1 00:00:14,807 --> 00:00:15,975 ‎Tạm biệt. 2 00:00:47,507 --> 00:00:51,219 ‎Hai người vẫn gườm nhau đấy à? ‎Nửa tiếng rồi đó. 3 00:00:58,184 --> 00:00:59,560 ‎Gươm, tôi… 4 00:01:00,686 --> 00:01:02,563 ‎Tôi không giúp cô được. 5 00:01:02,647 --> 00:01:04,023 ‎Cái gì? Không. 6 00:01:04,107 --> 00:01:05,733 ‎Tôi không chấp nhận. 7 00:01:05,817 --> 00:01:09,028 ‎Anh là Po. Anh không bỏ cuộc. ‎Anh chính là anh! 8 00:01:09,112 --> 00:01:11,656 ‎Và tôi cần anh để lên kế hoạch. 9 00:01:11,739 --> 00:01:13,783 ‎Thực tế lên, Gươm. 10 00:01:14,408 --> 00:01:20,081 ‎Anh ta có vũ khí, ngự ở trên trời, ‎và thổi bay cái lò rèn rồi. 11 00:01:20,164 --> 00:01:23,793 ‎Không có cách nào ‎đánh bại anh ta hay phá hủy vũ khí. 12 00:01:24,669 --> 00:01:27,964 ‎Akna và Rukhmini đã nhận ra ‎nên không quay lại. 13 00:01:30,925 --> 00:01:32,677 ‎Cô cũng phải chấp nhận đi. 14 00:01:38,683 --> 00:01:39,767 ‎Hả? 15 00:01:45,565 --> 00:01:49,986 ‎Động viên nó kiểu gì đây? ‎Tôi nhớ cậu bé rạng rỡ của mình. 16 00:01:54,365 --> 00:01:56,200 ‎Tôi sẽ làm cậu bé rạng rỡ. 17 00:02:02,999 --> 00:02:04,792 ‎Ờ… 18 00:02:11,299 --> 00:02:18,306 ‎KUNG FU PANDA ‎HIỆP SĨ RỒNG 19 00:02:24,645 --> 00:02:27,899 ‎Nào, năm điều khiến tôi ‎trở nên giống Po là gì? 20 00:02:27,982 --> 00:02:30,610 ‎À thì, ngủ dậy quá trễ. 21 00:02:30,693 --> 00:02:31,527 ‎Vô ích. 22 00:02:32,528 --> 00:02:33,779 ‎Ăn quá nhiều bánh. 23 00:02:33,863 --> 00:02:34,947 ‎Cũng vô ích. 24 00:02:36,449 --> 00:02:38,367 ‎Ngủ quá trễ. Nói rồi nhỉ? 25 00:02:38,451 --> 00:02:40,494 ‎Phải. Và ăn quá nhiều bánh. 26 00:02:40,578 --> 00:02:42,455 ‎Vậy là bốn rồi. 27 00:02:42,538 --> 00:02:43,539 ‎Ông Bình. 28 00:02:44,874 --> 00:02:45,750 ‎Thì, 29 00:02:45,833 --> 00:02:51,589 ‎chắc là để thực sự giống Po, ‎cô cần một trái tim thật vĩ đại. 30 00:02:51,672 --> 00:02:55,635 ‎Một nụ cười luôn hé, ‎tinh thần xông xáo, và quan trọng… 31 00:02:55,718 --> 00:02:56,552 ‎Vâng? 32 00:02:56,636 --> 00:02:59,430 ‎Xáo trộn ngôn từ và đặt biệt danh mọi thứ. 33 00:02:59,513 --> 00:03:00,348 ‎Phải. 34 00:03:00,848 --> 00:03:03,100 ‎Và ăn quá nhiều bánh bao! 35 00:03:04,685 --> 00:03:06,562 ‎Được rồi. Mình làm được. 36 00:03:06,646 --> 00:03:09,732 ‎Nếu Po không thể làm Po, mình phải làm Po. 37 00:03:12,401 --> 00:03:14,904 ‎Chào Po khoai tây. 38 00:03:14,987 --> 00:03:15,905 ‎Cái gì? 39 00:03:15,988 --> 00:03:17,907 ‎Biệt danh ấy mà. 40 00:03:19,241 --> 00:03:22,244 ‎Sao cô lại nói kiểu này? ‎Cô cần ngồi không? 41 00:03:22,912 --> 00:03:27,833 ‎Tôi biết anh đang bị ngợp, ‎nhưng chúng ta là P và G mà. 42 00:03:28,501 --> 00:03:29,919 ‎Giấy lên ý tưởng đây. 43 00:03:30,002 --> 00:03:32,630 ‎Cùng tính kế để đánh bại Alfie nào. 44 00:03:32,713 --> 00:03:34,632 ‎Ta sẽ có cách ngăn anh ta. 45 00:03:34,715 --> 00:03:37,343 ‎Chắc sẽ không mất nhiều thời gian. 46 00:03:46,227 --> 00:03:49,021 ‎Trời, nước lèo dính vào bộ râu tư duy. 47 00:03:49,105 --> 00:03:50,648 ‎Đây là ý kiến tồi tệ. 48 00:03:51,232 --> 00:03:53,693 ‎Cứ để ý kiến hay tuôn ra đi, Po. 49 00:03:55,194 --> 00:04:00,992 ‎"Trút hơi thở cuối, Sư phụ Lười để ‎rặng núi đón nhận lại ông. Hết truyện". 50 00:04:01,784 --> 00:04:02,827 ‎Không hiểu nổi. 51 00:04:02,910 --> 00:04:06,914 ‎Sư phụ Lười an nghỉ ở rặng núi, ‎hay đây là phép ẩn dụ? 52 00:04:07,915 --> 00:04:09,208 ‎Chịu luôn. 53 00:04:11,210 --> 00:04:14,922 ‎À thì, tôi thích truyện tranh ghê. 54 00:04:15,006 --> 00:04:18,467 ‎Hay lắm. Đập tay cái nào. 55 00:04:18,551 --> 00:04:21,512 ‎Gì cơ? À ừ, hay. 56 00:04:23,097 --> 00:04:24,515 ‎Được rồi, ý tưởng. 57 00:04:24,598 --> 00:04:27,768 ‎Đón nhận lại, vũ khí thu hồi linh hồn. Ồ! 58 00:04:29,562 --> 00:04:34,567 ‎Mình sẽ để vũ khí chiếm lấy mình, ‎rồi phá hủy chúng từ bên trong! 59 00:04:34,650 --> 00:04:35,943 ‎Vậy ta phải chết? 60 00:04:36,027 --> 00:04:38,029 ‎Không. À thì, đúng? 61 00:04:38,654 --> 00:04:39,780 ‎Tôi chịu. 62 00:04:41,741 --> 00:04:44,243 ‎Còn anh? Có ý tưởng đột phá gì không? 63 00:04:44,327 --> 00:04:47,163 ‎Chiêu thức lén lút chẳng hạn? 64 00:04:47,246 --> 00:04:49,373 ‎Ờ, súp. 65 00:04:50,041 --> 00:04:52,626 ‎Mình đổ súp nóng vào vũ khí? 66 00:04:53,127 --> 00:04:55,046 ‎Mà thôi, thật ngu ngốc. 67 00:04:55,129 --> 00:04:57,840 ‎Không, cũng độc đáo đấy! 68 00:05:04,930 --> 00:05:06,474 ‎Vẫn không có gì à? 69 00:05:06,557 --> 00:05:10,144 ‎Đến giờ, ý tưởng duy nhất ‎có được là súp nóng. 70 00:05:11,395 --> 00:05:12,938 ‎Ý hay đó. 71 00:05:13,856 --> 00:05:15,358 ‎Luôn hữu hiệu với tôi. 72 00:05:16,192 --> 00:05:19,695 ‎Po cần ra khỏi phòng, vận động chân tay. 73 00:05:19,779 --> 00:05:21,072 ‎Thiên về hành động. 74 00:05:21,155 --> 00:05:25,451 ‎Thật lãng phí nếu ‎chỉ để cậu ta thái rau ở một tiệm mì. 75 00:05:25,993 --> 00:05:29,288 ‎Không muốn giục Po, ‎nhưng Alfie ngày càng mạnh. 76 00:05:29,372 --> 00:05:31,791 ‎Thiên về hành động thì Po sẽ làm gì? 77 00:05:36,128 --> 00:05:39,799 ‎Po cần một chiến thắng dễ dàng ‎để thấy nó vẫn có ích. 78 00:05:39,882 --> 00:05:42,093 ‎Mỗi khi con tôi ngồi không, 79 00:05:42,176 --> 00:05:45,262 ‎con quỷ bên trong ‎khiến nó hồ nghi chính mình. 80 00:05:45,346 --> 00:05:47,807 ‎Ồ, tôi có nhiệm vụ rồi. 81 00:05:47,890 --> 00:05:49,350 ‎Ôi, Po! 82 00:05:51,060 --> 00:05:53,562 ‎Chỗ này có mùi như râu ria ẩm ướt. 83 00:05:54,146 --> 00:05:55,815 ‎Phải rồi. 84 00:05:57,441 --> 00:05:58,984 ‎Po, con tôi, 85 00:05:59,068 --> 00:06:03,823 ‎bố cần loại hồ tiêu đặc biệt ‎mà chỉ con mới đi lấy được về. 86 00:06:03,906 --> 00:06:06,450 ‎Hồ tiêu đặc biệt? Hoành tráng đây! 87 00:06:11,080 --> 00:06:16,377 ‎Nó mọc ở một con sông sâu và hiểm trở, ‎chỉ con trai bố mới lấy được về, 88 00:06:16,460 --> 00:06:18,963 ‎bằng võ nghệ hệ thủy. 89 00:06:19,046 --> 00:06:21,090 ‎Bố, nó gọi là bơi lội. 90 00:06:21,173 --> 00:06:24,593 ‎Võ nghệ bơi lội. Môn võ thuật hệ thủy. 91 00:06:24,677 --> 00:06:26,554 ‎Tuyệt cú mèo. 92 00:06:26,637 --> 00:06:29,557 ‎- Chắc con không… ‎- Nghe đây, ngài Ủ Rũ. 93 00:06:29,640 --> 00:06:34,603 ‎Ta phải nuôi rất nhiều cái mồm đói ‎kể từ khi Alfie xáo trộn thế giới. 94 00:06:35,437 --> 00:06:38,357 ‎- Nhưng… ‎- Bố cần hồ tiêu. 95 00:06:40,484 --> 00:06:42,153 ‎Nhưng con toàn thất bại. 96 00:06:42,903 --> 00:06:46,782 ‎Cái giọng nói dơ dáy đang ‎nhét từ nhưng vào đầu cậu ấy, 97 00:06:46,866 --> 00:06:48,909 ‎bảo nó câm họng lại. 98 00:06:48,993 --> 00:06:51,662 ‎Tôi định nói theo cách khác, nhưng… 99 00:06:51,745 --> 00:06:53,789 ‎Thôi được, con sẽ lấy hồ tiêu. 100 00:06:54,373 --> 00:06:57,251 ‎Có thể sẽ thổi tung Trung Hoa. ‎Làm mẻ răng. 101 00:06:57,334 --> 00:06:59,420 ‎Phanh thây vài người. 102 00:06:59,503 --> 00:07:05,134 ‎- Hắc hóa bầu trời, thiêu rụi mặt đất. ‎- Không tệ, ông Bình. Ừ, tôi giỏi ghê. 103 00:07:05,801 --> 00:07:09,305 ‎Mong là hiệu quả. ‎Cười nhiều làm má tôi đau. 104 00:07:09,388 --> 00:07:13,142 ‎Cô phải tiếp tục cười. ‎Điều này cực kỳ quan trọng. 105 00:07:13,225 --> 00:07:15,936 ‎Po phải là người lấy về hồ tiêu. 106 00:07:36,248 --> 00:07:39,960 ‎Hồ tiêu mọc ở ven sông, ‎nên ta phải bơi sang để hái. 107 00:07:40,044 --> 00:07:43,547 ‎Ờm, thế này cũng thích nhỉ? 108 00:07:43,631 --> 00:07:46,342 ‎Anh và tôi, lại làm nhiệm vụ! 109 00:07:46,425 --> 00:07:47,968 ‎Chắc vậy. 110 00:07:48,052 --> 00:07:50,262 ‎Con sông ở ngay phía trước. 111 00:07:50,346 --> 00:07:51,180 ‎Ôi không! 112 00:07:51,764 --> 00:07:54,266 ‎Cạn nước rồi! Chuyện gì thế này? 113 00:07:56,644 --> 00:07:57,520 ‎Alfie. 114 00:07:58,020 --> 00:08:01,649 ‎Có lẽ khi anh ta di dời lục địa, ‎sông bị đổi hướng. 115 00:08:01,732 --> 00:08:05,486 ‎Tuyệt. Lại một dẫn chứng ‎về sự bá đạo của anh ta. 116 00:08:05,569 --> 00:08:09,365 ‎Nào, kế hoạch mới. ‎Trèo xuống và đi bộ tới chỗ hồ tiêu. 117 00:08:09,448 --> 00:08:10,699 ‎Đơn giản mà. 118 00:08:10,783 --> 00:08:13,953 ‎Mỗi tội cây dưới đáy sông đều có độc! 119 00:08:16,288 --> 00:08:19,124 ‎Ờ, độc cỡ nào? 120 00:08:19,833 --> 00:08:22,378 ‎Có cây khiến nhãn cầu rơi ra ngoài. 121 00:08:22,461 --> 00:08:25,047 ‎Thôi. Không có nước thì quá nguy hiểm. 122 00:08:25,130 --> 00:08:26,715 ‎Tôi yêu nhãn cầu. 123 00:08:26,799 --> 00:08:28,259 ‎Khoan… Khoan đã. 124 00:08:29,301 --> 00:08:33,013 ‎Po, anh bạn thân mến. 125 00:08:33,097 --> 00:08:35,015 ‎Dạo này cô ăn nói kỳ ghê. 126 00:08:35,099 --> 00:08:37,893 ‎Mình đương đầu với hiểm nguy suốt mà. 127 00:08:37,977 --> 00:08:41,313 ‎Nhưng anh tập trung, ‎thiền và hiếm khi thất bại. 128 00:08:41,397 --> 00:08:43,232 ‎Chỉ đi sai một bước là… 129 00:08:43,315 --> 00:08:46,569 ‎Thế thì đừng bước sai. 130 00:08:46,652 --> 00:08:47,570 ‎Khoan. 131 00:08:47,653 --> 00:08:48,612 ‎Gươm! 132 00:08:55,661 --> 00:08:56,787 ‎Đến lượt anh, Po. 133 00:08:56,870 --> 00:08:58,205 ‎Ồ! 134 00:08:58,289 --> 00:09:01,333 ‎Nào, cú trượt sỏi đá. 135 00:09:04,878 --> 00:09:06,213 ‎Phải, mình làm được. 136 00:09:06,839 --> 00:09:09,633 ‎Bình tĩnh lại. Tâm thật tịnh. 137 00:09:09,717 --> 00:09:12,469 ‎Ta là bờ tường đá lung lay hãi hùng. 138 00:09:14,513 --> 00:09:15,514 ‎Đừng mơ. 139 00:09:21,395 --> 00:09:22,229 ‎Ồ. 140 00:09:22,896 --> 00:09:25,733 ‎Mình đội một chiếc mũ ngầu? 141 00:09:25,816 --> 00:09:27,067 ‎Tên ta là Op. 142 00:09:27,818 --> 00:09:30,279 ‎O-P. Nghe quen không? 143 00:09:32,948 --> 00:09:34,783 ‎Chữ Po đảo ngược. Khôn lên. 144 00:09:34,867 --> 00:09:37,953 ‎Ta là hiện thân ‎của những suy nghĩ đen tối, 145 00:09:38,037 --> 00:09:41,874 ‎như kiểu ngươi là ‎cái bánh bao không ai thèm ăn ấy. 146 00:09:49,131 --> 00:09:52,426 ‎Nào, mình sẽ không quan tâm. 147 00:09:52,509 --> 00:09:55,471 ‎Mình là bánh bao ngon, ‎ai không ăn thì thiệt. 148 00:09:58,891 --> 00:09:59,975 ‎Tâm thật tịnh. 149 00:10:00,684 --> 00:10:01,935 ‎Tâm thật tịnh. 150 00:10:04,480 --> 00:10:06,440 ‎- Mình… ‎- Sẽ thất bại ê chề. 151 00:10:07,858 --> 00:10:12,571 ‎Này, một bà cô già gân đã cảnh báo ta ‎về việc ngươi làm ta nhụt chí. 152 00:10:12,655 --> 00:10:13,489 ‎Nhụt chí. 153 00:10:13,572 --> 00:10:16,617 ‎Bà ấy muốn ta bảo ngươi câm họng, rõ chưa? 154 00:10:19,370 --> 00:10:20,204 ‎Ha! 155 00:10:23,457 --> 00:10:24,291 ‎Nhảm. 156 00:10:28,420 --> 00:10:29,797 ‎Nói "A" là bị ngu. 157 00:10:31,382 --> 00:10:32,424 ‎Không! 158 00:10:33,008 --> 00:10:33,926 ‎Chậm lại! 159 00:10:34,426 --> 00:10:35,344 ‎Không thể! 160 00:10:44,269 --> 00:10:45,145 ‎Ngứa quá. 161 00:10:45,229 --> 00:10:48,941 ‎Giờ nó lại lạnh. Giờ lại nóng? ‎Nó sẽ rụng ra sao? 162 00:10:49,024 --> 00:10:50,275 ‎Tôi không biết. 163 00:10:50,359 --> 00:10:53,987 ‎À quên, không thể nào. 164 00:10:55,739 --> 00:10:57,032 ‎Op nói phải. 165 00:10:57,116 --> 00:10:58,117 ‎Op là cái gì? 166 00:10:58,200 --> 00:10:59,952 ‎Không có gì. Chả rõ nữa. 167 00:11:00,035 --> 00:11:05,541 ‎Đừng hoảng. Chúng ta ‎rồi sẽ thành công mỹ mãn. 168 00:11:05,624 --> 00:11:07,543 ‎Nào, để tôi giúp anh. 169 00:11:18,303 --> 00:11:20,055 ‎Chân tôi ngứa ran. 170 00:11:27,771 --> 00:11:29,106 ‎Nó đang lan ra. 171 00:11:30,566 --> 00:11:35,237 ‎Cô nên bỏ tôi lại đây. ‎Để tôi chết khô như con rùa bị lật ngược. 172 00:11:35,320 --> 00:11:40,117 ‎Tôi không đời nào bỏ anh lại, Po. ‎Mình sẽ tìm ra hồ tiêu ngay thôi. 173 00:11:41,785 --> 00:11:43,787 ‎Cây hồ tiêu ngu ngốc đâu ta? 174 00:11:45,205 --> 00:11:47,040 ‎Ngươi thành ra thế này sao? 175 00:11:47,124 --> 00:11:48,709 ‎Biến khỏi đây đi. 176 00:11:50,461 --> 00:11:53,172 ‎Một kẻ thất bại cần người khác lôi đi, 177 00:11:53,255 --> 00:11:55,591 ‎sai lầm hết lần này đến lần khác… 178 00:11:55,674 --> 00:11:57,468 ‎Im đi! 179 00:11:57,551 --> 00:12:00,012 ‎Hả? Gì cơ? 180 00:12:00,095 --> 00:12:01,013 ‎Không phải cô. 181 00:12:03,182 --> 00:12:04,266 ‎Tôi tự đi được. 182 00:12:05,726 --> 00:12:07,519 ‎Tôi không cần ai lôi đi. 183 00:12:08,395 --> 00:12:10,189 ‎Po, hãy để tôi giúp anh. 184 00:12:10,272 --> 00:12:12,232 ‎Nào, anh là bạn tôi mà. 185 00:12:12,316 --> 00:12:14,860 ‎Một người bạn lúc hoạn nạn. 186 00:12:14,943 --> 00:12:18,155 ‎Tôi không cần giúp! ‎Sao cô cứ nói kiểu đó thế? 187 00:12:18,238 --> 00:12:20,032 ‎Ồ. Kịch hay đây. 188 00:12:21,783 --> 00:12:23,785 ‎Trời nóng. Anh bị thương. 189 00:12:23,869 --> 00:12:26,288 ‎Nhưng hai ta làm được. Tôi tin anh. 190 00:12:28,749 --> 00:12:29,583 ‎Tùy cô. 191 00:12:29,666 --> 00:12:31,502 ‎Hồ tiêu ở ngay trên đó. 192 00:12:32,085 --> 00:12:35,506 ‎Đùa nhau à? Hồ tiêu biến mất cả rồi! 193 00:12:36,423 --> 00:12:38,634 ‎Chắc là bị nước cuốn trôi. 194 00:12:38,717 --> 00:12:42,471 ‎Ngươi thật xui xẻo. ‎Đến ta cũng không lường trước nổi. 195 00:12:43,889 --> 00:12:45,307 ‎Anh ổn không? 196 00:12:46,391 --> 00:12:47,309 ‎Không! 197 00:12:48,268 --> 00:12:50,062 ‎Chân tôi mềm như bún rồi. 198 00:12:50,145 --> 00:12:52,147 ‎Đã bảo để tôi giúp rồi. 199 00:12:52,231 --> 00:12:54,942 ‎Ồ thế hả? Tốt cho cô thôi! 200 00:12:55,025 --> 00:12:57,319 ‎Chắc là hồ tiêu ở quanh đây thôi. 201 00:12:57,402 --> 00:13:01,365 ‎Nhưng anh nên nghỉ. Giải lao một chút. 202 00:13:05,702 --> 00:13:06,745 ‎Thôi đi! 203 00:13:07,412 --> 00:13:08,872 ‎"Thôi đi!" 204 00:13:12,960 --> 00:13:15,003 ‎Thứ hồ tiêu quái quỷ này đâu? 205 00:13:29,643 --> 00:13:32,437 ‎Ta rất tự hào, khi ngươi nổi đóa như thế. 206 00:13:32,521 --> 00:13:34,147 ‎Mình nên lập ban nhạc. 207 00:13:34,731 --> 00:13:35,899 ‎Ngươi muốn gì? 208 00:13:35,983 --> 00:13:36,817 ‎Đã bảo rồi. 209 00:13:36,900 --> 00:13:40,487 ‎Ta là Hoàng tử của tất cả bóng tối ‎xâm chiếm đầu óc ngươi. 210 00:13:40,571 --> 00:13:42,364 ‎Và ngươi có nhiều góc tối. 211 00:13:43,031 --> 00:13:43,865 ‎Không đúng. 212 00:13:45,617 --> 00:13:47,828 ‎Thật đấy. Ta vẫn ổn, tin ta đi. 213 00:13:47,911 --> 00:13:49,830 ‎- Không hề. ‎- Có đấy. 214 00:14:03,927 --> 00:14:06,013 ‎Po! Tôi thấy hồ tiêu rồi! 215 00:14:06,096 --> 00:14:07,097 ‎Po? 216 00:14:07,180 --> 00:14:10,350 ‎Ồ. Tôi bị chuột rút ấy mà. 217 00:14:13,145 --> 00:14:14,354 ‎Hết chuột rút rồi. 218 00:14:33,665 --> 00:14:36,126 ‎Chỗ này quá cao. 219 00:14:36,209 --> 00:14:37,628 ‎Tôi sẽ đẩy cho. 220 00:14:41,590 --> 00:14:42,591 ‎Đi nào. 221 00:14:47,179 --> 00:14:48,805 ‎Thật đáng buồn. 222 00:14:48,889 --> 00:14:52,809 ‎Cô ta đang cố cứu thế giới, ‎nhưng mắc kẹt với hồ tiêu. 223 00:14:52,893 --> 00:14:54,436 ‎Gươm, cô tự lên đi. 224 00:14:55,020 --> 00:14:58,023 ‎Tôi chịu. Tôi cần anh làm việc này. 225 00:14:59,524 --> 00:15:03,445 ‎Sao cô hứng thú với hồ tiêu vậy? ‎Không đi ngăn Alfie à? 226 00:15:04,655 --> 00:15:08,492 ‎Tôi đang cố ngăn Alfie đây! ‎Tôi làm việc này vì anh đó. 227 00:15:08,575 --> 00:15:10,327 ‎Sửng sốt. 228 00:15:10,410 --> 00:15:12,621 ‎Nên cô dỗ tôi như trẻ con sao? 229 00:15:12,704 --> 00:15:15,165 ‎Đúng! Vì anh là đồ trẻ con. 230 00:15:15,248 --> 00:15:17,709 ‎Thì ra vì thế nên cô ăn nói kỳ cục! 231 00:15:17,793 --> 00:15:19,962 ‎Và cười như thế này. 232 00:15:21,213 --> 00:15:23,006 ‎Tôi bắt chước Po đó. 233 00:15:23,090 --> 00:15:25,842 ‎Mỹ mãn, mù tạt các kiểu! 234 00:15:25,926 --> 00:15:28,220 ‎Tạm biệt! 235 00:15:28,303 --> 00:15:29,972 ‎Ồ. Tôi nói như thế sao? 236 00:15:30,055 --> 00:15:31,932 ‎Tôi đã cố mọi cách giúp anh. 237 00:15:32,015 --> 00:15:34,768 ‎Thế giới lâm nguy, anh tôi thì hóa điên, 238 00:15:34,851 --> 00:15:37,813 ‎tôi thì đi hái hồ tiêu với bạn thân nhất, 239 00:15:37,896 --> 00:15:41,233 ‎người lẽ ra có thể làm mọi thứ, ‎nay lại vô dụng. 240 00:15:41,316 --> 00:15:43,360 ‎Đau. 241 00:15:44,820 --> 00:15:45,862 ‎Gì vậy? 242 00:15:45,946 --> 00:15:48,532 ‎Anh định leo lên đó một mình sao? 243 00:15:48,615 --> 00:15:50,117 ‎Chân anh phế rồi. 244 00:15:50,200 --> 00:15:51,994 ‎Cũng như não ngươi. 245 00:16:12,305 --> 00:16:17,185 ‎Thôi đủ rồi. Đây là ý kiến tồi. ‎Mau xuống đi. 246 00:16:18,437 --> 00:16:20,022 ‎Tôi cũng muốn, nhưng 247 00:16:20,105 --> 00:16:22,232 ‎mất cảm giác luôn chân kia rồi. 248 00:16:22,733 --> 00:16:24,985 ‎Cái gì? Thế sao anh còn leo lên? 249 00:16:25,068 --> 00:16:26,153 ‎Để phản đối cô! 250 00:16:29,448 --> 00:16:30,615 ‎Không! 251 00:16:30,699 --> 00:16:31,867 ‎Bám lấy! 252 00:16:33,118 --> 00:16:34,661 ‎Tôi đỡ đây rồi. 253 00:16:42,210 --> 00:16:43,128 ‎Gươm! 254 00:16:47,007 --> 00:16:49,051 ‎Liệt. Mọi thứ tê liệt cả rồi. 255 00:16:51,344 --> 00:16:52,429 ‎Cô ổn chứ? 256 00:16:53,305 --> 00:16:54,639 ‎Nói gì đi. 257 00:16:54,723 --> 00:16:57,434 ‎Dù căng thẳng cũng đừng giết cô ta chứ. 258 00:16:58,143 --> 00:16:59,352 ‎Gươm! 259 00:17:05,567 --> 00:17:07,569 ‎Ôi không! Cô trúng độc à? 260 00:17:07,652 --> 00:17:11,198 ‎Tôi nếm được màu sắc và kết bạn với mây. 261 00:17:11,281 --> 00:17:12,949 ‎Gươm, tôi xin lỗi! 262 00:17:13,033 --> 00:17:16,495 ‎Không sao. Tôi vẫn ổn. Không sao. 263 00:17:16,578 --> 00:17:17,412 ‎Thật không? 264 00:17:17,496 --> 00:17:19,039 ‎Nói sự thật đi. 265 00:17:19,706 --> 00:17:21,249 ‎Sự thật. 266 00:17:22,375 --> 00:17:23,543 ‎Sự thật. 267 00:17:24,461 --> 00:17:25,295 ‎Po. 268 00:17:25,378 --> 00:17:29,049 ‎Tôi không hề ổn. Tôi rất bực bội. 269 00:17:29,132 --> 00:17:31,927 ‎Bực bội với mọi thứ, mọi lúc. 270 00:17:32,010 --> 00:17:33,845 ‎Tôi cũng không hề ổn. 271 00:17:33,929 --> 00:17:37,182 ‎Thật sao? Sao anh không nói cho tôi? 272 00:17:37,265 --> 00:17:38,934 ‎Vì tôi cũng bực bội! 273 00:17:39,017 --> 00:17:41,937 ‎Tôi giận chính mình! Vô cùng giận! 274 00:17:42,020 --> 00:17:45,690 ‎- Ối! ‎- Phải, cứ làm kẻ thất bại đi. 275 00:17:47,359 --> 00:17:49,736 ‎Tôi là kẻ thất bại toàn tập, Gươm. 276 00:17:50,237 --> 00:17:51,696 ‎Tôi không quên được. 277 00:17:51,780 --> 00:17:53,949 ‎Không phải lỗi của anh… 278 00:17:55,158 --> 00:17:58,620 ‎Tôi cũng đã sai khi kỳ vọng ‎anh sẽ sửa chữa tất cả 279 00:17:58,703 --> 00:18:01,081 ‎chỉ vì anh luôn là người lạc quan. 280 00:18:01,581 --> 00:18:05,001 ‎Tôi muốn anh tự tin để tôi có thể giận dữ. 281 00:18:05,085 --> 00:18:06,128 ‎Thật bất công. 282 00:18:10,841 --> 00:18:14,344 ‎Cô ta chỉ tỏ ra thân thiện ‎vì bị trúng độc nhỉ? 283 00:18:14,427 --> 00:18:17,681 ‎Thôi đi được không? ‎Người ta đang nói chuyện. 284 00:18:18,765 --> 00:18:19,808 ‎Bỏ cuộc đi, Po. 285 00:18:19,891 --> 00:18:21,434 ‎Không lết được đâu. 286 00:18:21,518 --> 00:18:25,313 ‎Không hiểu sao? ‎Ngươi không thể làm gì cho bản thân. 287 00:18:32,070 --> 00:18:34,531 ‎Tôi ghét Alfie vì điều anh ấy làm, 288 00:18:34,614 --> 00:18:39,578 ‎và tôi ghét cái phần trong tôi ‎vẫn thương anh ấy vì đó là anh trai tôi. 289 00:18:40,162 --> 00:18:41,705 ‎Tôi không muốn vậy. 290 00:18:42,873 --> 00:18:45,208 ‎Tôi rất tiếc vì xảy ra cơ sự này. 291 00:18:49,171 --> 00:18:52,632 ‎Tôi cũng vậy. Tình cảnh này thật éo le. 292 00:18:52,716 --> 00:18:54,926 ‎Nơi này hôi quá. 293 00:18:55,010 --> 00:18:56,386 ‎Hôi quá đi mất! 294 00:18:56,469 --> 00:18:58,513 ‎Rất là hôi! 295 00:18:58,597 --> 00:18:59,723 ‎Tôi ghét nó! 296 00:18:59,806 --> 00:19:02,184 ‎Hôi như cái quần thể dục! 297 00:19:06,021 --> 00:19:07,314 ‎Để tôi đỡ cô dậy. 298 00:19:13,278 --> 00:19:15,864 ‎Tôi di chuyển được rồi. Đứng được rồi! 299 00:19:16,573 --> 00:19:18,074 ‎Chất độc đã tan dần. 300 00:19:18,158 --> 00:19:20,827 ‎Như khi tôi ngồi quá lâu và mông bị tê. 301 00:19:21,828 --> 00:19:22,913 ‎Cô thấy sao rồi? 302 00:19:23,496 --> 00:19:24,623 ‎Ồ, hồ tiêu! 303 00:19:24,706 --> 00:19:27,751 ‎Mình để mất rồi hả? Không có hồ tiêu rồi. 304 00:19:27,834 --> 00:19:29,502 ‎Ý cô là cái này hả? 305 00:19:31,504 --> 00:19:33,673 ‎Ôi, Po. Anh làm được rồi! 306 00:19:33,757 --> 00:19:38,929 ‎Tôi biết anh sẽ làm được mà. ‎Tôi biết thừa! 307 00:19:39,012 --> 00:19:43,099 ‎Chắc là chất độc ‎vẫn chưa tan hết trong người cô. 308 00:19:43,183 --> 00:19:44,726 ‎Ăn mừng nào. Đua không? 309 00:19:44,809 --> 00:19:48,980 ‎Tôi sẽ leo lên núi. Tôi sẽ sống trên núi. 310 00:19:55,320 --> 00:19:56,446 ‎Núi. 311 00:19:57,656 --> 00:19:59,241 ‎Sống trên núi. 312 00:20:00,992 --> 00:20:04,454 ‎Sư phụ Lười đã để ‎rặng núi đón nhận lại ông. 313 00:20:05,956 --> 00:20:07,082 ‎Gươm. 314 00:20:07,165 --> 00:20:08,291 ‎Gươm! 315 00:20:16,716 --> 00:20:18,009 ‎Đầu tôi. 316 00:20:19,135 --> 00:20:21,263 ‎May mà cô vẫn còn nhãn cầu. 317 00:20:21,346 --> 00:20:22,180 ‎Bố, đây rồi! 318 00:20:23,765 --> 00:20:25,892 ‎Đã bảo là con sẽ làm được mà. 319 00:20:25,976 --> 00:20:28,061 ‎Cảm ơn bố. Con phải tính kế! 320 00:20:29,062 --> 00:20:31,648 ‎- Có cần tôi thái nó không? ‎- Không. 321 00:20:31,731 --> 00:20:35,777 ‎Không ai ăn nó cả. ‎Ăn vào có mà rơi nhãn cầu ra ngoài. 322 00:20:39,155 --> 00:20:41,533 ‎Chính xác thì ta cần tìm cái gì? 323 00:20:41,616 --> 00:20:44,244 ‎Sư phụ Lười giao linh hồn cho rặng núi. 324 00:20:44,828 --> 00:20:48,748 ‎Nhìn này, Sư phụ Đà Điểu ‎đã giao linh hồn cho gió. 325 00:20:52,085 --> 00:20:54,796 ‎Sư phụ Răng Dài thì giao cho lửa. 326 00:20:55,797 --> 00:20:59,884 ‎- Anh có hiểu không? ‎- Có! Họ vẫn tồn tại, trong nguyên tố. 327 00:20:59,968 --> 00:21:02,804 ‎Như linh hồn Sư phụ Voi và mặt dây chuyền. 328 00:21:03,388 --> 00:21:07,309 ‎Lò rèn mất rồi, ‎nhưng các sư phụ đã xây lò rèn. 329 00:21:07,392 --> 00:21:10,395 ‎Họ tạo ra vũ khí, ‎họ sẽ có thể phá hủy chúng. 330 00:21:12,147 --> 00:21:14,774 ‎Gươm, nếu ta không thể đánh bại anh ấy, 331 00:21:16,234 --> 00:21:17,652 ‎thì có lẽ họ có thể. 332 00:21:22,240 --> 00:21:24,743 ‎Vậy làm thế nào để nói chuyện với họ? 333 00:21:24,826 --> 00:21:29,539 ‎Chúng ta đã tiến xa, nhưng lúc này, ‎chỉ chúng ta là chưa đủ. 334 00:21:29,622 --> 00:21:31,416 ‎Hiệp Sĩ Rồng hội ngộ? 335 00:21:31,499 --> 00:21:34,044 ‎Lần cuối bước vào hang cọp. 336 00:21:34,127 --> 00:21:35,962 ‎Chặng cuối tới chiến thắng! 337 00:21:36,046 --> 00:21:40,633 ‎Nào, hơi lạc quan thái quá rồi. ‎Đầu tôi vẫn hơi đau. 338 00:21:40,717 --> 00:21:44,179 ‎Một sứ mệnh hào hùng, ‎một thử thách tối thượng. 339 00:21:44,262 --> 00:21:48,850 ‎Đủ rồi! Tôi biết Po ngày xưa đã trở lại. ‎Cảm ơn. Vậy thôi. 340 00:21:50,810 --> 00:21:53,188 ‎Ngươi mừng cái gì chứ? 341 00:21:54,022 --> 00:21:56,983 ‎Ngươi vẫn còn nhiều góc tối bên trong. 342 00:21:57,567 --> 00:21:59,778 ‎Ta biết, nhưng không sao. 343 00:21:59,861 --> 00:22:03,531 ‎Ai cũng có góc tối, ‎cảm ơn ngươi đã giúp ta vượt qua. 344 00:22:05,533 --> 00:22:06,368 ‎Cái gì? 345 00:22:06,451 --> 00:22:08,536 ‎Khoan. Muốn đi chơi không? 346 00:22:08,620 --> 00:22:12,290 ‎Chơi chút nhạc? Tâm sự về nỗi sợ? 347 00:22:12,374 --> 00:22:13,458 ‎Khoan! 348 00:22:21,883 --> 00:22:26,388 ‎Cái này mới. ‎Một chuyến phiêu du để trả mối thù! 349 00:22:26,471 --> 00:22:29,474 ‎Anh nghĩ về mấy từ đó nãy giờ đúng không? 350 00:22:30,100 --> 00:22:30,934 ‎Chính xác. 351 00:23:05,343 --> 00:23:10,348 ‎Biên dịch: Kelvin Horrid Tran.