1
00:00:26,484 --> 00:00:31,114
ITO JUNJI:
NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN
2
00:01:14,157 --> 00:01:16,987
NĂM 1996
3
00:01:17,494 --> 00:01:19,334
KHU DI TÍCH AJIME
4
00:01:19,412 --> 00:01:20,832
NGUY HIỂM
5
00:01:20,914 --> 00:01:22,084
Giáo sư Soya.
6
00:01:22,165 --> 00:01:23,745
Gì vậy, Yamaoka?
7
00:01:23,833 --> 00:01:25,253
Về lớp đất này.
8
00:01:25,335 --> 00:01:29,005
Là nếp gấp địa chất
hay do con người tạo ra ạ?
9
00:01:29,089 --> 00:01:32,509
Nói theo thứ tự thời gian,
tôi không nghĩ đó là nếp gấp.
10
00:01:32,592 --> 00:01:36,102
Trông nó hoàn toàn không có vẻ
phải chịu áp lực bên.
11
00:01:36,179 --> 00:01:38,769
Nhưng sao lớp đất này biến dạng thế này?
12
00:01:39,974 --> 00:01:44,654
Trông như nét mặt nghiêng
của ai đó đang nằm nhỉ?
13
00:01:44,729 --> 00:01:47,519
Và có nhiều lớp nằm ngang nữa.
14
00:01:48,024 --> 00:01:50,694
Cậu thử đào sâu thêm một chút xem.
15
00:01:50,777 --> 00:01:51,607
Vâng ạ.
16
00:01:57,867 --> 00:01:59,237
Thưa giáo sư.
17
00:02:00,578 --> 00:02:01,828
Đó có vẻ là
18
00:02:02,330 --> 00:02:03,960
người cổ đại.
19
00:02:04,457 --> 00:02:06,247
Hộp sọ của một đứa trẻ.
20
00:02:06,334 --> 00:02:10,634
Có mối liên hệ nào giữa bộ xương
và lớp trầm tích này không ạ?
21
00:02:10,713 --> 00:02:13,553
Có thể là tàn dư của một nghi lễ nào đó.
22
00:02:13,633 --> 00:02:14,513
Ví dụ?
23
00:02:15,135 --> 00:02:16,585
Trông như là mai táng.
24
00:02:16,678 --> 00:02:20,518
Họ từ từ phủ lên cái xác
những lớp đất sét mỏng.
25
00:02:20,598 --> 00:02:22,558
Họ chồng lớp này lên lớp khác,
26
00:02:22,642 --> 00:02:25,022
nó trở thành một nấm mộ lớn hình người.
27
00:02:25,103 --> 00:02:28,023
Vậy nấm mộ đó đã bị vùi xuống đất ạ?
28
00:02:28,106 --> 00:02:30,106
Đó chỉ là giả thuyết thôi.
29
00:02:30,191 --> 00:02:33,281
Nhưng nếu ta phân tích các lớp,
có lẽ sẽ tìm ra câu trả lời.
30
00:02:33,361 --> 00:02:36,451
Nếu vậy, đây sẽ là khám phá quan trọng,
thưa giáo sư!
31
00:02:37,073 --> 00:02:38,163
Đúng thế.
32
00:02:38,241 --> 00:02:39,451
Thật tuyệt vời.
33
00:02:46,958 --> 00:02:49,838
Dự báo thời tiết đâu có nói trời sẽ mưa.
34
00:02:50,336 --> 00:02:52,916
- Yamaoka, bảo vệ khu đất mau.
- Phải.
35
00:02:53,798 --> 00:02:54,918
Này, mưa rồi!
36
00:02:55,508 --> 00:02:57,838
Mang mấy tấm bạt nhựa ra đây! Mau lên!
37
00:03:11,191 --> 00:03:16,111
"CÁC TẦNG LỚP KINH HOÀNG"
38
00:03:16,196 --> 00:03:19,026
NĂM 2017
39
00:03:22,202 --> 00:03:25,912
Reimi, lễ tưởng niệm lần thứ 13 của bố con
tổ chức lâu thật đấy.
40
00:03:25,997 --> 00:03:28,707
Nhưng con đã dự lễ rất tốt.
Chắc con mệt lắm.
41
00:03:28,791 --> 00:03:31,711
Mẹ đừng nói thế.
Con đâu còn là trẻ con nữa.
42
00:03:32,253 --> 00:03:33,963
Con có thể dự lễ tưởng niệm.
43
00:03:34,047 --> 00:03:38,127
Thật sao? Lúc còn nhỏ,
con sẽ mè nheo mẹ ngay lập tức.
44
00:03:38,218 --> 00:03:40,218
Con sẽ liên mồm "Mẹ bế con đi".
45
00:03:40,303 --> 00:03:42,513
Con thật sự rất đáng yêu, Reimi.
46
00:03:42,597 --> 00:03:44,267
Thôi đủ rồi mẹ.
47
00:03:44,349 --> 00:03:46,099
Em ấy thật sự rất đáng yêu.
48
00:03:46,184 --> 00:03:49,234
Em còn đóng quảng cáo
và được chú ý nhiều như thế.
49
00:03:49,312 --> 00:03:50,692
Sao em lại từ bỏ?
50
00:03:50,772 --> 00:03:53,692
Nếu gắn bó thì có lẽ
giờ em đã là minh tinh rồi.
51
00:03:53,775 --> 00:03:56,275
Narumi, như vậy em không làm được.
52
00:03:56,778 --> 00:03:59,818
Dù gì, em là người nội tâm
và luôn hướng về quá khứ.
53
00:03:59,906 --> 00:04:02,576
Làm nghệ sĩ thì khó quá.
54
00:04:03,076 --> 00:04:05,076
Em chỉ muốn mẹ yêu quý em.
55
00:04:05,161 --> 00:04:06,791
Ôi, Reimi!
56
00:04:07,372 --> 00:04:10,502
Tha thứ cho mẹ.
Mẹ không hề biết là con cảm thấy thế!
57
00:04:10,583 --> 00:04:12,293
Không sao, mẹ đừng lo.
58
00:04:12,377 --> 00:04:16,007
Ước gì con trở lại hồi hai tuổi
để mẹ có thể cưng chiều con!
59
00:04:16,089 --> 00:04:18,299
Mẹ sẽ bế và ôm con thật chặt!
60
00:04:19,259 --> 00:04:23,099
Mẹ đã chăm sóc em ấy rất tốt.
Sao em ấy có thể không vui chứ?
61
00:04:23,179 --> 00:04:25,469
Mẹ đóng tiền học và mọi thứ cho em ấy.
62
00:04:25,556 --> 00:04:29,636
Mẹ đã tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc
để sửa răng cho em ấy.
63
00:04:29,727 --> 00:04:31,557
Nhưng chẳng sửa cho con.
64
00:04:31,646 --> 00:04:34,356
Thế nên răng con mới khấp khểnh.
65
00:04:34,440 --> 00:04:35,360
Narumi.
66
00:04:36,651 --> 00:04:41,031
Nếu con muốn nói gì thì nói ra đi.
Đừng dằn vặt bản thân nữa.
67
00:04:41,114 --> 00:04:43,574
Reimi là nghệ sĩ, nên đó là lẽ tự nhiên.
68
00:04:43,658 --> 00:04:46,578
Sau khi em ấy rời ngành thì vẫn vậy mà.
69
00:04:46,661 --> 00:04:49,461
Reimi có tiềm năng.
Thế nên mẹ đã cố gắng nhiều.
70
00:04:50,123 --> 00:04:51,963
Nhưng với con thì bó tay
71
00:04:52,041 --> 00:04:53,001
vì con xấu xí.
72
00:04:53,084 --> 00:04:53,964
Mẹ nói gì?
73
00:04:54,043 --> 00:04:55,803
Narumi! Coi chừng!
74
00:05:13,688 --> 00:05:15,728
Mọi người ổn chứ?
75
00:05:17,650 --> 00:05:18,650
Reimi!
76
00:05:18,735 --> 00:05:20,565
Reimi, em có sao không?
77
00:05:38,629 --> 00:05:42,549
Mặt của Reimi đã…
78
00:05:43,718 --> 00:05:47,008
Narumi, đây là lỗi của con!
Tất cả là lỗi của con!
79
00:05:52,310 --> 00:05:54,730
Bác sĩ! Reimi sao rồi?
80
00:05:55,730 --> 00:05:57,360
Cô ấy đã tỉnh lại.
81
00:05:57,982 --> 00:05:58,982
Vậy là tốt rồi.
82
00:05:59,067 --> 00:06:03,487
Nhưng có gì đó lạ lắm.
Hai người phải tận mắt thấy.
83
00:06:06,699 --> 00:06:07,779
Gì thế này?
84
00:06:07,867 --> 00:06:09,117
Có chuyện gì vậy?
85
00:06:09,202 --> 00:06:12,042
Mặt con bé đã trở lại!
86
00:06:12,121 --> 00:06:16,131
Đúng vậy. Một lớp mới đã xuất hiện
dưới lớp da bị cắt ra.
87
00:06:16,209 --> 00:06:17,879
Không hợp lý chút nào.
88
00:06:18,461 --> 00:06:19,381
Xem này.
89
00:06:25,635 --> 00:06:27,255
Chính xác đây là cái gì?
90
00:06:27,970 --> 00:06:30,810
Con gái bà được tạo thành từ nhiều lớp.
91
00:06:30,890 --> 00:06:31,720
Cái gì?
92
00:06:32,392 --> 00:06:37,192
Cô ấy không có não, nội tạng, xương,
hay bất cứ thứ gì khác.
93
00:06:37,271 --> 00:06:40,361
Các lớp bà thấy ở đây là lớp biểu bì.
94
00:06:41,317 --> 00:06:45,857
Tóm lại, cơ thể con gái bà bao gồm
các lớp da biểu bì chồng lên nhau.
95
00:06:45,947 --> 00:06:49,407
Đừng nực cười thế.
Đây không phải lúc đùa đâu.
96
00:06:49,909 --> 00:06:52,369
Tôi ước gì đó là sai lầm.
97
00:06:54,330 --> 00:06:55,580
Thật kinh khủng!
98
00:06:56,082 --> 00:06:57,292
Reimi!
99
00:06:57,792 --> 00:06:58,842
Vậy thì
100
00:07:00,044 --> 00:07:04,224
con bé chỉ như cái bánh Baumkuchen.
101
00:07:07,635 --> 00:07:08,795
Như một cái cây!
102
00:07:10,138 --> 00:07:11,098
Bà nói đúng.
103
00:07:12,098 --> 00:07:17,018
Cấu trúc cơ thể của cô ấy làm tôi nhớ đến
vòng sinh trưởng của một cái cây.
104
00:07:17,728 --> 00:07:20,818
Có lẽ các lớp của cô ấy cũng là
dấu tích của quá trình trưởng thành.
105
00:07:21,357 --> 00:07:22,567
Cái gì cơ?
106
00:07:22,650 --> 00:07:25,740
Tóm lại, ở trung tâm là
cô ấy lúc còn là bào thai.
107
00:07:25,820 --> 00:07:27,490
Và tiến ra ngoài từ đó,
108
00:07:27,572 --> 00:07:33,332
lúc lên một, hai, ba,
bốn, năm, sáu, bảy, tám,
109
00:07:33,411 --> 00:07:39,461
chín, mười, mười một,
mười hai, mười ba, mười bốn,
110
00:07:39,542 --> 00:07:44,342
mười lăm, mười sáu,
mười bảy, mười tám, mười chín,
111
00:07:44,964 --> 00:07:47,184
và cuối cùng là tuổi hai mươi.
112
00:07:47,258 --> 00:07:50,928
Lớp trên cùng là
hình dạng hiện tại của con gái bà.
113
00:07:52,597 --> 00:07:59,017
Bác sĩ, có nghĩa là cơ thể thời thơ ấu
của Reimi nằm ở bên trong con bé?
114
00:07:59,103 --> 00:08:01,903
Vâng, tôi tin điều đó là có khả năng.
115
00:08:03,858 --> 00:08:07,648
Thưa bà, ta hãy tiến hành
nghiên cứu chuyên sâu về cơ thể cô ấy.
116
00:08:07,737 --> 00:08:10,817
- Rất quan trọng với việc điều trị.
- Không, bác sĩ.
117
00:08:11,324 --> 00:08:13,034
Tôi sẽ đưa Reimi về nhà.
118
00:08:16,871 --> 00:08:20,631
Narumi, ta sẽ cho Reimi xuất viện
ngay khi vết sẹo lành lại.
119
00:08:20,708 --> 00:08:22,128
Mẹ trông cậy vào con.
120
00:08:22,210 --> 00:08:24,590
Mẹ, đây là một lời nguyền.
121
00:08:24,670 --> 00:08:25,510
Hả?
122
00:08:25,588 --> 00:08:27,548
Mẹ nhớ di tích khảo cổ đó chứ?
123
00:08:27,632 --> 00:08:31,512
Ngôi mộ ở khu di tích Ajime
mà bố từng làm việc ấy?
124
00:08:32,094 --> 00:08:36,184
Con vẫn nhớ bức ảnh chụp các lớp đất
xung quanh cái hộp sọ.
125
00:08:36,265 --> 00:08:38,765
Y hệt ảnh chụp cộng hưởng từ của Reimi.
126
00:08:38,851 --> 00:08:40,771
Nấm mộ đó bị nguyền rủa.
127
00:08:40,853 --> 00:08:43,733
Bố đã phá vỡ phong ấn.
128
00:08:43,814 --> 00:08:47,494
Sau đó, sức khỏe tinh thần của bố
bắt đầu suy yếu.
129
00:08:48,069 --> 00:08:50,489
Bố mất chín năm sau khi khai quật nơi đó.
130
00:08:50,571 --> 00:08:53,031
Nhưng nó không kết thúc ở đó.
131
00:08:53,115 --> 00:08:56,985
Lời nguyền ảnh hưởng đến Reimi
khi em ấy sinh ra một năm sau đó.
132
00:08:57,078 --> 00:08:59,288
Nhưng nó cũng ảnh hưởng đến con.
133
00:09:01,874 --> 00:09:04,464
Bằng chứng ở ngay đây. Mẹ nhìn xem.
134
00:09:06,462 --> 00:09:08,592
Con cũng có cấu trúc nhiều lớp.
135
00:09:10,967 --> 00:09:14,097
Reimi, vết thương của con không đau nữa à?
136
00:09:14,178 --> 00:09:15,638
Vâng, thưa mẹ.
137
00:09:15,721 --> 00:09:18,601
Reimi, con không cần lo về vết sẹo.
138
00:09:19,100 --> 00:09:20,850
Mẹ sẽ khiến nó đỡ hơn!
139
00:09:21,894 --> 00:09:22,734
Vâng.
140
00:09:23,229 --> 00:09:24,769
Có thế chứ.
141
00:09:24,855 --> 00:09:27,645
Mẹ, con có ý này.
142
00:09:27,733 --> 00:09:30,653
Ta sẽ tổ chức lễ tưởng niệm
cho cái hộp sọ đó.
143
00:09:31,153 --> 00:09:33,993
Ta sẽ hỏi Đại học Seito
xem có thể mượn nó để…
144
00:09:34,073 --> 00:09:37,663
Tưởng niệm? Mẹ sẽ không tham gia
trò hề phi khoa học đó!
145
00:09:38,911 --> 00:09:39,831
Nhưng…
146
00:09:39,912 --> 00:09:43,082
Mẹ, không thử thì sao biết được.
147
00:09:43,165 --> 00:09:44,705
Đó là lời nguyền mà.
148
00:09:44,792 --> 00:09:47,672
Không phải lời nguyền hay gì cả, Reimi.
149
00:09:47,753 --> 00:09:51,173
Đó là một căn bệnh, nhưng mẹ sẽ làm gì đó.
150
00:09:51,257 --> 00:09:54,547
Nhưng… chính xác thì mẹ có thể làm gì?
151
00:09:54,635 --> 00:09:59,345
- Mẹ sẽ tìm một thầy thuốc nổi tiếng, và…
- Thôi cái trò gạt trẻ con đấy đi.
152
00:09:59,432 --> 00:10:02,102
Chắc gì y học hiện đại có thuốc chữa!
153
00:10:02,602 --> 00:10:05,312
Đừng coi con là trẻ con!
Con trưởng thành rồi!
154
00:10:05,396 --> 00:10:06,936
Reimi!
155
00:10:07,023 --> 00:10:08,983
Đừng chạm vào! Mẹ thật kinh tởm!
156
00:10:09,483 --> 00:10:13,153
Con phát ốm và mệt mỏi
vì phải đối mặt với mẹ!
157
00:10:13,988 --> 00:10:17,238
Tai nạn đó là tại mẹ hết!
158
00:10:24,457 --> 00:10:26,747
Reimi?
159
00:10:27,877 --> 00:10:29,297
Con nghe thấy mẹ không?
160
00:10:29,795 --> 00:10:32,835
Hãy trả lời nếu con nghe thấy,
Reimi hai tuổi ơi.
161
00:10:32,923 --> 00:10:36,893
Reimi bé nhỏ đáng yêu, trả lời mẹ đi.
162
00:10:36,969 --> 00:10:39,349
Mẹ biết con có thể nghe thấy mẹ, Reimi.
163
00:10:39,430 --> 00:10:42,890
Reimi, khi nào con mới có thể trả lời mẹ?
164
00:10:42,975 --> 00:10:43,975
Reimi?
165
00:10:44,060 --> 00:10:45,690
Reimi ơi.
166
00:10:50,024 --> 00:10:52,534
Sao con không trả lời mẹ?
167
00:10:52,610 --> 00:10:55,820
Mẹ biết con ở đó. Con ở ngay đó.
168
00:11:02,828 --> 00:11:03,828
Mẹ.
169
00:11:05,373 --> 00:11:06,373
Mẹ.
170
00:11:07,333 --> 00:11:08,333
Mẹ.
171
00:11:08,417 --> 00:11:09,497
Bế con đi.
172
00:11:10,503 --> 00:11:12,303
Mẹ, bế con đi.
173
00:11:13,839 --> 00:11:18,139
Reimi! Vậy là con có nghe thấy mẹ.
Lâu rồi mẹ không được nghe giọng con.
174
00:11:18,219 --> 00:11:20,179
Cho con ra khỏi đây.
175
00:11:20,680 --> 00:11:23,390
Mẹ, cho con ra khỏi đây.
176
00:11:23,474 --> 00:11:26,644
Con muốn ra khỏi đó? Ôi, đáng thương quá!
177
00:11:26,727 --> 00:11:29,107
Không biết mẹ có thể làm gì không.
178
00:11:44,120 --> 00:11:45,870
Reimi? Sao thế?
179
00:11:53,254 --> 00:11:56,304
Mẹ đang làm gì thế kia? Mẹ mất trí rồi à?
180
00:11:56,382 --> 00:11:59,432
Không sao đâu.
Mẹ chỉ đang loại bỏ lớp bị hỏng.
181
00:12:00,010 --> 00:12:03,890
Mẹ phải lột tất cả các lớp
đến khi tới được Reimi hai tuổi.
182
00:12:03,973 --> 00:12:07,943
Mẹ phải hoàn thành
trong khi con bé bất tỉnh!
183
00:12:08,018 --> 00:12:09,348
Mẹ ơi!
184
00:12:09,979 --> 00:12:11,059
Mẹ.
185
00:12:11,689 --> 00:12:15,569
Mẹ? Mau cho con ra khỏi đây.
186
00:12:17,153 --> 00:12:19,323
Ừ, Reimi bé bỏng yêu quý của mẹ.
187
00:12:19,405 --> 00:12:22,575
Mẹ sẽ đưa con ra
khỏi nơi tối tăm, tù túng đó.
188
00:12:23,200 --> 00:12:27,500
Hãy đợi mẹ.
Chúng ta phải cẩn thận, rất cẩn thận.
189
00:12:37,798 --> 00:12:40,378
Mẹ, hãy dừng lại đi!
190
00:12:40,468 --> 00:12:43,348
Không! Vẫn còn nhiều mà!
191
00:12:43,429 --> 00:12:46,519
Gần được rồi. Một chút nữa thôi!
192
00:12:51,187 --> 00:12:53,647
Mẹ, bế con đi.
193
00:12:54,440 --> 00:12:55,860
Được rồi.
194
00:12:55,941 --> 00:12:59,241
Cuối cùng mẹ cũng được gặp lại
Reimi hai tuổi.
195
00:12:59,945 --> 00:13:03,155
Đợi chút nhé.
Mẹ sẽ lột phần cơ thể cho con!
196
00:13:03,741 --> 00:13:05,371
Narumi, giúp mẹ một tay!
197
00:13:05,451 --> 00:13:06,371
Mau lên!
198
00:13:27,348 --> 00:13:29,228
Hả? Cái gì thế này?
199
00:13:30,142 --> 00:13:31,272
Cái gì thế này?
200
00:13:38,359 --> 00:13:39,649
Mẹ.
201
00:13:49,578 --> 00:13:50,828
Mẹ?
202
00:14:01,048 --> 00:14:02,968
Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?
203
00:14:03,050 --> 00:14:07,260
Mẹ có ý này hay cực.
Lời nguyền chắc cũng ảnh hưởng đến mẹ.
204
00:14:07,346 --> 00:14:11,016
Nên mẹ sẽ lột da của mẹ
cho đến khi còn 38 tuổi
205
00:14:11,100 --> 00:14:12,980
và sinh ra Reimi lần nữa!
206
00:14:13,060 --> 00:14:14,940
Xem này, Narumi.
207
00:14:15,855 --> 00:14:17,015
Đây nhé!
208
00:14:27,491 --> 00:14:28,331
Mẹ.
209
00:14:58,355 --> 00:15:00,685
Mẹ, bế con đi.
210
00:15:23,005 --> 00:15:23,955
ITO JUNJI:
NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN
211
00:15:24,048 --> 00:15:26,588
Tôi thường mơ về đại dương.
212
00:15:27,301 --> 00:15:29,261
Lúc nào cũng là giấc mơ đó.
213
00:15:30,179 --> 00:15:32,719
Tôi đang trôi qua đáy đại dương.
214
00:15:33,641 --> 00:15:40,061
Rồi tôi gặp những con cá to lớn và kỳ lạ
đã tồn tại từ thời cổ đại.
215
00:15:40,814 --> 00:15:45,864
Như thể chúng là sinh vật
đã bị cả vũ trụ này lãng quên.
216
00:15:45,945 --> 00:15:48,485
"THỨ TRÔI DẠT VÀO BỜ"
217
00:15:57,539 --> 00:15:58,619
Có thật không nhỉ?
218
00:16:03,379 --> 00:16:07,929
Nhìn kìa. Có những chỗ lồi kỳ lạ
trên khắp cơ thể nó.
219
00:16:08,008 --> 00:16:09,298
Chúng có thể là gì?
220
00:16:10,803 --> 00:16:15,103
Những chỗ lồi ra đó có lẽ phát sáng
như cá lồng đèn.
221
00:16:15,724 --> 00:16:19,694
Anh cho là sinh vật khổng lồ này
bơi ở vực thẳm đại dương tối tăm
222
00:16:19,770 --> 00:16:22,190
khi phát ra ánh sáng yếu ớt ư?
223
00:16:22,272 --> 00:16:24,612
Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy ớn lạnh.
224
00:16:30,155 --> 00:16:32,315
Đám đông tò mò cứ nối đuôi nhau tới.
225
00:16:32,408 --> 00:16:33,578
Đúng thế.
226
00:16:33,659 --> 00:16:36,449
- Bảo cảnh sát giữ họ xa ra.
- Vâng.
227
00:16:40,040 --> 00:16:41,710
Hôm nay trời nóng thật.
228
00:16:42,793 --> 00:16:45,883
Sao vậy? Cô không khỏe à?
229
00:16:45,963 --> 00:16:47,383
Vâng, một chút thôi.
230
00:16:48,549 --> 00:16:49,759
Tôi thấy chóng mặt.
231
00:16:50,551 --> 00:16:53,431
Nóng và mùi thế này thì cũng chẳng lạ gì.
232
00:16:53,512 --> 00:16:56,932
- Cô nên nghỉ trong bóng râm.
- Cảm ơn. Anh tốt quá.
233
00:16:57,016 --> 00:17:00,386
Yêu cầu tất cả mọi người
tránh xa sinh vật này!
234
00:17:00,894 --> 00:17:02,194
Không được chạm vào!
235
00:17:02,271 --> 00:17:03,861
Cái mùi kinh khủng thật.
236
00:17:03,939 --> 00:17:06,649
Nó bắt đầu phân hủy rồi.
237
00:17:06,734 --> 00:17:11,204
Đây là phát hiện của thế kỷ.
Ta không được để nó thối rữa thế này.
238
00:17:11,280 --> 00:17:12,660
Phải, nhanh lên nào.
239
00:17:14,491 --> 00:17:16,621
Hôm nay cô đến đây một mình à?
240
00:17:16,702 --> 00:17:18,542
Vâng. Sau khi nghe tin,
241
00:17:18,620 --> 00:17:21,540
không hiểu sao
tôi không thể ngừng nghĩ về nó.
242
00:17:21,623 --> 00:17:24,133
Tôi cũng vậy. Tôi phải đến đây.
243
00:17:24,209 --> 00:17:29,629
Sự thật là tôi ghét biển, và tôi xấu hổ
khi thừa nhận mình không thích cá.
244
00:17:30,591 --> 00:17:32,511
Tôi cũng ghét biển.
245
00:17:33,343 --> 00:17:35,473
Sao cô lại ghét biển?
246
00:17:37,014 --> 00:17:39,564
Tôi xin lỗi. Tôi không có ý tọc mạch.
247
00:17:40,059 --> 00:17:40,979
Không.
248
00:17:41,769 --> 00:17:44,479
Chỉ là tôi có người quen
mất tích trên biển.
249
00:17:44,563 --> 00:17:48,783
Anh nhớ chuyến phà bị chìm
ngoài bờ biển Izu bảy năm trước không?
250
00:17:48,859 --> 00:17:50,649
Nó đã cướp đi vô số sinh mạng.
251
00:17:51,236 --> 00:17:52,856
Trong đó có người ấy.
252
00:17:52,946 --> 00:17:55,366
Tôi rất tiếc. Đó là bạn cô à?
253
00:17:56,700 --> 00:17:58,120
Đó là hôn phu của tôi.
254
00:17:58,202 --> 00:18:00,122
Hẳn rất khó khăn đối với cô.
255
00:18:00,871 --> 00:18:03,001
Chắc anh ấy không còn sống.
256
00:18:10,672 --> 00:18:14,092
Anh Shiota, anh nghĩ sinh vật này là gì?
257
00:18:14,176 --> 00:18:17,296
Câu hỏi hay đấy. Tôi đoán là…
258
00:18:19,056 --> 00:18:20,556
Này Amino, nhìn xem.
259
00:18:21,433 --> 00:18:22,353
Cái gì ạ?
260
00:18:24,144 --> 00:18:25,234
Xác người.
261
00:18:28,524 --> 00:18:31,034
- Gì vậy?
- Tôi cũng có thể thấy xác người.
262
00:18:31,110 --> 00:18:32,400
Quái vật biển ăn thịt người?
263
00:18:33,070 --> 00:18:34,570
Có chuyện rồi.
264
00:18:37,116 --> 00:18:38,696
Thật kỳ lạ.
265
00:18:38,784 --> 00:18:41,874
Dựa vào vị trí, đây là ruột của nó.
266
00:18:41,954 --> 00:18:45,214
Nhưng họ có vẻ không bị tiêu hóa chút nào.
267
00:18:45,791 --> 00:18:46,881
Thật vô lý.
268
00:18:47,543 --> 00:18:51,343
Dù thế nào, hãy mổ bụng nó
và di chuyển các nạn nhân ra ngoài.
269
00:18:51,421 --> 00:18:52,261
Mổ bụng nó ư?
270
00:19:18,615 --> 00:19:19,575
Họ còn sống.
271
00:19:23,328 --> 00:19:25,908
Đây là… anh Tadashi!
272
00:19:26,623 --> 00:19:30,383
Đây là hôn phu của tôi,
mất tích ngoài khơi Izu bảy năm trước!
273
00:19:31,086 --> 00:19:32,376
Cô có chắc không?
274
00:19:32,462 --> 00:19:35,092
Vâng! Đây chắc chắn là anh Tadashi!
275
00:19:35,174 --> 00:19:36,764
Vụ chìm phà Izu?
276
00:19:37,342 --> 00:19:41,142
Có rất nhiều nạn nhân
không bao giờ được tìm thấy.
277
00:19:41,221 --> 00:19:44,021
Vậy đây là những người trên chuyến phà đó?
278
00:19:44,099 --> 00:19:49,399
Họ bị sinh vật này nuốt chửng
và sống sót sau bảy năm trong ruột của nó?
279
00:19:49,479 --> 00:19:51,059
Điều đó là có thể ư?
280
00:19:51,148 --> 00:19:53,278
Anh Tadashi!
281
00:19:53,358 --> 00:19:54,988
Là em đây, Mie!
282
00:19:59,364 --> 00:20:00,204
Cô Mie.
283
00:20:01,283 --> 00:20:02,953
Bọn họ có vấn đề gì đó.
284
00:20:15,714 --> 00:20:18,014
Bọn họ như ký sinh trùng vậy.
285
00:20:18,091 --> 00:20:19,181
Ký sinh trùng?
286
00:20:19,927 --> 00:20:20,797
Vâng.
287
00:20:20,886 --> 00:20:24,306
Chắc họ đã ăn chất dinh dưỡng
trong ruột sinh vật này.
288
00:20:24,389 --> 00:20:26,889
Nhờ đó họ đã sống sót lâu như vậy.
289
00:20:26,975 --> 00:20:27,805
Ra vậy..
290
00:20:28,393 --> 00:20:34,323
Nhưng có khả năng con người có thể ký sinh
vào cơ thể một sinh vật khác ư?
291
00:23:23,276 --> 00:23:27,986
Biên dịch: Lien Nguyen
292
00:23:30,117 --> 00:23:31,367
Này lũ bọ ghê rợn.
293
00:23:31,451 --> 00:23:34,201
Tao có nên kể về
cô gái đến đây hôm qua không?
294
00:23:34,704 --> 00:23:36,214
Tao đã bị sốc.
295
00:23:36,289 --> 00:23:38,919
Ai biết trên đời này lại có người như vậy?
296
00:23:39,000 --> 00:23:41,500
Đúng vậy. Chúng mày đồng ý không?
297
00:23:42,337 --> 00:23:45,667
Nhưng cô ấy cũng có bọ trên mặt.
298
00:23:46,425 --> 00:23:49,175
Chúng bảo tao chú ý.
299
00:23:49,261 --> 00:23:51,971
Và điều đó đã cứu mạng tao.