng
37
00:03:08,939 --> 00:03:10,399
còn hơn là nghĩ anh kém cỏi.
38
00:03:10,399 --> 00:03:11,692
Anh không kém cỏi.
39
00:03:11,692 --> 00:03:13,735
Anh đã rất nỗ lực để có vị trí bây giờ.
40
00:03:13,735 --> 00:03:16,446
Nhưng có lẽ đã đến lúc.
41
00:03:18,615 --> 00:03:20,450
- Cho cái gì?
- Để quay lại Tòa án.
42
00:03:20,450 --> 00:03:21,618
Ở đó, họ thích anh.
43
00:03:21,618 --> 00:03:24,496
Anh làm tốt
và yêu cầu công việc không giống ở đây.
44
00:03:24,496 --> 00:03:25,789
Anh sẽ không quay lại đó.
45
00:03:25,789 --> 00:03:27,666
Kế hoạch của anh là nói anh bị Hội chứng
46
00:03:27,666 --> 00:03:30,294
và mong là họ bỏ qua, lờ Hiệp ước đi?
47
00:03:30,294 --> 00:03:33,589
Anh chỉ nói cảm xúc của mình thôi, Kat,
chứ không phải nghiêm túc.
48
00:03:33,589 --> 00:03:35,007
Anh đã nói dối, Paul.
49
00:03:35,007 --> 00:03:37,301
Đúng, anh xứng đáng với công việc này,
50
00:03:37,301 --> 00:03:39,678
nhưng bằng việc giấu họ bệnh tình của anh.
51
00:03:40,179 --> 00:03:43,348
Nên nếu quay lại Tòa án giúp cho anh
52
00:03:43,348 --> 00:03:45,851
- tiến tới...
- Anh thừa đủ khả năng cho công việc này.
53
00:03:45,851 --> 00:03:47,603
Em không nói anh không đủ khả năng!
54
00:03:47,603 --> 00:03:51,648
Nhưng một cảnh sát trưởng đã phải
ra ngoài lau chùi và một người nữa sắp bị,
55
00:03:51,648 --> 00:03:53,400
và cả hai bọn họ đều không có con!
56
00:03:54,067 --> 00:03:55,485
Nên khi anh nghĩ đến bí mật
57
00:03:55,485 --> 00:03:58,071
và niềm kiêu hãnh về khả năng của mình,
58
00:03:58,071 --> 00:04:00,616
hãy hình dung con gái anh
lớn lên mà thiếu anh.
59
00:04:01,617 --> 00:04:02,618
Nghĩ thế đi.
60
00:04:03,118 --> 00:04:06,163
Kat, thế là bất công.
61
00:04:06,997 --> 00:04:07,998
Đó là sự thật.
62
00:04:23,138 --> 00:04:25,724
Hồi anh 17 tuổi, có một đứa khác,
63
00:04:27,017 --> 00:04:29,311
Justin Carlson, cũng bị Hội chứng.
64
00:04:30,687 --> 00:04:33,524
Đa số bọn bạn không biết, nhưng anh biết.
65
00:04:34,650 --> 00:04:37,277
Anh thấy nó tìm cách che giấu
giống như anh.
66
00:04:38,570 --> 00:04:40,572
Và nó cũng biết anh bị.
67
00:04:42,658 --> 00:04:46,828
Một hôm, nó lại gần
và hỏi anh về chuyện đó
68
00:04:46,828 --> 00:04:49,581
cứ như nó đang cố kết bạn.
69
00:04:52,459 --> 00:04:55,587
Anh đánh nó mạnh đến nỗi
rụng một cái răng của nó ra.
70
00:04:58,465 --> 00:05:03,929
Anh bảo nếu nó kể với ai,
hoặc nếu nó bắt chuyện với anh nữa,
71
00:05:04,847 --> 00:05:06,223
anh sẽ đánh nó mạnh hơn.
72
00:05:06,974 --> 00:05:09,685
Giữ kín bí mật này
quan trọng với anh như thế đấy,
73
00:05:10,477 --> 00:05:13,355
để không cho mọi người biết rằng
anh bị dị tật,
74
00:05:13,355 --> 00:05:16,108
rằng anh là người mà Hiệp ước nói
chỉ có thể làm việc
75
00:05:16,108 --> 00:05:18,902
không có yêu cầu về thể chất
vì anh khác biệt.
76
00:05:22,865 --> 00:05:24,658
Anh không bị giới hạn bởi cái người khác
77
00:05:24,658 --> 00:05:25,993
- nghĩ anh có thể làm...
- Anh yêu.
78
00:05:25,993 --> 00:05:27,953
...và anh được phép mắc sai lầm.
79
00:05:33,709 --> 00:05:35,836
Anh được phép mắc sai lầm.
80
00:05:37,421 --> 00:05:38,672
Anh làm gì thế?
81
00:05:40,132 --> 00:05:42,134
Anh sẽ đi bắt người anh đã để xổng.
82
00:05:43,886 --> 00:05:45,220
Anh sẽ lập công chuộc tội.
83
00:06:09,494 --> 00:06:10,913
- Hank.
- Walker.
84
00:06:12,372 --> 00:06:13,916
Về chuyện của Jules à?
85
00:06:13,916 --> 00:06:16,793
Tôi cố nói với họ khu Cơ khí
như một cỗ máy hoạt động trơn tru
86
00:06:16,793 --> 00:06:20,881
nhờ những công dân chăm chỉ
đặt an toàn của Silo làm ưu tiên cao nhất.
87
00:06:21,673 --> 00:06:23,467
Vậy mà họ vẫn đến.
88
00:06:23,467 --> 00:06:24,551
Ừ.
89
00:06:25,886 --> 00:06:28,263
Vào đi.
90
00:06:28,889 --> 00:06:30,182
Tôi chẳng có gì để giấu.
91
00:06:40,567 --> 00:06:42,861
Nó không thức dậy
vào buổi cho ăn lúc 5:00 sáng.
92
00:06:43,612 --> 00:06:44,738
Tôi mệt mỏi lắm.
93
00:06:44,738 --> 00:06:47,407
Mãi 6:00 tôi mới dậy và tôi...
94
00:06:47,407 --> 00:06:48,617
Denise, không sao đâu.
95
00:06:48,617 --> 00:06:51,328
- Tôi là người mẹ tồi.
- Không phải.
96
00:06:51,328 --> 00:06:53,288
Cô chỉ kiệt sức thôi.
97
00:06:53,789 --> 00:06:56,792
Xem này. Claudia không sao cả.
98
00:06:58,585 --> 00:07:00,003
- Làm gì thế?
- Peter Nichols.
99
00:07:00,003 --> 00:07:02,881
- Chúng tôi đang dở...
- Ông biết con gái ông ở đâu không?
100
00:07:02,881 --> 00:07:05,676
- Đánh thức đứa bé mất.
- Ông biết con gái ông ở đâu không?
101
00:07:05,676 --> 00:07:07,678
Không. Giờ làm ơn đi đi.
102
00:07:07,678 --> 00:07:10,556
Tôi nghĩ ông nên làm như ông ấy bảo.
103
00:07:11,765 --> 00:07:14,935
Nếu ông đánh thức đứa bé,
người phụ nữ tội nghiệp sẽ giết ông mất.
104
00:07:32,452 --> 00:07:36,748
Tôi nhớ lúc dỗ con ngủ
là thành tựu lớn nhất trong một ngày.
105
00:07:38,917 --> 00:07:40,460
Anh muốn gì với con gái tôi?
106
00:07:40,961 --> 00:07:41,962
Bác sĩ Nichols.
107
00:07:42,462 --> 00:07:46,508
Tôi nghĩ Juliette là người
quan trọng nhất trên đời với ông,
108
00:07:47,259 --> 00:07:49,761
nhưng vì tất cả mọi người trong Silo,
109
00:07:49,761 --> 00:07:51,889
tôi cần ông nói liệu cô ấy có thể ở đâu.
110
00:07:52,723 --> 00:07:54,683
Nó là người quan trọng nhất với tôi,
111
00:07:55,893 --> 00:07:58,729
nhưng tôi không biết nó nghĩ gì
hay nó có thể đi đâu.
112
00:07:59,771 --> 00:08:02,024
Trước tuần này, đã 20 năm tôi chưa gặp nó.
113
00:08:03,400 --> 00:08:05,736
- Có chuyện gì?
- Cô ấy nói muốn ra ngoài.
114
00:08:05,736 --> 00:08:08,030
Giờ cả Silo đang tìm cô ấy.
115
00:08:08,030 --> 00:08:10,908
Giúp tôi tìm cô ấy trước khi
bị một người trấn áp quá hăm hở tìm ra.
116
00:08:11,783 --> 00:08:15,871
Nếu anh nói thế để cảnh cáo,
thì khỏi cần. Tôi quá rành rồi.
117
00:08:16,997 --> 00:08:17,998
Chắc là vậy.
118
00:08:18,874 --> 00:08:22,920
Có một chỗ ở khoảng giữa ban công tầng một
119
00:08:24,254 --> 00:08:26,089
mà lan can bị mài nhẵn
120
00:08:26,089 --> 00:08:29,301
bởi những người đã nắm chặt nó
trước khi nhảy xuống.
121
00:08:31,178 --> 00:08:33,472
Tôi chưa bao giờ nghĩ
vợ tôi là một trong số đó.
122
00:08:34,472 --> 00:08:38,434
Nhưng nhờ đội trấn áp của anh,
tôi chỉ còn lại Jules.
123
00:08:39,561 --> 00:08:44,316
Để tôi hỏi anh, anh Sims,
nếu ở hoàn cảnh của tôi,
124
00:08:45,526 --> 00:08:47,778
anh có giúp
những người đang săn lùng con anh không?
125
00:08:47,778 --> 00:08:48,862
Có,
126
00:08:50,489 --> 00:08:55,035
vì không ai quan trọng hơn
10.000 hay hàng nghìn người sắp ra đời.
127
00:08:58,413 --> 00:09:00,165
Tôi không biết nó ở đâu.
128
00:09:19,560 --> 00:09:21,186
Sao trường lại đóng cửa ạ?
129
00:09:21,186 --> 00:09:24,690
Chỉ là một ngày đặc biệt thôi con.
Mẹ cũng không phải đi làm.
130
00:09:24,690 --> 00:09:28,151
Sẽ chỉ có con và mẹ.
Trưa nay ăn phô mai nướng nhé.
131
00:09:29,528 --> 00:09:30,946
Bố có về không ạ?
132
00:09:30,946 --> 00:09:32,656
Hôm nay bố sẽ rất bận.
133
00:09:32,656 --> 00:09:34,366
Con đã làm thứ này cho bố.
134
00:09:38,912 --> 00:09:40,581
Dễ thương quá.
135
00:09:40,581 --> 00:09:42,583
Chỉ làm cho bố mà không làm cho mẹ à?
136
00:09:42,583 --> 00:09:44,084
Con làm một cái cho mẹ nữa ạ.
137
00:09:44,751 --> 00:09:48,088
- Bà Sims?
- Vâng?
138
00:09:48,088 --> 00:09:51,258
Chồng bà cử chúng tôi
đến hộ tống hai mẹ con từ trường về nhà.
139
00:09:51,842 --> 00:09:52,885
Các anh đến hơi muộn rồi.
140
00:09:52,885 --> 00:09:54,845
- Đến cửa rồi này.
- Xin lỗi, thưa bà.
141
00:09:55,554 --> 00:09:57,264
Để chúng tôi thấy bà vào nhà an toàn nhé?
142
00:09:57,264 --> 00:09:58,348
Được rồi.
143
00:10:05,439 --> 00:10:06,440
Được. Chúng tôi đã vào.
144
00:10:06,440 --> 00:10:09,234
- Phiền bà cho kiểm tra bên trong?
- Anh không được bước chân vào nhà tôi.
145
00:10:09,234 --> 00:10:11,111
Nhưng anh có thể báo chồng tôi
là đã xong việc.
146
00:10:11,111 --> 00:10:13,280
- Thưa bà.
- Tôi đã làm người trấn áp 12 năm
147
00:10:13,280 --> 00:10:15,908
trước khi chuyển sang IT.
Tôi tự lo cho bản thân được.
148
00:10:15,908 --> 00:10:17,618
Vâng, nhưng chúng tôi sẽ yên tâm hơn...
149
00:10:17,618 --> 00:10:20,454
Hai người đã gây rất nhiều chú ý
khi chạy lên và hò hét tên tôi.
150
00:10:20,454 --> 00:10:22,247
Liệu chồng tôi có thích thế không?
151
00:10:42,643 --> 00:10:45,187
Được. Đi nào.
152
00:10:50,901 --> 00:10:52,236
Đến nơi rồi.
153
00:10:53,070 --> 00:10:54,530
Mọi chuyện đều ổn chứ mẹ?
154
00:10:55,781 --> 00:10:56,782
Ừ.
155
00:10:58,450 --> 00:11:00,994
Ừ, con yêu. Mọi chuyện đều ổn.
156
00:11:02,120 --> 00:11:04,206
Con cứ ở trong này
và lấy bài tập ra đi nhé.
157
00:11:04,706 --> 00:11:06,041
Mẹ sẽ làm đồ ăn nhẹ cho con nhé?
158
00:11:06,667 --> 00:11:08,043
- Ừ.
- Gì cơ?
159
00:11:08,544 --> 00:11:10,337
- Vâng, mẹ ạ.
- Được.
160
00:11:52,546 --> 00:11:55,132
Tôi không muốn làm hại cô đâu
nhưng nếu cần, tôi sẽ làm.
161
00:13:13,460 --> 00:13:15,504
{\an8}DỰA TRÊN BỘ SÁCH SILO CỦA HUGH HOWEY
162
00:13:31,395 --> 00:13:32,729
{\an8}Mẹ thích lắm, con yêu.
163
00:13:32,729 --> 00:13:33,897
{\an8}MẸ
164
00:13:33,897 --> 00:13:36,358
Con cầm nó cho mẹ một lát nhé?
165
00:13:37,860 --> 00:13:38,861
Vâng ạ.
166
00:13:39,820 --> 00:13:42,072
Mẹ sẽ đóng cửa, nhưng mọi chuyện đều ổn.
167
00:13:42,948 --> 00:13:45,158
Mẹ cần nói chuyện
với người ở cơ quan thôi.
168
00:13:46,243 --> 00:13:47,244
Vâng ạ.
169
00:14:01,550 --> 00:14:03,677
- Cô biết dùng nó chứ?
- Không rành lắm.
170
00:14:04,178 --> 00:14:06,180
Tôi nghĩ cô ở gần thế này
thì chả quan trọng.
171
00:14:06,180 --> 00:14:07,347
Chỉ có một viên đạn thôi.
172
00:14:07,347 --> 00:14:08,432
Tôi cần bao nhiêu viên?
173
00:14:09,391 --> 00:14:11,018
Tôi không đến để làm hại cô.
174
00:14:11,018 --> 00:14:12,853
- Cô nói thế rồi.
- Tôi nói lại.
175
00:14:15,939 --> 00:14:18,483
- Đây là của tôi à?
- Ừ. Chồng cô lấy của tôi rồi.
176
00:14:20,194 --> 00:14:21,904
Còng tay cô trong nhà vệ sinh đi.
177
00:14:21,904 --> 00:14:22,988
Không.
178
00:14:22,988 --> 00:14:26,033
Nghe này. Tôi khai hỏa khẩu súng này,
dù có trúng cô hay không,
179
00:14:26,033 --> 00:14:29,328
cũng sẽ đủ khiến cho con cô
phải gặp ác mộng đến hết đời đấy.
180
00:14:29,328 --> 00:14:30,454
Cô muốn thế à?
181
00:14:30,454 --> 00:14:34,249
Tôi sẽ không vào chỗ nào không nhìn thấy
cả cô và cửa phòng ngủ của con tôi.
182
00:14:38,629 --> 00:14:40,214
Bếp. Ngay.
183
00:15:31,974 --> 00:15:33,141
Thật sao?
184
00:15:33,141 --> 00:15:34,476
Ít hơn thế tôi còn xoay được.
185
00:15:34,977 --> 00:15:37,145
Qua cái giọng đó thì tôi biết cô cũng thế.
186
00:15:45,195 --> 00:15:46,196
HIỆP ƯỚC
187
00:15:50,033 --> 00:15:51,285
Cô làm gì thế?
188
00:15:51,285 --> 00:15:53,662
ĐANG QUÉT Ổ ĐĨA GẮN NGOÀI
189
00:16:05,090 --> 00:16:06,466
Anh không được vào đây.
190
00:16:06,466 --> 00:16:08,969
Thẩm phán nói
chỉ điều tra viên Tòa án được vào trong.
191
00:16:08,969 --> 00:16:11,889
Là cảnh sát trưởng tạm quyền,
tôi có trách nhiệm tiến hành điều tra
192
00:16:11,889 --> 00:16:14,683
bất cứ ai có yêu cầu ra ngoài.
193
00:16:14,683 --> 00:16:17,686
Và tôi được lệnh bắt bất cứ ai
tìm cách đi qua tôi.
194
00:16:22,524 --> 00:16:24,109
Không biết anh có nhớ tôi không,
195
00:16:24,109 --> 00:16:26,612
nhưng tôi đã học lớp về Hiệp ước
anh dạy năm ngoái.
196
00:16:28,322 --> 00:16:30,240
- Jean?
- Robinson.
197
00:16:30,908 --> 00:16:34,536
Nếu tôi được quyết định,
tôi sẽ cho anh vào, nhưng không được.
198
00:16:34,536 --> 00:16:37,831
Như anh biết, tôi không có lựa chọn.
Tôi phải làm như họ bảo.
199
00:16:38,749 --> 00:16:42,377
- Cô ấy có để lại lời nhắn không?
- Không. Nhà bừa bộn lắm.
200
00:16:46,590 --> 00:16:50,886
Tôi đang nghĩ là nếu tôi tìm ra
lý do cô ấy nói phải ra ngoài,
201
00:16:51,553 --> 00:16:53,305
có lẽ tôi sẽ đoán được cô ấy đang ở đâu.
202
00:16:54,973 --> 00:16:55,974
Tôi không biết.
203
00:16:56,808 --> 00:16:57,976
Nhưng anh nên đi.
204
00:17:07,736 --> 00:17:09,570
Vậy ai đã khiến cô gặp ác mộng?
205
00:17:12,156 --> 00:17:14,576
Nếu chưa trải qua
thì cô không nói được thế đâu.
206
00:17:15,911 --> 00:17:17,329
Cô nói cô từng là người trấn áp.
207
00:17:18,914 --> 00:17:22,209
Hồi tôi còn bé,
khoảng tầm tuổi con cô bây giờ,
208
00:17:22,209 --> 00:17:23,961
một người như cô đã phá cửa nhà tôi.
209
00:17:23,961 --> 00:17:26,128
Họ phá căn hộ chúng tôi, gia đình tôi.
210
00:17:27,047 --> 00:17:30,717
Đó là Tòa án. Đó là nơi cô từng làm việc
và giờ chồng cô đang làm việc.
211
00:17:30,717 --> 00:17:32,469
Chồng tôi làm vì lợi ích của Silo.
212
00:17:32,469 --> 00:17:35,013
- Cô tin vào lợi ích của Silo à?
- Đúng.
213
00:17:35,013 --> 00:17:39,935
Nhưng không đủ để cho hai người trấn áp
vào căn hộ nơi con cô ngủ.
214
00:17:40,936 --> 00:17:42,688
Mặc dù chồng cô cử họ đến.
215
00:17:43,188 --> 00:17:46,149
Chồng tôi không kiểm soát
mọi thứ diễn ra trong Silo.
216
00:17:46,149 --> 00:17:47,734
Và chắc chắn không chịu trách nhiệm
217
00:17:47,734 --> 00:17:49,862
cho chuyện xảy ra với cô hồi cô còn bé.
218
00:17:49,862 --> 00:17:52,447
Cô không biết chồng cô
phải chịu trách nhiệm cho cái gì đâu.
219
00:17:52,447 --> 00:17:55,784
Cô nghĩ sẽ thế nào
nếu anh ấy phát hiện ra cô đang ở đâu?
220
00:18:49,046 --> 00:18:50,047
Vào đi.
221
00:18:51,340 --> 00:18:55,761
Tôi đã gặp bố cô ấy. Đội ở Đáy Sâu
đang đi hỏi bạn cô ấy ở khu Cơ khí.
222
00:18:55,761 --> 00:18:56,887
Không ai che giấu cô ấy.
223
00:18:57,387 --> 00:18:59,348
Anh có cử đội đến nơi nào khác không?
224
00:19:00,516 --> 00:19:02,142
Tạm thời là những nơi đó.
225
00:19:03,393 --> 00:19:05,354
Người quan sát
đã biết hôm qua Nichols đi đâu.
226
00:19:05,354 --> 00:19:08,482
Chủ yếu là như thường nhật
cho đến khi cô ấy đến Tổng đài tầng mười.
227
00:19:08,482 --> 00:19:10,734
Thuê một người gùi đồ để gửi tin nhắn.
228
00:19:10,734 --> 00:19:12,736
Sở cảnh sát có đội vận chuyển riêng mà.
229
00:19:12,736 --> 00:19:15,322
Ừ, tôi biết.
Tôi đã cử người lên đó điều tra.
230
00:19:15,989 --> 00:19:18,992
Tin nhắn được gửi
cho một người ở căng-tin.
231
00:19:19,660 --> 00:19:20,786
Nhân viên căng-tin?
232
00:19:20,786 --> 00:19:23,288
Không, một người ngồi ở đó thôi.
233
00:19:24,289 --> 00:19:27,501
Lukas Kyle, làm việc ở IT.
234
00:19:28,460 --> 00:19:29,753
Không biết tin nhắn nói gì,
235
00:19:29,753 --> 00:19:32,256
nhưng ta biết anh Kyle đã làm gì
sau khi nhận được nó.
236
00:19:33,257 --> 00:19:34,716
Anh ta đến căn hộ của Nichols.
237
00:19:37,344 --> 00:19:38,428
HIỆN TRƯỜNG VỤ ÁN
238
00:19:38,428 --> 00:19:39,596
CẤM VÀO
239
00:19:39,596 --> 00:19:41,974
{\an8}THEO LỆNH CỦA THẨM PHÁN MEADOWS
240
00:21:29,081 --> 00:21:30,332
LỆNH KHÔNG ĐÚNG
241
00:21:55,899 --> 00:21:58,193
THƯ VIỆN
242
00:22:01,280 --> 00:22:02,865
MỞ_D/DR: "THƯ VIỆN"
243
00:23:40,087 --> 00:23:43,465
NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU KỲ THÚ Ở GEORGIA
CẨM NANG DU LỊCH CHO TRẺ EM
244
00:23:48,220 --> 00:23:53,183
Anh có coi mình
là người hiếu kỳ không, anh Kyle?
245
00:23:55,227 --> 00:23:56,228
Không...
246
00:23:57,062 --> 00:24:00,816
Cũng không khác mọi người là mấy ạ.
247
00:24:01,942 --> 00:24:07,447
Nhưng theo tôi biết
thì anh thích đến căng-tin buổi tối
248
00:24:07,447 --> 00:24:10,325
và lập biểu đồ đốm sáng trên trời.
Có đúng không?
249
00:24:10,993 --> 00:24:13,328
Đó chỉ là thú vui để giết thời gian thôi.
250
00:24:14,162 --> 00:24:19,168
Tôi cho rằng mình có óc phân tích
hơn là hiếu kỳ.
251
00:24:19,751 --> 00:24:20,752
Có óc phân tích?
252
00:24:22,671 --> 00:24:26,675
Thế nên tôi thích làm việc ở IT này.
253
00:24:26,675 --> 00:24:29,386
Ông biết đấy, ở đây, tôi được dùng...
254
00:24:29,386 --> 00:24:33,182
Anh có biết nó là gì không?
255
00:24:34,558 --> 00:24:35,559
Các đốm sáng ấy?
256
00:24:36,727 --> 00:24:37,978
Không ạ.
257
00:24:37,978 --> 00:24:39,146
Có phỏng đoán gì không?
258
00:24:44,318 --> 00:24:45,777
Thế còn cảnh sát trưởng Nichols?
259
00:24:46,612 --> 00:24:48,780
Cô ấy có biết đốm sáng là gì không?
260
00:24:50,490 --> 00:24:53,577
Lukas, hôm qua khi cảnh sát trưởng
gửi tin nhắn cho anh qua người gùi đồ,
261
00:24:53,577 --> 00:24:57,789
anh đến thẳng căn hộ của cô ấy
để nói chuyện.
262
00:24:58,290 --> 00:25:02,920
Rất khó nghe
vì tiếng vòi nước cô ấy để mở.
263
00:25:02,920 --> 00:25:04,880
Rồi Nichols đập vỡ gương của cô ấy,
264
00:25:05,547 --> 00:25:08,133
làm hỏng luôn máy theo dõi
chất lượng không khí phía sau.
265
00:25:08,133 --> 00:25:09,843
Tội hình sự đấy.
266
00:25:11,220 --> 00:25:15,224
Thêm nữa, cô ấy cho anh xem cái ổ cứng.
267
00:25:15,224 --> 00:25:16,683
Loại bị cấm.
268
00:25:16,683 --> 00:25:18,977
Và anh đã làm gì?
269
00:25:21,438 --> 00:25:25,025
Tôi... Không gì cả. Tôi không làm gì cả.
270
00:25:25,025 --> 00:25:26,109
Chính xác.
271
00:25:27,569 --> 00:25:31,365
Cảnh sát trưởng cho anh xem
một tàn tích cấp độ đỏ bị cấm,
272
00:25:31,949 --> 00:25:33,951
mà anh không nói với ai.
273
00:25:35,160 --> 00:25:39,164
Một đội an ninh của tòa án
còn đến căn hộ của cô ấy,
274
00:25:39,957 --> 00:25:42,042
cho anh cơ hội để cảnh báo họ,
275
00:25:42,668 --> 00:25:45,420
mà anh lại chuồn đi mất.
276
00:25:45,420 --> 00:25:48,423
Tôi không biết
đó là tàn tích cấp độ đỏ ạ. Tôi...
277
00:25:48,423 --> 00:25:51,468
Nói xem, anh là người có óc phân tích.
278
00:25:52,344 --> 00:25:56,974
Anh nghĩ hậu quả
cho sự không tố giác đó nên là gì?
279
00:26:00,060 --> 00:26:01,603
Thưa ngài, hậu quả?
280
00:26:01,603 --> 00:26:06,525
Thôi nào. Anh là người thông minh.
Không thì anh đã không làm ở IT.
281
00:26:08,652 --> 00:26:13,031
Trước hôm nay,
mặc dù tôi không biết mặt anh,
282
00:26:13,532 --> 00:26:16,118
chắc chắn tôi biết rất rõ
hiệu suất làm việc của anh,
283
00:26:16,118 --> 00:26:17,327
và nó khá cao đấy.
284
00:26:18,704 --> 00:26:20,372
Nên, hậu quả.
285
00:26:22,833 --> 00:26:26,712
Phòng lọc rác nhé?
286
00:26:28,213 --> 00:26:29,339
Khu mỏ?
287
00:26:29,339 --> 00:26:32,467
Với mức độ nghiêm trọng
của hành động phản bội này,
288
00:26:32,467 --> 00:26:36,430
có lẽ ra ngoài lau chùi sẽ là phù hợp hơn.
289
00:26:36,430 --> 00:26:38,265
Ông Holland, làm ơn, tôi...
290
00:26:38,265 --> 00:26:43,103
Với sinh tồn của 10.000 công dân
phụ thuộc vào khả năng xét đoán của anh,
291
00:26:44,438 --> 00:26:46,732
anh đã nhắm mắt làm ngơ.
292
00:26:46,732 --> 00:26:47,816
Tại sao?
293
00:26:48,817 --> 00:26:52,696
Vì... cảm nắng?
294
00:26:57,743 --> 00:27:01,538
Tôi không chắc
là còn lối thoát nào cho anh...
295
00:27:04,625 --> 00:27:08,253
trừ khi anh giúp chúng tôi tìm cô ấy.
296
00:27:08,253 --> 00:27:11,465
Tôi không biết cô ấy ở đâu.
297
00:27:11,465 --> 00:27:14,801
Cô ấy muốn gì ở anh?
298
00:27:15,427 --> 00:27:18,639
Giúp cô ấy với cái ổ cứng,
nhưng tôi không giúp.
299
00:27:18,639 --> 00:27:21,850
Mô tả nó cho tôi.
Cái ổ cứng, mô tả nó cho tôi.
300
00:27:21,850 --> 00:27:24,311
- Nó cũ...
- Còn gì nữa?
301
00:27:24,311 --> 00:27:25,854
Nó ọp ẹp lắm rồi. Nó...
302
00:27:25,854 --> 00:27:27,231
Có số sê-ri không?
303
00:27:27,231 --> 00:27:29,233
- Tôi không nhìn kỹ lắm.
- Láo toét!
304
00:27:29,233 --> 00:27:31,693
Anh nói dối tôi. Còn gì nữa?
305
00:27:31,693 --> 00:27:35,781
Có một con số trên đó.
306
00:27:37,324 --> 00:27:39,701
Không phải số sê-ri, chỉ có...
307
00:27:39,701 --> 00:27:41,203
Đúng. Số gì?
308
00:27:41,870 --> 00:27:43,956
Số 18.
309
00:27:50,045 --> 00:27:52,339
Nhốt anh ta vào đâu đó.
Không để nói chuyện với ai.
310
00:27:53,215 --> 00:27:54,758
- Có chuyện gì?
- Đi cùng tôi.
311
00:28:11,525 --> 00:28:13,402
Tôi cần quét toàn hệ thống
để tìm một ổ cứng.
312
00:28:13,402 --> 00:28:14,695
Số sê-ri 18.
313
00:28:14,695 --> 00:28:17,155
Thưa ngài, số sê-ri có chín chữ số.
314
00:28:17,155 --> 00:28:21,159
Đây có hai, số một, sau đó là số tám,
hay còn được biết đến là 18. Tìm đi!
315
00:29:04,203 --> 00:29:05,495
Ông ổn chứ?
316
00:29:05,996 --> 00:29:09,583
Tôi đã rất chểnh mảng
trong việc bổ nhiệm người học việc.
317
00:29:11,502 --> 00:29:14,213
Và tôi biết anh nghĩ nên là anh, Robert,
318
00:29:14,213 --> 00:29:19,301
nhưng sáng nay,
anh đã bảo Amundsen cử người
319
00:29:19,301 --> 00:29:22,513
đi hộ tống vợ anh
khi cô ấy đến đón con ở trường.
320
00:29:24,348 --> 00:29:27,017
Ta đang phải đối mặt với tuyệt chủng,
321
00:29:27,601 --> 00:29:30,979
và anh chọn ưu tiên bảo vệ
gia đình mình hơn là Silo.
322
00:29:30,979 --> 00:29:34,191
Tôi cho rằng điều đó hoàn toàn hiểu được.
323
00:29:37,236 --> 00:29:40,739
Nhưng giờ tôi tự hỏi
cho anh học việc của tôi
324
00:29:40,739 --> 00:29:47,037
liệu có công bằng với anh,
vợ anh, con anh, hay cả Silo không.
325
00:29:47,746 --> 00:29:48,914
Tìm thấy rồi.
326
00:29:49,414 --> 00:29:52,501
Ổ cứng đó được cắm vào một máy tính
ở một căn hộ trên tầng 17.
327
00:29:52,501 --> 00:29:56,213
- Mười bảy?
- Vâng. Căn hộ 114.
328
00:29:57,256 --> 00:29:59,007
Đùa mình chắc.
329
00:29:59,800 --> 00:30:02,052
Dọn đường cầu thang xuống đến tầng 17!
330
00:30:02,052 --> 00:30:04,972
Gọi tất cả người trấn áp
ở các tầng trên và dưới.
331
00:30:16,400 --> 00:30:18,485
BẮT ĐẦU Ở ĐÂY
332
00:30:23,824 --> 00:30:25,450
Theo tôi. Đi theo tôi!
333
00:30:31,540 --> 00:30:33,125
- Chào Jules.
- Cái gì?
334
00:30:33,125 --> 00:30:37,129
Khá khó tin nhỉ? Đây là video.
335
00:30:38,088 --> 00:30:40,299
Hoặc ít ra người ta gọi thế ở thời trước.
336
00:30:41,133 --> 00:30:44,678
Anh quay bằng
một máy quay cũ anh tìm thấy.
337
00:30:45,929 --> 00:30:49,808
Nó cũng hỏng đến nơi rồi,
nhưng anh sửa được, vì anh là thiên tài.
338
00:30:51,018 --> 00:30:53,645
Mong là em được xem video này
trong lúc anh ngồi cạnh em,
339
00:30:53,645 --> 00:30:55,689
quan sát phản ứng của em. Nhưng nếu không,
340
00:30:55,689 --> 00:30:57,441
và em xem một mình, không có anh...
341
00:30:57,941 --> 00:31:02,529
Đầu tiên, thế nghĩa là em đã tìm thấy hết
những manh mối anh để lại.
342
00:31:03,488 --> 00:31:06,200
Nhưng nếu em xem một mình,
thế cũng có nghĩa
343
00:31:06,200 --> 00:31:08,827
Tòa án đã phát hiện ra
anh sở hữu cái ổ cứng,
344
00:31:09,536 --> 00:31:12,372
và mọi thứ không diễn ra như ý anh.
345
00:31:14,458 --> 00:31:19,463
Xin hãy hiểu rằng anh không hề
có ý định đẩy em vào nguy hiểm.
346
00:31:20,756 --> 00:31:25,511
Nhưng Jules, có những thứ
trong cái ổ này mà mọi người cần được xem.
347
00:31:26,053 --> 00:31:27,221
Sự thật.
348
00:31:28,096 --> 00:31:28,931
Dừng lại đi.
349
00:31:31,058 --> 00:31:32,100
Dừng lại đi.
350
00:31:32,100 --> 00:31:34,436
Em cũng nên biết là anh...
351
00:31:34,436 --> 00:31:37,064
Ngay khi cô cắm cái ổ đó,
họ đã biết cô ở đâu rồi.
352
00:31:37,064 --> 00:31:42,110
Hoặc là cô trốn ngay bây giờ,
hoặc xem tiếp và chết.
353
00:31:46,698 --> 00:31:48,867
- Đi nào.
- Nhanh lên!
354
00:31:54,998 --> 00:31:58,001
Khỉ thật.
355
00:31:58,001 --> 00:31:59,711
Tất cả máy quay hành lang
cũng đang bị tắt.
356
00:32:21,400 --> 00:32:22,526
Đợi đã.
357
00:32:37,332 --> 00:32:40,169
Này, em ổn chứ? Em không sao chứ?
358
00:32:41,086 --> 00:32:42,379
Anthony, con ổn chứ?
359
00:32:49,928 --> 00:32:51,513
Sao cứ toàn để xổng mất cô ấy vậy?
360
00:33:05,611 --> 00:33:06,820
Tiếp theo.
361
00:33:08,071 --> 00:33:11,783
- Lệnh cấm di chuyển vẫn còn hiệu lực.
- Tôi làm ở IT.
362
00:33:12,534 --> 00:33:14,661
Sao IT lại là hoạt động thiết yếu hôm nay?
363
00:33:14,661 --> 00:33:17,122
Với tôi thì không,
nhưng với sếp tôi thì có.
364
00:33:20,918 --> 00:33:22,127
Cảm ơn.
365
00:33:36,058 --> 00:33:37,726
- Chào.
- Nên là việc quan trọng đấy, Patrick.
366
00:33:37,726 --> 00:33:39,978
Tôi phải nói dối
để đi qua một đống chốt kiểm soát.
367
00:33:41,230 --> 00:33:42,356
Cậu nghĩ tôi lại chi mười credit
368
00:33:42,356 --> 00:33:45,025
cho một tin nhắn
nếu nó không quan trọng à? Không. Vào đi.
369
00:33:46,193 --> 00:33:47,194
Nào.
370
00:33:48,028 --> 00:33:51,990
Tôi đã hứa với lão sếp khốn nạn
là tôi sẽ làm cuối tuần để...
371
00:33:55,827 --> 00:33:57,204
Cảnh sát trưởng đến đây làm gì?
372
00:33:58,705 --> 00:34:02,501
- Tôi khá chắc cô ấy là cựu rồi.
- Câu đáng hỏi hơn, tôi đến đây làm gì?
373
00:34:02,501 --> 00:34:05,420
Vì cậu nằm trong đường dây
xâm nhập vào mạng an ninh của Silo
374
00:34:05,420 --> 00:34:08,130
và tẩu tán đồ ăn cắp ở chợ.
375
00:34:09,591 --> 00:34:12,886
- Đồ phản bội!
- Này, tôi nói cậu là người giỏi nhất.
376
00:34:12,886 --> 00:34:14,679
- Sao ông giúp cớm?
- Tôi cứu mạng ông ấy.
377
00:34:14,679 --> 00:34:18,350
Cô ấy thích nghĩ đó là lý do,
nhưng thật ra, tôi làm vì cái đồng hồ đó.
378
00:34:18,350 --> 00:34:19,976
Tôi có việc cho anh.
379
00:34:21,353 --> 00:34:23,397
- Cô có một cái đồng hồ nữa cho tôi à?
- Không.
380
00:34:23,397 --> 00:34:26,233
- Vậy thì tôi không quan tâm.
- Có đấy.
381
00:34:31,154 --> 00:34:35,117
- Khỉ thật. George Wilkins.
- Ừ.
382
00:35:32,508 --> 00:35:34,301
Có một tập tin tôi cần xem nốt.
383
00:35:34,927 --> 00:35:37,679
- Cô cần tôi làm gì?
- Cần máy tính có quyền SysOp,
384
00:35:37,679 --> 00:35:40,224
- mà tội phạm thì kiếm đâu ra...
- Chà.
385
00:35:40,224 --> 00:35:42,476
Không dễ, nhưng tôi làm được.
386
00:35:43,060 --> 00:35:45,479
Và họ đang tìm cái ổ cứng đó,
nên ngay khi cắm vào,
387
00:35:45,479 --> 00:35:47,189
họ sẽ xông đến bắt.
388
00:35:47,189 --> 00:35:51,318
- Hơi khó hơn nhưng làm được.
- Đó.
389
00:35:51,944 --> 00:35:54,821
Tôi có thể khiến họ nghĩ
nó bắt nguồn từ chỗ khác trong Silo.
390
00:35:54,821 --> 00:35:56,949
Cô muốn gọi đội trấn áp đến đâu không?
391
00:35:56,949 --> 00:35:59,409
Bạn trai cũ? Sếp?
392
00:35:59,409 --> 00:36:01,078
Tên khốn ở tầng 98 nhé?
393
00:36:01,745 --> 00:36:03,580
Kẻ tố cáo ông vì món hàng giả?
394
00:36:04,248 --> 00:36:05,249
Xong.
395
00:36:08,168 --> 00:36:11,171
Tôi đã mất nhiều năm tìm cách
mở cái ổ này trước khi bán cho Regina.
396
00:36:11,171 --> 00:36:13,757
Nó đang để đóng bụi
lúc cô ấy đề nghị trao đổi.
397
00:36:13,757 --> 00:36:17,094
Rồi cô ấy đưa cho George.
Vợ của Holston viết cái này à?
398
00:36:17,094 --> 00:36:18,512
Ừ.
399
00:36:18,512 --> 00:36:20,931
Phục hồi dữ liệu.
Chả trách cô ấy phải ra lau chùi.
400
00:36:22,057 --> 00:36:25,644
Cô ấy đã giải quyết được vấn đề thư mục.
George không làm được.
401
00:36:30,107 --> 00:36:34,611
Chà. Có hàng ngàn tập tin trong này.
402
00:36:34,611 --> 00:36:36,613
Làm sao tôi biết bắt đầu từ đâu?
403
00:36:37,990 --> 00:36:39,616
Chỗ đó thì sao?
404
00:36:40,742 --> 00:36:42,661
Ừ, thật ra rất có ích đấy.
405
00:36:46,790 --> 00:36:52,421
Chào Jules. Khá khó tin nhỉ? Đây là video.
406
00:36:53,005 --> 00:36:54,715
Cái quái gì vậy?
407
00:37:14,693 --> 00:37:17,112
Tìm thấy rồi. Nó ở tầng 98.
408
00:37:17,112 --> 00:37:20,157
Cô ấy vừa ở tầng 17.
Làm sao xuống tầng 98 được?
409
00:37:21,074 --> 00:37:25,871
Sự thật. Nhân lúc đang nói thật,
410
00:37:25,871 --> 00:37:29,458
em cũng nên biết là
anh xin thuyên chuyển xuống khối Cơ khí
411
00:37:29,458 --> 00:37:32,711
để tìm một người
có thể chỉ dẫn cho anh ở dưới này.
412
00:37:32,711 --> 00:37:38,675
Và anh không mất nhiều thời gian
để nhận ra kẻ biết tuốt dưới này là em.
413
00:37:40,135 --> 00:37:44,723
Kế hoạch của anh
là học hỏi hết những kiến thức em dạy,
414
00:37:44,723 --> 00:37:46,808
rồi bỏ em lại.
415
00:37:47,851 --> 00:37:50,187
Nhưng điều phiền phức nhất đã xảy ra.
416
00:37:50,187 --> 00:37:53,732
Anh phải lòng em.
417
00:37:57,903 --> 00:37:59,279
Dù sao thì...
418
00:38:01,615 --> 00:38:03,659
Hôm nay anh đã muốn nói với em
419
00:38:03,659 --> 00:38:07,246
ở tiệc mừng học việc của Cooper
là anh đã thấy cái cửa anh tìm kiếm.
420
00:38:07,246 --> 00:38:12,000
Nó to lắm. Có lẽ cao đến 4,5 mét.
Bằng kim loại.
421
00:38:12,000 --> 00:38:14,127
Anh không mở được. Có lẽ em có thể.
422
00:38:15,587 --> 00:38:18,799
Chắc em đang tự hỏi
anh vượt qua chỗ nước thế nào.
423
00:38:18,799 --> 00:38:22,386
Chà, hóa ra nó không có gì đáng lo.
424
00:38:22,386 --> 00:38:27,015
Dù sao thì, Jules,
điều quan trọng là cánh cửa ở dưới đó.
425
00:38:27,891 --> 00:38:29,643
Em phải tìm nó.
426
00:38:46,285 --> 00:38:48,579
HIỆP ƯỚC GIỮA NHỮNG NGƯỜI SÁNG LẬP
VÀ CÔNG DÂN CỦA SILO
427
00:39:05,095 --> 00:39:05,929
Anh...
428
00:39:06,430 --> 00:39:10,684
anh thu video này
phòng khi anh không sống sót,
429
00:39:11,768 --> 00:39:16,565
nhưng mọi người cần phải biết
vì sao Allison Becker ra ngoài lau chùi.
430
00:39:17,065 --> 00:39:19,151
Nhớ cô ấy nói gì
khi yêu cầu ra ngoài không?
431
00:39:19,735 --> 00:39:25,073
Trong này, hãy tìm tập tin có tên
"Buổi lau chùi của Jane Carmody".
432
00:39:25,908 --> 00:39:27,284
Em sẽ biết tại sao.
433
00:39:27,284 --> 00:39:29,828
Giá mà anh đến đây sớm hơn.
434
00:39:30,412 --> 00:39:35,167
Anh đến muộn lại tốt.
Em đã thả cô ấy đi, Rob.
435
00:39:35,167 --> 00:39:38,086
Gì cơ? Sao em lại làm thế?
436
00:39:38,086 --> 00:39:39,630
- Nghe này.
- Nghe cái gì?
437
00:39:39,630 --> 00:39:42,299
Em giữ được cô ấy ở đây mà còn thả đi?
438
00:39:42,299 --> 00:39:45,385
Em biết anh sẽ đến với một đội trấn áp
sẵn sàng khai hỏa.
439
00:39:45,385 --> 00:39:48,805
- Không, anh ra lệnh cho họ không bắn.
- Em từng được nhận lệnh như thế.
440
00:39:49,389 --> 00:39:50,933
Em biết điều gì có thể xảy ra.
441
00:39:55,312 --> 00:40:00,651
Ta có một mục tiêu, một hoài bão,
và ta sẽ không để bị phân tâm.
442
00:40:02,736 --> 00:40:04,530
- Cái gì?
- Bernard, ông ấy...
443
00:40:05,197 --> 00:40:08,033
ông ấy phát hiện ra
anh cử người hộ tống em và Anthony về nhà,
444
00:40:08,033 --> 00:40:11,078
và giờ ông ấy tự hỏi
liệu có nên cho anh học việc ông ấy không.
445
00:40:16,124 --> 00:40:18,502
Kể nguyên văn ông ấy đã nói gì đi, Rob.
446
00:40:18,502 --> 00:40:23,340
Giờ anh không nói được. Anh phải quay lại.
447
00:40:23,966 --> 00:40:25,092
Bố.
448
00:40:27,386 --> 00:40:29,513
Anthony, con yêu,
mẹ bảo con ở trong phòng mà.
449
00:40:29,513 --> 00:40:33,058
Mọi chuyện ổn rồi, con trai. Bố hứa.
450
00:40:33,058 --> 00:40:35,394
Bố sẽ không để con bị sao đâu.
451
00:40:35,394 --> 00:40:37,437
Con muốn bố bảo vệ cả nhà chứ gì?
452
00:40:39,147 --> 00:40:43,151
Mẹ cũng thế. Ta phải
để bố đi để bố làm việc đó.
453
00:40:43,151 --> 00:40:45,988
Bố có định bắt cô ấy
ra ngoài lau chùi không ạ?
454
00:40:45,988 --> 00:40:48,156
- Để xem.
- Con mong là có.
455
00:40:49,157 --> 00:40:51,952
Con không muốn cô ấy quay lại đâu.
456
00:40:57,624 --> 00:41:01,420
Anh phải đi giấu cái ổ cứng này
rồi quay lên.
457
00:41:01,420 --> 00:41:03,964
Một điều nữa trước khi anh đi,
458
00:41:05,215 --> 00:41:08,635
anh rất hạnh phúc vì được là kẻ may mắn
459
00:41:08,635 --> 00:41:11,180
trong nơi trời đánh này được ở bên em.
460
00:41:13,807 --> 00:41:19,271
Nên phòng khi lúc nãy anh chưa nói đủ rõ,
anh yêu em, Juliette Nichols.
461
00:41:20,814 --> 00:41:21,940
Em yêu anh.
462
00:41:35,537 --> 00:41:38,498
- Chào, Camille và thằng bé thế nào?
- Sợ hãi, cả hai người.
463
00:41:40,542 --> 00:41:42,711
Tôi nghe nói ổ đĩa xuất hiện ở tầng 98.
464
00:41:42,711 --> 00:41:46,173
Không phải đâu.
Cô ấy đã nhờ ai đó làm giả địa chỉ.
465
00:41:46,757 --> 00:41:51,762
Kẻ đó giỏi lắm, nhưng tôi giỏi hơn.
Ta sẽ tìm ra nó và bắt được cô ấy.
466
00:42:10,989 --> 00:42:13,700
BUỔI LAU CHÙI CỦA JANE CARMODY
13/09, NĂM SILO 97
467
00:42:14,993 --> 00:42:16,286
Ôi trời...
468
00:42:18,038 --> 00:42:21,750
- Đẹp quá...
- Các anh phải xem cái này.
469
00:42:22,417 --> 00:42:25,963
Đẹp quá đi mất.
470
00:42:26,463 --> 00:42:29,758
Có ai nghe thấy tôi không?
471
00:42:30,926 --> 00:42:33,387
Hình ảnh trong căng-tin...
472
00:42:34,054 --> 00:42:37,474
Mọi người phải biết. Họ phải nhìn thấy.
473
00:42:37,474 --> 00:42:39,142
Allison nói đúng.
474
00:42:40,394 --> 00:42:41,937
Hình ảnh là lừa bịp.
475
00:43:40,621 --> 00:43:42,623
Biên dịch: TH