1 00:00:23,760 --> 00:00:26,280 CHUYỂN THỂ TỪ HOẠT HÌNH NHẤT NHÂN CHI HẠ 2 00:00:30,680 --> 00:00:32,320 ĐÂY LÀ PHIM HƯ CẤU, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN SỰ KIỆN, TỔ CHỨC NÀO 3 00:00:32,400 --> 00:00:34,000 VUI LÒNG KHÔNG BẮT CHƯỚC DỊ NĂNG VÀ CHIẾN ĐẤU TRONG PHIM 4 00:01:07,920 --> 00:01:10,040 Đều là nhân quả và số phận. 5 00:01:11,520 --> 00:01:13,880 Nếu mấy người muốn biết sự thật 6 00:01:14,520 --> 00:01:16,240 vậy thì đi theo ta. 7 00:01:27,040 --> 00:01:29,040 Đã gần 80 năm rồi. 8 00:01:30,000 --> 00:01:31,200 Đây là đâu? 9 00:01:31,280 --> 00:01:32,440 Năm đó, 10 00:01:32,520 --> 00:01:35,480 bọn ta lĩnh ngộ được tám tuyệt kỹ tại đây. 11 00:01:36,240 --> 00:01:38,120 Sau khi trốn khỏi nhà họ Lã, 12 00:01:38,200 --> 00:01:40,640 ta đã tìm đủ mọi cách 13 00:01:40,720 --> 00:01:42,760 để quay lại nơi này, 14 00:01:42,840 --> 00:01:45,040 nhưng mãi vẫn chưa thực hiện được. 15 00:01:46,240 --> 00:01:48,440 Đây là hang Hai Mươi Tư Tiết trong truyền thuyết sao? 16 00:01:57,400 --> 00:01:59,840 Cảm ơn cậu đã giúp ta quay trở lại nơi này. 17 00:02:00,400 --> 00:02:02,320 Bà lĩnh ngộ ra Song Toàn Thủ ở đây 18 00:02:02,960 --> 00:02:04,360 nhưng chính bà lại không tiến vào được. 19 00:02:05,680 --> 00:02:08,960 Hang Hai Mươi Tư Tiết không đơn giản như mấy người nghĩ đâu. 20 00:02:09,680 --> 00:02:11,800 Đây là một không gian khác. 21 00:02:11,880 --> 00:02:15,040 Nơi này mới là thế giới dị nhân thật sự, 22 00:02:15,120 --> 00:02:17,280 nơi bắt nguồn của năng lượng dị nhân. 23 00:02:17,920 --> 00:02:20,440 Nó ngầm ẩn chứa một nguồn sức mạnh, 24 00:02:20,520 --> 00:02:23,880 dẫn dắt huyết mạch của những sinh linh bước vào đây vận hành, 25 00:02:23,960 --> 00:02:25,640 giúp con người khai thông vòng Châu Thiên. 26 00:02:26,320 --> 00:02:29,880 Hang Hai Mươi Tư Tiết là sự tồn tại vượt thời gian, 27 00:02:29,960 --> 00:02:32,080 ảnh hưởng tới hiện tại, 28 00:02:32,960 --> 00:02:35,040 quá khứ và tương lai của cậu. 29 00:02:36,480 --> 00:02:37,720 Tiếc là 30 00:02:37,800 --> 00:02:40,880 bao nhiêu năm nay ta đã thử mọi cách 31 00:02:40,960 --> 00:02:43,600 nhưng vẫn quanh quẩn ở rìa của thế giới dị nhân. 32 00:02:43,680 --> 00:02:46,640 Tất cả mọi dòng năng lượng dường như đều ngừng lại. 33 00:02:46,720 --> 00:02:48,760 Cơ thể này cũng không thể lớn lên được. 34 00:02:48,840 --> 00:02:50,160 Chỉ dựa vào một mình ta 35 00:02:50,240 --> 00:02:52,040 thì không thể vào hang Hai Mươi Tư Tiết được. 36 00:02:52,120 --> 00:02:55,600 Không ngờ lại có một ngày được mấy người đưa về lại nơi này. 37 00:02:56,200 --> 00:02:57,720 Tại sao bà lại muốn quay về đây? 38 00:02:58,960 --> 00:03:00,160 Năm đó 39 00:03:00,240 --> 00:03:01,160 ta, 40 00:03:01,240 --> 00:03:02,360 anh Tư 41 00:03:02,440 --> 00:03:04,320 và cả hội Giặc Tai To. 42 00:03:04,400 --> 00:03:07,360 Chín người bọn ta đã ở trong hang Hai Mươi Tư Tiết này, 43 00:03:07,440 --> 00:03:08,880 tách biệt với thế giới bên ngoài, 44 00:03:08,960 --> 00:03:10,080 cùng nhau lĩnh ngộ đạo lý thâm sâu. 45 00:03:10,920 --> 00:03:12,880 Bọn ta một lòng tìm kiếm chính đạo của mình. 46 00:03:12,960 --> 00:03:14,760 Cái kiểu cùng chung chí hướng đó, 47 00:03:14,840 --> 00:03:15,920 niềm vui đó, 48 00:03:16,000 --> 00:03:18,160 sự trọn vẹn chân thật nhất đó, 49 00:03:18,240 --> 00:03:20,000 nếu chưa từng đích thân trải nghiệm 50 00:03:20,080 --> 00:03:21,880 thì sẽ không bao giờ có thể hiểu được. 51 00:03:22,520 --> 00:03:24,120 Nếu không phải là ở đây 52 00:03:24,680 --> 00:03:27,000 thì ta sẽ không bao giờ lĩnh ngộ được Song Toàn Thủ. 53 00:03:27,520 --> 00:03:29,400 Cậu có hiểu cảm giác cuối cùng cũng ngộ ra 54 00:03:29,480 --> 00:03:31,080 là như thế nào không? 55 00:03:31,160 --> 00:03:34,840 Đó là cảm nhận một cách rõ ràng nhất vận mệnh do chính bản thân mình kiểm soát. 56 00:03:34,920 --> 00:03:36,880 Giống như cậu hòa mình vào tất cả mọi thứ. 57 00:03:36,960 --> 00:03:39,000 Cậu có thể cảm nhận được sự chuyển động của thế giới. 58 00:03:39,080 --> 00:03:41,520 Dường như cả thế giới đang nhảy nhót để chúc mừng cậu. 59 00:03:45,160 --> 00:03:48,200 Ông tôi đã lĩnh ngộ được Khí Thể Nguyên Lưu ở đây. 60 00:03:50,280 --> 00:03:52,520 Đúng là duyên phận giúp chúng ta gặp nhau. 61 00:03:52,600 --> 00:03:55,160 Lâu lắm rồi ta chưa được vui mừng như thế này. 62 00:03:56,320 --> 00:03:58,280 Nhưng Khí Thể Nguyên Lưu rốt cuộc là gì? 63 00:03:58,360 --> 00:03:59,560 Ta không biết. 64 00:04:01,120 --> 00:04:03,400 Đạo của mỗi người đều khác nhau. 65 00:04:04,360 --> 00:04:05,360 Tám tuyệt kỹ 66 00:04:05,440 --> 00:04:07,920 không chỉ là dị năng có uy lực to lớn 67 00:04:08,800 --> 00:04:10,320 mà quan trọng hơn, 68 00:04:10,400 --> 00:04:13,560 chúng đều là một kiểu nhận thức đối với thế giới này, 69 00:04:13,640 --> 00:04:16,160 một kiểu kiểm soát vận mệnh của chính mình. 70 00:04:16,240 --> 00:04:18,640 Có thể một ngày nào đó cậu sẽ hiểu ra, 71 00:04:18,720 --> 00:04:19,880 sẽ lĩnh ngộ được, 72 00:04:19,959 --> 00:04:22,520 hoặc cũng có thể là cả đời này cũng không làm được. 73 00:04:22,600 --> 00:04:24,960 Không ngờ Giặc Tai To không truyền lại cho cậu. 74 00:04:26,640 --> 00:04:27,840 Đúng là đáng tiếc. 75 00:04:37,720 --> 00:04:39,120 Còn cậu thì sao? 76 00:04:39,200 --> 00:04:40,640 Tiếp theo đây cậu định làm thế nào? 77 00:04:49,720 --> 00:04:52,200 Không ngờ tôi lại trở thành loại người mà Tiểu Hoan căm ghét nhất. 78 00:04:53,960 --> 00:04:56,720 Tôi muốn trở lại quãng thời gian ở bên cạnh Tiểu Hoan, 79 00:04:57,960 --> 00:05:00,080 sống đúng với con người thật của mình, 80 00:05:00,640 --> 00:05:02,720 người anh trai tốt trong lòng Tiểu Hoan. 81 00:05:03,640 --> 00:05:05,560 Hại nhiều người như vậy, 82 00:05:06,120 --> 00:05:07,840 làm nhiều chuyện xấu như vậy. 83 00:05:08,600 --> 00:05:10,800 Tôi quyết định đến Đi Muôn Nơi đầu thú. 84 00:05:12,840 --> 00:05:14,080 Trương Sở Lam. 85 00:05:16,040 --> 00:05:17,040 Cậu không được giống như tôi. 86 00:05:17,120 --> 00:05:19,640 Nhất định phải bảo vệ người quan trọng với cậu nhất, 87 00:05:19,720 --> 00:05:21,360 bảo vệ Phùng Bảo Bảo. 88 00:05:21,440 --> 00:05:22,360 Đi đi. 89 00:05:33,080 --> 00:05:34,200 LÃ LƯƠNG BỊ ĐI MUÔN NƠI PHẠT NGHIÊM DO VI PHẠM QUY ĐỊNH QUẢN LÝ DỊ NHÂN. 90 00:05:34,280 --> 00:05:35,160 NHƯNG VÌ CÓ BIỂU HIỆN TỐT, LẤY CÔNG CHUỘC TỘI, 91 00:05:35,240 --> 00:05:36,880 DỰA TRÊN TÌNH TIẾT PHẠM TỘI, MỨC ĐỘ ĂN NĂN ĐỂ GIẢM ÁN PHÙ HỢP. 92 00:05:36,960 --> 00:05:38,000 NGƯỜI NHÀ HỌ LÃ GIAM CẦM ĐOAN MỘC ANH, 93 00:05:38,080 --> 00:05:39,440 CẤU THÀNH TỘI BẮT GIỮ TRÁI PHÉP VÀ CỐ Ý GÂY THƯƠNG TÍCH, CẦN PHẠT NẶNG. 94 00:05:39,520 --> 00:05:40,440 ĐI MUÔN NƠI SẼ XỬ PHẠT NGHIÊM KHẮC NHỮNG NGƯỜI LIÊN QUAN. 95 00:07:01,520 --> 00:07:02,840 Đây là tôi sao? 96 00:07:05,200 --> 00:07:06,440 Là cô. 97 00:07:07,560 --> 00:07:08,480 Tôi 98 00:07:09,280 --> 00:07:11,000 hình như rất vui vẻ. 99 00:07:24,320 --> 00:07:26,040 Anh Tư làm đấy. 100 00:07:26,120 --> 00:07:28,720 Năm xưa bố cô đúng là tài hoa hơn người. 101 00:07:29,240 --> 00:07:30,680 Ông ấy rất yêu thương cô 102 00:07:31,240 --> 00:07:33,000 nhưng cô lại gặp chuyện không may. 103 00:07:33,080 --> 00:07:36,680 Năm đó, ông ấy triệu tập tám người bọn ta về hang Hai Mươi Tư Tiết 104 00:07:36,760 --> 00:07:38,160 là để cứu cô. 105 00:07:41,080 --> 00:07:42,640 Mỗi kỹ năng trong tám tuyệt kỹ đều có điểm mạnh riêng. 106 00:07:43,480 --> 00:07:45,480 Chỉ khi cả tám người bọn ta đều có mặt 107 00:07:45,560 --> 00:07:47,280 thì mới có thể hoàn toàn cứu sống cô, 108 00:07:47,920 --> 00:07:49,640 để Phùng Bảo Bảo ngày trước 109 00:07:49,720 --> 00:07:51,360 quay về một cách nguyên vẹn. 110 00:07:54,320 --> 00:07:56,080 Nhưng bà không đến. 111 00:07:57,880 --> 00:07:59,200 Không phải ta không muốn đến, 112 00:07:59,880 --> 00:08:01,800 là do người nhà họ Lã đã bắt nhốt ta. 113 00:08:02,360 --> 00:08:03,480 Song Toàn Thủ của ta 114 00:08:03,560 --> 00:08:06,440 vốn dĩ phụ trách đánh thức ký ức của Phùng Bảo Bảo. 115 00:08:06,520 --> 00:08:07,680 Chỉ tiếc là… 116 00:08:08,400 --> 00:08:09,880 Lần trước nợ cô, 117 00:08:09,960 --> 00:08:11,120 lần này trả lại cho cô. 118 00:08:13,200 --> 00:08:14,880 Ký ức của chị Bảo ở đâu? 119 00:08:15,640 --> 00:08:16,480 Năm đó, 120 00:08:16,560 --> 00:08:18,760 bọn họ chỉ đánh thức được cơ thể của cô. 121 00:08:19,400 --> 00:08:20,560 Ký ức của cô 122 00:08:20,640 --> 00:08:23,320 bao nhiêu năm nay vẫn ở lại trong hang động này. 123 00:08:49,960 --> 00:08:51,080 Bảo Bảo, giơ tay ra. 124 00:08:52,760 --> 00:08:53,680 Bố. 125 00:08:54,240 --> 00:08:55,800 Bảo Bảo, mau lại đây. 126 00:08:55,880 --> 00:08:57,760 Bố mang cho con cái này hay lắm, 127 00:08:57,840 --> 00:08:59,480 chắc chắn con sẽ thích. 128 00:09:07,120 --> 00:09:08,560 Bố tốt quá. 129 00:09:27,200 --> 00:09:28,640 Những khí rải rác này 130 00:09:28,720 --> 00:09:30,400 không tiếp xúc với trận khí. 131 00:09:30,880 --> 00:09:33,280 Ta chỉ có thể miễn cưỡng duy trì một lúc. 132 00:09:33,360 --> 00:09:34,200 Bảo Bảo, 133 00:09:34,760 --> 00:09:36,600 ta sẽ trả lại mọi thứ cho cô. 134 00:09:37,160 --> 00:09:38,280 Người thân của cô, 135 00:09:38,360 --> 00:09:39,200 quá khứ của cô, 136 00:09:39,280 --> 00:09:41,960 tất cả những thứ cô muốn có đều ở đây. 137 00:09:42,560 --> 00:09:43,640 Đi theo ta. 138 00:09:46,960 --> 00:09:48,920 Chị Bảo. Đừng tin bà ta vội. 139 00:09:49,000 --> 00:09:50,640 Lã Hoan đã bị bà ta hãm hại. 140 00:09:54,720 --> 00:09:55,760 Trương Sở Lam. 141 00:09:56,520 --> 00:09:58,480 Chúng ta cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, 142 00:09:59,040 --> 00:10:00,840 quen biết bao nhiêu người như vậy. 143 00:10:00,920 --> 00:10:02,840 Ai cũng có quá khứ của mình, 144 00:10:02,920 --> 00:10:04,320 có người thân của mình. 145 00:10:04,840 --> 00:10:06,200 Cậu cũng có ông nội, 146 00:10:06,760 --> 00:10:08,280 tuy không còn trên đời 147 00:10:08,360 --> 00:10:10,640 nhưng ít nhất vẫn còn sống trong ký ức của cậu. 148 00:10:12,120 --> 00:10:14,760 Vừa nãy ở trên tàu hỏa, tôi đã nhìn thấy người đàn ông đó. 149 00:10:15,680 --> 00:10:17,720 Tôi nhìn thấy ông ấy rơi nước mắt vì tôi, 150 00:10:18,520 --> 00:10:19,880 nhưng tôi không biết ông ấy. 151 00:10:20,480 --> 00:10:22,080 Tôi muốn biết ông ấy. 152 00:10:22,160 --> 00:10:25,120 Tôi muốn biết bố tôi hồi trước đã thương tôi như thế nào. 153 00:10:58,960 --> 00:11:00,560 Ta chuẩn bị mở trận khí đây. 154 00:11:00,640 --> 00:11:01,800 Cậu lùi lại một chút đi. 155 00:11:02,480 --> 00:11:04,800 Đừng làm ảnh hưởng đến quá trình phục hồi trí nhớ. 156 00:12:38,840 --> 00:12:39,880 Năm đó, 157 00:12:40,440 --> 00:12:42,000 tám người bọn họ đã ở đây 158 00:12:42,560 --> 00:12:43,680 bao quanh cô, 159 00:12:43,760 --> 00:12:45,040 giúp cô sống lại. 160 00:12:45,120 --> 00:12:48,320 Còn ta bị nhốt dưới căn hầm của nhà họ Lã, 161 00:12:49,560 --> 00:12:50,920 chịu đủ mọi giày vò, 162 00:12:52,840 --> 00:12:55,320 chẳng khác gì cái xác không hồn. 163 00:12:55,400 --> 00:12:57,120 Nhưng ta vẫn tin rằng 164 00:12:57,200 --> 00:12:59,720 các anh em thân thiết của ta chắc chắn sẽ đến cứu ta. 165 00:12:59,800 --> 00:13:00,880 Nhưng mà 166 00:13:00,960 --> 00:13:02,360 bọn họ không đến. 167 00:13:02,440 --> 00:13:03,840 Ta ngốc quá. 168 00:13:10,880 --> 00:13:13,000 Ta ngốc quá. 169 00:13:13,800 --> 00:13:15,880 Vào giây phút ta nhìn thấy Phùng Bảo Bảo cô, 170 00:13:15,960 --> 00:13:19,320 ta đã hiểu ra rằng bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến ta. 171 00:13:19,400 --> 00:13:21,360 Thế giới này đầy rẫy sự độc ác! 172 00:13:21,440 --> 00:13:22,680 Cơ thể cô 173 00:13:22,760 --> 00:13:24,480 tập hợp sức mạnh của tám tuyệt kỹ. 174 00:13:24,560 --> 00:13:26,680 Chỉ có ta mới xứng đáng sở hữu. 175 00:13:32,000 --> 00:13:33,280 Cô hoàn toàn không biết 176 00:13:33,360 --> 00:13:35,280 sức mạnh thật sự của tám tuyệt kỹ. 177 00:13:35,360 --> 00:13:36,800 Chỉ cần ta có được nó, 178 00:13:36,880 --> 00:13:38,840 ta sẽ trở thành người mạnh nhất trên đời này. 179 00:13:58,720 --> 00:14:00,160 Đoan Mộc Anh, bà làm gì thế hả? 180 00:14:18,560 --> 00:14:19,640 Đoan Mộc Anh, 181 00:14:19,720 --> 00:14:20,880 bà đang làm gì? 182 00:14:24,360 --> 00:14:25,920 Không lấy ký ức của cô ta ra 183 00:14:26,000 --> 00:14:27,280 thì sao có thể nhét ký ức của ta vào được? 184 00:14:27,360 --> 00:14:29,000 Cháu trai của Giặc Tai To, 185 00:14:29,080 --> 00:14:30,920 cậu nhìn cho rõ đây. 186 00:14:39,760 --> 00:14:40,880 Chị Bảo. 187 00:14:52,000 --> 00:14:52,880 Đoan Mộc Anh, 188 00:14:52,960 --> 00:14:54,160 dừng tay! 189 00:15:09,280 --> 00:15:11,000 Bức tường khí này biết phản đòn. 190 00:15:15,640 --> 00:15:16,800 Bà dừng tay lại 191 00:15:16,880 --> 00:15:18,120 cho tôi! 192 00:15:25,880 --> 00:15:28,480 Đây là trận khí do sức mạnh của tám tuyệt kỹ bày ra. 193 00:15:28,560 --> 00:15:31,560 Dù Trương Chi Duy có tới đây cũng không thể phá vỡ được. 194 00:16:35,760 --> 00:16:36,600 Trương Sở Lam, 195 00:16:36,680 --> 00:16:38,040 từ hôm nay trở đi, 196 00:16:38,120 --> 00:16:39,480 cậu sẽ là nô lệ của tôi. 197 00:16:39,560 --> 00:16:40,560 Trương Sở Lam, 198 00:16:40,640 --> 00:16:42,040 cậu về cùng tôi đi. 199 00:16:42,600 --> 00:16:45,440 Đi theo tôi, tôi sẽ khiến cậu vui vẻ. 200 00:16:45,520 --> 00:16:47,160 Tự đánh mình vậy không đau à? 201 00:16:47,640 --> 00:16:49,040 Vậy chị nói tôi biết, 202 00:16:49,120 --> 00:16:50,200 tôi nên làm thế nào? 203 00:16:50,280 --> 00:16:52,400 Cậu không nên tự đánh mình 204 00:16:52,480 --> 00:16:54,440 mà nên tìm ra những kẻ làm cậu tổn thương, 205 00:16:54,520 --> 00:16:55,480 đánh bọn họ mới đúng. 206 00:16:55,560 --> 00:16:57,560 Trương Sở Lam, không cần sợ hắn. 207 00:16:58,240 --> 00:16:59,760 Là nô lệ của chị đây 208 00:16:59,840 --> 00:17:02,720 thì sau này không cần trốn tránh hay bỏ chạy nữa. 209 00:17:02,800 --> 00:17:06,000 Không muốn sống chui rúc nữa thì đứng dậy. 210 00:17:06,079 --> 00:17:09,040 Từ nay về sau, cứ đường đường chính chính mà sống. 211 00:17:09,119 --> 00:17:11,880 Hãy hạ gục tất cả những kẻ gây rắc rối cho cậu. 212 00:17:12,760 --> 00:17:14,119 Chị đây bảo vệ cậu. 213 00:17:21,200 --> 00:17:23,240 Trương Sở Lam, từ hôm nay trở đi, 214 00:17:23,920 --> 00:17:25,520 cậu sẽ là nô lệ của tôi. 215 00:17:25,599 --> 00:17:27,240 Được, thưa chị Bảo. Kẻ hèn Trương Sở Lam 216 00:17:27,319 --> 00:17:28,760 từ hôm nay sẽ là nô lệ của chị. 217 00:17:29,960 --> 00:17:31,920 Tuyệt đối đừng xem tôi là người. 218 00:17:32,520 --> 00:17:34,160 Nào, soi sáng cho chủ nhân đi. 219 00:17:35,240 --> 00:17:36,200 Tuân lệnh, 220 00:17:36,280 --> 00:17:37,160 chủ nhân. 221 00:17:39,560 --> 00:17:41,320 Chị Bảo, tôi sai rồi. Chị Bảo! 222 00:17:41,400 --> 00:17:42,840 Chị Bảo, chị đừng giết tôi! 223 00:17:42,920 --> 00:17:44,440 Chị Bảo! 224 00:17:45,680 --> 00:17:46,520 Quay lại đây. 225 00:17:46,600 --> 00:17:48,720 Tôi cũng biết nếu tôi đi tiếp, 226 00:17:49,880 --> 00:17:52,400 rất có thể xác tôi sẽ lạnh ở đây. 227 00:17:52,960 --> 00:17:54,640 Nhưng nếu tôi không đi tiếp, 228 00:17:57,480 --> 00:17:58,960 lòng tự tôn của tôi sẽ mất ngay tại đây. 229 00:17:59,640 --> 00:18:00,680 Phùng Bảo Bảo. 230 00:18:01,560 --> 00:18:03,120 Trò chơi chủ tớ này kết thúc rồi. 231 00:18:03,680 --> 00:18:05,520 Tôi bảo cậu quay lại! 232 00:18:08,080 --> 00:18:10,840 Hỏng rồi. 233 00:18:14,320 --> 00:18:15,600 Xin lỗi. Trương Sở Lam, 234 00:18:15,680 --> 00:18:17,160 tôi xin lỗi cậu. 235 00:18:21,520 --> 00:18:23,000 Chị Bảo. 236 00:18:23,080 --> 00:18:24,480 Vì sao chị không né? 237 00:18:24,560 --> 00:18:26,200 Cậu bảo tôi đứng phạt. 238 00:18:27,760 --> 00:18:29,160 Chị Bảo, chị tỉnh dậy đi. 239 00:18:29,240 --> 00:18:30,200 Sau này tôi sẽ không chạy nữa. 240 00:18:30,280 --> 00:18:32,160 Sau này, tôi sẽ ngoan ngoãn làm nô lệ của chị. 241 00:18:47,560 --> 00:18:48,600 Bảo Bảo. 242 00:18:48,680 --> 00:18:49,680 Bảo Bảo, cô sao thế? 243 00:18:49,760 --> 00:18:51,400 Tôi cũng không biết tại sao. 244 00:18:52,840 --> 00:18:54,200 Trương Sở Lam. 245 00:18:54,720 --> 00:18:55,920 Tôi cũng muốn về nhà. 246 00:18:56,480 --> 00:18:57,320 Cậu có. 247 00:18:58,400 --> 00:18:59,760 Các cậu đều có. 248 00:18:59,840 --> 00:19:01,040 Ở đây này. 249 00:19:05,080 --> 00:19:06,240 Chị Bảo. 250 00:19:07,160 --> 00:19:08,920 Tôi sẽ giúp chị tìm ra sự thật, 251 00:19:09,920 --> 00:19:11,480 tìm ra nơi có thể trở về. 252 00:19:33,280 --> 00:19:34,520 Phùng Bảo Bảo. 253 00:19:35,960 --> 00:19:37,680 Tôi có một chuyện 254 00:19:38,280 --> 00:19:39,480 muốn nhờ cô. 255 00:19:41,480 --> 00:19:42,800 Sau khi tôi chết, 256 00:19:44,040 --> 00:19:47,040 mong cô hãy thay tôi bảo vệ cho Sở Lam. 257 00:19:47,120 --> 00:19:47,960 Có được không? 258 00:19:48,440 --> 00:19:49,760 Tôi có thể hứa với ông. 259 00:19:53,040 --> 00:19:54,480 Nó mới mười tuổi. 260 00:19:54,560 --> 00:19:55,440 Lẽ nào 261 00:19:55,520 --> 00:19:57,840 chị cứ nhìn nó 262 00:19:57,920 --> 00:19:59,520 đợi thế này sao? 263 00:20:02,920 --> 00:20:04,280 Ông nó nói đúng. 264 00:20:04,960 --> 00:20:06,320 Chị chẳng thiếu gì thời gian. 265 00:20:06,840 --> 00:20:08,120 Chị đợi được. 266 00:20:08,920 --> 00:20:10,080 Phùng Bảo Bảo. 267 00:20:10,800 --> 00:20:12,160 Nếu được 268 00:20:12,240 --> 00:20:14,240 thì tốt nhất đừng để nó biết tới sự tồn tại của cô. 269 00:20:14,320 --> 00:20:16,800 Ngồi im, còn ngọ nguậy là tao đánh mày đấy. 270 00:20:25,800 --> 00:20:29,880 TRƯƠNG SỞ LAM 10 TUỔI 271 00:20:29,960 --> 00:20:34,520 TRƯƠNG SỞ LAM 10 TUỔI 272 00:20:34,600 --> 00:20:41,440 TRƯƠNG SỞ LAM 12 TUỔI 273 00:20:41,520 --> 00:20:45,200 TRƯƠNG SỞ LAM 12 TUỔI 274 00:20:45,280 --> 00:20:49,160 TRƯƠNG SỞ LAM 12 TUỔI 275 00:20:49,240 --> 00:20:55,480 TRƯƠNG SỞ LAM 12 TUỔI 276 00:20:55,560 --> 00:21:01,600 TRƯƠNG SỞ LAM 20 TUỔI 277 00:21:01,680 --> 00:21:06,000 TRƯƠNG SỞ LAM 21 TUỔI 278 00:21:06,080 --> 00:21:10,240 TRƯƠNG SỞ LAM 21 TUỔI 279 00:21:10,320 --> 00:21:13,760 TRƯƠNG SỞ LAM 22 TUỔI 280 00:21:25,280 --> 00:21:26,400 Hóa ra… 281 00:21:29,560 --> 00:21:31,320 Hóa ra chị vẫn luôn ở bên cạnh tôi. 282 00:21:33,880 --> 00:21:35,040 Vẫn luôn ở bên cạnh tôi. 283 00:22:57,160 --> 00:22:58,600 Đừng mà! 284 00:23:11,560 --> 00:23:12,880 Chị Bảo. 285 00:23:30,560 --> 00:23:33,160 Xin lỗi. 286 00:24:11,160 --> 00:24:13,320 Con cảm thấy Trương Sở Lam thế nào? 287 00:24:13,400 --> 00:24:14,560 Con người đều vậy mà. 288 00:24:14,640 --> 00:24:15,480 Trương Sở Lam, 289 00:24:15,560 --> 00:24:16,840 thường dân vô tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội. 290 00:24:16,920 --> 00:24:17,760 Trương Sở Lam, 291 00:24:17,840 --> 00:24:20,480 - đừng đứng dậy nữa! - Trương Sở Lam là người rất xuất sắc. 292 00:24:20,560 --> 00:24:23,000 Định tránh hung tìm cát thế nào đây? 293 00:24:23,080 --> 00:24:24,120 Đạo pháp tự nhiên 294 00:24:24,200 --> 00:24:25,880 phải đi về đâu. 295 00:24:42,200 --> 00:24:43,200 Sở Lam à. 296 00:24:43,280 --> 00:24:45,880 Bất kể gặp khó khăn gì cũng phải vượt qua được, 297 00:24:45,960 --> 00:24:46,840 không nản lòng, 298 00:24:46,920 --> 00:24:48,120 Chuyện này liên quan đến… 299 00:24:48,200 --> 00:24:50,200 Với người tu hành như chúng ta, 300 00:24:50,280 --> 00:24:52,160 suy nghĩ quan trọng, hành động càng quan trọng hơn. 301 00:24:52,240 --> 00:24:53,880 Mục đích sống của con người 302 00:24:53,960 --> 00:24:55,440 không nhất thiết là khiến người khác thích mình. 303 00:24:55,520 --> 00:24:57,240 Chỉ có người có trái tim trong sáng, 304 00:24:57,320 --> 00:24:59,080 dốc hết tất cả để bảo vệ dị nhân trong thiên hạ 305 00:24:59,160 --> 00:25:02,040 mới được công nhận. 306 00:25:02,600 --> 00:25:04,040 Trương Sở Lam, đồ mặt dày. 307 00:25:05,040 --> 00:25:06,680 Khi đưa năng lượng thế gian này 308 00:25:06,760 --> 00:25:08,080 vào thân mình 309 00:25:08,160 --> 00:25:09,480 rồi dùng cách của bản thân 310 00:25:09,560 --> 00:25:12,000 trả lại thế giới một cách hào phóng. 311 00:25:12,080 --> 00:25:14,440 Đây chính là ý nghĩa của dị năng. 312 00:25:14,520 --> 00:25:16,040 Rất nhiều người vì lợi ích 313 00:25:16,120 --> 00:25:18,200 - có thể không từ thủ đoạn. - Vậy con sẽ đi ngăn chặn họ. 314 00:25:18,280 --> 00:25:20,800 Người xấu nhiều như vậy, ngăn chặn thế nào? 315 00:25:22,120 --> 00:25:23,520 Vậy con sẽ liều mạng. 316 00:25:31,680 --> 00:25:33,480 Mình sắp chết thật rồi sao? 317 00:25:33,560 --> 00:25:35,880 Trở thành một phần của vũ trụ sao trời ư? 318 00:25:38,400 --> 00:25:40,720 Nhưng dường như mình vẫn nghe thấy giọng nói của mọi người. 319 00:25:42,640 --> 00:25:45,520 - Trương Sở Lam. - Trương Sở Lam. 320 00:25:45,600 --> 00:25:47,880 Thực ra giống như vũ trụ và sao trời, 321 00:25:47,960 --> 00:25:50,160 mình đã hòa vào mọi người, 322 00:25:50,240 --> 00:25:51,960 không thể buông bỏ mọi người từ lâu. 323 00:26:31,160 --> 00:26:32,880 Khí Thể Nguyên Lưu. 324 00:26:33,840 --> 00:26:35,480 Tôi chỉ là một con người nhỏ bé, 325 00:26:36,040 --> 00:26:38,040 không bảo vệ được cả thế giới. 326 00:26:38,800 --> 00:26:39,960 Tôi chỉ muốn bảo vệ 327 00:26:40,040 --> 00:26:41,800 người tôi muốn bảo vệ là đủ rồi. 328 00:26:46,160 --> 00:26:47,360 Nhân quả, 329 00:26:47,440 --> 00:26:48,560 số mệnh, 330 00:26:48,640 --> 00:26:52,240 cái nào cái nấy như thể nhìn thấu được hết mọi thứ trong thiên hạ. 331 00:26:52,320 --> 00:26:54,120 Tôi không tin! 332 00:27:16,880 --> 00:27:18,600 Tôi đã mất Tiểu Hoan. 333 00:27:18,680 --> 00:27:20,560 Cậu không thể mất Phùng Bảo Bảo nữa. 334 00:27:23,240 --> 00:27:25,240 Tôi chỉ cần cảnh vật trước mắt. 335 00:27:25,320 --> 00:27:26,520 Chỉ cần thế thôi! 336 00:27:52,240 --> 00:27:53,640 Quá sớm quá sâu, 337 00:27:54,120 --> 00:27:55,840 không hình không dáng. 338 00:27:56,880 --> 00:27:58,280 Không rõ nặng nhẹ, 339 00:27:58,960 --> 00:28:00,200 minh ám bất phân. 340 00:28:03,800 --> 00:28:05,160 Ta trong hỗn độn, 341 00:28:05,960 --> 00:28:07,480 phân rõ sáng tối. 342 00:28:09,400 --> 00:28:10,800 Trời thịnh vượng, 343 00:28:11,440 --> 00:28:12,600 đất ắt bình yên. 344 00:28:15,000 --> 00:28:16,440 Dân được nuôi dưỡng, 345 00:28:17,360 --> 00:28:18,760 loài vật sinh sôi. 346 00:28:20,560 --> 00:28:22,160 Bên trong Tam Tài, 347 00:28:22,920 --> 00:28:24,880 vạn vật phát triển. 348 00:28:26,520 --> 00:28:28,480 Tứ hải vạn dặm 349 00:28:28,560 --> 00:28:30,040 đều có đường để đến. 350 00:28:32,400 --> 00:28:33,480 Nhân pháp địa, 351 00:28:34,600 --> 00:28:35,880 - địa pháp thiên, - địa pháp thiên, 352 00:28:36,840 --> 00:28:38,600 - thiên pháp đạo, - thiên pháp đạo, 353 00:28:39,240 --> 00:28:41,200 - đạo pháp tự nhiên. - đạo pháp tự nhiên. 354 00:28:43,200 --> 00:28:44,640 Điểm cuối của thuật. 355 00:28:46,120 --> 00:28:47,520 Khí Thể Nguyên Lưu. 356 00:28:54,920 --> 00:28:55,960 Chị Bảo! 357 00:29:51,680 --> 00:29:53,640 Cảnh vật trên đời cũng chỉ thế mà thôi. 358 00:29:53,720 --> 00:29:56,040 Giả vờ uất ức, ngộ đạo gì chứ? 359 00:29:56,120 --> 00:29:58,040 Đạo chỉ có con đường trước mắt. 360 00:30:01,320 --> 00:30:02,400 Trên con đường phía trước, 361 00:30:02,480 --> 00:30:04,200 bà trông trước ngóng sau. 362 00:30:04,280 --> 00:30:05,920 Thực ra là tham sống sợ chết. 363 00:30:06,000 --> 00:30:08,800 Bà thấy phía trước có ai đợi bà không? 364 00:31:25,120 --> 00:31:27,800 Chị Bảo, chị bảo vệ tôi nhiều năm như vậy, 365 00:31:27,880 --> 00:31:29,680 tiếp theo hãy để tôi bảo vệ chị. 366 00:32:48,080 --> 00:32:49,880 Điểm cuối của thuật, 367 00:32:49,960 --> 00:32:51,240 đạo không đơn độc. 368 00:33:35,680 --> 00:33:36,680 Cảm ơn mọi người. 369 00:35:04,680 --> 00:35:11,160 ĐẠO KHÍ TRƯỜNG TỒN 370 00:35:11,240 --> 00:35:16,800 ĐẠO KHÍ TRƯỜNG TỒN 371 00:35:16,880 --> 00:35:19,640 NAM QUỐC VÔ SONG ĐỊA TIỆM SỐ MỘT TÂY GIANG 372 00:35:59,320 --> 00:36:00,720 Anh Tam, nói nghe nè. 373 00:36:00,800 --> 00:36:02,840 Mau ăn đi, không là tối đói đấy. 374 00:36:13,480 --> 00:36:14,360 Lẩu này cay quá. 375 00:36:14,440 --> 00:36:16,320 Em đã bảo ông chủ đừng làm cay quá rồi. 376 00:36:19,240 --> 00:36:20,680 Anh Tam, anh Tứ. 377 00:36:20,760 --> 00:36:23,160 Sao hai người ăn lẩu không để ý đến tôi vậy? 378 00:36:23,840 --> 00:36:25,200 Anh Tam, cạn nào. 379 00:36:27,400 --> 00:36:28,280 Anh Tứ, 380 00:36:28,360 --> 00:36:29,400 tôi ngủ bao lâu rồi? 381 00:36:29,480 --> 00:36:30,880 Ba ngày? 382 00:36:30,960 --> 00:36:32,920 Ba tháng? Hay ba năm? 383 00:36:33,000 --> 00:36:34,560 Anh Tam, đừng nói tôi chết rồi chứ? 384 00:36:34,640 --> 00:36:36,000 Cay quá. 385 00:36:36,560 --> 00:36:37,480 Anh Tam, 386 00:36:37,560 --> 00:36:38,760 ăn uống no say rồi. 387 00:36:39,440 --> 00:36:41,760 Chúng ta cũng nên đi thăm mộ tên nhóc Trương Sở Lam chứ? 388 00:36:41,840 --> 00:36:44,280 - Chuẩn bị ít đồ cúng chứ nhỉ? - Thực ra em nghĩ cũng chẳng có gì. 389 00:36:44,360 --> 00:36:45,440 Không cần đâu, anh Tứ. 390 00:36:45,520 --> 00:36:47,040 Tôi ở đây này, anh nhìn tôi đi. 391 00:36:47,120 --> 00:36:49,240 Tam, Tứ, họ đến cả rồi. 392 00:36:49,320 --> 00:36:51,520 Giờ chúng tôi xuất phát làm nhiệm vụ đây. 393 00:36:55,240 --> 00:36:56,320 Cậu tỉnh rồi à? 394 00:36:58,320 --> 00:37:02,400 BA THÁNG SAU 395 00:37:06,560 --> 00:37:09,120 Chị Bảo, chị thấy tôi tỉnh chị có vui không? 396 00:37:09,600 --> 00:37:12,120 Vui. Không cần chăm sóc cậu nữa, có thể làm việc rồi. 397 00:37:14,440 --> 00:37:15,680 Là sao? 398 00:37:15,760 --> 00:37:18,160 Ba tháng qua, Bảo Bảo vẫn luôn chăm sóc cậu đấy. 399 00:37:19,520 --> 00:37:21,560 Vậy tại sao chị ấy nói chuyện lạnh nhạt vậy? 400 00:37:22,120 --> 00:37:24,480 Cậu thấy Đoan Mộc Anh lấy ký ức của cô ấy đi 401 00:37:24,560 --> 00:37:25,760 rồi tiêu hủy còn gì. 402 00:37:27,960 --> 00:37:29,520 Chị Bảo, tôi là Trương Sở Lam, Liên đây. 403 00:37:29,600 --> 00:37:31,080 Tôi là nô lệ của chị đây! 404 00:37:54,240 --> 00:37:55,120 Không sao, chị Bảo. 405 00:37:55,200 --> 00:37:56,880 Cho dù chị quên tôi cũng không sao. 406 00:37:56,960 --> 00:37:59,080 Chúng ta vẫn còn thời gian để làm quen lại. 407 00:38:02,040 --> 00:38:04,680 Tôi tên là Trương Sở Lam, sinh viên năm tư đại học Tân Phổ Khai, 408 00:38:04,760 --> 00:38:05,920 từng làm em trai của chị. 409 00:38:11,360 --> 00:38:12,720 Còn từng làm nô lệ của chị. 410 00:38:25,640 --> 00:38:27,160 Vậy cậu đi theo chị đi. 411 00:38:27,240 --> 00:38:28,800 Vừa khéo chị thiếu một nô lệ. 412 00:38:35,240 --> 00:38:36,440 Đi nào, làm việc thôi. 413 00:38:49,040 --> 00:38:49,920 Còn ngây ra đó làm gì? 414 00:38:50,000 --> 00:38:51,160 Đi thôi. 415 00:38:53,800 --> 00:38:54,960 Vừa đi vừa buộc. 416 00:39:27,880 --> 00:39:29,120 Sao mọi người lại tới đây? 417 00:39:42,680 --> 00:39:43,560 Liên, 418 00:39:43,640 --> 00:39:45,200 đợt này cậu ngủ lâu thật đấy. 419 00:39:45,800 --> 00:39:48,040 Cuối cùng cũng gặp một người còn lười hơn tôi. 420 00:39:52,880 --> 00:39:54,360 Làm gì vậy hả? 421 00:39:57,760 --> 00:39:59,120 Mọi người đều quen biết à? 422 00:40:01,160 --> 00:40:02,160 Quá quen rồi. 423 00:40:02,240 --> 00:40:03,560 Thế tôi không cần giới thiệu nữa. 424 00:40:04,080 --> 00:40:05,200 Đây là nô lệ mà tôi mới nhận. 425 00:40:05,280 --> 00:40:06,960 Sau này mọi người khách sáo với cậu ấy một chút. 426 00:40:09,600 --> 00:40:11,480 Không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi! 427 00:40:11,560 --> 00:40:12,960 - Đi. - Đi. 428 00:40:15,560 --> 00:40:16,640 Đi? 429 00:40:20,640 --> 00:40:23,080 Cuối cùng chị Bảo mới là người may mắn nhất. 430 00:40:23,160 --> 00:40:24,480 Bởi vì chị ấy quên hết tất cả, 431 00:40:25,080 --> 00:40:27,080 đây mới là kết quả tốt nhất. 432 00:40:27,960 --> 00:40:29,560 Mỗi người đến với thế giới này 433 00:40:30,320 --> 00:40:32,000 đều là một hạt giống. 434 00:40:33,160 --> 00:40:34,440 Họ rồi sẽ trưởng thành, 435 00:40:35,760 --> 00:40:37,680 cũng đều có con đường của mình. 436 00:40:37,760 --> 00:40:39,720 Nhưng nếu cậu gặp rắc rối thật, 437 00:40:40,440 --> 00:40:41,680 tôi giúp cậu. 438 00:40:43,880 --> 00:40:45,560 Con đường của mỗi người có nặng nề, 439 00:40:46,320 --> 00:40:47,280 có gian khó. 440 00:40:47,360 --> 00:40:48,480 Tiểu Hoan. 441 00:40:52,240 --> 00:40:53,360 Có niềm vui. 442 00:40:55,200 --> 00:40:56,600 Có nỗi khổ. 443 00:40:56,680 --> 00:40:58,240 Ông Tử Trọng, 444 00:40:58,320 --> 00:40:59,720 cháu xin lỗi. 445 00:40:59,800 --> 00:41:00,960 Người chiến thắng 446 00:41:01,040 --> 00:41:02,160 là Phong Sa Yến. 447 00:41:05,080 --> 00:41:07,000 Giá trị của tôi tự tôi quyết định. 448 00:41:08,760 --> 00:41:10,320 Chúng ta trải qua biết bao chuyện, 449 00:41:10,840 --> 00:41:12,480 không từ bỏ, 450 00:41:12,560 --> 00:41:13,600 kiên quyết tiến về phía trước. 451 00:41:15,960 --> 00:41:18,360 Mỗi người đều có một không hai, 452 00:41:19,000 --> 00:41:20,320 đều có đặc điểm khác nhau. 453 00:41:21,000 --> 00:41:23,760 Nhưng chúng ta đều can đảm và mạnh mẽ như nhau 454 00:41:24,960 --> 00:41:26,560 để nhận được sự trưởng thành và tình yêu. 455 00:41:28,840 --> 00:41:30,680 Tu hành không ở quá khứ, 456 00:41:31,200 --> 00:41:32,520 mà là ở hiện tại. 457 00:41:33,880 --> 00:41:36,280 Vì thế chị Bảo nhớ hay không 458 00:41:36,360 --> 00:41:37,600 thì có sao? 459 00:41:38,360 --> 00:41:40,800 Chỉ cần chúng tôi luôn bảo vệ lẫn nhau 460 00:41:40,880 --> 00:41:41,920 là đủ rồi. 461 00:42:01,480 --> 00:42:03,480 CHUYỂN PHÁT NHANH ĐI MUÔN NƠI 462 00:42:03,560 --> 00:42:04,600 Lên xe. 463 00:42:14,600 --> 00:42:16,400 Chị Bảo, nhiệm vụ gì mà gấp thế? 464 00:42:16,480 --> 00:42:17,760 Còn chẳng có thời gian ăn cơm? 465 00:42:17,840 --> 00:42:18,880 Không kịp nữa rồi. 466 00:42:18,960 --> 00:42:20,160 Họ gặp phiền phức rồi. 467 00:42:20,760 --> 00:42:22,880 Họ? Ai thế chị Bảo? Chị nói rõ hơn tí đi. 468 00:42:22,960 --> 00:42:24,160 Tất cả mọi người. 469 00:42:25,040 --> 00:42:26,120 - Ai thế? - Cậu, 470 00:42:26,200 --> 00:42:28,040 tôi, Tam, Tứ, 471 00:42:28,120 --> 00:42:29,920 Vương Dã, Gia Cát Thanh, Trương Linh Ngọc, 472 00:42:30,000 --> 00:42:31,080 tất cả. 473 00:42:31,640 --> 00:42:32,960 Xảy ra chuyện gì vậy? 474 00:42:34,040 --> 00:42:36,960 Khí Thể Nguyên Lưu của cậu khiến giới dị nhân hoàn toàn hỗn loạn. 475 00:42:37,440 --> 00:42:38,400 Chúng ta 476 00:42:38,480 --> 00:42:39,920 sắp không kịp nữa rồi. 477 00:42:46,640 --> 00:42:49,520 Câu chuyện của chúng tôi tới đây là tạm ngưng. 478 00:42:50,320 --> 00:42:52,480 Bí mật của loạn Giáp Thân được vạch trần một phần, 479 00:42:52,560 --> 00:42:53,840 nhưng còn lâu mới kết thúc. 480 00:42:53,920 --> 00:42:55,080 Các bạn trẻ dị nhân của chúng ta 481 00:42:55,160 --> 00:42:57,840 cũng sắp bước vào một cuộc phiêu lưu mới. 482 00:43:01,680 --> 00:43:02,600 Tới đây. 483 00:43:06,880 --> 00:43:08,760 Chuyển phát nhanh đây ạ, vui lòng ký nhận. 484 00:43:14,080 --> 00:43:16,080 Không phải chứ, giống quá. 485 00:43:16,160 --> 00:43:17,760 Giống quá đi mất. 486 00:43:20,200 --> 00:43:22,760 Đúng là giống hệt nữ chính mà tôi vẽ. 487 00:43:39,280 --> 00:43:40,880 GỬI LỜI CHÀO ĐẾN TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI 488 00:43:40,960 --> 00:43:42,840 ĐÃ LÀM VIỆC HĂNG SAY CHO BỘ PHIM NÀY