1
00:00:26,484 --> 00:00:31,114
ITO JUNJI:
NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN
2
00:01:15,575 --> 00:01:19,075
Đã một năm rồi tôi mới về Nhật
và đã một năm xa nhà.
3
00:01:19,162 --> 00:01:22,922
Các bạn nghĩ tôi sẽ thấy nhẹ nhõm,
nhưng tôi thấy thật tệ.
4
00:01:23,416 --> 00:01:27,166
Đó là vì có người khác sống ở đây
trong khi tôi đi xa.
5
00:01:27,253 --> 00:01:31,633
Và đó chính là giáo viên cấp hai của tôi
và gia đình ông ta.
6
00:01:31,716 --> 00:01:36,716
Khó tin là tôi phải cho kiểu người đó
thuê căn nhà mới xây của mình.
7
00:01:37,430 --> 00:01:41,390
Tôi đã cảnh báo ông ta là
không được đóng đinh lên tường.
8
00:01:41,476 --> 00:01:44,476
Nhưng đến giờ có lẽ họ đã đi rồi.
9
00:01:44,562 --> 00:01:47,072
Khoan. Mình để chìa khóa ở đâu ấy nhỉ?
10
00:01:47,148 --> 00:01:52,068
"NẤM MỐC"
11
00:02:02,205 --> 00:02:03,325
Mùi gì thế này?
12
00:02:16,803 --> 00:02:18,223
Chuyện quái gì đây?
13
00:02:32,735 --> 00:02:33,895
Cái gì thế này?
14
00:02:34,445 --> 00:02:35,695
Thối hết cả rồi!
15
00:03:05,351 --> 00:03:07,151
Anh ơi? Anh đâu rồi?
16
00:03:11,024 --> 00:03:13,194
Đã lâu không gặp anh.
17
00:03:13,276 --> 00:03:14,276
Vào đi.
18
00:03:14,861 --> 00:03:17,321
Không, muộn rồi. Em phải về đây.
19
00:03:17,405 --> 00:03:19,655
Seiji, anh muốn một lời giải thích.
20
00:03:22,619 --> 00:03:26,659
Em không nghĩ anh sẽ quay về Nhật sớm thế.
21
00:03:26,748 --> 00:03:30,338
- Em không có thời gian dọn dẹp.
- Đó không phải vấn đề!
22
00:03:30,418 --> 00:03:35,088
Ông ta làm vậy do thù hằn
việc anh không muốn cho ông ta thuê nhà à?
23
00:03:35,798 --> 00:03:39,468
Anh luôn nghĩ ông ta xấu xa,
nhưng không biết là tệ thế này!
24
00:03:39,552 --> 00:03:41,392
Em không nghĩ là do thù hằn.
25
00:03:41,471 --> 00:03:42,761
Vậy thì là gì?
26
00:03:42,847 --> 00:03:46,137
Bàn ăn thành chuồng lợn
và bồn tắm thì đầy bùn!
27
00:03:46,643 --> 00:03:48,813
Nói kiểu gì cũng là thù hằn!
28
00:03:49,479 --> 00:03:51,609
Không, đó là lỗi của em.
29
00:03:51,689 --> 00:03:52,519
Hả?
30
00:03:52,607 --> 00:03:55,027
Dù gì, em sẽ đi tìm con chó của anh.
31
00:03:55,109 --> 00:03:56,739
- Tạm biệt.
- Này!
32
00:03:56,819 --> 00:03:58,029
Seiji!
33
00:04:00,406 --> 00:04:01,866
Không thể tin được.
34
00:04:03,993 --> 00:04:04,913
Trời, hôi quá.
35
00:04:13,211 --> 00:04:14,251
Rogi?
36
00:04:14,337 --> 00:04:16,967
Rogi, nghĩa là ông thầy Rogi ấy à?
37
00:04:17,048 --> 00:04:21,428
Có vẻ như đã có một vụ hỏa hoạn,
và nhà của thầy ấy bị thiêu rụi.
38
00:04:21,928 --> 00:04:24,428
Thầy muốn thuê chỗ anh
cho đến khi có thể xây lại nhà.
39
00:04:24,514 --> 00:04:27,774
Làm sao ông ta biết anh sẽ ra nước ngoài?
40
00:04:27,850 --> 00:04:29,440
Hẳn thầy đã nghe ở đâu đó.
41
00:04:29,519 --> 00:04:31,189
Tha cho anh đi.
42
00:04:31,271 --> 00:04:34,021
Nhà vừa xây xong
thì bị chỉ định ra nước ngoài.
43
00:04:34,107 --> 00:04:35,437
Anh đã chán lắm rồi.
44
00:04:35,525 --> 00:04:38,275
Em biết anh vốn ghét thầy ấy.
45
00:04:38,361 --> 00:04:41,161
Nhưng đó là giáo viên chủ nhiệm của em.
Không từ chối được.
46
00:04:41,239 --> 00:04:43,949
Hơn nữa, thầy nói sẽ chăm sóc
con chó của anh.
47
00:04:44,033 --> 00:04:45,663
Kể cả là vậy…
48
00:04:45,743 --> 00:04:48,963
Vậy thế nhé? Chủ nhật này đấy.
Em trông cậy vào anh.
49
00:04:49,664 --> 00:04:51,334
Này! Anh có nói đồng ý đâu!
50
00:04:54,836 --> 00:04:57,756
Một ngôi nhà màu trắng tuyệt đẹp.
Thật tuyệt vời.
51
00:04:57,839 --> 00:05:00,089
Thầy Rogi, ta vào trong thôi.
52
00:05:09,309 --> 00:05:10,139
Chào anh.
53
00:05:11,352 --> 00:05:13,022
Thầy Rogi tới rồi đây.
54
00:05:13,646 --> 00:05:15,936
Chà, chào em.
55
00:05:17,191 --> 00:05:19,781
Bao lâu rồi không biết? Khoảng 15 năm nhỉ?
56
00:05:19,861 --> 00:05:22,531
Em đã trở thành một thanh niên giỏi giang.
57
00:05:22,613 --> 00:05:26,083
Giờ em trông giống bố hơn nhiều rồi đấy.
58
00:05:26,159 --> 00:05:28,539
Và ngôi nhà của em thật lộng lẫy.
59
00:05:28,619 --> 00:05:32,669
Em là người thành công nhất
trong số các học trò của thầy.
60
00:05:33,666 --> 00:05:36,126
Không gì có thể làm thầy vui hơn.
61
00:05:36,210 --> 00:05:37,550
Hơn nữa,
62
00:05:38,046 --> 00:05:41,796
có thể sống trong ngôi nhà như thế này
cứ như nằm mơ vậy.
63
00:05:41,883 --> 00:05:43,303
Xin đợi một chút!
64
00:05:44,093 --> 00:05:46,303
Em chưa từng nói sẽ cho thuê chỗ này.
65
00:05:46,387 --> 00:05:49,017
Em không có nhiều thời gian
trước khi ra nước ngoài.
66
00:05:49,098 --> 00:05:52,098
Không thể cho thuê gấp như vậy được.
67
00:05:52,602 --> 00:05:54,732
Thầy tìm thuê chỗ khác đi.
68
00:05:57,565 --> 00:06:01,815
Gia đình thầy đã tìm rồi,
nhưng không có chỗ nào cả.
69
00:06:01,903 --> 00:06:04,493
Lại còn làm phiền họ hàng nhiều rồi.
70
00:06:04,572 --> 00:06:08,282
Thật là nhục nhã.
Đó là tình cảnh hiện giờ của thầy.
71
00:06:09,285 --> 00:06:12,535
Gia đình thầy không có chỗ để đi
nếu em không cho thuê.
72
00:06:12,622 --> 00:06:14,082
Thầy cầu xin em.
73
00:06:14,165 --> 00:06:17,205
Bố, con thích ở đây.
74
00:06:17,293 --> 00:06:20,553
Con muốn sống ở đây. Đi mà bố.
75
00:06:21,881 --> 00:06:26,641
Gay là thế này? Em sẽ chịu trách nhiệm
về nơi này khi anh ở nước ngoài.
76
00:06:27,637 --> 00:06:29,137
Em cũng xin anh đấy.
77
00:06:29,222 --> 00:06:30,222
Seiji!
78
00:06:31,849 --> 00:06:34,559
Ôi trời. Sao vậy? Em bé đói rồi à?
79
00:06:39,148 --> 00:06:41,228
Làm ơn đi, Akasaka.
80
00:06:41,317 --> 00:06:42,987
Thầy cầu xin em.
81
00:06:59,585 --> 00:07:02,085
Thứ lồi ra này là gì vậy?
82
00:07:02,171 --> 00:07:04,261
Lúc trước không hề có.
83
00:07:09,095 --> 00:07:12,715
Chuyện quái gì vậy?
Có gì đó không ổn với ngôi nhà này.
84
00:07:20,022 --> 00:07:20,982
Hả?
85
00:07:21,065 --> 00:07:22,225
Khỉ thật!
86
00:07:22,316 --> 00:07:23,646
Sao lại thế này?
87
00:07:23,734 --> 00:07:26,204
Cả ngôi nhà đã hoàn toàn hư hại!
88
00:07:32,702 --> 00:07:37,332
Seiji. Cái gia đình đó
đã làm gì với ngôi nhà của anh?
89
00:07:38,082 --> 00:07:39,962
Và giờ lão Rogi đang ở đâu?
90
00:07:40,793 --> 00:07:43,303
Anh à. Em không biết.
91
00:07:43,379 --> 00:07:45,509
Họ bỏ đi mà không nói gì.
92
00:07:45,590 --> 00:07:48,590
Không phải họ đã xây lại nhà sao?
Đến đó tìm xem.
93
00:07:48,676 --> 00:07:50,006
Em đã đến đó rồi.
94
00:07:50,636 --> 00:07:54,056
Nhưng họ chưa hề xây lại nhà.
Vẫn là đống tro ngổn ngang.
95
00:07:54,682 --> 00:07:55,602
Cái gì?
96
00:08:09,405 --> 00:08:10,485
Nấm mốc.
97
00:08:13,034 --> 00:08:14,624
Em nhìn xem, Seiji.
98
00:08:15,369 --> 00:08:18,409
Tình trạng càng ngày càng tệ hơn.
99
00:08:18,498 --> 00:08:21,918
Nhìn kỹ mà xem. Nó bị bao phủ bởi nấm mốc.
100
00:08:22,001 --> 00:08:25,801
Anh còn không dùng được nhà vệ sinh.
Nó rất tệ vì ẩm ướt.
101
00:08:25,880 --> 00:08:30,800
Nhưng tầng hai là tệ nhất,
mặc dù ở trên không ẩm ướt lắm.
102
00:08:31,636 --> 00:08:34,466
Thật kinh hoàng, thật sự kinh hoàng.
103
00:08:35,473 --> 00:08:39,643
Anh không thể ở đây được.
Anh nên ra khỏi ngôi nhà này ngay!
104
00:08:39,727 --> 00:08:41,727
Em biết gì đó, phải không?
105
00:08:41,812 --> 00:08:44,402
Lúc anh đi vắng đã có chuyện gì?
106
00:08:51,197 --> 00:08:53,197
Em sợ cái gì vậy?
107
00:08:53,741 --> 00:08:55,951
Em không biết gì cả. Không hề.
108
00:08:56,035 --> 00:08:57,535
Nói mau, Seiji.
109
00:08:58,955 --> 00:09:00,325
Chúng giống nhau y hệt!
110
00:09:00,414 --> 00:09:01,834
Cái gì mới được?
111
00:09:01,916 --> 00:09:04,956
Ngôi nhà giống nó y hệt!
112
00:09:05,044 --> 00:09:06,384
Giống ai?
113
00:09:07,755 --> 00:09:09,215
Đứa bé!
114
00:09:30,194 --> 00:09:32,824
Có lẽ là nấm mốc, như anh nói.
115
00:09:33,698 --> 00:09:35,068
Chủng loài nấm mới.
116
00:09:35,616 --> 00:09:38,406
Nó đã lây nhiễm
cho đứa bé và con gái của họ.
117
00:09:40,496 --> 00:09:42,826
Anh sẽ gặp nguy hiểm nếu anh ở lại đây.
118
00:09:42,915 --> 00:09:45,075
Hãy đi mau. Không thể ở lại!
119
00:09:45,167 --> 00:09:46,207
Được chứ?
120
00:09:46,294 --> 00:09:49,304
Thôi được.
Anh ở chỗ em một thời gian được chứ?
121
00:09:49,797 --> 00:09:51,797
Vâng. Ý hay đấy.
122
00:09:52,425 --> 00:09:53,295
Tạm biệt.
123
00:10:55,237 --> 00:10:56,277
Rogi.
124
00:11:06,540 --> 00:11:07,750
Chết tiệt.
125
00:11:08,250 --> 00:11:09,880
Mình chợt nhớ ra,
126
00:11:10,670 --> 00:11:12,380
mình thấy ngứa quá.
127
00:11:15,675 --> 00:11:18,505
Ngứa, ngứa quá.
128
00:11:25,017 --> 00:11:26,187
ITO JUNJI:
NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN
129
00:11:46,580 --> 00:11:49,080
Em đã nghĩ
sẽ tìm thấy anh ở đây, anh Goro.
130
00:11:50,584 --> 00:11:51,844
Koko.
131
00:11:52,336 --> 00:11:54,166
Hôm nay anh đọc gì?
132
00:11:56,674 --> 00:11:57,844
Koko!
133
00:11:59,593 --> 00:12:00,853
Koko!
134
00:12:00,928 --> 00:12:03,098
Sao vậy, anh Goro?
135
00:12:03,180 --> 00:12:05,560
Chuyện gì đã xảy ra với cuốn sách ở đây?
136
00:12:05,641 --> 00:12:08,981
Tiểu thuyết lãng mạn
Renée của gió mùa đông của Michel Lannes!
137
00:12:10,062 --> 00:12:12,192
Giờ em đang đọc quyển đó.
138
00:12:13,357 --> 00:12:15,687
Đừng lấy sách mà không hỏi!
139
00:12:15,776 --> 00:12:18,526
Lần sau phải xin phép anh, biết chưa?
140
00:12:19,071 --> 00:12:21,321
Anh có nghĩa vụ bảo vệ bộ sưu tập này!
141
00:12:21,407 --> 00:12:25,237
Anh không thể chịu nổi
việc mất dấu dù chỉ một cuốn sách,
142
00:12:25,327 --> 00:12:26,997
dù chỉ một khoảnh khắc!
143
00:12:27,079 --> 00:12:29,079
- Em xin lỗi.
- Đặt cuốn sách lại.
144
00:12:35,171 --> 00:12:37,261
Anh Goro, anh có thời gian không?
145
00:12:37,339 --> 00:12:38,759
Ừ, đợi một chút.
146
00:12:39,633 --> 00:12:41,093
Anh sắp xong rồi.
147
00:12:42,428 --> 00:12:44,598
- Nhật ký của anh?
- Ừ, ngày hôm nay.
148
00:12:45,306 --> 00:12:47,016
Anh chưa bỏ lỡ ngày nào.
149
00:12:47,099 --> 00:12:49,189
Từ khi anh bốn tuổi?
150
00:12:49,268 --> 00:12:52,728
Nó chứa đầy những ký ức cả đời.
151
00:12:53,230 --> 00:12:55,440
Bộ sưu tập sách tạo nên quá khứ anh,
152
00:12:56,025 --> 00:12:58,395
và nhật ký này ghi lại hiện tại của anh.
153
00:12:59,653 --> 00:13:01,953
Anh có viết về em không?
154
00:13:02,031 --> 00:13:03,121
Tất nhiên rồi.
155
00:13:12,958 --> 00:13:14,708
Anh Goro, anh ổn chứ?
156
00:13:15,252 --> 00:13:16,592
Anh gặp ác mộng.
157
00:13:17,421 --> 00:13:19,591
Những cuốn sách cứ dần biến mất.
158
00:13:30,935 --> 00:13:31,765
Mất rồi!
159
00:13:31,852 --> 00:13:35,562
Renée của gió mùa đông đã biến mất!
Em để nó ở đâu, Koko?
160
00:13:35,648 --> 00:13:39,648
Em đã để nó lại trên kệ.
Anh thấy em trả lại rồi mà.
161
00:13:40,152 --> 00:13:42,452
Mẹ anh thích cuốn sách đó!
162
00:13:42,530 --> 00:13:45,870
Cuốn đó hiếm lắm!
Không, anh cần chính cuốn đó!
163
00:13:45,950 --> 00:13:49,040
Giờ muộn rồi. Để mai hãy tìm.
164
00:13:49,119 --> 00:13:50,959
Đừng nực cười thế!
165
00:13:51,038 --> 00:13:54,378
Đêm nay anh phải tìm
ở mọi cái kệ trong phòng này!
166
00:13:55,417 --> 00:13:57,917
Địa ngục gai của Tanio Akasabi
đã biến mất!
167
00:13:58,879 --> 00:14:01,129
Đó là cuốn sách đáng sợ nhất trên đời.
168
00:14:01,632 --> 00:14:04,092
Đó là cuốn sách mà bố anh thích nhất.
169
00:14:04,176 --> 00:14:05,716
Anh Goro.
170
00:14:05,803 --> 00:14:07,473
Chúng mất rồi. Mất rồi!
171
00:14:07,555 --> 00:14:10,595
Khỉ thật! Khốn kiếp!
172
00:14:36,417 --> 00:14:38,627
2/9 - MẸ BỎ ĐI VỚI NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠ.
MÌNH NHỚ MẸ…
173
00:14:41,171 --> 00:14:42,301
Mẹ.
174
00:14:42,798 --> 00:14:43,918
Mẹ?
175
00:14:44,717 --> 00:14:45,927
Những cuốn sách!
176
00:14:46,510 --> 00:14:48,930
Sách của tôi đang rời bỏ tôi!
177
00:14:51,015 --> 00:14:54,345
NHẬT KÝ
SHIRASAKI GORO
178
00:15:11,035 --> 00:15:12,285
Anh Goro?
179
00:15:12,369 --> 00:15:15,499
Koko. Anh đã tìm thấy
Renée của gió mùa đông.
180
00:15:15,581 --> 00:15:16,501
Sao cơ?
181
00:15:16,999 --> 00:15:19,379
Cô ấy đứng đây, bấm chuông cửa.
182
00:15:19,460 --> 00:15:20,920
Có người bấm chuông à?
183
00:15:21,003 --> 00:15:22,803
Một người phụ nữ xinh đẹp.
184
00:15:22,880 --> 00:15:24,800
Cô ấy làm anh nhớ đến mẹ.
185
00:15:24,882 --> 00:15:28,392
Nhưng không nghi ngờ gì,
cô ấy là Renée của gió mùa đông.
186
00:15:28,469 --> 00:15:31,639
Cô ấy đã chứng minh
bằng cách thuật lại từng chữ một
187
00:15:31,722 --> 00:15:35,352
từ chương đầu tiên
đến trang bản quyền ở phía sau.
188
00:15:35,935 --> 00:15:39,265
Nhưng ngoài việc thuật lại
toàn bộ cuốn sách từ trí nhớ,
189
00:15:39,355 --> 00:15:40,935
cô ấy có vẻ bị thiểu năng.
190
00:15:41,023 --> 00:15:43,863
Trời, anh Goro. Đó chỉ là mơ thôi.
191
00:15:43,943 --> 00:15:47,493
Đó không phải là mơ.
Cô ấy đang đứng ngay kia.
192
00:15:48,322 --> 00:15:49,162
Nhìn xem.
193
00:15:49,740 --> 00:15:51,530
Đó là Renée của gió mùa đông.
194
00:15:59,208 --> 00:16:01,378
Anh Goro, có chuyện gì vậy?
195
00:16:01,460 --> 00:16:02,630
Nó đã trở lại.
196
00:16:03,462 --> 00:16:06,132
Địa ngục gai đã trở lại!
197
00:16:06,215 --> 00:16:09,635
Đó là cuốn tiểu thuyết
đáng sợ nhất trên đời!
198
00:16:09,718 --> 00:16:11,258
Anh đã cố không để nó vào!
199
00:16:11,762 --> 00:16:13,762
Nhưng nó đã lẻn vào qua cửa sổ,
200
00:16:13,847 --> 00:16:17,887
và nó thuật lại cuốn sách ghê tởm đó
với cái giọng khó ưa, khàn khàn.
201
00:16:17,977 --> 00:16:20,937
Cuốn tiểu thuyết
đáng sợ kinh khủng nhất đó!
202
00:16:24,692 --> 00:16:28,322
Anh Goro, anh nên đến gặp bác sĩ.
203
00:16:28,404 --> 00:16:30,324
Không cần đâu, Koko.
204
00:16:30,823 --> 00:16:32,163
Anh có ý này.
205
00:16:32,700 --> 00:16:35,700
Nó sẽ quay lại. Anh biết nó sẽ quay lại.
206
00:17:07,526 --> 00:17:09,986
"Đoạn văn này dành cho
những kẻ đáng nguyền rủa".
207
00:17:10,070 --> 00:17:11,860
"Mở đầu: Agdurum gu shauemek".
208
00:17:11,947 --> 00:17:14,737
"Vụ việc đẫm máu đó
làm cả thế giới kinh hoàng,
209
00:17:14,825 --> 00:17:19,405
và điềm xấu xuất hiện ở võng mạc
lan đến toàn bộ khối óc tôi".
210
00:17:19,496 --> 00:17:22,206
- "Rõ ràng, lối vào địa ngục…"
- Anh Goro?
211
00:17:24,084 --> 00:17:24,924
Anh Goro?
212
00:17:25,502 --> 00:17:29,722
"Hẳn là sự kiện đó
đã làm trí óc tôi tê liệt".
213
00:17:29,798 --> 00:17:32,298
"Và những thay đổi ghê tởm
trong cơ thể tôi
214
00:17:32,384 --> 00:17:34,934
hẳn đã bị gây ra bởi địa ngục".
215
00:17:35,012 --> 00:17:40,602
"Việc nạo thai lố bịch thực hiện bởi
tên bác sĩ phẫu thuật ghê tởm năm 1955
216
00:17:41,101 --> 00:17:44,561
đã đẩy tôi đến bờ vực của sự điên rồ".
217
00:17:44,646 --> 00:17:46,106
"Chương cuối".
218
00:17:46,607 --> 00:17:47,647
"Samota".
219
00:17:48,734 --> 00:17:50,284
"Yafedra…"
220
00:17:56,867 --> 00:17:58,987
Địa ngục gai đã biến mất.
221
00:17:59,703 --> 00:18:01,163
Chiến thắng là của mình.
222
00:18:02,581 --> 00:18:05,001
Giờ sẽ ổn thôi.
223
00:18:15,886 --> 00:18:16,966
Renée đã…
224
00:18:17,054 --> 00:18:19,314
Renée của gió mùa đông đã biến mất!
225
00:18:20,307 --> 00:18:21,767
Mình không thể làm gì.
226
00:18:21,850 --> 00:18:26,520
Khi nghe cô ấy thuật lại nó,
mình đã nhớ toàn bộ cuốn sách!
227
00:18:26,605 --> 00:18:30,935
Cô ấy sẽ không bao giờ
xuất hiện trước mặt mình nữa.
228
00:18:31,735 --> 00:18:36,525
Từ đầu cô ấy không xuất hiện còn tốt hơn
là phải chịu đựng chuyện này!
229
00:18:36,615 --> 00:18:38,525
Thế nên mình đã quyết định
230
00:18:38,617 --> 00:18:40,987
Mình sẽ tiếp nhận hết vào bên trong!
231
00:18:41,078 --> 00:18:43,538
Nếu chia tay là đau đớn và buồn bã,
232
00:18:44,289 --> 00:18:47,289
vậy thì mình sẽ lưu trữ
mọi cuốn sách trong đầu!
233
00:19:17,364 --> 00:19:18,324
Anh Goro.
234
00:19:20,117 --> 00:19:21,617
Em xin anh. Hãy dừng lại.
235
00:19:22,327 --> 00:19:23,537
Đừng làm phiền anh.
236
00:19:24,037 --> 00:19:25,577
Chỉ còn một chút nữa thôi.
237
00:19:26,165 --> 00:19:29,035
Nhưng trí óc anh không còn nhiều chỗ nữa.
238
00:19:29,877 --> 00:19:31,917
Mình có thể học thuộc hết không?
239
00:19:32,004 --> 00:19:34,214
Hay trí óc mình sẽ nổ tung?
240
00:19:34,882 --> 00:19:37,592
Liệu mình sẽ lưu trữ
một lượng lớn thông tin
241
00:19:37,676 --> 00:19:40,716
chỉ để đánh mất ký ức của chính mình?
242
00:19:42,639 --> 00:19:47,309
"Thấy cơ hội, tôi giấu máy ghi âm
vào túi cô ấy để ghi âm cô ấy ngoại tình".
243
00:19:52,774 --> 00:19:54,824
"Chương một: Chạm trán".
244
00:19:55,319 --> 00:19:59,159
"Tình yêu của Renée thoáng qua
như tuyết rơi xuống thị trấn đó,
245
00:19:59,740 --> 00:20:01,530
và nó nhanh chóng tan biến".
246
00:20:09,124 --> 00:20:11,174
NHẬT KÝ
SHIRASAKI GORO
247
00:20:11,793 --> 00:20:12,843
Anh Goro?
248
00:20:18,175 --> 00:20:20,585
Thì ra cô ở đây…
249
00:20:22,930 --> 00:20:23,930
Renée.
250
00:20:38,362 --> 00:20:40,362
NHẬT KÝ
SHIRASAKI GORO
251
00:20:50,332 --> 00:20:51,332
SHIRASAKI SHOGO
252
00:20:51,416 --> 00:20:53,916
"…một lần nữa:
asaltite dogramos afrodina".
253
00:20:54,002 --> 00:20:57,422
"Tôi có thể cảm nhận
thay đổi trong cơ thể và trí óc mình".
254
00:20:57,506 --> 00:21:01,546
"Những thay đổi
trở nên rõ ràng trong mắt tôi".
255
00:21:01,635 --> 00:21:04,885
"Cả thế giới bừng sáng
khi chìm vào bóng tối".
256
00:21:04,972 --> 00:21:08,312
"Thế giới tiếp diễn mãi mãi
nhưng đã kết thúc ngay ở đó".
257
00:21:08,392 --> 00:21:09,772
"Như cái bình đó…"
258
00:21:09,851 --> 00:21:11,851
RENÉE CỦA GIÓ MÙA ĐÔNG
ĐỊA NGỤC GAI
259
00:21:11,937 --> 00:21:14,057
NHỮNG CHIẾC LÁ PHONG CỦA KOKO
260
00:21:15,107 --> 00:21:17,607
"Tôi nhận ra điều đó
trên đường tới địa ngục".
261
00:21:17,693 --> 00:21:22,993
"Tóm lại, địa ngục là lối vào thiên đường,
cũng như thiên đường là lối vào địa ngục".
262
00:21:23,073 --> 00:21:24,073
"THƯ VIỆN ẢO ẢNH"
263
00:21:24,157 --> 00:21:28,117
"Hỡi cư dân của địa ngục, hãy hét lên!
Hét đến khi xé toạc cổ họng!"
264
00:23:23,276 --> 00:23:27,986
Biên dịch: Lien Nguyen
265
00:23:30,158 --> 00:23:33,698
Hãy lắng nghe thật kỹ
những bia mộ dựng đứng kia,
266
00:23:34,704 --> 00:23:36,834
nhiều, rất nhiều bia mộ.
267
00:23:36,915 --> 00:23:40,285
Thậm chí tôi có thể nghe thấy
tiếng nói chuyện với nhau.
268
00:23:41,086 --> 00:23:44,836
Nếu tôi nghe được,
nghĩa là bạn cũng nghe được.
269
00:23:46,049 --> 00:23:52,259
Nhưng vì những người không thể nghe,
tôi phải viết ra mới được.