1
00:00:00,000 --> 00:00:20,000
{\an8}Downloaded from - MoviesMod.lol
2
00:00:51,021 --> 00:00:51,938
Bố à!
3
00:00:54,438 --> 00:00:56,896
James, muốn biết cách
thắng mọi trò chơi không?
4
00:00:57,438 --> 00:00:58,688
Bằng cách vô cùng dễ?
5
00:00:59,730 --> 00:01:02,646
Không cần phải
là thiên tài để thống trị bàn cờ.
6
00:01:03,563 --> 00:01:06,730
Con chỉ cần cho đối thủ
cơ hội phạm sai lầm,
7
00:01:06,855 --> 00:01:08,230
rồi tận dụng chúng.
8
00:01:08,980 --> 00:01:11,646
Làm cho đối thủ của con cảm thấy như
9
00:01:12,230 --> 00:01:14,730
họ chỉ có duy nhất một nước đi khả dĩ.
10
00:01:18,396 --> 00:01:19,980
Cuộc sống cũng vậy.
11
00:01:22,355 --> 00:01:26,021
Kẻ nào thống trị
sẽ quyết định điều gì xảy ra tiếp theo.
12
00:01:26,855 --> 00:01:28,438
Kẻ nào hạ vũ khí
13
00:01:29,396 --> 00:01:30,396
sẽ chết.
14
00:02:04,521 --> 00:02:07,396
Kiêu ngạo
là tội lỗi đầu tiên của thất đại tội.
15
00:02:07,396 --> 00:02:10,230
Nhưng thật ra,
đó là một cảm xúc rất hữu ích.
16
00:02:10,230 --> 00:02:12,105
Kiêu ngạo biểu thị cho địa vị.
17
00:02:12,105 --> 00:02:15,188
Và đó chính là điều
mà mọi người phản ứng lại.
18
00:02:16,230 --> 00:02:19,771
Mỗi người đều có vị trí của mình,
giống quân cờ trên bàn cờ.
19
00:02:20,646 --> 00:02:23,438
Quân tốt có thể
chiến đấu cả đời để thành vua.
20
00:02:23,438 --> 00:02:25,980
Nhưng chỉ người sinh ra đã là vua
21
00:02:25,980 --> 00:02:28,230
{\an8}mới biết địa vị thực sự có nghĩa gì.
22
00:02:28,230 --> 00:02:29,646
{\an8}Ta có được quyền lực.
23
00:02:29,646 --> 00:02:31,355
{\an8}Mục đích của trò chơi.
24
00:02:31,480 --> 00:02:32,980
{\an8}Song ta dễ bị công kích nhất.
25
00:02:32,980 --> 00:02:34,063
{\an8}8:30 tối mai.
26
00:02:34,063 --> 00:02:35,480
{\an8}Để duy trì vị trí,
27
00:02:35,480 --> 00:02:37,980
{\an8}ta phải tích cực di chuyển cờ lên trước.
28
00:02:37,980 --> 00:02:40,105
Beaufort sẽ không bị chỉ huy,
29
00:02:40,105 --> 00:02:43,855
không phải bởi hiệu trưởng,
và càng không phải bởi Ruby Bell.
30
00:02:46,521 --> 00:02:47,771
Có nhạc mới không, Percy?
31
00:02:48,355 --> 00:02:49,980
Nhạc cổ điển nhé?
32
00:03:05,896 --> 00:03:11,313
{\an8}Maxton Hall - NƠI TA GẶP NHAU
33
00:03:12,146 --> 00:03:16,313
DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT "SAVE ME"
CỦA MONA KASTEN
34
00:03:30,438 --> 00:03:34,313
Ta đều biết bữa tiệc chào mừng
đã không diễn ra như mong muốn.
35
00:03:34,313 --> 00:03:35,563
Nói bớt đi rồi đấy.
36
00:03:36,063 --> 00:03:37,896
Mà không phải lỗi của ta.
37
00:03:38,396 --> 00:03:40,188
Bỏ đi. Giờ quan trọng là ta
38
00:03:40,188 --> 00:03:42,355
tổ chức hoàn hảo dạ tiệc quyên góp.
39
00:03:42,355 --> 00:03:43,438
Không một sự cố.
40
00:03:43,438 --> 00:03:46,063
Mà không phải James nên đến rồi sao?
41
00:03:49,563 --> 00:03:52,730
James Beaufort
tránh cuộc họp này càng xa càng tốt.
42
00:03:53,521 --> 00:03:54,938
Ta bắt đầu nhé?
43
00:03:55,438 --> 00:03:57,355
Tốt lắm! Phía ngoài!
44
00:03:57,355 --> 00:04:00,063
Tấn công. Nếu muốn thì chuyền xuống đất.
45
00:04:00,063 --> 00:04:01,688
- Bóng trên sân. Tốt.
- Lên.
46
00:04:01,688 --> 00:04:05,771
Vung vợt đi. Tốt lắm.
Đổi qua phía trong bên phải.
47
00:04:05,771 --> 00:04:06,896
Beaufort!
48
00:04:07,688 --> 00:04:09,146
Em đang làm gì ở đây?
49
00:04:09,146 --> 00:04:11,771
Nếu thầy không biết
thì là em đang làm bậy.
50
00:04:11,771 --> 00:04:16,230
Trò đùa nhỏ của em ở tiệc chào mừng
đã khiến em bị đình chỉ. Quên rồi à?
51
00:04:16,230 --> 00:04:18,605
Thầy Lexington sẽ làm gì, đuổi em sao?
52
00:04:19,313 --> 00:04:21,105
Em thì không, tôi thì có thể.
53
00:04:22,063 --> 00:04:24,355
Nếu em không đến ủy ban sự kiện
54
00:04:24,355 --> 00:04:25,938
thì tôi sẽ bị đuổi cổ đó.
55
00:04:28,480 --> 00:04:30,146
Beaufort, em sai quá rồi.
56
00:04:31,896 --> 00:04:33,855
Học kỳ này, em không được chơi.
57
00:04:38,521 --> 00:04:39,771
Chắc thầy nói giỡn.
58
00:04:41,021 --> 00:04:42,021
Tôi rất tiếc.
59
00:04:42,896 --> 00:04:44,271
Tôi không thể làm gì.
60
00:04:47,688 --> 00:04:49,688
Nhà em tài trợ tiền cho nơi này.
61
00:04:49,688 --> 00:04:54,480
Từ đồng phục đến tiền thuê.
Thầy Lexington không thể động tới em.
62
00:04:55,688 --> 00:04:56,688
James.
63
00:04:57,188 --> 00:04:58,896
Lệnh đình chỉ
64
00:05:00,438 --> 00:05:01,855
do bố của em quyết định.
65
00:05:03,021 --> 00:05:05,021
Nếu muốn kiểm soát thế giới xung quanh,
66
00:05:05,021 --> 00:05:06,521
ta phải hiểu một điều.
67
00:05:06,521 --> 00:05:07,938
Nếu ta cho phép,
68
00:05:07,938 --> 00:05:11,605
quyền kiểm soát sẽ bị tước bỏ
ngay khi ta có được nó.
69
00:05:11,605 --> 00:05:14,646
Rồi, các cậu.
Vào lại vị trí. Tập tiếp thôi.
70
00:05:15,646 --> 00:05:17,855
Và cách ta phản ứng với tình huống đó
71
00:05:19,188 --> 00:05:21,980
quyết định ta thuộc về
bên thắng hay bên thua.
72
00:05:21,980 --> 00:05:25,355
Nào. Đừng ngủ gục nữa. Chiến đi!
73
00:05:25,980 --> 00:05:28,396
Mong gì chứ? Đùa bạo quá, kể cả với anh.
74
00:05:28,396 --> 00:05:32,146
Đó giờ bố chẳng quan tâm
miễn ở ngoài trường anh làm theo ý bố.
75
00:05:32,146 --> 00:05:34,605
Đâu ai ép anh
thuê vũ công thoát y để quậy.
76
00:05:34,605 --> 00:05:36,521
Cậu ta ép anh. Nghĩ mình là ai?
77
00:05:37,105 --> 00:05:39,980
Mách bố đi. Bố xử lý cho.
Anh là con cưng mà.
78
00:05:39,980 --> 00:05:44,271
Anh sẽ nói. Đảm bảo Ruby Bell
sẽ ước mình chưa từng đặt chân đến đây.
79
00:05:44,271 --> 00:05:47,855
Đừng khích cậu ta.
May mà cậu ta giữ im lặng đến giờ.
80
00:05:47,855 --> 00:05:49,355
Cậu ta nghĩ mình thắng.
81
00:05:49,355 --> 00:05:52,563
Rõ ràng cậu ta không biết
mình đang gây sự với ai.
82
00:05:53,063 --> 00:05:54,188
Cậu ta sẽ thua.
83
00:05:55,605 --> 00:05:56,980
Bố sẽ tự hào về anh.
84
00:05:57,480 --> 00:06:01,021
Khiến đối thủ nghĩ
họ chỉ có một nước đi khả dĩ, đúng chứ?
85
00:06:02,355 --> 00:06:03,605
Cẩn thận đấy.
86
00:06:03,605 --> 00:06:08,313
- Anh đâu rành cậu ta.
- Cậu ta sẽ làm bất cứ gì để vào Oxford.
87
00:06:08,313 --> 00:06:10,771
Ban sự kiện ngu ngốc đó là vé để tới đó.
88
00:06:11,605 --> 00:06:14,980
Lần trước ta đã nói nhiều
về sự thanh lịch và đơn giản.
89
00:06:14,980 --> 00:06:18,605
Nhưng chủ đề "Đen và Trắng"
hứa hẹn nhiều hơn thế.
90
00:06:18,605 --> 00:06:19,980
Ánh sáng và bóng tối.
91
00:06:19,980 --> 00:06:22,646
Sự thật và dối trá. Tốt và xấu.
92
00:06:22,646 --> 00:06:24,938
Đêm qua tớ đã làm đến 3:00 sáng,
93
00:06:24,938 --> 00:06:28,563
và đây là áp phích do tớ thiết kế.
94
00:06:32,855 --> 00:06:33,980
Chà.
95
00:06:35,938 --> 00:06:38,396
Cậu vất vả rồi.
96
00:06:39,480 --> 00:06:40,480
Nghiêm túc sao?
97
00:06:42,021 --> 00:06:44,396
Chủ đề cho dạ tiệc là "Đen và Trắng" à?
98
00:06:44,396 --> 00:06:46,980
Beaufort, cậu có vấn đề gì với nó sao?
99
00:06:46,980 --> 00:06:49,021
Các cậu tự lãnh hậu quả thôi.
100
00:06:49,021 --> 00:06:52,563
Tưởng cậu muốn làm thầy Lexington
ấn tượng để xin thư giới thiệu.
101
00:06:52,563 --> 00:06:55,855
Nếu đã đến trễ
thì ít ra cậu nên im miệng lại đi.
102
00:06:55,855 --> 00:06:58,855
Thầy Lexington
rất muốn tôi đến đây tham gia đấy.
103
00:06:58,855 --> 00:07:01,271
Chắc thầy ấy nghĩ múa thoát y rất vui.
104
00:07:01,271 --> 00:07:04,563
- Tiệc vui đâu cần gái mại dâm.
- Ít ra họ vẫn bàn tán.
105
00:07:05,146 --> 00:07:08,188
Có gì hữu ích để nói không,
hay cứ bỏ qua cậu luôn?
106
00:07:08,188 --> 00:07:10,605
Biết đâu đấy, cậu cứ hỏi tôi đi.
107
00:07:10,605 --> 00:07:12,063
Tôi vừa hỏi rồi đấy.
108
00:07:12,063 --> 00:07:13,730
Tôi ghét giọng điệu của cậu.
109
00:07:13,730 --> 00:07:18,688
- Tôi nói bình thường, còn cậu cứ kêu ca.
- Hãy mừng khi ai đó nói sự thật đi.
110
00:07:20,730 --> 00:07:23,730
Bọn tôi biết ơn cậu quá đi.
111
00:07:26,230 --> 00:07:28,105
Ai ý kiến thêm về áp phích?
112
00:07:33,313 --> 00:07:36,521
Sảnh chính sẽ rất hoàn hảo
cho bữa tiệc thời Victoria.
113
00:07:38,313 --> 00:07:40,563
Quy định trang phục sang trọng và xa hoa.
114
00:07:40,563 --> 00:07:43,646
Ta sẽ trang trí bàn
theo thời đó, khăn ăn có ren.
115
00:07:44,271 --> 00:07:47,563
Chỉ có ánh nến. Bạn tôi
quen dàn nhạc chơi nhạc thời Victoria.
116
00:07:47,563 --> 00:07:51,105
- Ta không bàn về chủ đề. Ta có rồi.
- Gì, thứ đó sao?
117
00:07:51,105 --> 00:07:54,980
Tưởng tượng xem.
Những chiếc đầm, bộ com-lê thời Victoria.
118
00:07:55,480 --> 00:07:57,605
- Nến.
- Đâu thể thiết kế lại tiệc.
119
00:07:57,605 --> 00:07:59,938
Đã yêu cầu mẫu trang trí, lên thực đơn.
120
00:07:59,938 --> 00:08:01,813
Ba ngày nữa in áp phích.
121
00:08:01,813 --> 00:08:05,938
Xin lỗi. Tôi tưởng mục đích
là tổ chức bữa tiệc tốt nhất có thể.
122
00:08:05,938 --> 00:08:07,896
Có đem mẫu áp phích tới không?
123
00:08:15,188 --> 00:08:16,230
Xin phép nhé?
124
00:08:56,105 --> 00:08:57,521
Đó là gì thế?
125
00:08:58,105 --> 00:09:00,896
Quý cô mặc đầm thời Victoria.
Lập quy định trang phục.
126
00:09:00,896 --> 00:09:04,813
Xung quanh đặt ảnh ghép thú vị
để giảm bớt năng lượng Hitchcock.
127
00:09:12,105 --> 00:09:14,146
Cậu im lặng đáng ngờ quá đấy, Ruby Bell.
128
00:09:24,355 --> 00:09:25,355
Được rồi.
129
00:09:27,021 --> 00:09:29,230
Ai ủng hộ ý tưởng thời Victoria?
130
00:09:40,646 --> 00:09:42,313
Cần đếm ai phản đối không?
131
00:09:55,313 --> 00:09:57,563
Còn thuê đồ ở Haddington thì sao?
132
00:09:57,563 --> 00:10:01,188
Đồ của họ khiến tớ
giống như Elsa của Frozen sau cơn lũ.
133
00:10:01,188 --> 00:10:04,021
Ta không thể
mặc đồ polyester lên áp phích.
134
00:10:09,355 --> 00:10:10,355
Sao thế?
135
00:10:10,355 --> 00:10:13,396
Beaufort là thương hiệu cao cấp
lâu đời nhất ở Anh.
136
00:10:13,396 --> 00:10:16,355
Bộ sưu tập của họ
có lịch sử hàng trăm năm.
137
00:10:19,521 --> 00:10:20,355
Tớ trước.
138
00:10:20,355 --> 00:10:22,771
- Tớ nhanh hơn nửa giây.
- Lin, thôi mà.
139
00:10:28,605 --> 00:10:29,855
Ai chọn được nắp
140
00:10:31,188 --> 00:10:32,646
phải nói với Beaufort.
141
00:10:53,855 --> 00:10:56,396
Nãy làm tốt lắm. Kỹ năng lãnh đạo tài quá.
142
00:10:58,271 --> 00:11:00,771
Cậu có đồ thời Victoria
trong bộ sưu tập không?
143
00:11:01,271 --> 00:11:04,188
Tôi nghĩ là có.
Rất nhiều đồ đẹp. Rất giá trị.
144
00:11:05,063 --> 00:11:07,688
Bọn tôi muốn chụp vài tấm cho áp phích.
145
00:11:07,688 --> 00:11:09,688
Nghe có vẻ hay đấy.
146
00:11:09,688 --> 00:11:13,230
Cậu xin bố mẹ
để ta xem bộ sưu tập được không?
147
00:11:15,730 --> 00:11:17,271
Xin lỗi, tôi không thể.
148
00:11:18,980 --> 00:11:19,938
Cậu không muốn.
149
00:11:19,938 --> 00:11:23,146
Dù tôi muốn hay không,
Ruby Bell, câu trả lời vẫn vậy.
150
00:11:23,146 --> 00:11:26,646
Nhưng tôi chắc chắn
lãnh đạo tài ba như cậu sẽ tìm ra cách.
151
00:11:39,105 --> 00:11:41,063
Tấm thứ hai đẹp. Tấm em cười ấy.
152
00:11:41,063 --> 00:11:42,938
Tấm nào em cũng cười cả.
153
00:11:42,938 --> 00:11:46,563
Ừ, nhưng có kiểu cười như này...
và có kiểu cười như này.
154
00:11:47,063 --> 00:11:49,521
Nếu từng tán tỉnh, chị sẽ phân biệt được.
155
00:11:51,396 --> 00:11:53,271
Ảnh đẹp đấy, cảm ơn chị.
156
00:11:53,271 --> 00:11:56,480
Vậy, tại sao
chị lại cần đầm thời Victoria?
157
00:11:56,480 --> 00:11:58,063
Trường chị sang thật.
158
00:11:58,063 --> 00:12:01,855
Bọn chị cần bộ đầm lộng lẫy
thời Victoria để chụp áp phích.
159
00:12:01,855 --> 00:12:05,271
Trong chưa đầy hai ngày.
Chị tưởng em sẽ biết cửa hàng...
160
00:12:05,271 --> 00:12:07,521
Bán đầm lộng lẫy thời Victoria?
161
00:12:07,521 --> 00:12:10,063
- Ở Gormsey?
- Em sành thời trang mà. Chị...
162
00:12:10,063 --> 00:12:13,938
Em nhắc lại, đầm lộng lẫy
thời Victoria ở Gormsey ấy hả?
163
00:12:15,021 --> 00:12:16,021
Em nói phải.
164
00:12:17,230 --> 00:12:19,063
Không xong rồi.
165
00:12:26,146 --> 00:12:29,438
Giá như chị biết
một thợ may siêu tài năng.
166
00:12:31,271 --> 00:12:32,271
Phải rồi.
167
00:12:32,855 --> 00:12:33,896
Em sẽ may cho.
168
00:12:34,730 --> 00:12:37,021
- Hai ngày. Dễ ợt.
- Thật sao?
169
00:12:38,896 --> 00:12:41,188
Không hề, hoàn toàn không.
170
00:12:41,188 --> 00:12:43,105
Không làm được. Không bao giờ.
171
00:12:43,105 --> 00:12:44,813
Nhất là chưa đầy hai ngày.
172
00:12:45,313 --> 00:12:46,313
Đây.
173
00:12:49,605 --> 00:12:51,688
Bắt đầu lại từ đầu thì điên thật.
174
00:12:53,771 --> 00:12:57,855
Ý là, nếu có sẵn một bộ đầm,
ta có thể dùng nó làm cơ sở để may tiếp.
175
00:12:59,896 --> 00:13:03,105
May vạt áo, xếp nếp váy...
176
00:13:03,105 --> 00:13:06,813
Váy có thể có đuôi dài
nếu em tìm được một cuộn vải tuyn.
177
00:13:07,313 --> 00:13:09,938
Em có thể may nó
vào phần thắt lưng, vạt áo.
178
00:13:09,938 --> 00:13:15,021
Em có cuộn chỉ bạc
đẹp điên luôn. Nó sẽ rất hợp với...
179
00:13:19,063 --> 00:13:22,021
- Chị biết em không thể từ chối.
- Ai nói gì đâu.
180
00:13:28,438 --> 00:13:30,646
Em sẽ lấy máy may, chị lấy cà phê.
181
00:13:30,646 --> 00:13:32,021
Sẽ mất cả đêm đấy.
182
00:13:51,896 --> 00:13:55,438
Gì vậy? Con trai bố thức dậy sớm sao?
183
00:13:55,438 --> 00:13:58,146
Con chạy bộ
trước khi đi học như bố luôn bảo.
184
00:13:58,146 --> 00:14:01,146
À, phải. Chạy đua đến băng ghế.
185
00:14:13,896 --> 00:14:15,896
Tuyệt!
186
00:14:19,313 --> 00:14:21,438
- Con để bố thắng đấy.
- Ừ.
187
00:14:23,313 --> 00:14:26,355
- Con để bố thắng.
- Ừ. Xạo cũng được thôi,
188
00:14:26,855 --> 00:14:29,396
nhưng hãy chắc chắn lần sau là thật.
189
00:14:48,896 --> 00:14:50,980
Con phải quay lại sân bóng vợt.
190
00:14:55,313 --> 00:15:01,105
Ta đang tất bật chuẩn bị buổi tiếp đón
nhà đầu tư và dòng sản phẩm mới.
191
00:15:01,105 --> 00:15:02,730
Và nhất là con,
192
00:15:02,730 --> 00:15:06,438
với tư cách là
gương mặt đại diện của Young Beaufort.
193
00:15:08,188 --> 00:15:10,938
Bọn con sắp vô địch lần thứ ba liên tiếp.
194
00:15:10,938 --> 00:15:13,396
Chưa từng có trong lịch sử Maxton Hall.
195
00:15:13,396 --> 00:15:15,730
Môn ẻo lả đó à? Bố không ngạc nhiên.
196
00:15:24,105 --> 00:15:26,105
Bố sẽ nói với Lexington hay con?
197
00:15:30,063 --> 00:15:31,063
Xin bố.
198
00:15:32,188 --> 00:15:33,188
Năm cuối rồi.
199
00:15:37,480 --> 00:15:39,980
Mọi thứ mà cuộc đời
cản lối ta nên được coi
200
00:15:40,813 --> 00:15:44,688
là sự rèn luyện
cho những khoảnh khắc thực sự quan trọng.
201
00:15:44,688 --> 00:15:47,521
Những khoảnh khắc
định hình tương lai của ta.
202
00:15:47,521 --> 00:15:50,063
Và khoảnh khắc đầu tiên là buổi tiếp đón.
203
00:15:50,646 --> 00:15:54,563
Con sẽ tập trung cao độ
và mang đến phần thể hiện hoàn hảo.
204
00:15:55,146 --> 00:15:57,105
Danh tiếng công ty phụ thuộc vào đó.
205
00:15:57,105 --> 00:15:59,188
Cũng như danh tiếng của cả nhà ta.
206
00:16:02,438 --> 00:16:03,813
Ngoài ra, bố nghĩ
207
00:16:04,521 --> 00:16:08,480
ta vừa tìm được
môn thể thao mới để con luyện tập.
208
00:16:11,271 --> 00:16:13,146
Bố mong lần sau con sẽ thắng.
209
00:16:44,688 --> 00:16:45,521
Đừng!
210
00:17:24,480 --> 00:17:26,021
Phải, đang xem xét.
211
00:17:26,021 --> 00:17:27,105
Cảm ơn.
212
00:17:27,230 --> 00:17:28,188
Đang xem xét.
213
00:17:28,188 --> 00:17:30,271
Không thể, trên hết chúng tôi có...
214
00:17:31,438 --> 00:17:32,521
Xuất sắc đấy.
215
00:17:34,271 --> 00:17:36,813
- Tôi rất mong bộ sưu tập mới.
- Hẳn rồi.
216
00:17:50,146 --> 00:17:52,980
Hỡi các vị khách quý, bạn bè thân hữu.
217
00:17:55,438 --> 00:17:59,563
Chiếc đồng hồ này
thuộc về cụ cố ba đời của tôi,
218
00:17:59,563 --> 00:18:02,605
người đã thành lập Beaufort 125 năm trước.
219
00:18:03,730 --> 00:18:07,188
Tôi nghĩ cụ sẽ tự hào
nếu thấy chúng tôi tiến xa đến đâu.
220
00:18:08,105 --> 00:18:10,063
Từ cửa hàng may mặc khiêm tốn đó
221
00:18:10,063 --> 00:18:13,646
phát triển thành công ty toàn cầu
với truyền thống lâu đời
222
00:18:14,230 --> 00:18:18,605
định hình bối cảnh
thời trang xa xỉ trong nhiều thập kỷ.
223
00:18:19,188 --> 00:18:22,188
Không chỉ thông qua
những bộ quần áo biểu tượng,
224
00:18:22,188 --> 00:18:25,813
mà còn là các dự án
phát triển bền vững dẫn đầu thị trường
225
00:18:25,813 --> 00:18:27,605
mà chúng tôi đặc biệt tự hào.
226
00:18:29,396 --> 00:18:33,813
Nhưng Beaufort đã và vẫn là
doanh nghiệp gia đình,
227
00:18:34,563 --> 00:18:35,563
đến tận hôm nay.
228
00:18:36,063 --> 00:18:38,480
Vì vậy, tôi vô cùng tự hào
229
00:18:38,480 --> 00:18:41,938
khi nhường lại
cho cậu con trai tuyệt vời của tôi, James,
230
00:18:41,938 --> 00:18:45,271
người sẽ cho quý vị biết
lý do ta tụ họp ở đây hôm nay.
231
00:18:46,105 --> 00:18:47,396
James.
232
00:18:56,188 --> 00:18:58,646
Ta đang chứng kiến khoảnh khắc tuyệt vời.
233
00:18:58,646 --> 00:19:01,605
Beaufort đang mở rộng đế chế của mình.
234
00:19:02,146 --> 00:19:04,480
Chúng tôi may đồ
cho các vị vua, tổng thống
235
00:19:04,480 --> 00:19:07,396
và những doanh nhân
thành đạt nhất trên thế giới.
236
00:19:07,980 --> 00:19:10,021
Và giờ, đã đến lúc
237
00:19:10,021 --> 00:19:13,146
chào đón thế hệ tiếp theo
bước vào lĩnh vực này.
238
00:19:13,146 --> 00:19:16,855
Nhất là vào thời điểm
mà thế giới đang đổi thay quá nhanh,
239
00:19:16,855 --> 00:19:19,146
thế giới mà giới trẻ
240
00:19:19,146 --> 00:19:23,480
đang chịu trách nhiệm nhiều hơn
về số phận của chính mình.
241
00:19:24,646 --> 00:19:28,646
Đây, mọi người nhìn thấy
tương lai của Beaufort.
242
00:19:29,396 --> 00:19:31,521
Vậy, mọi người nghĩ sao?
243
00:19:35,105 --> 00:19:36,730
Nâng ly.
244
00:19:37,855 --> 00:19:41,063
Vì thế hệ mới của Beaufort.
245
00:19:41,938 --> 00:19:45,688
Hiện đại. Cao quý. Năng động.
246
00:20:28,021 --> 00:20:29,438
Trời đất ơi, đẹp quá.
247
00:20:31,063 --> 00:20:32,480
Chị biết em làm được mà.
248
00:20:32,480 --> 00:20:35,605
Chị chụp áp phích xong
thì em sẽ đăng nó lên blog.
249
00:20:35,605 --> 00:20:37,146
Sẽ nổi như cồn cho xem.
250
00:20:38,646 --> 00:20:40,521
Chị ủi nó được không?
251
00:20:40,521 --> 00:20:43,146
Em muốn bất tỉnh cỡ tám đến mười tiếng.
252
00:20:43,146 --> 00:20:44,688
Tất nhiên. Em nghỉ đi.
253
00:20:45,396 --> 00:20:46,438
Ngủ ngon.
254
00:20:47,396 --> 00:20:48,480
Em, cảm ơn nhé.
255
00:21:15,521 --> 00:21:19,146
{\an8}Bộ đầm chụp áp phích
đang thành hình đây.
256
00:21:19,146 --> 00:21:23,188
{\an8}Đặc biệt cảm ơn đến James - KHÔNG NHÉ!
257
00:21:23,313 --> 00:21:24,938
{\an8}Đẹp!
Trời!
258
00:21:24,938 --> 00:21:27,230
{\an8}Tuyệt, Ruby!
Đỉnh!
259
00:21:55,230 --> 00:21:56,938
Sau khi ra ý tưởng,
260
00:21:56,938 --> 00:22:00,896
tôi rất mừng khi ban sự kiện
cũng đã đóng góp gì đó.
261
00:22:01,563 --> 00:22:05,021
Tái bút: Cho bọn tôi địa chỉ
của thợ may được không?
262
00:22:05,688 --> 00:22:07,813
Cô ấy may giỏi đấy,
263
00:22:07,813 --> 00:22:11,396
mặc dù cái máy may
có vẻ như được lấy từ thùng rác.
264
00:22:11,980 --> 00:22:13,730
Đồ cao ngạo đáng kinh tởm...
265
00:22:20,605 --> 00:22:21,938
Không!
266
00:22:49,438 --> 00:22:50,438
Ember, chị... Nó...
267
00:22:52,396 --> 00:22:54,146
Là tai nạn thôi. Chị xin lỗi.
268
00:23:05,938 --> 00:23:07,730
Chị nghĩ còn mặc được không?
269
00:24:05,271 --> 00:24:08,146
Chào cả lớp. Tôi là Philippa Winfield.
270
00:24:08,646 --> 00:24:11,646
- Cứ gọi là Pippa.
- Cưng, anh sẽ gọi như em muốn.
271
00:24:11,646 --> 00:24:15,688
Lúc chuẩn bị nộp đơn vào Oxford,
272
00:24:15,688 --> 00:24:18,771
tôi thấy thảo luận câu hỏi
với bạn bè rất hữu ích.
273
00:24:19,313 --> 00:24:22,230
Và đó chính là những gì
ta sẽ làm trong lớp này.
274
00:24:25,730 --> 00:24:29,146
Em chuyền mấy tờ giấy này
xuống dưới nhé? Cảm ơn.
275
00:24:30,771 --> 00:24:33,188
Cứ như cậu muốn, anh bạn.
276
00:24:36,105 --> 00:24:39,980
Mời em đọc to
câu hỏi đầu tiên cho cả lớp nhé?
277
00:24:40,563 --> 00:24:41,563
Được.
278
00:24:43,646 --> 00:24:46,480
"Nếu có thể đưa ra
lý do cho hành động của mình,
279
00:24:46,480 --> 00:24:49,230
"liệu nó có nghĩa
hành động của ta là hợp lý?"
280
00:24:52,188 --> 00:24:54,396
Cảm xúc cũng thúc đẩy hành động.
281
00:24:54,396 --> 00:24:58,355
Mỗi ngày ta đưa ra
bao nhiêu quyết định dựa trên cảm xúc?
282
00:24:59,688 --> 00:25:04,230
Thật kỳ lạ khi phân biệt rạch ròi
giữa cảm xúc và lý trí.
283
00:25:04,230 --> 00:25:07,021
Như thể đầu và tim triệt tiêu lẫn nhau.
284
00:25:07,021 --> 00:25:10,271
Nếu hành động
theo những nguyên tắc ta cho là hợp lý
285
00:25:10,271 --> 00:25:12,896
song lại đau khổ vì nó,
vậy hành động đó có hợp lý?
286
00:25:15,855 --> 00:25:19,646
Ta có thể thấy rõ nguyên tắc
của mỗi người mỗi khác.
287
00:25:19,646 --> 00:25:23,896
Em sẽ không coi hành động
khiến em hay người khác đau khổ là hợp lý.
288
00:25:25,146 --> 00:25:27,730
Có những nguyên tắc áp dụng cho vạn vật.
289
00:25:27,730 --> 00:25:29,438
Chúng được gọi là tiên đề.
290
00:25:30,938 --> 00:25:32,980
Ví dụ, có hai lời mời làm việc.
291
00:25:32,980 --> 00:25:36,396
Một bên lương cao,
nhưng việc lương thấp thì vui hơn.
292
00:25:36,396 --> 00:25:39,313
Quyết định hợp lý
vẫn sẽ là nhận việc lương cao.
293
00:25:39,313 --> 00:25:42,230
Nếu cậu bị thúc đẩy
bởi tiền bạc, chẳng bất ngờ...
294
00:25:42,230 --> 00:25:44,063
Đầu tiên, cậu không hiểu tôi.
295
00:25:44,646 --> 00:25:47,480
Không có tiền thì sẽ không ai quan tâm ta.
296
00:25:47,480 --> 00:25:50,688
Nếu được dạy như vậy từ lúc sinh ra,
297
00:25:50,688 --> 00:25:53,605
tất nhiên cậu sẽ nói
chẳng có gì khác quan trọng.
298
00:25:53,605 --> 00:25:55,021
Khá thảm hại đấy.
299
00:25:55,021 --> 00:25:59,188
Thảo luận nhiệt tình là tốt,
nhưng không công kích cá nhân nhé.
300
00:25:59,188 --> 00:26:01,730
Góc nhìn hay từ tháp ngà
thượng đẳng về đạo đức.
301
00:26:01,730 --> 00:26:04,313
Tôi không sống
với suy nghĩ tôi thượng đẳng
302
00:26:04,313 --> 00:26:06,313
và coi mọi người như rác rưởi.
303
00:26:06,313 --> 00:26:09,938
Cậu thử không tiền
mà kiểm soát người ta xem. Thấy thế nào?
304
00:26:09,938 --> 00:26:10,980
Tội cậu thật.
305
00:26:10,980 --> 00:26:13,480
- Các em à.
- Cậu muốn dành cả đời
306
00:26:13,480 --> 00:26:17,480
đại diện cho sự giàu có
mà cậu hoàn toàn không đóng góp gì?
307
00:26:17,480 --> 00:26:20,021
Nhiều tiền làm cậu không có lý tưởng.
308
00:26:20,021 --> 00:26:23,688
Tài sản thừa kế, trò đùa của cậu
cho thấy cậu rỗng tuếch.
309
00:26:23,688 --> 00:26:26,521
Và đó là lý do
sẽ không ai quan tâm đến cậu
310
00:26:26,980 --> 00:26:28,355
ngoài tiền của cậu.
311
00:27:26,855 --> 00:27:29,146
Ta cần tính sẽ làm gì nếu Ruby nói ra.
312
00:27:32,396 --> 00:27:33,730
Ruby không nói đâu.
313
00:27:40,730 --> 00:27:45,146
Còn về chuyện nên làm gì,
cả hai ta đều biết điều đó từ lâu rồi mà.
314
00:27:46,855 --> 00:27:48,063
Sao?
315
00:27:49,813 --> 00:27:52,813
Nếu có gì tốt
rút ra từ sự cố này thì đó là
316
00:27:52,813 --> 00:27:54,896
để ta thấy ta không thể tiếp tục.
317
00:27:54,896 --> 00:27:57,396
- Tại sao?
- Ta đã đi quá giới hạn, Lyd.
318
00:28:00,355 --> 00:28:03,521
Sớm muộn gì chuyện này cũng lộ ra.
319
00:28:05,271 --> 00:28:07,855
Ta sẽ kín đáo đến khi nó bị lãng quên.
320
00:28:08,438 --> 00:28:09,980
Em sẽ sớm tốt nghiệp.
321
00:28:10,605 --> 00:28:12,105
- Và rồi...
- Rồi sao?
322
00:28:14,313 --> 00:28:18,605
Em nghĩ bố mẹ em sẽ chào đón anh?
Thầy giáo của con gái họ?
323
00:28:23,771 --> 00:28:25,313
Anh không muốn em vì anh
324
00:28:25,313 --> 00:28:27,313
mà vứt bỏ cơ hội ở Beaufort.
325
00:28:29,188 --> 00:28:31,896
Bố không cho em cơ hội từ lâu rồi.
326
00:28:33,271 --> 00:28:36,271
Em đã bị một nhà báo lừa
ép em cung cấp thông tin.
327
00:28:37,688 --> 00:28:39,980
Young Beaufort là ý tưởng của em.
328
00:28:40,563 --> 00:28:42,896
Em đã phát triển ý tưởng để cho ra mắt.
329
00:28:44,188 --> 00:28:48,271
Mortimer có thể là người cha tồi,
nhưng ông ấy là doanh nhân giỏi.
330
00:28:49,230 --> 00:28:51,480
Ông sẽ không lãng phí tài năng của em.
331
00:28:52,896 --> 00:28:54,730
Em sẽ có cơ hội. Anh biết thế.
332
00:29:03,813 --> 00:29:04,896
Còn ta thì không.
333
00:29:17,938 --> 00:29:19,021
Nếu anh nói thế.
334
00:29:50,355 --> 00:29:51,938
Uống đi!
335
00:29:52,813 --> 00:29:53,813
Uống!
336
00:29:56,355 --> 00:29:59,146
{\an8}HỒ SƠ
VICTOR
337
00:30:07,646 --> 00:30:09,855
Cậu sẽ tả tôi bằng ba từ nào?
338
00:30:10,730 --> 00:30:11,730
Ngay lúc này à?
339
00:30:15,105 --> 00:30:18,730
"Chiến mã sexy" thì sao?
340
00:30:20,438 --> 00:30:21,438
Rất chính xác.
341
00:30:25,646 --> 00:30:28,813
Nhưng khiêm tốn giả tạo
thường giúp ta thành công hơn.
342
00:30:32,855 --> 00:30:33,980
Mọi chuyện ổn chứ?
343
00:30:35,271 --> 00:30:38,855
Đồ chơi của tôi trở tính trở nết
nên tôi đang tìm đồ thay.
344
00:30:41,980 --> 00:30:44,938
Nhưng chắc chắn
chưa là gì so với chuyện của cậu.
345
00:30:48,688 --> 00:30:53,563
Hay ta vẫn giả vờ chuyện xảy ra với Ruby
trong lớp học Oxford là bình thường?
346
00:30:53,563 --> 00:30:54,646
Chẳng có gì cả.
347
00:30:54,646 --> 00:30:57,688
Lớp đó quá nhảm nhí
và tôi có việc hay hơn để làm.
348
00:30:57,688 --> 00:30:58,771
Ra vậy.
349
00:31:00,646 --> 00:31:01,771
Gì chứ?
350
00:31:04,480 --> 00:31:06,771
Cậu ấy nói trúng tim đen chứ gì?
351
00:31:07,896 --> 00:31:10,230
Được rồi, tôi sẽ không nói nữa.
352
00:31:14,021 --> 00:31:17,438
Nhưng tôi chưa từng
thấy cậu ấy mất kiểm soát.
353
00:31:19,730 --> 00:31:20,771
Là trùng hợp sao?
354
00:31:49,355 --> 00:31:50,896
Ruby.
355
00:31:53,146 --> 00:31:56,105
Sao trầm ngâm thế?
Mọi chuyện ổn chứ, con yêu?
356
00:32:00,730 --> 00:32:02,938
Không có gì quan trọng đâu ạ.
357
00:32:05,688 --> 00:32:06,813
Bố đừng lo.
358
00:32:07,730 --> 00:32:09,230
Nhưng con đang lo kìa.
359
00:32:09,730 --> 00:32:13,396
Và hợp đồng làm bố trọn đời
nói rằng bố cũng phải lo.
360
00:32:17,271 --> 00:32:20,355
Bố từng làm tổn thương ai
đến mức họ rời khỏi phòng chưa?
361
00:32:21,688 --> 00:32:22,855
Rồi chứ.
362
00:32:24,771 --> 00:32:26,146
Ruby, con biết đó,
363
00:32:26,646 --> 00:32:28,438
giờ bố gần 50 tuổi rồi.
364
00:32:29,480 --> 00:32:32,521
Bố đã mắc nhiều sai lầm
và làm tổn thương mọi người.
365
00:32:33,188 --> 00:32:35,105
Không tránh được,
366
00:32:35,105 --> 00:32:37,771
nhưng ơn Chúa
nó không biến ta thành người xấu.
367
00:32:38,605 --> 00:32:39,605
Không à?
368
00:32:40,146 --> 00:32:41,146
Ừ.
369
00:32:41,730 --> 00:32:44,605
Quan trọng là con học hỏi từ những sai lầm
370
00:32:46,605 --> 00:32:48,271
và chịu trách nhiệm.
371
00:32:51,980 --> 00:32:54,646
Tại sao đôi khi
làm điều đúng đắn lại khó thế?
372
00:32:56,188 --> 00:32:57,188
À,
373
00:32:58,605 --> 00:33:00,105
vì đó là "điều đúng đắn",
374
00:33:00,688 --> 00:33:02,188
đâu phải "điều dễ dàng".
375
00:33:48,271 --> 00:33:51,271
Định mách Lexington
về thì giờ rảnh của tôi luôn à?
376
00:33:51,271 --> 00:33:53,230
Tôi muốn nói là cậu đã đúng.
377
00:33:55,313 --> 00:33:56,396
Tôi không hiểu cậu.
378
00:33:58,438 --> 00:34:01,271
Thái độ của tôi ở lớp Oxford
đã đi quá giới hạn.
379
00:34:02,688 --> 00:34:05,230
Chẳng biết tôi bị gì, nhưng...
380
00:34:09,771 --> 00:34:10,980
Tôi xin lỗi.
381
00:34:17,021 --> 00:34:19,563
Bữa tiệc thời Victoria thực sự hay hơn.
382
00:34:23,480 --> 00:34:24,688
Còn phải nói.
383
00:34:32,438 --> 00:34:34,063
Bộ đầm thế nào rồi?
384
00:34:38,313 --> 00:34:39,813
Không như kế hoạch.
385
00:34:41,938 --> 00:34:42,938
Sao thế?
386
00:34:45,938 --> 00:34:47,063
Nó cháy rồi.
387
00:34:48,146 --> 00:34:50,230
- Cháy hả?
- Cháy rồi.
388
00:34:54,355 --> 00:34:57,730
Áp phích có lẽ
sẽ không thể được đẹp nhất, nhưng, ừ.
389
00:34:58,646 --> 00:35:00,355
Đâu thể lúc nào cũng thắng.
390
00:35:11,021 --> 00:35:12,021
Được rồi.
391
00:35:13,396 --> 00:35:14,396
Thứ Hai gặp lại.
392
00:35:17,021 --> 00:35:19,730
Và cho tôi gửi lời chào thầy Lexington.
393
00:36:07,105 --> 00:36:08,105
Chào con.
394
00:36:11,188 --> 00:36:13,855
Đánh vài trái golf
để đầu óc tỉnh táo không?
395
00:36:18,646 --> 00:36:23,271
Bố cần cộng sự, và bố nghĩ chơi xong
ta có thể ra ngoài ăn trưa một bữa.
396
00:36:24,355 --> 00:36:25,855
- Được.
- Rồi.
397
00:36:26,855 --> 00:36:28,146
Cần thêm người không?
398
00:36:29,438 --> 00:36:30,688
Bọn bố chơi đánh cặp.
399
00:36:31,438 --> 00:36:32,938
Chắc lần sau đi.
400
00:36:39,188 --> 00:36:40,396
Đi chưa?
401
00:36:41,688 --> 00:36:42,688
Anh đi đi.
402
00:37:17,230 --> 00:37:18,896
Họ đây rồi.
403
00:37:19,480 --> 00:37:21,688
- Ai?
- Đối tác chơi cùng ta.
404
00:37:22,355 --> 00:37:26,896
Harold Ellington đang xem xét đầu tư
một khoản tiền lớn vào Young Beaufort.
405
00:37:29,688 --> 00:37:32,271
Ông ấy là nhà đầu tư cuối cùng mà ta cần.
406
00:37:34,271 --> 00:37:35,480
Sao Elaine ở đây?
407
00:37:35,480 --> 00:37:38,188
Nếu con quan tâm nó
bằng một nửa nó quan tâm con
408
00:37:38,188 --> 00:37:40,146
thì nay sẽ nhất cử lưỡng tiện.
409
00:37:40,730 --> 00:37:44,688
CEO trẻ của Beaufort
cần đối tác phù hợp ở bên cạnh mình.
410
00:37:45,271 --> 00:37:47,980
Và em gái của bạn thân con sẽ rất phù hợp.
411
00:37:47,980 --> 00:37:50,438
Lúc nào thấy cháu cũng xinh.
412
00:37:51,021 --> 00:37:53,896
- Ông già phong độ.
- Hân hạnh gặp anh, Harold.
413
00:37:53,896 --> 00:37:54,980
Gặp anh vui quá.
414
00:37:56,771 --> 00:37:59,313
Một ngày hoàn hảo để chơi golf nhỉ?
415
00:38:03,313 --> 00:38:04,730
- Chào bác.
- Chào cháu.
416
00:38:05,646 --> 00:38:07,105
- Hai cái?
- Luôn thế.
417
00:38:11,480 --> 00:38:15,146
Danh hiệu quý tộc thuần túy
như nhà Ellington rất khó tìm đấy.
418
00:38:16,021 --> 00:38:19,021
Elaine rất mê con,
con thậm chí chẳng phải làm gì.
419
00:38:20,021 --> 00:38:23,438
Bố sẽ lo phần Harold.
Còn con cứ việc tận hưởng đi.
420
00:38:27,646 --> 00:38:31,521
Tôi luôn nghĩ trên đời
có hai cách để kết thúc trò chơi.
421
00:38:31,521 --> 00:38:33,438
Chiến thắng hoặc thất bại.
422
00:38:33,438 --> 00:38:36,146
Quân vua của ta hoặc đứng, hoặc ngã.
423
00:38:36,146 --> 00:38:39,271
Và một Beaufort
sẽ luôn đấu đến cùng để đứng vững.
424
00:38:41,980 --> 00:38:44,771
Tôi chưa bao giờ xem xét lựa chọn thứ ba.
425
00:38:45,396 --> 00:38:47,146
Hòa. Bất phân thắng bại.
426
00:38:48,563 --> 00:38:53,688
Đó có lẽ chính là khoảnh khắc
hai vị vua cúi chào nhau
427
00:38:54,313 --> 00:38:56,105
thể hiện sự vĩ đại thật sự.
428
00:38:58,771 --> 00:39:02,271
Ngay cả thành viên nhỏ nhất,
Elsson, cũng thử nước ao.
429
00:39:02,271 --> 00:39:06,271
Rất cẩn thận, nó dò đường
tiến về phía trước bằng cách sử dụng vòi,
430
00:39:06,271 --> 00:39:09,355
và mẹ của nó âm thầm quan sát nó.
431
00:39:09,355 --> 00:39:14,230
Voi sa mạc có thể uống
lên tới 200 lít nước một ngày
432
00:39:14,230 --> 00:39:19,146
và có thể chứa tới tám lít nước
trong vòi của một con voi trưởng thành.
433
00:39:19,646 --> 00:39:20,938
Tuy nhiên, hạn hán...
434
00:39:20,938 --> 00:39:22,021
Sao thế?
435
00:39:23,563 --> 00:39:24,646
Chị đi vệ sinh.
436
00:39:24,646 --> 00:39:29,021
...những con voi xám khổng lồ này
phải di chuyển hơn 70 km mỗi ngày
437
00:39:29,021 --> 00:39:30,688
trong điều kiện khó khăn.
438
00:39:34,980 --> 00:39:39,730
Tôi đã thu xếp đi xem bộ sưu tập.
Ta có thể đi xem mấy bộ đầm ở London. J.
439
00:39:46,771 --> 00:39:50,730
Thật à, hay tôi sẽ bị
vũ công thoát y phục kích ở London? R.
440
00:39:58,438 --> 00:40:00,646
Cứ đợi mà xem. J.B.
441
00:40:05,938 --> 00:40:09,605
Ta đến London bằng cách nào? R.B.
442
00:40:11,271 --> 00:40:13,771
{\an8}Tài xế của tôi sẽ đón cậu. J.M.B.
443
00:40:16,063 --> 00:40:19,688
Cậu 18 tuổi rồi mà?
Không có thời gian thi bằng lái à?
444
00:40:19,688 --> 00:40:25,521
Tái bút: Tên cậu thực sự có bao nhiêu
chữ cái viết tắt vậy? R.J.B.
445
00:40:25,521 --> 00:40:28,438
{\an8}Rõ ràng là nhiều giống cậu. J.M.B.
446
00:40:32,480 --> 00:40:34,730
Khi nào thì ta đi?
447
00:40:34,730 --> 00:40:39,563
Ngay bây giờ thì sao?
448
00:42:47,188 --> 00:42:49,188
Biên dịch: Annie Kim
449
00:42:49,188 --> 00:42:51,271
Giám sát sáng tạo
Tran Anh Thu
450
00:42:52,271 --> 00:43:12,271
{\an8}Downloaded from - MoviesMod.lol