1 00:01:10,779 --> 00:01:13,198 Anh tuyên bố chúng ta chiến thắng. Đồng chiến thắng. 2 00:01:13,198 --> 00:01:15,534 Đồng vô địch môn ném tuyết. 3 00:01:15,534 --> 00:01:19,079 - Xem ai đến này. - Vâng. Tôi đến rồi đây. 4 00:01:19,580 --> 00:01:20,622 Thưa công tước. 5 00:01:20,622 --> 00:01:24,626 Rất vui vì cô đến được. Và cô đến cùng... 6 00:01:25,502 --> 00:01:29,339 Cuối cùng người pha trò cũng đến. Tôi thấy là Guy đang chăm sóc cô. 7 00:01:29,339 --> 00:01:31,175 Chúng tôi chăm sóc cho nhau. 8 00:01:31,842 --> 00:01:33,177 Chào mừng cả hai. 9 00:01:34,136 --> 00:01:35,304 Mẹ có biết cô ở đây không? 10 00:01:47,399 --> 00:01:49,651 Cảm ơn cô đã chăm sóc phù rể của tôi. 11 00:01:50,986 --> 00:01:52,237 Là tôi đấy à? 12 00:01:52,237 --> 00:01:53,780 Chà, tôi hy vọng thế. 13 00:01:53,780 --> 00:01:55,866 Còn ai khác nữa chứ? Mẹ tôi mà mặc áo đuôi tôm ư? 14 00:01:57,743 --> 00:01:59,912 Lại đây nào. Cảm ơn. 15 00:02:01,246 --> 00:02:05,417 Phải rồi. Đêm Giáng sinh mà. Hãy ở bên những người ta yêu thương nhất. 16 00:02:47,709 --> 00:02:49,378 DỰA THEO TIỂU THUYẾT CỦA EDITH WHARTON 17 00:02:57,719 --> 00:03:04,226 KÉN CHỒNG QUÝ TỘC 18 00:03:09,773 --> 00:03:11,483 Trong đó có ai thực sự còn sống không? 19 00:03:14,069 --> 00:03:16,905 Miles hài hước và quyến rũ đấy. 20 00:03:16,905 --> 00:03:20,242 Lại còn là con trai thứ, không xu dính túi phải lấy vợ có tiền. 21 00:03:20,242 --> 00:03:21,910 Đúng mẫu người chị đang tìm. 22 00:03:24,079 --> 00:03:26,331 Nếu tháng sau, vẫn chưa có ai chịu rước chị, 23 00:03:26,331 --> 00:03:28,083 mẹ sẽ lôi chúng ta về nhà đấy. 24 00:03:28,083 --> 00:03:31,879 Giờ là Giáng sinh. Không phải lúc để nghĩ về quê nhà đâu. 25 00:03:31,879 --> 00:03:34,798 Nếu muốn ở lại đến thế, sao em không cưới anh ta đi? 26 00:03:36,133 --> 00:03:37,134 Chị yêu em! 27 00:03:37,634 --> 00:03:40,345 Anh biết là người ta đang mong được thấy chúng ta cãi nhau chứ? 28 00:03:40,345 --> 00:03:43,098 Không ai hiểu chia tay êm đẹp là gì ư? 29 00:03:43,098 --> 00:03:45,976 Ta có nên giả vờ cãi nhau để họ bàn tán không? 30 00:03:47,728 --> 00:03:48,979 Anh có thể nắm tóc em. 31 00:03:51,273 --> 00:03:54,109 Xin lỗi. Anh... không có ý đó. 32 00:03:56,195 --> 00:03:59,072 Em nghĩ cả hai đều biết ai thích bị giật tóc, Dicky. 33 00:04:04,286 --> 00:04:05,287 Mabel! 34 00:04:06,330 --> 00:04:07,331 Không! 35 00:04:35,901 --> 00:04:37,110 Anh yêu em, Jinny. 36 00:04:38,862 --> 00:04:39,905 Em yêu anh. 37 00:04:43,492 --> 00:04:44,910 Nghe như Conchita vậy. 38 00:04:48,247 --> 00:04:50,541 Ước gì ta có thể đón Giáng sinh riêng. 39 00:04:53,085 --> 00:04:54,211 Khi ở bên bạn bè... 40 00:04:56,463 --> 00:04:58,131 đôi khi, em không được đáng yêu lắm. 41 00:04:59,299 --> 00:05:00,509 Em xin lỗi. Em... 42 00:05:00,509 --> 00:05:01,635 Jinny. 43 00:05:02,845 --> 00:05:03,846 Chỉ có đôi ta. 44 00:05:06,723 --> 00:05:09,142 Chỉ có đôi ta. Luôn là thế. 45 00:05:11,687 --> 00:05:12,688 Giờ thì... 46 00:05:14,940 --> 00:05:16,191 em định mặc gì nào? 47 00:05:33,625 --> 00:05:36,253 Vo cho thật tròn, và đừng để mình không được bảo vệ. 48 00:05:38,380 --> 00:05:39,631 Ném tuyết. 49 00:05:41,091 --> 00:05:43,594 Quan trọng là phải có quy tắc, như cuộc sống thường thế. 50 00:05:45,262 --> 00:05:46,763 Nếu cần để găng tay khô... 51 00:06:04,698 --> 00:06:05,699 Đưa ta mượn nhé? 52 00:06:09,578 --> 00:06:11,830 Người ta nói một chiếc găng tay 53 00:06:13,207 --> 00:06:15,626 có thể là công cụ giao tiếp hữu ích. 54 00:06:18,629 --> 00:06:19,630 "Tôi đã đính hôn". 55 00:06:25,052 --> 00:06:26,178 "Ước gì em được ở bên anh". 56 00:06:30,891 --> 00:06:32,309 "Đưa ta mấy quả óc chó đó nhé?" 57 00:06:39,358 --> 00:06:40,359 Vâng. 58 00:06:41,068 --> 00:06:44,655 Cháu thích nói thẳng hơn nói bóng gió. 59 00:06:44,655 --> 00:06:45,948 Cứ ăn thoải mái. 60 00:06:45,948 --> 00:06:48,492 Giáng sinh là thời gian để gia đình chúng ta gắn bó 61 00:06:48,492 --> 00:06:49,910 và để ta nới lỏng áo nịt ngực. 62 00:06:50,410 --> 00:06:51,870 Cháu gần như không cài luôn. 63 00:06:54,248 --> 00:06:56,458 Thật vui vì năm nay có cháu cùng đón lễ. 64 00:06:56,458 --> 00:07:01,338 Tất nhiên, Theodore chỉ thực sự hạnh phúc khi ở gần bãi biển và xưởng vẽ, 65 00:07:01,338 --> 00:07:03,465 trong cái mà ta gọi là "sự cô lập quá mức". 66 00:07:04,925 --> 00:07:06,260 Nhưng không hiểu sao năm nay, 67 00:07:06,260 --> 00:07:08,929 dù Scotland cách Cornwall rất xa, 68 00:07:08,929 --> 00:07:12,391 mặt nó vẫn nở nụ cười, và ta chỉ có thể cho là nhờ có cháu. 69 00:07:13,475 --> 00:07:16,603 Một Giáng sinh nọ, nó để chiếc xe lửa mới dưới gầm giường, 70 00:07:16,603 --> 00:07:18,605 và suốt ba ngày không ai thấy mặt nó. 71 00:07:18,605 --> 00:07:21,358 Người hầu phải để lại mấy đĩa thức ăn cho nó, như cho mèo ấy. 72 00:07:23,569 --> 00:07:24,611 Năm đó, nó 23 tuổi. 73 00:07:31,326 --> 00:07:32,536 Hình như là sáu, bảy tuổi gì đấy. 74 00:07:33,537 --> 00:07:35,247 Giáng sinh vui nhất đời nó, nó luôn nói vậy. 75 00:07:35,831 --> 00:07:37,165 Ta đoán là cho đến năm nay. 76 00:07:38,000 --> 00:07:40,544 Cháu khiến nó vui vẻ hơn ta nghĩ nhiều. 77 00:07:40,544 --> 00:07:42,045 Anh ấy cũng làm cháu vui mà. 78 00:07:43,338 --> 00:07:47,467 Ý cháu là bọn cháu... thích được ở bên nhau. 79 00:07:54,183 --> 00:07:56,768 Vậy ta sẽ gọi đứa con tuyết của mình là gì? 80 00:07:56,768 --> 00:08:00,272 - Trông nó giống huân tước. - Huân tước Người Tuyết. 81 00:08:01,273 --> 00:08:02,941 Tôi nghĩ hai ta là một đội khá ăn ý đấy. 82 00:08:02,941 --> 00:08:04,276 Jinny! Lại chơi với bọn tôi đi! 83 00:08:04,276 --> 00:08:08,989 - Nhanh lên. Nào. Nhanh. Gì thế này? - Tôi đâu có yếu. 84 00:08:08,989 --> 00:08:11,033 - Thôi nào. - Chuyện gì thế, Lizzy? 85 00:08:11,533 --> 00:08:15,329 - Tôi đâu có yếu. - Nào. Nhanh lên! 86 00:08:15,329 --> 00:08:19,333 Nào. Nhanh lên, Lizzy. Coi nào. 87 00:08:19,333 --> 00:08:22,085 - Jinny, lại chơi với bọn tôi đi! - Jinny đến rồi. 88 00:08:22,085 --> 00:08:25,088 Cậu đã trốn ở đâu đấy? Coi nào. 89 00:08:31,178 --> 00:08:32,304 Lizzy. 90 00:08:33,722 --> 00:08:35,307 Thôi cậu lên đi, để tôi kéo cậu. 91 00:08:35,307 --> 00:08:36,933 Cậu khỏe như kiến ấy. 92 00:08:37,808 --> 00:08:38,809 Cậu có sao không? 93 00:08:38,809 --> 00:08:41,897 - Ừ. Không sao. Ổn cả. - Tôi rất xin lỗi. Để tôi đỡ cậu dậy. 94 00:08:41,897 --> 00:08:44,441 - Tôi rất xin lỗi. Cậu chắc chứ? - Tôi... không sao, thật đấy. Ừ. 95 00:08:45,859 --> 00:08:47,653 Không. Tôi... 96 00:08:49,154 --> 00:08:51,031 Không, tôi không cần ai... giúp gì hết. Tôi... 97 00:08:53,450 --> 00:08:55,410 Ái chà. 98 00:08:55,410 --> 00:08:58,956 Xem chồng cậu to lớn và khỏe mạnh chưa kìa, Jinny. 99 00:09:03,794 --> 00:09:05,128 Cậu thật... 100 00:09:29,820 --> 00:09:31,113 Tất cả những gì Jinny muốn, 101 00:09:32,447 --> 00:09:33,490 hai chúng tôi muốn, 102 00:09:34,491 --> 00:09:36,535 là một Giáng sinh đầu tiên thật vui vẻ bên nhau. 103 00:09:38,370 --> 00:09:42,541 Và tôi biết cô ấy sẽ rất buồn nếu có bất kỳ vấn đề gì. 104 00:09:45,460 --> 00:09:46,461 Cô có đồng ý không? 105 00:10:45,646 --> 00:10:47,231 Lúc nãy, tôi đã mong được gặp cô. 106 00:10:48,273 --> 00:10:50,192 Ừ, trong lúc ném tuyết và la ó, 107 00:10:50,192 --> 00:10:52,069 tôi có nghĩ thật ra cô đang tìm tôi. 108 00:10:57,866 --> 00:11:02,913 Tối hôm đó, sau cái lúc ở nhà thuyền, tôi thật tồi tệ. 109 00:11:03,497 --> 00:11:05,165 Tôi rất xin lỗi. Đôi khi, miệng tôi... 110 00:11:05,165 --> 00:11:07,084 Tôi không biết gì về miệng của cô cả. 111 00:11:08,335 --> 00:11:09,461 Tôi thấy thật kinh khủng. 112 00:11:10,671 --> 00:11:12,840 - Lẽ ra tôi không nên... - Việc đó hoàn toàn mới mẻ với tôi. 113 00:11:15,843 --> 00:11:16,844 Chuyện đã xảy ra ấy. 114 00:11:18,512 --> 00:11:19,513 Những gì chúng ta đã làm. 115 00:11:22,432 --> 00:11:23,433 Cảm giác của tôi. 116 00:11:25,269 --> 00:11:27,521 Tất cả đều mới mẻ. 117 00:11:28,105 --> 00:11:29,857 Tôi rất xin lỗi vì tôi... 118 00:11:33,235 --> 00:11:34,069 Tôi cũng cảm thấy thế. 119 00:11:39,283 --> 00:11:40,284 Giáng sinh vui vẻ. 120 00:11:48,333 --> 00:11:49,334 Nó ngớ ngẩn... 121 00:11:50,502 --> 00:11:51,503 Chắc vậy. 122 00:11:55,799 --> 00:11:58,802 Hai con búp bê đó làm tôi nhớ đến... 123 00:12:00,596 --> 00:12:05,934 Ý tôi là chúng không làm những gì ta đã làm. Không hề luôn. 124 00:12:06,810 --> 00:12:08,687 Thực ra thế thì tiếc cho chúng quá. 125 00:12:09,188 --> 00:12:14,443 Nhưng đó sẽ là một loại hộp nhạc khác. 126 00:12:15,777 --> 00:12:19,990 Tôi chỉ... Cái cách mà chúng ở bên nhau... 127 00:12:25,412 --> 00:12:26,413 Dù sao thì... 128 00:12:30,751 --> 00:12:32,878 Lizzy và tôi sắp phải quay lại New York. 129 00:12:34,046 --> 00:12:37,007 Thực ra, tôi đã nghĩ ra cách để ở lại, 130 00:12:37,007 --> 00:12:40,010 nhưng nếu kế hoạch của tôi không thành công... 131 00:12:41,178 --> 00:12:42,179 Chúc may mắn, Honoria. 132 00:12:47,100 --> 00:12:51,188 Còn nhớ lúc chúng ta chơi trốn tìm để tìm Mabel không? 133 00:12:51,897 --> 00:12:54,191 Đó là lúc mà Seadown... 134 00:12:56,485 --> 00:12:57,778 Anh ta rất chú ý đến tôi. 135 00:12:59,655 --> 00:13:03,158 Chúng tôi vào một phòng ngủ để tìm, và tôi nghĩ... 136 00:13:03,158 --> 00:13:04,660 Hai người đã vào phòng ngủ? 137 00:13:08,956 --> 00:13:10,290 Anh ta bảo tôi cởi đồ. 138 00:13:11,375 --> 00:13:12,376 Nên tôi làm thế. 139 00:13:14,920 --> 00:13:15,921 Tôi trần truồng. 140 00:13:18,382 --> 00:13:19,591 Tôi nằm trên giường. 141 00:13:21,176 --> 00:13:23,262 Lúc đó, tôi không biết phải làm gì. 142 00:13:29,601 --> 00:13:30,602 Anh ấy đã làm gì? 143 00:13:33,146 --> 00:13:34,606 Sau một lúc, anh ta bỏ đi. 144 00:13:42,155 --> 00:13:44,950 Anh ta sai người hầu vào báo với tôi là mình sẽ không quay lại. 145 00:13:49,329 --> 00:13:50,622 Lúc đó, tôi thấy rất nhục nhã. 146 00:13:51,915 --> 00:13:56,879 Tôi đoán mục đích là thế. Khiến tôi thấy mình rẻ rúng. Và anh ta đã thành công. 147 00:14:00,465 --> 00:14:02,426 Có lẽ lúc đó, tôi muốn ở một mình với anh ta. 148 00:14:04,178 --> 00:14:07,347 Có lẽ tôi thậm chí còn muốn hôn anh ta. 149 00:14:09,725 --> 00:14:11,101 Tôi đã rất xấu hổ. 150 00:14:14,771 --> 00:14:17,232 Tại sao... giờ cậu lại kể với tôi? 151 00:14:20,194 --> 00:14:21,278 Tôi lo cho cậu. 152 00:14:25,908 --> 00:14:28,785 Chính cậu đã nói đôi khi anh ta muốn cậu trở thành người không phải cậu. 153 00:14:28,785 --> 00:14:32,956 - Không, đừng nói nữa. Thôi đi. - Tôi biết. Tôi biết cậu muốn có chồng. 154 00:14:32,956 --> 00:14:35,876 - Hai đứa mình đều bị bảo phải muốn thế. - Không. Tôi yêu anh ấy. 155 00:14:35,876 --> 00:14:37,628 - Được chứ? Đó không chỉ là... - Nhưng tôi không nghĩ 156 00:14:37,628 --> 00:14:41,131 anh ta yêu cậu theo cách mà cậu hy vọng được yêu. 157 00:14:48,222 --> 00:14:50,516 Cậu không bảo là James ép cậu vào căn phòng đó phải không? 158 00:14:52,601 --> 00:14:55,771 Anh ấy có ép cậu cởi đồ không? 159 00:14:57,356 --> 00:14:58,774 Anh ấy có xé váy của cậu không? 160 00:14:59,441 --> 00:15:00,734 Anh ấy có đẩy cậu lên giường không? 161 00:15:02,319 --> 00:15:03,487 Tôi không nói thế. 162 00:15:04,321 --> 00:15:06,406 Anh ấy không bắt cậu phải làm gì cả. 163 00:15:07,032 --> 00:15:10,202 Và khi cậu cởi đồ, anh ấy bỏ đi, như một quý ông. 164 00:15:11,537 --> 00:15:15,082 Lizzy, nếu cậu hối hận vì đã hạ thấp bản thân, đó không phải lỗi của James. 165 00:15:15,624 --> 00:15:17,417 Nhưng anh ấy là chồng tôi. 166 00:15:18,460 --> 00:15:21,797 Anh ấy đã chọn tôi, và tôi sẽ luôn chọn anh ấy. 167 00:15:37,229 --> 00:15:38,355 Dậy thôi nào. 168 00:15:38,856 --> 00:15:40,691 Ai lại không thích chợp mắt vào Giáng sinh chứ? 169 00:15:41,525 --> 00:15:42,526 Thiết yếu đấy. 170 00:15:44,361 --> 00:15:45,404 Cảm ơn. 171 00:15:47,239 --> 00:15:50,117 Vì đã ở đây. Và chăm lo mọi thứ. 172 00:15:55,414 --> 00:15:56,540 Con gái cha đây rồi. 173 00:15:59,251 --> 00:16:00,794 Kho báu nhỏ của tôi. 174 00:16:00,794 --> 00:16:02,212 Con gái của cha. 175 00:17:03,190 --> 00:17:04,023 Nhầm phòng à? 176 00:17:12,366 --> 00:17:17,954 Em đang cố gắng học cách bớt dè dặt hơn. 177 00:17:20,540 --> 00:17:22,166 Chị không dè dặt. 178 00:17:24,586 --> 00:17:26,672 Có lẽ chị ẩn chứa sự nhút nhát thầm kín. 179 00:17:28,298 --> 00:17:30,551 Em thấy quần con của chị trước khi thấy mặt chị. 180 00:17:33,804 --> 00:17:35,055 Honoria. 181 00:17:37,015 --> 00:17:40,102 Có phải có anh chàng nào đã lọt vào mắt xanh của em không? 182 00:17:41,019 --> 00:17:42,020 Không có anh chàng nào cả. 183 00:17:45,190 --> 00:17:46,191 Em à, 184 00:17:46,775 --> 00:17:52,906 sự tự tin không chỉ là dải ruy băng hay bông hoa cài trên tóc. 185 00:17:54,283 --> 00:17:58,620 Nó là sự tươi tắn mà ta có khi ta hiểu rõ chính mình. 186 00:17:59,246 --> 00:18:00,789 Điều mà chị tin là em có. 187 00:18:02,374 --> 00:18:04,668 Và nó đẹp vô cùng. 188 00:18:10,799 --> 00:18:12,342 Và tất nhiên là nội y cũng có ích. 189 00:18:13,218 --> 00:18:14,761 Nội y đẹp. 190 00:18:32,070 --> 00:18:36,283 Không có chị, Richard lúc nào cũng ủ rũ. 191 00:18:40,412 --> 00:18:42,331 Cả hai anh chị đều đau khổ. 192 00:18:45,709 --> 00:18:49,713 Nhưng anh ấy có thể giành lại chị ngay lập tức nếu quyết định buông bỏ. 193 00:18:51,173 --> 00:18:52,174 Buông bỏ gì? 194 00:18:52,925 --> 00:18:54,343 Bất cứ thứ gì đang níu giữ anh ấy. 195 00:19:14,404 --> 00:19:17,574 Tôi vào ăn quả óc chó thôi. 196 00:19:20,744 --> 00:19:21,870 Tôi mừng cho anh. 197 00:19:26,583 --> 00:19:29,211 - Và tôi có rượu vang nóng. - Ngày trọng đại. 198 00:19:56,113 --> 00:19:58,198 - Tôi ở đây với Theo. - Vị hôn phu của em. 199 00:19:58,198 --> 00:19:59,616 Và anh ở đây với Jean. 200 00:20:00,200 --> 00:20:02,119 Em dẫn tôi vào đây để xác nhận mấy việc đó à? 201 00:20:02,744 --> 00:20:04,580 Tôi không muốn nói về chuyện đã xảy ra khi ta... 202 00:20:04,580 --> 00:20:06,623 Vậy thì đừng nói. Tuyệt đối đừng nói. 203 00:20:24,850 --> 00:20:27,477 Đôi khi, tôi cảm thấy hoảng sợ với việc 204 00:20:27,477 --> 00:20:30,063 cố gắng làm hết mọi thứ trong một kiếp người. 205 00:20:32,357 --> 00:20:33,567 Anh hiểu ý tôi không? 206 00:20:48,332 --> 00:20:49,333 Tôi từng có quả địa cầu. 207 00:20:53,128 --> 00:20:55,380 Tôi đính ghim vào mọi nơi tôi muốn đến. 208 00:20:59,426 --> 00:21:00,928 Vậy giờ anh muốn đi đâu? 209 00:21:08,393 --> 00:21:09,770 Cả triệu nơi. 210 00:21:14,107 --> 00:21:17,528 Nhưng gần đây, tôi chỉ có thể tập trung vào một nơi. 211 00:21:22,783 --> 00:21:23,867 Tôi muốn nói rõ rằng... 212 00:21:26,119 --> 00:21:27,162 trước khi ta gặp nhau, 213 00:21:28,914 --> 00:21:32,209 tôi đã nghĩ, thoáng qua thôi, một cô dâu giàu có có thể là giải pháp. 214 00:21:34,211 --> 00:21:35,295 Để cứu ngôi nhà. 215 00:21:38,090 --> 00:21:40,384 Có lẽ tôi đã nghĩ việc đó có thể cứu được mẹ, như một kẻ ngốc. 216 00:21:45,389 --> 00:21:46,890 Nhưng đó là trước khi tôi gặp em. 217 00:21:49,142 --> 00:21:52,604 Nan, khi gặp em, mọi thứ đều là chân thật, ngay lập tức. 218 00:22:02,614 --> 00:22:05,868 Dù sao thì ngôi nhà cũng không còn nữa. 219 00:22:10,414 --> 00:22:11,415 Mẹ tôi thì mất. 220 00:22:15,961 --> 00:22:19,548 Còn bức điện tín thì sao? Bức điện bị thất lạc ấy. 221 00:22:22,050 --> 00:22:23,051 Trong đó viết gì? 222 00:22:31,894 --> 00:22:32,978 Nó viết... 223 00:22:35,189 --> 00:22:39,943 "Chúc em có chuyến đi vui vẻ với hôn phu. Và có lẽ, ngày nào đó, tôi sẽ gặp lại em". 224 00:22:43,572 --> 00:22:45,240 Jean có vẻ rất đáng yêu. 225 00:22:46,783 --> 00:22:48,243 Đúng thế thật. 226 00:22:50,287 --> 00:22:51,788 Ừ, cô ấy đầy bất ngờ. 227 00:22:53,207 --> 00:22:54,917 Nghe nói gia đình cô ấy có tiền. 228 00:22:54,917 --> 00:22:58,879 Nên có lẽ ước nguyện của anh cuối cùng cũng sẽ thành hiện thực. 229 00:23:01,798 --> 00:23:03,217 Chắc Theo sẽ đi tìm tôi. 230 00:23:10,224 --> 00:23:11,308 Phải rồi. 231 00:23:13,185 --> 00:23:14,269 Xem con khỏe chưa kìa. 232 00:23:15,604 --> 00:23:16,939 - Phải rồi. - Này anh. 233 00:23:16,939 --> 00:23:20,359 - Xin lỗi. Đến lượt em. Anh có thể đi. - Không, ở lại đi. 234 00:23:27,449 --> 00:23:29,701 Minnie rất thích quả bóng này. 235 00:23:30,202 --> 00:23:31,203 Nhìn này. 236 00:23:31,703 --> 00:23:33,872 Cái gì thế? 237 00:23:33,872 --> 00:23:36,166 - Không hiểu sao con bé rất thích nó. - Quả bóng nó thích. 238 00:23:36,166 --> 00:23:38,627 - Quả bóng nó thích. - Không, không được ăn. 239 00:23:39,211 --> 00:23:40,921 Minnie. Minnie, cẩn thận. 240 00:23:47,010 --> 00:23:49,596 - Giỏi lắm! - Giỏi lắm. 241 00:24:01,066 --> 00:24:02,484 Tôi thích bông hoa của cô, tiểu thư Honoria. 242 00:24:10,200 --> 00:24:12,119 Hẳn bà thấy rất lạ lẫm, bà Testvalley, 243 00:24:13,412 --> 00:24:16,039 khi mừng Giáng sinh với gia đình người khác. 244 00:24:18,250 --> 00:24:21,170 Chà, tính chất công việc mà. 245 00:24:22,796 --> 00:24:24,590 Và tôi thấy tự hào vì không chỉ... 246 00:24:25,215 --> 00:24:27,426 Bà là người không thể thiếu. 247 00:24:27,426 --> 00:24:30,762 Bà là gia sư duy nhất cố gắng dạy tôi tiếng Pháp. 248 00:24:30,762 --> 00:24:32,431 Bien sûr. 249 00:24:36,101 --> 00:24:38,353 Ở trong nhà đó thì không dễ tìm thấy cơ hội mới. 250 00:24:39,062 --> 00:24:40,522 Nhưng giờ Richard kết hôn rồi. 251 00:24:41,481 --> 00:24:43,192 Anh ấy thực sự có cơ hội được hạnh phúc. 252 00:24:46,153 --> 00:24:47,154 Và tự do. 253 00:24:52,743 --> 00:24:53,744 Giáng sinh vui vẻ. 254 00:25:08,175 --> 00:25:09,801 Tại sao anh lại cầu hôn em? 255 00:25:14,139 --> 00:25:18,810 Cái đêm mọi người chơi trò chơi, anh đã phớt lờ em. 256 00:25:18,810 --> 00:25:22,022 Rồi... anh xuất hiện với chiếc nhẫn vào sáng hôm sau. 257 00:25:24,566 --> 00:25:26,860 Virginia, với anh, việc thể hiện tình cảm không dễ dàng. 258 00:25:27,444 --> 00:25:28,612 Em gặp gia đình anh rồi đó. 259 00:25:30,030 --> 00:25:34,868 Ở Runnymede, anh đã cố cầu hôn cô gái xinh đẹp nhất. 260 00:25:36,620 --> 00:25:37,621 Em khiến anh căng thẳng. 261 00:25:41,083 --> 00:25:42,084 Chỉ có em thôi. 262 00:25:50,759 --> 00:25:55,389 Em... phải nói ra chuyện này. 263 00:25:58,600 --> 00:26:03,230 Lizzy kể là khi chơi trò chơi, hai người... 264 00:26:04,398 --> 00:26:05,816 ở trên lầu... 265 00:26:20,372 --> 00:26:22,916 Vậy thôi sao? Anh chẳng là gì với em sao? 266 00:26:24,209 --> 00:26:26,128 James, xin anh. 267 00:26:27,004 --> 00:26:29,047 Em đã nói với cậu ấy em không muốn nghe gì cả. 268 00:26:29,548 --> 00:26:31,425 Em nói anh sẽ không bao giờ làm thế. 269 00:26:31,925 --> 00:26:35,137 Em nói em sẽ luôn chọn anh thay vì bất cứ ai. 270 00:26:56,074 --> 00:26:57,075 Anh ăn thử món này chưa? 271 00:27:02,122 --> 00:27:03,248 Cảm ơn Chúa vì có cô ở đây. 272 00:27:03,916 --> 00:27:05,626 Không có nhau, chúng ta sẽ lạc lõng lắm. 273 00:27:05,626 --> 00:27:07,836 Mấy người kia không hiểu chúng ta. 274 00:27:07,836 --> 00:27:09,338 Chúng ta là những linh hồn tự do. 275 00:27:12,883 --> 00:27:14,551 Không tự do được lâu đâu. 276 00:27:15,052 --> 00:27:17,888 Cha mẹ tôi đang tính bắt tôi cưới một cô nàng tẻ nhạt giàu có. 277 00:27:17,888 --> 00:27:21,475 Giá như cả hai ta có thể tìm được bạn đời sẵn sàng để chúng ta làm theo ý thích. 278 00:27:22,267 --> 00:27:23,268 Miles... 279 00:27:25,229 --> 00:27:27,189 Một người phụ nữ. 280 00:27:27,189 --> 00:27:28,273 Florence Nightingale. 281 00:27:29,149 --> 00:27:31,151 - Bồi bàn... - Rót... 282 00:27:31,151 --> 00:27:33,529 - nhà hóa học. Nhà khoa học. - ...bác sĩ... 283 00:27:34,321 --> 00:27:35,781 - người... phục vụ. - Trà. 284 00:27:35,781 --> 00:27:38,825 - Tách trà. Ta. Ta là người mở cửa sổ. - Honoria... 285 00:27:38,825 --> 00:27:42,162 - Honoria. - Là ông James Bullman. 286 00:27:42,162 --> 00:27:43,705 Ai cơ? 287 00:27:43,705 --> 00:27:47,709 Ông James Bullman, ông ấy giao sữa cho cha mẹ cháu. 288 00:27:49,294 --> 00:27:50,587 Nếu chúng tôi biết ông ta 289 00:27:50,587 --> 00:27:52,631 - thì chắc chắn là rất tốt. - Cháu chỉ... 290 00:27:52,631 --> 00:27:54,299 Cháu không biết ai cả. Ông ấy thường giao... 291 00:27:54,299 --> 00:27:56,802 - Mọi người, tôi xin phép... - ...sữa cho cha mẹ cháu. 292 00:28:03,475 --> 00:28:07,145 Mabel Elmsworth, có lẽ việc này hơi đường đột. 293 00:28:07,145 --> 00:28:08,605 Nhưng đôi khi, 294 00:28:09,815 --> 00:28:14,361 ta nảy sinh một ý tưởng hoàn toàn hợp lý. 295 00:28:16,947 --> 00:28:18,115 Em sẽ lấy anh chứ? 296 00:28:20,659 --> 00:28:22,327 Và ở lại Anh để làm vợ anh? 297 00:28:23,495 --> 00:28:26,790 Điều đó... Em tin rằng điều đó là vô cùng tuyệt vời. 298 00:28:31,962 --> 00:28:33,755 Làm tốt lắm. Khá chuẩn đấy. 299 00:28:37,342 --> 00:28:39,094 Mabel, cái quái gì vậy? 300 00:28:39,094 --> 00:28:42,097 Việc này tốt cho cả hai ta. Giờ thì mẹ không thể bắt mình về nhà. 301 00:28:42,723 --> 00:28:43,724 Nhưng... 302 00:28:44,391 --> 00:28:48,729 Mabel, em không thực sự... Em không yêu anh ta. 303 00:28:49,354 --> 00:28:51,899 Vâng. Mà anh ấy cũng không yêu em. 304 00:28:52,399 --> 00:28:55,527 Nhưng có cặp vợ chồng nào có thể thành thật nói rằng họ yêu nhau chứ? 305 00:29:43,617 --> 00:29:45,118 Anh có chịu nổi không? 306 00:29:45,786 --> 00:29:46,995 Chờ lâu dữ vậy. 307 00:29:46,995 --> 00:29:49,331 Hôm nay là Ngày tặng quà mà. 308 00:29:49,331 --> 00:29:50,541 Giáng sinh vui vẻ. 309 00:29:59,550 --> 00:30:00,676 Là phô-mai. 310 00:30:03,095 --> 00:30:05,472 Cô là một cô gái đầy bất ngờ. 311 00:30:10,769 --> 00:30:12,729 Tôi đã rất sợ Giáng sinh năm nay. 312 00:30:13,522 --> 00:30:15,649 Cô đã khiến nó trở nên rất... 313 00:30:17,818 --> 00:30:19,903 Ngày mai, cô có muốn đi dạo không? 314 00:30:21,280 --> 00:30:24,700 Bỏ qua bữa trưa Giáng sinh và tránh xa sự điên loạn. 315 00:30:26,493 --> 00:30:27,828 Tôi rất thích thế. 316 00:30:29,955 --> 00:30:32,791 - Anh sẽ mang theo phô-mai chứ? - Phô-mai là món chính. 317 00:30:45,888 --> 00:30:46,889 James? 318 00:30:50,642 --> 00:30:51,643 James? 319 00:30:53,854 --> 00:30:55,022 James, em rất xin lỗi. 320 00:31:11,163 --> 00:31:12,164 Em có thể làm gì? 321 00:31:15,918 --> 00:31:19,505 Tất cả những gì anh làm là khiến em tin tưởng tình cảm anh dành cho em. 322 00:31:20,297 --> 00:31:24,635 Anh tin em. Trong đời anh, em là tất cả. Anh không có bí mật nào. 323 00:31:25,469 --> 00:31:26,678 Em có thể nói như vậy không? 324 00:31:28,472 --> 00:31:31,683 Thật đau lòng khi em không bao giờ cho anh lý do để anh tin rằng em tin anh. 325 00:31:31,683 --> 00:31:35,187 Em có mà. Em tin tưởng anh. Em chọn anh. 326 00:31:35,187 --> 00:31:37,397 Ấy vậy mà em vẫn khư khư giữ lấy những quan điểm trẻ con 327 00:31:37,397 --> 00:31:39,775 về cách làm chị, làm con gái, làm bạn, 328 00:31:39,775 --> 00:31:41,985 thì thầm với họ những điều chỉ có Chúa mới biết. 329 00:31:43,987 --> 00:31:45,614 Làm sao anh biết em có yêu anh thật không? 330 00:31:46,573 --> 00:31:50,577 Yêu không dè dặt. Làm sao anh biết em xem trọng anh hơn những người khác? 331 00:31:53,497 --> 00:31:54,957 Chứng minh cho anh thấy đi. 332 00:31:59,044 --> 00:32:00,045 Làm ơn. 333 00:33:02,941 --> 00:33:04,568 Mọi thứ phải thế này mới đúng. 334 00:33:05,068 --> 00:33:06,570 Em đã chờ anh. 335 00:33:10,324 --> 00:33:11,700 Anh sẽ trở thành người đàn ông tốt hơn. 336 00:33:13,410 --> 00:33:15,704 Anh hứa. Anh sẽ cho em thấy. 337 00:33:16,246 --> 00:33:18,332 Anh chỉ cần chứng minh với bản thân thôi. 338 00:33:24,421 --> 00:33:26,173 Đừng mở cửa. 339 00:33:28,342 --> 00:33:29,676 Phải mở chứ. 340 00:33:31,053 --> 00:33:32,054 Vào đi. 341 00:33:33,931 --> 00:33:36,225 - Giáng sinh vui vẻ, Phu nhân Marable. - Giáng sinh vui vẻ. 342 00:33:36,725 --> 00:33:38,519 Huân tước Marable. 343 00:33:39,102 --> 00:33:41,146 Tôi đến để nói lời từ biệt. 344 00:33:41,730 --> 00:33:45,067 Tôi được mời về làm ở Cornwall và tôi đã nhận lời. 345 00:33:45,651 --> 00:33:48,195 Bà sẽ đi ư? Nhưng hôm nay là Giáng sinh mà. 346 00:33:48,195 --> 00:33:50,531 E là họ cần tôi đến gấp. 347 00:33:51,198 --> 00:33:52,449 Xe ngựa đang được chuẩn bị. 348 00:33:52,449 --> 00:33:54,451 Chúng tôi có thể làm gì? Làm sao để thuyết phục bà... 349 00:33:54,451 --> 00:33:56,411 Tôi e là tôi đã quyết định rồi, Phu nhân Marable. 350 00:33:56,411 --> 00:34:00,082 Tôi chúc cả hai may mắn, và tôi sẽ rất vui khi được nghe tin tức về hai người. 351 00:34:01,124 --> 00:34:03,293 Nhưng tôi nghĩ đã đến lúc phải bước tiếp. 352 00:34:06,463 --> 00:34:07,464 Với tất cả chúng ta. 353 00:34:14,429 --> 00:34:16,889 Minnie sẽ thay đồ chỉnh tề chờ hai người. 354 00:34:33,782 --> 00:34:36,243 Thưa quý bà, chúc Giáng sinh vui vẻ. 355 00:34:37,119 --> 00:34:38,620 Hy vọng bà đã có một ngày lễ tuyệt... 356 00:34:38,620 --> 00:34:42,373 Ta yêu cầu cô thu dọn hành lý và đi khỏi đây ngay lập tức. 357 00:34:44,668 --> 00:34:45,668 Việc này... Bà... 358 00:34:45,668 --> 00:34:49,130 Ta vừa được biết về hoàn cảnh éo le của cô. 359 00:34:51,007 --> 00:34:53,677 Cô là đứa con ngoài luồng của cha mình. 360 00:34:58,807 --> 00:35:00,893 Chúng tôi sẽ tuyên bố rằng cha cô không khỏe, 361 00:35:00,893 --> 00:35:02,686 và cô phải quay về Mỹ. 362 00:35:03,896 --> 00:35:06,064 Sang năm sau thì ta khá chắc mọi người sẽ quên... 363 00:35:06,064 --> 00:35:08,483 Khoan đã. Nhưng làm sao bà... Ai kể với bà? 364 00:35:09,109 --> 00:35:11,945 Theo tất nhiên sẽ bị tổn thương. 365 00:35:13,071 --> 00:35:15,365 Nhưng nó sẽ hiểu cuộc hôn nhân này không khả thi. 366 00:35:15,365 --> 00:35:16,700 Nhưng mới hôm qua, bà còn nói 367 00:35:16,700 --> 00:35:18,493 anh ấy yêu cháu đến mức nào và cháu làm anh ấy vui đến mức nào. 368 00:35:18,493 --> 00:35:22,080 Đây không phải chuyện nhỏ nhặt như tình yêu đâu, Annabel. 369 00:35:23,457 --> 00:35:25,125 Nếu cô cưới con trai ta, 370 00:35:25,125 --> 00:35:31,423 cô sẽ hủy hoại 500 năm văn minh và hy sinh. 371 00:35:32,382 --> 00:35:36,970 Ta e là nòi giống không như mấy trò chơi ngớ ngẩn mà cô thích. 372 00:35:38,096 --> 00:35:41,058 Nhưng không ai biết. Không ai phải biết. Ta không cần phải nói với ai hết. 373 00:35:41,058 --> 00:35:43,852 Ta thật sự rất tiếc vì cô đã nói dối, Annabel. 374 00:35:44,853 --> 00:35:45,979 Ta biết cô đến từ một đất nước 375 00:35:45,979 --> 00:35:48,649 mà người ta không bị ràng buộc bởi những quy tắc đúng đắn, 376 00:35:48,649 --> 00:35:51,902 nhưng ở đất nước này, hành vi đó là không thể tha thứ. 377 00:35:55,906 --> 00:35:57,824 Ta tuyệt đối không muốn gặp lại cô nữa. 378 00:37:09,605 --> 00:37:10,606 Laura. 379 00:37:11,773 --> 00:37:14,818 Đừng đi mà. Ở lại đi. 380 00:37:16,028 --> 00:37:20,115 Ngài đang tự đứng trên đôi chân của mình rất tốt, Huân tước Richard. 381 00:37:22,367 --> 00:37:23,619 Ngài có gia đình riêng rồi. 382 00:37:25,287 --> 00:37:27,039 Không cần những mối ràng buộc cũ nữa. 383 00:37:27,039 --> 00:37:31,293 Minnie sẽ rất nhớ bà. Conchita nữa. 384 00:37:34,213 --> 00:37:36,006 Việc này hoàn toàn không liên quan đến Conchita. 385 00:37:36,632 --> 00:37:41,220 Cô ấy chỉ là người mới nhất trong số rất nhiều người không bao giờ hiểu được ta. 386 00:38:05,118 --> 00:38:06,203 Anh đã nói với bà ấy? 387 00:38:08,413 --> 00:38:10,290 - Chúc Giáng sinh vui vẻ ấy hả? - Không. 388 00:38:12,167 --> 00:38:14,837 Về tôi. Về mẹ tôi. 389 00:38:15,337 --> 00:38:17,214 Nan, tất nhiên là không. Tôi đã nói sẽ không làm vậy mà. 390 00:38:17,214 --> 00:38:19,508 Nhưng chỉ mình anh... 391 00:38:20,092 --> 00:38:23,428 Có lúc tôi đã tự hỏi có nên kể không, nhưng khi đã nói không kể thì sẽ không kể. 392 00:38:24,555 --> 00:38:27,182 Và sau mọi việc... Sau mấy lần bị kéo vào phòng và... 393 00:38:38,318 --> 00:38:41,071 Nếu bà công tước biết thì có phải là... 394 00:38:41,738 --> 00:38:44,616 Tôi sẽ không kết hôn. Anh có thể chắc chắn về việc đó. 395 00:38:52,624 --> 00:38:53,625 Vậy em cảm thấy thế nào? 396 00:38:57,796 --> 00:38:59,173 Em cảm thấy sao về việc không kết hôn? 397 00:39:02,426 --> 00:39:03,427 Nhẹ nhõm. 398 00:39:06,597 --> 00:39:08,015 Tôi không ngờ mình sẽ nói thế. 399 00:39:25,157 --> 00:39:28,160 Tôi phải đi nói với anh ấy. 400 00:39:30,954 --> 00:39:31,955 Nan. 401 00:39:53,936 --> 00:39:54,937 Jinny. 402 00:40:02,402 --> 00:40:04,613 Jinny đã làm điều mà cô ấy cho là tốt nhất, Annabel. 403 00:40:05,989 --> 00:40:06,990 Như mọi khi. 404 00:40:15,332 --> 00:40:17,251 Em sẽ không bao giờ tha thứ cho chị. 405 00:40:19,044 --> 00:40:20,045 Không bao giờ. 406 00:40:22,714 --> 00:40:24,800 Em sẽ mất tất cả chỉ vì chị... 407 00:40:24,800 --> 00:40:27,886 Điều mà Jinny mong muốn nhất là tránh được sự xấu hổ, Nan à. 408 00:40:29,346 --> 00:40:33,433 - Nên nếu cô âm thầm ra đi... - Đó là điều chị muốn? Thật ư? 409 00:40:36,270 --> 00:40:40,023 Chị xin lỗi. Thật đó. Chị... 410 00:40:41,567 --> 00:40:45,070 Nhưng nỗi nhục của em không phải là lỗi của chị. 411 00:40:51,535 --> 00:40:54,538 Một cuộc hôn nhân không nên dựa trên sự dối trá. Chị nói đúng. 412 00:40:55,038 --> 00:40:56,498 Và một cuộc đời cũng không nên thế. 413 00:41:08,010 --> 00:41:09,052 Anh đã kể với ai? 414 00:41:09,970 --> 00:41:14,474 Bà công tước đã rất tốt bụng khi mời ta đến đây đón Giáng sinh, em yêu. 415 00:41:14,474 --> 00:41:17,269 Thật vô lý khi nghĩ rằng việc này nên được giữ bí mật. 416 00:41:17,269 --> 00:41:19,897 Tốt hơn là nên hành động nhanh chóng, không ồn ào. 417 00:41:19,897 --> 00:41:22,441 Nếu em gái em không tin tưởng em sẽ làm điều tốt nhất 418 00:41:22,441 --> 00:41:25,027 thì anh e đó là bằng chứng cho thấy hai người không còn thân thiết nữa. 419 00:41:34,828 --> 00:41:39,833 Annabel, như đã bàn, cô sẽ không dùng bữa cùng chúng tôi. Ngồi xuống đi, Theodore. 420 00:41:40,542 --> 00:41:44,046 - Chúng ta ăn nhé, mọi người? - Làm ơn. Thưa quý bà, tôi muốn... 421 00:41:50,427 --> 00:41:51,929 Em sống trong lo sợ vậy là đủ rồi, 422 00:41:51,929 --> 00:41:53,639 và em có điều muốn nói. 423 00:42:00,020 --> 00:42:01,021 Em là con ngoài giá thú. 424 00:42:03,065 --> 00:42:04,191 Cha em đã không chung thủy 425 00:42:04,191 --> 00:42:06,693 và Patricia St. George không phải là mẹ ruột của em. 426 00:42:07,486 --> 00:42:10,614 Dù vậy, dần dần thì em đã tin tình mẫu tử còn hơn cả huyết thống. 427 00:42:11,323 --> 00:42:13,867 Và trong mấy tháng qua, em đã cảm nhận được rất nhiều điều, 428 00:42:13,867 --> 00:42:16,328 nhưng điều em không muốn cảm thấy nữa... 429 00:42:17,996 --> 00:42:19,039 là sự tủi hổ. 430 00:42:22,334 --> 00:42:24,837 Và điều đó có thể đậm chất Mỹ, có thể hơi thô lỗ. 431 00:42:24,837 --> 00:42:26,713 Và có lẽ em nên ra hiệu bằng một chiếc găng tay, 432 00:42:26,713 --> 00:42:28,757 và hy vọng không ai nhìn thấy. 433 00:42:28,757 --> 00:42:33,178 Nhưng em tự hào vì vẫn mạnh mẽ sau khi biết sự thật. 434 00:42:35,848 --> 00:42:37,599 Em tự hào về mẹ em. 435 00:42:39,434 --> 00:42:41,019 Và em tự hào... 436 00:42:43,897 --> 00:42:44,898 Em tự hào vì là chính mình. 437 00:42:47,276 --> 00:42:49,278 Em thực sự xin lỗi vì đã nói dối anh. 438 00:42:50,904 --> 00:42:51,905 Em đã sợ. 439 00:42:52,739 --> 00:42:55,534 Có đôi lúc, khi ta càng muốn nói với ai đó điều gì đó, 440 00:42:55,534 --> 00:42:58,620 thì lại càng thấy khó nói. 441 00:42:58,620 --> 00:43:00,539 Nhưng em thực sự xin lỗi vì đã làm anh xấu hổ, 442 00:43:00,539 --> 00:43:03,083 và em thực sự xin lỗi vì đã phá hỏng Giáng sinh. 443 00:43:04,209 --> 00:43:06,003 Bữa trưa trông có vẻ rất ngon. 444 00:43:17,014 --> 00:43:18,682 Em nói đúng, tất nhiên rồi. 445 00:43:18,682 --> 00:43:21,018 Toàn bộ sự việc đậm chất Mỹ đến khó tin. 446 00:43:21,852 --> 00:43:24,771 Nhưng tình cờ anh lại rất yêu một người Mỹ. 447 00:43:26,064 --> 00:43:28,775 Anh hiểu rõ hơn ai hết rằng ta không thể chọn xuất thân của mình. 448 00:43:30,652 --> 00:43:34,072 Nhưng ta có thể chọn con người mình và chọn yêu ai. 449 00:43:35,991 --> 00:43:38,702 Anh chọn trở thành người yêu em. 450 00:43:38,702 --> 00:43:42,956 Anh yêu em từ giây phút nhìn thấy em, và anh sẽ không bao giờ thôi chọn em. 451 00:43:44,249 --> 00:43:47,711 Annabel St. George, em là cô gái mà anh muốn cưới. 452 00:43:49,379 --> 00:43:50,672 Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi. 453 00:43:52,758 --> 00:43:56,386 Và nếu cần thiết, mặc dù anh biết vào Giáng sinh thì trên đó đông lắm, 454 00:43:56,386 --> 00:43:58,430 anh sẽ lên mái nhà hét to điều đó. 455 00:44:00,307 --> 00:44:03,185 Anh yêu em, Nan. 456 00:44:21,662 --> 00:44:23,622 Tôi đã lo là anh sẽ đổi ý. 457 00:44:23,622 --> 00:44:25,791 Không hề. Không một chút nào. 458 00:44:28,460 --> 00:44:30,379 Hãy làm cho Giáng sinh bớt phức tạp hơn nào. 459 00:44:39,930 --> 00:44:42,432 Theodore, ta cần bàn riêng về việc này. 460 00:45:41,158 --> 00:45:43,160 Biên dịch: Gió