1 00:00:14,766 --> 00:00:15,975 Tạm biệt. 2 00:00:21,522 --> 00:00:24,233 Po, kiểm soát cái bụng đi! Ai cũng đói. 3 00:00:24,317 --> 00:00:26,903 Riêng lần này không phải tôi nhé. 4 00:00:26,986 --> 00:00:29,447 Anh chàng kỳ quặc mới nhập hội đó. 5 00:00:29,530 --> 00:00:30,907 Không phải đâu. 6 00:00:32,492 --> 00:00:34,327 Thế là anh chàng kỳ quặc kia. 7 00:00:34,410 --> 00:00:36,329 Tôi không dám nhận. 8 00:00:36,412 --> 00:00:38,331 Thôi được rồi. Là tôi đấy. 9 00:00:38,414 --> 00:00:39,248 Ha! 10 00:00:42,168 --> 00:00:44,212 Ừ thì lần này là ta đó. 11 00:00:44,295 --> 00:00:48,007 Nhưng vừa nãy thì không. Đừng nhìn ta kiểu ngờ vực. 12 00:00:48,090 --> 00:00:49,884 Quay lại việc chính đi mà? 13 00:00:49,967 --> 00:00:53,638 Tôi vẫn chưa hiểu mấy người cần gì ở tôi. 14 00:00:53,721 --> 00:00:54,847 Đơn giản thôi. 15 00:00:54,931 --> 00:00:58,184 Các Sư Phụ Cổ Đại vẫn ngự trong các nguyên tố, 16 00:00:58,267 --> 00:01:01,062 và các nguyên tố ở xung quanh ta. 17 00:01:01,145 --> 00:01:04,690 Nên nếu ai đó có thể liên kết với các nguyên tố, 18 00:01:04,774 --> 00:01:08,778 thì người đó sẽ có thể thức tỉnh các Sư Phụ Cổ Đại 19 00:01:08,861 --> 00:01:10,446 để họ phá hủy vũ khí. 20 00:01:10,530 --> 00:01:13,658 Và người đó chính là anh. 21 00:01:14,158 --> 00:01:15,159 Cái gì? 22 00:01:15,243 --> 00:01:18,788 Đã bảo là tôi không có sức mạnh gì mà. 23 00:01:18,871 --> 00:01:20,957 Có thể anh chưa khai mở thôi. 24 00:01:21,040 --> 00:01:24,377 Phép thuật chảy trong huyết quản. Anh phải tìm. 25 00:01:25,002 --> 00:01:28,214 Hoặc mấy người tìm nhầm người nh Dumont rồi. 26 00:01:28,297 --> 00:01:30,800 Veruca mới là người… Hả? 27 00:01:34,387 --> 00:01:36,556 Đói quá đi. Xin lỗi. 28 00:01:36,639 --> 00:01:39,183 Thôi, ai cũng căng thẳng và đói meo. 29 00:01:39,267 --> 00:01:41,352 Chúng ta cần một chút C và C. 30 00:01:41,435 --> 00:01:44,313 - C và C là gì? - Cơm và Củ cải. 31 00:01:44,397 --> 00:01:48,150 Hay là tôi và Klaus tìm nơi vắng vẻ để khai mở sức mạnh, 32 00:01:48,234 --> 00:01:50,611 còn mọi người tìm gì đó lót dạ? 33 00:01:50,695 --> 00:01:52,488 Được thôi. Gặp lại ở đây. 34 00:01:52,989 --> 00:01:54,448 Nhờ cả vào anh đấy, 35 00:01:54,532 --> 00:01:56,367 Klaus Dumont. 36 00:02:02,373 --> 00:02:03,749 Có tôi đây rồi. 37 00:02:07,753 --> 00:02:09,839 Nào, ngôi làng gần nhất ở đâu? 38 00:02:09,922 --> 00:02:11,465 Bà đây cần ít đồ ăn. 39 00:02:11,549 --> 00:02:14,510 Đừng đi đâu khi quân của Alfie săn lùng. 40 00:02:14,594 --> 00:02:15,803 Lượm nhặt mà ăn. 41 00:02:15,887 --> 00:02:19,182 Ôi không. Ta không bao giờ ăn rêu nữa đâu. 42 00:02:22,685 --> 00:02:26,147 Hình như có dâu dại ở ngọn đồi ta đã băng qua. 43 00:02:26,230 --> 00:02:31,277 - Cô có thích món này không? - Có chứ. Rõ ràng. Chúng ta đói mà. 44 00:02:31,360 --> 00:02:33,112 Được. Cứ để đó cho tôi. 45 00:02:35,198 --> 00:02:36,365 Hú hú! 46 00:02:37,909 --> 00:02:39,869 Ờ… Khoan đã nào. 47 00:02:39,952 --> 00:02:41,204 Sao? 48 00:02:41,287 --> 00:02:43,164 Có vẻ Colin thích thầm cô. 49 00:02:43,831 --> 00:02:45,291 Giờ cô mới nhận ra à? 50 00:02:45,917 --> 00:02:47,501 Eo. Cái gì? Không. 51 00:02:48,878 --> 00:02:50,963 Tôi chả hiểu hai người nói… 52 00:02:52,256 --> 00:02:55,593 Hắn không ngừng nói về cô suốt cả chặng đường. 53 00:02:55,676 --> 00:02:57,428 Hắn bị ám ảnh. 54 00:02:57,511 --> 00:02:59,472 Tôi… Bà nói vậy kỳ quá. 55 00:03:00,181 --> 00:03:01,891 Tôi không muốn cô trốn. 56 00:03:01,974 --> 00:03:04,977 Tránh xa cô vợ hải tặc oai hùng của ta ra! 57 00:03:05,061 --> 00:03:06,520 Giỏi lắm, Colin. 58 00:03:08,397 --> 00:03:11,567 Sao tôi biết cô không có bài thơ nào về tôi? 59 00:03:11,651 --> 00:03:15,196 Hình như có dâu dại ở ngọn đồi ta đã băng qua. 60 00:03:15,279 --> 00:03:20,493 - Cô có thích món này không? - Có chứ. Rõ ràng. Chúng ta đói mà. 61 00:03:20,576 --> 00:03:22,203 Được. Cứ để đó cho tôi. 62 00:03:24,038 --> 00:03:25,247 Hú hú! 63 00:03:25,331 --> 00:03:26,248 Hú hú! 64 00:03:26,916 --> 00:03:28,542 Hú hú! 65 00:03:31,128 --> 00:03:32,421 Ôi không. 66 00:03:36,425 --> 00:03:43,432 KUNG FU PANDA HIỆP SĨ RỒNG 67 00:03:54,318 --> 00:03:57,154 Được rồi. Tìm đi tìm lại một hồi… 68 00:03:57,238 --> 00:03:59,240 Một nơi lý tưởng. Là đây. 69 00:03:59,323 --> 00:04:03,452 Tốt hơn hẳn. Hoàn toàn biệt lập. Yên tĩnh tuyệt đối. 70 00:04:03,995 --> 00:04:07,415 Phải. Anh tìm được một cái hang. Tuyệt vời. 71 00:04:07,498 --> 00:04:08,749 Vậy giờ sao nào? 72 00:04:08,833 --> 00:04:11,794 Trước đây, tôi không thấy được sức mạnh, 73 00:04:11,877 --> 00:04:14,588 người thầy tâm linh, Quy Lão Đại Sư 74 00:04:14,672 --> 00:04:17,466 đã chỉ ra con đường tôi không thể thấy. 75 00:04:17,550 --> 00:04:19,552 Nó bắt đầu từ nội tại. 76 00:04:20,594 --> 00:04:22,972 Thế nghĩa là sao? 77 00:04:23,055 --> 00:04:25,474 Nghĩa là anh và tôi, 78 00:04:25,558 --> 00:04:27,935 ta phải thâm nhập tâm trí của anh. 79 00:04:28,686 --> 00:04:30,938 Nơi không có sự xao nhãng, ồn ào. 80 00:04:31,022 --> 00:04:35,318 Chúng ta sẽ bước vào cõi hư vô của anh. 81 00:04:35,901 --> 00:04:38,904 Anh sẽ đi vào tâm trí tôi sao? 82 00:04:38,988 --> 00:04:40,865 Anh từng làm việc này chưa? 83 00:04:40,948 --> 00:04:44,285 Chưa, nhưng tôi đã xem Quy Lão, không sao đâu. 84 00:04:45,995 --> 00:04:47,079 Nào, bước một. 85 00:04:47,705 --> 00:04:52,126 Làm một chén trà rỗng, chỉ rót vào đó bản thân mình. 86 00:04:53,919 --> 00:04:55,004 Cái gì? 87 00:04:56,964 --> 00:05:00,009 Đúng là học sinh vỡ lòng trong lớp thức tỉnh. 88 00:05:00,092 --> 00:05:02,636 Nhắm mắt lại và theo chỉ dẫn của tôi. 89 00:05:02,720 --> 00:05:04,722 Ta sẽ bắt đầu bằng thiền tọa. 90 00:05:13,564 --> 00:05:15,066 Đừng thở thành tiếng. 91 00:05:21,864 --> 00:05:23,824 Anh ổn đấy chứ? 92 00:05:23,908 --> 00:05:25,993 Tôi lớn lên ở Luân Đôn phố thị. 93 00:05:26,077 --> 00:05:28,954 Xin lỗi vì cổ họng luôn có đờm. 94 00:05:36,253 --> 00:05:39,173 Sau mỗi hơi thở, chúng ta lặn sâu hơn, 95 00:05:39,924 --> 00:05:44,595 đến khi xung quanh chỉ còn là hư vô… 96 00:05:48,432 --> 00:05:50,559 Gì đây? Đây là đâu? 97 00:05:51,227 --> 00:05:53,562 Nơi này là tinh hoa của chính anh. 98 00:05:53,646 --> 00:05:56,607 Nếu muốn tìm sức mạnh, ta sẽ tìm được ở đây. 99 00:05:58,109 --> 00:06:00,361 Anh cũng biết con búp bê đó. 100 00:06:06,408 --> 00:06:08,244 Uầy. Này, anh đi đâu đấy? 101 00:06:08,327 --> 00:06:09,411 Uầy! 102 00:06:12,039 --> 00:06:14,959 Cái gì? Đây là đâu? 103 00:06:23,259 --> 00:06:25,094 Đã bảo là nghĩ về hư vô mà! 104 00:06:25,678 --> 00:06:27,805 Sao có thể nghĩ về hư vô? 105 00:06:27,888 --> 00:06:31,767 Anh phải gột sạch tâm trí khỏi quá khứ… 106 00:06:31,851 --> 00:06:32,852 Khoan. 107 00:06:36,730 --> 00:06:37,898 Ờ ha. Phải. 108 00:06:37,982 --> 00:06:40,943 Anh kéo hai ta vào một ký ức. Đúng là gà mờ. 109 00:06:41,026 --> 00:06:42,862 Không sao. Thử lại nào. 110 00:06:42,945 --> 00:06:46,157 Ký ức? Ký ức nghĩa là thế nào? 111 00:06:47,032 --> 00:06:47,867 Khoan. 112 00:06:51,996 --> 00:06:54,790 Tôi nhớ tiếng bước chân này. 113 00:06:54,874 --> 00:06:57,042 Tên Đồ Tể Húng Quế! Nấp mau! 114 00:06:58,544 --> 00:06:59,962 Tập trung được không? 115 00:07:04,884 --> 00:07:06,093 Đó là chị tôi. 116 00:07:06,760 --> 00:07:08,262 Chính là ngày này. 117 00:07:08,345 --> 00:07:10,055 Khoan. Nay là ngày gì? 118 00:07:11,015 --> 00:07:14,185 - Klausy, mau xem này! - Phiên bản tí nị! 119 00:07:14,268 --> 00:07:16,103 Trước khi ở với pháp sư, 120 00:07:16,187 --> 00:07:18,689 tôi và chị gái sống ngoài đường. 121 00:07:18,772 --> 00:07:21,484 Tôi vẫn nhớ nơi này, con hẻm này. 122 00:07:25,613 --> 00:07:27,281 Tôi nhớ mình đã nói gì. 123 00:07:27,364 --> 00:07:29,533 Veruca! Chị điên rồi sao? 124 00:07:29,617 --> 00:07:32,119 Chị vừa móc túi Đồ Tể Húng Quế đó! 125 00:07:32,703 --> 00:07:36,165 Biết rồi. Nhưng xem nhiều chưa này. 126 00:07:38,209 --> 00:07:41,670 Klaus, ta không nên ở đây. Phải trở về cõi hư vô. 127 00:07:45,007 --> 00:07:47,301 Không ai cản được bọn tôi. 128 00:07:47,885 --> 00:07:49,428 Vì bọn tôi có nhau. 129 00:07:50,387 --> 00:07:51,931 Xin lỗi, phải đi thôi. 130 00:07:58,771 --> 00:08:01,148 - Sao lại đưa tôi tới đây? - Không! 131 00:08:01,732 --> 00:08:05,569 Tôi bảo gột sạch tâm trí, chứ không phải tìm về quá khứ. 132 00:08:05,653 --> 00:08:08,280 Anh bảo tôi làm một chén trà! 133 00:08:08,364 --> 00:08:11,575 Đó là để giúp anh tập trung. Phải cố tiếp thôi. 134 00:08:11,659 --> 00:08:15,621 Tôi không làm lại đâu. Tôi không muốn thấy chị như thế. 135 00:08:15,704 --> 00:08:20,209 Khi anh thiền, suy nghĩ và ký ức có thể gây xao nhãng. 136 00:08:20,292 --> 00:08:21,126 Hiểu không? 137 00:08:21,210 --> 00:08:25,798 Tâm trí là thế, nó che mờ con đường dẫn đến tiềm năng thực sự. 138 00:08:25,881 --> 00:08:29,301 Ta không thể xóa tan màn sương, phải băng qua nó. 139 00:08:29,885 --> 00:08:31,554 Hãy vững chân bước đi. 140 00:08:32,888 --> 00:08:33,722 Thôi được. 141 00:08:34,306 --> 00:08:36,225 Tôi sẽ thử lại. 142 00:08:41,772 --> 00:08:44,191 Không thể như thế được. 143 00:08:44,275 --> 00:08:45,359 Nhưng anh ta 144 00:08:45,442 --> 00:08:47,027 là kẻ bảo thủ! 145 00:08:47,111 --> 00:08:48,654 Cho dù anh ta thích… 146 00:08:49,780 --> 00:08:51,740 Thôi tạm gác vụ này lại. 147 00:08:52,491 --> 00:08:54,618 Tập trung vào nhiệm vụ, không… 148 00:08:55,411 --> 00:08:56,662 Ai để cây ở đây? 149 00:08:59,123 --> 00:09:00,791 Anh ta còn bảo thủ không? 150 00:09:00,874 --> 00:09:04,962 Có vẻ anh ta thay đổi rồi. Anh ta giúp đỡ rất nhiệt tình. 151 00:09:18,475 --> 00:09:20,561 Tôi là Changpu, la la la 152 00:09:21,562 --> 00:09:22,438 Tôi yêu nấm 153 00:09:22,521 --> 00:09:24,607 La la la, tôi yêu nấm 154 00:09:24,690 --> 00:09:25,566 La la la 155 00:09:25,649 --> 00:09:29,028 - Tôi yêu nấm, la la la - Nấm ngon ngon 156 00:09:29,111 --> 00:09:30,487 Tôi yêu nấm, la la 157 00:09:31,071 --> 00:09:32,364 Ồ! 158 00:09:32,448 --> 00:09:36,994 Chào các nữ chiến binh. Tôi thấy các vị tìm đồ ăn trong rừng. 159 00:09:37,077 --> 00:09:38,829 Thu hoạch với tụi tôi nhé? 160 00:09:52,593 --> 00:09:57,264 Lại nữa. Ta làm gì ở đây vậy? Phải đến cõi hư vô chứ. 161 00:09:59,892 --> 00:10:03,937 Đây là cái đêm Đồ Tể Húng Quế gọi hội bắt Veruca. 162 00:10:04,021 --> 00:10:05,147 Tôi phải đi, 163 00:10:05,230 --> 00:10:07,483 tôi phải tìm chị. 164 00:10:07,983 --> 00:10:09,318 Nếu cứ xao nhãng, 165 00:10:09,401 --> 00:10:12,363 ta sẽ không thể tới cõi hư vô tìm sức mạnh… 166 00:10:22,956 --> 00:10:23,791 Klausy. 167 00:10:23,874 --> 00:10:27,252 Họ bảo họ sẽ tống chị sang Úc đó! 168 00:10:27,336 --> 00:10:30,130 Nào nào. Khoan đã. Sao anh có thể… 169 00:10:30,214 --> 00:10:34,051 Ai thả mi ra vậy? Quay về thùng mau! 170 00:10:34,134 --> 00:10:36,679 - Bỏ bọn tôi ta! - Ta sẽ tống mi tới… 171 00:10:40,933 --> 00:10:42,101 Ai đã làm vậy? 172 00:10:47,523 --> 00:10:50,401 Hình như là chị. 173 00:10:57,950 --> 00:10:59,034 Sao chị có thể… 174 00:11:00,703 --> 00:11:02,913 Không biết. Chị cảm nhận được. 175 00:11:02,996 --> 00:11:05,791 Veruca. Chị giỏi quá! 176 00:11:05,874 --> 00:11:08,669 Điều này sẽ thay đổi mọi thứ! 177 00:11:08,752 --> 00:11:10,170 Thật… thật sao? 178 00:11:11,296 --> 00:11:14,466 Klaus? Nhiệm vụ. Phải quay lại cõi hư vô. 179 00:11:15,050 --> 00:11:18,178 Ừ, nhưng tôi không thể gột sạch tâm trí, 180 00:11:18,262 --> 00:11:22,141 vì khi mất tất cả, hai chúng tôi vẫn luôn có nhau! 181 00:11:22,224 --> 00:11:24,309 Giờ chị ấy… Chị ấy… 182 00:11:31,442 --> 00:11:34,778 Lối này. Trại ấp tạm bợ nhỏ của chúng tôi. 183 00:11:34,862 --> 00:11:37,364 Trời ạ! Mùi thơm quá. 184 00:11:38,073 --> 00:11:40,826 Súp nấm đặc sản của chúng tôi đó. 185 00:11:40,909 --> 00:11:44,037 Chúng tôi yêu súp nấm lắm. 186 00:11:44,121 --> 00:11:46,373 Thật thỏa mãn. 187 00:11:46,457 --> 00:11:48,500 Nấm ngon. 188 00:11:49,835 --> 00:11:52,004 Mọi người ngồi giải lao nhé? 189 00:11:58,427 --> 00:12:02,306 - Tụi tôi không lên cơn như xưa đâu. - Cảm ơn. 190 00:12:02,389 --> 00:12:03,974 Mà cái gì cơ? 191 00:12:04,558 --> 00:12:05,517 Ồ. 192 00:12:05,601 --> 00:12:10,731 Chuyện là làng chúng tôi từng lạc lối vì một nhà tiên tri giả mạo. 193 00:12:10,814 --> 00:12:14,651 Bà ta bắt tụi tôi làm mấy tục lệ không lành mạnh. 194 00:12:14,735 --> 00:12:16,278 Một số thì rất ngon! 195 00:12:16,904 --> 00:12:20,365 Phải. Một số thì rất thơm ngon. 196 00:12:23,994 --> 00:12:27,873 Nhưng đừng lo, chúng tôi đã được khai sáng và cải đạo! 197 00:12:27,956 --> 00:12:30,501 Cụ thể là lên cơn gì cơ? 198 00:12:31,710 --> 00:12:34,505 - Thật ra… - Các cô gái! Đây rồi. 199 00:12:36,715 --> 00:12:39,301 Hóa ra dâu dại đều có độc, 200 00:12:39,384 --> 00:12:43,972 nhưng tôi vấp ngã đúng vào một bụi thảo mộc va… Ồ! 201 00:12:45,265 --> 00:12:46,266 Bạn à? 202 00:12:46,350 --> 00:12:48,685 - Lâu lắm rồi! - Người thật hả? 203 00:12:48,769 --> 00:12:49,770 Kỳ tích! 204 00:12:51,063 --> 00:12:52,439 Mùi thật thơm ngon! 205 00:12:53,690 --> 00:12:54,525 Hả? 206 00:12:59,655 --> 00:13:02,032 Anh ta ngửi thật thơm. 207 00:13:03,283 --> 00:13:06,787 Chắc là mùi rau kinh giới! Còn đây chắc là xạ hương. 208 00:13:08,247 --> 00:13:09,748 Đầy đặn quá. 209 00:13:10,332 --> 00:13:14,253 Tôi… Thật ra là mỗi ngày tôi đều tập thể hình một chút. 210 00:13:14,336 --> 00:13:18,298 Ờ ha. Công nhận. Anh phải ở lại. 211 00:13:18,382 --> 00:13:21,343 - Phải đó! - Hãy ở lại! 212 00:13:21,426 --> 00:13:23,679 Nhanh chân lên kẻo mất anh ta! 213 00:13:23,762 --> 00:13:25,013 Hừ. Của họ tất. 214 00:13:25,097 --> 00:13:28,267 Nào các cô, để tôi có chút không khí. 215 00:13:46,660 --> 00:13:48,078 - Của tôi! - Tránh ra! 216 00:13:48,161 --> 00:13:49,997 - Tôi thấy trước! - Làm ơn! 217 00:14:00,048 --> 00:14:02,217 Thế này thì hơi vã quá. 218 00:14:02,301 --> 00:14:07,139 Có vẻ họ trở nên rất kỳ lạ từ khi Colin đến, đúng không? 219 00:14:09,182 --> 00:14:10,017 Tại tôi. 220 00:14:10,100 --> 00:14:11,476 Tôi đã hại chị ấy! 221 00:14:11,560 --> 00:14:14,062 Nhồi nhét sự nhảm nhí vào đầu chị ấy! 222 00:14:14,146 --> 00:14:16,898 - Klaus. - Tôi biết anh định nói gì! 223 00:14:16,982 --> 00:14:20,819 Thảm bại rồi. Chúng ta chưa khai mở được gì. 224 00:14:20,902 --> 00:14:23,780 Ký ức ngu ngốc, vô dụng cứ xâm nhập, 225 00:14:23,864 --> 00:14:25,032 xáo trộn mọi thứ. 226 00:14:25,115 --> 00:14:28,368 - Klaus. - Không hiểu sao tôi cứ nghĩ về chị! 227 00:14:28,452 --> 00:14:31,788 - Tôi phải tập trung, phải… - Klaus! 228 00:14:31,872 --> 00:14:35,125 Anh tìm ra Veruca bằng cách nào? Ở Luân Đôn? 229 00:14:35,208 --> 00:14:37,502 Tôi… Chỉ là… 230 00:14:38,003 --> 00:14:40,589 Chẳng biết nữa. Sao lại hỏi? 231 00:14:41,840 --> 00:14:45,677 Màn sương đang tan, con đường đã tỏ. 232 00:14:45,761 --> 00:14:47,012 Phải lặn sâu hơn. 233 00:14:48,680 --> 00:14:50,891 Giờ anh lại muốn tìm hiểu ký ức? 234 00:14:50,974 --> 00:14:53,226 Sẵn sàng đi, bạn hiền. Tiến lên. 235 00:14:56,730 --> 00:15:01,610 Trong ký ức vừa rồi, anh cứ đi như thể đã biết vị trí của chị! 236 00:15:01,693 --> 00:15:04,488 Còn lần nào chuyện như vậy xảy ra không? 237 00:15:04,571 --> 00:15:08,533 Khi Veruca bị bắt vì mưu sát Ngài Alfred, tôi đã đi tìm. 238 00:15:08,617 --> 00:15:11,203 Suốt 15 năm, tôi chẳng tìm ra gì cả. 239 00:15:11,286 --> 00:15:12,704 Cho đến ngày này. 240 00:15:12,788 --> 00:15:15,499 Khi định bỏ cuộc, tôi đi vào rừng… 241 00:15:15,582 --> 00:15:18,293 Tâm trí tôi trở nên tĩnh lặng. 242 00:15:26,551 --> 00:15:28,804 Thế rồi, tôi bước đi. 243 00:15:46,405 --> 00:15:48,407 Đó là khi tôi tìm ra chị. 244 00:15:48,490 --> 00:15:49,700 Bằng cách nào… 245 00:15:52,285 --> 00:15:53,704 Dừng lại! Ngươi! 246 00:15:56,915 --> 00:15:58,917 Tôi biết chị ấy ở đó… 247 00:15:59,501 --> 00:16:00,752 chẳng hiểu sao. 248 00:16:00,836 --> 00:16:03,088 Klaus? Klausy? 249 00:16:03,171 --> 00:16:05,048 Klaus! 250 00:16:05,632 --> 00:16:07,050 Nhưng tôi biết. 251 00:16:11,263 --> 00:16:13,098 Câu trả lời tự tìm đến tôi. 252 00:16:18,812 --> 00:16:20,522 Klaus! Anh chưa hiểu sao? 253 00:16:21,023 --> 00:16:24,985 Anh vốn dĩ đã liên kết với sức mạnh, nhưng không nhận ra! 254 00:16:29,072 --> 00:16:31,825 Tôi có phép thuật lá cây sao? 255 00:16:31,908 --> 00:16:36,997 Không, là phép thuật gió! Anh không nhìn ra, vì nó vô hình. 256 00:16:37,080 --> 00:16:39,666 Vì anh tự biến mình trở nên vô hình. 257 00:16:39,750 --> 00:16:41,960 Anh dồn hết tâm trí cho Veruca, 258 00:16:42,044 --> 00:16:44,629 và tự che mờ đi điều đặc biệt về anh. 259 00:16:53,013 --> 00:16:54,806 Colin! Đến lúc đi rồi. 260 00:16:54,890 --> 00:16:57,059 Ủa, tôi còn chưa được ăn súp! 261 00:17:00,062 --> 00:17:01,813 Nhưng có lẽ ta nên đi… 262 00:17:05,609 --> 00:17:08,153 - Colin! - Chuyện gì vậy? 263 00:17:08,236 --> 00:17:13,241 Nấm với chả mốc. Bọn tôi chán ngấy rồi! 264 00:17:13,825 --> 00:17:15,535 Đã bảo là kỳ quặc mà. 265 00:17:52,864 --> 00:17:55,117 Lùi ra! Anh ta là của tôi. 266 00:18:03,708 --> 00:18:05,961 À quên, của bọn tôi! 267 00:18:06,044 --> 00:18:08,046 Anh ta là của bọn tôi. 268 00:18:12,843 --> 00:18:15,971 Mấy gái, bình tĩnh. Người này đã có bảo kê. 269 00:18:16,596 --> 00:18:18,807 Hơi mất kiểm soát. Tất cả ổn chứ? 270 00:18:18,890 --> 00:18:20,976 - Hắn có em trai không? - Vâng. 271 00:18:21,059 --> 00:18:22,394 Suýt thì toi! 272 00:18:24,312 --> 00:18:25,522 Tôi vẫn ổn! 273 00:18:27,315 --> 00:18:28,608 Chúng ta đi. 274 00:18:30,694 --> 00:18:32,028 Bọn tôi lấy cái này! 275 00:18:32,112 --> 00:18:34,948 Được. Xin lỗi vì định ăn anh chàng của cô. 276 00:18:35,448 --> 00:18:37,033 Đó không phải… 277 00:18:37,534 --> 00:18:41,496 Thì tôi là một anh chàng, tôi cũng là thành viên của nhóm, 278 00:18:41,580 --> 00:18:44,708 nên có thể nói, tôi là anh chàng của cô. 279 00:18:48,378 --> 00:18:49,713 Anh làm được. 280 00:18:49,796 --> 00:18:52,924 Tập trung vào cảm xúc đã dẫn anh tới Veruca. 281 00:18:53,008 --> 00:18:57,596 Để gió cuốn màn sương đi và dẫn anh tới các Sư Phụ Cổ Đại. 282 00:19:04,060 --> 00:19:06,271 Anh có thể làm như một chén trà. 283 00:19:26,917 --> 00:19:30,003 Anh làm được rồi! Xin lỗi, đừng xao nhãng. 284 00:19:32,923 --> 00:19:37,552 Các Sư Phụ Cổ Đại. Các vị có đó không? 285 00:19:37,636 --> 00:19:39,971 Nếu có thể nghe tôi, 286 00:19:40,055 --> 00:19:44,100 chúng tôi kêu gọi những người đã rèn nên Vũ khí Tianshang. 287 00:19:44,184 --> 00:19:48,104 Thế giới này cần sức mạnh của các vị một lần nữa. 288 00:20:03,078 --> 00:20:04,454 Đỉnh quá đi! 289 00:20:14,673 --> 00:20:17,467 Tôi không nghe được các vị nói gì. 290 00:20:23,431 --> 00:20:27,018 Ồ. Chúng tôi phải tới đó sao? Ý các vị là thế hả? 291 00:20:34,734 --> 00:20:37,362 Xin lỗi. Tôi không đủ mạnh. 292 00:20:38,238 --> 00:20:41,032 Anh đùa tôi đấy à? 293 00:20:42,617 --> 00:20:45,370 Tắc… Tắc thở! 294 00:20:50,375 --> 00:20:53,378 Nhớ lúc bụng réo nhưng không phải tôi chứ? 295 00:20:53,461 --> 00:20:54,754 Bây giờ thì đúng! 296 00:20:58,049 --> 00:21:00,302 Ồ, mọi người đã gặp chuyện gì? 297 00:21:00,802 --> 00:21:02,012 Lương thực. Ăn. 298 00:21:14,524 --> 00:21:17,277 Colin, để khi khác. Đừng nói gì cả. 299 00:21:17,360 --> 00:21:19,779 Không để tôi cảm ơn cứu mạng sao? 300 00:21:20,613 --> 00:21:22,699 - Được. - Được. 301 00:21:24,743 --> 00:21:25,702 Cảm ơn cô. 302 00:21:26,911 --> 00:21:29,956 Tôi rất cảm động. 303 00:21:30,040 --> 00:21:31,708 Thế thì viết thơ đi. 304 00:21:32,459 --> 00:21:33,793 Cũng có thể. 305 00:21:37,464 --> 00:21:41,092 Tụi tôi cũng có tin mừng đây. 306 00:21:42,302 --> 00:21:43,803 Nhờ có Po thông thái, 307 00:21:43,887 --> 00:21:45,680 Klaus đã khai mở sức mạnh. 308 00:21:45,764 --> 00:21:47,432 - Giỏi lắm! - Tốt lắm. 309 00:21:47,515 --> 00:21:48,892 Giỏi, chàng kỳ quặc! 310 00:21:50,435 --> 00:21:52,228 Vẫn cần một thời gian nữa 311 00:21:52,312 --> 00:21:55,899 để tôi thành thạo và đưa các Sư Phụ Cổ Đại trở lại. 312 00:21:55,982 --> 00:21:59,694 Khỏi cần, Sư Phụ Răng Dài đã chỉ cho tôi nơi cần đến. 313 00:22:00,362 --> 00:22:01,404 Thật sao? 314 00:22:01,488 --> 00:22:03,573 Nếu không có đủ phép thuật, 315 00:22:04,324 --> 00:22:07,452 ta cần tới nơi có phép thuật để khai thác. 316 00:22:08,745 --> 00:22:12,165 Bạn cũ của chúng ta, Quái Vật Đá. 317 00:22:12,248 --> 00:22:14,125 - Quái Vật Đá? - Cái gì? 318 00:22:14,209 --> 00:22:18,338 Không gì trên đời có thể bắt ta chui lại vào con quái vật đó. 319 00:22:29,349 --> 00:22:31,601 Nếu ta không quay lại đó, 320 00:22:32,227 --> 00:22:34,771 thì thế giới này cũng sẽ chẳng còn. 321 00:23:04,884 --> 00:23:10,348 Biên dịch: Kelvin Horrid Tran.