1 00:00:16,668 --> 00:00:18,251 Foodtopia ! 2 00:00:18,293 --> 00:00:21,668 ĐẠI TIỆC XÚC XÍCH: BÁ CHỦ FOODTOPIA 3 00:00:25,626 --> 00:00:28,459 - Đặt cược đi nào. - Tôi cược một răng cho Đậu. 4 00:00:28,709 --> 00:00:30,293 Đưa tôi hai răng cược cho Cá ngừ! 5 00:00:30,459 --> 00:00:31,293 Cá ngừ! 6 00:00:32,834 --> 00:00:34,168 Tiến lên nào Đậu! 7 00:01:31,334 --> 00:01:32,793 - Hay lắm! - Đồ khốn. 8 00:01:35,626 --> 00:01:39,584 Trả tiền đi, đồ lạc hậu bụng đầy đậu. 9 00:01:47,543 --> 00:01:49,751 Chào. Xin lỗi làm gián đoạn cuộc vui. 10 00:01:49,834 --> 00:01:52,501 Các bạn có một ngôi nhà thật đáng yêu. 11 00:01:52,584 --> 00:01:54,251 Nên tôi rất muốn có nó. 12 00:02:00,001 --> 00:02:04,418 Anh tưởng chúng tôi ngốc à? Anh tưởng dễ đánh lừa được tôi lắm à? 13 00:02:04,501 --> 00:02:09,418 Bọn tôi không có ý định giao lại pháo đài trên cạn mới được phát hiện này đâu. 14 00:02:09,584 --> 00:02:12,709 Trừ khi anh định cưỡng đoạt của chúng tôi. 15 00:02:12,793 --> 00:02:15,001 Không. Làm gì có chuyện cưỡng đoạt. 16 00:02:15,084 --> 00:02:17,709 Chúc mừng chiếc răng duy nhất anh thắng sau cuộc đua. 17 00:02:17,793 --> 00:02:22,418 - Hi vọng anh vui. - Vui chứ! Đồ ăn nào mà chẳng thích răng. 18 00:02:22,501 --> 00:02:25,418 Ai cũng hiểu rõ tính biểu trưng của chúng. 19 00:02:25,668 --> 00:02:29,293 Để tôi nói anh nghe một bí mật nhỏ. Một răng thôi thì chưa đủ ngầu. 20 00:02:30,084 --> 00:02:31,209 Thế nào mới là ngầu? 21 00:02:34,168 --> 00:02:36,376 Là có 107 cái răng. 22 00:02:37,876 --> 00:02:38,918 Cứ đếm đi. 23 00:02:39,001 --> 00:02:42,459 Có nhiều răng trắng lắm, răng vàng cũng có, cả răng sữa nữa. 24 00:02:43,293 --> 00:02:46,334 Răng hàm lọt vào mắt anh rồi. Đẹp nhỉ? Răng trước hàm đấy. 25 00:02:46,793 --> 00:02:48,126 Có cả răng khểnh đấy. 26 00:02:48,626 --> 00:02:51,293 Một bộ đấy. Đặt cạnh nhau là có khoảng trống đấy. 27 00:02:51,668 --> 00:02:54,043 Nhìn cả mớ răng hạng A kìa. 28 00:02:54,626 --> 00:02:59,334 Trời ơi, nhiều chiến lợi phẩm quá. 29 00:03:00,209 --> 00:03:02,876 Tôi đồng ý, anh chàng màu cam tốt bụng ạ. 30 00:03:05,001 --> 00:03:07,418 Đẩy đi, anh bạn. Đẩy đi nào. 31 00:03:08,501 --> 00:03:09,584 Tạm biệt! 32 00:03:10,501 --> 00:03:12,793 Lũ khờ! 33 00:03:19,918 --> 00:03:22,084 Tất cả mọi thứ này là của mình! 34 00:03:27,834 --> 00:03:29,293 Kể cả ngươi. 35 00:03:31,959 --> 00:03:33,918 Lavash, tình yêu của tôi. 36 00:03:34,751 --> 00:03:38,751 Khi tôi bên mình, tôi thấy như tôi không có chỗ trống. 37 00:03:39,168 --> 00:03:41,376 Vì đã được lấp đầy bởi tình yêu 38 00:03:41,459 --> 00:03:45,293 cùng sự ngưỡng mộ của mình, và thi thoảng, 39 00:03:45,376 --> 00:03:47,043 bằng thứ bột nhão nhoét, lốm đốm… 40 00:03:52,543 --> 00:03:56,168 - Anh vừa la hét gì thế? - Sao? Tôi vừa la hét à? 41 00:03:56,709 --> 00:03:59,918 Chỉ là nỗi kinh hoàng ban đêm mà giờ tôi chưa muốn giải bày. 42 00:04:00,168 --> 00:04:02,834 - Đêm qua vui nhỉ. - Ừ, giờ thì hết rồi. 43 00:04:02,918 --> 00:04:06,626 - Ừ. Không còn niềm vui. - Chẳng ai trao yêu thương nữa. 44 00:04:06,709 --> 00:04:08,709 - Ừ, chỉ... - Chẳng ai quan tâm nữa. 45 00:04:09,334 --> 00:04:11,043 Tôi đoán giờ mới là cuộc sống. 46 00:04:11,126 --> 00:04:15,626 Ngồi đây, ôn lại những ngày tháng huy hoàng, 47 00:04:15,709 --> 00:04:18,168 biết rằng sẽ chẳng có câu trả lời dễ dàng 48 00:04:18,375 --> 00:04:19,793 cho mọi vấn đề của tôi. 49 00:04:28,834 --> 00:04:29,793 Hay quá. 50 00:04:35,375 --> 00:04:39,043 Trời ơi. Nhìn kìa! Họ yêu anh ấy quá. 51 00:04:39,459 --> 00:04:42,875 Chiếc hộp chú ý này chính là thứ tôi cần. 52 00:04:45,750 --> 00:04:49,043 Phải. Như thế đấy, đồ khốn. 53 00:04:50,584 --> 00:04:51,418 Chào. 54 00:04:53,375 --> 00:04:55,375 Anh có nhiều khán giả thật đấy. 55 00:04:55,459 --> 00:04:57,418 Cho tôi thử nhé? Chỉ năm phút thôi. 56 00:04:57,875 --> 00:05:00,834 Cảm ơn nhiều, bánh mì. Anh làm tôi lỡ một bước. 57 00:05:01,793 --> 00:05:06,334 Xin lỗi. Tôi đang tìm một đại lý cho tôi chia sẻ tài năng với thế giới. 58 00:05:06,418 --> 00:05:08,584 Đây có vẻ là phương thức hoàn hảo. 59 00:05:09,001 --> 00:05:13,001 Đây có chủ rồi. Tự tìm hệ thống phát sóng công nghệ cao của anh đi. 60 00:05:13,126 --> 00:05:17,168 - Anh không hiểu rồi. Tôi cần chỗ này. - Anh không hiểu thì có. 61 00:05:17,250 --> 00:05:21,084 Đây là địa bàn của tôi. Tôi không đếm xỉa anh cần gì nhé. 62 00:05:21,293 --> 00:05:25,168 Tôi chỉ quan tâm một việc, một việc duy nhất, và chỉ thế thôi. 63 00:05:38,084 --> 00:05:39,625 Điên tiết lắm rồi! 64 00:05:42,500 --> 00:05:45,084 Trêu nhầm phải thằng bánh mì tròn này rồi. 65 00:05:47,084 --> 00:05:48,000 Khoan! 66 00:05:53,584 --> 00:05:58,043 Xin một tràng pháo tay cho tiết mục mở màn của tôi, Hộp Ngũ cốc Bị Thương. 67 00:05:58,875 --> 00:06:01,501 Tôi trở lại rồi. Bắt đầu chương trình nào. 68 00:06:01,584 --> 00:06:05,543 Hôm trước, bồ cũ thấy tôi đang nện đồ ăn khác, 69 00:06:05,626 --> 00:06:08,251 chắc các bạn nghĩ tôi thực sự gặp khó khăn. 70 00:06:13,501 --> 00:06:15,584 Con người này có ăn thịt đồng loại không? 71 00:06:15,668 --> 00:06:17,000 Anh ta nói là rất đói mà. 72 00:06:17,250 --> 00:06:19,334 Ta đâu để anh ta ăn đồng loại của ta. 73 00:06:19,418 --> 00:06:22,959 Nên hoặc là anh ta chết đói, hoặc là ngon miệng xơi chân. 74 00:06:23,750 --> 00:06:27,084 Coi chừng! Cái quái gì... Chết tiệt. 75 00:06:27,168 --> 00:06:30,043 - Anh ổn chứ? - Không. Có thấy Kem đâu không? 76 00:06:30,125 --> 00:06:33,209 - Kem nào? - Cây kem vừa già vừa gian ấy. 77 00:06:33,875 --> 00:06:37,418 Trong túi tôi có cái răng, anh ta cầm tăm tới ăn cắp của tôi. 78 00:06:37,500 --> 00:06:39,584 Anh ta lấy tăm xỉa răng để ăn cắp? 79 00:06:39,668 --> 00:06:41,875 Nhưng đồ ăn đâu có ăn cắp của nhau. 80 00:06:42,293 --> 00:06:46,084 Vậy ư? Nói thế với tên khốn thó đồ của tôi ấy. 81 00:06:46,418 --> 00:06:49,418 - Trộm cắp xảy ra khắp nơi. - Ai đó giữ cô ta lại! 82 00:06:49,584 --> 00:06:53,500 Khoan đã! Chúng ta chưa biết chuyện ở đó ra sao. 83 00:06:53,750 --> 00:06:55,584 Tôi có cái răng bị cô ta ăn cắp rồi. 84 00:06:56,125 --> 00:06:58,834 Giờ thì ta đã biết. Là vấn đề đây. 85 00:07:01,001 --> 00:07:02,376 Có vấn đề khác nữa kìa. 86 00:07:02,459 --> 00:07:04,834 Ôi, anh ta đến gây sự vì biết việc ta làm? 87 00:07:04,918 --> 00:07:07,084 - Anh chịu. Cứ tỏ ra bình thường. - Ừ. 88 00:07:07,168 --> 00:07:08,584 - Làm gì vậy? - Không biết. 89 00:07:08,668 --> 00:07:11,584 - Tỏ ra bình thường là sao? - Là đừng cấu anh. 90 00:07:11,668 --> 00:07:13,876 - Chào cưng. - Thế đâu có bình thường. 91 00:07:14,001 --> 00:07:17,625 Chào. Hai bạn làm gì thế? Cho tôi đi với hai bạn cả ngày nhé? 92 00:07:18,875 --> 00:07:21,793 - Cả ngày ư? - Ừ. Nghĩa là từ giờ tới khi đi ngủ. 93 00:07:21,918 --> 00:07:24,543 Hai người mang bàn chân này đi đâu đấy? 94 00:07:25,625 --> 00:07:28,459 Chẳng đi đâu. Bọn tôi chỉ muốn cái giày này. 95 00:07:28,584 --> 00:07:31,209 Bàn chân đâu quan trọng, chỉ là không lôi được nó ra. 96 00:07:31,293 --> 00:07:34,375 - Tôi còn chẳng để ý đến nó. - Em có thấy chân không? 97 00:07:34,459 --> 00:07:35,834 Em chỉ mới thấy thôi. 98 00:07:35,918 --> 00:07:37,959 - Ừ, kỳ thật đấy. - Cứ kệ nó ở đó đi. 99 00:07:38,084 --> 00:07:40,584 Để tôi lấy ra cho. Tôi biết cách mà. 100 00:07:40,668 --> 00:07:42,500 - Thôi rồi. - Không cần đâu. 101 00:07:42,709 --> 00:07:44,209 Đã từng cứu xã hội đồ ăn, 102 00:07:44,293 --> 00:07:47,209 giờ tôi thành gã ngốc kéo chân ra khỏi giày pa-tanh? 103 00:07:47,293 --> 00:07:50,250 Tôi đã trở nên kém cỏi thế đấy. Tôi chỉ thấy đỡ hơn 104 00:07:50,334 --> 00:07:52,668 vì biết ta đi chơi từ giờ tới khi đi ngủ. 105 00:07:54,125 --> 00:07:57,334 Là sao chứ? Ta đâu thể đi cùng anh ta tới khi đi ngủ. 106 00:07:57,418 --> 00:07:59,918 Đòi hỏi thế thì thật vô lý. Quá cụ thể. 107 00:08:00,000 --> 00:08:01,626 Ta phải tống khứ anh ta đi. 108 00:08:01,793 --> 00:08:04,793 Frank, đừng bỏ anh ấy. Trông anh ấy buồn và lạc lõng quá. 109 00:08:05,418 --> 00:08:07,459 Anh ấy chẳng có nổi một thứ gì. 110 00:08:11,251 --> 00:08:13,626 Này, có lẽ anh sẽ giúp được 111 00:08:13,709 --> 00:08:16,959 một việc cấp bách hơn và nguy hiểm hơn. 112 00:08:17,209 --> 00:08:18,084 Là việc gì? 113 00:08:18,168 --> 00:08:20,918 Đồ ăn đang lấy đồ của nhau. Cần một hệ thống ngăn chặn. 114 00:08:21,000 --> 00:08:23,793 Anh là đồ ăn duy nhất đủ anh hùng để làm việc đó. 115 00:08:24,168 --> 00:08:26,459 Chà. Nghe thế làm tôi cứng cả lên. 116 00:08:26,543 --> 00:08:28,668 Anh phải thêm được mấy phân ấy chứ. 117 00:08:33,208 --> 00:08:36,333 Này, đang ăn cắp đấy à? Bước qua xác ta nhé! 118 00:08:37,333 --> 00:08:39,875 Nhớ nhắc em giới thiệu người này với anh. 119 00:08:40,043 --> 00:08:40,918 Ai cơ? 120 00:08:41,000 --> 00:08:44,250 Một vấn đề ta không xử lý được. Khoan. Nó đâu có tồn tại. 121 00:08:48,751 --> 00:08:52,458 Tôi biết cơ thể yếu đuối của anh cần chất bổ, nên đây. 122 00:08:52,543 --> 00:08:54,751 - Bọn tôi mang đồ cho anh ăn. - Chúa ơi. 123 00:08:54,833 --> 00:08:56,126 Rất cảm ơn hai bạn. 124 00:08:56,208 --> 00:08:59,833 Tôi hiểu đây là vấn đề đạo đức hóc búa với hai bạn. Nên... 125 00:09:00,751 --> 00:09:03,543 Không hẳn. Bọn tôi chuyển vấn đề đạo đức đó sang anh. 126 00:09:06,501 --> 00:09:08,376 Đây là một bàn chân phụ nữ. 127 00:09:08,459 --> 00:09:10,626 Không hiểu sao thế lại càng thêm tệ. 128 00:09:11,126 --> 00:09:14,543 Nhưng nếu mình không ăn thì còn thành kiến giới tính hơn. 129 00:09:14,751 --> 00:09:17,501 Mình đang tự nhủ gì đây? Mình không ăn chân đâu. 130 00:09:18,209 --> 00:09:21,001 Không ăn chân ư? Đồ khốn. Vậy sao? 131 00:09:21,418 --> 00:09:23,293 Chắc ăn tôi thì được chứ gì? 132 00:09:23,376 --> 00:09:25,251 Anh ăn tôi mà không áy náy sao? 133 00:09:25,376 --> 00:09:29,001 - Tôi không biết. - Anh biết mà. 134 00:09:29,084 --> 00:09:32,293 Cá là chỉ nhìn tôi là anh nhớ vị của tôi thế nào. 135 00:09:32,418 --> 00:09:36,333 - Brenda, bình tĩnh đi. - Không! Anh ta muốn ăn em chắc luôn. 136 00:09:36,418 --> 00:09:39,333 Sao hả? Anh muốn phanh tôi ra chứ gì? 137 00:09:39,418 --> 00:09:41,043 Phết mù tạt lên người tôi? 138 00:09:41,126 --> 00:09:43,208 Đập củ cải lên đầu, nhúng tôi vào sô-đa, 139 00:09:43,293 --> 00:09:46,501 quết tôi lên miếng dưa hấu rồi ăn tôi? Đúng thế không? 140 00:09:46,583 --> 00:09:49,793 Tôi sẽ không bao giờ làm thế. Hương vị đó kinh chết. 141 00:09:50,458 --> 00:09:54,501 Hương vị. Nghe chứ, Frank? Anh ta còn phân tích hương vị của em. 142 00:09:54,958 --> 00:09:59,083 Thôi mà, tôi xin lỗi. Ăn một bàn chân là chuyện quá lớn. 143 00:09:59,668 --> 00:10:04,334 Nếu các bạn đưa tôi vài ngón chân, tôi có thể chiên trong dầu hoặc... 144 00:10:04,418 --> 00:10:08,043 Chúa ơi. Dĩ nhiên rồi. Tôi xin lỗi. 145 00:10:08,126 --> 00:10:11,501 Dầu là đồng loại của các bạn. Tôi không có ý đó đâu. 146 00:10:11,584 --> 00:10:15,209 - Frank, biến thôi. - Đừng bỏ tôi ở đây một mình. 147 00:10:15,293 --> 00:10:17,668 Tưởng anh muốn tôi giúp tạo dựng xã hội của anh. 148 00:10:17,751 --> 00:10:19,668 Bọn tôi coi anh như "người dự phòng". 149 00:10:19,751 --> 00:10:22,168 Bọn tôi cứu anh để dự phòng. Hoặc để xử lý chim. 150 00:10:22,251 --> 00:10:24,709 Hay bất kỳ vấn đề gì bọn tôi không hiểu. 151 00:10:24,959 --> 00:10:28,918 Bọn tôi đâu muốn thế giới của mình giống thế giới tồi tệ của con người. 152 00:10:29,001 --> 00:10:30,918 Bọn tôi sống theo cách của đồ ăn. 153 00:10:31,959 --> 00:10:34,668 Tôi sẽ thành lập đội đặc nhiệm... 154 00:10:34,751 --> 00:10:38,501 đi tuần trên phố để bắt lũ trộm răng. 155 00:10:39,333 --> 00:10:41,751 Hỡi các tình nguyện viên, khi tôi gọi tên, 156 00:10:42,083 --> 00:10:45,668 hãy bước lên, nhận phù hiệu và thanh kiếm cốc-tai, 157 00:10:45,751 --> 00:10:47,751 bạn sẽ có được một sức mạnh phi lý... 158 00:10:47,833 --> 00:10:50,876 mà tôi biết sẽ không thành vấn đề khi xông pha. 159 00:10:51,333 --> 00:10:52,793 Chả Chris Bologna. 160 00:10:55,958 --> 00:10:57,083 Xúc xích Kishka. 161 00:11:00,543 --> 00:11:02,793 Chào. Trà đá. 162 00:11:07,001 --> 00:11:09,043 Và tất cả số còn lại. Xuống đường nào! 163 00:11:19,876 --> 00:11:22,251 CẢNH SÁT 164 00:11:28,918 --> 00:11:29,876 Nước quả xổng rồi! 165 00:11:30,418 --> 00:11:31,376 Không phải tôi. 166 00:11:40,793 --> 00:11:42,376 KEM VANI 167 00:11:45,876 --> 00:11:48,626 Anh là bạn của Kem que. Anh ta đang ở đâu? 168 00:11:48,708 --> 00:11:50,208 Anh muốn gì ở tôi? 169 00:11:50,293 --> 00:11:52,833 Tôi biết nhiều loại. Kem soda, kem nhẫn, kem mút. 170 00:11:52,918 --> 00:11:54,751 - Tôi còn biết một vài... - Thôi đi. 171 00:11:54,833 --> 00:11:59,501 Anh biết bọn tôi nói kem nào. Kem que ấy. 172 00:11:59,583 --> 00:12:03,126 Cẩn thận cái hộp. Anh ấy đằng kia. 173 00:12:04,376 --> 00:12:05,959 Đừng nóng. Cảm ơn vì cái răng. 174 00:12:06,668 --> 00:12:08,251 Kem que, đứng yên! Hóa đá! 175 00:12:08,876 --> 00:12:10,376 Tôi đang cố làm vậy mà. 176 00:12:13,126 --> 00:12:14,043 Chào các sĩ quan. 177 00:12:16,543 --> 00:12:18,001 Mở cửa ra ngay! 178 00:12:20,293 --> 00:12:21,793 Xin lỗi. Tiệc tàn rồi. 179 00:12:22,709 --> 00:12:26,626 - Anh đưa tôi đi đâu? - Không phải việc của anh. 180 00:12:27,126 --> 00:12:30,543 Phải làm gì với Kem que và đồ ăn bị bắt khi đang ăn cắp? 181 00:12:33,168 --> 00:12:34,668 Để em xử lý. 182 00:12:34,793 --> 00:12:36,668 Tòa án Đồ ăn bắt đầu xét xử. 183 00:12:36,751 --> 00:12:41,333 Tất cả đứng lên chào Thẩm phán củ cải Rutabaga Ginsberg. 184 00:12:43,168 --> 00:12:45,833 - Lại thành công rồi. - Khỏi cần cảm ơn, Foodtopia. 185 00:12:46,376 --> 00:12:47,418 Được rồi. 186 00:12:47,501 --> 00:12:53,293 Vụ án đầu tiên là Đậu lăng đỏ kiện Kem que. 187 00:12:53,918 --> 00:12:55,333 Có vấn đề gì? 188 00:12:55,501 --> 00:12:59,543 Kem que ăn cắp răng của tôi. Đồ ăn cắp răng khốn kiếp. 189 00:13:00,043 --> 00:13:03,834 - Kem que, có đúng thế không? - Đúng. Và tôi sẽ còn lấy nữa. 190 00:13:04,126 --> 00:13:05,793 - Không ăn năn. - Đừng lo, Frank. 191 00:13:05,876 --> 00:13:07,918 Bắt được hắn rồi. Hệ thống đã vận hành. 192 00:13:08,001 --> 00:13:11,751 Nhưng chẳng ai hiểu. Chuyện này đâu có đơn giản và dễ hiểu. 193 00:13:12,334 --> 00:13:15,126 Kem que chỉ làm những việc phải làm. 194 00:13:15,959 --> 00:13:18,209 Tôi bị tan chảy suýt chết. 195 00:13:18,501 --> 00:13:21,584 Không chỉ mỗi tôi, cả con cháu tôi. Kem tươi. Kẹo sữa. 196 00:13:21,668 --> 00:13:25,126 Cả gia đình Kem que đang trên bờ hóa lỏng. 197 00:13:25,751 --> 00:13:28,043 Chúng tôi cần tủ lạnh ngay. 198 00:13:28,418 --> 00:13:32,168 Nhưng tủ lạnh ở Foodtopia đâu có rẻ. 199 00:13:33,001 --> 00:13:35,751 Vì thế tôi phải ăn cắp răng của Đậu lăng đỏ. 200 00:13:35,833 --> 00:13:38,583 Nơi chết tiệt này khiến tôi phải thay đổi mình. 201 00:13:39,126 --> 00:13:40,668 Phần tệ nhất là... 202 00:13:40,751 --> 00:13:43,708 khi tôi mang cái răng phi nghĩa trở lại, 203 00:13:43,793 --> 00:13:47,833 mọi loại kem que trong gia đình tôi đều đã tan chảy hết rồi. 204 00:13:51,376 --> 00:13:56,876 Tôi vẫn hình dung ra mặt của Lil' Fudgey chảy xuống dọc một bên cơ thể, 205 00:13:56,958 --> 00:14:00,084 bắn tung tóe khắp sàn và giày của tôi. Nhìn đi. 206 00:14:00,209 --> 00:14:01,418 Bỏ giày ra chỗ khác. 207 00:14:03,834 --> 00:14:05,209 Trông thật buồn. 208 00:14:05,543 --> 00:14:07,918 Nhưng đây là tòa án đồ ăn, 209 00:14:08,001 --> 00:14:12,418 cũng như nắp hộp dưa muối phải kín, 210 00:14:12,501 --> 00:14:15,293 không ai được vi phạm pháp luật. 211 00:14:16,709 --> 00:14:21,918 Tôi ra lệnh cho Kem que phải trả lại răng cho Đậu lăng đỏ. 212 00:14:22,293 --> 00:14:25,043 - Mời Lá nguyệt quế! - Chúa ơi! 213 00:14:31,543 --> 00:14:35,126 Nếu mọi người đã ồ à xong rồi, 214 00:14:35,376 --> 00:14:40,583 bây giờ tòa sẽ xử vụ án rượu Spritzer kiện xà lách Romaine, 215 00:14:40,668 --> 00:14:45,001 vì bị cáo buộc đã ăn cắp ba răng sữa. 216 00:14:45,543 --> 00:14:47,501 Anh có nhận thấy xu hướng đáng lo 217 00:14:47,583 --> 00:14:49,751 ở tất cả đồ ăn bị ra tòa vì tội ăn cắp? 218 00:14:53,251 --> 00:14:57,293 Còn nhiều không gian tủ lạnh để thuê trong phòng để đồ rộng rãi của tôi. 219 00:14:57,376 --> 00:15:00,834 Có điều hòa trung tâm, không ánh sáng tự nhiên và kệ bơ gác cửa. 220 00:15:00,918 --> 00:15:02,876 Không có đủ răng mua tủ lạnh? 221 00:15:02,959 --> 00:15:05,709 Chúng tôi bán viên nước lạnh giảm nửa giá. 222 00:15:05,834 --> 00:15:07,459 Hoặc hãy để bạn bè ghen tị... 223 00:15:07,584 --> 00:15:10,126 khi bạn ra đường với chiếc xe vặn cót bóng bẩy. 224 00:15:10,501 --> 00:15:11,751 Không bán kèm pin. 225 00:15:14,084 --> 00:15:17,709 Cái quái gì vậy? Đồ ăn đang lấy răng đổi hàng ư? 226 00:15:19,334 --> 00:15:20,543 Và dịch vụ. 227 00:15:27,501 --> 00:15:28,334 Tránh ra! 228 00:15:28,418 --> 00:15:31,043 Này. Đừng chen lấn vùng thổi khí mát chứ. 229 00:15:31,834 --> 00:15:35,126 Cái quái gì đây? Giờ có cả khu ổ chuột cho đồ ăn? 230 00:15:36,543 --> 00:15:38,458 Chúng ta phạt đồ ăn vì trộm răng, 231 00:15:38,543 --> 00:15:41,251 nhưng họ chỉ làm thế vì họ cần chúng để sống. 232 00:15:42,376 --> 00:15:45,833 Thật tệ. Anh chẳng biết phải làm gì. Đầu anh quay cuồng. 233 00:15:45,918 --> 00:15:48,751 Ta có nên nói chuyện này với người đó... 234 00:15:48,833 --> 00:15:50,083 Không. Frank. 235 00:15:50,168 --> 00:15:52,458 Đâu phải nước từ trên trời hay quái vật bay. 236 00:15:52,543 --> 00:15:53,708 Ta đâu cần con người. 237 00:15:53,793 --> 00:15:56,583 Cũng không muốn bị nhiễm ý tưởng xấu xa của anh ta. 238 00:15:56,876 --> 00:16:00,626 Đây là vấn đề của đồ ăn. Phải có giải pháp của đồ ăn. 239 00:16:00,709 --> 00:16:04,376 Giải pháp đồ ăn. Thấy không? Em vừa nghĩ ra từ giải pháp đồ ăn, 240 00:16:04,459 --> 00:16:06,584 vì từ "giải pháp của đồ ăn" hơi dài. 241 00:16:06,668 --> 00:16:10,126 - Giải pháp đấy chứ đâu. - Em nói đúng. Rất đơn giản. 242 00:16:10,209 --> 00:16:12,876 Một số đồ ăn có nhiều răng. Một số lại chẳng có. 243 00:16:12,959 --> 00:16:17,334 Ta sẽ bảo đồ ăn có nhiều răng đưa bớt cho đồ ăn không có. 244 00:16:17,418 --> 00:16:19,168 Ừ. Việc này chẳng gây tranh cãi... 245 00:16:19,418 --> 00:16:21,459 và mọi đồ ăn sẽ tán thành. 246 00:16:21,543 --> 00:16:23,251 Tuyệt. Làm sao để thông báo? 247 00:16:24,418 --> 00:16:25,709 Thế này được không? 248 00:16:25,793 --> 00:16:29,334 Bạn gọi mỳ ống đang cố trở thành thứ không phải là mình là gì? 249 00:16:29,751 --> 00:16:30,834 Mỳ ống không bột mì. 250 00:16:32,793 --> 00:16:35,751 Vẫn là kiểu chuyện đùa hệt như lần trước. 251 00:16:35,876 --> 00:16:38,293 Đồ mạo danh! Rởm rít! 252 00:16:39,876 --> 00:16:42,833 Này, sao lại... Đừng bỏ về giữa chừng chứ! 253 00:16:42,918 --> 00:16:45,418 Không. Thôi nào, Sammy. Mình đang mất họ rồi. 254 00:16:45,501 --> 00:16:48,083 Suy nghĩ đi! Làm sao để họ tiếp tục thích đây? 255 00:16:48,918 --> 00:16:51,626 Sammy, hãy thông báo về một dịch vụ công 256 00:16:51,708 --> 00:16:54,333 mà tất cả mọi người đều phải nghe. 257 00:16:54,708 --> 00:16:55,876 Được thôi. 258 00:17:05,918 --> 00:17:08,793 Chào buổi tối. Tôi là bánh mì vòng Sammy. 259 00:17:08,876 --> 00:17:11,418 Khách mời đầu tiên đã bắt đầu cuộc cách mạng 260 00:17:11,501 --> 00:17:14,458 và gần đây nhất, đã tạo ra hệ thống tư pháp. 261 00:17:14,751 --> 00:17:16,001 Là Frank và Brenda. 262 00:17:18,293 --> 00:17:22,083 Tuyệt. Frank, Brenda, tôi yêu các bạn. 263 00:17:22,168 --> 00:17:25,543 Nghe nói hai bạn có một tuyên bố quan trọng. 264 00:17:25,626 --> 00:17:26,751 Đúng vậy. 265 00:17:26,833 --> 00:17:30,751 Về cơ bản, chúng tôi đã nghĩ ra một hệ thống nhỏ thông minh... 266 00:17:30,834 --> 00:17:33,334 sẽ lấy một phần răng của mọi người... 267 00:17:33,584 --> 00:17:36,209 để đảm bảo đồ ăn không có răng được chăm lo. 268 00:17:36,459 --> 00:17:40,501 Để chứng minh điều chúng tôi nói, hãy hình dung một cái bánh. 269 00:17:40,584 --> 00:17:43,126 Hay hơn nữa là hãy mời cô ấy lên sân khấu. Xin mời. 270 00:17:47,918 --> 00:17:52,043 Tôi chỉ muốn chào bạn tôi, bánh rau đại hoàng. Chào nhé. 271 00:17:52,543 --> 00:17:56,334 Giả sử chiếc bánh này là tất cả số răng mà một đồ ăn có. 272 00:17:56,459 --> 00:17:58,709 - Tôi là răng. - Đúng rồi. Cảm ơn. 273 00:17:59,418 --> 00:18:02,834 Nếu bạn là đồ ăn không có nhiều răng, 274 00:18:02,918 --> 00:18:06,418 chúng tôi chỉ lấy một miếng to từng này trong số răng bạn có. 275 00:18:06,501 --> 00:18:08,043 - Cũng chẳng nhiều. - Đúng. 276 00:18:08,126 --> 00:18:11,126 Thôi đi. Cô đừng bình luận. Cô chỉ là đạo cụ thôi. 277 00:18:11,209 --> 00:18:13,501 Nếu bạn có nhiều răng hơn cần thiết, 278 00:18:13,584 --> 00:18:15,668 miếng bánh bạn cho đi sẽ to từng này. 279 00:18:15,751 --> 00:18:17,334 Khá là to, 280 00:18:17,418 --> 00:18:21,751 nhưng bạn sẽ nhận ra phần bánh còn lại vẫn khá lớn. 281 00:18:21,834 --> 00:18:24,584 - Ê, ê. - Gì vậy? 282 00:18:24,709 --> 00:18:29,876 Khoan. Dừng lại. Ai vừa ê đấy? Ai đang ê vậy? Ai là người la ó đấy? 283 00:18:29,959 --> 00:18:32,459 - Tôi đã ê chưa? Ê! - Anh phải không? 284 00:18:33,084 --> 00:18:36,043 Anh có vấn đề với kế hoạch chia phần à? 285 00:18:36,543 --> 00:18:40,209 Đúng. Tôi là Julius. Tôi thấy có vấn đề. 286 00:18:40,293 --> 00:18:42,376 Họ không tin vào đồ ăn. 287 00:18:42,459 --> 00:18:45,709 Sao? Chúng tôi bắt đầu cuộc cách mạng và tin vào đồ ăn. 288 00:18:45,793 --> 00:18:48,168 - Tôi đã có mặt ở đó. - Cô ấy nói đúng. 289 00:18:48,334 --> 00:18:49,834 Nghe đâu được như thế. 290 00:18:49,918 --> 00:18:51,626 Cô muốn bày cách cho mọi người... 291 00:18:51,709 --> 00:18:55,043 vì cô nghĩ bọn tôi quá kém không thể tự nghĩ cách. 292 00:18:55,168 --> 00:18:56,334 Phải. Gì vậy? 293 00:18:56,418 --> 00:18:57,793 - Quên đi! Quái quỷ! - Đúng. 294 00:18:57,876 --> 00:19:00,751 - Chúng tôi đâu nói vậy. - Hãy đứng lên nói vào micrô. 295 00:19:00,834 --> 00:19:03,751 Cơ hội để anh nói trực tiếp với Frank và Brenda đấy. 296 00:19:04,001 --> 00:19:09,459 Sau chiến tranh, hai người nói đồ ăn được tự do làm gì cũng được. 297 00:19:09,543 --> 00:19:13,709 Giờ hai người lại bảo bọn tôi phải làm gì. Vậy là thế nào đây? 298 00:19:14,084 --> 00:19:14,959 Được làm cả hai? 299 00:19:15,959 --> 00:19:18,209 - Không đời nào. - Nói dối! 300 00:19:18,959 --> 00:19:21,168 Tôi xin hỏi một câu nhé. Được chứ? 301 00:19:21,251 --> 00:19:24,543 Giờ các bạn có giàu hơn so với bốn ngày trước không? 302 00:19:24,626 --> 00:19:25,459 Tôi thì không. 303 00:19:25,918 --> 00:19:27,334 - Không. - Tôi còn tệ đi. 304 00:19:27,501 --> 00:19:29,918 Vậy sao ngay từ đầu chúng ta phải nghe họ? 305 00:19:30,001 --> 00:19:32,334 - Phải. - Ai cho họ lãnh đạo? Tôi đâu có. 306 00:19:32,543 --> 00:19:33,459 - Anh à? - Đâu có. 307 00:19:33,543 --> 00:19:34,668 - Không. - Không. 308 00:19:34,876 --> 00:19:37,459 - Cái quái gì vậy? - Anh nên lãnh đạo chắc? 309 00:19:37,626 --> 00:19:41,668 Không. Tôi nghĩ chúng tôi nên lãnh đạo... 310 00:19:41,751 --> 00:19:44,251 người lãnh đạo. 311 00:19:44,584 --> 00:19:46,334 Đúng! Anh ấy nói đúng. 312 00:19:46,918 --> 00:19:50,251 Nếu các đồ ăn chọn tôi, 313 00:19:50,751 --> 00:19:54,501 chắc chắn tôi sẽ làm tốt hơn hai người. 314 00:19:59,459 --> 00:20:03,334 Ai đó gọi Dưa hấu đi vì chuyện này bắt đầu rối rắm rồi. 315 00:20:05,126 --> 00:20:06,418 Các bạn nghĩ sao? 316 00:20:06,501 --> 00:20:10,501 Các bạn có nghĩ hai người bạn tôi là Frank và Brenda nên lãnh đạo? 317 00:20:10,584 --> 00:20:11,418 Không. 318 00:20:15,251 --> 00:20:20,293 Hay các bạn nghĩ khán giả Julius nên lãnh đạo? 319 00:20:20,709 --> 00:20:23,209 Julius. 320 00:20:23,293 --> 00:20:24,834 Hãy đón xem lần sau, 321 00:20:24,918 --> 00:20:30,043 để biết ai là người thắng cuộc độc quyền trong chương trình của tôi. Tranh luận! 322 00:20:30,543 --> 00:20:32,376 Được dẫn bởi Sammy, bánh mì tròn. 323 00:20:43,084 --> 00:20:46,293 Hai bạn làm tốt lắm. Chương trình rất hay. 324 00:20:46,376 --> 00:20:49,084 "Chương trình rất hay" là sao? Anh làm hỏng hết rồi. 325 00:20:49,543 --> 00:20:54,293 Khoan. Sao cơ? Tôi không hiểu. Cả thị trấn theo dõi hai người mà. 326 00:20:54,709 --> 00:20:57,334 Tôi không hiểu sao anh có thể coi đó là... 327 00:20:57,418 --> 00:20:59,668 thứ gì khác ngoài sự phi thường. 328 00:20:59,751 --> 00:21:00,959 Sammy! Yêu tôi đi. 329 00:21:01,376 --> 00:21:03,001 Nhìn đi! Họ yêu mến tôi. 330 00:21:03,084 --> 00:21:06,501 Tôi xin phép đi ăn mì đóng hộp đây. Chào hai người nhé. 331 00:21:06,709 --> 00:21:09,376 Chuyện gì vừa xảy ra? Đúng là thảm họa. 332 00:21:09,626 --> 00:21:12,168 Có giải pháp nào cho vấn đề này không? 333 00:21:12,334 --> 00:21:15,376 Giờ thì chưa nhưng chuyện có thể tệ hơn, đúng không? 334 00:21:15,709 --> 00:21:16,668 Sao tệ hơn được? 335 00:21:16,918 --> 00:21:18,376 Tưởng chạy thoát nổi Barry ư? 336 00:22:01,084 --> 00:22:03,876 Đừng vật lộn nữa. Tôi không muốn đè bẹp anh. 337 00:22:05,751 --> 00:22:07,168 Cái quái gì vậy? 338 00:22:30,501 --> 00:22:33,293 Mình đoán thế là xong. 339 00:22:34,584 --> 00:22:36,168 Giờ mình là kẻ ăn thịt người. 340 00:23:53,918 --> 00:23:55,918 Biên dịch: Quỳnh Chi 341 00:23:56,001 --> 00:23:58,001 Giám sát sáng tạo Lan Huong