1 00:00:10,010 --> 00:00:15,849 Chính là vào ngày tiểu thư và thiếu gia làm giỗ cho cô Ha. 2 00:00:16,641 --> 00:00:19,227 Sao ngươi dám bắt con trai ta quỳ lạy? 3 00:00:20,186 --> 00:00:22,939 Lại còn quỳ trước vong hồn thấp hèn này ư? Hả? 4 00:00:23,523 --> 00:00:24,899 Mẹ ơi! 5 00:00:28,361 --> 00:00:30,905 Sim Jae Yi sẽ bỏ mạng trong ba ngày tới. 6 00:00:34,367 --> 00:00:35,201 SIM JAE YI 7 00:01:12,363 --> 00:01:13,239 Thiếu gia! 8 00:01:16,034 --> 00:01:17,202 Chuyện gì thế này? 9 00:01:17,827 --> 00:01:20,371 Phu nhân Gwigokja hãy đi theo tôi ạ. 10 00:01:22,290 --> 00:01:24,334 Đợi đã, thiếu gia. 11 00:01:32,550 --> 00:01:35,637 Tiểu nhân sợ mình bị vạ lây thì không biết làm sao. 12 00:01:36,179 --> 00:01:40,183 Tiểu nhân muốn phát điên… Không còn được tỉnh táo. 13 00:01:41,101 --> 00:01:43,937 Mãi mới lấy lại được tỉnh táo, 14 00:01:44,521 --> 00:01:46,564 tiểu nhân liền đi gọi người tới. 15 00:01:50,777 --> 00:01:53,404 Nhưng khi quay trở lại cùng bọn người hầu, 16 00:01:53,488 --> 00:01:55,156 thiếu gia đã biến mất tăm, 17 00:01:55,740 --> 00:02:01,496 đến một vệt máu cũng không còn, tưởng đâu tiểu nhân nhìn thấy ảo giác. 18 00:02:09,712 --> 00:02:10,672 Dọn đi. 19 00:02:25,812 --> 00:02:26,813 Không. 20 00:02:29,566 --> 00:02:30,942 Đây không phải con trai ta. 21 00:02:34,737 --> 00:02:37,282 Ông cũng lắm trò thật đấy. 22 00:02:37,866 --> 00:02:41,744 Ông tưởng làm vậy sẽ xóa bỏ được con trai ta sao? 23 00:02:42,328 --> 00:02:43,246 Bày trò này ra 24 00:02:43,329 --> 00:02:47,584 thì ông sẽ chiếm được toàn bộ nơi này sao? 25 00:02:47,667 --> 00:02:49,544 Hãy tổ chức tang lễ đi ạ. 26 00:02:51,171 --> 00:02:54,132 Hãy đưa tiễn em trai con, con trai cha mẹ. 27 00:02:54,215 --> 00:02:56,634 Hãy tiễn Hongrang đi thôi. 28 00:02:57,594 --> 00:02:59,888 Bao năm qua, đệ ấy một mình ở nơi không ai biết 29 00:02:59,971 --> 00:03:02,724 đã phải cô đơn, buồn bã 30 00:03:02,807 --> 00:03:04,350 và sợ hãi đến nhường nào. 31 00:03:07,103 --> 00:03:09,939 Tổ chức tang lễ cho con trai ta ư? 32 00:03:13,193 --> 00:03:14,444 Vô lý hết sức. 33 00:03:15,403 --> 00:03:17,405 Chả biết kiếm đâu ra thứ này nữa. 34 00:03:18,031 --> 00:03:20,325 Thấy cái này, ta thà chết còn hơn. 35 00:03:20,408 --> 00:03:21,409 Vậy chết đi ạ. 36 00:03:26,998 --> 00:03:30,835 Mẹ chết đi. Mẹ xứng đáng chết mà. 37 00:03:32,420 --> 00:03:33,963 Con trai tao ở đâu hả? 38 00:03:34,047 --> 00:03:36,424 Con trai thực sự của tao mà mày hứa sẽ đưa về đâu? 39 00:03:36,507 --> 00:03:38,718 Hongrang ra sao rồi hả? 40 00:03:38,801 --> 00:03:40,303 Đừng gọi là Hongrang nữa! 41 00:03:41,304 --> 00:03:43,514 Hongrang ở đây này. Ở ngay đây này! 42 00:03:43,598 --> 00:03:44,766 Không phải ư? 43 00:03:45,558 --> 00:03:48,978 Bà nhất quyết không nhận ư? Trong khi ai là người gây ra chuyện này? 44 00:03:49,062 --> 00:03:52,148 Đều là tại lá bùa bà treo lên hòng giết tôi còn gì. 45 00:03:52,232 --> 00:03:54,150 Âm mưu giết người điên rồ của bà 46 00:03:54,234 --> 00:03:55,652 đã giết con trai bà đấy. 47 00:03:56,694 --> 00:03:57,528 Chính bà 48 00:03:58,780 --> 00:04:01,449 đã giết em trai tôi. Chính là bà. 49 00:04:06,913 --> 00:04:07,747 Không phải! 50 00:04:09,415 --> 00:04:10,708 Đây không phải con trai ta. 51 00:04:11,376 --> 00:04:14,128 Không, không phải đâu! 52 00:04:14,212 --> 00:04:16,965 Không phải là con trai ta đâu! 53 00:04:17,048 --> 00:04:19,092 Không phải đâu! 54 00:04:21,719 --> 00:04:23,554 Không phải. 55 00:04:24,055 --> 00:04:26,391 Đã bảo không phải rồi mà! 56 00:04:26,474 --> 00:04:29,894 MỘ CỦA HONGRANG 57 00:04:56,045 --> 00:04:59,173 Ta xin lỗi vì đã tự tiện sống dưới tên của đệ. 58 00:04:59,924 --> 00:05:00,758 Thay vào đó… 59 00:05:03,428 --> 00:05:05,430 người chị mà đệ trân quý đến lúc chết 60 00:05:05,930 --> 00:05:07,348 cứ để ta bảo vệ. 61 00:05:09,767 --> 00:05:11,144 Ta sẽ bảo vệ đến cùng. 62 00:05:16,566 --> 00:05:17,650 Ta cũng không biết 63 00:05:19,652 --> 00:05:21,446 nên nói gì, 64 00:05:22,280 --> 00:05:23,406 nên tiễn đưa 65 00:05:25,325 --> 00:05:26,659 đệ ấy thế nào nữa. 66 00:05:29,495 --> 00:05:30,330 "Chào nhé". 67 00:05:31,331 --> 00:05:32,290 Hãy nói thế đi. 68 00:05:37,045 --> 00:05:38,588 Lúc gặp cũng chào, 69 00:05:40,173 --> 00:05:41,716 mà lúc chia tay cũng chào. 70 00:05:41,799 --> 00:05:42,925 Luôn là thế mà. 71 00:05:44,385 --> 00:05:45,553 Lời chào lúc chia tay 72 00:05:46,304 --> 00:05:48,306 là để gợi lại lần đầu gặp nhau, 73 00:05:48,389 --> 00:05:50,600 như một mong ước được về lại lúc ban đầu ấy. 74 00:05:51,100 --> 00:05:52,310 Vì thế, 75 00:05:53,811 --> 00:05:55,605 lời chào mà nàng nói lúc này 76 00:05:56,105 --> 00:05:57,648 chính là lời hẹn ước tái ngộ. 77 00:06:08,493 --> 00:06:09,452 Chào nhé. 78 00:06:12,205 --> 00:06:13,039 Hongrang à. 79 00:06:34,769 --> 00:06:38,106 NUỐT VÀNG 80 00:06:43,569 --> 00:06:46,781 Kể cả cơ thể ta có vỡ vụn, 81 00:06:46,864 --> 00:06:49,492 ta cũng sẽ vẽ lại bùa sớm thôi. 82 00:06:50,743 --> 00:06:51,577 Nhưng mà, 83 00:06:52,328 --> 00:06:53,329 Hongrang… 84 00:06:56,874 --> 00:07:00,878 Hãy thanh trừng bọn kiếm khách đã phá hoại nghi lễ của ta, 85 00:07:01,963 --> 00:07:04,257 và tìm Hongrang về lại đây ngay. 86 00:07:05,800 --> 00:07:08,219 Tiểu nhân xin tuân lệnh ạ. 87 00:07:24,610 --> 00:07:26,988 Có vẻ không khui được gì từ hắn đâu. 88 00:07:27,071 --> 00:07:29,407 Đi tìm căn cứ của bọn kiếm khách đi. 89 00:07:29,490 --> 00:07:30,491 Vâng. 90 00:07:30,992 --> 00:07:32,452 Khi xử lý bọn chúng, 91 00:07:33,286 --> 00:07:34,787 ta sẽ khử tên hwisu luôn. 92 00:07:35,329 --> 00:07:37,331 Nhưng Đại quân lệnh đưa hắn về mà. 93 00:07:39,667 --> 00:07:40,668 Tôi hiểu rồi ạ. 94 00:08:20,500 --> 00:08:21,667 Hẳn là chàng đã đau lắm. 95 00:08:23,044 --> 00:08:24,086 Và sợ nữa. 96 00:08:25,338 --> 00:08:26,422 Ta ghét nó, 97 00:08:27,215 --> 00:08:28,591 và xấu hổ vì nó. 98 00:08:28,674 --> 00:08:30,009 Sao chàng phải thế? 99 00:08:30,593 --> 00:08:33,721 Những kẻ khiến chàng ra thế này mới phải xấu hổ. 100 00:08:37,892 --> 00:08:39,435 Nhưng vết sẹo vẫn ở lại… 101 00:08:41,521 --> 00:08:43,147 trên người của ta. 102 00:08:48,653 --> 00:08:49,654 Cũng như vết thương 103 00:08:51,531 --> 00:08:52,615 vẫn còn ở đây 104 00:08:55,117 --> 00:08:56,702 và ở đây trên người nàng. 105 00:08:57,453 --> 00:08:58,621 Cả vết thương của nàng… 106 00:09:00,039 --> 00:09:01,207 lẫn vết sẹo của ta… 107 00:09:04,293 --> 00:09:06,629 Ta ước chúng sẽ bị lãng quên và xóa bỏ. 108 00:09:07,713 --> 00:09:08,965 Không cần phải quên 109 00:09:09,882 --> 00:09:11,592 hay xóa bỏ gì đâu. 110 00:09:11,676 --> 00:09:16,514 Nó chỉ cần được nhìn thấy, thấu hiểu và ôm ấp thôi. 111 00:09:16,597 --> 00:09:17,515 Ta sẽ làm thế. 112 00:09:27,650 --> 00:09:28,693 Ngủ thôi. 113 00:10:13,446 --> 00:10:14,864 Đại quân nhất định 114 00:10:14,947 --> 00:10:18,159 sẽ ra sức đổ hết mọi tội lỗi cho ta. 115 00:10:18,242 --> 00:10:23,080 Vậy nên phải bắt được tên hwisu trước khi Đại quân tìm ra để làm lá chắn. 116 00:10:24,373 --> 00:10:25,333 Vâng. 117 00:11:00,284 --> 00:11:01,243 Làm gì thế? 118 00:11:11,712 --> 00:11:13,297 Chàng đánh rơi cái này. 119 00:11:14,715 --> 00:11:15,549 Ừ. 120 00:11:41,784 --> 00:11:43,452 Ta định ra phố một chút. 121 00:11:44,078 --> 00:11:44,995 Ừ, nàng đi đi. 122 00:11:46,122 --> 00:11:48,124 - Ta sẽ đi kiếm thêm củi về. - Ừ. 123 00:12:21,365 --> 00:12:23,284 Khai ra căn cứ của bọn ngươi đi. 124 00:12:23,826 --> 00:12:28,080 Thế thì ngươi sẽ được lấy thứ này và bình an vô sự rời khỏi đây. 125 00:12:28,164 --> 00:12:29,999 Nếu không, 126 00:12:31,125 --> 00:12:32,501 ta sẽ giết ngươi ở đây. 127 00:12:59,695 --> 00:13:01,530 Ta không đến để đưa muội đi. 128 00:13:01,614 --> 00:13:04,241 Ta đến nói cho muội biết lý do nên trở về với ta. 129 00:13:04,825 --> 00:13:06,786 - Không có chuyện đó đâu. - Hwisu… 130 00:13:07,536 --> 00:13:08,829 không thể ở bên muội đâu. 131 00:13:09,413 --> 00:13:11,332 Sớm thôi, sẽ chỉ còn lại một mình muội. 132 00:13:13,250 --> 00:13:14,668 Chuyện đó cũng sẽ không xảy ra. 133 00:13:15,628 --> 00:13:16,504 Hắn ta 134 00:13:17,004 --> 00:13:18,422 đang chết dần rồi. 135 00:13:19,882 --> 00:13:22,510 Hẳn muội đã từng thấy trên người hwisu phát ban đỏ. 136 00:13:22,593 --> 00:13:24,386 Những kẻ bị khắc tranh như hắn 137 00:13:24,470 --> 00:13:26,931 hầu như đã chết hoặc đang hấp hối. 138 00:13:27,014 --> 00:13:29,225 Để biến bọn họ thành giấy vẽ, 139 00:13:29,308 --> 00:13:32,269 Đại chủ Sim đã lấy những thứ như phèn, thạch tín để tẩy trắng da. 140 00:13:32,353 --> 00:13:35,523 Chất độc tích tụ trong cơ thể đã gây ra bệnh. 141 00:13:35,606 --> 00:13:37,525 Sẽ có triệu chứng khác ngoài phát ban. 142 00:13:37,608 --> 00:13:40,444 Phổi sẽ bị tổn thương, dẫn đến khó thở. 143 00:13:40,528 --> 00:13:42,905 Người cứng đờ hoặc bị co giật. 144 00:13:42,988 --> 00:13:45,908 Mắt cũng bị hỏng, không nhìn thấy gì trước mặt. 145 00:13:46,992 --> 00:13:48,577 Không, không có đâu. 146 00:13:48,661 --> 00:13:52,122 Giờ thì chưa biết được, nhưng sẽ sớm xảy ra thôi. 147 00:13:52,206 --> 00:13:53,666 Đừng nói vớ vẩn nữa. 148 00:13:53,749 --> 00:13:55,417 Chắc hắn đã tự biết rồi. 149 00:13:55,501 --> 00:13:59,255 Đến mức đó mà vẫn muốn giữ muội ở bên thì thật ích kỷ và hèn hạ. 150 00:13:59,338 --> 00:14:00,881 - Đủ rồi. - Dù có mong không phải… 151 00:14:00,965 --> 00:14:02,174 Dù huynh mong là thế 152 00:14:03,384 --> 00:14:05,803 thì ta đây cũng không tin huynh đâu. 153 00:14:08,389 --> 00:14:12,977 Ta muốn cho muội thời gian để đối mặt lẫn cơ hội để tự quay trở về. 154 00:14:13,060 --> 00:14:16,730 Kể cả đúng là thế, cũng chẳng có gì cho huynh mong đợi cả. 155 00:14:16,814 --> 00:14:17,815 Dù có là như thế, 156 00:14:18,732 --> 00:14:20,484 ta cũng sẽ không bỏ rơi chàng ấy. 157 00:14:21,610 --> 00:14:24,780 Được thôi, nếu muội không thể buông bỏ, 158 00:14:26,407 --> 00:14:27,700 để ta cắt đứt cho vậy. 159 00:14:37,710 --> 00:14:38,794 Tôi đã đến đó rồi. 160 00:14:38,878 --> 00:14:42,006 Cũng đã tới các y viện, hiệu thuốc, gặp cả người buôn thảo dược… 161 00:14:42,673 --> 00:14:44,174 Chỉ còn mỗi chỗ này thôi. 162 00:14:44,675 --> 00:14:46,844 Thật sự không có cách nào sao? 163 00:14:49,597 --> 00:14:52,016 Nếu da đã đổi màu, mắt cũng tổn thương, 164 00:14:52,099 --> 00:14:54,059 e là bên trong đã tàn phế cả rồi. 165 00:14:54,143 --> 00:14:55,394 Chả có cách nào đâu. 166 00:14:55,477 --> 00:14:58,564 Chỉ có thể chờ xem có trụ nổi không hay sẽ phải chết. 167 00:15:57,998 --> 00:15:59,083 Jae Yi à? 168 00:16:33,200 --> 00:16:35,202 Sao không có tin về Hongrang vậy? 169 00:16:35,285 --> 00:16:38,330 Ta bảo nó đưa giấy chia tài sản và rời đi rồi. 170 00:16:38,414 --> 00:16:40,207 - Cái gì? - Bao nhiêu đó 171 00:16:40,290 --> 00:16:42,543 là đủ bổn phận của nó rồi còn gì. 172 00:16:44,336 --> 00:16:45,796 - Kkot Nim! - Đoàn chủ! 173 00:16:45,879 --> 00:16:46,755 Ngăn lại đi! 174 00:17:00,936 --> 00:17:01,895 Kkot Nim à! 175 00:17:02,396 --> 00:17:04,148 Sim Yeol Guk! 176 00:17:06,942 --> 00:17:07,943 Nhà ngươi! 177 00:17:15,784 --> 00:17:16,910 Thì ra là nàng. 178 00:17:17,995 --> 00:17:19,329 Sao nàng vẫn còn sống? 179 00:17:20,080 --> 00:17:22,124 Thanh gươm ông sai đi giết ta 180 00:17:23,792 --> 00:17:25,502 đều do cốt nhục của ông 181 00:17:27,046 --> 00:17:28,964 nằm trong bụng ta nhận lấy hết. 182 00:17:36,680 --> 00:17:39,391 Nàng nói đi. Tên hwisu kia đang ở đâu? 183 00:17:40,142 --> 00:17:41,060 Tên khốn kia! 184 00:17:44,271 --> 00:17:46,940 Huynh ơi. 185 00:17:48,233 --> 00:17:49,651 - Huynh ơi. - Đoàn chủ! 186 00:17:54,907 --> 00:17:56,033 Huynh. 187 00:18:05,375 --> 00:18:06,376 Đoàn chủ! 188 00:18:06,919 --> 00:18:08,003 Huynh. 189 00:18:12,049 --> 00:18:14,635 - Huynh. - Người phải đi thôi ạ. 190 00:18:33,070 --> 00:18:34,863 Cha đến đây có việc gì ạ? 191 00:18:37,950 --> 00:18:38,992 Hwisu. 192 00:18:39,076 --> 00:18:43,330 Hẳn là cha muốn bắt được hắn trước để đối đầu với Đại quân. 193 00:18:43,413 --> 00:18:44,623 Thế còn ngươi, 194 00:18:45,290 --> 00:18:46,667 sao biết mà đến đây? 195 00:18:51,630 --> 00:18:53,924 Ta hỏi một câu hiển nhiên quá nhỉ. 196 00:18:58,554 --> 00:19:00,722 Ta lỡ nuôi ong tay áo mất rồi. 197 00:19:01,682 --> 00:19:04,643 Hoặc ngươi đã trả giá đắt để lấy được thông tin. 198 00:19:06,687 --> 00:19:07,938 Hwisu không có ở đây. 199 00:19:40,637 --> 00:19:43,473 Hội kiếm khách bị tấn công ư? In Hoe cũng bị bắt? 200 00:19:47,686 --> 00:19:48,812 Ta phải đi thôi. 201 00:19:54,943 --> 00:19:56,695 Chàng định làm gì với cơ thể đó? 202 00:19:57,863 --> 00:19:59,740 Chàng đang ốm còn gì. 203 00:20:01,283 --> 00:20:02,242 Nàng biết… 204 00:20:04,620 --> 00:20:05,746 mà sao không nói? 205 00:20:06,330 --> 00:20:07,706 Ta lo chàng sẽ đau hơn, 206 00:20:08,582 --> 00:20:09,708 sẽ thấy có lỗi hơn 207 00:20:10,709 --> 00:20:11,627 và khổ sở hơn. 208 00:20:15,088 --> 00:20:16,882 Vì vậy ta mới muốn đi lúc này. 209 00:20:16,965 --> 00:20:19,718 Khi ta còn làm được gì đó trước khi mọi thứ tệ hơn. 210 00:20:22,763 --> 00:20:27,059 Nếu không đánh bại họ, nàng cũng sẽ bị truy đuổi và sống lang bạt như ta. 211 00:20:29,645 --> 00:20:30,896 Ta phải đi để bảo vệ nàng. 212 00:20:32,648 --> 00:20:35,651 Hãy để ta được bảo vệ nàng. 213 00:20:37,736 --> 00:20:39,571 Ta nhất định sẽ trở về, Jae Yi à. 214 00:20:43,408 --> 00:20:44,618 Ta hứa đấy. 215 00:20:55,629 --> 00:20:56,630 Được rồi. 216 00:21:00,175 --> 00:21:01,218 Hãy đi đi rồi về. 217 00:21:02,219 --> 00:21:03,303 Khi chàng quay về, 218 00:21:03,929 --> 00:21:04,930 từ đó trở đi, 219 00:21:05,847 --> 00:21:07,641 chỉ hai ta cùng sống bên nhau. 220 00:21:11,311 --> 00:21:13,313 Giá mà chúng ta yêu nhau sớm hơn. 221 00:21:15,315 --> 00:21:16,275 Phải đấy. 222 00:21:17,276 --> 00:21:18,235 Nếu như thế, 223 00:21:18,318 --> 00:21:20,070 mỗi một ngày vô nghĩa ấy 224 00:21:21,196 --> 00:21:22,948 đã có thể trở thành kỷ niệm rồi. 225 00:21:26,702 --> 00:21:27,786 Khi chàng quay về… 226 00:21:29,955 --> 00:21:30,872 từ đó trở đi, 227 00:21:32,207 --> 00:21:33,333 chàng phải ở bên ta 228 00:21:34,626 --> 00:21:35,919 mãi mãi đấy nhé. 229 00:21:36,503 --> 00:21:37,337 Ừ. 230 00:21:38,380 --> 00:21:39,214 Dù có thế nào… 231 00:21:41,591 --> 00:21:42,843 ta cũng sẽ ở bên nàng. 232 00:21:42,926 --> 00:21:44,094 Mãi mãi về sau. 233 00:21:44,177 --> 00:21:45,387 Mãi mãi cho đến… 234 00:21:47,139 --> 00:21:48,098 vĩnh hằng. 235 00:22:11,246 --> 00:22:15,167 Còn mẹ bảo ta nói với chàng điều này sẽ giúp chàng có được tờ giấy ấy. 236 00:22:15,667 --> 00:22:17,002 "Hãy vuốt nhẹ 237 00:22:17,085 --> 00:22:18,545 vai của Mong Jun". 238 00:22:18,628 --> 00:22:21,715 Còn vị này… Con có nhận ra là ai không? 239 00:22:25,177 --> 00:22:26,219 Mong Jun. 240 00:22:26,303 --> 00:22:28,972 Đó là tên thuở nhỏ của đại chủ tiền nhiệm, 241 00:22:29,056 --> 00:22:31,224 cũng là cha ta và ông ngoại của con. 242 00:23:01,046 --> 00:23:04,341 Con trai ta đã đến đây. Và đã lấy được giấy chia tài sản. 243 00:23:05,717 --> 00:23:08,845 Con trai ta sẽ trở về và chấn chỉnh lại mọi thứ. 244 00:23:09,930 --> 00:23:12,682 Đi thôi. Đi chuẩn bị chào đón con trai ta thôi. 245 00:23:22,859 --> 00:23:23,693 Con trai. 246 00:23:25,112 --> 00:23:26,863 Tôi không phải là con của bà. 247 00:23:29,616 --> 00:23:30,909 - Con trai. - Không phải. 248 00:23:31,910 --> 00:23:33,161 Bà không phải mẹ tôi. 249 00:23:33,245 --> 00:23:34,579 Không đâu, con trai. 250 00:23:35,497 --> 00:23:36,498 Con nói gì chứ… 251 00:23:36,581 --> 00:23:38,875 Người đã bị bà và Đại chủ Sim đâm tận hai lần, 252 00:23:39,876 --> 00:23:41,336 người có tên là Kkot Nim 253 00:23:42,129 --> 00:23:43,338 mới là mẹ của tôi. 254 00:23:58,061 --> 00:24:00,147 Ngươi mà chết thì ai bảo vệ bà ta? 255 00:24:03,024 --> 00:24:03,859 Bảo vệ kỹ vào. 256 00:24:05,902 --> 00:24:07,612 Tôi mong bà sẽ sống sót. 257 00:24:07,696 --> 00:24:10,782 Phải sống và cảm nhận cho thật rõ 258 00:24:10,866 --> 00:24:14,286 cảm giác bị bỏ rơi là thế nào, cảm giác mất mát ra làm sao. 259 00:24:33,680 --> 00:24:34,931 Cô nói gì cơ? 260 00:24:35,015 --> 00:24:38,018 Tôi xin được tố cáo cha tôi, Đại chủ Sim. 261 00:24:40,437 --> 00:24:43,732 Tôi đã ghi chép tường tận mọi tội ác và chứng cứ vào bản cáo trạng. 262 00:24:45,609 --> 00:24:49,237 Còn đây là sổ cái chứa giao dịch bất chính và sai trái của Min Thương Đoàn. 263 00:25:21,228 --> 00:25:22,521 Sim Jae Yi. 264 00:25:24,481 --> 00:25:26,233 Con dám to gan… 265 00:25:29,027 --> 00:25:30,612 tố cáo ta ư? 266 00:25:32,656 --> 00:25:33,740 - Thả ra! - Thả ra! 267 00:25:36,076 --> 00:25:36,910 Đại giám! 268 00:25:37,410 --> 00:25:39,704 - Yên nào! - Này, gì thế? Sao lại vậy? 269 00:25:39,788 --> 00:25:41,998 Chuyển lời lại rằng nếu muốn cứu họ, 270 00:25:42,082 --> 00:25:44,751 phải để hwisu đến gặp ta. 271 00:25:45,752 --> 00:25:47,420 - Sao lại vậy chứ? - Thả ra! 272 00:25:48,129 --> 00:25:49,756 - Đại giám. - Thật tình. 273 00:25:49,839 --> 00:25:50,674 Đại giám! 274 00:25:55,720 --> 00:25:56,930 - Thả ra! - Thả ra! 275 00:25:57,013 --> 00:25:58,682 - Chết tiệt. - Thả ra! 276 00:25:58,765 --> 00:26:00,642 - Thật tình. - Thả ra đi! 277 00:26:00,725 --> 00:26:02,435 - Thật là. - Thả ra đi mà! 278 00:26:02,519 --> 00:26:04,062 - Chết tiệt. - Thả ra! 279 00:26:07,065 --> 00:26:08,066 Thả ra! 280 00:26:10,068 --> 00:26:10,902 Dừng lại đi. 281 00:26:13,947 --> 00:26:14,781 Thưa Đại quân, 282 00:26:15,574 --> 00:26:19,286 đây là những con tin có thể dụ bức tranh âm dương đến. 283 00:26:19,786 --> 00:26:23,123 Là ngươi nông cạn 284 00:26:23,206 --> 00:26:25,125 hay ngu ngốc vậy? 285 00:26:33,341 --> 00:26:37,137 Mỗi một thứ đều có giá trị và sức nặng riêng. 286 00:26:37,220 --> 00:26:40,640 Mà sao ngươi lại đem về mấy thứ rẻ tiền và tầm thường hả? 287 00:26:43,226 --> 00:26:46,521 Trong khi lại bỏ qua thứ có giá trị như thế kia. 288 00:26:57,657 --> 00:26:58,491 Đại quân. 289 00:26:58,575 --> 00:27:01,745 Nó là một con quỷ độc ác đội lốt người. 290 00:27:01,828 --> 00:27:06,541 Tại nó mà bức tranh âm dương của ta quên mất bổn phận và làm loạn. 291 00:27:07,042 --> 00:27:11,338 Không được để sót lại bất cứ chấp niệm hay ý chí hão huyền nào nữa. 292 00:27:15,884 --> 00:27:18,136 Hãy đóng cọc vào đầu 293 00:27:19,054 --> 00:27:20,555 và tim của con ác quỷ đó. 294 00:27:23,892 --> 00:27:24,726 Jae Yi à! 295 00:27:25,894 --> 00:27:27,520 - Jae Yi à! - Jae Yi à! 296 00:27:28,104 --> 00:27:29,856 - Thả ra. - Thả ra! 297 00:27:31,775 --> 00:27:33,109 - Jae Yi à! - Jae Yi à! 298 00:27:37,322 --> 00:27:39,074 Tiểu thư Jae Yi đang gặp nguy hiểm. 299 00:27:55,090 --> 00:27:56,299 Cũng dai thật đấy. 300 00:28:30,959 --> 00:28:32,127 Kkot Nim à. 301 00:28:33,420 --> 00:28:35,672 Sau khi để mất nàng, ta mới nhận ra 302 00:28:35,755 --> 00:28:40,093 rằng tất cả mọi thứ đều là kế sách của Min Yeon Ui. 303 00:28:41,428 --> 00:28:45,014 Ta đã cố cứu lấy nàng, bảo vệ nàng bằng mọi cách. 304 00:28:45,098 --> 00:28:46,558 Có lẽ ta phát điên thế này… 305 00:28:47,767 --> 00:28:49,477 là để trả giá cho mọi chuyện. 306 00:28:50,478 --> 00:28:51,646 Vì ta phát điên… 307 00:28:54,566 --> 00:28:56,443 nên mới không nhận ra nàng. 308 00:28:57,026 --> 00:28:58,153 Nàng có thể giết ta 309 00:28:59,738 --> 00:29:01,990 nhưng hãy để ta được trả thù đã. 310 00:29:02,907 --> 00:29:04,200 Nàng cũng biết rõ mà. 311 00:29:05,368 --> 00:29:07,620 Rằng ngay từ đầu, trong lòng ta 312 00:29:08,121 --> 00:29:10,123 chỉ có một mình nàng thôi. 313 00:29:32,312 --> 00:29:33,313 Bắt đầu đi. 314 00:29:59,339 --> 00:30:00,965 Sao muội ngạc nhiên thế hả? 315 00:30:01,674 --> 00:30:03,885 Chẳng lẽ muội thật sự nghĩ 316 00:30:04,886 --> 00:30:07,096 ta có thể giết muội sao? 317 00:31:26,467 --> 00:31:27,552 Huynh! 318 00:31:39,731 --> 00:31:40,690 Huynh. 319 00:31:44,360 --> 00:31:45,486 Jae Yi à! 320 00:32:06,382 --> 00:32:07,759 Không, không được. 321 00:32:12,263 --> 00:32:13,514 Tốt rồi. 322 00:32:14,390 --> 00:32:16,893 Ít ra thì ta có thể dừng lại như thế này. 323 00:32:17,852 --> 00:32:20,855 Thật ra, ta đã thấy sợ hãi. 324 00:32:21,481 --> 00:32:23,942 Ta sợ sẽ không được muội tha thứ. 325 00:32:24,484 --> 00:32:25,610 Huynh. 326 00:32:25,693 --> 00:32:26,861 Đúng rồi. 327 00:32:28,071 --> 00:32:31,532 Chỉ cần gọi như thế là ta đã thấy vui rồi. 328 00:32:32,367 --> 00:32:35,036 Thế là đủ mãn nguyện rồi. 329 00:32:36,496 --> 00:32:37,455 Ta xin lỗi 330 00:32:38,456 --> 00:32:39,624 vì đã quá đòi hỏi 331 00:32:40,249 --> 00:32:41,459 và mơ xa. 332 00:32:42,418 --> 00:32:43,628 Đừng mà, huynh. 333 00:32:48,591 --> 00:32:49,884 Không trúng yếu điểm. 334 00:32:50,385 --> 00:32:52,929 Hwisu đến rồi, mong cô sẽ an toàn thoát ra. 335 00:32:53,680 --> 00:32:55,264 - Huynh. - Được rồi. 336 00:32:55,348 --> 00:32:56,265 Huynh. 337 00:32:57,266 --> 00:32:58,101 Đi thôi ạ. 338 00:32:58,851 --> 00:32:59,936 Cô phải đi thôi ạ. 339 00:33:12,156 --> 00:33:13,157 Đi thôi. 340 00:33:16,995 --> 00:33:18,663 Ơ? Ở đây có trẻ con. 341 00:33:21,833 --> 00:33:23,668 Một, hai, ba. Kéo nào! 342 00:33:26,295 --> 00:33:27,797 - Đi thôi các em! - Mau chạy nào. 343 00:33:49,318 --> 00:33:50,361 In Hoe à. 344 00:33:55,575 --> 00:33:57,744 Ta xin lỗi vì đã đến muộn. 345 00:34:33,571 --> 00:34:34,489 Ngài Quản lý. 346 00:34:39,035 --> 00:34:40,828 - Bu Yeong à. - Vâng. 347 00:34:42,789 --> 00:34:44,165 Chúng ta đi chậm thôi. 348 00:34:45,166 --> 00:34:47,335 Có vẻ muội ấy… 349 00:34:49,295 --> 00:34:51,005 đã rất lo lắng nhỉ? 350 00:34:51,631 --> 00:34:54,425 Tôi có nói không đâm trúng yếu điểm nên đừng lo. 351 00:34:54,926 --> 00:34:56,427 Ngươi làm tốt lắm. 352 00:34:58,179 --> 00:35:00,890 Vẫn như mọi khi, chỉ có ngươi 353 00:35:02,225 --> 00:35:03,935 là hiểu rõ lòng ta. 354 00:35:04,769 --> 00:35:06,187 Ngươi có thể như thế 355 00:35:07,605 --> 00:35:09,857 với cả muội ấy không? 356 00:35:09,941 --> 00:35:11,526 Tôi xin tuân lệnh ạ. 357 00:35:11,609 --> 00:35:13,027 Cảm ơn ngươi. 358 00:35:17,865 --> 00:35:21,202 Chắc đến lúc ta nên ra đi rồi. 359 00:35:21,828 --> 00:35:23,287 Ngài sẽ đi đâu ạ? 360 00:35:26,833 --> 00:35:27,792 Một nơi 361 00:35:29,127 --> 00:35:30,044 xa thật xa. 362 00:35:31,379 --> 00:35:33,005 Ta sẽ trở về 363 00:35:34,090 --> 00:35:35,591 quanh quẩn ngày hôm ấy 364 00:35:36,175 --> 00:35:37,135 và ở đó 365 00:35:38,386 --> 00:35:40,054 vĩnh viễn. 366 00:35:50,982 --> 00:35:51,941 Thiếu gia. 367 00:35:53,943 --> 00:35:54,944 Thiếu gia. 368 00:36:19,844 --> 00:36:20,678 Jae Yi. 369 00:36:38,404 --> 00:36:39,238 Jae Yi à! 370 00:36:48,998 --> 00:36:50,666 Hãy đưa bọn trẻ ra trước. 371 00:36:51,417 --> 00:36:53,211 Ta sẽ đuổi theo ngay, rõ chứ? 372 00:37:12,188 --> 00:37:13,147 Ta phải đi thôi. 373 00:37:13,648 --> 00:37:14,857 Đi đi. 374 00:37:31,415 --> 00:37:33,000 Các em qua đây, nhanh lên! 375 00:37:33,084 --> 00:37:35,294 Mau vào trong hết đi. 376 00:37:48,349 --> 00:37:49,850 Không được. 377 00:38:28,639 --> 00:38:30,016 Ngươi trở lại rồi. 378 00:38:32,101 --> 00:38:36,188 Nhóc à, ngươi phẫn nộ gì mà ghê thế? 379 00:38:38,566 --> 00:38:40,901 Dù đó là gì thì cũng rũ bỏ hết đi. 380 00:38:41,527 --> 00:38:46,365 Vì cơn thịnh nộ của ngươi xuất phát từ sự ngu muội và hiểu lầm. 381 00:38:48,909 --> 00:38:49,994 Tại sao ngươi 382 00:38:50,828 --> 00:38:51,954 lại làm trò này 383 00:38:52,455 --> 00:38:54,123 với ta và bọn trẻ? 384 00:38:54,749 --> 00:38:56,125 Đại sự của ta đây 385 00:38:57,251 --> 00:39:00,880 không phải vì lòng tham hay dã tâm của riêng ta. 386 00:39:06,260 --> 00:39:08,054 Mà đó là lòng thành của ta 387 00:39:08,804 --> 00:39:10,890 lo cho bá tánh. 388 00:39:13,893 --> 00:39:17,355 Ta phải trở thành thánh thần thì đất nước này, 389 00:39:18,814 --> 00:39:21,942 cả thế gian này mới được yên bình. 390 00:39:26,155 --> 00:39:27,365 Điên hết thuốc chữa. 391 00:39:28,949 --> 00:39:31,202 Chỉ là một gã điên đến thảm hại. 392 00:39:31,285 --> 00:39:34,914 Một kẻ chả là gì lại muốn mình vĩ đại nên mới ảo tưởng vớ vẩn. 393 00:39:37,708 --> 00:39:40,503 Vì sự tự ti hèn hạ và máu điên ghê tởm của ngươi 394 00:39:40,586 --> 00:39:42,671 - mà bọn trẻ… - Tên nhóc này to gan! 395 00:39:42,755 --> 00:39:44,256 Câm mồm đi, tên điên! 396 00:39:47,009 --> 00:39:48,719 Sao ngươi ngu ngốc đến thế? 397 00:39:48,803 --> 00:39:50,513 Sao lại xấc xược thế hả? 398 00:39:50,596 --> 00:39:53,599 Sao ngươi lại không biết ơn ta? 399 00:39:53,682 --> 00:39:57,228 Từ lúc sinh ra, ngươi đã là một kẻ hèn mọn và tầm thường. 400 00:39:57,311 --> 00:40:02,149 Cứ mặc kệ là sẽ thành một cái xác thối rữa bốc mùi, chẳng có ích gì. Chính ta… 401 00:40:02,942 --> 00:40:05,569 đã biến ngươi thành một thứ cao quý. 402 00:40:06,153 --> 00:40:08,239 Tất cả đều là vì ngươi còn gì. 403 00:40:09,198 --> 00:40:10,074 Ta đây 404 00:40:10,783 --> 00:40:12,993 chưa một lần nằm ngủ mà không sợ hãi. 405 00:40:13,077 --> 00:40:14,328 Không một giây nào 406 00:40:14,412 --> 00:40:16,622 có thể hít thở mà không đau đớn. 407 00:40:16,705 --> 00:40:18,457 Ta chưa từng cười thật lòng, 408 00:40:18,958 --> 00:40:21,335 cũng chưa từng khóc một cách thanh thản. 409 00:40:23,045 --> 00:40:24,338 Thế mà ta vẫn sống. 410 00:40:25,923 --> 00:40:27,425 Dù ngươi đã giết sống bọn ta. 411 00:40:29,176 --> 00:40:30,052 Ta biết. 412 00:40:30,803 --> 00:40:31,679 Biết chứ. 413 00:40:33,556 --> 00:40:35,015 Sao ta không biết được? 414 00:40:36,058 --> 00:40:38,185 Ta là chủ nhân của các ngươi mà. 415 00:40:40,062 --> 00:40:41,480 Ta sẽ sớm cho ngươi xem. 416 00:40:42,231 --> 00:40:44,984 Ta sẽ mau chóng vẽ lại bùa… 417 00:40:53,742 --> 00:40:54,618 Vẽ thử ta xem. 418 00:41:02,084 --> 00:41:05,588 Không! 419 00:41:42,958 --> 00:41:45,169 Ngươi tưởng ta trút hơi thở cuối cùng 420 00:41:47,213 --> 00:41:48,547 thì mọi thứ sẽ kết thúc ư? 421 00:41:49,381 --> 00:41:50,633 Ta đã khắc sâu 422 00:41:51,175 --> 00:41:54,136 linh hồn của ta vào cơ thể của ngươi rồi. 423 00:41:54,720 --> 00:41:56,597 Ta sẽ mãi mãi 424 00:41:57,473 --> 00:41:59,225 chung sống cùng ngươi. 425 00:42:00,684 --> 00:42:02,102 Đâu chỉ có thế. 426 00:42:02,186 --> 00:42:05,606 Miễn là các bức tranh cao quý và vĩnh cửu của ta vẫn còn đó 427 00:42:05,689 --> 00:42:10,194 thì một ngày nào đó vị thần kế thừa đại sự ắt sẽ lại xuất hiện. 428 00:42:10,277 --> 00:42:15,824 Ta sẽ cùng sống, cùng hít thở với ngươi và tiếp tục đại sự của mình! 429 00:42:35,052 --> 00:42:39,265 Không được, ta không cho phép… 430 00:45:01,407 --> 00:45:02,658 Nàng đã bảo vệ ta. 431 00:45:04,159 --> 00:45:05,619 Khi mọi chuyện kết thúc, 432 00:45:06,578 --> 00:45:08,288 ta đã định vứt bỏ cơ thể này. 433 00:45:09,498 --> 00:45:12,167 Phải thiêu đốt hoặc xé nát thứ bẩn thỉu này 434 00:45:13,168 --> 00:45:14,503 thì ta mới thoát được. 435 00:45:17,005 --> 00:45:18,298 Chỉ có cách chết đi, 436 00:45:18,882 --> 00:45:20,801 ta mới có thể trở lại làm người. 437 00:45:39,111 --> 00:45:40,487 Nhưng giờ thì xong rồi. 438 00:45:43,157 --> 00:45:44,491 Mọi thứ đều đã ổn. 439 00:45:47,286 --> 00:45:49,121 Vì nàng đã giúp ta thành người… 440 00:45:51,665 --> 00:45:53,083 thành một người đàn ông. 441 00:46:07,014 --> 00:46:07,973 Đêm nay 442 00:46:08,682 --> 00:46:10,017 dài đến lạ. 443 00:46:13,562 --> 00:46:15,397 Đến khi nào trời mới sáng đây? 444 00:46:28,243 --> 00:46:29,536 Nếu thấy mệt, 445 00:46:30,996 --> 00:46:32,581 chàng cứ nghỉ chút đi. 446 00:46:33,957 --> 00:46:35,751 Ngủ một giấc thật sâu rồi dậy. 447 00:46:51,183 --> 00:46:52,643 Lỡ ta ngủ lâu quá thì sao? 448 00:46:55,145 --> 00:46:57,064 Thế thì ta lại bắt nàng đợi nữa. 449 00:46:58,774 --> 00:46:59,858 Không sao hết. 450 00:47:00,567 --> 00:47:04,988 Chàng cứ đi theo con đường trong mơ đi, nhưng lỡ đi quá xa 451 00:47:06,031 --> 00:47:07,157 thì trở về nhé. 452 00:47:08,992 --> 00:47:10,285 Chỉ cần trở về thôi. 453 00:47:11,620 --> 00:47:12,579 Ta không còn… 454 00:47:15,624 --> 00:47:16,875 nhìn thấy nàng nữa. 455 00:47:20,254 --> 00:47:21,630 Cho dù không nhìn thấy, 456 00:47:22,798 --> 00:47:23,674 ta vẫn ở đây. 457 00:47:24,716 --> 00:47:26,468 Giờ không nhìn thấy gì nữa… 458 00:47:29,513 --> 00:47:31,765 nên cảm giác như trên đời chỉ có mỗi nàng. 459 00:47:35,143 --> 00:47:36,186 Chỉ có nàng 460 00:47:37,813 --> 00:47:39,481 là ta cảm nhận được rõ ràng. 461 00:47:40,816 --> 00:47:42,526 Mắt không nhìn thấy 462 00:47:43,110 --> 00:47:44,987 đâu có nghĩa là biến mất. 463 00:47:46,196 --> 00:47:49,491 Cũng như những ngày mưa, ta đâu thể thấy những vì sao. 464 00:47:51,159 --> 00:47:53,745 Nhưng đâu có nghĩa là chúng không còn nữa. 465 00:47:54,913 --> 00:47:58,625 Hãy cứ xem như một đợt dông dài đang đi qua. 466 00:48:03,046 --> 00:48:04,506 Và rồi một ngày nào đó, 467 00:48:06,592 --> 00:48:08,218 khi trời quang đãng, 468 00:48:08,719 --> 00:48:10,429 chàng hãy như vì sao lấp lánh 469 00:48:11,847 --> 00:48:13,140 quay trở về là được. 470 00:48:15,517 --> 00:48:16,351 Ta sẽ làm thế. 471 00:48:17,853 --> 00:48:18,770 Bây giờ… 472 00:48:20,105 --> 00:48:21,523 Bây giờ đi đâu đây? 473 00:48:22,399 --> 00:48:24,276 Ta về nơi của ta, 474 00:48:24,985 --> 00:48:26,278 chàng về nơi của chàng. 475 00:48:27,237 --> 00:48:28,071 Ở đâu cơ? 476 00:48:29,114 --> 00:48:30,407 Ta về bên cạnh chàng, 477 00:48:31,408 --> 00:48:32,993 còn chàng về bên ta. 478 00:48:33,660 --> 00:48:34,828 Giống như lúc này. 479 00:48:36,413 --> 00:48:37,372 May thật. 480 00:48:39,917 --> 00:48:42,419 Vì hai ta đều đang ở nơi thuộc về mình. 481 00:48:46,381 --> 00:48:47,215 Ta chỉ cần… 482 00:48:49,509 --> 00:48:50,844 ngồi lại thế này thôi. 483 00:48:51,929 --> 00:48:52,846 Cứ thế này ư? 484 00:48:55,349 --> 00:48:57,017 Bây giờ chúng ta làm gì nhỉ? 485 00:48:58,644 --> 00:49:00,395 Có nhiều việc phải làm mà. 486 00:49:00,479 --> 00:49:02,314 Vì ta chưa làm gì qua cả. 487 00:49:04,691 --> 00:49:05,943 Nên làm gì trước nhỉ? 488 00:49:06,026 --> 00:49:08,862 Trời nắng đẹp, hay là ta đi chơi thuyền? 489 00:49:08,946 --> 00:49:10,447 Rồi còn đi ngắm trăng 490 00:49:11,782 --> 00:49:14,493 và cùng tản bộ quanh con đường đá dài hun hút. 491 00:49:17,079 --> 00:49:18,372 Đu xích đu nữa nhé. 492 00:49:19,331 --> 00:49:21,959 Chàng phải đẩy mạnh để ta có thể bay cao. 493 00:49:23,710 --> 00:49:24,836 Và còn… 494 00:49:40,560 --> 00:49:44,439 À, nghe nói đang vào mùa rau dại. Ta làm cơm trộn rau dại ăn đi. 495 00:49:44,523 --> 00:49:48,276 Ăn cơm xong thì nằm ngoài hiên, 496 00:49:48,360 --> 00:49:50,362 tỉ tê đủ thứ chuyện trên đời. 497 00:49:50,988 --> 00:49:51,822 Rồi còn… 498 00:50:26,898 --> 00:50:31,820 MÙA XUÂN, HAI NĂM SAU 499 00:51:14,362 --> 00:51:15,655 Vạn Thần. 500 00:51:17,532 --> 00:51:18,950 Con trai của ta đâu? 501 00:51:19,034 --> 00:51:21,036 Lại đi đâu nữa rồi? 502 00:51:21,578 --> 00:51:23,789 Sao chưa về nữa vậy? 503 00:51:24,372 --> 00:51:26,041 Đừng lo. 504 00:51:26,124 --> 00:51:27,876 Đang trên đường về rồi. 505 00:51:35,717 --> 00:51:37,260 Chắc là thế nhỉ? 506 00:51:37,344 --> 00:51:38,678 Khoảng bao lâu… 507 00:51:39,763 --> 00:51:41,890 Khoảng bao lâu mới tới nhỉ? 508 00:51:42,974 --> 00:51:44,601 Sắp… 509 00:51:47,187 --> 00:51:48,814 Sắp về tới rồi. 510 00:52:11,336 --> 00:52:13,130 Này, phải làm ở chỗ này chứ. 511 00:52:13,922 --> 00:52:15,257 Làm nhẹ tay thôi, nhé? 512 00:52:15,340 --> 00:52:16,716 Ở đây này! 513 00:52:24,558 --> 00:52:25,851 Em ạ! 514 00:52:26,852 --> 00:52:28,645 - Em muốn đi bắt. - Ừ, rồi. 515 00:52:30,355 --> 00:52:31,314 Đếm đến năm nhé. 516 00:52:32,482 --> 00:52:36,444 Một, hai, ba, bốn. 517 00:52:36,528 --> 00:52:37,737 Mừng em đến đây. 518 00:53:08,268 --> 00:53:10,061 Mỗi khi vết thương này tấy lên, 519 00:53:10,645 --> 00:53:11,563 nàng hãy ngắm nó. 520 00:53:12,772 --> 00:53:14,649 Hãy nhớ rằng ta đang che chở nàng 521 00:53:15,692 --> 00:53:16,526 như thế này. 522 00:53:34,336 --> 00:53:35,170 Jae Yi à. 523 00:53:38,840 --> 00:53:39,758 Chào nhé. 524 00:54:34,396 --> 00:54:37,899 TƯỞNG NHỚ CỐ DIỄN VIÊN PARK ZI A. 525 01:00:06,811 --> 01:00:09,689 Biên dịch: Vy Quang Thuận