1
00:00:24,334 --> 00:00:26,209
Và giờ là tin tức từ châu Âu.
2
00:00:27,084 --> 00:00:29,543
Khi quân Anh rút khỏi lục địa,
3
00:00:29,543 --> 00:00:33,668
Đức Quốc xã nắm quyền kiểm soát
eo biển Anh, bờ biển Đại Tây Dương,
4
00:00:33,668 --> 00:00:35,626
và miền bắc nước Pháp,
5
00:00:35,626 --> 00:00:40,293
buộc nhiều người phải rời khỏi Paris
để đến vùng tự trị ở phía nam.
6
00:00:46,543 --> 00:00:51,626
Cảng tự do cuối cùng của Marseille
chật kín người tị nạn từ khắp châu Âu,
7
00:00:51,626 --> 00:00:56,543
tuyệt vọng tìm thị thực du hành và tiền
để đến một thế giới mới.
8
00:00:58,709 --> 00:01:03,209
MARSEILLE
NĂM 1940
9
00:02:43,668 --> 00:02:46,126
Thư gửi cô ở túi ngoại giao của tôi.
10
00:02:46,751 --> 00:02:48,126
Nhận đi. Không phải sợ.
11
00:02:56,876 --> 00:03:00,043
Bố bắt tôi phải về nhà ở Chicago.
12
00:03:02,418 --> 00:03:04,918
Ông ấy mua vé vào tối mai cho tôi.
13
00:03:04,918 --> 00:03:08,834
Ông ấy dò hỏi rất thân thiện
kể từ khi Đức quốc xã tiến vào Paris.
14
00:03:08,834 --> 00:03:11,584
Ông ấy tử tế mà. Ông ấy dọa sẽ từ mặt tôi.
15
00:03:11,584 --> 00:03:15,501
Trách được sao? Con gái duy nhất
lang thang ở Marseille thời chiến
16
00:03:15,501 --> 00:03:18,584
- và mấy kẻ bị Hitler truy nã?
- Tôi đang cố cứu họ.
17
00:03:18,584 --> 00:03:19,918
Ngoan ngoãn đi.
18
00:03:20,501 --> 00:03:23,043
Về nhà. Lấy một anh chàng tốt
như bao người.
19
00:03:23,043 --> 00:03:24,709
Đâu thấy ông vội về nhà.
20
00:03:24,709 --> 00:03:26,001
Vì công việc thôi.
21
00:03:26,626 --> 00:03:27,543
Tôi cũng vậy.
22
00:03:28,751 --> 00:03:31,668
Đây là mấy bộ óc giỏi nhất châu Âu,
ông Patterson,
23
00:03:31,668 --> 00:03:33,709
và nước Mỹ may mắn nếu có họ.
24
00:03:33,709 --> 00:03:36,751
- Cô biết điều khiến nước Mỹ vĩ đại chứ?
- Nói tôi.
25
00:03:36,751 --> 00:03:41,001
Cái búa. Có 50 loại búa khác nhau ở Mỹ.
26
00:03:41,001 --> 00:03:43,418
- Năm mươi.
- Loại đầu tiên sao vậy?
27
00:03:43,418 --> 00:03:46,668
Không sao cả. Và họ đang làm loại thứ 51.
28
00:03:46,668 --> 00:03:48,376
Đó là tài trí của người Mỹ.
29
00:03:48,376 --> 00:03:51,459
Những trí thức châu Âu này
chỉ suy nghĩ nông cạn.
30
00:03:51,459 --> 00:03:52,501
Mạnh miệng ghê.
31
00:03:53,084 --> 00:03:56,543
{\an8}Muốn giúp việc đó lắm à?
Gửi tiền từ Chicago đi.
32
00:03:58,459 --> 00:04:03,834
Làm ơn nói với bố tôi được chứ?
Ông ấy nghĩ anh là người biết điều.
33
00:04:05,251 --> 00:04:06,418
Có thể.
34
00:04:07,626 --> 00:04:10,126
Xin thứ lỗi, tôi phải đi vệ sinh.
35
00:04:23,293 --> 00:04:26,376
Đây. Cầm lấy.
Cậu bé thậm chí còn không chạm vào nó.
36
00:04:27,918 --> 00:04:29,751
Cô đang cố rời Marseille à?
37
00:04:31,043 --> 00:04:32,168
Ai cũng vậy nhỉ?
38
00:04:35,376 --> 00:04:37,084
Chúng ta đều trốn khỏi Paris.
39
00:04:37,584 --> 00:04:41,168
Tôi có thể đưa cô lên tàu
đến New York ngày mai. Tàu MS Rex.
40
00:04:42,668 --> 00:04:44,001
Xin được thị thực sao?
41
00:04:44,001 --> 00:04:46,626
Không, nhưng nếu đến được lúc 6:00 sáng,
42
00:04:46,626 --> 00:04:49,043
họ sẽ đang xếp hàng ở sau tàu.
43
00:04:49,043 --> 00:04:51,209
Nói với Lionel, anh ấy có thể giúp.
44
00:04:51,209 --> 00:04:52,459
Đi lậu sao?
45
00:04:52,459 --> 00:04:53,543
Phải.
46
00:04:54,459 --> 00:04:56,251
Tôi đi cùng anh trai.
47
00:04:57,501 --> 00:05:00,126
Vậy tôi... tôi sẽ trả Lionel
cho cả hai người.
48
00:05:01,251 --> 00:05:02,293
Tại sao?
49
00:05:02,293 --> 00:05:05,084
Thì, tôi có tiền. Tôi có thể trả.
Quan trọng ư?
50
00:05:05,084 --> 00:05:08,959
Đây. Nếu cần liên lạc với tôi,
cô có thể tìm tôi ở đây.
51
00:05:11,418 --> 00:05:12,626
MARY JAYNE GOLD
52
00:05:12,626 --> 00:05:15,001
Tôi làm cùng Ủy ban Cứu hộ Khẩn cấp
53
00:05:15,001 --> 00:05:16,793
ở Khách sạn Splendide.
54
00:05:19,709 --> 00:05:23,584
Nếu cô tắm rửa,
cô có thể lên boong khi tàu khởi hành
55
00:05:23,584 --> 00:05:25,251
và không ai phát hiện.
56
00:05:42,626 --> 00:05:45,043
- Cô vừa...?
- Ồ, tôi vừa chỉnh lại tóc.
57
00:05:47,543 --> 00:05:48,501
Ông thích chứ?
58
00:05:53,209 --> 00:05:55,126
- Xin chào.
- Chào buổi sáng.
59
00:06:09,793 --> 00:06:11,709
- Xin chào, Paul.
- Mary Jayne.
60
00:06:11,709 --> 00:06:14,043
Giao hàng đặc biệt cho cô Gold!
61
00:06:15,501 --> 00:06:17,584
Sáng mai đưa Lionel được không?
62
00:06:17,584 --> 00:06:19,209
Hai chỗ nữa trên tàu.
63
00:06:19,209 --> 00:06:20,168
Không vấn đề.
64
00:06:25,959 --> 00:06:28,084
Dagobert.
65
00:06:28,084 --> 00:06:29,626
- Xin chào.
- Chào cô.
66
00:06:38,334 --> 00:06:40,043
Bữa trưa của ông đây.
67
00:06:41,834 --> 00:06:42,834
Cảm ơn.
68
00:07:02,126 --> 00:07:03,126
Varian Fry.
69
00:07:05,459 --> 00:07:06,751
- Lối này.
- Cảm ơn.
70
00:07:09,459 --> 00:07:11,334
Ủy ban Cứu hộ Mỹ sao rồi?
71
00:07:11,334 --> 00:07:14,084
- Ủy ban Cứu hộ Khẩn cấp Mỹ.
- Hiệp sĩ trên ngựa sáng.
72
00:07:14,084 --> 00:07:16,334
Hay hiệp sĩ tỏa sáng... Tôi quên suốt.
73
00:07:16,834 --> 00:07:18,626
Nay tôi gặp cô Gold của anh.
74
00:07:18,626 --> 00:07:21,084
Cô Gold. Chiến dịch đâu thể thiếu cô ấy.
75
00:07:21,084 --> 00:07:24,043
Một cô gái trẻ hư hỏng
không biết gì về đời thực.
76
00:07:24,043 --> 00:07:27,168
Không thể thiếu tiền từ bố cô ấy.
Mong tiền về mãi.
77
00:07:31,668 --> 00:07:32,543
Ông Patterson.
78
00:07:33,834 --> 00:07:37,418
Sao ông lại từ chối
việc xin thị thực của ông Benjamin?
79
00:07:37,418 --> 00:07:39,334
Đây là vấn đề sống còn đấy.
80
00:07:39,334 --> 00:07:40,459
Lúc nào cũng vậy.
81
00:07:42,126 --> 00:07:45,001
Dân ở đây giết nhau
từ sau cuộc chiến thành Troy.
82
00:07:46,334 --> 00:07:50,084
Cuộc chiến thành Troy là vì tình yêu.
Đức Quốc xã là do thù hận.
83
00:07:50,084 --> 00:07:51,959
Anh là khách ở đây, anh Fry.
84
00:07:52,501 --> 00:07:56,168
Hoa Kỳ đứng trung lập
trong cuộc chiến này. Đừng quên điều đó.
85
00:07:56,168 --> 00:08:00,668
Anh và tôi đang ở Pháp thời chiến
theo ý muốn của chính quyền Pháp.
86
00:08:01,293 --> 00:08:03,668
Đa số người Mỹ sẽ không đến đây.
87
00:08:03,668 --> 00:08:05,709
Vợ tôi từ chối đi cùng tôi.
88
00:08:05,709 --> 00:08:06,793
Vậy,
89
00:08:07,334 --> 00:08:10,084
anh thực sự làm gì ở đây, anh Fry?
90
00:08:10,668 --> 00:08:11,834
Chán ở nhà à?
91
00:08:13,376 --> 00:08:14,209
Hôn nhân bất hạnh?
92
00:08:19,584 --> 00:08:24,626
Cuộc sống của những người vô tội
đang bị đe doạ, ông Patterson.
93
00:08:25,584 --> 00:08:27,834
Họ bị bắt giam oan uổng.
94
00:08:28,501 --> 00:08:29,501
Thậm chí bị giết.
95
00:08:30,209 --> 00:08:32,834
Tuần trước, hai người nữa đã tự tử.
96
00:08:35,001 --> 00:08:38,668
Những người tị nạn này cần giúp đỡ,
và không ai chịu giúp.
97
00:08:40,543 --> 00:08:42,043
Không cần lý do tốt hơn.
98
00:08:43,959 --> 00:08:47,418
Ừ, là người Mỹ, tôi mong anh
cư xử đúng mực ở Marseille.
99
00:08:47,918 --> 00:08:50,834
Làm vì tôi và
tôi sẽ xử lý thị thực cho Benjamin.
100
00:08:55,043 --> 00:08:56,001
Cảm ơn ông.
101
00:09:08,418 --> 00:09:11,543
Làm ơn để đồ ăn ở ngoài. Cảm ơn.
102
00:09:16,459 --> 00:09:18,418
Ông Benjamin, là tôi. Mary Jayne.
103
00:09:20,251 --> 00:09:22,626
Giờ hãy cứu tôi khỏi luyện ngục này.
104
00:09:22,626 --> 00:09:26,293
Tàu MS Rex đang ở cảng,
sẵn sàng đưa ông đến New York.
105
00:09:29,626 --> 00:09:30,918
Này, cô làm gì vậy?
106
00:09:30,918 --> 00:09:33,501
Không, ông Benjamin, ở đây như ổ cần sa.
107
00:09:33,501 --> 00:09:36,834
Nếu quân Pháp tìm ra tôi,
họ sẽ đưa tôi về trại tù binh,
108
00:09:36,834 --> 00:09:38,168
tôi không về đó đâu.
109
00:09:38,168 --> 00:09:39,626
Tôi hiểu.
110
00:09:40,293 --> 00:09:41,293
Tôi thực sự hiểu.
111
00:09:44,459 --> 00:09:47,418
Berlin từng là thiên đường.
Giờ họ đã phá hủy nó.
112
00:09:48,001 --> 00:09:50,251
Làm ơn đừng động vào nó.
113
00:09:51,001 --> 00:09:54,043
Đó là vật duy nhất còn lại từ quá khứ.
114
00:09:58,084 --> 00:09:59,459
Cô thật may mắn đấy.
115
00:10:01,126 --> 00:10:02,376
Cô có thể về quê nhà.
116
00:10:04,751 --> 00:10:06,376
Ừ, tôi không biết nữa.
117
00:10:34,626 --> 00:10:35,459
Lại đây.
118
00:10:39,626 --> 00:10:40,459
Đi nào.
119
00:10:55,668 --> 00:10:57,209
Hãy dùng challah với tôi.
120
00:10:59,501 --> 00:11:01,793
Tôi tưởng cô cậu là người Do Thái.
121
00:11:01,793 --> 00:11:02,876
Đúng vậy.
122
00:11:03,959 --> 00:11:07,459
Chúng tôi đã từng.
Chúng tôi chỉ chưa từng thực sự...
123
00:11:09,543 --> 00:11:11,501
Bố mẹ chúng tôi đã bỏ lại tất cả.
124
00:11:11,501 --> 00:11:13,793
Bố mẹ cậu đã bỏ lại tất cả,
125
00:11:14,418 --> 00:11:16,876
và Hitler vẫn nghĩ họ là Do Thái à?
126
00:11:16,876 --> 00:11:17,834
Phải.
127
00:11:26,876 --> 00:11:27,793
Cảm ơn ông.
128
00:11:31,543 --> 00:11:32,376
Cảm ơn.
129
00:11:39,709 --> 00:11:41,626
Con gái đang đợi tôi ở New York.
130
00:11:43,376 --> 00:11:45,501
Con bé muốn tôi rời Đức với nó.
131
00:11:46,251 --> 00:11:47,376
Hai năm trước.
132
00:11:47,376 --> 00:11:48,834
Sao ông không đi?
133
00:11:51,293 --> 00:11:52,334
Sự ngu ngốc.
134
00:11:54,876 --> 00:11:55,751
Sĩ diện.
135
00:11:56,459 --> 00:11:59,043
Ông có giấy tờ để đi không?
136
00:11:59,043 --> 00:12:00,626
Không, vẫn chưa.
137
00:12:01,626 --> 00:12:06,001
Nhưng tôi có niềm tin vững chắc
và tin tưởng vào Chúa.
138
00:12:06,001 --> 00:12:06,918
Và...
139
00:12:10,626 --> 00:12:11,626
Sự kiên trì.
140
00:12:12,834 --> 00:12:15,376
Nếu Abraham có thể sống sót
qua mười bài kiểm tra,
141
00:12:15,376 --> 00:12:17,251
thì chúng ta cũng làm được.
142
00:12:22,043 --> 00:12:23,876
- Xin chào.
- Vừa mới nhắc.
143
00:12:23,876 --> 00:12:25,209
Ôi trời, cảm ơn.
144
00:12:28,418 --> 00:12:29,584
Váy của cô đâu?
145
00:12:31,834 --> 00:12:33,376
Thật tình, cô mặc gì vậy?
146
00:12:33,376 --> 00:12:35,334
- Lại đến bãi biển à?
- Không.
147
00:12:37,209 --> 00:12:38,918
Việc ở đây đã đủ khó rồi.
148
00:12:38,918 --> 00:12:42,709
Tìm 200 người trong danh sách
được Bộ Ngoại giao phê duyệt,
149
00:12:42,709 --> 00:12:44,293
đưa họ lên tàu đến Mỹ.
150
00:12:44,293 --> 00:12:47,418
Trong khi chính phủ Mỹ
đang giữ tất cả các thị thực,
151
00:12:47,418 --> 00:12:50,251
và ta có bao nhiêu người
trốn ở khách sạn này?
152
00:12:50,251 --> 00:12:53,376
Ông Benjamin tội nghiệp
sắp suy nhược thần kinh rồi.
153
00:12:53,376 --> 00:12:54,584
Ừ, tôi đang xử lý.
154
00:12:54,584 --> 00:12:57,418
Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại
đang giải quyết Ernst và Breton.
155
00:12:57,418 --> 00:13:00,043
Anh đã ở Marseille bao lâu rồi, Varian?
156
00:13:00,043 --> 00:13:01,751
Xem nào, hai tháng à?
157
00:13:01,751 --> 00:13:03,168
Và ngần ấy thời gian,
158
00:13:03,168 --> 00:13:05,709
bao nhiêu người ở danh sách Ủy ban đó
159
00:13:05,709 --> 00:13:07,543
đã được anh cứu?
160
00:13:07,543 --> 00:13:08,459
Chưa đủ.
161
00:13:08,459 --> 00:13:12,001
Mười một người. Vậy thôi.
162
00:13:12,001 --> 00:13:13,793
Cô nghĩ tôi không biết à?
163
00:13:14,793 --> 00:13:18,001
Tôi chưa làm nổi
một phần mười những gì tôi đã đặt ra.
164
00:13:19,293 --> 00:13:21,251
Vợ tôi đã bắt tôi về nhà rồi.
165
00:13:21,251 --> 00:13:25,501
Tôi xin lỗi, chỉ là cảng đang...
tràn ngập những người tuyệt vọng.
166
00:13:25,501 --> 00:13:28,334
Không chỉ có mình cô quan tâm đâu.
167
00:13:28,918 --> 00:13:30,668
Đây đâu phải chiến dịch đông người.
168
00:13:31,876 --> 00:13:33,834
Ta phải tập trung nguồn lực.
169
00:13:33,834 --> 00:13:35,126
Ý anh tiền của tôi.
170
00:13:35,126 --> 00:13:36,709
Phải, tiền của cô.
171
00:13:36,709 --> 00:13:37,959
Thời gian của tôi.
172
00:13:38,668 --> 00:13:39,709
Của Lena.
173
00:13:41,376 --> 00:13:44,626
Nếu không tập trung cứu người
trong danh sách ta đã lập,
174
00:13:44,626 --> 00:13:46,501
ta sẽ không xong được việc gì.
175
00:15:15,209 --> 00:15:16,626
Biết anh ta như nào chứ?
176
00:15:23,418 --> 00:15:24,251
Lionel à?
177
00:15:26,709 --> 00:15:27,543
Lionel!
178
00:15:35,876 --> 00:15:37,168
Một phụ nữ bảo bọn tôi đến.
179
00:15:37,876 --> 00:15:38,959
Mary Jayne Gold.
180
00:15:40,959 --> 00:15:42,418
Cô ấy chỉ trả hai người.
181
00:16:13,293 --> 00:16:14,293
Nghe này!
182
00:16:15,043 --> 00:16:19,334
Đi xuồng và nhanh chóng lên phần đuôi tàu.
183
00:16:19,334 --> 00:16:21,959
Người của tôi sẽ chỉ chỗ trốn. Hiểu chứ?
184
00:16:21,959 --> 00:16:22,876
Được rồi.
185
00:16:22,876 --> 00:16:26,084
Hành khách có giấy tờ lên tàu
khi tàu vào cảng.
186
00:16:26,084 --> 00:16:29,001
Mấy người sẽ lên tàu ngay,
trước khi chất hàng.
187
00:16:29,668 --> 00:16:33,001
Ở yên đó cho đến khi nhổ neo. Được chứ?
188
00:16:44,251 --> 00:16:45,376
Anh ấy không đi à?
189
00:17:56,543 --> 00:17:57,459
Chết tiệt.
190
00:17:58,293 --> 00:17:59,459
Ôi không!
191
00:17:59,459 --> 00:18:00,668
Không!
192
00:18:05,459 --> 00:18:06,418
Không.
193
00:18:10,959 --> 00:18:12,876
- Cảnh sát đây.
- Đừng dừng lại.
194
00:18:13,459 --> 00:18:15,918
Các người không được phép lên tàu này.
195
00:18:16,418 --> 00:18:18,209
Các người đã bị bắt.
196
00:18:19,626 --> 00:18:20,959
Ursula, nhảy xuống!
197
00:18:20,959 --> 00:18:22,418
Cởi áo khoác ra.
198
00:18:23,376 --> 00:18:24,459
Không sẽ quá nặng.
199
00:18:27,334 --> 00:18:28,251
Ông ấy biết bơi chứ?
200
00:18:28,834 --> 00:18:29,751
Nhanh lên!
201
00:18:30,751 --> 00:18:31,751
Ursula!
202
00:18:34,084 --> 00:18:35,209
Ursula!
203
00:18:37,334 --> 00:18:38,334
Albert!
204
00:18:43,001 --> 00:18:44,251
Có thấy ông ấy không?
205
00:18:44,251 --> 00:18:46,834
- Không thấy!
- Anh sẽ lặn xuống. Ở đây!
206
00:18:52,668 --> 00:18:53,626
Albert?!
207
00:18:59,709 --> 00:19:00,584
Albert!
208
00:19:28,543 --> 00:19:30,626
Cô định bơi đến Mỹ sao?
209
00:19:32,543 --> 00:19:34,626
Dễ hơn xin thị thực xuất cảnh.
210
00:19:37,793 --> 00:19:39,418
Ít nhất tôi còn sống sót.
211
00:19:40,668 --> 00:19:42,209
Một ông già đã chết đuối.
212
00:19:43,126 --> 00:19:45,543
Dấu xuất cảnh, giấy nhập cảnh,
213
00:19:46,418 --> 00:19:47,709
thị thực quá cảnh...
214
00:19:49,668 --> 00:19:52,084
Đức Quốc xã lấy cảm hứng từ Kafka.
215
00:19:53,376 --> 00:19:54,584
Cảm ơn.
216
00:19:58,543 --> 00:20:00,959
Một người Mỹ đã cố giúp chúng tôi, nhưng...
217
00:20:02,293 --> 00:20:03,543
Người Mỹ sao?
218
00:20:04,126 --> 00:20:05,043
Quên đi.
219
00:20:06,793 --> 00:20:08,376
Chúng ta phải tự cứu mình.
220
00:20:12,918 --> 00:20:16,876
Ông Benjamin, tôi đảm bảo
chúng tôi sẽ đưa ông ra khỏi đây.
221
00:20:16,876 --> 00:20:19,293
Không thể đoán trước được chuyện gì...
222
00:20:21,626 --> 00:20:22,668
Chuyện gì vậy?
223
00:20:24,918 --> 00:20:27,793
- Cảnh sát đã bao vây tàu MS Rex.
- Gì cơ?
224
00:20:27,793 --> 00:20:30,334
Bắt tá người tị nạn đi tàu chở hàng lậu.
225
00:20:30,334 --> 00:20:31,793
Con tàu đã bị bắt giữ.
226
00:20:31,793 --> 00:20:33,459
Giữ chó hộ tôi được chứ?
227
00:20:33,459 --> 00:20:35,334
- Xin lỗi, tôi phải đi.
- Mary Jayne.
228
00:20:38,793 --> 00:20:41,293
Tôi sắp chết ở đất nước hoang tàn này rồi.
229
00:20:44,543 --> 00:20:45,459
Như này đủ chứ?
230
00:20:46,501 --> 00:20:47,626
Không.
231
00:21:12,668 --> 00:21:13,959
Đi thôi, các cô.
232
00:21:16,168 --> 00:21:17,418
Có chuyện gì vậy?
233
00:21:17,418 --> 00:21:18,793
Cứ đi tiếp đi.
234
00:21:39,168 --> 00:21:40,793
Sao ta có thể tự cứu mình?
235
00:21:42,376 --> 00:21:43,376
Nói cho tôi đi.
236
00:21:51,418 --> 00:21:52,709
Cô gài chúng tôi sao?
237
00:21:52,709 --> 00:21:57,001
Không. Tôi thề là không.
Tôi tưởng sẽ được. Tôi đã bảo lãnh cô ra.
238
00:21:57,001 --> 00:21:58,168
Tôi rất xin lỗi.
239
00:22:00,126 --> 00:22:01,876
Anh cô chắc cũng đang ở đây.
240
00:22:02,751 --> 00:22:04,418
Anh thấy anh trai tôi không?
241
00:22:05,209 --> 00:22:08,918
Anh thấy anh trai tôi không?
Anh ấy... anh ấy cao, mắt xanh.
242
00:22:08,918 --> 00:22:12,001
Ồ có. Họ giữ anh ấy qua một bên
khi chúng tôi ra.
243
00:22:12,001 --> 00:22:13,751
- Anh ấy vẫn ở trong à?
- Ừ.
244
00:22:18,709 --> 00:22:22,001
Anh tôi vẫn ở trong.
Làm ơn, cô phải giúp chúng tôi.
245
00:22:23,918 --> 00:22:26,418
Tôi tìm ra đường qua núi
không bị canh gác.
246
00:22:26,918 --> 00:22:29,793
Qua núi Pyrénées? Đi bộ ư? Không thể nào.
247
00:22:29,793 --> 00:22:31,584
Giờ tôi đi. Đi nếu cô muốn.
248
00:22:31,584 --> 00:22:33,668
Xin hãy để tôi bù đắp cho cô.
249
00:22:34,459 --> 00:22:37,126
Cô ấy tìm thấy đường vượt núi
đến Tây Ban Nha.
250
00:22:37,126 --> 00:22:38,084
Gì cơ?
251
00:22:38,084 --> 00:22:39,001
Ai vậy?
252
00:22:39,001 --> 00:22:41,668
Cô có thể tin tôi, làm ơn. Tôi muốn giúp.
253
00:22:45,584 --> 00:22:48,168
Bắt đầu ở đây. Ngay ngoài Banyuls-Sur-Mer.
254
00:22:48,168 --> 00:22:49,376
Albert, tôi không thể...
255
00:22:49,376 --> 00:22:52,209
- Không thể bỏ Albert.
- Vậy tôi đợi anh ấy.
256
00:22:52,209 --> 00:22:54,543
- Cô sẽ làm vậy sao?
- Đây... đợi chút.
257
00:22:57,501 --> 00:22:59,209
Ta có thể tin cô ấy không?
258
00:22:59,209 --> 00:23:02,084
Chỉ lại cho tôi.
Tôi sẽ đảm bảo anh ấy tìm thấy cô.
259
00:23:02,084 --> 00:23:03,501
Không đợi được đâu.
260
00:23:04,334 --> 00:23:07,334
Bình minh lính biên phòng đi tuần.
Thấy ai là bắn.
261
00:23:07,334 --> 00:23:10,584
Tôi sẽ đảm bảo
anh ấy ở ngay sau cô, tôi hứa.
262
00:23:10,584 --> 00:23:14,584
Được rồi, ngay bên ngoài Banyuls-Sur-Mer,
có một ngôi nhà bằng đá.
263
00:23:14,584 --> 00:23:17,834
Cô rẽ phải. Được chứ?
Và rồi cô sẽ thấy vườn nho...
264
00:23:20,084 --> 00:23:22,001
Hirschmann. Thưa ngài.
265
00:23:23,918 --> 00:23:26,251
Một cái tên Đức cổ.
266
00:23:27,543 --> 00:23:28,459
Khó lắm.
267
00:23:29,584 --> 00:23:32,793
Có lẽ vì nó được đánh vần khác nhau
trong mỗi hộ chiếu.
268
00:23:34,876 --> 00:23:36,168
Vậy, cái nào là thật?
269
00:23:36,668 --> 00:23:38,584
Hay tất cả đều là giả?
270
00:23:41,126 --> 00:23:42,584
Ông đánh trận Hannut à?
271
00:23:44,543 --> 00:23:46,543
Ông đánh trận Hannut à?
272
00:23:48,001 --> 00:23:49,793
À, phải.
273
00:23:50,543 --> 00:23:54,251
Tôi vẫn không hiểu
sao tình hình chuyển xấu nhanh đến vậy.
274
00:23:58,501 --> 00:23:59,709
Tôi nhập ngũ
275
00:24:01,626 --> 00:24:06,459
vào sư đoàn pháo binh nhập cư của Pháp...
276
00:24:07,501 --> 00:24:08,584
ở phía đông Paris.
277
00:24:11,334 --> 00:24:13,668
Từ đó tôi có hộ chiếu Pháp.
278
00:24:14,626 --> 00:24:17,793
Tướng Georges đích thân đưa cho tôi.
279
00:24:18,876 --> 00:24:20,251
Tôi dùng cái này
280
00:24:22,168 --> 00:24:24,251
để chiến đấu cho phe cộng hòa
ở Tây Ban Nha.
281
00:24:25,709 --> 00:24:29,501
Cái này đã đưa tôi đến Ý để học kinh tế.
282
00:24:31,001 --> 00:24:32,793
Đến khi phát xít đuổi tôi.
283
00:24:33,709 --> 00:24:34,793
Và cái này...
284
00:24:37,043 --> 00:24:39,834
cái này đưa tôi ra khỏi nước Đức
vào năm 1933.
285
00:24:47,334 --> 00:24:49,376
Vậy, danh tính thật của anh là gì?
286
00:24:51,001 --> 00:24:53,168
Nếu ông hỏi Đức Quốc xã? Không có.
287
00:24:53,168 --> 00:24:56,209
Họ nghĩ tôi không xứng đáng có danh tính.
288
00:25:02,126 --> 00:25:04,668
Một phụ nữ Mỹ
đã nộp tiền bảo lãnh cho anh.
289
00:25:05,709 --> 00:25:07,834
Tôi giữ anh vì tội làm giả giấy tờ.
290
00:25:07,834 --> 00:25:12,168
Nhưng tôi thấy
anh không có gì là giả dối cả.
291
00:25:14,876 --> 00:25:16,126
Thưa ngài, làm ơn...
292
00:25:16,126 --> 00:25:18,709
Hai giờ trước ngài nói anh ấy sẽ được thả,
293
00:25:18,709 --> 00:25:21,376
và giờ tôi đang đợi ở đây, và tôi...
294
00:25:27,126 --> 00:25:30,126
Xin lỗi, có phải anh là Albert Hirschmann?
295
00:25:31,418 --> 00:25:32,251
Tôi là Mary Jayne...
296
00:25:32,251 --> 00:25:33,709
Tôi biết. Người Mỹ đó.
297
00:25:35,001 --> 00:25:36,084
Em gái tôi đâu?
298
00:25:37,293 --> 00:25:40,293
Tôi phải giải thích với anh rất nhiều thứ,
299
00:25:41,001 --> 00:25:43,751
nhưng... chúng ta trễ quá rồi.
300
00:25:43,751 --> 00:25:45,334
Anh không đến kịp mất.
301
00:25:46,668 --> 00:25:47,668
Làm...
302
00:25:48,459 --> 00:25:51,334
Tôi có thể chở anh đến đó.
Tôi sẽ chở anh đến đó.
303
00:25:51,334 --> 00:25:53,709
Cô không có nơi nào khác cần tới à?
304
00:26:31,459 --> 00:26:32,418
Anh bao nhiêu tuổi?
305
00:26:32,959 --> 00:26:33,793
Hai mươi lăm.
306
00:26:35,251 --> 00:26:36,334
Cô bao nhiêu tuổi?
307
00:26:37,209 --> 00:26:38,959
Hỏi vậy vô duyên lắm.
308
00:26:43,334 --> 00:26:44,459
Và anh làm gì?
309
00:26:45,001 --> 00:26:45,834
Làm gì?
310
00:26:45,834 --> 00:26:46,959
Nghề nghiệp ấy.
311
00:26:48,418 --> 00:26:49,668
Tôi học kinh tế.
312
00:26:50,584 --> 00:26:53,501
Nhưng, tôi đã chạy trốn khỏi
Đức Quốc xã quá lâu,
313
00:26:53,501 --> 00:26:57,084
hiện tại, tôi nghĩ...
Tôi là người tị nạn chuyên nghiệp.
314
00:26:58,501 --> 00:26:59,543
Và là người Do Thái.
315
00:27:01,251 --> 00:27:04,918
Ừ. Là người Do Thái
chưa từng có nghĩa gì với tôi.
316
00:27:05,959 --> 00:27:08,001
Giờ đó là thứ quan trọng nhất.
317
00:27:11,043 --> 00:27:12,001
Cô làm nghề gì?
318
00:27:12,626 --> 00:27:14,751
Tôi... làm điều tôi có thể làm.
319
00:27:14,751 --> 00:27:16,251
Tôi có xe.
320
00:27:16,251 --> 00:27:18,418
Một chiếc Mercedes, không kém.
321
00:27:21,084 --> 00:27:25,001
Mọi người nghĩ họ không thể giúp gì,
nên họ chả làm gì cả.
322
00:27:25,709 --> 00:27:29,334
Hầu hết nghĩ mấy cô gái Mỹ
giàu có, xinh đẹp sẽ không làm gì.
323
00:27:32,501 --> 00:27:37,876
Tôi lỡ chuyến bay đến Chicago tối nay
để đưa anh đến biên giới Tây Ban Nha.
324
00:27:37,876 --> 00:27:39,126
Có gì ở Chicago?
325
00:27:40,834 --> 00:27:41,834
Không gì cả.
326
00:27:48,501 --> 00:27:52,543
Giả định của mọi người về anh
sẽ hữu ích nếu anh biết lợi dụng nó.
327
00:28:41,043 --> 00:28:42,001
Ôi Chúa ơi.
328
00:28:43,959 --> 00:28:45,459
Cứ đóng vai cô gái Mỹ đi.
329
00:28:45,459 --> 00:28:47,251
Ừ, anh định làm gì?
330
00:29:05,418 --> 00:29:06,918
Chào. Giấy tờ, làm ơn.
331
00:29:06,918 --> 00:29:08,876
Vâng, thưa ngài.
332
00:29:15,501 --> 00:29:16,584
Xin lỗi, ngài.
333
00:29:18,168 --> 00:29:19,209
Bọn tôi đang vội.
334
00:29:20,668 --> 00:29:21,584
Vội... vội?
335
00:29:21,584 --> 00:29:23,293
Tại sao các vị phải vội?
336
00:29:25,584 --> 00:29:27,251
Chúng tôi vừa ăn hàu.
337
00:29:29,418 --> 00:29:30,543
À, hàu.
338
00:29:39,251 --> 00:29:40,418
Ổn cả rồi.
339
00:29:41,126 --> 00:29:42,751
- Cảm ơn.
- Không có gì.
340
00:29:42,751 --> 00:29:43,751
Cho họ qua!
341
00:30:10,459 --> 00:30:12,626
Paul. Có tin tức gì không?
342
00:30:12,626 --> 00:30:13,709
Chưa có gì.
343
00:30:15,959 --> 00:30:18,626
Vợ anh hẳn có nhiều điều để nói.
Không sót ngày nào.
344
00:30:20,793 --> 00:30:22,084
Anh kết hôn chưa?
345
00:30:22,084 --> 00:30:25,834
Chưa, thưa anh. Chỉ có tôi và Petit.
Mẹ tôi ở Ouidah.
346
00:30:26,501 --> 00:30:28,751
- Ở đâu vậy?
- Tây Phi, thưa anh Fry.
347
00:30:29,584 --> 00:30:32,918
French Dahomey, nếu anh hỏi.
Nó từng là Vương quốc Dahomey.
348
00:30:33,459 --> 00:30:34,543
Mẹ bảo anh về chứ?
349
00:30:34,543 --> 00:30:38,543
- Bà ấy mừng vì tôi xuất ngũ thôi.
- Tôi đang tiết kiệm để về quê.
350
00:30:39,043 --> 00:30:40,043
Anh ấy muốn về.
351
00:30:40,043 --> 00:30:42,959
Tôi muốn xong việc học đã.
Tôi có kế hoạch lớn.
352
00:30:44,501 --> 00:30:46,918
Cái này từ đâu ra vậy? Không có bưu phí.
353
00:30:47,876 --> 00:30:51,834
Một người đàn ông giao nó sáng nay.
Anh ấy nói là bạn cũ.
354
00:30:59,918 --> 00:31:02,084
Anh có bản đồ vùng địa phương chứ?
355
00:31:02,084 --> 00:31:03,626
Vâng, tất nhiên rồi.
356
00:31:07,751 --> 00:31:08,584
Đây.
357
00:31:10,168 --> 00:31:11,043
Cảm ơn anh.
358
00:31:38,584 --> 00:31:42,084
Tôi nghĩ họ không thể đi xa đến thế
359
00:31:42,084 --> 00:31:45,126
vì anh đã đi tắt nửa quãng đường.
Anh thấy không?
360
00:31:55,251 --> 00:31:58,959
Người đợi cô ở Chicago
đến ngày mai sẽ thất vọng lắm.
361
00:32:03,834 --> 00:32:04,834
Cảm ơn cô.
362
00:33:18,626 --> 00:33:19,626
Thomas.
363
00:33:20,543 --> 00:33:22,251
Chào mừng đến Villa Air-Bel.
364
00:33:24,668 --> 00:33:25,876
Đây là nhà ai vậy?
365
00:33:26,876 --> 00:33:28,834
Nó của một người họ hàng xa.
366
00:33:29,709 --> 00:33:31,459
Và anh đang sống ở đây sao?
367
00:33:31,459 --> 00:33:32,834
Tôi vừa mới đến đây.
368
00:33:33,709 --> 00:33:36,418
Tôi vẫn đang tìm cách bật điện.
369
00:33:55,209 --> 00:33:57,459
Tôi gửi thư đến nhà anh ở New Jersey.
370
00:33:59,209 --> 00:34:00,501
Vợ anh đã hồi thư.
371
00:34:01,209 --> 00:34:04,459
Nói rằng anh đang cứu trí tuệ Châu Âu
khỏi Đức Quốc xã.
372
00:34:08,084 --> 00:34:09,084
Thế nào rồi?
373
00:34:12,126 --> 00:34:14,126
Tình hình rất tốt. Cảm ơn.
374
00:34:17,793 --> 00:34:19,584
Anh vẫn nối dối tệ lắm.
375
00:34:23,043 --> 00:34:25,168
- Quay lại công việc.
- Giờ sao?
376
00:34:28,459 --> 00:34:33,043
Tôi có một việc rất quan trọng ở đây,
có thể là lần đầu tiên trong đời.
377
00:34:33,668 --> 00:34:34,918
Tôi có thể giúp anh.
378
00:34:35,501 --> 00:34:38,084
Và rồi sao?
Lại biến mất suốt năm năm nữa ư?
379
00:34:39,084 --> 00:34:41,334
Tôi tưởng anh đã bị bắt rồi, Thomas.
380
00:34:43,001 --> 00:34:44,001
Hoặc tệ hơn.
381
00:34:57,168 --> 00:34:58,251
Thomas.
382
00:35:30,376 --> 00:35:32,126
Không thể để anh làm tôi phân tâm.
383
00:35:34,293 --> 00:35:35,334
Không bao giờ.
384
00:36:30,376 --> 00:36:32,793
Vài bước nữa là biên giới Tây Ban Nha.
385
00:36:33,876 --> 00:36:35,418
- Ổn không?
- Ừ.
386
00:37:02,834 --> 00:37:04,626
Tạm biệt nước Pháp đi.
387
00:37:06,834 --> 00:37:07,918
Dừng lại.
388
00:37:07,918 --> 00:37:08,834
Chạy đi!
389
00:37:08,834 --> 00:37:10,501
Dừng lại ngay!
390
00:37:13,209 --> 00:37:14,876
Giấy tờ, tất cả mọi người!
391
00:37:15,501 --> 00:37:17,834
Làng phía trước là lãnh thổ Tây Ban Nha!
392
00:37:17,834 --> 00:37:20,918
Không lại gần biên giới
mà không có dấu xuất cảnh của Pháp.
393
00:37:20,918 --> 00:37:23,584
Các anh là ai và đang làm cái quái gì vậy?
394
00:37:24,376 --> 00:37:26,376
Tại sao rời vị trí của mình?
395
00:37:27,334 --> 00:37:31,668
Vùng biên giới Tây Ban Nha không người giữ
thuộc kiểm soát của Geheime Staatspolizei.
396
00:37:32,251 --> 00:37:34,584
- Geheime Staatspolizei sao...?
- Gestapo.
397
00:37:34,584 --> 00:37:37,876
Các anh đứng đây là đang vi phạm
Hiệp định Đình chiến
398
00:37:37,876 --> 00:37:39,793
giữa hai chính phủ của ta.
399
00:37:39,793 --> 00:37:43,293
Đây là nước Pháp mới, các sĩ quan ạ.
400
00:37:43,293 --> 00:37:46,668
Thực hiện nhiệm vụ bên ngoài
vượt quá quyền hạn của mình
401
00:37:46,668 --> 00:37:49,376
sẽ bị luật pháp trừng trị. Hiểu không?
402
00:37:49,376 --> 00:37:51,834
- Vâng.
- Đừng nhầm lẫn.
403
00:37:51,834 --> 00:37:53,959
Giờ về bàn làm việc của mình đi.
404
00:37:53,959 --> 00:37:55,876
Đi đi! Ngay! Chạy đi!
405
00:38:06,626 --> 00:38:07,459
Này.
406
00:38:13,834 --> 00:38:14,751
Cảm ơn cô.
407
00:38:18,876 --> 00:38:21,626
Vậy, từ Barcelona,
ta bắt xe buýt đến Lisbon à?
408
00:38:21,626 --> 00:38:22,709
Chính xác.
409
00:38:31,584 --> 00:38:32,459
Đi nào.
410
00:38:34,084 --> 00:38:35,668
- Tôi không thể.
- Sao cơ?
411
00:38:36,251 --> 00:38:37,293
Tôi sẽ quay lại.
412
00:38:37,293 --> 00:38:38,918
- Không.
- Tôi đi đây.
413
00:38:42,084 --> 00:38:43,084
Đừng cả anh nữa chứ?
414
00:38:46,876 --> 00:38:48,584
- Nghe này.
- Em biết mà.
415
00:38:49,209 --> 00:38:53,668
Có rất nhiều người ở Marseille
đang chờ được trốn ra.
416
00:38:53,668 --> 00:38:55,168
Ta biết cách đưa họ ra.
417
00:38:55,168 --> 00:38:58,501
Ta thực hành ngày Sabát một lần
và giờ anh là Moses sao?
418
00:38:58,501 --> 00:38:59,584
Ursula...
419
00:38:59,584 --> 00:39:02,376
Anh sẽ kết thúc trong trại. Hoặc chết.
420
00:39:02,376 --> 00:39:03,459
Ursula...
421
00:39:05,376 --> 00:39:07,293
Anh đã hứa sẽ ở lại với em mà.
422
00:39:18,251 --> 00:39:19,168
Ursula.
423
00:39:20,543 --> 00:39:21,709
Hãy hiểu cho anh.
424
00:39:23,251 --> 00:39:25,918
Anh sẽ gặp em ở Lisbon. Nghe không?
425
00:39:26,584 --> 00:39:28,709
Gửi địa chỉ của em đến Splendide.
426
00:39:28,709 --> 00:39:29,959
Nghe chưa?
427
00:39:29,959 --> 00:39:32,501
Gửi địa chỉ của em đến Splendide.
428
00:39:45,168 --> 00:39:51,834
Ở Marseille, chính quyền tuyên bố
do thiếu sự quản lý,
429
00:39:51,834 --> 00:39:56,834
một loạt các vụ bắt giữ, và khủng hoảng
không thể kiểm soát cho cảnh sát,
430
00:39:56,834 --> 00:40:02,168
không có tàu chở khách nào từ phía tây
được cập cảng Marseille,
431
00:40:02,168 --> 00:40:04,293
- hay dọc bờ biển Pháp...
- Khỉ thật!
432
00:40:04,293 --> 00:40:05,834
...đến khi có thông báo mới.
433
00:40:07,251 --> 00:40:11,293
Tất cả cảng của Pháp sẽ
vẫn đóng cửa với tất cả tàu chở khách
434
00:40:11,793 --> 00:40:12,959
cho đến khi...
435
00:40:12,959 --> 00:40:16,209
- Khoan. Đóng cảng? Họ có thể sao?
- Họ vừa làm rồi.
436
00:40:16,209 --> 00:40:18,334
Chính phủ Vichy chỉ thị Cảnh sát Quốc gia
437
00:40:18,334 --> 00:40:22,751
bắt đầu thực thi điều 19
của hiệp định đình chiến Pháp-Đức.
438
00:40:25,168 --> 00:40:26,668
Điều 19 là gì?
439
00:40:26,668 --> 00:40:30,334
Tất cả người tị nạn trên đất Pháp
phải bị giao nộp theo yêu cầu.
440
00:40:30,334 --> 00:40:32,709
- Cho ai?
- Đức Quốc xã.
441
00:40:33,501 --> 00:40:35,709
Anh nói họ sẽ không đàn áp như này.
442
00:40:36,626 --> 00:40:37,668
Tôi đã sai.
443
00:40:37,668 --> 00:40:40,459
Đợi đã.
Họ không thể trục xuất mọi người, nhỉ?
444
00:40:40,459 --> 00:40:42,501
Sẽ không thể thoát ra...
445
00:40:42,501 --> 00:40:43,876
Vốn không thể rồi mà.
446
00:40:43,876 --> 00:40:46,043
Nhưng gửi họ về? Bây giờ ư?
447
00:40:46,709 --> 00:40:47,543
Mời vào!
448
00:40:49,126 --> 00:40:49,959
Tôi giúp được gì?
449
00:40:51,418 --> 00:40:54,501
- Tôi tìm cô Gold.
- Anh làm gì ở đây vậy?
450
00:40:56,709 --> 00:40:58,459
Đây là Lisa Fittko.
451
00:40:58,459 --> 00:41:00,918
Cô ấy tìm ra đường an toàn qua núi
đến Tây Ban Nha.
452
00:41:00,918 --> 00:41:03,459
- Được ư?
- Tối qua chúng tôi đã đi.
453
00:41:03,459 --> 00:41:06,543
Với năm người
đang tới nơi an toàn ở Lisbon.
454
00:41:21,043 --> 00:41:22,043
Chính uỷ Frot!
455
00:41:25,418 --> 00:41:26,959
Rất vui vì đã gặp tôi.
456
00:41:33,459 --> 00:41:38,834
Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng
ông hiểu Điều 19.
457
00:41:39,334 --> 00:41:41,834
Vâng, tôi đã đọc điện tín của ông.
458
00:41:42,959 --> 00:41:47,126
Kẻ tị nạn phải bị giao nộp theo yêu cầu
của cảnh sát địa phương. Rosé?
459
00:41:49,418 --> 00:41:53,376
Marseille đang tràn ngập
những người tị nạn từ khắp châu Âu.
460
00:41:54,126 --> 00:41:58,376
Tôi là cảnh sát trưởng,
nên việc của tôi là dọn dẹp thành phố.
461
00:41:59,459 --> 00:42:02,459
Ông là lãnh sự Mỹ, anh Patterson.
462
00:42:02,459 --> 00:42:07,709
Nên nhiệm vụ của ông là đảm bảo
không có người Mỹ nào gây rắc rối cho tôi.
463
00:42:08,959 --> 00:42:09,793
Chắc chắn rồi.
464
00:42:11,043 --> 00:42:16,751
Vậy còn Ủy ban Cứu hộ Khẩn cấp Mỹ thì sao?
465
00:42:19,126 --> 00:42:20,584
Bất chấp chỉ thị,
466
00:42:20,584 --> 00:42:25,209
ông đã cấp thị thực họ yêu cầu
cho nhà văn Đức Walter Benjamin.
467
00:42:26,168 --> 00:42:28,168
Ông nói nhà văn nguy hiểm.
468
00:42:28,168 --> 00:42:31,001
Ông chưa từng
đề cập rõ ràng Walter Benjamin.
469
00:42:31,543 --> 00:42:34,626
Ông ta viết mấy thứ vớ vẩn.
Sao có thể nguy hiểm chứ?
470
00:42:34,626 --> 00:42:36,459
Đức Quốc xã truy nã ông ta.
471
00:42:37,209 --> 00:42:41,709
Nên, nếu người này rời Marseille
trong nhiệm kỳ của tôi,
472
00:42:42,751 --> 00:42:44,626
ông sẽ phải chịu trách nhiệm.
473
00:42:48,418 --> 00:42:52,626
Thật may cho chúng ta,
tàu của ông ấy bị bắt vài ngày trước,
474
00:42:52,626 --> 00:42:55,501
nên có lẽ ông ấy vẫn bị giam ở Splendide.
475
00:42:56,209 --> 00:42:58,209
Walter Benjamin ở Splendide?
476
00:42:58,209 --> 00:43:02,543
Lần cuối tôi nghe, họ đều ở đó.
Benjamin, Ernst, Breton.
477
00:43:08,001 --> 00:43:11,126
Nếu qua biên giới ban đêm
trước khi lính gác tới,
478
00:43:11,126 --> 00:43:15,334
tôi có thể đưa...
bốn người một lần, hai lần một tuần.
479
00:43:15,334 --> 00:43:17,334
Đến Giáng Sinh là hơn 100 rồi.
480
00:43:17,334 --> 00:43:19,543
Và không cần dấu xuất cảnh của Pháp?
481
00:43:19,543 --> 00:43:22,293
Nếu cần, ta sẽ mua đồ giả. Quá dễ.
482
00:43:22,293 --> 00:43:24,376
Tôi cần chiến dịch này sạch sẽ.
483
00:43:24,376 --> 00:43:27,918
Varian. Đây là cơ hội cho ta.
Nghĩ về số người ta cứu được...
484
00:43:27,918 --> 00:43:31,001
Và nếu cảnh sát Pháp
nhắm vào tôi và dẹp vụ này?
485
00:43:31,001 --> 00:43:33,168
Anh thậm chí khỏi cần biết điều đó.
486
00:43:34,668 --> 00:43:37,043
Tôi sẽ lo việc chợ đen.
Anh vẫn trong sạch.
487
00:43:37,543 --> 00:43:39,251
- Giả mạo không rẻ.
- Không gì rẻ cả.
488
00:43:39,251 --> 00:43:40,751
Tôi sẽ lo việc đó.
489
00:43:40,751 --> 00:43:43,209
Ta nói cả vé tàu nữa đấy.
490
00:43:43,209 --> 00:43:45,126
- Khách sạn. Thức ăn.
- Tôi có tiền.
491
00:43:45,126 --> 00:43:46,043
Không sao.
492
00:43:53,043 --> 00:43:54,251
- Được rồi.
- Được!
493
00:43:54,251 --> 00:43:57,876
Được rồi! Ổn rồi, thế là xong rồi.
494
00:43:57,876 --> 00:44:00,918
Varian, anh vẫn là bộ mặt của chiến dịch.
495
00:44:00,918 --> 00:44:03,834
Lisa, cô là sức mạnh.
496
00:44:03,834 --> 00:44:06,084
- Albert chắc chắn là tội phạm.
- Ôi không!
497
00:44:07,001 --> 00:44:08,543
Được rồi, vậy cô là gì?
498
00:44:09,334 --> 00:44:10,709
Tôi là ngân hàng thôi.
499
00:44:12,918 --> 00:44:14,543
Cho mình chút công lao đi.
500
00:44:15,459 --> 00:44:16,418
Mời vào.
501
00:44:20,209 --> 00:44:21,168
Còn anh là ai?
502
00:44:21,168 --> 00:44:23,001
Paul. Kandjo.
503
00:44:23,001 --> 00:44:24,459
Ồ, anh ấy là bộ não.
504
00:44:25,334 --> 00:44:26,501
Thư cho Mary Jayne.
505
00:44:28,084 --> 00:44:29,209
Ta cần ngân sách.
506
00:44:29,709 --> 00:44:31,168
Mỗi người bao nhiêu?
507
00:44:31,876 --> 00:44:34,084
Chắc sẽ rất vui khi ở chung phòng.
508
00:44:35,251 --> 00:44:36,543
Đường đi dễ cỡ nào?
509
00:44:36,543 --> 00:44:38,251
KHÔNG VỀ NHÀ SAO?
510
00:44:38,251 --> 00:44:40,918
GIỜ CON PHẢI TỰ LO CHO BẢN THÂN.
BỐ
511
00:44:44,043 --> 00:44:46,001
...khi sẵn sàng. Mary Jayne nhỉ?
512
00:44:47,626 --> 00:44:49,293
Mary Jayne, mọi thứ ổn chứ?
513
00:44:50,209 --> 00:44:51,209
Ừ.
514
00:44:52,334 --> 00:44:53,709
Trở lại làm việc thôi.
515
00:45:15,001 --> 00:45:16,918
VƯỢT ĐẠI TÂY DƯƠNG
516
00:45:29,876 --> 00:45:32,543
LẤY CẢM HỨNG TỪ
TIỂU THUYẾT CỦA JULIE ORRINGER
517
00:46:25,459 --> 00:46:30,793
LOẠT PHIM NÀY LÀ HƯ CẤU
LẤY CẢM HỨNG TỪ NGƯỜI THẬT VÀ SỰ KIỆN THẬT
518
00:49:58,209 --> 00:50:03,209
Biên dịch: Ha Vu