1 00:00:00,000 --> 00:00:20,000 {\an8}Downloaded from - MoviesMod.lol 2 00:00:23,105 --> 00:00:27,646 Năm 1882, các nhà khí tượng học đã phát minh ra cách mới để đo lực gió. 3 00:00:27,646 --> 00:00:28,896 Thang đo Beaufort. 4 00:00:32,646 --> 00:00:36,146 Nó có 12 cấp, từ lặng gió đến cuồng phong. 5 00:00:37,105 --> 00:00:41,063 Cơn bão cuốn đi tầm nhìn và làm phần còn lại của thế giới biến mất. 6 00:00:46,480 --> 00:00:48,980 Nếu biết một cơn bão có cảm giác thế này 7 00:00:48,980 --> 00:00:50,896 thì tôi đã đề phòng nó sớm hơn. 8 00:00:54,771 --> 00:00:58,355 Ra là thế này dù con biết mình được mong đợi những gì à? 9 00:01:10,355 --> 00:01:13,563 Nếu là Hiệu trưởng Lexington, ta sẽ không vui 10 00:01:13,563 --> 00:01:16,855 khi người tổ chức tiệc để bản thân bị phân tâm như vậy 11 00:01:16,855 --> 00:01:19,813 trong khi hội trường đang xảy ra chuyện. 12 00:01:24,605 --> 00:01:25,938 Cậu nên đi xem đi. 13 00:01:26,480 --> 00:01:27,396 Ừ. 14 00:01:42,521 --> 00:01:43,605 Đi nào. 15 00:02:20,730 --> 00:02:22,855 Lên xe đi. Ngay. 16 00:02:30,021 --> 00:02:30,938 Xin chào. 17 00:02:50,188 --> 00:02:51,146 Lydia. 18 00:03:13,105 --> 00:03:18,021 {\an8}Maxton Hall - NƠI TA GẶP NHAU 19 00:03:18,021 --> 00:03:22,896 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT "SAVE ME" CỦA MONA KASTEN 20 00:03:32,855 --> 00:03:34,105 Nhảy cầu chì à? 21 00:03:36,063 --> 00:03:37,813 Có thể nói vậy. 22 00:03:40,355 --> 00:03:42,896 Ruby, thầy Lexington ở hướng mười giờ. 23 00:03:48,146 --> 00:03:50,646 Thưa thầy, có một dây nguồn bị lỏng ấy mà. 24 00:03:50,646 --> 00:03:52,688 Hệ thống điện có hơi cũ. 25 00:03:52,688 --> 00:03:54,771 Tôi tưởng em lại mắc sai lầm nữa. 26 00:03:55,771 --> 00:03:57,896 Nhưng tiệc thành công, tiền đang vào, 27 00:03:57,896 --> 00:04:00,021 và các khách mời vẫn mặc đồ. 28 00:04:03,563 --> 00:04:07,480 Tôi đã chuyển bản gốc đến văn phòng tuyển sinh của Oxford. 29 00:04:07,480 --> 00:04:09,355 Nó sẽ được kèm vào đơn của em. 30 00:04:11,396 --> 00:04:12,563 Cảm ơn thầy. 31 00:04:13,146 --> 00:04:14,271 Chào trò Bell. 32 00:04:23,105 --> 00:04:26,021 "Ruby Bell, học sinh học trường chúng tôi hai năm, 33 00:04:26,021 --> 00:04:29,105 "không chỉ là ứng viên xuất sắc cho Đại học Oxford, 34 00:04:29,105 --> 00:04:30,605 "em ấy sẽ là tài năng..." 35 00:04:31,938 --> 00:04:35,021 Rồi. Chụp ảnh nhóm ủy ban cho Đại sảnh Danh vọng đi. 36 00:04:37,646 --> 00:04:41,813 Việc bọn mày làm là sự sỉ nhục lớn nhất mà tao từng chịu đựng từ cả hai. 37 00:04:42,480 --> 00:04:46,521 Bọn mày chờ đợi thời điểm quan trọng nhất thập kỷ của Beaufort 38 00:04:46,521 --> 00:04:51,230 để thực hiện màn hoán đổi giống tình tiết trong phim hạng B. 39 00:04:54,771 --> 00:04:57,855 Sau tất cả những gì bọn tao đã trải qua vì mày, 40 00:04:57,855 --> 00:05:03,855 tối nay mày lại cả gan xuất hiện để đại diện cho công ty sao? 41 00:05:03,855 --> 00:05:06,688 Bố biết con biết mọi thứ về dòng sản phẩm mà. 42 00:05:07,188 --> 00:05:08,521 Con nằm lòng bài nói. 43 00:05:08,521 --> 00:05:12,063 Nó không thay đổi việc mọi thứ mày đụng vào đều hỏng bét! 44 00:05:13,021 --> 00:05:14,146 Từ khi còn nhỏ, 45 00:05:15,438 --> 00:05:17,563 mày đã luôn muốn là số một. 46 00:05:18,146 --> 00:05:20,563 Nhưng mày không hiểu việc đó đòi hỏi kỷ luật. 47 00:05:20,563 --> 00:05:23,355 Không có con thì đã không có họp báo. 48 00:05:23,355 --> 00:05:27,188 May cho mày vì tao chặn mày trước khi mày bước vào phòng họp báo 49 00:05:27,188 --> 00:05:31,396 và phá hủy điều tốt đẹp duy nhất mày từng làm cho gia đình này. 50 00:05:35,271 --> 00:05:36,730 Dẫn đến mày. 51 00:05:37,438 --> 00:05:39,188 Chàng lãng tử sát gái. 52 00:05:40,813 --> 00:05:42,688 Romeo tự xưng, 53 00:05:43,230 --> 00:05:46,896 kẻ gạt bỏ chuyện gia đình nếu việc đó xung đột với lịch trình. 54 00:05:46,896 --> 00:05:50,730 Kẻ đến van xin cho buổi tập bóng vợt chết tiệt 55 00:05:50,730 --> 00:05:54,355 nhưng không thể nghe lời vào cái đêm 56 00:05:54,355 --> 00:05:58,021 khi tất cả đều trông cậy vào nó! 57 00:06:03,855 --> 00:06:04,938 Sao hả? 58 00:06:08,355 --> 00:06:09,688 Có gì để nói không? 59 00:06:13,646 --> 00:06:14,855 Chúc mừng! 60 00:06:16,313 --> 00:06:18,313 Vì Ruby và vì Oxford! 61 00:06:18,313 --> 00:06:19,438 Oxford! 62 00:06:22,188 --> 00:06:25,938 Không thể tin là cậu lấy được thư giới thiệu từ thầy Lexington. 63 00:06:25,938 --> 00:06:29,271 Ừ. Cô Hugh viết cho tớ. Phải nịnh cô dữ lắm mới được. 64 00:06:29,271 --> 00:06:30,271 Tớ đi một chút. 65 00:06:30,271 --> 00:06:32,271 À, ừ, Ruby. 66 00:06:32,271 --> 00:06:33,688 Gặp sau. 67 00:06:37,480 --> 00:06:38,646 Thầy Sutton. 68 00:06:39,188 --> 00:06:40,313 Em ngồi được chứ? 69 00:06:41,521 --> 00:06:43,021 Ừ, tất nhiên. 70 00:06:52,980 --> 00:06:54,771 Hình như em chưa cảm ơn thầy. 71 00:06:57,355 --> 00:06:58,688 Cảm ơn? 72 00:06:58,688 --> 00:06:59,813 Tôi sao? 73 00:07:01,771 --> 00:07:04,688 Không có thầy, em sẽ không thể vượt qua tuần đầu ở đây. 74 00:07:07,396 --> 00:07:09,105 Thầy luôn là hình mẫu cho em. 75 00:07:11,771 --> 00:07:14,396 Học giả Oxford từ thị trấn còn nhỏ hơn của em. 76 00:07:20,563 --> 00:07:23,313 Em sẽ không từ bỏ đến khi tới được nơi em muốn. 77 00:07:27,688 --> 00:07:28,688 Em hứa. 78 00:07:51,688 --> 00:07:54,396 James. Thế nào đây? 79 00:07:58,605 --> 00:08:00,355 Mày sẽ chỉ mở miệng 80 00:08:00,355 --> 00:08:03,730 để nút lưỡi con bạn gái mới của mày sao? 81 00:08:16,188 --> 00:08:19,105 Mày hình dung tương lai của mày với nó thế nào? 82 00:08:19,771 --> 00:08:22,230 Muốn dọn đến căn nhà tồi tàn ở Gormsey 83 00:08:22,230 --> 00:08:25,438 và hằng ngày đẩy bố vợ mày trên chiếc xe lăn sao? 84 00:08:30,063 --> 00:08:31,771 Bố cho người điều tra cô ấy? 85 00:08:31,771 --> 00:08:34,980 Con nhỏ đó sẽ không khác gì đứa đào mỏ 86 00:08:34,980 --> 00:08:38,480 thà ngủ với trai để thành công hơn là tự nó đạt được gì đó. 87 00:08:39,063 --> 00:08:40,771 - Và tao sẽ không... - Im đi. 88 00:08:45,188 --> 00:08:46,188 Mày nói gì? 89 00:08:53,063 --> 00:08:54,730 Nếu nói thêm một từ về Ruby... 90 00:09:08,813 --> 00:09:10,605 Tôi nói chuyện với con được chứ? 91 00:09:20,271 --> 00:09:22,646 Tao đã điều tra Ruby Bell. 92 00:09:23,271 --> 00:09:27,355 Tao biết vì bị khuyết tật nên bố nó sống dựa vào thu nhập của vợ. 93 00:09:27,896 --> 00:09:30,938 Tao biết tài khoản của mẹ nó hàng tháng đều chi trội 94 00:09:30,938 --> 00:09:33,480 vì tiệm bánh không kiếm được đồng nào. 95 00:09:33,855 --> 00:09:39,521 Tao biết em gái nó vi phạm bản quyền một số hình ảnh trên blog của nó. 96 00:09:39,521 --> 00:09:44,521 Và căn nhà bọn nó đang ở phải 18 năm nữa mới trả hết nợ. 97 00:09:46,521 --> 00:09:50,313 Mày sẽ không bao giờ nói chuyện với con nhỏ đó nữa. 98 00:09:50,313 --> 00:09:54,438 Tao chỉ cần gọi điện là nó sẽ bị mất học bổng ngay. 99 00:09:55,313 --> 00:10:00,438 Tao có thể đảm bảo gia đình nó phải tìm nhà ở xã hội 100 00:10:01,063 --> 00:10:03,688 và Oxford sẽ đóng sập cửa với nó. 101 00:10:08,438 --> 00:10:14,188 Tao sẽ hủy hoại cuộc đời nó. 102 00:10:57,563 --> 00:11:00,896 {\an8}Cậu về nhà ổn chứ? Hy vọng bố cậu không giận quá. 103 00:11:00,896 --> 00:11:04,896 {\an8}ĐÃ ĐỌC - HÔM QUA, 23:58 104 00:11:14,771 --> 00:11:17,771 - Mẹ hút bụi nhanh được chứ? - Vâng. 105 00:11:26,813 --> 00:11:31,605 Họ đây rồi. Cặp song sinh Beaufort có một không hai và không thể quên. 106 00:11:31,605 --> 00:11:34,646 Lydia Beaufort trông cực kỳ xinh đẹp như mọi khi. 107 00:11:34,646 --> 00:11:36,980 Mong cô có giấy phép cho ánh mắt chết chóc đó. 108 00:11:36,980 --> 00:11:38,105 Gặp sau, đám đần. 109 00:11:40,855 --> 00:11:41,855 Tuyệt. 110 00:11:42,355 --> 00:11:43,980 Hỡi Đội trưởng! Đội trưởng! 111 00:11:43,980 --> 00:11:46,271 Elaine nổi đóa hay Alistair đánh cậu? 112 00:11:46,271 --> 00:11:48,188 - Tôi va vào cửa. - À, ra thế. 113 00:11:50,480 --> 00:11:53,021 Nghe nói hôm qua, cậu đến buổi dạ tiệc. 114 00:11:53,021 --> 00:11:56,730 Sao cậu không ghé qua? Bọn tôi say bét nhè trong thư viện. 115 00:11:56,730 --> 00:11:59,980 Ta sẽ bù. Tối nay thì sao? Cyril có vẻ cần quẩy lắm. 116 00:11:59,980 --> 00:12:00,938 Chứ gì nữa. 117 00:12:00,938 --> 00:12:04,896 Được. Học tiết bốn xong thì lượn và lên kế hoạch. 118 00:12:04,896 --> 00:12:06,521 Miễn không như lần trước. 119 00:12:06,521 --> 00:12:07,605 Nói chuyện nhé? 120 00:12:08,313 --> 00:12:09,938 Ở đây? Ngay tại trường? 121 00:12:10,688 --> 00:12:13,480 - Trước mặt mọi người? - Nói sau. Ở nhà cậu. 122 00:12:14,855 --> 00:12:16,355 Không hứng thú. 123 00:12:16,355 --> 00:12:18,563 Thôi nào. Đi mà. 124 00:12:18,563 --> 00:12:20,021 Các cậu! 125 00:12:20,021 --> 00:12:21,480 Thấy sao? Tham gia chứ? 126 00:12:22,896 --> 00:12:24,896 - Muốn quẩy nữa à? - Ừ. 127 00:12:24,896 --> 00:12:28,980 - Tôi vẫn còn mệt vì hôm qua. - Vậy là hẹn hò suôn sẻ hả? 128 00:12:28,980 --> 00:12:31,980 Năm cuối của ta rồi. Cyril, nói lại kế hoạch đi. 129 00:12:31,980 --> 00:12:35,021 - Quẩy tới bến. - Gì? Không nghe rõ. 130 00:12:35,021 --> 00:12:37,855 - Quẩy tới bến! - Chuẩn. 131 00:12:37,855 --> 00:12:40,521 Vui vẻ đi. Ta sẽ quẩy hay không đây? 132 00:12:40,521 --> 00:12:42,896 Đây rồi. James Beaufort mà tôi quen. 133 00:12:42,896 --> 00:12:45,355 Mấy tuần qua cậu trốn ở đâu vậy? 134 00:12:45,355 --> 00:12:46,605 Cậu ta lại to gan rồi. 135 00:12:49,105 --> 00:12:52,646 - Mọi chuyện ổn chứ? - Tệ hại lắm. Còn cậu? 136 00:12:53,938 --> 00:12:57,855 Tôi đang phớt lờ bạn trai bí mật để cậu ấy chú ý tớ hơn. 137 00:12:57,855 --> 00:13:00,730 - Hiệu quả chứ? - Ừ, mai bọn tôi sẽ kết hôn. 138 00:13:04,438 --> 00:13:05,355 Lydia? 139 00:13:19,771 --> 00:13:21,021 Mọi chuyện ổn chứ? 140 00:13:25,855 --> 00:13:26,855 Ừ. 141 00:13:26,855 --> 00:13:28,021 Đã có chuyện gì? 142 00:13:31,980 --> 00:13:33,188 Em phải vào lớp. 143 00:13:45,730 --> 00:13:46,813 Bỏ trốn đi. 144 00:13:48,021 --> 00:13:50,271 - Sao? - Em nói sẽ bỏ trốn với anh mà. 145 00:13:50,271 --> 00:13:52,855 Em lấy bằng ở trường khác, anh thì tìm việc mới. 146 00:13:52,855 --> 00:13:54,355 Anh không muốn mà. 147 00:13:54,355 --> 00:13:56,188 - Anh nói... - Quên đi. 148 00:13:56,188 --> 00:13:58,813 - Anh không chịu nổi nữa. - Giờ anh nói thế. 149 00:13:59,605 --> 00:14:02,521 - Sau này anh sẽ nói về trách nhiệm... - Anh yêu em. 150 00:14:08,355 --> 00:14:10,063 - Nó đâu thay đổi... - Anh yêu em. 151 00:14:11,146 --> 00:14:13,605 - Anh yêu công việc này. - Anh yêu em. 152 00:14:24,938 --> 00:14:26,188 Hãy rời khỏi đây. 153 00:14:32,105 --> 00:14:33,146 Đi đâu? 154 00:14:38,230 --> 00:14:39,188 Em chọn đi. 155 00:14:41,563 --> 00:14:42,938 Anh điên rồi. 156 00:14:47,438 --> 00:14:50,521 Thứ Năm lúc 5:00 chiều ghé quán, ta sẽ bàn kỹ hơn. 157 00:15:08,021 --> 00:15:10,146 - Ruby? Nghe không? - Sao? 158 00:15:10,146 --> 00:15:13,938 Tớ nói là Oxford đang gửi thư mời phỏng vấn. 159 00:15:13,938 --> 00:15:15,855 Hôm nay Jessa nhận được rồi. 160 00:15:15,855 --> 00:15:17,313 - Thật à? - Ừ, Jessalyn. 161 00:16:07,480 --> 00:16:08,438 Cậu ổn chứ? 162 00:16:12,730 --> 00:16:13,896 Maxton Hall! 163 00:16:18,646 --> 00:16:20,396 Thầy Hughes, em đi vệ sinh ạ. 164 00:16:27,521 --> 00:16:29,896 Phải liên tục di chuyển! 165 00:16:31,605 --> 00:16:32,521 Nào. 166 00:16:36,063 --> 00:16:36,980 James. 167 00:16:36,980 --> 00:16:39,438 Bạn gái cậu đến kìa. 168 00:16:40,855 --> 00:16:41,855 Ruby! 169 00:16:43,938 --> 00:16:46,063 - Ra sau cậu ta đi! - Tiếp tục nào! 170 00:16:46,063 --> 00:16:47,813 Tới vồ vập nàng đi, mãnh hổ. 171 00:16:50,230 --> 00:16:54,730 Chạy tiếp đi! Thêm chút nữa! 172 00:16:55,355 --> 00:16:56,563 Sao? 173 00:17:00,146 --> 00:17:01,563 Tháo thứ đó ra được chứ? 174 00:17:08,605 --> 00:17:10,188 - Sao thế? - Ý cậu là sao? 175 00:17:10,188 --> 00:17:12,188 Cậu đang cư xử như đồ khốn. 176 00:17:13,105 --> 00:17:14,146 Tôi sao? 177 00:17:14,855 --> 00:17:17,730 Đừng giả ngu nữa, nói tớ biết lý do cậu bơ tớ đi. 178 00:17:18,188 --> 00:17:19,271 Tiếp tục đi! 179 00:17:22,938 --> 00:17:23,980 Kế hoạch đó à? 180 00:17:25,230 --> 00:17:28,188 Quyến rũ Ruby để cậu ta nói tốt với thầy Lexington? 181 00:17:29,521 --> 00:17:30,355 Lên nào! 182 00:17:35,688 --> 00:17:37,230 Đêm qua có chuyện gì? 183 00:17:38,521 --> 00:17:41,146 - Không có gì. - Bố cậu tức giận sao? 184 00:17:47,271 --> 00:17:48,480 Ông ấy đánh cậu à? 185 00:17:53,230 --> 00:17:56,271 Tôi nghĩ cậu chẳng biết gì về gia đình tôi. 186 00:17:59,521 --> 00:18:00,563 Sao? 187 00:18:01,188 --> 00:18:04,063 Cậu nghĩ ta sẽ tay nắm tay chạy băng đồng cỏ à? 188 00:18:04,980 --> 00:18:05,980 Nụ hôn thôi mà. 189 00:18:09,396 --> 00:18:10,605 Nó hơn cả nụ hôn. 190 00:18:18,938 --> 00:18:22,021 Cậu đâu có tin người như tôi 191 00:18:22,021 --> 00:18:24,521 lại quan tâm đứa như cậu, đúng chứ? 192 00:18:28,480 --> 00:18:29,896 Tại sao cậu lại thế này? 193 00:18:33,771 --> 00:18:36,188 Nếu cậu không hiểu thì xin lỗi nhé. 194 00:18:38,688 --> 00:18:41,646 Nhưng đã đến lúc ta quay lại như trước đây, Robin. 195 00:18:44,896 --> 00:18:47,855 Chạy đi. Phải. Tốt lắm. 196 00:18:51,980 --> 00:18:53,355 Nào, các cậu! Tiến lên! 197 00:19:14,063 --> 00:19:15,813 QUÁN MANOS 198 00:19:54,063 --> 00:19:55,063 Ruby. 199 00:19:55,896 --> 00:19:57,230 Qua đây được không? 200 00:19:57,688 --> 00:19:58,688 Gì vậy ạ? 201 00:20:17,188 --> 00:20:18,105 Cái gì đây? 202 00:20:22,146 --> 00:20:23,521 Con à? 203 00:20:25,355 --> 00:20:26,730 - Không. - Đứng đó. 204 00:20:27,355 --> 00:20:28,688 Bố muốn con dừng lại. 205 00:20:39,313 --> 00:20:40,521 Để mua thang nâng. 206 00:20:41,438 --> 00:20:44,021 - Con đâu cần... - Bố không cần tiền của con. 207 00:20:45,855 --> 00:20:46,896 Con yêu... 208 00:20:47,646 --> 00:20:49,646 Con vốn đã bận lắm rồi. 209 00:20:50,396 --> 00:20:53,396 Đây là trách nhiệm của bố mẹ. Không phải của con. 210 00:20:53,396 --> 00:20:55,271 Vậy tất cả là vô nghĩa sao? 211 00:20:56,063 --> 00:20:58,938 Không phải nhà ta cùng làm và giúp đỡ nhau à? 212 00:20:58,938 --> 00:20:59,980 Dĩ nhiên là thế. 213 00:20:59,980 --> 00:21:03,563 Bố sẽ không để con phải làm lụng cực khổ vì bố. 214 00:21:03,563 --> 00:21:05,688 Vậy con không thể đóng góp à? 215 00:21:05,688 --> 00:21:07,021 Dù con muốn thế nào, 216 00:21:07,021 --> 00:21:09,646 hay đó là việc duy nhất con có thể làm để bù đắp... 217 00:21:16,563 --> 00:21:18,230 Bù đắp cái gì? 218 00:21:18,230 --> 00:21:21,646 Đừng vờ như không phải tại con mà bố mới cần thang nâng! 219 00:21:22,646 --> 00:21:23,646 Ruby? 220 00:21:35,021 --> 00:21:35,896 Ổn cả chứ? 221 00:22:28,021 --> 00:22:28,896 Chào mẹ. 222 00:22:28,896 --> 00:22:30,563 - James! Này. - Chào mẹ. 223 00:22:33,105 --> 00:22:34,105 Nào, đứng dậy. 224 00:22:35,021 --> 00:22:35,938 Đứng dậy nào. 225 00:22:38,605 --> 00:22:39,688 Đi nào. 226 00:22:44,938 --> 00:22:46,313 Mặt mũi sao vậy? 227 00:22:47,563 --> 00:22:50,188 Wren. Là tại Wren ở đội bóng vợt. 228 00:22:50,688 --> 00:22:54,188 - Cây gậy. Nó đánh con bằng cây gậy. - Trời ơi. 229 00:22:56,271 --> 00:22:57,855 Nào, mẹ đưa con vào giường. 230 00:23:21,230 --> 00:23:22,230 Mẹ? 231 00:23:23,396 --> 00:23:24,396 Sao? 232 00:23:28,230 --> 00:23:30,813 Mẹ có từng ước mình là ai đó khác chưa? 233 00:23:34,063 --> 00:23:35,730 Mẹ nghĩ ai cũng có lúc ước thế. 234 00:23:45,563 --> 00:23:46,855 Mẹ không hạnh phúc à? 235 00:23:52,105 --> 00:23:53,105 Mẹ... 236 00:23:54,688 --> 00:23:56,521 Mẹ đã bất hạnh trong tình yêu. 237 00:24:01,396 --> 00:24:04,605 Mẹ nghĩ trong đời ai rồi cũng sẽ đến lúc 238 00:24:06,438 --> 00:24:08,938 mà họ ít nhiều biết mình là ai, 239 00:24:11,105 --> 00:24:14,021 và họ ngừng chạy theo những thứ không phù hợp. 240 00:24:18,021 --> 00:24:19,605 Mẹ đắm mình vào công việc. 241 00:24:20,938 --> 00:24:22,480 Mẹ trở thành một bà mẹ. 242 00:24:24,271 --> 00:24:25,521 Còn ông ấy thì sao? 243 00:24:29,105 --> 00:24:30,813 Ông ấy đi con đường khác. 244 00:24:33,896 --> 00:24:38,230 Đôi lúc người ta làm nhau bất hạnh, cho dù họ yêu nhau nhiều thế nào. 245 00:24:38,771 --> 00:24:40,146 Và tốt hơn là... 246 00:24:42,688 --> 00:24:44,438 Tốt hơn là nên buông bỏ. 247 00:25:10,521 --> 00:25:12,355 Nếu buông bỏ quá đau đớn thì sao ạ? 248 00:25:20,355 --> 00:25:24,563 Con có thể chịu đựng nhiều hơn nếu tin mình đang làm điều đúng đắn. 249 00:25:28,938 --> 00:25:30,563 Giờ thì ngủ chút đi, nhé? 250 00:25:34,813 --> 00:25:35,980 Ngủ ngon. 251 00:25:53,938 --> 00:25:55,271 Oxford, lũ quỷ! 252 00:25:56,813 --> 00:25:57,813 Hoan hô! 253 00:26:00,771 --> 00:26:01,980 Tôi được mời rồi. 254 00:26:06,188 --> 00:26:09,230 - Ruby, em ổn chứ? - Vâng, tất nhiên ạ. 255 00:26:09,230 --> 00:26:10,480 Vẫn chưa có thư à? 256 00:26:11,980 --> 00:26:16,521 Này, tôi chưa thấy ai nỗ lực cho đơn ứng tuyển như em. 257 00:26:17,480 --> 00:26:20,313 Sẽ nhận được thư mời thôi. Em chỉ cần kiên nhẫn. 258 00:26:21,605 --> 00:26:22,688 Hít thở có ích đó. 259 00:26:25,938 --> 00:26:27,021 Cảm ơn thầy. 260 00:26:43,605 --> 00:26:44,938 Chào. 261 00:26:46,188 --> 00:26:49,063 Nàng tiên cá bé nhỏ của ta kìa. 262 00:26:51,146 --> 00:26:53,938 Đối mặt với việc bị từ chối tốt nhỉ? 263 00:26:55,188 --> 00:26:59,063 Tiếc là tôi đã bỏ lỡ. Nghe nói là kịch tính lắm. 264 00:27:00,605 --> 00:27:01,605 "James. 265 00:27:02,146 --> 00:27:04,313 "James. Tại sao? 266 00:27:04,313 --> 00:27:05,980 "Sao ta không thể bên nhau? 267 00:27:05,980 --> 00:27:07,438 "James..." 268 00:27:12,730 --> 00:27:16,063 Từ đầu đã biết không có kết quả mà còn cứ thế đâm đầu vào 269 00:27:17,188 --> 00:27:19,938 thì không chỉ mù quáng mà còn ngu ngốc nữa. 270 00:27:31,938 --> 00:27:33,146 Sao cũng được. 271 00:27:34,146 --> 00:27:35,605 Cậu có thể có cậu ấy. 272 00:27:36,938 --> 00:27:38,355 Của cậu cả đấy. 273 00:28:24,021 --> 00:28:26,771 ĐỒ KHỐN! - JAMES 274 00:28:38,896 --> 00:28:40,105 Anh ổn chứ? 275 00:28:43,188 --> 00:28:46,646 Giờ nên tập trung đi. Đâu phải ai cũng có bạn là thầy giáo. 276 00:28:49,063 --> 00:28:51,646 Quan hệ giữa Graham và em không như anh nghĩ. 277 00:28:51,646 --> 00:28:52,896 Anh có nghĩ gì đâu. 278 00:28:53,688 --> 00:28:57,271 Anh nghĩ em đã quyến rũ thầy của em. Hoặc anh ấy quyến rũ em. 279 00:28:58,771 --> 00:29:02,355 Dù em tìm anh đầu tiên sau khi Ruby bắt gặp bọn em, 280 00:29:02,355 --> 00:29:05,855 thật lạ là anh chưa từng hỏi chuyện giữa anh ấy và em. 281 00:29:05,855 --> 00:29:08,063 Đâu phải chuyện gì ta cũng kể nhau nghe. 282 00:29:18,938 --> 00:29:22,313 Bọn em đã viết email cho nhau hàng tháng trời. 283 00:29:23,521 --> 00:29:28,063 Anh ấy là người đầu tiên thích em trước khi biết tên em. 284 00:29:30,355 --> 00:29:33,521 Em chỉ biết anh ấy là giáo viên thực tập. Chấm hết. 285 00:29:36,313 --> 00:29:39,355 Anh ấy là người đầu tiên em nói chuyện khi thức dậy, 286 00:29:40,313 --> 00:29:42,313 và người cuối cùng em chúc ngủ ngon. 287 00:29:45,396 --> 00:29:48,980 Em không biết mình đã mong đợi gì khi lần đầu bọn em gặp mặt, 288 00:29:50,563 --> 00:29:53,021 nhưng đột nhiên người đàn ông này ở trước mặt em. 289 00:29:56,355 --> 00:29:59,688 Nếu chuyện đó lộ ra, bố sẽ biến đời em thành địa ngục. 290 00:30:01,438 --> 00:30:03,646 Song em biết điều đó không quan trọng. 291 00:30:08,105 --> 00:30:10,855 Em yêu anh ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. 292 00:30:14,438 --> 00:30:18,438 Khi biết Graham được nhận vào trường, bọn em biết không thể tiếp tục. 293 00:30:21,271 --> 00:30:23,146 Tình huống lúc Ruby xông vào 294 00:30:24,271 --> 00:30:26,855 chỉ là "bệnh cũ tái phát". 295 00:30:28,063 --> 00:30:31,146 Em đã cho phép mình có cảm xúc. Sai lầm cơ bản. 296 00:30:34,271 --> 00:30:37,230 - Ta thật thảm hại. - Tê liệt cảm xúc và vô dụng. 297 00:30:37,230 --> 00:30:38,813 Ô nhục cho nhà Beaufort. 298 00:30:38,813 --> 00:30:40,938 Ừ. Ít ra ta không cô đơn. 299 00:30:52,355 --> 00:30:53,355 Không. 300 00:30:53,855 --> 00:30:55,063 Ta không cô đơn. 301 00:30:55,521 --> 00:30:56,813 Em hứa với anh. 302 00:31:56,730 --> 00:31:57,688 James. 303 00:31:59,230 --> 00:32:00,230 Đến đây chứ? 304 00:32:08,563 --> 00:32:10,896 Em đang ở đâu? 305 00:32:49,063 --> 00:32:50,105 Thầy Sutton. 306 00:32:53,021 --> 00:32:54,146 Trò Beaufort. 307 00:33:24,188 --> 00:33:25,396 Hôm nay vui chứ? 308 00:33:26,063 --> 00:33:28,646 Tháp bánh quy bơ của con nay cao 20 tầng. 309 00:33:28,646 --> 00:33:30,646 Con đã tự phá kỷ lục. 310 00:33:32,605 --> 00:33:34,896 - Bố xin lỗi chuyện... - Con cũng thế. 311 00:33:42,188 --> 00:33:43,188 Bố... 312 00:33:43,813 --> 00:33:46,730 Bố đã suy nghĩ rất nhiều về những điều con đã nói. 313 00:33:47,938 --> 00:33:52,605 Nhà chúng ta thực sự xuất sắc về nhiều mặt, 314 00:33:52,605 --> 00:33:55,438 nhưng khi nói về mấy điều đau lòng thì không. 315 00:33:57,271 --> 00:33:59,938 Bố muốn cảm ơn con đã làm điều đó. 316 00:34:02,605 --> 00:34:06,980 Sau vụ tai nạn, chúng ta đã quá tập trung vào việc bước tiếp 317 00:34:07,980 --> 00:34:10,646 đến nỗi chưa bao giờ nói về chuyện đã xảy ra. 318 00:34:12,646 --> 00:34:15,063 Nhưng vụ tai nạn không chỉ ảnh hưởng bố. 319 00:34:15,063 --> 00:34:18,355 Nó cũng ảnh hưởng và gây hậu quả cho cả nhà. 320 00:34:25,438 --> 00:34:27,438 Không có con thì đã không xảy ra. 321 00:34:30,188 --> 00:34:34,646 Con đâu biết được. Vậy thì con cũng sẽ đâu còn đây. 322 00:34:34,646 --> 00:34:37,563 Đôi chân của bố có ích gì nếu con không còn đây? 323 00:34:38,855 --> 00:34:40,855 Đó là số phận, 324 00:34:42,480 --> 00:34:43,730 là con đường của bố. 325 00:34:46,646 --> 00:34:48,021 Và cuộc đời bố... 326 00:34:49,063 --> 00:34:50,146 Đời bố trọn vẹn. 327 00:34:53,771 --> 00:34:55,605 Và bố thấy biết ơn mỗi giây. 328 00:34:56,896 --> 00:35:00,521 Dù là đứng hay ngồi. 329 00:35:02,188 --> 00:35:03,188 Được chứ? 330 00:35:08,646 --> 00:35:10,646 Con vẫn muốn góp mua thang nâng. 331 00:35:10,646 --> 00:35:15,688 Con có thể tiêu tiền vào phim ảnh, tiệc tùng này nọ. 332 00:35:17,855 --> 00:35:20,896 Con thà có thể đuổi bố ra khỏi phòng con, như đứa thiếu niên. 333 00:35:20,896 --> 00:35:22,563 Được rồi. Chốt. 334 00:35:40,438 --> 00:35:42,563 - Ruby? - Chuyện gì thế? 335 00:35:42,563 --> 00:35:43,855 Gửi đến cho chị này. 336 00:35:56,980 --> 00:35:58,646 - Mở đi! - Đọc to nào. 337 00:36:04,813 --> 00:36:08,396 "Ruby Bell thân mến, chúng tôi vui mừng thông báo rằng..." 338 00:36:25,146 --> 00:36:26,605 Cho em xem chị mặc gì. 339 00:36:28,355 --> 00:36:29,355 Em đè lên nó kìa. 340 00:36:30,188 --> 00:36:31,105 Ồ. 341 00:36:34,896 --> 00:36:36,021 Sao? 342 00:36:36,688 --> 00:36:38,605 10/10 theo thang điểm Oxford. 343 00:36:40,438 --> 00:36:42,730 Em làm nhăn rồi. Để em ủi lại cho. 344 00:36:42,730 --> 00:36:45,271 Em biết đây là lúc thích hợp để trả thù, 345 00:36:45,271 --> 00:36:47,855 nhưng may cho chị, em yêu chị rất nhiều. 346 00:36:50,896 --> 00:36:51,980 Đây. 347 00:36:52,855 --> 00:36:55,813 Có người muốn mua đầm ta-sẽ-không-bao-giờ-nói-tới-nữa. 348 00:36:55,813 --> 00:36:58,313 - Em đã sửa nó à? - Em mong được 500 bảng. 349 00:36:58,896 --> 00:37:00,188 Đủ để mua thang nâng. 350 00:37:04,938 --> 00:37:05,855 Không! 351 00:37:21,730 --> 00:37:23,813 Mẹ đem cho con một thứ để cầm theo. 352 00:37:28,021 --> 00:37:30,855 Chắc chắn nó sẽ đem lại may mắn cho con như mẹ. 353 00:37:31,855 --> 00:37:34,480 Ông con sẽ tự hào về con, và bố mẹ cũng thế. 354 00:37:43,313 --> 00:37:46,313 Cảm ơn là nhiều lắm sao, ít ra cũng tôn trọng chứ? 355 00:37:46,313 --> 00:37:48,771 Cảm ơn vì đã đặt thêm gánh nặng tình cảm 356 00:37:48,771 --> 00:37:50,646 và kỳ vọng lên vai con. 357 00:37:53,480 --> 00:37:56,063 Lo lắng là một phần của mọi bước tiến lớn. 358 00:37:56,063 --> 00:38:00,021 Năm tới, khi đi qua sân trường, con sẽ cười vì mình đã lo lắng thế nào. 359 00:38:00,563 --> 00:38:03,021 - Con sẽ thích Oxford. - Lỡ không thì sao? 360 00:38:03,855 --> 00:38:05,271 Có thay đổi gì không? 361 00:38:07,105 --> 00:38:09,688 - Ý con là gì? - Lỡ con ghét trường đại học. 362 00:38:10,730 --> 00:38:12,480 Hoặc con muốn từ bỏ, 363 00:38:13,230 --> 00:38:15,646 không muốn thành đại diện Young Beaufort, 364 00:38:15,646 --> 00:38:18,105 và con không muốn liên quan đến công ty. 365 00:38:18,813 --> 00:38:19,813 Thế thì sao? 366 00:38:20,896 --> 00:38:24,730 Con được vào một trong những trường đại học tốt nhất thế giới. 367 00:38:24,730 --> 00:38:28,271 Với sự dẫn dắt của một trong những doanh nghiệp uy tín nhất nước. 368 00:38:28,271 --> 00:38:30,521 Một tấm lưới an toàn luôn đỡ con. 369 00:38:30,521 --> 00:38:33,563 Con có cơ hội thành một trong số người giỏi nhất. 370 00:38:34,605 --> 00:38:37,230 Con không biết mình may mắn thế nào đâu. 371 00:38:37,230 --> 00:38:40,438 Hạnh phúc với mọi người khác nhau. Chính mẹ nói thế. 372 00:38:42,605 --> 00:38:43,521 Được rồi. 373 00:38:44,646 --> 00:38:47,271 Nếu không muốn thế, vậy con muốn gì? 374 00:38:50,521 --> 00:38:52,521 Cơ hội để tìm hiểu điều con muốn. 375 00:38:59,980 --> 00:39:01,980 James, con vẫn còn rất trẻ. 376 00:39:02,938 --> 00:39:07,396 Mẹ không muốn con phải hối tiếc khi vứt bỏ cơ hội mà bố mẹ trao cho con. 377 00:39:13,480 --> 00:39:17,730 Mẹ cũng chưa bao giờ hiểu ông bà con, và hiện tại mẹ mãi mãi biết ơn họ. 378 00:39:18,938 --> 00:39:21,688 Vì Beaufort là nhà mẹ, là lịch sử và... 379 00:39:21,688 --> 00:39:24,021 Và vì vậy nó sẽ tự động là của con. 380 00:39:27,355 --> 00:39:31,146 Ông bà ngoại học Oxford, cả mẹ, và giờ con cũng phải học Oxford. 381 00:39:32,396 --> 00:39:35,605 Mẹ tiếp quản công ty. Con cũng phải tiếp quản công ty. 382 00:39:37,563 --> 00:39:39,313 Mẹ đừng lo nữa mà đi đi. 383 00:39:41,021 --> 00:39:42,521 Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời. 384 00:39:44,188 --> 00:39:45,813 Tính đó sẵn trong gen rồi. 385 00:40:18,396 --> 00:40:20,896 DƯƠNG TÍNH - ÂM TÍNH 386 00:40:39,521 --> 00:40:40,980 Con yêu, ổn cả chứ? 387 00:41:48,396 --> 00:41:50,771 Sách viết về sự bình yên trước cơn bão 388 00:41:51,688 --> 00:41:53,605 chứ chẳng viết chuyện xảy ra sau đó. 389 00:41:54,063 --> 00:41:59,188 Khoảnh khắc tiếng ồn quanh ta biến mất và chỉ còn lại ta với những gì ta đã làm. 390 00:42:00,438 --> 00:42:03,021 Và một sự im lặng chát chúa. 391 00:42:08,188 --> 00:42:11,480 Có những người mang theo la bàn bên mình. 392 00:42:12,230 --> 00:42:15,938 Những người ăn nói hợp tình hợp lý vào đúng thời điểm. 393 00:42:16,813 --> 00:42:17,813 Làm điều đúng đắn. 394 00:42:19,813 --> 00:42:20,980 Cảm nhận đúng đắn. 395 00:42:30,063 --> 00:42:33,855 Những người này tìm thấy hạnh phúc. Bất kể cuộc đời thử thách họ ra sao. 396 00:42:52,355 --> 00:42:56,480 Để đăng ký thì băng qua đó và đi theo bên trái. 397 00:42:56,480 --> 00:42:57,730 Vậy là tới nơi. 398 00:42:57,730 --> 00:42:59,605 Vâng, tuyệt. Cảm ơn anh. 399 00:43:03,605 --> 00:43:04,480 Xin phép. 400 00:43:07,063 --> 00:43:08,188 Cần giúp gì không? 401 00:43:09,355 --> 00:43:11,105 Không, cảm ơn. Em làm được. 402 00:43:11,105 --> 00:43:12,480 Nào. 403 00:43:16,438 --> 00:43:17,480 Cảm ơn anh. 404 00:43:18,021 --> 00:43:19,271 Không có gì. 405 00:43:19,271 --> 00:43:20,938 Em đến để phỏng vấn à? 406 00:43:21,480 --> 00:43:23,646 - Ký túc xá... - Đi qua đó rồi rẽ phải. 407 00:43:24,896 --> 00:43:25,980 - Cảm ơn. - Ừ. 408 00:43:29,105 --> 00:43:30,730 Rất vui được gặp em. 409 00:43:51,313 --> 00:43:56,521 Rồi có những người mang theo la bàn bị hỏng. 410 00:43:59,105 --> 00:44:01,313 Họ quyết định điều sai lầm vào lúc đó. 411 00:44:02,521 --> 00:44:05,896 Và cách duy nhất để tỉnh táo là... 412 00:44:07,105 --> 00:44:08,771 cứ nhìn về phía trước. 413 00:44:08,771 --> 00:44:09,688 Đừng quay lại. 414 00:44:18,688 --> 00:44:22,605 Cách đó chắc chắn hiệu quả. Nếu ta có thể kiên trì làm theo. 415 00:46:16,396 --> 00:46:18,396 Biên dịch: Annie Kim 416 00:46:18,396 --> 00:46:20,480 Giám sát sáng tạo Tran Anh Thu 417 00:46:21,480 --> 00:46:41,480 {\an8}Downloaded from - MoviesMod.lol