1 00:00:06,924 --> 00:00:10,428 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:15,725 --> 00:00:16,976 ‎Tạm biệt. 3 00:00:37,080 --> 00:00:39,082 ‎Mở ca tấu trình hai giờ chiều. 4 00:00:52,428 --> 00:00:55,681 ‎Tâu Bệ Hạ, chúng thần mang tin dữ tới. 5 00:00:56,516 --> 00:00:58,434 ‎Ừ, được rồi. Tin gì nào? 6 00:00:58,518 --> 00:01:01,604 ‎Chúng thần vừa đi ‎gom tù nhân lại để tống giam, 7 00:01:01,687 --> 00:01:03,064 ‎thì bị phục kích. 8 00:01:03,147 --> 00:01:03,981 ‎Đó là… 9 00:01:04,065 --> 00:01:05,983 ‎Sư Phụ Rồng. 10 00:01:06,859 --> 00:01:09,112 ‎Cựu Sư Phụ Rồng. 11 00:01:10,321 --> 00:01:11,697 ‎Phải rồi, tâu Bệ Hạ. 12 00:01:11,781 --> 00:01:15,576 ‎Tấn công lính của trẫm. ‎Chẳng khác nào tấn công chính trẫm! 13 00:01:15,660 --> 00:01:19,789 ‎Tấn công khanh cũng là ‎tấn công trẫm đúng không? 14 00:01:19,872 --> 00:01:22,125 ‎Phải, tâu Bệ Hạ. 15 00:01:22,208 --> 00:01:25,795 ‎Đúng, Po công kích ta ‎là công kích cả Trung Hoa. 16 00:01:25,878 --> 00:01:29,382 ‎Dù ta có bỏ qua thì ‎Trung Hoa liệu có thể? Không đời nào. 17 00:01:29,465 --> 00:01:33,511 ‎Võ công của hắn quá cao cường. ‎Chúng ta có thể làm gì hắn đây? 18 00:01:33,594 --> 00:01:35,763 ‎Khanh không cần làm gì hết. 19 00:01:35,847 --> 00:01:37,431 ‎Khanh đã thất bại. 20 00:01:39,684 --> 00:01:40,685 ‎Chúng ta cần… 21 00:01:45,565 --> 00:01:47,108 ‎Cấm Quân Komodo! 22 00:01:53,406 --> 00:01:55,449 ‎Nhưng Bệ Hạ, họ bị cấm. 23 00:01:56,200 --> 00:01:58,411 ‎Trẫm trót rung chuông rồi… 24 00:02:14,135 --> 00:02:15,595 ‎Thật đau lòng mà nói, 25 00:02:15,678 --> 00:02:19,849 ‎chúng ta phải điều Cấm Quân Komodo ‎đi bắt cựu Sư Phụ Rồng về. 26 00:02:19,932 --> 00:02:24,562 ‎Tìm hắn, và giải hắn về cho ‎trẫm để lãnh bản án tối cao. 27 00:02:24,645 --> 00:02:26,522 ‎Nhớ dùng chiêu khạc nhổ. 28 00:02:31,569 --> 00:02:34,488 ‎Êu. Có chết cũng không dám hôn bờ môi đó. 29 00:02:35,072 --> 00:02:37,200 ‎Vụ này sẽ thú vị lắm đây. 30 00:02:48,669 --> 00:02:52,256 ‎Sư Phụ Răng Dài, ‎hộ vệ của Dây Roi Lửa Vĩnh Cửu! 31 00:02:52,340 --> 00:02:54,592 ‎Câu chuyện sẽ đưa ta tới đâu? 32 00:02:55,176 --> 00:02:59,639 ‎Anh lấy truyện trẻ con ‎để dẫn đường cho đại cuộc sao? 33 00:02:59,722 --> 00:03:01,015 ‎Truyện trẻ con? 34 00:03:01,766 --> 00:03:04,185 ‎Truyện trẻ con? Không! 35 00:03:04,268 --> 00:03:07,188 ‎Ai cũng đọc ‎Điểm Tích Xuyên Thời Gian! 36 00:03:07,271 --> 00:03:09,941 ‎Họ nói vậy để bán nhiều sách hơn thôi. 37 00:03:13,736 --> 00:03:15,154 ‎Cảm ơn anh bạn. 38 00:03:16,906 --> 00:03:20,701 ‎Thôi nào. Phải có cuốn ‎truyện nào cô thích chứ. 39 00:03:20,785 --> 00:03:22,578 ‎Truyện bố mẹ kể chẳng hạn? 40 00:03:22,662 --> 00:03:25,623 ‎Sao anh lại nghĩ đó là Vũ Khí Tianshang? 41 00:03:25,706 --> 00:03:28,709 ‎Ái chà. May quá cô hỏi câu này. 42 00:03:28,793 --> 00:03:29,627 ‎Ôi không. 43 00:03:29,710 --> 00:03:32,964 ‎Vì đáp án nằm trong những trang truyện. 44 00:03:35,633 --> 00:03:37,301 ‎Thuở sơ khai, 45 00:03:37,385 --> 00:03:40,471 ‎khi cựu giới còn mới hơn cả lịch sử. 46 00:03:40,554 --> 00:03:43,224 ‎- Là sao? ‎- Nghe cho ngầu thôi. 47 00:03:44,433 --> 00:03:47,103 ‎Sư Phụ Răng Dài là một chiến binh 48 00:03:47,186 --> 00:03:48,688 ‎tham gia Cuộc Đại Chiến. 49 00:03:49,272 --> 00:03:51,274 ‎Bà sử dụng Dây Roi Lửa Vĩnh Cửu, 50 00:03:51,357 --> 00:03:54,235 ‎hỏa lực của nó có thể cắt xuyên Địa Cầu! 51 00:03:55,027 --> 00:03:56,696 ‎Nghe quen không? 52 00:03:57,947 --> 00:03:58,781 ‎Có. 53 00:03:58,864 --> 00:04:00,449 ‎Đó là nhân vật ngầu nhất. 54 00:04:00,533 --> 00:04:03,828 ‎Sau Cuộc Đại Chiến, thế giới rạn vỡ. 55 00:04:11,502 --> 00:04:15,172 ‎Bà nhận ra, quyền năng ‎của dây roi quá lớn để sở hữu. 56 00:04:15,256 --> 00:04:16,882 ‎Nó phải bị phá hủy. 57 00:04:17,675 --> 00:04:20,720 ‎Đó là sứ mệnh của bà, ‎thử thách lớn nhất của bà. 58 00:04:21,387 --> 00:04:25,599 ‎Để không ai có thể ‎thao túng quyền năng tàn ác đó nữa! 59 00:04:25,683 --> 00:04:29,228 ‎Nữa, nữa, nữa… 60 00:04:29,312 --> 00:04:30,354 ‎Thế thôi? 61 00:04:30,438 --> 00:04:33,858 ‎Thì… thật ra cô ‎tự đọc thì sẽ thấy hay hơn. 62 00:04:33,941 --> 00:04:34,775 ‎Hừm. 63 00:04:37,445 --> 00:04:40,364 ‎Cuộc Đại Chiến đã chia cắt thế giới. 64 00:04:41,198 --> 00:04:43,701 ‎Tác giả Li Gao rất am tường lịch sử. 65 00:04:43,784 --> 00:04:47,705 ‎Rõ ràng dây roi ‎lấy cảm hứng từ Vũ Khí Tianshang. 66 00:04:47,788 --> 00:04:51,375 ‎Đọc ấn bản mới nhất ‎là tìm ra nơi giấu nó. Nhưng… 67 00:04:51,459 --> 00:04:54,378 ‎- Lại "nhưng". ‎- Nó chưa được xuất bản. 68 00:04:54,462 --> 00:04:55,296 ‎Nên, 69 00:04:55,379 --> 00:04:57,506 ‎tôi đã có kế hoạch, 70 00:04:57,590 --> 00:04:59,800 ‎chúng ta sẽ gặp trực tiếp tác giả. 71 00:04:59,884 --> 00:05:00,885 ‎Tuyệt vời. 72 00:05:00,968 --> 00:05:04,889 ‎Tôi cũng rất vui khi đặt ‎niềm tin vào một thú vui của trẻ con. 73 00:05:04,972 --> 00:05:06,349 ‎Tôi cũng vậy! 74 00:05:08,184 --> 00:05:09,518 ‎Chờ chút. 75 00:05:23,449 --> 00:05:25,326 ‎Li Gao nổi tiếng là kín tiếng. 76 00:05:25,409 --> 00:05:27,870 ‎Ông chỉ công bố địa điểm nhà sách 77 00:05:27,953 --> 00:05:30,456 ‎cho hội hâm mộ cuốn truyện. 78 00:05:30,539 --> 00:05:32,875 ‎May cho cô, tôi là một thành viên. 79 00:05:32,958 --> 00:05:33,959 ‎May quá đi. 80 00:05:39,590 --> 00:05:40,674 ‎Chao ôi! 81 00:05:44,261 --> 00:05:47,389 ‎Chỗ này còn vui hơn tôi nghĩ. 82 00:05:47,473 --> 00:05:51,393 ‎Đây là hội chợ họ hay mở ‎trong thời kỳ Phục Hưng sao? Eo! 83 00:05:52,895 --> 00:05:55,648 ‎Người hâm mộ chân chính tới đây suốt. 84 00:05:55,731 --> 00:05:59,026 ‎Không thể cưỡng lại được! 85 00:05:59,110 --> 00:06:01,112 ‎Anh phải chờ thôi. 86 00:06:02,488 --> 00:06:04,740 ‎Tôi bị Hoàng Thượng truy nã sao? 87 00:06:05,407 --> 00:06:08,577 ‎Đây không phải cách tôi muốn được chú ý. 88 00:06:08,661 --> 00:06:10,746 ‎Họ mà bắt anh, họ sẽ bắt cả tôi, 89 00:06:10,830 --> 00:06:13,165 ‎đại cuộc không thể chờ đợi. 90 00:06:13,749 --> 00:06:16,210 ‎Trốn đi. Để mình tôi gặp tác giả. 91 00:06:31,642 --> 00:06:33,853 ‎Ai lại dán ảnh lên trần nhà? 92 00:06:39,984 --> 00:06:40,818 ‎Hừm… 93 00:06:46,782 --> 00:06:47,616 ‎Kín đấy. 94 00:06:47,700 --> 00:06:50,035 ‎Cụ thể thì anh đóng vai ai đây? 95 00:06:50,119 --> 00:06:51,328 ‎Tôi là… 96 00:06:52,329 --> 00:06:54,331 ‎Sư Phụ Lừa Đảo! 97 00:06:55,457 --> 00:06:57,501 ‎Cô đã bị ăn quả lừa. 98 00:06:57,585 --> 00:06:59,587 ‎Quá đỉnh. 99 00:07:00,254 --> 00:07:01,755 ‎Sư Phụ Lừa rất dễ mến. 100 00:07:01,839 --> 00:07:04,341 ‎Tôi cái trang thế này còn tốt hơn cô. 101 00:07:04,925 --> 00:07:07,595 ‎Được. Nhưng giữ mồm giữ miệng đấy. 102 00:07:19,273 --> 00:07:23,736 ‎Truyện tranh bản giới hạn. ‎Mua một cuốn, ta sẽ có một cặp. 103 00:07:25,362 --> 00:07:26,197 ‎Ồ! 104 00:07:28,532 --> 00:07:31,702 ‎Họ nặn bánh bao đúng hình Sư Phụ Bọ Ba! 105 00:07:31,785 --> 00:07:34,288 ‎Nó có gỡ gấp Ba này. Hả? 106 00:07:34,371 --> 00:07:36,373 ‎Po! Đã bảo là giữ… 107 00:07:39,168 --> 00:07:42,630 ‎Anh thì cứ mua đồ chơi ‎và ăn bánh bao tạo hình, 108 00:07:42,713 --> 00:07:45,549 ‎quê nhà của tôi thì đang lâm nguy. 109 00:07:46,425 --> 00:07:49,053 ‎Quá đủ thứ truyện tranh ngớ ngẩn rồi! 110 00:07:52,264 --> 00:07:54,600 ‎Giờ xem ai gây chú ý kìa. 111 00:07:56,185 --> 00:07:57,561 ‎Áo giáp đẹp quá! 112 00:08:00,481 --> 00:08:02,024 ‎Đó là trang phục… 113 00:08:02,107 --> 00:08:04,944 ‎Sư Phụ Voi Ma Mút, tập bảy. 114 00:08:05,027 --> 00:08:06,362 ‎Cháu tự làm đấy. 115 00:08:07,196 --> 00:08:08,739 ‎Bộ Bọ Ba đẹp đấy. 116 00:08:09,448 --> 00:08:10,449 ‎Đánh nhau không? 117 00:08:11,534 --> 00:08:13,786 ‎Sư Phụ Voi Ma Mút nương tay! 118 00:08:17,248 --> 00:08:19,124 ‎Ai thắng thì lấy bộ giáp. 119 00:08:25,256 --> 00:08:26,966 ‎Ồ! Là kim loại! 120 00:08:30,511 --> 00:08:32,096 ‎Cô tự làm sao? 121 00:08:34,682 --> 00:08:37,518 ‎Cô là chiến binh thật sự đúng không? 122 00:08:41,272 --> 00:08:42,106 ‎Ái! 123 00:08:42,606 --> 00:08:43,440 ‎Này! 124 00:08:44,149 --> 00:08:46,610 ‎Cô để người khác chạm vào kiếm sao? 125 00:08:46,694 --> 00:08:49,530 ‎Nó là trẻ con. Tôi không phải quái vật. 126 00:08:49,613 --> 00:08:51,532 ‎Thấy chưa? Đâu có tệ lắm. 127 00:08:51,615 --> 00:08:54,201 ‎Po. Tập trung vào kế hoạch trước mắt. 128 00:08:56,996 --> 00:08:58,080 ‎Phải. 129 00:08:58,163 --> 00:09:00,583 ‎Tôi sẽ toàn tâm toàn ý với… 130 00:09:01,083 --> 00:09:02,042 ‎Cái gì? 131 00:09:02,126 --> 00:09:03,502 ‎Chính là nó. 132 00:09:05,921 --> 00:09:07,214 ‎Nhà sách của Gao! 133 00:09:30,821 --> 00:09:32,781 ‎Này, xe của tôi mà! 134 00:09:35,367 --> 00:09:38,120 ‎Tôi đã mơ được tới đây từ khi còn bé. 135 00:09:39,622 --> 00:09:42,708 ‎Gao sẽ chỉ tới ‎Thành Phố Mất Tích, ký tặng tôi, 136 00:09:42,791 --> 00:09:46,253 ‎rồi viết truyện về ‎Po Lang Thang và Gươm Lang Thang, 137 00:09:46,337 --> 00:09:49,006 ‎ký thêm vài cuốn, rồi ta lại lên đường. 138 00:09:49,632 --> 00:09:51,383 ‎Anh không được ký tặng đâu. 139 00:09:51,467 --> 00:09:55,179 ‎Cứ tưởng một người ‎mặc bộ Lừa Đảo sẽ biết chứ. 140 00:09:55,262 --> 00:09:56,263 ‎Biết gì? 141 00:09:56,805 --> 00:09:59,266 ‎Gao qua đời ba tháng rồi. 142 00:10:02,436 --> 00:10:04,563 ‎Tôi tưởng anh hâm mộ của tác giả? 143 00:10:04,647 --> 00:10:07,566 ‎Có. Tôi có! Chỉ là… 144 00:10:08,150 --> 00:10:11,111 ‎Chà. Chuyện này buồn thật. 145 00:10:11,195 --> 00:10:13,447 ‎Mấy người về nhà đi được không? 146 00:10:13,530 --> 00:10:18,243 ‎Cha tôi mất rồi. Không còn ‎truyện nào nữa đâu. Chấm hết! 147 00:10:18,327 --> 00:10:21,497 ‎Nên hãy ra khỏi đây và để tôi yên! 148 00:10:24,083 --> 00:10:25,793 ‎Gao có con trai sao? 149 00:10:25,876 --> 00:10:27,211 ‎Gao có con trai! 150 00:10:27,294 --> 00:10:29,672 ‎Cậu ấy có thể biết Thành Phố Mất Tích. 151 00:10:32,049 --> 00:10:33,884 ‎Chào đằng ấy. Tôi là người… 152 00:10:37,638 --> 00:10:40,015 ‎Khoan, cậu không hiểu. Chúng tôi có… 153 00:10:41,684 --> 00:10:45,854 ‎Mấy người nghĩ cha tôi ‎thuộc về mấy người. Nhưng không hề. 154 00:10:45,938 --> 00:10:47,606 ‎Ông là cha tôi. 155 00:10:47,690 --> 00:10:50,776 ‎Tôi chỉ muốn được yên ổn. 156 00:10:50,859 --> 00:10:54,822 ‎Nên là biến khỏi nhà tôi ngay, ‎trước khi tôi rung báo động! 157 00:10:58,325 --> 00:11:01,870 ‎Cậu hiểu nhầm rồi. ‎Tụi tôi muốn ngăn Dây Roi Lửa Vĩnh Cửu 158 00:11:01,954 --> 00:11:03,747 ‎rơi vào tay kẻ xấu. 159 00:11:04,331 --> 00:11:06,875 ‎Di sản của Sư Phụ Răng Dài lâm nguy. 160 00:11:06,959 --> 00:11:09,211 ‎Cha anh biết vị trí của dây roi, 161 00:11:09,294 --> 00:11:11,797 ‎và nếu ấn bản cuối cùng đang ở trong đó, 162 00:11:11,880 --> 00:11:13,799 ‎nó có thể cứu cả Trung Hoa! 163 00:11:16,135 --> 00:11:19,263 ‎Lũ fan cuồng luôn nói chuyện sống chết. 164 00:11:19,346 --> 00:11:23,100 ‎Nghe cho rõ đây, ‎không ai được bước chân vào nhà sách, 165 00:11:23,183 --> 00:11:26,437 ‎và không ai được ‎chạm vào ấn bản cuối cùng. 166 00:11:31,984 --> 00:11:33,569 ‎Ôi trời… 167 00:11:34,736 --> 00:11:36,238 ‎Có gì mà anh vui thế? 168 00:11:36,321 --> 00:11:37,865 ‎Cô không nghe thấy sao? 169 00:11:37,948 --> 00:11:41,076 ‎Cậu ta vừa thừa nhận là ‎ấn bản cuối đang ở trên đó. 170 00:11:41,160 --> 00:11:41,994 ‎Gươm, mình… 171 00:11:42,494 --> 00:11:43,328 ‎Gươm? 172 00:11:48,167 --> 00:11:49,877 ‎Gươm, cô làm gì vậy? 173 00:11:54,423 --> 00:11:55,382 ‎Để tôi… 174 00:12:08,061 --> 00:12:08,896 ‎Suỵt! 175 00:12:15,694 --> 00:12:17,946 ‎Tuyệt đỉnh! 176 00:12:18,530 --> 00:12:19,865 ‎Tập trung vào. 177 00:12:19,948 --> 00:12:22,493 ‎Tìm được cuốn sách là đi ra luôn. 178 00:12:22,576 --> 00:12:23,785 ‎Tùy cô thôi. 179 00:12:38,634 --> 00:12:40,219 ‎Hai người trêu tôi đấy à? 180 00:12:40,802 --> 00:12:43,514 ‎Đột nhập vào phòng làm việc của cha tôi? 181 00:12:43,597 --> 00:12:45,140 ‎Không thể chịu nổi nữa. 182 00:12:45,724 --> 00:12:47,518 ‎Tôi sẽ rung cảnh báo. 183 00:13:07,120 --> 00:13:08,163 ‎Đừng! Gao con. 184 00:13:08,247 --> 00:13:09,748 ‎Là Lao. 185 00:13:09,831 --> 00:13:12,209 ‎Lao. Cha cậu luôn viết sự thật. 186 00:13:12,292 --> 00:13:14,461 ‎Nếu không đọc, tất cả sẽ chết. 187 00:13:14,545 --> 00:13:16,713 ‎Anh điên thật sự đúng không? 188 00:13:17,297 --> 00:13:18,840 ‎Tụi tôi chỉ muốn đọc. 189 00:13:22,302 --> 00:13:23,512 ‎Buông ra ngay! 190 00:13:25,556 --> 00:13:26,390 ‎Khoan! 191 00:13:29,851 --> 00:13:30,686 ‎Không! 192 00:13:31,395 --> 00:13:34,606 ‎Cậu phải giúp ‎tụi tôi ngăn hai con chồn đó. 193 00:13:34,690 --> 00:13:35,732 ‎Nếu chúng… 194 00:13:39,861 --> 00:13:41,697 ‎- Không! ‎- Không! 195 00:13:43,198 --> 00:13:47,035 ‎Tôi còn chưa đọc nó. 196 00:13:48,787 --> 00:13:51,164 ‎Cậu chưa đọc truyện cuối của cha ư? 197 00:13:55,294 --> 00:13:59,131 ‎Tôi và cha luôn ‎cùng nhau đọc bản thảo đầu tiên. 198 00:13:59,673 --> 00:14:01,883 ‎Nhưng rồi… cha mất. 199 00:14:02,884 --> 00:14:06,305 ‎Đây là cuốn cuối cùng ‎của cha mà tôi được đọc. 200 00:14:07,723 --> 00:14:10,225 ‎Tôi chưa sẵn sàng để kết truyện. 201 00:14:10,309 --> 00:14:13,770 ‎Giờ thì đi đi. Đi ra! 202 00:14:21,236 --> 00:14:22,070 ‎Làm ơn. 203 00:14:22,154 --> 00:14:24,323 ‎Đó là thứ duy nhất cha tôi để lại. 204 00:14:26,241 --> 00:14:28,201 ‎Đây là kiếm của anh trai tôi. 205 00:14:28,785 --> 00:14:30,454 ‎Kỷ vật duy nhất của anh. 206 00:14:33,165 --> 00:14:38,503 ‎Tôi trân quý nó đến nỗi, ‎nhiều năm trôi qua tôi không sử dụng. 207 00:14:39,546 --> 00:14:40,672 ‎Của anh ấy mà, 208 00:14:40,756 --> 00:14:42,007 ‎không phải của tôi. 209 00:14:42,549 --> 00:14:47,304 ‎Và nếu tôi dùng nó thì tôi biết, ‎anh trai sẽ thực sự không trở về. 210 00:14:48,639 --> 00:14:50,933 ‎Nhưng đao kiếm sinh ra là để chém. 211 00:14:51,016 --> 00:14:55,228 ‎Nhiệm vụ của nó là bảo vệ kẻ yếu, ‎như cách anh trai tôi vẫn làm. 212 00:14:56,897 --> 00:14:59,441 ‎Và sách sinh ra là để đọc. 213 00:15:06,281 --> 00:15:08,909 ‎Lao, con trai của Gao. 214 00:15:08,992 --> 00:15:12,371 ‎Có thể cha cậu đã viết ‎cách giải cứu thế giới. 215 00:15:12,454 --> 00:15:15,457 ‎Làm ơn, hãy để chúng tôi đọc cuốn sách. 216 00:15:19,127 --> 00:15:19,962 ‎Cô… 217 00:15:20,045 --> 00:15:22,214 ‎Cô có muốn đọc cùng tôi không? 218 00:15:23,674 --> 00:15:25,550 ‎Tôi vô cùng vinh dự. 219 00:15:29,388 --> 00:15:30,305 ‎Anh thì dẹp. 220 00:15:30,806 --> 00:15:32,432 ‎Cũng được. Cơ mà, 221 00:15:32,516 --> 00:15:35,352 ‎đọc to và mô tả kỹ tranh ảnh nhé? 222 00:15:42,609 --> 00:15:46,154 ‎Cuối cùng, Sư Phụ Răng Dài ‎đến Thành Phố Mất Tích. 223 00:15:47,280 --> 00:15:49,491 ‎Bà chuẩn bị phong ấn chiếc roi, 224 00:15:49,574 --> 00:15:52,577 ‎chôn nó thật sâu để nó chìm vào quên lãng. 225 00:15:52,661 --> 00:15:55,580 ‎Nhưng rồi, bà thấy một viễn cảnh. 226 00:15:56,206 --> 00:15:59,418 ‎Chỉ giấu chiếc roi đi ‎sẽ là một sai lầm tai hại. 227 00:15:59,501 --> 00:16:02,504 ‎Nếu bà không chia sẻ ‎về sự nguy hiểm của nó, 228 00:16:02,587 --> 00:16:05,549 ‎thế hệ sau rồi cũng sẽ tìm ra nó, 229 00:16:05,632 --> 00:16:07,551 ‎và đi vào vết xe đổ của bà. 230 00:16:08,176 --> 00:16:13,223 ‎Thay vào đó, bà đã truyền lại ‎chiếc roi cho người ở Thành Phố Mất Tích, 231 00:16:13,306 --> 00:16:16,768 ‎những người canh gác ‎ngọn lửa vĩnh cửu mãi mãi về sau. 232 00:16:17,310 --> 00:16:20,397 ‎Vì cách duy nhất để kết truyện viên mãn… 233 00:16:23,150 --> 00:16:26,153 ‎"…là chia sẻ với người khác". 234 00:16:35,537 --> 00:16:37,873 ‎Tôi không nên giữ cho riêng mình. 235 00:16:37,956 --> 00:16:39,416 ‎Nó nên được chia sẻ. 236 00:16:41,084 --> 00:16:42,085 ‎Hức. 237 00:16:42,169 --> 00:16:44,046 ‎Cảm ơn, chiến binh dũng cảm. 238 00:16:44,629 --> 00:16:45,464 ‎Và anh, 239 00:16:45,547 --> 00:16:46,506 ‎tên đần to mồm. 240 00:16:47,007 --> 00:16:47,841 ‎Này… 241 00:16:47,924 --> 00:16:51,887 ‎Lao. Truyện kể về một Thành Phố ‎Mất Tích nơi cất giấu chiếc roi. 242 00:16:52,471 --> 00:16:54,765 ‎Cha anh có biết đường tới đó không? 243 00:16:56,933 --> 00:16:57,768 ‎Hừm… 244 00:17:02,814 --> 00:17:03,732 ‎Ồ… 245 00:17:15,744 --> 00:17:17,579 ‎Bảo sao nhìn cứ quen quen. 246 00:17:18,580 --> 00:17:23,001 ‎Ở Sa Mạc Bất Tận, ‎đi 160 km về phía Nam, đi qua chợ gia vị, 247 00:17:23,085 --> 00:17:26,671 ‎có một dãy núi nhìn đúng như thế này. 248 00:17:28,173 --> 00:17:31,218 ‎Cha thường đưa tôi ‎tới đó suốt hồi tôi còn bé. 249 00:17:32,677 --> 00:17:35,013 ‎Chắc cha biết tối sẽ nhận ra nó. 250 00:17:37,682 --> 00:17:40,727 ‎Tình cha con, và những gợi ý đầy ẩn tình. 251 00:17:41,228 --> 00:17:43,438 ‎Tôi chết mất. Trời ạ. 252 00:17:46,149 --> 00:17:47,400 ‎Hãy đi về phía Nam 253 00:17:47,484 --> 00:17:51,321 ‎tới khi nhìn thấy ‎một dãy núi nhìn đúng như thế này. 254 00:17:51,404 --> 00:17:54,866 ‎Khi vượt qua nó, ‎đảm báo hai người sẽ thấy thành phố đó. 255 00:17:56,785 --> 00:17:59,412 ‎Hai người giữ tấm bản đồ. 256 00:18:00,080 --> 00:18:02,874 ‎Phần còn lại dành cho nhân loại. 257 00:18:10,298 --> 00:18:12,008 ‎Truyện cũng không tệ. 258 00:18:12,092 --> 00:18:14,302 ‎Cảnh giao chiến vẽ rất đẹp. 259 00:18:15,595 --> 00:18:19,724 ‎Cô rất ngầu khi mở lòng với Lao, ‎với bé gái đó ngày hôm nay. 260 00:18:20,559 --> 00:18:24,563 ‎Thật ra nếu cô muốn ‎tâm sự với tôi thì cứ việc. 261 00:18:24,646 --> 00:18:25,897 ‎Tôi luôn ở đây mà. 262 00:18:26,481 --> 00:18:27,983 ‎Anh có ý đồ gì? 263 00:18:28,066 --> 00:18:29,067 ‎Ý tôi là… 264 00:18:29,776 --> 00:18:30,610 ‎tôi nghĩ… 265 00:18:30,694 --> 00:18:32,154 ‎chúng ta đang kết bạn? 266 00:18:32,654 --> 00:18:36,825 ‎Mấy vụ đó, tâm sự, chia sẻ với nhau, ‎bạn bè vẫn hay làm mà. 267 00:18:42,414 --> 00:18:44,833 ‎Khi tôi lên tám, anh trai tôi mất. 268 00:18:46,168 --> 00:18:48,879 ‎Anh đang săn đuổi Klaus và Veruca… 269 00:18:49,546 --> 00:18:50,630 ‎Chúng giết anh. 270 00:18:51,173 --> 00:18:52,674 ‎Ngay trước mắt tôi. 271 00:18:53,258 --> 00:18:55,468 ‎Tôi sẽ đi tiếp con đường của anh. 272 00:18:55,552 --> 00:18:57,721 ‎Nên tôi không thể làm bạn anh, Po. 273 00:18:57,804 --> 00:19:01,016 ‎Vì nếu phải chọn giữa đại cuộc và anh, 274 00:19:01,099 --> 00:19:02,559 ‎tôi sẽ chọn đại cuộc. 275 00:19:02,642 --> 00:19:03,894 ‎Luôn luôn. 276 00:19:05,896 --> 00:19:07,439 ‎Tôi rất tiếc. 277 00:19:08,773 --> 00:19:10,192 ‎Tôi cũng rất tiếc. 278 00:19:10,275 --> 00:19:12,736 ‎Sư Phụ Rồng! 279 00:19:33,381 --> 00:19:35,175 ‎Lại quân triều đình sao? 280 00:19:35,258 --> 00:19:37,761 ‎Đội tinh nhuệ nhất và bị cấm. 281 00:19:37,844 --> 00:19:41,389 ‎Bọn ta là Cấm Quân Komodo, ‎ngươi đã bị bắt, 282 00:19:41,473 --> 00:19:43,767 ‎Sư Phụ Rồng. 283 00:19:43,850 --> 00:19:48,521 ‎Không có Sư Phụ Rồng nào ở đây cả. ‎Đây là… Sư Phụ Lừa Đảo. 284 00:19:48,605 --> 00:19:49,606 ‎Ngươi đã bị… 285 00:19:50,607 --> 00:19:51,900 ‎ăn quả lừa. 286 00:19:55,070 --> 00:19:58,323 ‎Nào mọi người, tất cả chỉ là hiểu nhầm. 287 00:19:58,406 --> 00:20:02,244 ‎Tôi đang cố cứu cả Trung Hoa. ‎Tôi đang làm bổn phận của mình. 288 00:20:08,833 --> 00:20:11,503 ‎Này! Coi chừng thường dân chứ! 289 00:20:47,372 --> 00:20:48,206 ‎Úi! 290 00:20:56,089 --> 00:20:58,341 ‎Á! 291 00:21:19,696 --> 00:21:21,364 ‎Động vào nhầm người rồi. 292 00:21:21,448 --> 00:21:22,991 ‎Cô ấy là hiệp sĩ đó. 293 00:21:43,845 --> 00:21:44,679 ‎Gươm! 294 00:22:02,906 --> 00:22:03,865 ‎Bỏ đi. 295 00:22:03,948 --> 00:22:05,950 ‎Chúng ta chỉ cần con gấu trúc. 296 00:22:23,718 --> 00:22:26,471 ‎Nếu phải chọn giữa đại cuộc và anh… 297 00:22:31,142 --> 00:22:32,685 ‎Tôi sẽ chọn đại cuộc. 298 00:22:33,520 --> 00:22:34,604 ‎Luôn luôn. 299 00:22:35,897 --> 00:22:36,731 ‎Gươm? 300 00:23:07,929 --> 00:23:11,349 ‎Biên dịch: Kelvin Horrid Tran