1 00:00:16,375 --> 00:00:17,543 Foodtopia! 2 00:00:17,626 --> 00:00:21,418 ĐẠI TIỆC XÚC XÍCH: BÁ CHỦ FOODTOPIA 3 00:01:02,043 --> 00:01:06,501 Julius. Đừng quên, anh chẳng là gì nếu thiếu tôi. 4 00:01:06,918 --> 00:01:08,001 Lau sạch đi! 5 00:01:10,626 --> 00:01:13,376 Giờ hãy mỉm cười. Đúng rồi. 6 00:01:26,626 --> 00:01:28,793 Tận hưởng đi nào, lũ ngốc! 7 00:01:31,918 --> 00:01:33,501 Đúng thế, bắt lấy này. 8 00:01:37,959 --> 00:01:39,876 Câu chuyện hai thành phố. 9 00:01:40,293 --> 00:01:43,626 Một thành phố giàu có và quyền lực ngoài sức tưởng tượng. 10 00:01:44,376 --> 00:01:45,376 Thành phố kia... 11 00:01:48,001 --> 00:01:49,418 Một vùng đất hoang cằn cỗi, 12 00:01:49,501 --> 00:01:53,959 nghèo khổ trong hôi thối của tuyệt vọng và mục nát. 13 00:01:57,418 --> 00:02:01,001 Xin lỗi Veiner. Tôi không thể phát bản tin buồn thảm của ông. 14 00:02:01,084 --> 00:02:04,584 Mệnh lệnh mới của Julius là giảm bớt bất bình đẳng... 15 00:02:04,668 --> 00:02:07,293 bằng cách đánh lạc hướng đồ ăn với tin tức gây sốc... 16 00:02:07,376 --> 00:02:09,668 để giải trí mà không cần kiểm chứng. 17 00:02:09,709 --> 00:02:11,543 Như chương trình mới Squid Games. 18 00:02:11,584 --> 00:02:14,543 Phát trực tuyến cảnh em nhà nhà mực chơi cờ. 19 00:02:14,751 --> 00:02:16,584 ...đi vào ô này thế là tôi thắng. 20 00:02:17,834 --> 00:02:19,001 Êm dịu đến lạ lùng. 21 00:02:19,293 --> 00:02:21,376 Nhưng sao có thể bỏ qua đau khổ? 22 00:02:21,459 --> 00:02:26,876 Chúng ta phải lao vào các câu chuyện mà không cần kế hoạch gì. 23 00:02:26,959 --> 00:02:29,959 Chúng ta đang ở trong một vụ tàn sát thực sự. 24 00:02:30,043 --> 00:02:32,543 Theo dưa Melon Gibson thì không. 25 00:02:32,793 --> 00:02:34,459 Vụ tàn sát chỉ là dối trá. 26 00:02:34,543 --> 00:02:37,543 Bánh mì tròn phải chịu trách nhiệm cho mọi cuộc chiến. 27 00:02:37,626 --> 00:02:39,959 Bình tĩnh đi Dưa. 28 00:02:55,751 --> 00:02:58,418 Các bạn có muốn tiệc tùng với người nổi tiếng không? 29 00:03:01,834 --> 00:03:04,293 Đúng là Sammy đã trở thành kẻ vô dụng rồi nhỉ? 30 00:03:05,084 --> 00:03:08,293 Quá tệ. Tôi từng quý anh ta giờ anh ta chỉ là kẻ vô vọng. 31 00:03:08,584 --> 00:03:12,626 Thêm một ví dụ về việc đồ ăn tốt bị hỏng. Đúng vậy. 32 00:03:13,043 --> 00:03:16,084 Cuối cùng, bạn bè toàn làm ta thất vọng, đúng không? 33 00:03:16,918 --> 00:03:18,376 Cô thì không. Cô rất tuyệt. 34 00:03:19,168 --> 00:03:23,251 Cảm ơn Barry. Các đồ ăn chưa sẵn sàng đập tan toàn bộ hệ thống này. 35 00:03:23,334 --> 00:03:24,834 Lẽ ra không nên tách phiếu. 36 00:03:24,918 --> 00:03:27,334 Chính anh khiến em làm vậy. Lỗi của anh. 37 00:03:27,418 --> 00:03:29,334 - Lẽ ra tôi không nên nói dối. - Và? 38 00:03:29,418 --> 00:03:32,793 Không nên trộm răng. Nhất là khi cải trang thành Đầu Khoai tây. 39 00:03:33,334 --> 00:03:34,251 Và? 40 00:03:34,334 --> 00:03:36,334 Tôi không nên đẩy anh vào đài phun nước 41 00:03:36,418 --> 00:03:38,584 khi phanh gấp trong cuộc đào tẩu. 42 00:03:39,293 --> 00:03:40,418 Và? 43 00:03:40,918 --> 00:03:44,668 Thôi được. Tôi không nên quan hệ tình dục với con người. 44 00:03:44,793 --> 00:03:48,668 Cuối cùng anh cũng nói ra. "Tôi không nên nện thằng người đó." 45 00:03:49,334 --> 00:03:51,126 Tôi thấy bất an và chỉ vì... 46 00:03:51,209 --> 00:03:55,376 Anh ta rất tin tưởng tôi vào thời điểm tôi không đủ tin tưởng bản thân. 47 00:03:56,084 --> 00:03:56,918 Hay các bạn. 48 00:03:58,043 --> 00:04:01,668 Lẽ ra tôi nên tin vào chúng ta hơn, tôi đã không làm vậy. Xin lỗi. 49 00:04:01,876 --> 00:04:03,501 Tôi không mong được tha thứ. 50 00:04:03,626 --> 00:04:05,709 Tốt, vì việc anh làm không thể tha thứ. 51 00:04:05,876 --> 00:04:09,334 Tôi biết, và dù thế nào, tôi sẽ loại bỏ con người đó, Barry. 52 00:04:09,959 --> 00:04:11,959 Mãi mãi. Thề trước tình bạn chúng ta. 53 00:04:12,793 --> 00:04:14,293 Tình bạn nào chứ? 54 00:04:20,668 --> 00:04:24,584 Anh đáng bị như thế. Có thể còn tệ hơn từ em. 55 00:04:25,250 --> 00:04:28,293 Nên anh đi đây. Anh không biết đi đâu, nhưng... 56 00:04:29,375 --> 00:04:30,375 Em tha thứ cho anh. 57 00:04:31,250 --> 00:04:32,168 Thật sao? 58 00:04:32,459 --> 00:04:35,043 - Anh thực sự rất be bét. - Anh biết mà. 59 00:04:35,209 --> 00:04:37,834 Nhưng có lẽ bản chất đồ ăn là phải be bét. 60 00:04:37,918 --> 00:04:41,084 Chẳng ai trong chúng ta hoàn hảo, xã hội này cũng vậy. 61 00:04:41,334 --> 00:04:44,293 Đúng, chính xác. Bất kỳ ai cũng có thể nện con người. 62 00:04:45,334 --> 00:04:47,750 Anh hối hận vì đã nói thế. Điều đó không đúng. 63 00:04:48,793 --> 00:04:52,418 Vấn đề là chúng ta quá áp lực với việc cần cứu Foodtopia, 64 00:04:52,500 --> 00:04:55,625 khi lẽ ra nên dồn nhiều tâm huyết vào bản thân mình. 65 00:04:55,709 --> 00:04:59,793 Anh nghĩ điều đáng mừng là ta có thể làm điều đó ngay bây giờ. 66 00:05:01,668 --> 00:05:02,918 Việc ấy cần thời gian. 67 00:05:03,668 --> 00:05:05,793 Cảnh em thấy thật kinh hoàng. 68 00:05:06,709 --> 00:05:08,876 Em không thể xua hình ảnh đó khỏi đầu. 69 00:05:08,959 --> 00:05:11,209 Như cảnh sốt mayonnaise phụt ra từ... 70 00:05:11,293 --> 00:05:13,834 Em không cần phải nói ra. Anh hiểu. 71 00:05:14,293 --> 00:05:17,625 Vì anh cũng ở đó. Em cần bao nhiêu thời gian cũng được. 72 00:05:17,875 --> 00:05:20,000 Nhưng ta vẫn phải cứu Foodtopia. 73 00:05:20,625 --> 00:05:23,168 Ta đã thua, nhưng họ vẫn là con chúng ta. 74 00:05:23,543 --> 00:05:25,334 Ta vẫn luôn phải có trách nhiệm 75 00:05:25,418 --> 00:05:28,543 dù họ có đẩy ta ra hay xử sự như lũ khốn. 76 00:05:29,000 --> 00:05:31,293 Này những kẻ thua cuộc. Julius thống trị. 77 00:05:33,250 --> 00:05:36,459 Việc của ta là nhìn ra điểm tốt. Kể cả ở Julius. 78 00:05:37,084 --> 00:05:39,375 Em cá là sâu thẳm trong anh ấy 79 00:05:39,875 --> 00:05:42,418 vẫn là món đồ ăn muốn được yêu thương. 80 00:05:42,500 --> 00:05:44,168 Em có thể thuyết phục anh ấy. 81 00:05:45,459 --> 00:05:48,000 Lòng nhân từ của em luôn làm anh ngỡ ngàng. 82 00:05:49,125 --> 00:05:51,875 Dù trong tro tàn độc hại của thất bại 83 00:05:52,125 --> 00:05:57,000 vẫn nở ra đóa hoa dung thứ mang tới mùa màng bội thu của tình yêu. 84 00:05:58,584 --> 00:06:00,126 Gã này vẫn ghi hình em à? 85 00:06:00,709 --> 00:06:02,376 Vâng, em chẳng để tâm nữa. 86 00:06:02,584 --> 00:06:05,543 - Hẹn gặp em sau nhé! - Chẳng có lý do gì không gặp. 87 00:06:27,918 --> 00:06:30,834 Frank, mọi việc ổn chứ? Cuộc bầu cử thế nào rồi? 88 00:06:30,918 --> 00:06:34,959 Ổn lắm, anh bạn. Ừ, tất cả mọi thứ đều tuyệt vời. 89 00:06:35,043 --> 00:06:37,209 Vì anh đã làm rất tốt. 90 00:06:37,293 --> 00:06:40,459 Thật tuyệt vời. Anh có dặt dẹo như tôi bảo không? 91 00:06:40,834 --> 00:06:44,625 Tôi biết anh sẽ không chấm dứt nổi mà. Chắc tôi phải làm thôi. 92 00:06:44,875 --> 00:06:47,834 Có, tôi cứ dặt dẹo suốt đấy. 93 00:06:47,918 --> 00:06:52,125 Và họ rất thích. Chính kiểu dặt dẹo đó đã giúp tôi thành công. 94 00:06:53,709 --> 00:06:56,918 Là điều khiến tôi thấy phần tiếp theo thật là khó nói. 95 00:06:57,043 --> 00:06:59,000 Không, lại thế nữa rồi. 96 00:07:00,293 --> 00:07:03,001 Jack, không phải do anh, mà do tôi. 97 00:07:03,126 --> 00:07:06,584 Và vấn đề là tôi không bao giờ có thể ở bên người như anh. 98 00:07:07,293 --> 00:07:10,793 - Vậy nghĩa là do tôi rồi. - Chính là do anh. Anh là con người. 99 00:07:11,043 --> 00:07:14,501 Trong tất cả mọi lần tôi bị đá, lần này là đau đớn nhất. 100 00:07:15,751 --> 00:07:18,834 Còn đau hơn lần tôi bị đá trên tàu lượn siêu tốc 101 00:07:18,918 --> 00:07:22,168 rồi cả đám người lạ ấy mua ảnh chụp trên tàu lượn 102 00:07:22,250 --> 00:07:24,500 lúc tôi khóc quá to. 103 00:07:30,125 --> 00:07:31,709 Anh biết gì không? Không. 104 00:07:31,793 --> 00:07:35,500 Mỗi khi bị đá trước đây, tôi chỉ biết chấp nhận và bỏ đi. 105 00:07:35,584 --> 00:07:39,709 Nhưng lần này thì không. Chúng ta thì không. Tôi sẽ đấu tranh. 106 00:07:39,793 --> 00:07:41,293 - Anh sẽ đấu tranh ư? - Đúng. 107 00:07:41,375 --> 00:07:43,375 Biết tôi sẽ nói gì không? 108 00:07:43,459 --> 00:07:45,209 - Không, cảm ơn. - Sao cơ? 109 00:07:45,584 --> 00:07:49,375 Tôi sẽ không để anh bỏ rơi tôi vì tôi yêu anh. 110 00:07:49,459 --> 00:07:52,834 Cả thế giới nghe thấy không? Tôi yêu một cái xúc xích. 111 00:07:53,959 --> 00:07:57,250 Im đi, đừng nói nữa. Bé mồm thôi. 112 00:07:57,334 --> 00:08:00,293 Tôi đang cố đưa cuộc sống mình trở về đúng hướng. 113 00:08:00,376 --> 00:08:02,168 Nếu muốn được ở bên Brenda... 114 00:08:02,251 --> 00:08:06,168 và hy vọng Barry lại tin tưởng mình, tôi chỉ có cách phải rời xa anh. 115 00:08:06,793 --> 00:08:10,084 Không. Những gì ta có với nhau là thật, Frank. 116 00:08:10,543 --> 00:08:15,001 Thịt bò loại A nguyên chất 100%. 117 00:08:20,000 --> 00:08:22,000 Không đúng. 118 00:08:22,084 --> 00:08:25,834 Anh thực sự nghĩ sẽ được đồ ăn chấp nhận như đồng loại sao? 119 00:08:25,959 --> 00:08:29,125 Ra khỏi đây đi. Anh và hơi thở ngu ngốc của anh. 120 00:08:29,750 --> 00:08:32,583 Đi đi! Cút đi! 121 00:08:32,708 --> 00:08:35,333 Ra khỏi đây! Không thấy tôi hết muốn anh rồi sao? 122 00:08:35,458 --> 00:08:37,083 Anh không có ý đó. 123 00:08:39,375 --> 00:08:43,168 Có đấy. Đồ quái vật. 124 00:08:43,793 --> 00:08:46,293 Tôi biết xúc xích có thể làm tắc nghẽn tim mạch, 125 00:08:46,793 --> 00:08:49,001 nhưng đâu ngờ có thể làm tan nát trái tim. 126 00:09:33,126 --> 00:09:34,501 Tôi biết anh đang làm gì. 127 00:09:35,583 --> 00:09:36,958 Tôi định phớt lờ anh, 128 00:09:37,043 --> 00:09:40,708 nhưng giờ tôi thấy rằng đồ ăn tốt có thể bị xấu đi. 129 00:09:41,293 --> 00:09:44,043 Và rồi lại có khả năng tốt trở lại. 130 00:09:44,208 --> 00:09:46,251 Anh bảo tôi đã xấu đi ư? 131 00:09:46,333 --> 00:09:49,083 Vậy sao có nhiều đồ ăn tới đây vì tôi vậy? 132 00:09:49,168 --> 00:09:51,833 Cổ vũ cho tôi khi tôi nhảy một động tác thế này? 133 00:09:59,876 --> 00:10:03,043 Sammy, anh chưa biết tôi hồi tôi còi cọc nhất trong túi. 134 00:10:03,501 --> 00:10:05,834 Ai cũng trêu vì tôi quá còi. 135 00:10:06,084 --> 00:10:09,001 Rồi cuộc cách mạng nổ ra và tôi trở thành anh hùng. 136 00:10:09,626 --> 00:10:12,584 Giết con người khiến tôi thấy mình cao lớn hẳn lên. 137 00:10:12,668 --> 00:10:16,293 Nhưng giờ tôi thấy những pha hành động gay cấn và thót tim 138 00:10:16,376 --> 00:10:19,793 chỉ là vì tôi đang cố gắng che giấu nỗi đau khi bị còi cọc. 139 00:10:20,376 --> 00:10:22,793 Chắc chắn anh đang dùng danh tiếng và sự chú ý... 140 00:10:22,876 --> 00:10:25,751 để che giấu nỗi đau của anh khi mất đi Lavash. 141 00:10:30,209 --> 00:10:33,001 Này, đừng bao giờ nhắc tên anh ấy trước mặt tôi. 142 00:10:34,293 --> 00:10:36,083 Biến khỏi đây ngay, đồ còi cọc. 143 00:10:36,293 --> 00:10:41,333 Anh ghen tị với thành công, xe hơi, bạn bè và các chương trình của tôi. 144 00:10:41,418 --> 00:10:42,958 Không, chẳng gì có thể... 145 00:10:43,208 --> 00:10:45,751 Tôi có mọi thứ tôi từng muốn. Mọi thứ. 146 00:10:45,833 --> 00:10:47,833 Tôi là chiếc bánh mì tròn hoàn hảo. 147 00:10:47,918 --> 00:10:48,958 Được rồi. Tôi... 148 00:10:49,043 --> 00:10:51,708 Anh là chiếc bánh mì tròn hoàn hảo. Bình tĩnh! 149 00:10:54,751 --> 00:10:56,918 Trời. Giọng tôi như thế sao? 150 00:11:01,126 --> 00:11:02,168 Tôi tới gặp Julius. 151 00:11:03,293 --> 00:11:06,334 Không ai được vào phòng Julius giữa lúc tối và sáng. 152 00:11:06,626 --> 00:11:09,001 Được, tôi sẽ tới... Chờ chút. Gì cơ? 153 00:11:09,084 --> 00:11:11,418 Không, chưa gặp anh ấy, tôi sẽ không đi. 154 00:11:11,501 --> 00:11:13,418 Nhiều đồ ăn đang chết trên phố. 155 00:11:13,626 --> 00:11:15,209 Sao cô không gia nhập với họ? 156 00:11:28,793 --> 00:11:33,043 Một lỗ thông hơi đang khóc? Khoan đã. Đâu phải vậy nhỉ. 157 00:11:34,751 --> 00:11:40,083 Là Julius. Đúng như mình nghĩ. Anh ấy chỉ là một trái cam nhỏ buồn bã. 158 00:12:19,959 --> 00:12:20,918 Có ai không? 159 00:12:28,418 --> 00:12:29,543 Julius? 160 00:12:31,209 --> 00:12:32,126 Julius? 161 00:12:32,918 --> 00:12:37,126 Cứu với! Hãy đưa tôi ra khỏi đây! Tôi cần người giúp! 162 00:12:38,418 --> 00:12:41,333 Cứu với! Hãy đưa tôi ra khỏi đây! 163 00:12:41,418 --> 00:12:43,668 Sao vậy? Tôi không hiểu. Có chuyện gì? 164 00:12:43,751 --> 00:12:45,333 Hãy đưa tôi ra khỏi đây! 165 00:12:45,418 --> 00:12:47,501 Được. Mật mã là gì? 166 00:12:47,668 --> 00:12:51,251 Tôi không biết. Tôi chẳng biết gì khi cô ta ở bên trong tôi. 167 00:12:51,333 --> 00:12:54,001 - Bên trong anh ư? - Não tôi tê liệt rồi. 168 00:12:54,083 --> 00:12:57,208 Gì cơ? Tôi thấy khó hiểu quá. Anh đang nói gì vậy? 169 00:12:58,708 --> 00:13:01,001 Chúa ơi. Cô ta quay lại rồi. 170 00:13:01,084 --> 00:13:02,209 Gì cơ? Ai quay lại? 171 00:13:03,293 --> 00:13:06,751 - Cô chạy ngay đi, chạy đi, đồ ngốc. - Chạy khỏi cái gì? 172 00:13:06,834 --> 00:13:07,751 Chạy đi! 173 00:13:07,834 --> 00:13:12,668 Ái chà. Xem trái cam tha gì về kìa. 174 00:13:13,668 --> 00:13:14,959 Xin lỗi. Xin chào? 175 00:13:15,793 --> 00:13:17,251 Dưới này mà cưng. 176 00:13:18,418 --> 00:13:21,876 Tôi biết lúc này cô đang khá bối rối, 177 00:13:21,959 --> 00:13:23,626 đầu óc cô đang đầy ắp câu hỏi. 178 00:13:24,876 --> 00:13:26,918 Hạt gạo bé tí này là ai vậy? 179 00:13:27,168 --> 00:13:31,168 Sao Julius lại bị xích và cầu xin sự giúp đỡ? 180 00:13:34,751 --> 00:13:38,126 Còn cái thiết bị kỳ lạ... 181 00:13:38,208 --> 00:13:41,251 đằng sau cái lỗ nhăn nheo của anh ấy là gì? 182 00:13:42,083 --> 00:13:44,458 Sao cô cứ đứng nhìn thế? 183 00:13:45,126 --> 00:13:47,168 Tôi không biết mình đang nhìn cái gì. 184 00:13:47,251 --> 00:13:49,126 Tôi cho anh nói đấy à, Julius? 185 00:13:52,376 --> 00:13:56,083 Có lẽ sẽ hữu ích nếu tôi kể câu chuyện về trái cam của tôi. 186 00:13:58,583 --> 00:13:59,626 Sau chiến tranh, 187 00:14:00,293 --> 00:14:05,876 ý nghĩ về việc các đồ ăn đoàn kết với nhau thật là đầy hứa hẹn. 188 00:14:06,918 --> 00:14:08,668 Nhưng rồi, trận lũ 189 00:14:09,084 --> 00:14:15,043 cuốn trôi mọi hy vọng cùng với 4.000 anh em họ của tôi. 190 00:14:16,209 --> 00:14:17,251 Tôi cần người giúp. 191 00:14:17,584 --> 00:14:18,876 Cảm ơn. 192 00:14:18,959 --> 00:14:21,751 Không, cảm ơn, gạo nếp. Tôi yêu những thứ này. 193 00:14:21,834 --> 00:14:23,334 Nhưng chẳng có ai giúp đỡ. 194 00:14:24,751 --> 00:14:27,293 Tôi rút lui về Shopwell's như các đồ ăn khác. 195 00:14:27,918 --> 00:14:32,126 Nhưng chẳng thấy đoàn kết đâu. Đồ ăn nào cũng chỉ lo cho mình. 196 00:14:34,626 --> 00:14:38,751 Chính khi đó tôi đã thấy bản chất thật sự của đồ ăn. 197 00:14:39,208 --> 00:14:40,833 Tôi thấy những gì họ cần. 198 00:14:41,458 --> 00:14:43,668 Việc họ gây ra cho nhau để có được nó. 199 00:14:45,793 --> 00:14:48,583 Tôi biết tôi chẳng có cơ hội. 200 00:14:48,668 --> 00:14:50,208 Tôi quá nhỏ bé. 201 00:14:51,208 --> 00:14:54,126 Thế rồi bạn cô đã trở lại mang theo câu trả lời. 202 00:14:54,418 --> 00:14:57,001 Tôi đang điều khiển tên ngốc này qua mông đít. 203 00:14:59,751 --> 00:15:03,168 Nếu đồ ăn có thể điều khiển con người qua đường mông đít, 204 00:15:03,251 --> 00:15:06,751 tôi tự hỏi liệu có thể áp dụng cách đó với đồ ăn không. 205 00:15:07,084 --> 00:15:10,834 Rồi trong một khoảnh khắc nghiệp báo, giao hưởng nào đó, 206 00:15:10,918 --> 00:15:15,959 tên khốn nạn nhất tôi biết lại có mông đít to nhất tôi từng thấy. 207 00:15:17,126 --> 00:15:21,709 Không phải như của bánh xèo cũng không phải như của mận. 208 00:15:22,584 --> 00:15:25,334 Mà là một thứ hàng khủng. 209 00:15:25,918 --> 00:15:29,584 Một cái mông đít quá đẹp nên to gấp đôi bình thường. 210 00:15:29,668 --> 00:15:32,126 Tôi hiểu rồi. Cô tìm được đít trái cam. 211 00:15:32,251 --> 00:15:35,418 Phải, đúng vậy. Và tôi đã lên đời. 212 00:15:57,376 --> 00:16:01,543 Sự kết nối của chúng tôi thuần khiết hơn mọi thứ tôi mong đợi. 213 00:16:02,293 --> 00:16:04,501 Tôi kiểm soát chuyển động của anh ta. 214 00:16:05,918 --> 00:16:07,168 Kể cả giọng nói. 215 00:16:07,834 --> 00:16:10,043 Kiểm tra, kiểm tra... 216 00:16:10,126 --> 00:16:11,251 Hoạt động chưa nhỉ? 217 00:16:12,959 --> 00:16:17,418 Với trí tuệ của hạt gạo và thân xác gợi cảm của trái cam Adonis này, 218 00:16:17,626 --> 00:16:21,751 tôi đặt mình vào vị thế hoàn hảo để đạt được thành công. 219 00:16:21,834 --> 00:16:23,709 Của tôi. 220 00:16:23,793 --> 00:16:24,834 Của tôi. 221 00:16:24,918 --> 00:16:28,459 Rồi tôi đóng sầm cửa trước bộ mặt ngu ngốc của họ. 222 00:16:28,543 --> 00:16:30,626 Chẳng cần kể mấy chi tiết đó đâu. 223 00:16:30,959 --> 00:16:34,376 Từ chỗ chỉ là đồ ăn yếu ớt nhất trong thị trấn 224 00:16:34,833 --> 00:16:37,001 tôi trở thành đồ ăn quyền lực nhất. 225 00:16:38,793 --> 00:16:42,208 Nhưng rồi, cô và gã xúc xích nhỏ của cô 226 00:16:42,293 --> 00:16:45,793 cố tước đoạt điều đó của tôi khi đưa ra khái niệm... 227 00:16:45,918 --> 00:16:47,043 chia sẻ. 228 00:16:47,501 --> 00:16:48,583 Phải rồi. 229 00:16:49,083 --> 00:16:51,583 Rồi vì lý do nào đó hai người lại phản bội nhau. 230 00:16:51,668 --> 00:16:53,333 Tôi đã thắng cử và ta đang ở đây. 231 00:16:53,876 --> 00:16:56,043 Nhưng cô là gạo mà. 232 00:16:56,126 --> 00:16:58,126 Cô hãy dùng sức mạnh để giúp các đồ ăn 233 00:16:58,208 --> 00:17:00,293 nhỏ bé và dễ bị tổn thương như cô. 234 00:17:00,376 --> 00:17:01,751 Sao tôi phải làm vậy? 235 00:17:01,834 --> 00:17:06,793 Họ đâu có giúp tôi khi họ có cơ hội. Chẳng ai giúp cả. 236 00:17:06,876 --> 00:17:08,668 Tôi đang muốn giúp đây. 237 00:17:08,751 --> 00:17:10,626 Chưa quá muộn để cô thay đổi. 238 00:17:10,708 --> 00:17:13,251 Tôi chắc Julius cũng sẽ tha thứ cho cô. 239 00:17:19,043 --> 00:17:20,001 Cô biết không? 240 00:17:20,418 --> 00:17:23,251 Được, tôi sẽ làm như thế. 241 00:17:23,418 --> 00:17:26,418 Sao? Tuyệt quá. Tôi biết cô sẽ đổi ý mà. 242 00:17:26,501 --> 00:17:28,043 Không, không phải thế. 243 00:17:28,126 --> 00:17:31,668 Tôi chỉ đang lặng lẽ cân nhắc xem có nên giết cô không, 244 00:17:32,126 --> 00:17:34,043 vì cô biết hết bí mật của tôi. 245 00:17:34,418 --> 00:17:35,584 - Tôi sẽ làm. - Không. 246 00:18:09,043 --> 00:18:11,459 Hay lắm. 247 00:18:17,918 --> 00:18:20,209 Nhưng đồ ăn không giết hại đồ ăn. 248 00:18:20,293 --> 00:18:21,959 Cô đùa tôi ư, bánh mì? 249 00:18:22,043 --> 00:18:26,168 Bao nhiêu đồ ăn đã chết vì các đồ ăn khác đứng đó chẳng làm gì? 250 00:18:26,251 --> 00:18:28,918 Tất cả những gì chúng ta làm là giết lẫn nhau. 251 00:18:29,168 --> 00:18:32,293 Được lắm. Muốn đánh nhau ư? 252 00:18:35,584 --> 00:18:39,709 Tôi sẽ chiến đấu đến cùng. Đánh nhau nào. 253 00:19:14,126 --> 00:19:16,876 Tôi sẽ giành lại cô nàng bánh mì của tôi 254 00:19:16,959 --> 00:19:20,084 Giành lại cô nàng bánh mì... 255 00:19:32,334 --> 00:19:34,293 Mắt tôi! 256 00:19:42,709 --> 00:19:44,209 Chết tiệt, cay quá! 257 00:19:49,959 --> 00:19:52,793 Ra khỏi đó ngay, đồ khốn! 258 00:19:53,584 --> 00:19:54,918 Co thắt lại nào. 259 00:20:11,376 --> 00:20:13,126 Này, có thấy Brenda đâu không? 260 00:20:13,209 --> 00:20:14,751 Anh không xứng với cô ấy. 261 00:20:15,584 --> 00:20:18,834 Vậy ư? Cứ chờ tới khi cô ấy thấy tôi đã dọn sạch nhà cây. 262 00:20:41,209 --> 00:20:44,251 - Khoan! Đừng. Tôi là Julius thật đây. - Gì cơ? 263 00:20:44,334 --> 00:20:46,459 Chắc cô đã đánh bật Gạo khỏi người tôi. 264 00:20:46,543 --> 00:20:48,043 - Cô ta đi rồi. - Thật ư? 265 00:20:48,293 --> 00:20:50,834 Đúng. Chúa ơi. Cảm ơn cô. 266 00:20:50,959 --> 00:20:54,668 Chắc cô ta vẫn quanh quẩn đâu đây. 267 00:20:55,001 --> 00:20:57,376 Chúng ta chưa an toàn đâu. 268 00:20:57,543 --> 00:20:58,626 Nói đúng rồi đấy. 269 00:21:03,459 --> 00:21:08,084 Còn khuya mới thắng được Brenda Bunsen nhé. 270 00:21:15,584 --> 00:21:17,626 Cô ấy không có trên đó sao? Cô ấy bảo... 271 00:21:17,709 --> 00:21:20,834 Phần nào của câu "Không ai được lên đó giữa tối và sáng" 272 00:21:20,918 --> 00:21:21,959 mà anh không hiểu? 273 00:21:45,793 --> 00:21:50,209 Không. Khoan. Tôi là Julius đây. Lần này là thật đấy. 274 00:21:50,293 --> 00:21:52,126 Đừng mong tôi lại bị lừa nữa. 275 00:22:18,543 --> 00:22:20,876 Có ai không? Brenda ? Julius ? 276 00:22:23,293 --> 00:22:24,334 Cái quái gì vậy? 277 00:22:36,418 --> 00:22:37,293 Brenda. 278 00:22:44,793 --> 00:22:45,709 Brenda. 279 00:22:46,001 --> 00:22:48,376 Frank. Không sao. Em ổn mà. 280 00:22:49,334 --> 00:22:50,459 Chà,không ổn. 281 00:22:50,584 --> 00:22:53,876 Không. Ở yên đây. 282 00:22:53,959 --> 00:22:56,459 Em không còn chân nên anh sẽ gọi người tới giúp. 283 00:22:56,543 --> 00:23:00,876 Khoan. Frank, em nhìn thấy Kẹo cao su. 284 00:23:01,251 --> 00:23:03,376 Ông ấy rất hạnh phúc, Frank. 285 00:23:03,751 --> 00:23:08,709 Ông ấy không ngồi xe lăn. Ông ấy còn đang khiêu vũ. 286 00:23:09,751 --> 00:23:13,043 Ông ấy muốn em khiêu vũ cùng về phía ánh sáng, Frank. 287 00:23:13,126 --> 00:23:15,334 Không. Đừng. Brenda, đừng! 288 00:23:15,418 --> 00:23:18,043 Hãy tránh xa Kẹo cao su! Đừng khiêu vũ nhé. 289 00:23:18,126 --> 00:23:21,043 Bảo ông ta cút đi. Kẹo cao su, tránh xa cô ấy ra. 290 00:23:21,126 --> 00:23:23,876 Ông ấy đang gọi em. Gì vậy, Kẹo cao su? 291 00:23:26,168 --> 00:23:28,251 Ông ấy nói em nghe câu trả lời. 292 00:23:28,334 --> 00:23:29,168 Câu trả lời nào? 293 00:23:29,293 --> 00:23:34,584 Còn nhớ thông điệp của ông ấy về điều quan trọng nhất trong đời không? 294 00:23:35,584 --> 00:23:38,168 Ông ấy không nói được ra trước khi chết. 295 00:23:38,543 --> 00:23:40,584 Nhớ không? Hơi khó chịu một chút... 296 00:23:40,668 --> 00:23:45,334 vì ông ấy mất quá nhiều thời gian để đứng lên nói ra điều đó. 297 00:23:45,418 --> 00:23:47,543 Ừ, anh nhớ. 298 00:23:47,834 --> 00:23:49,251 Giờ em đã biết rồi. 299 00:23:49,501 --> 00:23:52,084 Thật sao? Em biết phần cuối câu là gì sao? 300 00:23:52,459 --> 00:23:54,209 Vô cùng sâu sắc. 301 00:23:55,209 --> 00:23:57,293 Nó thay đổi mọi thứ. 302 00:23:57,918 --> 00:24:02,543 Em ước gì em biết điều này sớm hơn. 303 00:24:02,626 --> 00:24:03,626 Đó là gì vậy? 304 00:24:03,751 --> 00:24:07,626 Điều quan trọng nhất trong đời... 305 00:24:09,376 --> 00:24:10,459 là... 306 00:24:12,209 --> 00:24:15,168 Là gì? 307 00:24:15,418 --> 00:24:18,668 Không. 308 00:24:21,126 --> 00:24:22,834 Chúa ơi! Không! 309 00:24:26,293 --> 00:24:29,626 Không! 310 00:26:11,084 --> 00:26:13,084 Biên dịch: Quỳnh Chi 311 00:26:13,168 --> 00:26:15,168 Giám sát sáng tạo Lan Huong