1 00:00:01,001 --> 00:00:01,835 LINH VƯƠNG CUNG, BIỂU SÂM ĐẠO 2 00:00:01,918 --> 00:00:02,919 Đã xong. 3 00:00:03,002 --> 00:00:04,629 Chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi. 4 00:00:04,713 --> 00:00:07,298 Cậu cũng chuẩn bị xong rồi chứ, Ichigo? 5 00:00:11,469 --> 00:00:12,345 Rồi. 6 00:00:12,846 --> 00:00:16,057 Mà này, cho tôi mặc thế này có dày dặn quá không? 7 00:00:16,725 --> 00:00:21,521 Bộ quần áo đó là thứ có thể phá vỡ 72 tầng rào 8 00:00:21,604 --> 00:00:24,899 giữa Linh Vương Cung và Tịnh Linh Đình. 9 00:00:26,735 --> 00:00:29,154 Cần thiết cho cậu đấy chứ. 10 00:00:43,209 --> 00:00:44,753 Cậu đi bộ về đi. 11 00:00:44,836 --> 00:00:47,672 Tuy rất muốn đưa cậu về bằng Thiên Trụ Liễn 12 00:00:47,756 --> 00:00:51,009 nhưng bọn tôi cũng không thể tùy tiện đi xuống suốt được. 13 00:00:51,634 --> 00:00:53,803 Dù sao cũng không bao xa. 14 00:00:53,887 --> 00:00:56,806 Thông thường, nếu dùng Khinh công thì một tuần là tới nơi rồi. 15 00:00:56,890 --> 00:00:58,058 Tôi biết rồi. 16 00:00:59,893 --> 00:01:00,769 Vậy à? 17 00:01:00,852 --> 00:01:03,646 Nếu đi với tốc độ nhanh nhất, cùng lắm mất nửa ngày thôi nhỉ? 18 00:01:03,730 --> 00:01:05,774 Miễn sao về kịp trước khi chúng tấn công… 19 00:01:05,857 --> 00:01:07,609 Cậu không cần lo lắng điều này. 20 00:01:08,276 --> 00:01:12,238 Các Diệt Linh đã phát động tấn công từ ba tiếng trước. 21 00:01:14,407 --> 00:01:15,950 Ông phải nói sớm chứ, đồ khốn! 22 00:01:16,534 --> 00:01:20,663 Ba tiếng trước, cậu vẫn đang tu luyện còn gì? 23 00:01:20,747 --> 00:01:23,208 Nhóc Ichigo, cơm nắm này. 24 00:01:26,211 --> 00:01:27,253 Cảm ơn nhé. 25 00:01:27,837 --> 00:01:30,006 Cậu ấy đã thay đổi nhiều. 26 00:01:30,548 --> 00:01:31,382 Phải. 27 00:01:31,966 --> 00:01:35,261 Giờ cậu ấy đã là một Tử thần đích thực. 28 00:01:35,345 --> 00:01:39,724 Một Tử thần đích thực vượt qua cả Tử thần. 29 00:01:41,267 --> 00:01:45,688 Được rồi, bây giờ làm thế nào để chúng ta cứu vãn tình hình? 30 00:01:45,772 --> 00:01:47,357 Phải. 31 00:01:48,858 --> 00:01:49,859 Alô? 32 00:01:50,693 --> 00:01:51,778 Kurosaki à? 33 00:01:52,570 --> 00:01:56,950 Chuyện là như vậy đó, nên tôi cần thêm một ít thời gian để tới chỗ các ông. 34 00:01:57,033 --> 00:02:00,161 Thì ra là thế, tôi hiểu rồi. 35 00:02:00,245 --> 00:02:01,454 Cậu hãy cẩn thận. 36 00:02:01,538 --> 00:02:03,248 Mà Urahara này. 37 00:02:03,331 --> 00:02:04,666 Gì thế? 38 00:02:04,749 --> 00:02:07,544 Tôi biết mình nói điều này nghe có vẻ ngạo mạn, 39 00:02:07,627 --> 00:02:10,463 nhưng cho dù tình hình chiến sự ở phía mọi người rất nguy hiểm, 40 00:02:10,547 --> 00:02:12,924 tôi mong mọi người có thể trụ vững đến khi tôi tới. 41 00:02:13,007 --> 00:02:14,634 Tôi nhất định sẽ tìm cách. 42 00:02:18,304 --> 00:02:19,472 Tôi biết rồi. 43 00:02:20,181 --> 00:02:22,642 Chúng tôi sẽ đợi cậu, Kurosaki. 44 00:02:23,226 --> 00:02:26,938 Urahara không hề nhắc đến tình hình ở đó. 45 00:04:05,787 --> 00:04:08,248 Rốt cuộc thì sự tồn tại của Bệ Hạ như thế nào? 46 00:04:09,249 --> 00:04:11,417 Nói cho cậu biết chắc cũng không sao. 47 00:04:12,126 --> 00:04:14,671 Dù sao cậu cũng là người kế nhiệm. 48 00:04:16,297 --> 00:04:17,757 Đi theo tôi nào. 49 00:04:24,639 --> 00:04:27,141 Bây giờ bắt đầu hành quyết kẻ thua cuộc. 50 00:04:27,225 --> 00:04:30,561 NGỌN THÁP THỨ 2 CỦA ĐOÀN KỴ SĨ PHÁP TRƯỜNG 51 00:04:45,285 --> 00:04:47,120 Sắt Thép. 52 00:04:47,203 --> 00:04:49,956 Nếu chặn được lưỡi kiếm hành quyết thì coi như ngươi may mắn. 53 00:04:50,498 --> 00:04:53,918 Nhưng mạng sống được vận may cứu vớt… 54 00:04:55,420 --> 00:04:58,298 sẽ bị nỗi bất hạnh tương đương cướp đi. 55 00:04:59,549 --> 00:05:00,967 Ngươi đã thấy chưa? 56 00:05:07,890 --> 00:05:09,976 Cảnh cán cân mất cân bằng. 57 00:05:26,409 --> 00:05:28,286 Có vẻ như cậu không hiểu gì. 58 00:05:28,870 --> 00:05:32,290 Tất cả những ai được Bệ hạ ban cho linh hồn 59 00:05:32,373 --> 00:05:35,543 sẽ bị Bệ hạ hấp thụ sau khi chết. 60 00:05:36,210 --> 00:05:41,632 Những linh hồn chứa đựng kiến thức và năng lực sẽ trở thành sức mạnh của Bệ hạ. 61 00:05:48,639 --> 00:05:50,600 Hai người đó có sức chiến đấu mạnh mẽ. 62 00:05:51,100 --> 00:05:53,061 Có cần phải lấy đi mạng sống của họ không? 63 00:05:53,144 --> 00:05:56,606 Mục tiêu của Bệ hạ không phải Linh giới. 64 00:05:57,106 --> 00:06:00,151 Cho nên cần gì và không cần gì 65 00:06:00,234 --> 00:06:02,653 đều phải do chính Bệ hạ quyết định. 66 00:06:04,363 --> 00:06:09,035 Cậu đã uống chén máu của Bệ hạ và khắc thập tự thánh vào tâm hồn 67 00:06:09,660 --> 00:06:11,496 nên cũng không thoát được đâu. 68 00:06:12,163 --> 00:06:13,873 Nếu ta không tiếp tục chiến đấu, 69 00:06:13,956 --> 00:06:16,459 không tiếp tục hấp thụ linh hồn, 70 00:06:16,542 --> 00:06:17,585 Bệ hạ sẽ… 71 00:06:21,881 --> 00:06:23,758 SAU CUỘC XÂM LƯỢC, KHU ĐÔ THỊ 72 00:06:23,841 --> 00:06:26,719 Mình không cảm nhận được Linh áp của Hộ Đình gì cả. 73 00:06:26,803 --> 00:06:30,223 Điều đó có nghĩa là tình trạng của các Tử thần đang rất tồi tệ. 74 00:06:32,809 --> 00:06:35,603 Vậy thì mình sẽ đợi Renji đến tập hợp, 75 00:06:35,686 --> 00:06:39,440 trước khi tấn công một mạch vào căn cứ của địch. 76 00:06:42,193 --> 00:06:44,737 Cảm giác vừa rồi là gì? 77 00:06:44,821 --> 00:06:46,489 Là ai? Hắn nấp ở đâu? 78 00:06:47,490 --> 00:06:48,366 Ngươi có sợ không? 79 00:06:49,742 --> 00:06:52,203 Ta… cô đơn quá. 80 00:06:52,870 --> 00:06:56,082 Cô đơn quá. 81 00:06:56,165 --> 00:06:58,167 Ngươi là ai? 82 00:06:58,251 --> 00:07:01,671 Cô đơn quá. 83 00:07:02,296 --> 00:07:04,507 Cô đơn quá đi thôi. 84 00:07:04,590 --> 00:07:09,512 Thiên Bản Anh của ta ở đâu? 85 00:07:11,055 --> 00:07:12,432 Vậy à? 86 00:07:12,515 --> 00:07:15,476 Thì ra ngươi là kẻ đã cướp Vạn giải của anh ta, 87 00:07:15,560 --> 00:07:16,644 As Nodt. 88 00:07:17,145 --> 00:07:19,772 Ta biết ngươi. 89 00:07:20,356 --> 00:07:22,817 Ngươi là em gái của Kuchiki Byakuya, 90 00:07:22,900 --> 00:07:24,944 Kuchiki Rukia. 91 00:07:26,404 --> 00:07:28,573 Kuchiki Byakuya đâu? 92 00:07:28,656 --> 00:07:30,825 Ta không có nghĩa vụ phải trả lời ngươi. 93 00:07:31,409 --> 00:07:34,328 Chỉ cần ta giết ngươi, hắn sẽ đến đây phải không? 94 00:07:34,996 --> 00:07:36,664 Có lẽ đấy. 95 00:07:46,299 --> 00:07:47,967 Đây là năng lực của hắn, 96 00:07:48,050 --> 00:07:49,302 "nỗi sợ" ư? 97 00:07:50,344 --> 00:07:51,762 Tụ Bạch Tuyết. 98 00:07:55,850 --> 00:07:57,018 Vô ích thôi. 99 00:07:57,518 --> 00:07:59,979 Băng không thể ngăn chặn nỗi sợ. 100 00:08:07,737 --> 00:08:09,864 Đó chính là nỗi sợ. 101 00:08:09,947 --> 00:08:12,658 Nỗi sợ là một thứ như vậy đấy. 102 00:08:13,576 --> 00:08:15,786 Đây chính là nỗi sợ. 103 00:08:15,870 --> 00:08:16,913 Chính xác. 104 00:08:17,538 --> 00:08:20,917 Vậy nỗi sợ của ngươi là gì? 105 00:08:21,501 --> 00:08:22,418 Hả? 106 00:08:23,002 --> 00:08:27,548 Việc nỗi sợ không còn có tác dụng có coi là nỗi sợ với ngươi không? 107 00:08:27,632 --> 00:08:29,967 Nỗi sợ của ta không còn có tác dụng… 108 00:08:30,551 --> 00:08:32,720 Không đời nào có chuyện đó. 109 00:08:33,596 --> 00:08:35,389 "Không đời nào có chuyện đó". 110 00:08:35,473 --> 00:08:40,686 Nếu ngươi nghĩ vậy thật, hãy đâm ta bằng những chiếc gai đó một lần nữa đi. 111 00:08:41,562 --> 00:08:44,440 Hãy nhìn và khiếp sợ đi. 112 00:08:46,609 --> 00:08:50,279 Đây mới là Tụ Bạch Tuyết đích thực. 113 00:09:01,707 --> 00:09:06,254 Mặc dù đã có thể phát huy sức mạnh thực sự của Tụ Bạch Tuyết 114 00:09:06,337 --> 00:09:09,632 nhưng cơ thể ta vẫn cần thời gian để thích ứng. 115 00:09:09,715 --> 00:09:14,387 Trước lúc đó, ta không thể bị ngươi đánh trúng. 116 00:09:14,470 --> 00:09:16,889 Cho dù ngươi đóng băng nó thì sao nào? 117 00:09:16,973 --> 00:09:20,893 Ta đã nói rồi, băng không thể ngăn chặn nỗi sợ. 118 00:09:21,477 --> 00:09:25,898 Nỗi sợ của ta không xâm nhập từ vết thương hở. 119 00:09:25,982 --> 00:09:28,401 Chỉ cần chạm khẽ lên da, 120 00:09:28,484 --> 00:09:31,654 nó sẽ hòa vào trong cơ thể từ chỗ chạm đó. 121 00:09:32,238 --> 00:09:35,950 Hoàn toàn không có cách nào chặn được. 122 00:09:37,076 --> 00:09:41,205 Ai cũng có cho mình những điều khiến họ thấy yên tâm 123 00:09:41,289 --> 00:09:44,542 và những điều khiến họ thấy sợ hãi. 124 00:09:45,209 --> 00:09:48,754 Khi bước vào nơi cảm thấy an toàn, 125 00:09:49,422 --> 00:09:52,383 ngay cả khi được hỏi tại sao cảm thấy an toàn 126 00:09:52,466 --> 00:09:55,344 cũng sẽ chỉ nhận được câu trả lời mơ hồ 127 00:09:55,428 --> 00:09:57,847 kiểu "Thì cảm thấy nó như vậy". 128 00:09:58,389 --> 00:10:03,185 Nhưng khi bước vào nơi cảm thấy sợ hãi, 129 00:10:03,269 --> 00:10:07,815 dù ngu ngốc đến đâu cũng có thể giải thích lý do cho nỗi sợ của mình. 130 00:10:07,898 --> 00:10:12,403 Tối quá, lạnh quá, cao quá, chật quá, đau quá, bẩn quá. 131 00:10:13,404 --> 00:10:16,032 Bất cứ ai cũng có thể liệt kê nhiều lý do của nỗi sợ hãi. 132 00:10:16,532 --> 00:10:18,826 Bởi mọi sự yên lòng đều liên quan đến sự sống 133 00:10:18,909 --> 00:10:23,331 và mọi nỗi sợ đều liên quan đến cái chết. 134 00:10:23,414 --> 00:10:26,834 Giống như một người không trả lời được tại sao mình muốn sống 135 00:10:26,917 --> 00:10:31,339 nhưng lại trả lời được tại sao mình không muốn chết. 136 00:10:31,922 --> 00:10:35,343 Không chỉ những sinh vật có cảm xúc mới như vậy, 137 00:10:35,926 --> 00:10:38,304 mà mọi sinh mạng đều chạy trốn cái chết, 138 00:10:38,387 --> 00:10:43,267 tức là chạy trốn nỗi sợ theo bản năng. 139 00:10:43,809 --> 00:10:46,062 Bất cứ thứ gì có sự sống 140 00:10:46,145 --> 00:10:48,981 đều sống để chạy trốn nỗi sợ. 141 00:10:49,065 --> 00:10:52,485 Rèn luyện bản thân để chạy trốn nỗi sợ. 142 00:10:53,069 --> 00:10:56,989 Trưởng thành để chạy trốn nỗi sợ. 143 00:10:57,573 --> 00:11:00,701 Vậy nên nỗi sợ không thể nào vô tác dụng. 144 00:11:00,785 --> 00:11:04,330 Miễn sao ngươi còn sống… 145 00:11:05,331 --> 00:11:06,165 Phải. 146 00:11:06,707 --> 00:11:09,377 Thế nên nỗi sợ không có tác dụng với ta. 147 00:11:10,836 --> 00:11:12,505 Ngươi vẫn chưa hiểu sao? 148 00:11:13,089 --> 00:11:16,509 Ý ta là hiện giờ ta không có sự sống. 149 00:11:19,053 --> 00:11:20,721 Nghĩa là sao? 150 00:11:20,805 --> 00:11:25,726 Tụ Bạch Tuyết không phải thanh kiếm tỏa ra khí lạnh từ mũi kiếm. 151 00:11:26,602 --> 00:11:28,521 Tụ Bạch Tuyết là… 152 00:11:29,814 --> 00:11:34,485 Trảm Hồn Đao làm giảm nhiệt độ cơ thể của người nắm giữ xuống dưới điểm đóng băng. 153 00:11:34,985 --> 00:11:36,904 Mọi thứ ta chạm vào đều đóng băng. 154 00:11:37,488 --> 00:11:41,492 Lưỡi kiếm chỉ là cánh tay dùng để mở rộng diện tích đóng băng mà thôi. 155 00:11:41,575 --> 00:11:44,203 Ngươi đừng đùa nữa. 156 00:11:44,286 --> 00:11:47,289 Nếu nhiệt độ da thịt giảm xuống dưới điểm đóng băng, 157 00:11:47,373 --> 00:11:50,126 con người không thể duy trì sự sống. 158 00:11:50,209 --> 00:11:52,962 Ngươi không thể nào vẫn còn sống được. 159 00:11:53,045 --> 00:11:56,507 Đúng vậy, ta hiện tại đã chết. 160 00:11:56,590 --> 00:12:00,511 Ta học được cách tự giết chết cơ thể tạm thời 161 00:12:00,594 --> 00:12:04,014 thông qua việc điều khiển Linh Tử. 162 00:12:04,598 --> 00:12:08,727 Trong cơ thể này, mọi chuyển động phân tử đã dừng lại. 163 00:12:09,311 --> 00:12:12,231 Ngay cả nỗi sợ thấm vào da thịt ta 164 00:12:12,314 --> 00:12:14,650 cũng dừng lại trên bề mặt cơ thể. 165 00:12:14,733 --> 00:12:17,153 Làm sao có thể có chuyện đó được. 166 00:12:21,157 --> 00:12:23,033 Âm 18 độ. 167 00:12:24,034 --> 00:12:26,328 Máu sẽ đông lại. 168 00:12:26,912 --> 00:12:28,831 Vết thương sẽ không chảy máu. 169 00:12:29,415 --> 00:12:31,167 Âm 50 độ. 170 00:12:32,084 --> 00:12:35,963 Nước ở nơi chân ta chạm đất sẽ đóng băng 171 00:12:36,046 --> 00:12:37,882 và gây ra băng chấn. 172 00:12:38,466 --> 00:12:40,885 Âm 273,15 độ. 173 00:12:41,385 --> 00:12:43,387 Độ không tuyệt đối. 174 00:12:43,471 --> 00:12:45,306 Mình phải đánh nhanh thắng nhanh. 175 00:12:45,389 --> 00:12:49,059 Ở nhiệt độ này, giới hạn chuyển động của mình chỉ được bốn giây. 176 00:12:54,857 --> 00:12:57,693 Âm 198 độ. 177 00:12:57,776 --> 00:12:59,778 Âm 142 độ. 178 00:13:00,279 --> 00:13:02,531 Âm 116 độ. 179 00:13:02,615 --> 00:13:04,783 Âm 85 độ. 180 00:13:05,701 --> 00:13:08,120 - Nếu không dành thời gian giải trừ từ từ… - Âm 67 độ. 181 00:13:08,204 --> 00:13:10,539 - …các mô cơ thể có sụp đổ không… - Âm 31 độ. 182 00:13:11,123 --> 00:13:12,917 - Xem ra mình luyện chưa tới. - Âm 14 độ. 183 00:13:15,377 --> 00:13:18,380 Mình hơi quá bốn giây rồi sao? 184 00:13:19,673 --> 00:13:22,843 Nỗi sợ. Nỗi sợ ư? 185 00:13:24,303 --> 00:13:27,097 Thứ này là nỗi sợ ư? 186 00:13:32,311 --> 00:13:35,231 Hít thở là một việc đau đớn. 187 00:13:36,106 --> 00:13:39,860 Không làm điều đau đớn này thì không thể sống tiếp. 188 00:13:40,986 --> 00:13:44,823 Sống tiếp cũng bất tiện thật. 189 00:13:45,824 --> 00:13:50,204 Thiên đường có phải là nơi được hít thở dễ dàng không? 190 00:13:51,121 --> 00:13:55,793 Địa ngục có phải là nơi đau khổ hơn cả bây giờ không? 191 00:13:57,002 --> 00:14:00,464 Nếu đúng là như vậy thì sợ thật đấy. 192 00:14:03,092 --> 00:14:05,344 Hỡi kẻ đang thoi thóp. 193 00:14:05,844 --> 00:14:08,722 Hãy để ta ban cho ngươi sức mạnh. 194 00:14:15,271 --> 00:14:19,066 Không đúng, thứ này không gọi là nỗi sợ. 195 00:14:19,149 --> 00:14:21,110 Nỗi sợ của mình… 196 00:14:23,571 --> 00:14:26,740 Mình chỉ thấy sợ khi bị Bệ hạ trách mắng! 197 00:14:29,451 --> 00:14:32,997 So với việc ấy, thì chiến đấu hay gì đó 198 00:14:33,080 --> 00:14:36,375 hoàn toàn không khiến mình cảm thấy sợ sệt và đau khổ! 199 00:14:51,515 --> 00:14:53,517 Nỗi sợ thần thánh! 200 00:15:02,985 --> 00:15:04,778 Ngươi không thể chém trúng ta chứ gì? 201 00:15:07,197 --> 00:15:09,617 Vô ích thôi, ngươi không thể chém trúng ta được đâu. 202 00:15:09,700 --> 00:15:12,119 Vì đôi chân ngươi không cử động được nữa. 203 00:15:12,202 --> 00:15:13,579 Ngươi nói cái gì? 204 00:15:13,662 --> 00:15:16,165 Ngươi đang nhìn ta, đúng không? 205 00:15:16,916 --> 00:15:22,046 Mặc dù tế bào trong cơ thể ngươi đã xuống dưới điểm đóng băng và ngừng hoạt động, 206 00:15:22,129 --> 00:15:23,380 nhưng… 207 00:15:23,464 --> 00:15:26,467 hệ thần kinh của ngươi vẫn chưa ngừng hoạt động. 208 00:15:26,550 --> 00:15:32,640 Nỗi sợ thần thánh đưa nỗi sợ vào cơ thể ngươi qua thần kinh thị giác. 209 00:15:36,685 --> 00:15:38,520 Nhìn đi. 210 00:15:38,604 --> 00:15:41,607 Dù nhìn theo hướng nào, ngươi cũng thấy đôi mắt của ta. 211 00:15:41,690 --> 00:15:44,777 Thần kinh của ngươi không thoát được đâu. 212 00:15:46,236 --> 00:15:48,697 Có nhắm mắt lại cũng vô ích. 213 00:15:48,781 --> 00:15:51,951 Kỷ niệm đẹp sẽ ở lại trong tim rất lâu. 214 00:15:52,034 --> 00:15:56,080 Nhưng kỷ niệm buồn còn ở lại trong tim lâu hơn. 215 00:15:56,580 --> 00:16:01,293 Giống như nỗi sợ cũ hiện ra trong bóng tối của màn đêm. 216 00:16:02,294 --> 00:16:04,129 Nếu nhắm mắt lại, 217 00:16:04,213 --> 00:16:07,049 nỗi sợ từng thấy một lần sẽ chỉ ùa về dữ dội hơn, 218 00:16:07,132 --> 00:16:10,594 vang vọng trong sâu thẳm tâm trí. 219 00:16:17,685 --> 00:16:18,894 Nào. 220 00:16:18,978 --> 00:16:24,984 Hãy để trái tim ngươi bùng cháy với nỗi sợ mà ngươi chạy trốn bấy lâu nay. 221 00:16:40,791 --> 00:16:42,042 Ngươi là… 222 00:16:43,460 --> 00:16:45,921 Kuchiki Byakuya. 223 00:16:48,966 --> 00:16:51,885 LINH VƯƠNG CUNG VÀ TỊNH LINH ĐÌNH 224 00:16:56,098 --> 00:16:58,392 Kuchiki Byakuya. 225 00:16:58,475 --> 00:16:59,393 Anh ơi. 226 00:16:59,977 --> 00:17:02,855 Cuối cùng ngươi đã tới. Ta đợi ngươi đã lâu lắm rồi. 227 00:17:03,355 --> 00:17:07,985 Cơ thể bị ta moi nội tạng của ngươi bây giờ thế nào? 228 00:17:09,695 --> 00:17:13,282 Ngươi bị ta moi cả ruột ra, 229 00:17:13,866 --> 00:17:17,202 không ăn uống được chắc ngươi đói lả rồi nhỉ? 230 00:17:17,786 --> 00:17:20,456 Ngươi hơi gầy đi phải không? 231 00:17:21,415 --> 00:17:22,583 Đừng, anh ơi! 232 00:17:22,666 --> 00:17:24,168 Anh đừng nhìn vào mắt hắn! 233 00:17:24,251 --> 00:17:26,211 Quá trễ rồi! 234 00:17:42,770 --> 00:17:45,022 Rốt cuộc thì ai là người quá trễ? 235 00:17:45,606 --> 00:17:47,024 Ra là vậy. 236 00:17:47,649 --> 00:17:52,905 Ngươi đã bao vây toàn bộ khu vực quanh đây bằng Thiên Bản Anh Cảnh Nghiêm ư? 237 00:17:53,489 --> 00:17:54,823 Khá lắm. 238 00:17:54,907 --> 00:18:00,162 Ta thật sự rất muốn có Vạn giải đó. 239 00:18:00,746 --> 00:18:02,247 Vạn giải à? 240 00:18:02,331 --> 00:18:03,916 Ngươi hãy nhìn cho kỹ. 241 00:18:04,500 --> 00:18:09,296 Nếu ngươi từng có được Vạn giải của ta, chắc ngươi biết 242 00:18:09,880 --> 00:18:13,801 đây chỉ là Thủy giải, Thiên Bản Anh mà thôi. 243 00:18:13,884 --> 00:18:16,220 Ngươi nói sao? 244 00:18:16,303 --> 00:18:18,555 Vì Vạn giải của ta đã bị ngươi cướp mất 245 00:18:19,139 --> 00:18:24,186 nên ta mới có thể thấy lại tinh túy của Thiên Bản Anh. 246 00:18:24,770 --> 00:18:28,023 Hết thảy tình nghĩa đều là thứ giống như ma trận điểm ảnh. 247 00:18:28,816 --> 00:18:31,944 Phải giữ khoảng cách mới xem được nó thực sự trông như thế nào. 248 00:18:32,528 --> 00:18:35,155 Trước đó, ta đã quên mất điều này. 249 00:18:35,781 --> 00:18:38,659 Ta phải cảm ơn ngươi, As Nodt ạ. 250 00:18:43,789 --> 00:18:50,170 Ta sẽ không giết ngươi. 251 00:18:50,254 --> 00:18:52,673 Ta nhất quyết không giết ngươi đâu! 252 00:18:52,756 --> 00:18:56,260 Ta sẽ khiến ngươi không thể hôn mê, cũng không thể phát điên, 253 00:18:56,343 --> 00:18:59,179 mà ta sẽ nhấn chìm ngươi trong đau đớn và nỗi sợ mênh mang, 254 00:18:59,263 --> 00:19:02,224 để ngươi nghĩ rằng chết đi còn hạnh phúc hơn, 255 00:19:02,307 --> 00:19:04,518 - trong khi ngươi vẫn phải sống mãi. - Rukia. 256 00:19:05,102 --> 00:19:07,229 Trên đường đến đây, 257 00:19:07,312 --> 00:19:10,274 anh có thể cảm nhận được Linh áp của em. 258 00:19:12,359 --> 00:19:14,778 Em đã mạnh lên rồi, Rukia. 259 00:19:17,406 --> 00:19:18,657 Anh ấy… 260 00:19:18,740 --> 00:19:20,200 Anh ấy nói là mình… 261 00:19:20,826 --> 00:19:22,619 đã mạnh lên. 262 00:19:23,579 --> 00:19:26,832 Nỗi sợ không phải thứ tự nhiên sinh ra. 263 00:19:27,457 --> 00:19:31,503 Nó được sinh ra sau khi đôi chút bất an trong lòng bị gặm nhấm. 264 00:19:32,713 --> 00:19:35,632 Em có còn thấy sợ hãi không, Rukia? 265 00:19:36,341 --> 00:19:37,217 Em hết rồi. 266 00:19:41,889 --> 00:19:46,560 Đến lúc kết thúc rồi, Kuchiki Byakuya. 267 00:19:47,144 --> 00:19:49,313 Vậy ư? Phải kết thúc rồi sao? 268 00:19:50,189 --> 00:19:51,565 Nhưng ta rất lấy làm tiếc. 269 00:19:51,648 --> 00:19:54,234 Người sẽ đánh bại ngươi không phải là ta. 270 00:19:55,277 --> 00:19:56,570 Cái gì? 271 00:19:59,448 --> 00:20:03,952 Ngươi khinh người cũng có mức độ thôi chứ. 272 00:20:04,536 --> 00:20:05,829 Nhìn cho kỹ nhé, Rukia. 273 00:20:06,413 --> 00:20:10,000 Thứ phản chiếu trên người hắn không phải nỗi sợ. 274 00:20:10,083 --> 00:20:13,003 Miễn sao trong tim ta không có nỗi sợ, 275 00:20:13,086 --> 00:20:14,880 thì thứ phản chiếu ở đó… 276 00:20:16,089 --> 00:20:19,218 chỉ có nỗi sợ của chính hắn mà thôi. 277 00:20:20,302 --> 00:20:21,345 Vạn giải, 278 00:20:23,388 --> 00:20:24,973 Bạch Hà Phạt. 279 00:20:38,570 --> 00:20:39,821 Sợ quá. 280 00:20:42,241 --> 00:20:46,036 Mình… sẽ chết ư? 281 00:20:47,120 --> 00:20:49,081 Xin Bệ hạ hãy tha thứ cho tôi. 282 00:20:49,998 --> 00:20:51,500 Ngài đừng giận. 283 00:20:53,794 --> 00:20:58,632 Tôi sợ đau đớn và khổ sở lắm. 284 00:20:59,216 --> 00:21:03,512 Tôi sợ lắm… 285 00:21:04,096 --> 00:21:05,681 Tôi sợ… 286 00:21:36,169 --> 00:21:38,588 Em hãy thong thả giải trừ đi, Rukia. 287 00:21:39,298 --> 00:21:40,590 Cứ thong thả. 288 00:21:46,555 --> 00:21:48,724 Vạn giải của em xuất sắc lắm. 289 00:21:54,271 --> 00:21:56,690 Nhưng nó cũng là một Vạn giải rất khó. 290 00:21:57,274 --> 00:22:01,361 Sai một bước thôi là mất mạng ngay. Là một Vạn giải rất nguy hiểm. 291 00:22:01,903 --> 00:22:05,115 Phải làm bằng cả trái tim, đừng cố vội vã làm gì cả. 292 00:22:05,866 --> 00:22:08,327 Em phải biết rằng bỏ mạng để vung kiếm lên 293 00:22:08,827 --> 00:22:10,954 không bảo vệ được bất cứ thứ gì. 294 00:22:13,165 --> 00:22:14,791 Đi thôi, Rukia. 295 00:22:15,584 --> 00:22:17,669 Hãy bảo vệ Linh giới nào. 296 00:22:22,841 --> 00:22:24,926 Vâng, thưa anh. 297 00:22:27,054 --> 00:22:28,513 SAU CUỘC XÂM LƯỢC DOANH TRẠI ĐỘI 4 CŨ, BỆNH XÁ TẠM THỜI 298 00:22:28,597 --> 00:22:29,973 Kotechin. 299 00:22:30,682 --> 00:22:34,227 Tôi tìm được cái để làm nệm mới rồi. 300 00:22:34,311 --> 00:22:37,731 Xin lỗi vì đã nhờ cô làm công việc nguy hiểm này. 301 00:22:37,814 --> 00:22:42,611 Không sao. Vì Kenpachi mãi chưa về, nên tôi rảnh phát chán. 302 00:22:43,236 --> 00:22:49,409 Vả lại, chỉ cần tìm thấy nệm và thuốc là tôi lao tới lấy, rồi chạy biến đi mất. 303 00:22:49,493 --> 00:22:51,411 Không nguy hiểm tẹo nào. 304 00:22:52,662 --> 00:22:53,830 Cách gây chú ý thế mà… 305 00:22:53,914 --> 00:22:58,251 …mà đến giờ vẫn chưa ai phát hiện chỗ này. Ngươi nghĩ như vậy chứ gì? 306 00:22:59,252 --> 00:23:04,049 Ngươi nhìn đi đâu thế? Ta ở đây cơ mà. Đây này. 307 00:23:04,132 --> 00:23:06,051 Úi chà, ta lại biến mất rồi. 308 00:23:06,134 --> 00:23:07,761 Đấm này! 309 00:23:09,471 --> 00:23:12,724 Quái lạ, cứ tưởng mình đánh trúng rồi chứ. 310 00:23:13,558 --> 00:23:16,645 Đánh trúng? Mình định đánh trúng cái gì nhỉ? 311 00:23:18,188 --> 00:23:19,356 Đội phó Kusajishi! 312 00:23:21,691 --> 00:23:24,778 Trông ngươi có giống đã đánh trúng ta không? 313 00:23:24,861 --> 00:23:27,239 Không đời nào có chuyện đó. 314 00:23:27,322 --> 00:23:28,657 Sự tồn tại của ta 315 00:23:28,740 --> 00:23:35,372 đã biến mất hoàn toàn không một dấu vết khỏi tầm nhìn và nhận thức của các ngươi. 316 00:23:39,209 --> 00:23:41,044 Cái đẹp… 317 00:23:42,754 --> 00:23:45,257 là hư vô.