1 00:01:02,229 --> 00:01:04,565 Người ta hay nói cứ càng mong lại càng lâu đến. 2 00:01:05,691 --> 00:01:07,109 Nhưng chúng đến muộn quá. 3 00:01:07,109 --> 00:01:10,279 Vài giờ nữa, ngôi nhà này sẽ tràn ngập tinh anh của New York. 4 00:01:10,279 --> 00:01:15,617 Theo tôi thì tinh anh của New York đã ở ngay đây rồi. 5 00:01:16,535 --> 00:01:18,161 Ông làm nhăn váy của tôi mất. 6 00:01:20,998 --> 00:01:22,791 Cảm ơn, ngài đại tá. 7 00:01:27,421 --> 00:01:29,339 Tôi không quan tâm có ai khác đến nữa. 8 00:01:29,923 --> 00:01:33,177 Thật ra, bà Paramore đã trả lời rằng bà ấy rất háo hức. 9 00:01:33,177 --> 00:01:34,970 Nhưng tôi không quan tâm đến ai hết. 10 00:01:35,470 --> 00:01:38,765 Patti à, cả hai cô con gái đều chiến thắng rồi. 11 00:01:38,765 --> 00:01:42,603 Ngay cả báo giới cũng biết tin công tước sẽ đến. 12 00:01:44,396 --> 00:01:46,398 MỘT CÔNG TƯỚC Ở NEW YORK CHUYỆN TÌNH CỦA NĂM 13 00:01:48,066 --> 00:01:52,738 Cháu thật tốt khi bầu bạn với ta lúc Theo đi xa. Cháu có thấy chán không? 14 00:01:53,739 --> 00:01:54,740 Không hề ạ. 15 00:01:54,740 --> 00:01:57,492 Ta thì có. Nói chung thì cháu không bao giờ làm ta chán. 16 00:01:58,285 --> 00:02:00,204 Ta đã hy vọng có thể đổi chủ đề, 17 00:02:00,204 --> 00:02:02,331 nhưng lạ thay là hôm nay cháu không có chuyện xấu hổ gì để kể. 18 00:02:02,331 --> 00:02:07,503 Cháu mệt thôi à. Do thức khuya, bác cũng hiểu mà. 19 00:02:07,503 --> 00:02:09,253 Gần đây thì không, thật không may. 20 00:02:11,131 --> 00:02:13,217 Nhưng đó không phải lý do. Cháu đang yêu à? 21 00:02:15,385 --> 00:02:16,220 Gì ạ? 22 00:02:16,220 --> 00:02:19,264 Mẹ cháu cũng chùng vai như thế sau khi gặp cha cháu. 23 00:02:21,475 --> 00:02:25,020 Chấn thương lúc khiêu vũ, nếu cháu hiểu rõ bà ấy. 24 00:02:25,020 --> 00:02:30,400 Guy, ta hỏi với ý tốt đấy, sao cháu ở đây khi vai cháu bị như vậy? 25 00:02:30,400 --> 00:02:31,485 Cháu đang chờ gì? 26 00:02:32,653 --> 00:02:34,279 Theo là công tước, thật tội nghiệp. 27 00:02:34,279 --> 00:02:37,324 Nó phải mang gánh nặng là chờ đợi một cô gái phù hợp. 28 00:02:37,324 --> 00:02:39,743 Không biết cháu có để ý không, cháu không quan trọng đến thế. 29 00:02:40,536 --> 00:02:41,745 Cảm ơn bác. 30 00:02:41,745 --> 00:02:43,580 Nếu cô ấy phù hợp với cháu, 31 00:02:44,623 --> 00:02:48,585 đừng như cha cháu, lịch sự chờ đợi cuộc đời diễn ra. 32 00:02:48,585 --> 00:02:50,003 Mẹ cháu đã chớp lấy cơ hội. 33 00:02:50,838 --> 00:02:53,090 Khi gặp cha cháu bên cái hồ đó, 34 00:02:53,090 --> 00:02:55,467 bà ấy đã không ngồi yên và hy vọng ông ấy đến với mình. 35 00:02:55,467 --> 00:02:57,678 Bà ấy bày tỏ tình yêu trong một lá thư, 36 00:02:57,678 --> 00:03:00,764 viết ra ngay bên bờ hồ rồi đưa nó cho ông ấy. 37 00:03:00,764 --> 00:03:02,558 Bà của cháu đã rất sốc. 38 00:03:03,058 --> 00:03:08,272 Nhưng cha cháu đã yêu bà ấy suốt cuộc đời. 39 00:03:09,815 --> 00:03:10,816 Tất cả chúng ta đều thế. 40 00:03:12,401 --> 00:03:15,028 Cuộc sống không có tình yêu là cuộc sống nửa vời. 41 00:03:15,529 --> 00:03:18,240 Từ kinh nghiệm tuổi già của ta, Guy, ta bảo đảm với cháu, 42 00:03:18,240 --> 00:03:21,743 cháu còn lâu mới chết và còn lâu mới già. 43 00:03:22,703 --> 00:03:24,037 Giờ thì đưa khoai tây cho ta nào. 44 00:03:28,083 --> 00:03:29,376 - Cảm ơn cháu. - Không có gì ạ. 45 00:03:56,653 --> 00:04:00,657 {\an8}Gửi Nan thân yêu, 46 00:04:03,202 --> 00:04:06,955 Tình cảm tôi dành cho em 47 00:04:10,375 --> 00:04:16,380 không thể giữ kín được nữa 48 00:05:00,717 --> 00:05:02,177 DỰA THEO TIỂU THUYẾT CỦA EDITH WHARTON 49 00:05:11,311 --> 00:05:17,818 KÉN CHỒNG QUÝ TỘC 50 00:05:30,163 --> 00:05:33,959 Ái chà chà, giờ này là mấy giờ rồi nhỉ? 51 00:05:33,959 --> 00:05:36,962 - Ôi, con yêu. Mừng con về nhà. - Chào bố. 52 00:05:36,962 --> 00:05:39,631 Nan. Lại đây, các con của bố. 53 00:05:40,799 --> 00:05:43,177 Bà ấy đang làm điệu nhảy tay vui nhộn à? 54 00:05:43,677 --> 00:05:44,887 Đi đi. 55 00:05:45,596 --> 00:05:47,097 Các con gái của mẹ. 56 00:05:49,016 --> 00:05:51,268 Hai cô con gái của mẹ đã về nhà. 57 00:05:54,897 --> 00:05:56,356 - Đại tá. - Ừ. 58 00:05:57,941 --> 00:06:00,527 Bác St. George. Hân hạnh được làm quen với bác. 59 00:06:00,527 --> 00:06:03,488 Ồ, đây là niềm hân hạnh của chúng tôi. 60 00:06:04,823 --> 00:06:06,700 Tôi phải ôm cậu mới được! 61 00:06:06,700 --> 00:06:08,660 Rất vui được gặp cậu. 62 00:06:09,703 --> 00:06:12,247 Và Jinny đã kiếm cho mình một huân tước. 63 00:06:12,247 --> 00:06:14,666 Nhìn đi nhé, đại lộ Madison! 64 00:06:16,335 --> 00:06:17,669 Đưa bác cầm túi cho. 65 00:06:17,669 --> 00:06:20,214 Khỏi ạ, bọn con không muốn làm phiền. Vậy nên bọn con sẽ ở Grand. 66 00:06:21,924 --> 00:06:23,926 Khách sạn Grand. Thật tuyệt vời. 67 00:06:24,676 --> 00:06:27,346 - Có người muốn nói lời chào. - Mọi người đều ở đây. 68 00:06:28,514 --> 00:06:30,766 - Bác muốn ẵm nó không? - Có chứ. 69 00:06:30,766 --> 00:06:34,686 Bà Testvalley, cả hai con gái tôi đều hạnh phúc và có nơi có chốn, 70 00:06:34,686 --> 00:06:35,938 và tất cả là nhờ bà. 71 00:06:37,147 --> 00:06:38,315 Phải. 72 00:06:38,315 --> 00:06:42,819 Tất nhiên là chúng tôi đã cố hết sức. Nhưng chúng tôi không rành lắm. 73 00:06:42,819 --> 00:06:44,655 Chúng tôi tự mình chọn tất cả đồ nội thất, 74 00:06:44,655 --> 00:06:47,282 và tôi e rằng những bức tranh này không hề cổ chút nào. 75 00:06:48,909 --> 00:06:50,911 - Đó là chim bồ câu trong lồng? - Phải. 76 00:06:50,911 --> 00:06:53,872 Cha mẹ sẽ tổ chức một bữa tiệc có đồ ăn và khách khứa... 77 00:06:53,872 --> 00:06:56,166 Bọn con biết tiệc nghĩa là gì. Tại sao mình lại mở tiệc? 78 00:06:56,166 --> 00:06:57,417 Để chào đón các con về nhà. 79 00:06:57,417 --> 00:07:00,462 Có nhiều người đến lắm, con không hình dung nổi đâu. 80 00:07:00,462 --> 00:07:04,341 Nhà Astor, nhà Clifford. Cả nhà Paramore nữa. 81 00:07:04,341 --> 00:07:06,051 Nhưng sao lại có con chim bồ câu trong lồng? 82 00:07:06,051 --> 00:07:10,180 Bà Cooper-Lockhart có một con diệc. Vì chim đại diện cho sự sang trọng. 83 00:07:10,764 --> 00:07:12,391 Và mẹ phối màu theo chủ đề chim bồ câu. 84 00:07:13,141 --> 00:07:15,394 Xuất sắc. Giờ thì ai muốn đi uống rượu đàn ông 85 00:07:15,394 --> 00:07:19,147 để tránh xa mấy tiếng chíp chíp này nào? Các quý ông. 86 00:07:19,147 --> 00:07:21,692 Các con, nhanh lên. Tất cả cần tắm rửa sạch sẽ. 87 00:07:21,692 --> 00:07:24,236 Em rất xin lỗi. Em không biết sẽ có tiệc... 88 00:07:24,236 --> 00:07:27,364 Không sao, anh tò mò đấy. Liệu mấy con chim có được thả ra không? 89 00:07:28,532 --> 00:07:30,242 Liệu bà gì gì đó có mang con diệc đến không? 90 00:07:31,952 --> 00:07:33,912 Em nghĩ mọi thứ đều có thể xảy ra. 91 00:07:36,039 --> 00:07:40,043 Con yêu, đi nào. Khách sẽ đến bất cứ lúc nào 92 00:07:40,043 --> 00:07:41,837 - và mẹ muốn khoe con với họ. - Tại sao ạ? 93 00:07:42,337 --> 00:07:44,006 Vì mẹ là mẹ con. 94 00:07:48,927 --> 00:07:52,097 Chà, xem ai đang hạ giọng kìa. 95 00:07:52,931 --> 00:07:55,142 Lizzy! 96 00:07:59,771 --> 00:08:01,064 - Lizzy. - Lizzy! 97 00:08:01,064 --> 00:08:03,442 - Tôi nhớ cậu lắm. Chào. - Chào cậu. 98 00:08:03,442 --> 00:08:06,069 - Gặp cậu vui quá! - Dạo này chị sống vui không? 99 00:08:06,069 --> 00:08:08,155 - Hay đúng hơn là chị đang vui vẻ với ai? - Phải đó! 100 00:08:08,155 --> 00:08:10,908 Gã đàn ông may mắn nào giữ chân cậu ở đây xa cách chúng tôi vậy? 101 00:08:10,908 --> 00:08:12,576 Tôi chẳng thèm quan tâm hơn đến bọn con trai và hôn nhân. 102 00:08:12,576 --> 00:08:15,621 Lizzy? Ai cướp mất Lizzy rồi? 103 00:08:17,372 --> 00:08:20,167 Nào, sắp có tiệc rồi. 104 00:08:20,167 --> 00:08:22,211 Tất cả hãy thay đồ đi. 105 00:08:22,794 --> 00:08:24,505 Rất vui khi thấy cậu về nhà. 106 00:08:30,511 --> 00:08:31,929 Các quý ông, ta đi chứ? 107 00:09:08,841 --> 00:09:11,426 Rất xin lỗi. Hình như tôi đã nhờ bà gửi một bức điện tín. 108 00:09:11,426 --> 00:09:13,178 - Vâng, thưa cậu. - Nhưng tôi cần lấy lại nó. 109 00:09:13,679 --> 00:09:15,430 Tôi phải lấy lại nó. Tôi phải lấy... 110 00:09:15,430 --> 00:09:21,436 Họ phải mất một lúc lâu mới gõ xong. Và tôi e là không hề rẻ, vì thư dài lắm. 111 00:09:22,604 --> 00:09:23,605 Phải rồi. 112 00:09:24,773 --> 00:09:28,318 Phải. Đúng là thư rất dài. 113 00:09:31,280 --> 00:09:32,364 Rất cảm ơn bà. 114 00:09:33,615 --> 00:09:34,783 Rất xin lỗi vì... 115 00:09:46,837 --> 00:09:49,131 NEW YORK - ĐÃ THANH TOÁN 116 00:09:52,968 --> 00:09:55,220 {\an8}CÔ ANNABEL ST GEORGE THÀNH PHỐ NEW YORK 117 00:10:04,563 --> 00:10:08,734 Hai vũ công yêu thích của tôi. Hãy chơi thật vui nhé. 118 00:10:14,573 --> 00:10:15,574 Công tước! 119 00:10:16,283 --> 00:10:19,953 Là công tướt hay công tước? 120 00:10:19,953 --> 00:10:23,332 Dù sao thì cậu có rượu rồi nhỉ? Xin lỗi vì không có trà. 121 00:10:25,250 --> 00:10:26,710 Nan sẽ tham gia cùng chúng ta chứ? 122 00:10:27,753 --> 00:10:30,255 Hẳn con bé đang gặp rắc rối ở đâu đó rồi. 123 00:10:30,255 --> 00:10:34,218 Mà làm sao cậu thuyết phục được con bé phóng khoáng đó cưới cậu vậy? 124 00:10:34,718 --> 00:10:37,346 Nó vừa mới biết đi là không ai bắt kịp nó. 125 00:10:37,846 --> 00:10:40,641 Cháu chỉ hy vọng có thể được đi bên cạnh cô ấy. 126 00:10:40,641 --> 00:10:43,644 Hay đấy. Cậu nói rất hay, Nan quả là may mắn. 127 00:10:48,607 --> 00:10:52,819 Bà Paramore, chào bà. Tôi biết rất nhiều người muốn gặp bà. 128 00:10:52,819 --> 00:10:54,613 Chúng tôi làm sao mà bỏ lỡ được. 129 00:10:55,113 --> 00:10:58,075 Tôi thấy cô đã chọn chim bồ câu. 130 00:10:58,075 --> 00:11:02,246 Nhà Astor chỉ có chim hoàng yến ở tiệc và trông không khỏe mạnh lắm. 131 00:11:03,163 --> 00:11:04,581 Chim hoàng yến hay nhà Astor? 132 00:11:05,958 --> 00:11:06,959 Cả hai. 133 00:11:08,168 --> 00:11:12,589 Xin chúc mừng, St. George. Cô đã có bước tiến rất xa. 134 00:11:28,105 --> 00:11:29,106 Nan? 135 00:11:35,904 --> 00:11:36,905 Nan? 136 00:11:38,115 --> 00:11:40,659 Mẹ sẽ đợi ngoài này, nhé? 137 00:11:41,201 --> 00:11:42,786 Nan, em bảo hôm nay em sẽ không làm thế mà. 138 00:11:42,786 --> 00:11:46,957 Giờ em đang thật sự ở trong căn nhà này, em không thể giả vờ được nữa. 139 00:11:47,457 --> 00:11:48,458 Các con. 140 00:11:49,209 --> 00:11:50,252 Các con à. 141 00:11:52,254 --> 00:11:53,797 Mẹ mừng cho hai đứa nó. 142 00:11:54,506 --> 00:11:58,552 Nhưng mẹ thấy mấy con bồ câu hơi quá lố. Cơ mà Patricia không ngại quá khoa trương. 143 00:11:59,344 --> 00:12:01,305 Ở New York thì có ai sợ chứ? 144 00:12:01,305 --> 00:12:02,764 Nhưng nếu là mẹ thì... 145 00:12:03,348 --> 00:12:05,184 - Lizzy, nếu con không... - Làm gia đình thất vọng? 146 00:12:05,184 --> 00:12:06,393 Làm mọi người thất vọng? 147 00:12:06,393 --> 00:12:10,105 Quyết định, vì bất cứ lý do gì, sức khỏe kém hoặc quá hưng phấn, 148 00:12:10,105 --> 00:12:13,734 và tự rời khỏi nơi đó, có thể chúng ta cũng có một bữa tiệc thế này. 149 00:12:15,277 --> 00:12:20,240 Mẹ chỉ muốn nói con là ngôi sao của vũ hội trên cầu thang đó. 150 00:12:20,240 --> 00:12:24,953 Ai cũng nói vậy. Chỉ cần con đồng ý quay lại Anh và thử... 151 00:12:24,953 --> 00:12:27,039 - Gì cơ? - Ồ, phải, chị con từ chối. 152 00:12:27,039 --> 00:12:29,333 Nó gặp nữ hoàng rồi nên giờ nó nghĩ nó cũng là nữ hoàng. 153 00:12:29,333 --> 00:12:31,960 - Có lẽ nếu con gái mẹ... - Dễ tính hơn? 154 00:12:31,960 --> 00:12:33,420 - Nghe lời hơn? - Hấp dẫn hơn! 155 00:12:33,420 --> 00:12:36,215 Đó, các con khiến mẹ phải nói thẳng ra. Mẹ nói rồi đó, hấp dẫn. 156 00:12:37,841 --> 00:12:39,843 - Con phải đi tìm Jinny. - Đợi đã, Lizzy. 157 00:12:41,595 --> 00:12:45,807 Mẹ chỉ muốn nói nếu cả hai đứa cởi mở hơn với mọi việc 158 00:12:45,807 --> 00:12:47,059 thì đây có thể là bữa tiệc của ta. 159 00:12:47,059 --> 00:12:48,602 Vâng. Chỉ khác là không có chim bồ câu, nhỉ? 160 00:12:48,602 --> 00:12:50,354 Lũ bồ câu quả đúng là hơi quá lố. 161 00:12:52,689 --> 00:12:55,526 Trong xã hội lịch sự, ta không thực sự phải uống rượu. 162 00:12:55,526 --> 00:12:58,570 Con tin là mẹ có uống rượu, mẹ à. 163 00:12:58,570 --> 00:13:01,657 Mabel, mẹ đã từng là con gái và nghĩ rằng mẹ biết mọi thứ. 164 00:13:02,157 --> 00:13:05,077 Nhưng e là dần dần ta buộc phải nhận ra mình chẳng biết gì cả. 165 00:13:06,662 --> 00:13:09,373 Khi những người khác quay về Anh, con sẽ ở đây với mẹ. 166 00:13:09,373 --> 00:13:12,209 Cái gì? Không, con không thể. 167 00:13:12,209 --> 00:13:13,919 Mẹ e là nếu Lizzy ở lại đây thì con cũng vậy. 168 00:13:13,919 --> 00:13:16,839 Nếu các con gái của mẹ ở hai châu lục khác nhau thì người ta nói gì? 169 00:13:16,839 --> 00:13:19,258 Chị con đã phá hỏng hết chuyện của mọi người. 170 00:13:23,428 --> 00:13:24,763 Mẹ, xin mẹ đó, em ấy chỉ... 171 00:13:26,598 --> 00:13:27,850 Nan, chuyện gì vậy? 172 00:13:31,979 --> 00:13:33,105 Mọi người đều ở dưới đó. 173 00:13:36,817 --> 00:13:41,697 Con chẳng là gì với mẹ cả. Mẹ chưa bao giờ là mẹ của con. 174 00:13:44,950 --> 00:13:47,995 Mọi điều mẹ nói với con từ bé đến giờ đều là... 175 00:13:47,995 --> 00:13:51,415 Jinny, con xuống nhà đi. 176 00:13:51,415 --> 00:13:53,584 Con rất xin lỗi. Tất cả là lỗi của con. 177 00:13:53,584 --> 00:13:59,506 Không phải lỗi của ai hết. Xuống nhà tận hưởng bữa tiệc đi. 178 00:14:04,011 --> 00:14:07,556 Thẳng lưng. Đầu ngẩng cao. 179 00:14:28,952 --> 00:14:29,953 Xin lỗi! 180 00:14:31,788 --> 00:14:32,789 Xin lỗi. 181 00:14:35,959 --> 00:14:37,044 Hình như chúng ta chưa gặp nhau. 182 00:14:40,506 --> 00:14:43,133 - Elizabeth. Lizzy. - Hân hạnh được gặp. 183 00:14:46,178 --> 00:14:48,096 Anh đây rồi. Em rất xin lỗi. 184 00:14:48,096 --> 00:14:51,099 - Em chỉ vừa... Anh có vui không? - Có. 185 00:14:51,099 --> 00:14:52,893 Anh vừa làm quen với Elizabeth. 186 00:14:53,936 --> 00:14:57,731 Nhưng anh biết Lizzy mà. Cậu ấy đã ở nhà anh và Runnymede. 187 00:15:01,151 --> 00:15:03,153 Dịp cuối tuần ấy có khá nhiều người ở đó. 188 00:15:04,112 --> 00:15:05,113 Tất nhiên, em... 189 00:15:05,113 --> 00:15:06,615 Chúng ta ai cũng chạy lung tung. 190 00:15:06,615 --> 00:15:08,492 Đúng là mọi thứ trôi qua như một cơn gió. 191 00:15:09,368 --> 00:15:10,369 Xin lỗi, tôi chỉ... 192 00:15:12,287 --> 00:15:13,288 Tôi xin lỗi. 193 00:15:22,381 --> 00:15:26,260 Nếu con chưa bao giờ được sinh ra hoặc chưa từng tồn tại... 194 00:15:26,260 --> 00:15:27,386 Làm ơn đừng! 195 00:15:27,386 --> 00:15:31,139 Thì sẽ dễ dàng hơn. Sẽ tốt hơn cho cha mẹ. 196 00:15:32,349 --> 00:15:34,935 Cả nhà chắc hẳn đã thì thầm và huých tay nhau, 197 00:15:34,935 --> 00:15:37,855 và phải ngừng nói chuyện mỗi khi con bước vào phòng. 198 00:15:37,855 --> 00:15:40,065 Chưa bao giờ như thế cả. 199 00:15:40,065 --> 00:15:45,779 Sao mẹ lại nói dối? Mỗi ngày mẹ thức dậy, và mẹ dành cả ngày để nói dối con. 200 00:15:47,781 --> 00:15:52,494 Và rồi ngày hôm sau thức dậy, mẹ lại nói dối con lần nữa. 201 00:15:52,995 --> 00:15:56,874 - Con yêu, chúng ta đã phạm sai lầm. - Mẹ đã phạm sai lầm. 202 00:15:58,458 --> 00:16:00,961 Con không phải con mẹ. Mắt của con không giống mẹ. 203 00:16:00,961 --> 00:16:02,754 Tay của con không giống mẹ. Chân của con không giống mẹ. 204 00:16:02,754 --> 00:16:05,716 Thảo nào khi còn nhỏ con lại thân thiết với cha thế. 205 00:16:06,300 --> 00:16:10,345 Con từng thấy rất có lỗi vì đã thấy vui mừng khi cha về nhà. 206 00:16:11,263 --> 00:16:17,060 Nhưng đó là vì đó là cha con, còn mẹ chẳng là ai cả. Mẹ là người dưng. 207 00:16:18,103 --> 00:16:20,314 - Đợi đã... - Con tưởng về đây sẽ có ích. 208 00:16:21,148 --> 00:16:22,733 Tưởng rằng nếu nói chuyện với mẹ thì sẽ có ích. 209 00:16:24,318 --> 00:16:27,237 Nhưng mẹ chỉ đem con đi khoe khắp New York, và mẹ bắt con nói dối, 210 00:16:27,237 --> 00:16:28,780 và con không thể nhìn mặt mẹ. 211 00:16:28,780 --> 00:16:33,702 Ta chỉ cần bình tĩnh lại. Con yêu, hãy ngồi xuống đi. 212 00:16:34,912 --> 00:16:38,332 Cha con đang tiếp Theo. Ta có thể nói chuyện thôi cũng được. 213 00:16:41,293 --> 00:16:42,711 Và mẹ đang khiến con phải nói dối Theo. 214 00:16:43,629 --> 00:16:45,631 Làm sao anh ấy có thể cưới con khi không biết con là ai? 215 00:16:45,631 --> 00:16:48,759 Khi con còn không biết mình là ai? Cả cuộc đời con là một sự giả dối. 216 00:16:49,676 --> 00:16:50,969 Con cần cho anh ấy biết sự thật. 217 00:16:54,306 --> 00:16:57,768 Nan? 218 00:17:07,486 --> 00:17:08,529 Nan. 219 00:17:11,281 --> 00:17:12,324 Nan! 220 00:17:32,553 --> 00:17:33,929 Bà St. George, tôi có thể... 221 00:17:37,474 --> 00:17:40,143 - Cô đây rồi. Tôi đang định... - Giờ không phải lúc, Lavinia. 222 00:17:44,314 --> 00:17:45,315 Theo. 223 00:17:49,486 --> 00:17:51,071 Bà đây rồi, mẹ của cô dâu 224 00:17:51,071 --> 00:17:53,490 - đẹp nhất mà tôi từng thấy. - Không, thôi đi. Nan đâu rồi? 225 00:17:53,490 --> 00:17:54,950 - Đã đến lúc để... - Tôi phải đi. 226 00:17:55,450 --> 00:17:58,245 Thưa quý vị, chúng tôi biết các bạn đã đau buồn như thế nào 227 00:17:58,245 --> 00:18:00,289 khi bỏ lỡ đám cưới của năm. 228 00:18:00,289 --> 00:18:01,957 Vậy nên, cách tốt nhất kế tiếp 229 00:18:01,957 --> 00:18:05,085 là hãy giúp tôi gửi lời chào đón nồng nhiệt kiểu New York 230 00:18:05,085 --> 00:18:08,338 đến huân tước và phu nhân Seadown. 231 00:18:12,968 --> 00:18:16,263 Nào, phải khiêu vũ ở New York thì mới tính là điệu nhảy đầu tiên. 232 00:18:21,727 --> 00:18:24,688 Ồ, thôi nào. Hãy cho bọn trẻ thấy thế nào mới là khiêu vũ, Patti. 233 00:18:24,688 --> 00:18:26,148 Tracy, tôi phải nói chuyện với ông. 234 00:18:28,567 --> 00:18:29,651 Bỏ tay khỏi người tôi! 235 00:19:02,434 --> 00:19:03,560 Trời ơi, Patti. 236 00:19:03,560 --> 00:19:05,854 Nếu bà không muốn khiêu vũ thì chỉ cần... 237 00:19:08,815 --> 00:19:09,983 Nan biết rồi. 238 00:19:17,533 --> 00:19:19,826 Chắc cha mẹ nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta được... 239 00:19:19,826 --> 00:19:23,872 Được đem đi khoe mẽ? Được giả vờ nhảy điệu đầu tiên? 240 00:19:25,457 --> 00:19:28,752 Anh cho là cũng hợp lý, vì ở Mỹ, mọi thứ đều là sao chép. 241 00:19:36,051 --> 00:19:37,052 Công tước có biết không? 242 00:19:37,845 --> 00:19:39,346 Con bé bảo sẽ kể với cậu ta. 243 00:19:39,346 --> 00:19:41,765 Vậy thì nó quá ngốc. Nó sẽ đánh mất cậu ta. 244 00:19:41,765 --> 00:19:44,726 Một công tước không bao giờ cưới một cô gái như vậy. 245 00:19:44,726 --> 00:19:48,021 - Vậy còn con bé? Còn tôi thì sao? - Được rồi. 246 00:19:50,315 --> 00:19:51,483 Tôi sẽ xử lý. 247 00:19:51,483 --> 00:19:55,112 Lần này không giống hồi xưa mà ông có thể chọc cho con bé cười đâu, Tracy. 248 00:19:55,112 --> 00:19:57,906 Cùng nhau cười nhạo cả thế giới, 249 00:19:57,906 --> 00:20:00,951 cười việc tôi luôn ngớ ngẩn và buồn cười thế nào. 250 00:20:01,994 --> 00:20:03,829 Đây hoàn toàn là lỗi của ông. 251 00:20:03,829 --> 00:20:07,791 Ông có biết chúng tôi đã hy sinh những gì cho cái niềm tin tuyệt đối 252 00:20:07,791 --> 00:20:10,002 là ông muốn làm gì cũng được không? 253 00:20:10,002 --> 00:20:12,379 Phải nói là khi nhìn vào bữa tiệc ngoài kia, 254 00:20:12,379 --> 00:20:14,548 nào là phong lan, thức ăn và nội thất, 255 00:20:14,548 --> 00:20:16,884 tôi thấy đâu có ai phải hy sinh gì đâu. 256 00:20:16,884 --> 00:20:19,595 Tôi cóc quan tâm đến mấy thứ nội thật đó! 257 00:20:19,595 --> 00:20:21,471 Ông đã biến chúng tôi thành những kẻ nói dối! 258 00:20:23,640 --> 00:20:27,853 Tôi đã đấu tranh để giữ gia đình này bên nhau, và tôi sẽ tiếp tục làm thế. 259 00:20:29,396 --> 00:20:32,232 Và nếu mọi chuyện vẫn ổn thì đó là nhờ công sức của tôi. 260 00:20:37,654 --> 00:20:38,655 Anh yêu New York! 261 00:20:38,655 --> 00:20:40,199 New York yêu anh. 262 00:20:41,491 --> 00:20:42,951 Ở đây anh có thể thở được. 263 00:20:44,661 --> 00:20:45,787 Anh cảm thấy tự do. 264 00:20:46,705 --> 00:20:47,956 Giống như... 265 00:20:48,457 --> 00:20:51,043 Giống như khi anh còn nhỏ, anh có thể chạy nhảy khắp nơi 266 00:20:51,043 --> 00:20:52,044 suốt cả ngày 267 00:20:52,628 --> 00:20:54,463 trước khi phải mặc mấy cái quần bó sát. 268 00:20:55,047 --> 00:20:57,466 Em thích anh mặc quần rộng hơn. 269 00:20:58,300 --> 00:21:01,220 Chúa ơi, em có nhớ mấy đêm trước đám cưới không? 270 00:21:01,220 --> 00:21:02,971 Những buổi chiều đó. 271 00:21:02,971 --> 00:21:04,181 Những buổi sáng đó. 272 00:21:05,933 --> 00:21:06,934 Chúng ta có nên... 273 00:21:08,143 --> 00:21:09,686 Trong nhà St. George sao? 274 00:21:10,187 --> 00:21:13,607 Chà, Conchita, đây là nước Mỹ mà. 275 00:21:15,609 --> 00:21:16,777 Vùng đất tự do. 276 00:21:18,362 --> 00:21:19,363 Đi nào. 277 00:21:28,288 --> 00:21:30,374 - Jinny. - Cô đây rồi. 278 00:21:30,374 --> 00:21:33,085 - Chúng tôi muốn nói lời chúc mừng. - Xin chúc mừng. 279 00:21:33,085 --> 00:21:38,048 Cô đã kết hôn với một quý ông người Anh thực sự. Lại còn là huân tước nữa. 280 00:21:38,048 --> 00:21:40,008 - Nghe nói hai người đã... - Cưới chui! 281 00:21:41,635 --> 00:21:44,388 - Lãng mạn quá. - Thật tuyệt vời. 282 00:21:44,388 --> 00:21:48,100 Vậy nước Anh thế nào? Cô có sống trong cung điện không? 283 00:21:48,100 --> 00:21:49,893 Có thật là mọi thứ đều cũ kĩ không? 284 00:21:49,893 --> 00:21:53,981 Đúng thế, nhưng nó cổ và đẹp, chứ không phải cũ và bẩn thỉu. 285 00:21:53,981 --> 00:21:56,608 Các huân tước và phu nhân có thẩm mỹ tinh tế lắm. 286 00:21:56,608 --> 00:21:59,111 Tôi luôn biết Jinny sẽ tiến xa mà. 287 00:21:59,903 --> 00:22:02,281 - Nếu không nói ra thì tôi có nghĩ thế. - Đúng thế. 288 00:22:02,281 --> 00:22:06,660 - Tôi cũng vậy. - Chiếc váy đó thật thanh lịch, Jinny à. 289 00:22:06,660 --> 00:22:09,705 Thật thanh lịch. 290 00:22:11,164 --> 00:22:13,625 Phải, tôi tin là tôi đã nói thế rồi. 291 00:22:23,760 --> 00:22:26,513 Lizzy, chị đang muốn làm gì vậy? 292 00:22:26,513 --> 00:22:28,891 Nếu ta phải ở lại đây với mẹ, em sẽ chết mất. 293 00:22:28,891 --> 00:22:30,184 Em sẽ không chết đâu. 294 00:22:30,184 --> 00:22:31,768 Sao chị biết được? Có thể đấy. 295 00:22:32,477 --> 00:22:35,981 - Những điều này từng rất quen thuộc và... - An toàn. 296 00:22:37,191 --> 00:22:41,403 - Đúng. Còn giờ thì... - Đã khác rồi. 297 00:22:46,158 --> 00:22:48,243 Vẫn là vì Seadown đã chọn cậu ấy sao? 298 00:22:51,663 --> 00:22:55,834 Mabel, em giống mẹ nhiều hơn em nghĩ đấy, 299 00:22:55,834 --> 00:22:59,922 vì em chẳng biết gì cả. 300 00:23:18,357 --> 00:23:19,650 CỬA TRƯỚC 301 00:23:28,116 --> 00:23:31,078 - Hãy kể cho chúng tôi nghe về... - Lâu đài lớn của ngài. 302 00:23:32,621 --> 00:23:35,123 - Nó không hẳn là lâu đài. - Thế nó gọi là gì? 303 00:23:35,707 --> 00:23:38,502 Lâu đài... Tintagel. 304 00:23:41,713 --> 00:23:44,341 Tôi cá là St. George không thể ngờ mình lại may mắn như vậy. 305 00:23:44,341 --> 00:23:49,513 Nhìn xung quanh đi. Thật quê mùa nhỉ? Cái thứ trọc phú mới nổi này ấy? 306 00:23:51,515 --> 00:23:54,101 Có thể nói nước Mỹ toàn là trọc phú mới nổi thôi. 307 00:23:55,435 --> 00:23:57,437 Xin lỗi, tôi phải đi tìm vị hôn thê. 308 00:24:19,668 --> 00:24:20,752 BẢO MẬT 309 00:24:20,752 --> 00:24:23,005 NGƯỜI GỬI - ANH GUY THWARTE 310 00:24:51,992 --> 00:24:55,037 Nếu tìm thấy hóa đơn nào con muốn thanh toán thì cứ tự nhiên. 311 00:24:55,037 --> 00:24:58,081 - Cứ tự nhiên. - Jinny bảo với con là có thư. 312 00:25:04,713 --> 00:25:08,967 Buồn cười là khi ta già đi, những câu chuyện tưởng đã chôn vùi từ lâu... 313 00:25:09,718 --> 00:25:14,348 Chúng lại ngóc đầu lên và không phải lúc nào chúng cũng khiến ta dễ chịu. 314 00:25:14,890 --> 00:25:16,517 Nó khiến cha cảm thấy thế nào? 315 00:25:17,142 --> 00:25:21,855 Muốn cha nói về cảm xúc của mình à? Chà, con giống mẹ con đấy. 316 00:25:28,862 --> 00:25:30,155 Con muốn biết sự thật? 317 00:25:31,573 --> 00:25:32,574 Già. 318 00:25:33,742 --> 00:25:36,078 Cha cảm thấy mình già, Nan. 319 00:25:36,912 --> 00:25:38,622 Khi còn trẻ thì ta không hề cảm thấy thế, cha biết. 320 00:25:38,622 --> 00:25:40,958 Nhưng cái cảm giác khi con vừa chạy vừa cười 321 00:25:41,667 --> 00:25:43,919 và khiêu vũ với bạn bè, con... 322 00:25:45,546 --> 00:25:46,630 Một ngày nào đó... 323 00:25:49,341 --> 00:25:51,385 con sẽ làm bất cứ gì để có lại cảm giác đó. 324 00:25:52,094 --> 00:25:53,303 Cứ hỏi bất cứ ai ở tuổi cha, 325 00:25:53,303 --> 00:25:56,807 tất cả chỉ giả vờ làm người lớn thôi. 326 00:25:59,977 --> 00:26:02,020 Khi thắt lưng của con bật ra, 327 00:26:02,020 --> 00:26:04,398 tóc trên đầu thưa đi, 328 00:26:04,398 --> 00:26:08,360 đột nhiên một cô gái xinh đẹp mỉm cười với con và bật cười khi con nói đùa... 329 00:26:08,360 --> 00:26:11,238 Chà, làm sao trách được đàn ông nếu họ để ý chứ. 330 00:26:11,238 --> 00:26:13,365 Chết tiệt, cô ấy muốn mình để ý mà. 331 00:26:14,074 --> 00:26:15,200 Và trong khi đó, đúng thế, 332 00:26:15,200 --> 00:26:18,287 mẹ con vẫn là người phụ nữ xinh đẹp nhất nước này, 333 00:26:18,287 --> 00:26:24,251 nhưng bà ấy có khi mệt mỏi và cáu kỉnh. Vì vậy, thỉnh thoảng... 334 00:26:24,251 --> 00:26:27,129 Bà ấy đang ở đâu? Mẹ ruột của con ấy. 335 00:26:30,215 --> 00:26:31,466 Ôi, con yêu... 336 00:26:33,510 --> 00:26:37,639 Gia đình cô ấy báo là cô ấy đã qua đời không lâu sau khi sinh con. 337 00:26:40,851 --> 00:26:41,852 Bà ấy là ai? 338 00:26:46,315 --> 00:26:47,316 Chúng ta... 339 00:26:48,108 --> 00:26:49,193 Cô ấy... 340 00:26:52,279 --> 00:26:54,198 Chuyện xảy ra lâu rồi. Và... 341 00:26:54,198 --> 00:26:55,407 Bà ấy trông như thế nào? 342 00:26:57,284 --> 00:26:59,369 Hẳn là rất xinh đẹp. 343 00:26:59,369 --> 00:27:01,371 Cái đó thì cha có thể nói được, bởi vì... 344 00:27:01,371 --> 00:27:05,125 Cứ nhìn con mà xem. 345 00:27:07,336 --> 00:27:08,545 Bà ấy tên gì? 346 00:27:15,886 --> 00:27:17,846 Bố không nhìn rõ cô ấy, Nan à. 347 00:27:23,894 --> 00:27:25,312 Nan. 348 00:27:34,321 --> 00:27:40,285 Khi ở xa New York và mẹ, tôi thấy thoải mái hơn nhiều. 349 00:27:40,285 --> 00:27:41,703 Hẳn là thế. 350 00:27:42,329 --> 00:27:45,624 Và tất nhiên, tôi không hề nhớ cô. 351 00:27:47,918 --> 00:27:49,169 Thế... 352 00:27:49,837 --> 00:27:54,091 ở Anh có ai như chúng ta không? 353 00:27:55,175 --> 00:27:56,218 Giống cô ấy? 354 00:27:58,303 --> 00:28:00,097 Ồ, cô nên gặp tất cả bọn họ. 355 00:28:02,266 --> 00:28:04,268 Chẳng có ai giống tôi cả. 356 00:28:40,846 --> 00:28:41,805 Cảm ơn. 357 00:28:57,946 --> 00:28:58,947 ĐÃ NHẬN 358 00:29:01,074 --> 00:29:02,576 Gửi Nan thân yêu, 359 00:29:03,869 --> 00:29:06,538 tình cảm tôi dành cho em không thể giữ kín được nữa. 360 00:29:08,081 --> 00:29:11,043 Tôi yếu đuối. Và bối rối. 361 00:29:11,752 --> 00:29:15,088 Nhưng Nan, tình yêu tôi dành cho em thì không hề như thế. 362 00:29:18,509 --> 00:29:20,469 Vậy mẹ đã nói gì? 363 00:29:21,720 --> 00:29:25,432 Em đã nói chuyện với cả hai. Mẹ không chịu nói, cha không chịu nghe. 364 00:29:27,309 --> 00:29:31,563 Cha nói các cô gái xinh đẹp hay liếc mắt đưa tình và mong ông để ý. 365 00:29:32,314 --> 00:29:33,690 Và không thể trách ông được. 366 00:29:34,691 --> 00:29:36,652 Làm sao mẹ có thể chịu đựng được chứ? 367 00:29:37,402 --> 00:29:40,572 Chị nghĩ mẹ chỉ biết ngoảnh mặt làm ngơ. 368 00:29:41,615 --> 00:29:43,700 Có lẽ cuộc hôn nhân nào cũng sẽ thành ra thế. 369 00:29:44,868 --> 00:29:48,163 Cha thì vô phương cứu chữa rồi. 370 00:29:49,122 --> 00:29:52,793 Nhưng Nan, mẹ, mẹ của chúng ta, bà ấy... 371 00:29:53,752 --> 00:29:55,879 vô cùng yêu thương em. 372 00:29:58,173 --> 00:29:59,633 Đừng xụ mặt nữa, cưng à. 373 00:30:26,076 --> 00:30:29,162 BÁO 374 00:30:30,747 --> 00:30:32,499 CÔNG TƯỚC ANH CƯỚI CÔ DÂU NEW YORK 375 00:30:33,584 --> 00:30:35,127 {\an8}CÔ GÁI SARATOGA CƯỚI CÔNG TƯỚC ANH 376 00:30:36,211 --> 00:30:39,464 CÔNG TƯỚC - KẾT HÔN - NỮ CÔNG TƯỚC 377 00:30:46,013 --> 00:30:47,431 Bà phải dự tiệc. 378 00:30:49,099 --> 00:30:50,642 Cứ như thể tôi là con người thực sự. 379 00:30:52,102 --> 00:30:54,980 - Minnie đang... - Ngủ ngon lành trên lầu. 380 00:30:59,026 --> 00:31:00,611 Ở đây, anh ấy thật vô tư. 381 00:31:00,611 --> 00:31:03,405 Mấy đứa trẻ đó không ai vô tư được đâu. 382 00:31:08,827 --> 00:31:12,456 Lớn lên trong gia đình Brightlingsea thì e rằng điều đó là không thể. 383 00:31:13,332 --> 00:31:14,333 Họ sẽ bị... 384 00:31:16,210 --> 00:31:17,753 bóp nghẹt. 385 00:31:22,549 --> 00:31:24,343 Chúng ta phải tránh xa gia đình anh ấy. 386 00:31:27,095 --> 00:31:28,889 Phu nhân Marable, tôi xin được nói, 387 00:31:28,889 --> 00:31:32,851 Huân tước Richard là người Anh, con cả và là một huân tước. 388 00:31:34,186 --> 00:31:37,898 Ừ, nhưng hãy nhìn anh ấy đi. Tại sao anh ấy lại không chọn cuộc sống này chứ? 389 00:31:38,690 --> 00:31:42,194 Có lẽ khi ở nhà, ngài ấy không thấy vậy, nhưng ở Anh, ngài ấy có quyền lực. 390 00:31:43,904 --> 00:31:47,199 Không một người Anh nào lại bỏ quyền lực mà chọn tự do. 391 00:32:14,810 --> 00:32:16,436 Con đã ăn gì chưa? 392 00:32:45,299 --> 00:32:47,134 Con đã đúng, tất nhiên. 393 00:32:49,136 --> 00:32:50,846 Mẹ đã phạm sai lầm. Rất nhiều. 394 00:32:51,972 --> 00:32:54,266 Nhưng làm gì có người mẹ nào bảo mình chưa từng làm sai. 395 00:32:55,350 --> 00:32:58,103 Và mẹ đã làm hết sức mình. Thật đó. 396 00:32:59,730 --> 00:33:01,732 Có lẽ mẹ đã không sinh ra con. 397 00:33:05,152 --> 00:33:10,449 Nhưng từ khi thấy con, mẹ thề là trong tim mẹ đã có con. 398 00:33:21,835 --> 00:33:23,337 Ngày con đến với mẹ 399 00:33:25,172 --> 00:33:29,843 là ngày tuyệt vời nhất và khó khăn nhất trong cuộc đời mẹ. 400 00:33:33,472 --> 00:33:35,724 Trái tin mẹ tan nát vì cha con. 401 00:33:38,519 --> 00:33:42,189 Nhưng trái tim già cỗi này của mẹ không biết điều gì sắp đến. 402 00:33:44,191 --> 00:33:48,111 Với đôi mắt và những ngón tay nhỏ của con. 403 00:33:48,820 --> 00:33:52,324 Và đùi của con nữa, mẹ có thể nắm trọn bàn tay. 404 00:33:54,660 --> 00:33:56,787 Đừng nói mắt con không giống mẹ, 405 00:33:58,121 --> 00:34:01,792 vì mẹ đã nhìn chằm chằm vào đó đêm này qua đêm khác khi con không chịu ngủ yên. 406 00:34:03,919 --> 00:34:08,422 Và những ngón tay của con là của mẹ, vì mẹ đã hôn chúng nhiều lần. 407 00:34:09,882 --> 00:34:11,552 Con nép vào trái tim mẹ 408 00:34:11,552 --> 00:34:17,558 và làm cho nó lớn hơn, tươi sáng hơn và quan trọng hơn nhiều. 409 00:34:20,435 --> 00:34:23,105 Khi con cao từng này và muốn leo cây, 410 00:34:23,105 --> 00:34:25,023 điều mà con luôn muốn làm... 411 00:34:26,608 --> 00:34:29,485 mẹ thường quay lưng lại để con không thấy mẹ đang sợ hãi. 412 00:34:30,779 --> 00:34:34,283 - Nhưng mẹ sợ thật ư? - Con hỏi thật đấy à? 413 00:34:34,949 --> 00:34:37,953 Mẹ là một người mẹ và một người phụ nữ. 414 00:34:37,953 --> 00:34:42,081 Và cả hai điều đó ngày nào cũng đều là chuyện đáng sợ. 415 00:34:43,375 --> 00:34:47,295 Nhưng mẹ không muốn con nhìn ra là mẹ đang lo sợ cho con. 416 00:34:48,213 --> 00:34:50,382 Mẹ muốn con không sợ hãi gì cả. 417 00:34:52,134 --> 00:34:54,094 Nếu con biết, nếu cha mẹ kể cho con nghe, 418 00:34:55,971 --> 00:34:57,723 con sẽ là Nan có một bí mật. 419 00:34:59,266 --> 00:35:01,852 Nan có những hoài nghi. Nan cảm thấy khác biệt. 420 00:35:03,729 --> 00:35:06,356 Và mẹ chỉ muốn con là Nan thôi. 421 00:35:06,982 --> 00:35:10,736 Và có lẽ điều đó sai, nhưng chuyện đến đâu mẹ tính đến đó. 422 00:35:11,778 --> 00:35:13,780 Cha nói rằng tất cả mọi người trên thế giới này 423 00:35:13,780 --> 00:35:15,949 đều giả vờ là người trưởng thành. 424 00:35:16,700 --> 00:35:18,202 Và dĩ nhiên ông ấy nói đúng. 425 00:35:19,494 --> 00:35:22,414 Mặc dù một số người đang giả vờ nhiều hơn người khác một chút. 426 00:35:23,665 --> 00:35:25,083 Và con yêu, về phần Theo... 427 00:35:26,668 --> 00:35:28,462 Có thể đó là sự dối trá, 428 00:35:28,462 --> 00:35:32,216 thậm chí có thể bị gọi là nói dối nếu con tra từ điển, nhưng... 429 00:35:34,551 --> 00:35:35,677 con sẽ mất cậu ấy. 430 00:35:37,012 --> 00:35:40,265 Và mẹ không nghĩ đó là lời nói dối khi ta bảo vệ người mình yêu thương. 431 00:35:40,265 --> 00:35:43,602 Quay lưng lại để che giấu rằng con sợ hãi cũng không sao mà. 432 00:35:44,144 --> 00:35:48,023 Nhưng Theo là người thành thật. Không giống bố. 433 00:35:49,191 --> 00:35:50,984 Có lẽ mẹ có thể tiếp tục nói dối, 434 00:35:50,984 --> 00:35:53,237 - và mẹ hài lòng với điều đó, nhưng... - Mẹ không hài lòng. 435 00:35:55,030 --> 00:35:57,407 Và con yêu, mẹ cần con và Jinny biết điều đó. 436 00:35:58,283 --> 00:36:00,702 Mẹ không hài lòng chút nào cả. 437 00:36:04,581 --> 00:36:05,707 Nhưng đó là quyết định của mẹ. 438 00:36:07,876 --> 00:36:10,045 Con muốn nhiều hơn một cuộc đời đầy dối trá. 439 00:36:11,755 --> 00:36:16,051 Và con biết mẹ đã phải quay lưng lại để con dũng cảm, mà giờ con dũng cảm rồi. 440 00:36:19,346 --> 00:36:23,767 Đa phần là thế. Và mẹ vẫn quay lưng lại. 441 00:37:27,414 --> 00:37:31,835 Cuối cùng con cũng ra, con gái bố. 442 00:37:33,420 --> 00:37:38,050 Giờ ta đã có công tước và "nàng công tước". 443 00:37:39,051 --> 00:37:43,222 Cả hai cần phải nhảy một điệu. Nào, mọi người chờ đủ lâu rồi. 444 00:37:52,564 --> 00:37:55,609 Đại tá, điều gì khiến ông nghĩ 445 00:37:55,609 --> 00:37:58,195 đám trẻ này muốn ở gần những người già như chúng ta à? 446 00:37:58,195 --> 00:38:01,073 Chúng còn trẻ và đang yêu. Ông phải nhớ điều đó. 447 00:38:02,658 --> 00:38:06,119 Thôi nào, mọi người, đây là một bữa tiệc New York cơ mà. 448 00:38:36,692 --> 00:38:37,860 Nan sẽ kể với cậu ta. 449 00:38:40,863 --> 00:38:43,198 Và tôi nghĩ con bé hoàn toàn đúng. 450 00:38:53,417 --> 00:38:55,752 Theo, chậm lại đi. 451 00:38:59,047 --> 00:39:02,176 Anh có sao không? Đã có chuyện gì à? 452 00:39:14,646 --> 00:39:17,524 Anh yêu em, Nan. 453 00:39:20,527 --> 00:39:21,528 Em có muốn anh không? 454 00:39:23,989 --> 00:39:25,407 Em có muốn anh không? 455 00:39:28,118 --> 00:39:29,411 Anh muốn em nói ra. 456 00:39:30,537 --> 00:39:33,165 Có. Em muốn có anh. 457 00:39:56,438 --> 00:39:57,648 Lại đây. 458 00:40:04,821 --> 00:40:07,699 - Tôi nhớ cậu quá. - Thật kinh khủng nhỉ? 459 00:40:08,575 --> 00:40:14,373 Nghe này, tôi muốn... Bạn yêu, cuộc sống hôn nhân thế nào? 460 00:40:16,083 --> 00:40:18,085 Ý tôi là tôi hạnh phúc. 461 00:40:18,085 --> 00:40:20,504 Khi ở bên nhau, khi chỉ có hai chúng tôi, 462 00:40:20,504 --> 00:40:23,590 - anh ấy chỉ biết chăm sóc tôi. - Tôi rất mừng. 463 00:40:23,590 --> 00:40:25,759 - Anh ấy đối xử với tôi như... - Như một quý cô? 464 00:40:25,759 --> 00:40:27,052 - Tất nhiên rồi. - Thật vậy sao? 465 00:40:27,052 --> 00:40:30,973 Tất nhiên. Nhìn này, tôi là Phu nhân Seadown. 466 00:40:44,152 --> 00:40:47,406 Em lại bỏ anh một mình. 467 00:40:47,406 --> 00:40:49,408 Em biết, em rất xin lỗi. Em chỉ đang hàn huyên... 468 00:40:49,408 --> 00:40:51,535 Trong nhà em cùng gia đình em, 469 00:40:51,535 --> 00:40:54,413 những người mà anh nhận ra là chẳng dễ nói chuyện chút nào. 470 00:40:58,917 --> 00:41:02,045 Anh bắt đầu cảm thấy sự chú ý của họ, họ liên tục nhắc đến việc anh là ai. 471 00:41:02,045 --> 00:41:04,131 Có phải em chỉ cưới anh vì tước vị không? 472 00:41:05,382 --> 00:41:09,261 Không, tất nhiên là không. Em yêu anh. 473 00:41:09,761 --> 00:41:12,639 Bữa tiệc này là sự sỉ nhục với anh. Sỉ nhục. 474 00:41:13,515 --> 00:41:15,058 Toàn bộ sự kiện thô tục này, 475 00:41:15,058 --> 00:41:17,895 tổ chức nhân danh chúng ta, nhưng lại là sự phô bày ghê tởm cái gu thẩm mỹ tồi tệ. 476 00:41:17,895 --> 00:41:20,189 Anh đã nghĩ xứng đáng được tôn trọng hơn. 477 00:41:21,565 --> 00:41:24,276 - Em không hiểu. - Từ em, vợ anh, 478 00:41:25,319 --> 00:41:26,320 và cả từ mẹ em nữa. 479 00:41:27,112 --> 00:41:30,032 Đây là cách bà ta giới thiệu con rể mới của mình 480 00:41:30,032 --> 00:41:33,952 với New York, khoe khoang anh và tước hiệu của anh. Đó là sự hạ thấp phẩm giá. 481 00:41:34,578 --> 00:41:38,081 Không, anh hoàn toàn đúng. Em rất xin lỗi. 482 00:41:38,081 --> 00:41:41,168 Anh không vui chút nào khi nói rằng mẹ em phải xin lỗi. 483 00:41:43,504 --> 00:41:46,173 Vì bữa tiệc. Vì điệu nhảy đầu tiên kỳ dị. 484 00:41:46,173 --> 00:41:49,009 Vì màn kịch mà ta vừa chứng kiến. Bà ấy nên nói lời xin lỗi. 485 00:41:50,886 --> 00:41:53,597 Chắc anh không thật sự muốn bà ấy xin lỗi chứ? 486 00:41:54,181 --> 00:41:55,933 Anh sẽ không bảo em phải làm gì, Virginia. 487 00:42:06,652 --> 00:42:07,819 Theo. 488 00:42:09,655 --> 00:42:12,574 Trước khi ta vào trong, em muốn nói với anh điều này. 489 00:42:15,118 --> 00:42:20,249 - Em vốn muốn nói... - Em có hạnh phúc không? Với anh ấy. 490 00:42:20,958 --> 00:42:22,292 Tất nhiên rồi. 491 00:42:22,292 --> 00:42:24,711 Vậy thì đừng nói gì có thể phá hỏng điều đó. 492 00:42:28,340 --> 00:42:29,341 Thật sao? 493 00:42:30,843 --> 00:42:32,052 Chúng ta hãy sớm kết hôn. 494 00:42:33,804 --> 00:42:34,930 Thế có được không? 495 00:43:07,880 --> 00:43:08,881 Mẹ. 496 00:43:10,757 --> 00:43:15,179 Bữa tiệc này, toàn bộ sự kiện này, cả buổi chiều nay, nó là... 497 00:43:22,728 --> 00:43:25,272 Sự thể hiện lòe loẹt cái gu thẩm mỹ tồi tệ của mẹ. 498 00:43:29,610 --> 00:43:32,321 Mẹ đã đến Anh, nên hẳn mẹ biết cách cư xử. 499 00:43:32,321 --> 00:43:34,072 Nhưng con e rằng James xứng đáng được tôn trọng hơn. 500 00:43:35,616 --> 00:43:39,036 Mẹ đã làm anh ấy xấu hổ, và làm con xấu hổ. 501 00:43:39,036 --> 00:43:43,957 Vì vậy, con sẽ rất cảm kích nếu mẹ xin lỗi. 502 00:43:43,957 --> 00:43:46,376 Jinny, em yêu, em làm sao thế? 503 00:43:48,128 --> 00:43:50,255 Anh nghĩ ta nên mời mọi người nhảy lần nữa, đúng không? 504 00:43:50,255 --> 00:43:55,052 Phu nhân St. George, con không biết cảm ơn sao cho đủ về bữa tiệc này. 505 00:43:55,719 --> 00:43:58,472 Mẹ đã khiến con và vợ mình cảm thấy được chào đón. 506 00:43:59,556 --> 00:44:03,393 Dĩ nhiên là được chào đón rồi. Đây là nhà của Jinny mà. 507 00:44:05,896 --> 00:44:08,857 Có lẽ việc vượt biển đã khiến chị khó chịu. 508 00:44:10,400 --> 00:44:11,527 Trên thực tế, mục đích 509 00:44:11,527 --> 00:44:14,530 của bữa tiệc này và toàn bộ cuộc sống của chúng ta là tìm kiếm hạnh phúc. 510 00:44:19,201 --> 00:44:20,619 Em sẽ sớm trở thành nữ công tước 511 00:44:21,370 --> 00:44:24,581 và có thể gặp hoàng tộc ở mọi cấp bậc. 512 00:44:24,581 --> 00:44:27,417 Nhưng em nghĩ em sẽ không hề thấy ấn tượng với họ, 513 00:44:27,417 --> 00:44:31,004 bởi vì mẹ của chúng ta... 514 00:44:34,716 --> 00:44:37,928 Mẹ em là một nữ hoàng. 515 00:44:51,608 --> 00:44:53,318 Thẳng lưng. Ngẩng cao đầu. 516 00:45:03,537 --> 00:45:04,997 Tất nhiên là con nói đúng, Jinny. 517 00:45:06,039 --> 00:45:09,251 Mọi thứ về bữa tiệc này đều vô duyên và kém tinh tế. 518 00:45:10,669 --> 00:45:13,922 Thật ra, điều duy nhất khiến mẹ tự hào trong căn phòng này chính là các con. 519 00:45:15,924 --> 00:45:17,092 Cả hai con. 520 00:45:18,218 --> 00:45:19,887 Nhưng mẹ sẽ dành lời xin lỗi và sự xấu hổ của mình 521 00:45:19,887 --> 00:45:23,140 cho những năm tháng mẹ quan tâm đến suy nghĩ của người khác về mình. 522 00:45:23,891 --> 00:45:27,769 Và có lẽ là một đêm ở Saratoga khi mẹ trèo tường 523 00:45:27,769 --> 00:45:30,480 và vô tình để thị trưởng thấy cái quần nhỏ đẹp thứ hai của mình. 524 00:45:32,733 --> 00:45:37,696 Lavinia, tôi tin rằng bữa tiệc này không xứng với chúng ta. 525 00:45:37,696 --> 00:45:40,282 - Nhưng đây là tiệc của cô mà. - Chúng ta sẽ bước ra khỏi phòng. 526 00:45:40,282 --> 00:45:41,491 - Ừ. - Cứ... 527 00:45:51,293 --> 00:45:53,504 Cô có cho rằng mọi chuyện sẽ ổn không, Lavinia? 528 00:45:53,504 --> 00:45:55,422 Không biết. Không rõ nữa. 529 00:45:59,551 --> 00:46:02,262 Tôi tin Tracy không phải lúc nào cũng là người tốt. 530 00:46:02,262 --> 00:46:05,849 Họ hiếm khi tốt lắm. Ta có thể làm gì chứ? 531 00:46:08,936 --> 00:46:11,063 Chỉ có thể cố hết sức làm người trưởng thành thôi. 532 00:46:28,455 --> 00:46:31,458 Anh không thể chuyển đến New York. 533 00:46:32,167 --> 00:46:36,505 Tại sao không? Đi mà, Dicky. Chúng ta có thể ở lại đây. 534 00:46:37,089 --> 00:46:40,008 Em không thể ở trong ngôi nhà đó. Em không thể sống được. 535 00:46:41,593 --> 00:46:44,304 Và em sẽ không để Minnie bị gia đình anh bóp nghẹt. 536 00:46:49,601 --> 00:46:51,520 Anh đã quyết định anh không có lựa chọn, và điều đó thì tùy anh thôi. 537 00:46:51,520 --> 00:46:53,146 Nhưng em có lựa chọn. 538 00:46:57,901 --> 00:47:00,112 Em chỉ cần quyết định nên chọn cái nào thôi. 539 00:47:34,646 --> 00:47:40,736 Mẹ ơi, con sẽ quay lại Anh với các bạn. Để được ở bên Jinny. 540 00:47:42,321 --> 00:47:46,366 Tìm cho mình một người chồng, nếu có thể. Và Mabel có thể đi cùng con. 541 00:47:46,366 --> 00:47:48,660 Ôi, Lizzy, có thế chứ. 542 00:47:50,329 --> 00:47:51,705 Mẹ tin ở con. Thật đó. 543 00:47:53,582 --> 00:47:55,417 - Cảm ơn chị. - Tất nhiên rồi. 544 00:47:57,961 --> 00:48:01,548 Vậy, Nữ công tước Nan, khi nào chúng ta quay lại Anh? 545 00:48:02,257 --> 00:48:04,384 Ôi, Lizzy, tạ ơn Chúa. 546 00:48:05,719 --> 00:48:06,970 Mẹ ơi, khi nãy... 547 00:48:08,055 --> 00:48:11,266 Con ổn chứ, Mabel? Ổn không con? 548 00:48:12,851 --> 00:48:15,604 - Mẹ muốn các con mẹ sống yên ổn. - Vâng, rất ổn ạ. 549 00:48:16,230 --> 00:48:17,981 Nhưng mẹ ơi, nghe này. Lúc ở trên lầu... 550 00:48:17,981 --> 00:48:21,860 Mabel, quàng khăn choàng cho tử tế, và thế là xong. 551 00:48:21,860 --> 00:48:26,156 Làm sao tìm được chồng cho con nếu con chỉ quấn nửa chiếc khăn choàng? 552 00:49:42,441 --> 00:49:44,443 Vậy là Nan đã không kể với cậu ta? 553 00:49:44,443 --> 00:49:46,361 Gia đình mình vẫn có một công tước? 554 00:49:53,577 --> 00:49:57,831 Tôi không thể làm vậy nữa, Tracy. Kết thúc rồi. 555 00:50:02,461 --> 00:50:05,547 Bà thật sự nghĩ nếu bà bỏ đi thì người ta sẽ quan tâm đến bà sao? 556 00:50:05,547 --> 00:50:07,966 Hoặc thậm chí là mở cửa cho bà? 557 00:50:08,467 --> 00:50:10,802 Lúc ở Saratoga còn chẳng có ai chấp nhận bà, Patti. 558 00:50:12,137 --> 00:50:15,557 Và bà biết bà ngốc cỡ nào mà. 559 00:50:18,727 --> 00:50:19,895 Bà không sống nổi đâu. 560 00:51:11,530 --> 00:51:16,201 Tất nhiên con bé đã hỏi về mẹ nó. Mẹ ruột của nó. 561 00:51:20,497 --> 00:51:21,999 Ông không cho nó biết sự thật chứ? 562 00:51:22,958 --> 00:51:26,420 Tất nhiên là không rồi. Bà nghĩ tôi là loại người gì chứ? 563 00:52:37,157 --> 00:52:39,159 Biên dịch: Gió