1 00:00:26,760 --> 00:00:27,880 Không ngờ phải không? 2 00:00:27,960 --> 00:00:29,440 Thì ra người hại chết ông cậu 3 00:00:29,520 --> 00:00:31,200 lại luôn ở ngay bên cạnh cậu. 4 00:00:39,040 --> 00:00:40,040 Cậu cười cái gì? 5 00:00:41,040 --> 00:00:42,960 Tôi cười ký ức của cậu quá giả. 6 00:00:43,480 --> 00:00:44,480 Lúc ông nội tôi mất, 7 00:00:44,560 --> 00:00:46,440 Phùng Bảo Bảo cùng lắm mới tám, chín tuổi, 8 00:00:46,520 --> 00:00:48,560 Phùng Bảo Bảo trong ký ức của cậu đã hơn 20 tuổi, 9 00:00:48,640 --> 00:00:50,040 làm giả thật hơn chút giùm đi. 10 00:00:50,600 --> 00:00:51,840 Cậu mau đi đi, 11 00:00:51,920 --> 00:00:53,040 tôi đi gọi người đây. 12 00:00:53,120 --> 00:00:56,200 Lần sau còn lừa tôi thì nhớ có tâm một tí. 13 00:00:58,520 --> 00:01:00,040 Rốt cuộc tôi có lừa cậu không, 14 00:01:00,120 --> 00:01:01,880 tự cậu đi kiểm chứng là biết ngay. 15 00:01:12,320 --> 00:01:13,800 Ông ơi. 16 00:01:18,520 --> 00:01:20,040 Ông ơi. 17 00:01:21,600 --> 00:01:23,720 Ông ơi. 18 00:01:31,840 --> 00:01:33,480 Ông ơi. 19 00:01:53,640 --> 00:01:56,160 CHUYỂN THỂ TỪ HOẠT HÌNH NHẤT NHÂN CHI HẠ 20 00:02:00,520 --> 00:02:02,640 ĐÂY LÀ PHIM HƯ CẤU, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN SỰ KIỆN, TỔ CHỨC NÀO 21 00:02:02,720 --> 00:02:04,760 VUI LÒNG KHÔNG BẮT CHƯỚC DỊ NĂNG VÀ CHIẾN ĐẤU TRONG PHIM 22 00:02:13,720 --> 00:02:15,800 Tôi không quan tâm cậu dùng gương mặt nào, 23 00:02:16,560 --> 00:02:17,800 cậu chỉ cần cho tôi biết 24 00:02:18,320 --> 00:02:20,280 rốt cuộc Toàn Tính muốn làm gì. 25 00:02:35,800 --> 00:02:37,360 Nhìn bộ dạng này của anh 26 00:02:37,440 --> 00:02:39,080 thì chắc đã giao dịch với Thẩm Xung. 27 00:02:40,200 --> 00:02:42,880 Anh biết khách hàng của Thẩm Xung có kết cục thế nào không? 28 00:02:42,960 --> 00:02:45,200 Để duy trì sức mạnh, họ sẽ không ngừng giết người, 29 00:02:45,840 --> 00:02:48,720 nhưng càng giết nhiều người thì khí bị hút mất cũng càng nhiều, 30 00:02:49,280 --> 00:02:50,720 rồi sẽ từ từ mất tính người. 31 00:02:52,520 --> 00:02:54,320 Họ sẽ không ngại giết chết cha mẹ mình, 32 00:02:55,080 --> 00:02:55,920 vợ mình, 33 00:02:56,440 --> 00:02:57,320 con mình, 34 00:02:58,680 --> 00:02:59,720 thậm chí cả anh trai. 35 00:03:04,560 --> 00:03:05,760 Anh trai của anh 36 00:03:05,840 --> 00:03:07,120 bị anh giết đúng chứ? 37 00:03:07,200 --> 00:03:09,520 Câm miệng, tôi không giết anh trai mình. 38 00:03:11,040 --> 00:03:12,480 Tôi chính là Hồ Thắng! 39 00:03:16,080 --> 00:03:18,280 Tôi và Hồ Kiệt lý nào lại như vậy. 40 00:03:18,360 --> 00:03:19,800 Em trai tôi 41 00:03:19,880 --> 00:03:21,720 từ nhỏ đã khá hướng nội, 42 00:03:21,800 --> 00:03:24,600 nhưng trong lòng nó chắc hẳn rất yêu mến người anh là tôi. 43 00:03:24,680 --> 00:03:26,120 Tôi là Hồ Kiệt. 44 00:03:27,480 --> 00:03:29,880 Tôi đã giết chết anh trai mình. 45 00:03:34,280 --> 00:03:37,440 Chính tay tôi đã giết chết anh trai mình. 46 00:03:39,080 --> 00:03:40,000 Không, 47 00:03:40,080 --> 00:03:41,400 là Toàn Tính! 48 00:03:41,480 --> 00:03:44,160 Là Toàn Tính giết chết anh trai tôi. 49 00:03:45,280 --> 00:03:47,120 Là Toàn Tính. 50 00:03:47,760 --> 00:03:50,120 Toàn Tính. 51 00:03:50,200 --> 00:03:51,480 Vậy anh có thể cho tôi biết 52 00:03:51,960 --> 00:03:53,240 Toàn Tính muốn làm gì không? 53 00:03:53,320 --> 00:03:56,400 Toàn Tính… 54 00:04:01,560 --> 00:04:03,720 Đến giờ trả nợ rồi, 55 00:04:03,800 --> 00:04:05,960 hết khí thì đền mạng. 56 00:04:23,560 --> 00:04:25,600 Thẩm Xung đang hút khí của cậu ta từ xa, 57 00:04:26,160 --> 00:04:27,200 hết cách cứu rồi. 58 00:04:32,400 --> 00:04:34,760 Là Vực Họa Độc dịch dung mặt của Hồ Kiệt 59 00:04:34,840 --> 00:04:36,640 thành mặt của Hồ Thắng. 60 00:04:36,720 --> 00:04:39,320 Cái chết của họ chắc chắn do Cao Ninh và Thẩm Xung gây ra. 61 00:04:39,400 --> 00:04:41,720 Từ Tứ, con đi phát lệnh bắt giữ. 62 00:04:42,320 --> 00:04:44,440 Từ Tam, con đi gọi Sở Lam đến đây. 63 00:04:44,520 --> 00:04:46,800 Không cần nói gì hết, chỉ cần nói bố gọi cậu ta. 64 00:05:00,600 --> 00:05:01,520 Phùng Bảo Bảo đâu? 65 00:05:02,280 --> 00:05:03,600 Tôi vừa mới tỉnh dậy, 66 00:05:03,680 --> 00:05:05,360 cô ta đi hồi nào tôi cũng không biết. 67 00:05:05,440 --> 00:05:06,360 Cậu tưởng… 68 00:05:06,440 --> 00:05:07,400 Trương Sở Lam! 69 00:05:08,480 --> 00:05:10,920 Cậu biết Phùng Bảo Bảo là người thế nào không? 70 00:05:15,000 --> 00:05:16,120 Mấy năm trước, 71 00:05:17,240 --> 00:05:18,800 để hoàn thiện Cầu Vồng Chảy, 72 00:05:19,480 --> 00:05:20,880 tôi đã chu du khắp thế giới, 73 00:05:21,440 --> 00:05:23,720 thu thập khí của mọi loại người để phân tích. 74 00:05:24,440 --> 00:05:26,080 Tôi từng đến một đất nước, 75 00:05:26,160 --> 00:05:29,520 họ trừng trị người mang tội nặng bằng cách phá hủy toàn bộ thùy não của họ. 76 00:05:29,600 --> 00:05:31,760 Họ sẽ quên sạch bản thân là ai, 77 00:05:32,320 --> 00:05:33,920 quên đi mình đã từng làm gì, 78 00:05:34,000 --> 00:05:36,000 thậm chí quên đi mình là một con người. 79 00:05:36,800 --> 00:05:39,040 Bất kể trước đó khí của phạm nhân có màu gì, 80 00:05:39,560 --> 00:05:42,000 thì sau khi hành hình đều biến thành không màu, 81 00:05:42,080 --> 00:05:43,320 trong suốt. 82 00:05:43,400 --> 00:05:44,760 Bọn họ phá hủy 83 00:05:44,840 --> 00:05:48,000 nguyên thần, tôn nghiêm, lòng kiêu hãnh của phạm nhân. 84 00:05:48,080 --> 00:05:50,160 Mọi thứ thuộc về con người đều biến mất. 85 00:05:50,680 --> 00:05:52,960 Đây chính là trạng thái hiện giờ của Phùng Bảo Bảo. 86 00:05:53,600 --> 00:05:55,160 Nguyên thần cô ta từng bị gột rửa. 87 00:05:56,480 --> 00:05:57,880 Trương Sở Lam, 88 00:05:57,960 --> 00:06:00,360 cậu thực sự hiểu Phùng Bảo Bảo là người thế nào chứ? 89 00:06:03,600 --> 00:06:04,720 Sở Lam. 90 00:06:07,080 --> 00:06:07,920 Sở Lam, 91 00:06:08,400 --> 00:06:09,400 tôi tìm cậu cả buổi. 92 00:06:09,920 --> 00:06:10,880 Bố tôi muốn gặp cậu. 93 00:06:13,080 --> 00:06:15,640 Tốt lắm. Đúng lúc tôi có chuyện muốn hỏi. 94 00:06:19,720 --> 00:06:21,560 Chủ nhiệm Từ, ông tìm tôi à? 95 00:06:22,040 --> 00:06:23,640 Sở Lam, cậu đến rồi à. 96 00:06:25,440 --> 00:06:26,400 Tôi hỏi cậu, 97 00:06:26,480 --> 00:06:28,560 gần đây có ai liên lạc với cậu không? 98 00:06:28,640 --> 00:06:30,160 Ý ông là ai? 99 00:06:30,240 --> 00:06:31,360 Người của Toàn Tính. 100 00:06:32,720 --> 00:06:34,480 Ông nói mới nhớ, 101 00:06:34,560 --> 00:06:36,760 hình như có số điện thoại lạ nhắn tin cho tôi. 102 00:06:36,840 --> 00:06:37,880 Nhắn gì thế? 103 00:06:40,240 --> 00:06:41,440 Tôi lấy cho ông xem. 104 00:06:48,920 --> 00:06:50,040 Sở Lam, cậu… 105 00:07:16,200 --> 00:07:17,160 Bố. 106 00:07:31,320 --> 00:07:32,360 Đứng lại! 107 00:07:37,200 --> 00:07:38,920 Tránh ra. 108 00:07:39,800 --> 00:07:41,440 Long Mập, chặn hắn lại. 109 00:07:43,000 --> 00:07:44,000 Chặn hắn lại! 110 00:07:45,480 --> 00:07:46,480 Hai Trương Sở Lam ư? 111 00:07:46,560 --> 00:07:47,920 Đồ ngốc, chặn tôi làm gì chứ? 112 00:07:48,000 --> 00:07:49,040 Tôi bảo chặn hắn mà! 113 00:07:50,120 --> 00:07:52,120 Liên, tóm lấy tên đằng trước. 114 00:07:53,720 --> 00:07:54,960 Sao lại có hai Trương Sở Lam? 115 00:07:57,080 --> 00:07:58,480 Rốt cuộc mày là ai? 116 00:08:01,200 --> 00:08:04,240 VỰC HỌA ĐỘC CỐ TÌNH SÁT HẠI TỪ TƯỜNG, VI PHẠM ĐIỀU LỆ QUẢN LÝ DỊ NHÂN, 117 00:08:04,320 --> 00:08:06,160 BỊ ĐI MUÔN NƠI TRUY BẮT, TIẾP NHẬN CHẾ TÀI 118 00:08:53,880 --> 00:08:55,600 Chủ nhiệm Từ thế nào rồi? 119 00:08:55,680 --> 00:08:57,480 Bác sĩ nói bố tôi mất máu quá nhiều, 120 00:08:58,000 --> 00:08:59,560 không biết qua khỏi đêm nay không. 121 00:09:00,120 --> 00:09:01,840 Nhưng ông ấy không chịu đến bệnh viện. 122 00:09:03,440 --> 00:09:06,280 Bố biết rõ cơ thể của mình. 123 00:09:08,800 --> 00:09:10,800 Không cần đến bệnh viện. 124 00:09:12,480 --> 00:09:15,240 Bố vẫn còn vài lời 125 00:09:15,320 --> 00:09:17,440 cần phó thác cho các con. 126 00:09:18,600 --> 00:09:19,640 Đúng lúc, 127 00:09:20,400 --> 00:09:21,960 tôi cũng có chuyện hỏi các người. 128 00:09:24,160 --> 00:09:25,000 Phùng Bảo Bảo. 129 00:09:27,000 --> 00:09:28,800 Có phải chị giết ông nội tôi không? 130 00:09:32,440 --> 00:09:34,400 Sở Lam, nói gì thế? Sao Bảo Bảo lại giết ông cậu? 131 00:09:34,480 --> 00:09:35,840 Tôi đang hỏi chị ấy! 132 00:09:37,240 --> 00:09:39,400 Phùng Bảo Bảo, tôi hỏi chị lần nữa. 133 00:09:40,840 --> 00:09:42,920 Có phải chị giết ông nội tôi không? 134 00:09:43,000 --> 00:09:44,200 Ông nội cậu… 135 00:09:47,680 --> 00:09:48,680 là tôi giết. 136 00:09:56,720 --> 00:09:57,560 Sở Lam, 137 00:09:58,120 --> 00:09:59,560 đừng nông nổi. 138 00:10:00,280 --> 00:10:01,120 Chủ nhiệm Từ, 139 00:10:01,680 --> 00:10:04,480 năm đó khi Phùng Bảo Bảo giết ông tôi, ông cũng ở đó nhỉ? 140 00:10:04,560 --> 00:10:06,400 Cậu ngồi xuống đã. 141 00:10:07,200 --> 00:10:10,800 Tôi cũng nên nói những chuyện 142 00:10:10,880 --> 00:10:12,600 về Vô mà tôi biết 143 00:10:12,680 --> 00:10:14,240 cho cậu rồi. 144 00:10:15,200 --> 00:10:17,280 Hai đứa cũng nghe nhé. 145 00:10:19,280 --> 00:10:20,560 Cậu yên tâm, 146 00:10:20,640 --> 00:10:22,560 nếu muốn hại cậu 147 00:10:22,640 --> 00:10:25,720 thì người ở đây đã có thể ra tay bất cứ lúc nào. 148 00:10:26,560 --> 00:10:28,120 Cậu cũng biết rằng 149 00:10:28,200 --> 00:10:31,320 mọi người ở đây đều có khả năng đó. 150 00:10:34,720 --> 00:10:35,920 Vô là ai? 151 00:10:36,480 --> 00:10:38,400 Là Bảo Bảo. 152 00:10:39,640 --> 00:10:40,800 Bao năm nay 153 00:10:42,000 --> 00:10:44,600 tôi vẫn chưa quen đổi xưng hô. 154 00:10:46,000 --> 00:10:49,200 Lần đầu tiên gặp Vô 155 00:10:50,840 --> 00:10:53,880 là vào năm Giáp Thân. 156 00:10:54,440 --> 00:10:59,080 NĂM GIÁP THÂN 157 00:10:59,160 --> 00:11:03,640 NĂM GIÁP THÂN 158 00:12:17,080 --> 00:12:18,280 Dạo này không dám lên núi. 159 00:12:18,360 --> 00:12:20,560 Không lên núi thì ăn gì đây? 160 00:12:20,640 --> 00:12:21,480 Vậy cũng đúng. 161 00:12:24,600 --> 00:12:25,680 Cô gái, 162 00:12:25,760 --> 00:12:27,120 cô ở đây một mình làm gì? 163 00:12:27,200 --> 00:12:29,800 Trời sắp tối rồi, đi một mình không sợ nguy hiểm sao? 164 00:12:30,360 --> 00:12:32,200 Không giống người bản địa. 165 00:12:35,560 --> 00:12:36,920 Cô em này 166 00:12:37,000 --> 00:12:38,520 trông cũng ngoan ngoãn đấy. 167 00:12:38,600 --> 00:12:39,920 Anh làm gì đấy? 168 00:12:40,000 --> 00:12:41,440 Không được đâu. 169 00:12:41,520 --> 00:12:42,640 Như vậy không được đâu. 170 00:12:42,720 --> 00:12:44,200 Cô ta còn mặc kệ mà. 171 00:12:44,280 --> 00:12:45,920 Không hay đâu. Không được đâu. 172 00:12:46,000 --> 00:12:47,400 - Hai chúng mày! - Làm gì đấy? 173 00:12:47,480 --> 00:12:48,400 Đánh. 174 00:12:48,480 --> 00:12:49,840 Đánh chết bọn khốn mày. 175 00:12:54,400 --> 00:12:55,480 Hai đứa mày làm gì đấy? 176 00:12:55,560 --> 00:12:57,280 Em gái, có sao không? 177 00:13:08,000 --> 00:13:09,080 Em gái, 178 00:13:09,160 --> 00:13:10,600 cô tên gì vậy? 179 00:13:10,680 --> 00:13:12,360 Bọn tôi đưa cô về nhé? 180 00:13:21,160 --> 00:13:22,120 Vào ngồi đi. 181 00:13:22,200 --> 00:13:23,880 Tôi đi chuẩn bị nước nóng. 182 00:13:25,240 --> 00:13:26,240 Vào đi. 183 00:13:37,880 --> 00:13:38,960 Vào đi mà. 184 00:13:39,040 --> 00:13:39,960 Nào. 185 00:13:43,800 --> 00:13:44,720 Chó Con. 186 00:13:52,760 --> 00:13:57,320 TỪ TƯỜNG LÚC TÁM TUỔI 187 00:13:57,400 --> 00:13:58,880 Đây là con của chúng tôi. 188 00:13:58,960 --> 00:14:00,160 Tên thật là Từ Tường, 189 00:14:00,240 --> 00:14:01,560 Cô có thể gọi nó là Chó Con. 190 00:14:04,240 --> 00:14:05,160 Nào. 191 00:14:06,840 --> 00:14:08,640 - Nước nóng đến rồi đây. - Ngồi đi. 192 00:14:14,520 --> 00:14:16,280 Nào, uống cốc nước nóng đi. 193 00:14:19,280 --> 00:14:20,280 Nước nóng. 194 00:14:25,960 --> 00:14:28,040 Em gái này đáng thương thật. 195 00:14:28,560 --> 00:14:30,240 Hình như cô ấy không nhớ gì cả. 196 00:14:31,160 --> 00:14:32,840 Cô ấy còn chẳng biết nói. 197 00:14:35,360 --> 00:14:36,800 Nhìn cách ăn mặc của cô ấy 198 00:14:36,880 --> 00:14:38,880 thì có lẽ là con nhà khá giả. 199 00:14:39,880 --> 00:14:41,360 Hay là mai lên thị trấn xem thử, 200 00:14:41,440 --> 00:14:43,280 xem có nhà nào lạc mất con gái không. 201 00:14:44,840 --> 00:14:45,800 Được. 202 00:14:46,360 --> 00:14:48,160 Vậy anh đi làm ít đồ ăn cho cô ấy, 203 00:14:48,920 --> 00:14:50,280 chắc đói rồi đó. 204 00:14:57,880 --> 00:14:58,800 Em gái. 205 00:14:58,880 --> 00:15:00,200 Nào, ngủ đi đã. 206 00:15:00,280 --> 00:15:02,400 Ngày mai tôi sẽ bảo chú lên trấn 207 00:15:02,480 --> 00:15:03,760 tìm người nhà của cô. 208 00:15:06,760 --> 00:15:08,040 Cô đừng sợ, 209 00:15:08,120 --> 00:15:10,160 có gì thì cứ nói với tôi, 210 00:15:10,240 --> 00:15:11,960 bọn tôi sẽ bảo vệ cô. 211 00:15:15,320 --> 00:15:16,200 Nào. 212 00:15:36,160 --> 00:15:37,920 Một, hai, ba. 213 00:15:42,320 --> 00:15:43,800 Được rồi. 214 00:15:43,880 --> 00:15:45,120 Khúc củi này cứng lắm. 215 00:15:45,600 --> 00:15:47,480 Không chẻ được thì khỏi. Nào, vào đây. 216 00:15:47,560 --> 00:15:48,680 Em vào trước đi. 217 00:15:48,760 --> 00:15:50,800 Mau. Anh nhanh lên. 218 00:15:55,760 --> 00:15:56,680 Đóng cửa lại. 219 00:15:57,480 --> 00:15:58,720 Đóng cửa lại. 220 00:16:00,440 --> 00:16:02,040 Anh lên thị trấn nghe ngóng chưa? 221 00:16:02,680 --> 00:16:04,360 Rồi, không có ai lạc con gái cả. 222 00:16:05,080 --> 00:16:06,040 Nhưng trụ sở thị trấn 223 00:16:06,120 --> 00:16:08,000 bảo ngày mai dẫn người đến đó. 224 00:16:08,080 --> 00:16:09,480 Trụ sở thị trấn? 225 00:16:09,560 --> 00:16:11,240 Trụ sở thị trấn làm gì xử lý việc đó? 226 00:16:12,080 --> 00:16:13,200 Không biết. 227 00:16:15,040 --> 00:16:17,000 Đó là nơi xử lý vụ án. 228 00:16:17,080 --> 00:16:20,120 Đến lúc không tìm thấy người nhà, lại mặc kệ cô ấy ở bên ngoài, 229 00:16:20,200 --> 00:16:21,320 đáng thương lắm. 230 00:16:21,400 --> 00:16:24,400 Nhưng không thể để cô ấy ở nhà chúng ta mãi được, 231 00:16:24,480 --> 00:16:26,600 người trong thôn lại nói này nói nọ. 232 00:16:26,680 --> 00:16:29,720 Hơn nữa, thêm một người là thêm một miệng ăn. 233 00:16:29,800 --> 00:16:31,440 Nhiều thì tốt, nhiều miệng ăn. 234 00:16:32,560 --> 00:16:34,360 Em không biết, anh nghĩ cách cho em đi. 235 00:16:34,440 --> 00:16:36,400 Anh thì nghĩ được cách gì? 236 00:16:36,920 --> 00:16:37,760 Em mặc kệ đi, 237 00:16:37,840 --> 00:16:40,000 ngày mai anh dẫn cô ấy đến trụ sở thị trấn. 238 00:16:41,200 --> 00:16:43,280 Giỏi quá. Thêm lần nữa. 239 00:16:43,360 --> 00:16:44,920 Mau lên, làm thêm lần nữa, 240 00:16:45,000 --> 00:16:46,520 giỏi quá. 241 00:16:46,600 --> 00:16:49,800 Làm thêm lần nữa, giỏi quá. 242 00:16:49,880 --> 00:16:52,240 Làm thêm lần nữa, mau lên. 243 00:16:52,920 --> 00:16:54,400 Chẻ thêm một cái đi mà. 244 00:16:54,880 --> 00:16:56,080 Giỏi quá. 245 00:16:56,160 --> 00:16:57,800 Thêm lần nữa, mau lên. 246 00:16:57,880 --> 00:16:58,880 Lần nữa đi. Giỏi quá. 247 00:16:58,960 --> 00:17:00,320 - Hay quá. - Lưng anh cũng yếu, 248 00:17:01,000 --> 00:17:02,560 hay là để cô ấy ở lại đi. 249 00:17:04,800 --> 00:17:05,800 Sau đó 250 00:17:05,880 --> 00:17:09,040 bố tôi đến mấy thị trấn lân cận hỏi thăm, 251 00:17:09,839 --> 00:17:13,079 nhưng vẫn không tìm được manh mối về cô gái đó. 252 00:17:13,160 --> 00:17:17,280 Thế là bảo cô ấy ở lại nhà chúng tôi. 253 00:17:18,480 --> 00:17:23,520 Thời đó có rất nhiều người chạy vào rừng núi để lánh nạn. 254 00:17:24,319 --> 00:17:28,200 Bởi vì không hỏi được gì từ cô gái này, 255 00:17:28,280 --> 00:17:30,240 còn chẳng biết nói, 256 00:17:30,840 --> 00:17:32,960 nên mọi người đã gọi cô ấy là Vô. 257 00:17:34,720 --> 00:17:37,120 Trước khi nhà mẹ tôi sa sút, 258 00:17:37,640 --> 00:17:40,800 bà ấy cũng là một người hiểu biết chữ nghĩa, 259 00:17:41,360 --> 00:17:44,040 cho nên việc dạy Vô nói chuyện 260 00:17:44,120 --> 00:17:46,800 trở thành nhiệm vụ của mẹ tôi. 261 00:17:46,880 --> 00:17:48,240 Đó là chó. 262 00:17:51,000 --> 00:17:51,840 "Chó"? 263 00:18:01,480 --> 00:18:02,600 Đừng đuổi theo nữa, 264 00:18:02,680 --> 00:18:04,120 làm nó sợ đấy. 265 00:18:04,200 --> 00:18:05,240 Mẹ tôi nói 266 00:18:05,320 --> 00:18:08,840 có lẽ não của Vô bị kích thích gì đó 267 00:18:08,920 --> 00:18:11,200 nên quên hết mọi việc. 268 00:18:12,000 --> 00:18:15,560 Bà ấy còn tìm được bằng chứng cho giả thuyết này. 269 00:18:28,880 --> 00:18:29,840 Lão Từ. 270 00:18:29,920 --> 00:18:30,960 Chó Con. 271 00:18:35,040 --> 00:18:36,040 Cái này là 272 00:18:36,120 --> 00:18:37,160 viết gì thế? 273 00:18:37,720 --> 00:18:38,560 PHÙNG BẢO BẢO 274 00:18:38,640 --> 00:18:40,240 "Phùng Bảo Bảo"? 275 00:18:40,840 --> 00:18:42,160 Phùng Bảo Bảo. 276 00:18:42,240 --> 00:18:44,120 Đầu cháu chỉ nhớ được cái này, 277 00:18:44,200 --> 00:18:45,520 hình như đây là tên cháu. 278 00:18:46,240 --> 00:18:47,520 Em nói mà. 279 00:18:47,600 --> 00:18:48,880 Làm gì có cô gái ngoan nào 280 00:18:48,960 --> 00:18:50,160 lại không biết nói. 281 00:18:50,240 --> 00:18:51,720 Người ta còn biết viết chữ nữa. 282 00:18:52,240 --> 00:18:55,320 Lúc này mẹ tôi càng hào hứng hơn, 283 00:18:55,400 --> 00:18:57,600 bắt đầu dạy tôi và Vô học chữ. 284 00:18:57,680 --> 00:19:00,240 Bởi vì lúc trước chê tôi quá ngốc 285 00:19:00,320 --> 00:19:01,920 nên suốt một thời gian, 286 00:19:02,000 --> 00:19:03,400 bà ấy từng từ bỏ chuyện dạy chữ cho tôi. 287 00:19:03,480 --> 00:19:05,840 Chó Con, con xem Vô kìa, rồi xem lại mình đi. 288 00:19:06,400 --> 00:19:09,000 Mẹ, đâu phải bây giờ mẹ mới biết con ngốc. 289 00:19:09,080 --> 00:19:11,200 Hơn nữa, Vô vốn đã biết viết chữ, 290 00:19:11,280 --> 00:19:14,200 chắc chắn chị ấy chỉ quên thôi, bây giờ đang từ từ nhớ lại. 291 00:19:15,880 --> 00:19:16,720 Vô, 292 00:19:16,800 --> 00:19:18,400 ngoài tên của cháu ra, 293 00:19:18,480 --> 00:19:21,080 cháu có nhớ ra được chuyện gì khác không? 294 00:19:23,120 --> 00:19:24,680 Chuyện trước kia ấy. 295 00:19:35,040 --> 00:19:37,120 Vô, cháu sao thế? 296 00:19:37,200 --> 00:19:41,000 - Vô! - Làm sao vậy? 297 00:19:41,080 --> 00:19:42,200 Mau đi gọi bác Từ, 298 00:19:42,280 --> 00:19:43,680 trước đây bác ấy là thầy lang. 299 00:19:43,760 --> 00:19:45,440 Vô, cháu không sao chứ? 300 00:19:45,520 --> 00:19:46,360 Vô. 301 00:20:08,400 --> 00:20:09,720 Mẹ ơi. Bác Từ tới rồi! 302 00:20:09,800 --> 00:20:11,600 - Tới đây. - Từ từ thôi. 303 00:20:12,400 --> 00:20:15,000 Mẹ ơi. Vô đang làm gì vậy ạ? 304 00:20:16,520 --> 00:20:18,120 Mẹ cũng không biết nữa. 305 00:20:18,200 --> 00:20:19,680 Lúc nãy lăn lộn một trận 306 00:20:19,760 --> 00:20:21,560 xong là cứ ngồi vậy thôi. 307 00:20:21,640 --> 00:20:23,160 Ngũ tâm hướng lên trời, 308 00:20:23,920 --> 00:20:25,560 có phải cô bé đang luyện khí không? 309 00:20:25,640 --> 00:20:27,600 - Luyện khí? - Khí? 310 00:20:28,720 --> 00:20:32,640 Luyện khí là một phương pháp của kỳ nhân trên giang hồ. 311 00:20:32,720 --> 00:20:33,560 Mấy năm về trước, 312 00:20:33,640 --> 00:20:35,440 tôi muốn tìm một sư phụ để luyện khí, 313 00:20:35,520 --> 00:20:37,920 tôi đã quỳ trước cửa nhà sư phụ suốt ba ngày liền, 314 00:20:38,560 --> 00:20:41,360 cuối cùng sư phụ đã nhận tôi làm đồ đệ. 315 00:20:42,280 --> 00:20:44,640 Đáng tiếc, tôi không có thiên phú này. 316 00:20:44,720 --> 00:20:48,600 Đó là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với lĩnh vực khí. 317 00:20:48,680 --> 00:20:49,800 Khi ấy, 318 00:20:49,880 --> 00:20:52,600 tôi chỉ cảm thấy xung quanh Vô nổi lên một cơn gió nhẹ 319 00:20:52,680 --> 00:20:55,840 khiến người ta khoan khoái dễ chịu. 320 00:20:55,920 --> 00:20:57,080 Chị Triệu, 321 00:20:58,080 --> 00:20:59,360 chuyện của cô bé này 322 00:20:59,880 --> 00:21:01,560 đừng kể ra bên ngoài nhé. 323 00:21:02,640 --> 00:21:03,680 E là sẽ sinh chuyện. 324 00:21:04,280 --> 00:21:05,640 Lai lịch của cô bé này 325 00:21:06,200 --> 00:21:07,720 có lẽ còn phức tạp hơn 326 00:21:08,480 --> 00:21:09,600 nhà chị tưởng nhiều. 327 00:21:14,200 --> 00:21:16,320 Vô, ban ngày chị bị sao vậy? 328 00:21:17,040 --> 00:21:18,080 Không biết. 329 00:21:18,160 --> 00:21:19,960 Đầu cứ như sắp nổ tung ấy, 330 00:21:20,040 --> 00:21:22,480 như thể có thứ gì đó sắp nhảy ra ngoài. 331 00:21:22,560 --> 00:21:23,800 Sau đó thì sao? 332 00:21:23,880 --> 00:21:25,160 Sau đó thì chị ngồi xuống, 333 00:21:25,240 --> 00:21:26,480 một lúc sau là khỏi. 334 00:21:26,560 --> 00:21:27,720 Là ai dạy chị 335 00:21:27,800 --> 00:21:29,240 luyện khí vậy? 336 00:21:29,920 --> 00:21:32,480 Không biết. Chắc là trước kia chị đã biết rồi. 337 00:21:32,960 --> 00:21:36,240 Tóm lại là nó giúp những thứ trong người chị xoay chuyển, 338 00:21:36,320 --> 00:21:38,160 xoay chuyển thuận rồi thì không đau nữa, 339 00:21:38,240 --> 00:21:39,400 còn cảm thấy rất dễ chịu. 340 00:21:39,480 --> 00:21:40,640 Chẳng trách. 341 00:21:41,240 --> 00:21:42,640 Trong người em cũng có đó. 342 00:21:42,720 --> 00:21:43,920 Chị cảm nhận được. 343 00:21:44,000 --> 00:21:44,920 Em cũng có à? 344 00:21:46,160 --> 00:21:47,760 Không tin à? Làm theo chị. 345 00:22:02,440 --> 00:22:05,280 Có gì đâu. Ngồi lâu ơi là lâu rồi, 346 00:22:05,360 --> 00:22:06,840 chẳng cảm nhận được gì. 347 00:22:06,920 --> 00:22:07,800 Kỳ lạ ghê. 348 00:22:07,880 --> 00:22:10,320 Chị không ngồi cũng cảm nhận được nó. 349 00:22:10,840 --> 00:22:12,440 Em ngồi tiếp để chị xem nào. 350 00:22:19,480 --> 00:22:20,400 Chẳng trách. 351 00:22:20,480 --> 00:22:23,000 Tạp niệm của em quá nhiều, không tĩnh tâm được. 352 00:22:23,080 --> 00:22:25,560 Vớ vẩn, sao chị nhìn thấy em có nhiều tạp niệm được? 353 00:22:26,080 --> 00:22:27,640 Dị nhiên là chị thấy rồi. 354 00:22:27,720 --> 00:22:29,880 Tuy chị không biết cụ thể là em đang nghĩ gì, 355 00:22:29,960 --> 00:22:32,480 nhưng chị có thể cảm nhận được em không tĩnh tâm. 356 00:22:33,400 --> 00:22:35,200 Thứ đó giống như nước vậy, 357 00:22:35,280 --> 00:22:37,440 mà tạp niệm sẽ khiến nó bị phân tán. 358 00:22:38,000 --> 00:22:39,480 Chỉ khi nào em tĩnh tâm lại 359 00:22:39,560 --> 00:22:41,720 thì thứ đó mới tập trung, lắng đọng, 360 00:22:41,800 --> 00:22:44,080 rồi lại tập trung, lắng đọng trong người em, 361 00:22:44,160 --> 00:22:46,080 cuối cùng tụ lại ở bụng em. 362 00:22:53,640 --> 00:22:57,200 Đó là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với thứ được gọi là khí. 363 00:22:57,920 --> 00:23:00,000 Sau đó dưới sự chỉ dạy của Vô, 364 00:23:00,960 --> 00:23:04,960 luyện khí đã trở thành việc mà tôi phải làm hằng ngày. 365 00:23:05,720 --> 00:23:07,680 Vì sợ bố mẹ không cho 366 00:23:07,760 --> 00:23:11,160 nên chuyện này ngoài tôi và Vô ra 367 00:23:11,240 --> 00:23:12,560 không ai khác biết. 368 00:23:14,440 --> 00:23:16,160 Cảm giác như em ngày càng mạnh rồi. 369 00:23:16,240 --> 00:23:17,760 Bác Từ ngốc thật đấy, 370 00:23:17,840 --> 00:23:19,200 thứ đơn giản như vậy 371 00:23:19,280 --> 00:23:21,160 mà luyện bao nhiêu năm cũng không được. 372 00:23:21,760 --> 00:23:23,400 Bước đầu tiên của luyện khí 373 00:23:23,480 --> 00:23:25,120 là phải biết cảm khí. 374 00:23:25,200 --> 00:23:26,840 Bước đầu tiên này là khó nhất, 375 00:23:26,920 --> 00:23:29,160 cũng là bước nguy hiểm nhất. 376 00:23:29,240 --> 00:23:31,320 Nếu không có Vô giúp đỡ 377 00:23:31,400 --> 00:23:33,680 thì cho dù tôi có biết cách, 378 00:23:33,760 --> 00:23:35,400 tự mình luyện tập 379 00:23:35,480 --> 00:23:38,400 thì cuối cùng cũng chỉ có chết, 380 00:23:38,480 --> 00:23:41,320 hoặc là tàn phế cả đời mà thôi. 381 00:23:41,400 --> 00:23:44,000 Tất nhiên, đây là chuyện 382 00:23:44,080 --> 00:23:46,320 mà nhiều năm sau tôi mới biết. 383 00:23:46,400 --> 00:23:52,400 Gồng gánh hoàng dương Ấy mà mềm thật mềm 384 00:23:52,480 --> 00:23:55,560 Hỡi anh chị em ơi 385 00:23:55,640 --> 00:23:58,400 Cô Triệu, cô hát gì đó? 386 00:23:58,480 --> 00:23:59,760 Nghe hay quá. 387 00:23:59,840 --> 00:24:01,600 "Gồng Gánh Hoàng Dương" đó. 388 00:24:01,680 --> 00:24:02,520 Thích nghe à? 389 00:24:03,240 --> 00:24:05,240 Thích nghe thì cô dạy cháu nhé. 390 00:24:06,520 --> 00:24:12,000 Gồng gánh hoàng dương Ấy mà mềm thật mềm 391 00:24:12,560 --> 00:24:15,480 Gồng gánh hoàng dương 392 00:24:16,320 --> 00:24:18,720 Ấy mà mềm thật mềm 393 00:24:19,960 --> 00:24:26,520 Gồng gánh hoàng dương Ấy mà mềm thật mềm 394 00:24:26,600 --> 00:24:31,960 Gồng gánh hoàng dương Ấy mà mềm thật mềm 395 00:24:32,040 --> 00:24:35,800 Hỡi anh chị em ơi 396 00:24:35,880 --> 00:24:39,680 Hỡi anh chị em ơi 397 00:24:39,760 --> 00:24:44,480 Đi gặt lấy lúa mà xuống Liễu Châu 398 00:24:44,560 --> 00:24:50,240 Đi gặt lấy lúa mà xuống Liễu Châu 399 00:24:50,320 --> 00:24:53,120 Chị em ơi 400 00:25:06,680 --> 00:25:08,760 Giờ nghĩ lại, 401 00:25:08,840 --> 00:25:11,520 khoảng thời gian đó là thời gian 402 00:25:11,600 --> 00:25:13,640 hạnh phúc nhất đời tôi. 403 00:25:14,120 --> 00:25:17,520 Nếu thời gian cứ dừng lại ở đó 404 00:25:17,600 --> 00:25:19,160 thì tốt biết mấy. 405 00:25:33,240 --> 00:25:35,800 GIÁP THÂN 406 00:25:35,880 --> 00:25:39,760 ẤT SỬU, NĂM NĂM SAU 407 00:25:42,640 --> 00:25:46,280 Tối nay, cho bọn nhỏ ăn khoai lang thích luôn. 408 00:25:46,360 --> 00:25:48,800 - Anh tưởng đang cho heo ăn chắc? - Vô. Nào. 409 00:25:48,880 --> 00:25:50,640 Dì hai mua vịt cho này. 410 00:25:50,720 --> 00:25:51,560 Này, cầm lấy. 411 00:25:52,360 --> 00:25:53,920 Dì hai qua đây ngồi đi. 412 00:25:54,000 --> 00:25:54,840 Nào. 413 00:25:56,080 --> 00:25:57,080 Thím Triệu. 414 00:25:57,160 --> 00:25:59,480 Hai người không cảm thấy kỳ lạ sao? 415 00:26:00,080 --> 00:26:02,760 Cô bé này tới nhà mấy người lúc 18, 19 tuổi, 416 00:26:02,840 --> 00:26:05,160 đã năm năm rồi mà chẳng thay đổi chút nào. 417 00:26:07,200 --> 00:26:09,240 Thôi, hôm nay tôi không nói chuyện này, 418 00:26:09,320 --> 00:26:11,120 tôi có chuyện khác muốn nói đây. 419 00:26:11,840 --> 00:26:16,400 Cô bé này cứ ở chỗ hai người hoài cũng không phải cách hay. 420 00:26:17,400 --> 00:26:18,880 Ý dì là sao? 421 00:26:23,040 --> 00:26:23,920 Vô. 422 00:26:25,200 --> 00:26:26,920 Dì hai báo con nghe chuyện vui này, 423 00:26:27,600 --> 00:26:28,880 bọn ta bàn bạc kỹ lưỡng rồi, 424 00:26:28,960 --> 00:26:31,600 con tới nhà dì hai làm con dâu dì, được không? 425 00:26:32,280 --> 00:26:33,880 Con dâu là cái gì? 426 00:26:35,400 --> 00:26:36,240 Con xem, 427 00:26:36,320 --> 00:26:39,400 hôm nay dì hai mang hẳn con vịt tới cho con ăn. 428 00:26:39,480 --> 00:26:40,680 Cái đó 429 00:26:40,760 --> 00:26:42,960 là sính lễ cho con bé đó. 430 00:26:44,480 --> 00:26:45,360 Dì hai. 431 00:26:45,440 --> 00:26:47,840 Nhà tôi bàn bạc kỹ lại đã. 432 00:26:48,480 --> 00:26:49,560 Ôi trời. 433 00:26:50,120 --> 00:26:51,720 Xem thím nói kìa, 434 00:26:51,800 --> 00:26:53,160 điều kiện của nhà tôi 435 00:26:53,240 --> 00:26:55,320 hai người cũng biết mà. 436 00:26:55,400 --> 00:26:57,120 Vô gả vào nhà tôi, 437 00:26:57,200 --> 00:26:59,480 hai người thiệt thòi gì đâu. 438 00:27:02,600 --> 00:27:04,840 Anh thấy dì Từ nói cũng có lý. 439 00:27:06,040 --> 00:27:07,160 Không được! 440 00:27:11,480 --> 00:27:12,320 TỪ TƯỜNG 13 TUỔI 441 00:27:12,400 --> 00:27:16,120 Thằng con ngốc chảy nước dãi của nhà dì mà cũng đòi cưới Vô? 442 00:27:16,200 --> 00:27:17,160 Nằm mơ đi! 443 00:27:17,920 --> 00:27:21,720 Mày nói cái gì đấy? Cứ làm như Vô thông minh lắm ấy. 444 00:27:21,800 --> 00:27:23,680 Chẳng phải đầu nó cũng có vấn đề hay sao? 445 00:27:23,760 --> 00:27:26,040 Rất là hợp với con của dì. 446 00:27:26,120 --> 00:27:27,520 Tóm lại là không được. 447 00:27:27,600 --> 00:27:29,320 - Được rồi. - Mà khoan. 448 00:27:29,400 --> 00:27:32,000 Chó Con. Đừng bảo là mày thích con bé nhé? 449 00:27:33,560 --> 00:27:34,920 Mày… thằng nhóc mày… 450 00:27:35,000 --> 00:27:36,160 Thật là. 451 00:27:36,720 --> 00:27:37,880 Ngồi đi. 452 00:27:37,960 --> 00:27:39,560 Đừng tranh cãi nữa. 453 00:27:39,640 --> 00:27:41,480 Chúng ta để Vô chọn đi. 454 00:27:41,560 --> 00:27:43,240 Dì Từ à, dì nói có đúng không nào? 455 00:27:44,600 --> 00:27:45,520 Dì hai à, 456 00:27:46,000 --> 00:27:48,080 dì cũng đừng khuyên Vô nữa. 457 00:27:48,160 --> 00:27:49,400 Con bé ngốc lắm, 458 00:27:49,480 --> 00:27:50,520 chẳng biết gì đâu. 459 00:27:50,600 --> 00:27:52,080 Cứ để tôi quyết là được. 460 00:27:52,160 --> 00:27:53,320 Không được nhé. 461 00:27:53,400 --> 00:27:55,720 Vịt này nhà tôi nhiều lắm, 462 00:27:55,800 --> 00:27:57,720 mà Vô thì chỉ có một thôi. 463 00:27:58,400 --> 00:28:00,560 Thím nói cũng buồn cười thật đấy. 464 00:28:00,640 --> 00:28:03,200 Vô đâu phải người nhà thím, sao lại quyết định thay? 465 00:28:03,280 --> 00:28:05,160 Chính vì Vô không phải con nhà tôi 466 00:28:05,240 --> 00:28:07,160 nên tôi mới không thể tùy tiện gả con bé. 467 00:28:07,240 --> 00:28:08,600 Dì hai à, 468 00:28:08,680 --> 00:28:09,800 nếu có một ngày 469 00:28:09,880 --> 00:28:12,480 bố mẹ Vô mà tìm tới 470 00:28:12,560 --> 00:28:13,640 thì dì nghĩ mà xem, 471 00:28:13,720 --> 00:28:15,880 tôi biết ăn nói sao với bố mẹ con bé đây? 472 00:28:16,480 --> 00:28:17,320 Ăn nói sao? 473 00:28:17,400 --> 00:28:20,360 Có mà thím muốn giữ con bé lại cho con trai mình thì có. 474 00:28:21,480 --> 00:28:22,520 Dì hai à, 475 00:28:22,600 --> 00:28:24,520 tôi không có ý đó đâu. 476 00:28:24,600 --> 00:28:25,920 Nhưng con bé không thể 477 00:28:26,000 --> 00:28:27,640 gả vào nhà dì được. 478 00:28:27,720 --> 00:28:31,520 Hai người cứ nuôi đứa ngốc đó cả đời đi. 479 00:28:31,600 --> 00:28:33,160 Thật là. 480 00:28:33,960 --> 00:28:35,520 Không thèm nói nữa. 481 00:28:35,600 --> 00:28:36,840 Phiền chết đi được. 482 00:28:39,240 --> 00:28:40,280 Vào đây. 483 00:28:46,280 --> 00:28:47,880 Anh nói này, lúc nãy em bảo dì Từ… 484 00:28:47,960 --> 00:28:49,640 Có phải anh ngốc rồi không? 485 00:28:51,320 --> 00:28:53,040 Thằng bé đó bị ngốc, 486 00:28:53,120 --> 00:28:55,000 mà mẹ nó cũng vốn là người ngốc. 487 00:28:55,080 --> 00:28:58,280 Hàng xóm xung quanh có ai là chịu gả con gái mình tới nhà đó đâu. 488 00:28:58,360 --> 00:29:00,440 Anh tính đẩy Vô vào đống lửa đấy à? 489 00:29:01,120 --> 00:29:03,480 Nhưng Vô không thể cứ ở nhà mình mãi được. 490 00:29:03,560 --> 00:29:05,240 Con gái lớn thế rồi, 491 00:29:05,320 --> 00:29:06,920 cứ ở đây mãi thì ra thể thống gì? 492 00:29:07,000 --> 00:29:10,280 Thì đợi mai xong việc em dẫn con bé lên trấn đi dạo một vòng, 493 00:29:10,360 --> 00:29:11,880 xem tìm được người nhà không đã. 494 00:29:12,680 --> 00:29:14,320 Vậy thì chỉ còn cách đó thôi. 495 00:29:24,440 --> 00:29:25,520 Bố, mẹ. 496 00:29:26,080 --> 00:29:28,080 Nếu mãi không tìm thấy người thân của chị ấy, 497 00:29:28,160 --> 00:29:29,840 cũng không thể đuổi chị ấy đi được. 498 00:29:33,880 --> 00:29:35,080 Hay là… 499 00:29:36,240 --> 00:29:37,240 nhà chúng ta 500 00:29:37,840 --> 00:29:39,480 cho chị ấy một danh phận đi. 501 00:29:41,680 --> 00:29:42,920 Dì hai nói đúng rồi kìa. 502 00:29:43,000 --> 00:29:45,320 Thằng bé này… Thằng bé này có ý với con bé thật. 503 00:29:46,920 --> 00:29:49,040 Hay là mẹ nhận con bé làm con nuôi, 504 00:29:49,120 --> 00:29:50,400 để con bé làm chị con nhé? 505 00:29:50,480 --> 00:29:51,480 Mẹ ơi! 506 00:29:53,400 --> 00:29:55,080 Anh chỉ sợ 507 00:29:55,160 --> 00:29:57,000 nếu con bé mãi không tìm thấy người thân 508 00:29:57,720 --> 00:30:00,480 thì chúng ta chỉ có thể đón con bé vào nhà mình thôi. 509 00:30:00,560 --> 00:30:02,280 Anh nói vậy nghĩa là sao? 510 00:30:02,800 --> 00:30:06,680 Anh nghĩ cô bé Vô kia ngốc lắm à? Hay nghĩ con trai anh không xứng với Vô? 511 00:30:06,760 --> 00:30:08,760 Anh không nghĩ nó ngốc, 512 00:30:08,840 --> 00:30:10,760 anh nghĩ nó quá lạnh nhạt, 513 00:30:10,840 --> 00:30:12,080 lạnh như băng ấy. 514 00:30:12,160 --> 00:30:13,800 Em nói xem, một chú chó 515 00:30:13,880 --> 00:30:15,560 cũng có tình cảm mà. 516 00:30:16,560 --> 00:30:18,400 Em nghĩ cô ấy với chúng ta 517 00:30:18,480 --> 00:30:20,960 có thân thiết giống người nhà không? 518 00:30:22,560 --> 00:30:24,880 - Anh còn đàn bà hơn cả đàn bà đấy. - Không có. 519 00:30:26,160 --> 00:30:27,000 Vô, 520 00:30:28,680 --> 00:30:30,640 cháu có thích cô chú, thích Chó Con không? 521 00:30:32,360 --> 00:30:33,360 Thích? 522 00:30:35,320 --> 00:30:37,480 Thích là gì vậy? 523 00:30:39,560 --> 00:30:41,480 Sao cô bé biết thích là gì được. 524 00:30:41,560 --> 00:30:45,080 - Anh chỉ đùa thôi. - Thích là… 525 00:30:48,160 --> 00:30:49,320 Cháu thích… 526 00:30:51,600 --> 00:30:52,880 Thích… 527 00:30:56,320 --> 00:30:58,000 - Vô? - Thích. 528 00:30:58,080 --> 00:31:00,000 - Vô. - Thích. 529 00:31:00,080 --> 00:31:02,320 - Được rồi, không nghĩ nữa. - Lại đau đầu à? 530 00:31:02,400 --> 00:31:04,560 - Thích. - Đừng nghĩ nữa. 531 00:31:04,640 --> 00:31:06,400 - Không nghĩ nữa. - Thích. 532 00:31:06,480 --> 00:31:07,600 Thích. 533 00:31:09,120 --> 00:31:10,400 Thích. 534 00:31:14,000 --> 00:31:15,280 Thích. 535 00:31:15,880 --> 00:31:17,880 - Thích là gì? - Được rồi mà. 536 00:31:17,960 --> 00:31:20,280 Được rồi mà Vô, 537 00:31:20,360 --> 00:31:21,720 đừng nghĩ nữa. 538 00:31:23,960 --> 00:31:27,000 Cô Triệu chỉ nói đại vậy thôi, được rồi mà. 539 00:31:28,680 --> 00:31:32,200 Gồng gánh hoàng dương 540 00:31:32,280 --> 00:31:36,160 Ấy mà mềm thật mềm 541 00:31:36,240 --> 00:31:41,400 Hỡi anh chị em ơi 542 00:31:42,360 --> 00:31:49,000 Đi gặt lấy lúa mà xuống Liễu Châu 543 00:31:49,480 --> 00:31:52,400 Anh em ơi 544 00:31:52,960 --> 00:31:56,560 Hãy xuống Liễu Châu 545 00:31:56,640 --> 00:31:58,880 Hỡi anh em ơi 546 00:32:06,440 --> 00:32:08,360 Ba, hai, một. 547 00:32:11,320 --> 00:32:13,240 Mấy ngày nữa tôi sẽ gửi hình đến cho. 548 00:32:13,320 --> 00:32:14,440 Chụp xong rồi à? 549 00:32:15,320 --> 00:32:17,120 - Cảm ơn nhé. - Cảm ơn. 550 00:32:19,000 --> 00:32:23,160 Vô, mấy hôm nữa là cháu có thể thấy ảnh gia đình của chúng ta rồi. 551 00:32:23,240 --> 00:32:24,480 Ảnh gia đình ư? 552 00:32:25,280 --> 00:32:27,040 Ảnh gia đình là gì vậy? 553 00:32:27,120 --> 00:32:29,600 Là ảnh cả nhà chụp chung với nhau đó. 554 00:32:30,160 --> 00:32:31,600 - Nào. - Vô. 555 00:32:31,680 --> 00:32:33,360 Cháu đến nhà cô đã năm năm rồi, 556 00:32:33,440 --> 00:32:35,600 bọn cô cũng không biết cháu sinh ngày nào, 557 00:32:35,680 --> 00:32:37,040 thế nên bọn cô muốn 558 00:32:37,120 --> 00:32:38,880 lấy ngày đầu tiên cháu đến nhà 559 00:32:38,960 --> 00:32:40,280 làm ngày sinh nhật của cháu. 560 00:32:42,800 --> 00:32:44,840 Vô, chúc mừng sinh nhật. 561 00:32:49,560 --> 00:32:51,200 Sinh nhật là gì vậy? 562 00:32:51,280 --> 00:32:52,880 Sinh nhật là ngày 563 00:32:52,960 --> 00:32:54,320 có thể ăn thật nhiều món ngon. 564 00:32:54,400 --> 00:32:57,760 Lần trước sinh nhật em, mẹ em đã làm cho em hai quả trứng đó. 565 00:32:57,840 --> 00:32:59,200 Hai quả trứng á? 566 00:32:59,280 --> 00:33:00,760 Hôm nay con ăn nhiều vào. 567 00:33:01,360 --> 00:33:03,320 Thế thì những thứ này đều là cho cháu hết ạ? 568 00:33:03,400 --> 00:33:04,440 Của cháu hết đấy. 569 00:33:04,520 --> 00:33:06,320 Của cháu hết. Ăn đi. 570 00:33:06,400 --> 00:33:08,600 Của cháu. 571 00:33:09,400 --> 00:33:11,240 Của cháu. 572 00:33:57,680 --> 00:33:58,760 Chó Con, 573 00:33:58,840 --> 00:34:02,160 đây là miếng thịt cuối cùng, chị để lại cho em. 574 00:34:11,679 --> 00:34:12,679 Ngon không? 575 00:34:13,760 --> 00:34:15,080 Thế mà không cảm ơn đi? 576 00:34:15,760 --> 00:34:16,760 Cảm ơn, Vô. 577 00:34:38,199 --> 00:34:39,440 Vô 578 00:34:39,520 --> 00:34:42,480 đã trở thành người nhà thân thiết nhất của chúng tôi. 579 00:34:44,360 --> 00:34:46,600 Nhưng ngày vui 580 00:34:47,239 --> 00:34:50,199 đã bị một tai họa không lâu sau đó 581 00:34:51,000 --> 00:34:52,560 phá vỡ. 582 00:34:58,360 --> 00:35:00,280 - Ngoan ngoãn vào cho tao. - Đi! 583 00:35:00,360 --> 00:35:01,600 Mang đi hết 584 00:35:01,680 --> 00:35:03,080 những thứ đáng giá 585 00:35:03,160 --> 00:35:04,680 và có thể ăn được cho tao. 586 00:35:04,760 --> 00:35:06,080 Nhanh nhẹn lên! 587 00:35:06,840 --> 00:35:08,200 Ngoan ngoãn vào! Đừng cử động! 588 00:35:11,520 --> 00:35:13,000 Đây là dê nhà chúng tôi mà! 589 00:35:13,080 --> 00:35:14,000 Quỳ xuống! 590 00:35:16,040 --> 00:35:18,640 Lát nữa gom hết đám dân làng này lại một chỗ 591 00:35:18,720 --> 00:35:20,280 rồi thiêu chết hết, 592 00:35:20,360 --> 00:35:22,360 để chúng khỏi tiết lộ hành tung của chúng ta. 593 00:35:22,440 --> 00:35:23,760 - Được, đã rõ. - Được, đã rõ. 594 00:35:26,880 --> 00:35:31,920 Gồng gánh hoàng dương Ấy mà mềm thật mềm 595 00:35:32,000 --> 00:35:36,760 - Hỡi anh chị em ơi - Nhanh lên. 596 00:35:37,560 --> 00:35:39,120 Họ nói Liễu Châu… 597 00:35:40,360 --> 00:35:41,600 Cô em trông… 598 00:35:42,280 --> 00:35:44,160 Cười lên cái nào. Đại ca! 599 00:35:48,240 --> 00:35:49,080 Đi! 600 00:35:51,400 --> 00:35:52,280 Xin hảo hán! 601 00:35:52,360 --> 00:35:54,800 Anh cứ mang hết đồ đi, để người lại cho tôi nhé. 602 00:35:54,880 --> 00:35:55,840 Con tôi còn nhỏ, 603 00:35:55,920 --> 00:35:56,920 để nó lại cho tôi đi. 604 00:35:57,000 --> 00:35:58,040 Tôi quỳ xuống xin anh. 605 00:35:58,120 --> 00:36:00,120 Xin anh đấy. Con bé còn nhỏ, anh hãy để nó… 606 00:36:10,440 --> 00:36:12,400 Tao liều mạng với mày! 607 00:36:14,400 --> 00:36:15,800 Chó Con! 608 00:36:28,840 --> 00:36:30,240 Đại ca, cô em này thế nào? 609 00:36:35,160 --> 00:36:36,120 Đứng lại! 610 00:36:39,040 --> 00:36:40,280 Chó Con! 611 00:36:41,720 --> 00:36:44,280 Ông trời không có mắt mà! 612 00:36:46,000 --> 00:36:48,920 Ông trời không có mắt. 613 00:36:52,200 --> 00:36:54,640 Ông trời không có mắt. 614 00:37:00,960 --> 00:37:01,960 Cô Triệu. 615 00:37:03,440 --> 00:37:06,440 Không biết tại sao nhưng thấy cô khóc, 616 00:37:06,520 --> 00:37:08,000 cháu cảm thấy buồn. 617 00:37:08,680 --> 00:37:09,960 Chỗ này 618 00:37:10,040 --> 00:37:10,920 đau. 619 00:37:12,600 --> 00:37:14,280 Cháu không muốn thấy cô khóc, 620 00:37:14,360 --> 00:37:17,680 cháu cũng không muốn thấy chú Từ và Chó Con bị tổn thương. 621 00:37:18,400 --> 00:37:19,880 Cháu muốn thấy cô cười. 622 00:37:20,360 --> 00:37:22,760 Cháu muốn nghe cô hát "Gồng Gánh Hoàng Dương". 623 00:37:23,480 --> 00:37:26,080 Đây là bằng chứng cháu thích mọi người nhỉ? 624 00:37:26,160 --> 00:37:27,040 Cô Triệu, 625 00:37:27,120 --> 00:37:28,120 cháu thích cô, 626 00:37:28,200 --> 00:37:29,160 thích chú, 627 00:37:29,240 --> 00:37:30,360 thích Chó Con. 628 00:37:32,840 --> 00:37:33,680 Vô. 629 00:37:35,880 --> 00:37:38,240 Đôi khi cô thật sự rất ngưỡng mộ cháu 630 00:37:39,120 --> 00:37:41,320 vì có thể ngốc nghếch không biết gì như vậy. 631 00:37:46,920 --> 00:37:47,760 Cô Triệu, 632 00:37:48,280 --> 00:37:49,640 cháu không muốn cô khóc, 633 00:37:49,720 --> 00:37:51,440 cháu muốn cô vui vẻ. 634 00:37:51,520 --> 00:37:53,280 Phải làm sao thì cô mới vui vậy? 635 00:37:54,680 --> 00:37:56,480 Chú của cháu chết rồi, 636 00:37:58,480 --> 00:38:01,400 cháu hỏi cô phải làm sao mới vui ư? 637 00:38:03,000 --> 00:38:04,240 Cô Triệu. 638 00:38:06,160 --> 00:38:07,000 Được. 639 00:38:11,160 --> 00:38:13,640 Cô muốn tất cả bọn chúng phải đền mạng! 640 00:38:16,280 --> 00:38:17,320 Mấy con đàn bà này 641 00:38:17,400 --> 00:38:18,640 cũng khí phách đấy, 642 00:38:18,720 --> 00:38:19,840 tao thích. 643 00:38:35,880 --> 00:38:36,920 Cô Triệu, được thôi. 644 00:38:37,000 --> 00:38:38,600 Cháu sẽ khiến chúng chết hết. 645 00:38:38,680 --> 00:38:41,520 Con nhãi này cũng khỏe phết đấy, con nhà võ à? 646 00:39:52,720 --> 00:39:56,000 Mẹ tôi cho rằng cảnh tượng máu tanh đó 647 00:39:56,600 --> 00:39:59,600 sẽ khiến tôi bị sốc nặng. 648 00:40:00,080 --> 00:40:01,240 Nhưng bà không biết rằng, 649 00:40:01,960 --> 00:40:03,720 với người đã đặt nửa chân 650 00:40:03,800 --> 00:40:06,720 vào thế giới dị nhân như tôi 651 00:40:08,040 --> 00:40:09,680 thì thứ tôi nhìn thấy 652 00:40:09,760 --> 00:40:12,800 là cảnh tượng còn quái dị ly kì hơn.