1 00:01:16,912 --> 00:01:18,246 LỜI NGUYỀN! 2 00:01:19,331 --> 00:01:22,250 ÁO CHOÀNG CỦA NGƯỜI CELT 3 00:01:22,834 --> 00:01:26,296 "Nhớ bố. Con đã cứu Stanley khỏi thứ khiếp đảm"… 4 00:01:26,880 --> 00:01:30,967 Anh nên nói "khiếp sợ" thay vì "khiếp đảm" không? Ít âm tiết hơn. 5 00:01:31,051 --> 00:01:33,094 Anh nghĩ quá rồi. 6 00:01:33,178 --> 00:01:36,389 Tháng trước, bát tiên đoán chỉ cho chúng ta liên lạc ngắn ngủi với bố. 7 00:01:36,473 --> 00:01:39,434 Chúng ta đều còn nhiều điều để nói. Quan trọng là hiệu quả. 8 00:01:39,517 --> 00:01:42,312 Quan trọng là hiệu quả. 9 00:01:45,565 --> 00:01:47,567 Mẹ, thẻ của mẹ đâu? 10 00:01:48,485 --> 00:01:50,904 Mẹ không sao. Mẹ có sao nói vậy. 11 00:01:50,987 --> 00:01:52,614 Tuyệt lắm. Mọi người sẵn sàng chưa? 12 00:01:52,697 --> 00:01:53,907 Tôi sẵn sàng. 13 00:01:53,990 --> 00:01:57,452 Stanley sợ không dám lại quá gần cái bát sau lần trước. 14 00:01:57,535 --> 00:01:58,828 Tôi không sợ. 15 00:01:58,912 --> 00:02:00,997 Tôi đang canh gác. 16 00:02:03,291 --> 00:02:05,919 Trước tiên, đồ vật cá nhân của bố. 17 00:02:06,836 --> 00:02:10,173 Mẹ đã tặng cái này cho bố các con vào sinh nhật thứ 30 của bố. 18 00:02:10,257 --> 00:02:13,552 Đó là món đồ chơi hồi nhỏ bố yêu thích, nhưng bố đã làm mất. 19 00:02:13,635 --> 00:02:16,638 Mẹ đã thắng được cái này trong một cuộc chiến đấu giá trên mạng. 20 00:02:17,389 --> 00:02:18,932 Tạm biệt, Peter Kim Tự Tháp. 21 00:02:21,685 --> 00:02:23,812 Và giờ là cống vật của mẹ. 22 00:02:23,895 --> 00:02:27,983 Cái thẻ tên này là từ hợp đồng lớn đầu tiên với bảo tàng của mẹ. 23 00:02:31,403 --> 00:02:32,612 Các con. 24 00:02:32,696 --> 00:02:33,863 Bố! 25 00:02:33,947 --> 00:02:34,948 Các con đấy à? 26 00:02:35,031 --> 00:02:37,701 "Nhớ bố. Con đã cứu Stanley khỏi một sinh vật sứ giả đáng sợ". 27 00:02:37,784 --> 00:02:39,703 - Alex, anh ổn chứ? - Con bị kẹt trong một bức tranh. 28 00:02:39,786 --> 00:02:41,997 - "Bọn con trả lại thêm cổ vật…" - Cây thạch nam chuyển màu đỏ. 29 00:02:42,080 --> 00:02:44,124 Pan, đừng hét lên! Bố nói đi. 30 00:02:44,207 --> 00:02:46,209 Bố không thể. Bóng vút qua. 31 00:02:46,293 --> 00:02:48,044 Bố không muốn họ tìm thấy bố. 32 00:02:48,128 --> 00:02:50,505 - "Họ" là ai? - Bọn con sẽ cho chúng biết tay. 33 00:02:50,589 --> 00:02:53,758 Alex, cây thạch nam cho bọn em biết cần trả lại cổ vật nào. 34 00:02:53,842 --> 00:02:57,262 Bố nghĩ việc ba mẹ con làm đang có hiệu quả. Bố cảm nhận được. 35 00:02:57,345 --> 00:02:59,556 Tiếp tục lắng nghe cây thạch nam. 36 00:03:01,308 --> 00:03:03,143 Em nhớ anh, Alex. 37 00:03:05,896 --> 00:03:07,314 Các con nghe bố rồi. 38 00:03:07,397 --> 00:03:09,900 Ta phải đi theo cây thạch nam tới cổ vật tiếp theo. 39 00:03:09,983 --> 00:03:12,944 Tranh của Hisa bị gai đỏ cuốn quanh. 40 00:03:13,028 --> 00:03:14,654 Cọ vẽ cũng vậy. 41 00:03:14,738 --> 00:03:19,284 Nhưng sau khi chúng ta chấm dứt lời nguyền lên nó, gai chuyển xanh lá. 42 00:03:19,367 --> 00:03:23,663 Nên gai đỏ quấn quanh cổ vật mà chúng ta cần trả lại tiếp theo. 43 00:03:23,747 --> 00:03:27,000 Đó là giả thuyết mà anh đang nghiêng về, đúng. 44 00:03:27,083 --> 00:03:29,586 Hãy đi tìm gai đỏ nào. 45 00:04:07,791 --> 00:04:10,377 Gai đỏ. Con tìm thấy gai đỏ rồi. 46 00:04:13,547 --> 00:04:17,800 Tôi hứa đi tìm gai đỏ, nhưng cái này đập vào mắt tôi. 47 00:04:18,384 --> 00:04:20,428 Cướp biển phải dùng phụ kiện. 48 00:04:25,350 --> 00:04:26,768 Cây thạch nam dẫn chúng ta tới áo choàng này, 49 00:04:26,851 --> 00:04:29,604 nên hẳn nó là thứ tiếp theo bị nguyền rủa mà chúng ta phải trả. 50 00:04:29,688 --> 00:04:31,690 Câu hỏi là bằng cách nào? 51 00:04:31,773 --> 00:04:34,150 Để con thử mặc. Xem chuyện gì xảy ra. 52 00:04:34,901 --> 00:04:38,154 Dù nghe thật dễ thương, Pan, nhưng nó quá nguy hiểm. 53 00:04:38,238 --> 00:04:39,864 Càng nguy hiểm, tôi càng tiến bộ. 54 00:04:39,948 --> 00:04:41,825 Stanley, choàng áo cho tôi. 55 00:04:56,381 --> 00:04:57,382 Larry? 56 00:04:57,465 --> 00:05:01,803 Tôi thấy các sinh vật kì lạ trong mắt bão. 57 00:05:01,887 --> 00:05:03,138 Thật là… 58 00:05:04,222 --> 00:05:06,391 hồ hởi. 59 00:05:07,267 --> 00:05:09,477 Ông nghĩ cái này có nghĩa gì? 60 00:05:10,854 --> 00:05:14,149 Mẹ đã học một lớp về nghề dệt thời cổ đại hồi đại học. 61 00:05:14,232 --> 00:05:15,984 Họa tiết này là của người Celt. 62 00:05:16,067 --> 00:05:18,653 Nên chúng ta phải trả nó về nơi có cổ vật Celt. 63 00:05:18,737 --> 00:05:21,448 Đó có thể là bất cứ đâu ở Bắc Âu. 64 00:05:22,032 --> 00:05:23,241 Khoan đã. 65 00:05:23,325 --> 00:05:25,952 Tôi nhớ nhìn thấy cái này trong khi Larry và tôi phân loại đồ. 66 00:05:26,036 --> 00:05:27,746 SCOTLAND ANH 67 00:05:28,705 --> 00:05:32,584 - Con không thấy hòn đảo đó trên bản đồ. - Đó là manh mối tốt nhất. 68 00:05:32,667 --> 00:05:36,004 Mẹ sẽ gọi cho Margie để xem bà ấy có muốn đi Scotland chơi không. 69 00:05:43,637 --> 00:05:46,014 Alex vẫn bận ngập đầu, hả? 70 00:05:46,765 --> 00:05:50,727 Phải. Đôi khi cứ như anh ấy đang ở một thế giới khác. 71 00:05:50,810 --> 00:05:52,729 Ắt hẳn là khó khăn lắm. 72 00:05:52,812 --> 00:05:54,439 Khó khăn với bọn trẻ. 73 00:05:54,522 --> 00:05:57,484 Dạo này chúng không có nhiều thời gian ở bên bố. 74 00:05:57,567 --> 00:05:59,402 Ý tôi là khó đối với cô. 75 00:05:59,486 --> 00:06:00,779 Tôi không sao. 76 00:06:00,862 --> 00:06:04,115 Thế ư? Trông như cô đang bận tâm điều gì đó. 77 00:06:04,699 --> 00:06:07,118 Là chuyện gia đình thôi. 78 00:06:08,203 --> 00:06:11,289 Nhớ là khi nào cô sẵn sàng nói về chuyện này, 79 00:06:11,373 --> 00:06:12,749 thì có tôi lắng nghe. 80 00:06:12,832 --> 00:06:14,167 Không phán xét. 81 00:06:16,169 --> 00:06:17,671 Này, con thấy hòn đảo rồi. 82 00:06:22,259 --> 00:06:24,010 Gì thế nhỉ? 83 00:06:26,763 --> 00:06:27,973 Chỉ là nhiễu động thôi. 84 00:06:28,056 --> 00:06:29,599 Mọi việc ổn chứ? 85 00:06:29,683 --> 00:06:30,809 Ồ, ổn. 86 00:06:30,892 --> 00:06:35,480 Có lần Rufus và tôi đã hạ cánh khẩn cấp thành công trong một cơn lốc địa cực. 87 00:06:35,564 --> 00:06:37,524 Sương mù vớ vẩn này ta chịu được. 88 00:06:38,108 --> 00:06:40,569 Cháu không biết có chịu được không. 89 00:07:06,344 --> 00:07:08,597 Nghe có vẻ tệ. Có tệ không? 90 00:07:08,680 --> 00:07:11,099 Có, em thấy là tệ. 91 00:07:18,523 --> 00:07:20,525 Một người trong chúng tôi sẽ ở lại giúp bà. 92 00:07:20,609 --> 00:07:24,070 Không, đi làm việc của mình đi. Tôi có thể lo cho Rufus. 93 00:07:24,154 --> 00:07:27,991 Chúng tôi là đội đoàn kết mà. Đúng không, bạn già? 94 00:07:31,620 --> 00:07:34,247 Mẹ nghĩ lời nguyền của áo choàng liên quan đến những xác tàu này? 95 00:07:34,331 --> 00:07:38,460 Có thể. Không hiểu có ai ở đây để ta nói chuyện không. 96 00:07:44,216 --> 00:07:47,510 Mẹ không nhìn thấy gì phía trước chúng ta vài centimet. 97 00:07:50,847 --> 00:07:51,890 Này, cả nhà. 98 00:07:51,973 --> 00:07:53,475 Xem này! 99 00:07:54,142 --> 00:07:55,310 Thật không? 100 00:07:55,393 --> 00:07:59,564 Bố bị kẹt trong cái tượng, thế mà em nhặt gậy? 101 00:08:00,565 --> 00:08:03,902 Không. Chúng ta sẽ dùng chúng để dò đường qua làn sương mù. 102 00:08:04,402 --> 00:08:07,197 Thực ra, khá là thông minh. 103 00:08:09,616 --> 00:08:11,993 Biết xóa bỏ lời nguyền với cái áo này thế nào? 104 00:08:12,077 --> 00:08:14,037 Hòn đảo này không có người. 105 00:08:14,120 --> 00:08:15,580 Em mong chờ gì chứ? 106 00:08:15,664 --> 00:08:18,416 Một tấm biển viết, "Trả lại áo choàng bị nguyền rủa ở đây". 107 00:08:18,500 --> 00:08:19,751 Russ? 108 00:08:19,834 --> 00:08:21,670 Con không sao. Con bị vấp. 109 00:08:26,049 --> 00:08:28,969 Trông như sân nhà ta trong trận phá hoại của chuột vàng. 110 00:08:30,220 --> 00:08:32,097 Bộ xương này còn mới. 111 00:08:32,179 --> 00:08:35,600 Ai đó hoặc thứ gì đó mới ăn con cá này. 112 00:08:35,683 --> 00:08:38,270 Mẹ nói "thứ gì đó" là sao? 113 00:08:38,352 --> 00:08:40,480 Con chắc chắn người kia biết. 114 00:08:42,190 --> 00:08:43,024 Xin chào. 115 00:08:45,318 --> 00:08:47,737 Xin lỗi. Giúp chúng tôi được không? 116 00:08:53,243 --> 00:08:56,413 Tôi đã lập bản đồ gai đỏ ở các phòng phía đông, như Sky yêu cầu. 117 00:08:57,455 --> 00:08:58,665 Còn nửa phía tây? 118 00:09:00,208 --> 00:09:01,376 Đang thực hiện. 119 00:09:02,002 --> 00:09:04,546 Ồ, Larry, đúng là nghệ thuật. 120 00:09:04,629 --> 00:09:05,797 Tôi không biết đấy. 121 00:09:06,381 --> 00:09:08,508 Bản mẫu bản đồ kho báu tiêu chuẩn. 122 00:09:08,592 --> 00:09:11,887 Ở trong tranh của Hisa khiến tôi nhớ lại tình yêu mĩ thuật. 123 00:09:11,970 --> 00:09:16,808 Lâu rồi tôi không khám phá khía cạnh sáng tạo của mình. Thật khoan khoái. 124 00:09:17,392 --> 00:09:20,645 Đưa tôi bản đồ, Stan. Ráp nó lại rồi nghỉ thôi. 125 00:09:21,313 --> 00:09:23,356 Tôi đang vẽ dở. 126 00:09:28,528 --> 00:09:30,530 Trông cũng tàm tạm. 127 00:09:30,614 --> 00:09:32,032 Thay đổi kế hoạch. 128 00:09:32,741 --> 00:09:34,910 Ta hãy cùng kiểm tra các phòng phía đông. 129 00:09:34,993 --> 00:09:38,288 Tôi sẽ nhận dạng gai đỏ để lập bản đồ, ông vẽ nhé. 130 00:09:39,205 --> 00:09:41,958 Mình phải làm mọi việc ở đây. 131 00:09:46,504 --> 00:09:48,590 Người bạn bí ẩn của chúng ta đâu? 132 00:09:51,218 --> 00:09:53,637 Theo con, ta bắt đầu tìm kiếm ở đó. 133 00:10:06,566 --> 00:10:09,736 Chào cô, tôi không có ý làm cô sợ. Tôi là Sky Vanderhouven. 134 00:10:09,819 --> 00:10:11,112 Tôi muốn… 135 00:10:13,406 --> 00:10:14,950 Thật bất lịch sự. 136 00:10:16,409 --> 00:10:17,953 Trông cô ấy thật ma quái. 137 00:10:18,036 --> 00:10:20,413 Hay là để mẹ nói chuyện riêng với cô ấy? 138 00:10:20,497 --> 00:10:21,748 Nói chuyện riêng. 139 00:10:21,831 --> 00:10:23,541 Như thế bớt đáng sợ hơn. 140 00:10:23,625 --> 00:10:27,837 Các con đi giúp Margie sửa máy bay, mẹ sẽ gặp các con ở đó. Nhé? 141 00:10:35,095 --> 00:10:37,430 Làm ơn, tôi không muốn làm hại cô. 142 00:10:37,514 --> 00:10:39,474 Anh không thích theo dõi mẹ. 143 00:10:39,558 --> 00:10:43,103 Ta không thể để mẹ một mình ở đây, Russ. Cái cô đó thật ghê sợ. 144 00:10:43,186 --> 00:10:44,813 Nhỡ mẹ cần chúng ta giúp thì sao? 145 00:10:45,939 --> 00:10:49,568 Chúng tôi muốn trả lại một thứ thuộc về hòn đảo này, 146 00:10:49,651 --> 00:10:51,319 nhưng chúng tôi không biết làm thế nào. 147 00:10:51,403 --> 00:10:53,405 Đó là lí do duy nhất chúng tôi tới đây. 148 00:10:53,488 --> 00:10:56,032 Nếu cô trả lời được vài câu hỏi, chúng tôi sẽ không làm phiền cô 149 00:10:56,116 --> 00:10:57,784 và để cô… 150 00:10:58,368 --> 00:10:59,327 đào tiếp. 151 00:10:59,411 --> 00:11:01,162 Cô là người làm vườn à? 152 00:11:01,246 --> 00:11:03,915 Tôi có… Tôi từng có một khu vườn thảo dược. 153 00:11:03,999 --> 00:11:06,334 Tôi bận quá. 154 00:11:06,418 --> 00:11:08,962 Sự thật là, chồng tôi bị hóa đá. 155 00:11:09,045 --> 00:11:13,592 Phần tệ nhất là anh ấy biết điều đó sẽ xảy ra, nhưng không nói với tôi. 156 00:11:13,675 --> 00:11:18,054 Và giờ đây, tôi đang dẫn bọn trẻ thực hiện một loạt nhiệm vụ bất khả thi, 157 00:11:18,138 --> 00:11:21,099 nhưng đôi khi, tôi cũng sợ như chúng. 158 00:11:22,684 --> 00:11:26,563 Chúng tôi được nói chuyện với Alex một tháng một lần trong chốc lát, 159 00:11:26,646 --> 00:11:29,566 nhưng bọn trẻ nói là chủ yếu. 160 00:11:29,649 --> 00:11:31,610 Tôi còn chẳng thể chào anh ấy. 161 00:11:31,693 --> 00:11:34,696 Tôi biết chúng nhớ bố, nhưng tôi nhớ chồng. 162 00:11:35,488 --> 00:11:37,490 Mẹ cần chút thời gian, Pandora. 163 00:11:38,158 --> 00:11:39,826 Ta quay lại bãi biển đi. 164 00:11:41,661 --> 00:11:44,956 Tôi yêu gia đình mình hơn bất cứ điều gì. 165 00:11:45,040 --> 00:11:49,461 Nhưng tôi không có không gian để có cảm xúc riêng. 166 00:11:56,343 --> 00:11:58,428 Cô đây rồi. Xin lỗi vì nói huyên thiên. 167 00:11:58,511 --> 00:12:00,722 Đây là cổ vật tôi muốn hỏi cô. 168 00:12:06,102 --> 00:12:08,355 Khoan. Chuyện gì vậy? 169 00:12:19,407 --> 00:12:20,825 Quay lại đi. 170 00:12:29,960 --> 00:12:31,962 Cứu với! Có ai không! 171 00:12:32,045 --> 00:12:33,255 Các con ơi? 172 00:12:33,338 --> 00:12:34,881 Có ai không? 173 00:12:34,965 --> 00:12:36,466 Có ai không! 174 00:12:39,135 --> 00:12:41,304 Mẹ buồn là tại chúng ta. 175 00:12:41,388 --> 00:12:42,472 Em biết. 176 00:12:42,556 --> 00:12:48,311 Có lẽ đôi khi em quên mất mẹ còn có trách nhiệm khác ngoài làm mẹ. 177 00:12:49,020 --> 00:12:51,648 Pan? Trông cái cảnh này ghê quá. 178 00:12:51,731 --> 00:12:53,108 Cái gì… 179 00:12:57,862 --> 00:13:00,949 Đây là hình thái thời tiết kì lạ nhất anh từng thấy. 180 00:13:01,032 --> 00:13:02,033 Đúng vậy. 181 00:13:02,117 --> 00:13:05,287 Cứ như chúng ta ở bên trong một quả cầu tuyết mà có người cứ lắc nó. 182 00:13:05,370 --> 00:13:06,997 Ta có nên quay lại xem mẹ thế nào? 183 00:13:07,080 --> 00:13:09,291 Anh còn không biết chúng ta ở đâu. 184 00:13:09,374 --> 00:13:11,126 Đừng nói đến việc quay lại. 185 00:13:13,211 --> 00:13:16,548 Chúng ta đang ở trên cát. Nghĩa là hẳn chúng ta ở gần Margie. Đi nào. 186 00:13:17,632 --> 00:13:20,051 - Margie! - Margie! 187 00:13:20,135 --> 00:13:21,970 - Margie! - Margie! 188 00:13:39,487 --> 00:13:41,323 Ta cứ tiếp tục tìm Margie. 189 00:13:41,406 --> 00:13:44,701 Em bắt anh xem cả triệu bộ phim có hang đá tối tăm bên bờ biển. 190 00:13:44,784 --> 00:13:46,411 Không phim nào có cái kết có hậu. 191 00:13:47,746 --> 00:13:49,372 Russ, một xác tàu nữa. 192 00:13:50,582 --> 00:13:51,583 Oa. 193 00:13:51,666 --> 00:13:55,378 Mật độ xác tàu trên mỗi kilomet vuông ở đảo này là rất cao. 194 00:13:55,462 --> 00:13:57,339 Em biết. Quá thú vị. 195 00:13:58,548 --> 00:14:00,842 Nhiều lúc không thể tin chúng ta lại cùng ADN. 196 00:14:06,848 --> 00:14:08,099 Ghê quá. 197 00:14:12,312 --> 00:14:13,855 Này, Pan, nhìn này. 198 00:14:16,816 --> 00:14:21,154 "Nhật kí của Ronan StClair, thuyền trưởng tàu Dimitry's Revenge". 199 00:14:21,238 --> 00:14:23,782 Không tin nổi! Nhật kí của thuyền trưởng! 200 00:14:23,865 --> 00:14:25,075 "Ngày 15. 201 00:14:25,158 --> 00:14:28,745 Các câu chuyện về những cơn bão dữ dội nhấn chìm bất cứ tàu nào vào đảo Seulah 202 00:14:28,828 --> 00:14:29,996 hẳn là nhầm lẫn, 203 00:14:30,080 --> 00:14:33,250 những kẻ yếu đuối hơn thất bại ở nơi tôi sẽ thành công. 204 00:14:33,333 --> 00:14:36,711 Dimitry's Revenge mới rời đảo này một ngày, 205 00:14:36,795 --> 00:14:38,922 và đại dương này vẫn trong vắt. 206 00:14:39,005 --> 00:14:42,592 Thủy thủ đoàn của tôi sẽ sớm câu cá dọc bờ biển Seulah đầy cá 207 00:14:42,676 --> 00:14:45,595 và tấn công các con tàu của những kẻ không còn sống mà kể chuyện". 208 00:14:45,679 --> 00:14:47,973 Rõ ràng điều đó không xảy ra. 209 00:14:48,932 --> 00:14:52,394 Ông ấy viết có vậy thôi. Không từ nào về áo choàng bị nguyền rủa. 210 00:15:03,613 --> 00:15:05,323 Cái gì thế nhỉ? 211 00:15:12,414 --> 00:15:15,083 Cái này mới, ngay cả với mình. 212 00:15:24,926 --> 00:15:27,095 Russ, anh có nghe thấy không? 213 00:15:28,013 --> 00:15:29,264 Oái. 214 00:15:29,764 --> 00:15:32,183 Thủy triều đang lên. Ta phải ra khỏi đây. 215 00:15:33,560 --> 00:15:34,561 Được, đi ngay. 216 00:15:37,606 --> 00:15:38,940 Nước đang dâng lên. 217 00:15:46,656 --> 00:15:47,866 Chạy thoát đi! 218 00:15:51,453 --> 00:15:53,079 Russ, anh làm gì vậy? 219 00:15:53,163 --> 00:15:56,374 Một lá thư trong chai. Có thể quan trọng. 220 00:15:56,958 --> 00:16:00,462 Không thể tin em đang nói điều này với anh, nhưng cẩn thận đấy. 221 00:16:01,546 --> 00:16:03,465 Tin anh đi, anh đang cố. 222 00:16:14,684 --> 00:16:17,145 Tuyệt! Thành công rồi! 223 00:16:19,105 --> 00:16:22,651 "Mọi người tới đây, cẩn trọng với người hải cẩu trên đảo. 224 00:16:22,734 --> 00:16:25,070 Nó thu hút cá, nhưng đó là mánh khóe. 225 00:16:25,612 --> 00:16:28,865 Nó gọi bão. Nó sẽ hủy hoại bạn. 226 00:16:28,949 --> 00:16:32,827 Không câu cá ở đây. Tự cứu mình. Quá muộn cho chúng tôi. 227 00:16:32,911 --> 00:16:37,040 Thuyền trưởng Ronan StClair và thủy thủ đoàn Dimitry's Revenge". 228 00:16:37,916 --> 00:16:40,210 Người hải cẩu! Tất nhiên rồi! 229 00:16:40,293 --> 00:16:41,419 Người hải cẩu là gì? 230 00:16:41,503 --> 00:16:44,422 Đó là sinh vật trong thần thoại cổ đại là hải cẩu dưới nước 231 00:16:44,506 --> 00:16:46,132 và là người trên bờ. 232 00:16:46,216 --> 00:16:49,344 Chỉ có một người trên hòn đảo này ngoài chúng ta và Margie. 233 00:16:49,427 --> 00:16:52,347 Người phụ nữ ở nhà gỗ. Hẳn cô ta là người hải cẩu. 234 00:16:52,931 --> 00:16:54,599 Và chúng ta bỏ lại mẹ một mình với cô ta. 235 00:16:59,688 --> 00:17:01,690 Mẹ ơi! Mẹ ơi! 236 00:17:02,941 --> 00:17:04,776 Mẹ ơi, mẹ có ở đây không? 237 00:17:06,444 --> 00:17:08,154 Trong này tanh quá. 238 00:17:09,863 --> 00:17:11,658 Giờ thì anh đã hiểu vì sao có xương cá. 239 00:17:11,741 --> 00:17:13,827 Cô ta là nửa người nửa hải cẩu. Cô ta ăn cá. 240 00:17:15,870 --> 00:17:17,789 Chúng tôi đang tìm mẹ thôi. 241 00:17:19,583 --> 00:17:21,293 Xin lỗi vì chúng tôi đột nhập, nhưng… 242 00:17:29,009 --> 00:17:31,011 Tại sao cô ta cứ làm vậy? 243 00:17:32,512 --> 00:17:34,389 Những cái gậy này là lao móc. 244 00:17:34,472 --> 00:17:37,726 Cô ta nghĩ chúng ta tới để làm hại cô ta, Pan. Vì thế cô ta sợ. 245 00:17:37,809 --> 00:17:40,061 Chúng ta phải đi tìm mẹ. 246 00:17:40,145 --> 00:17:41,897 - Mẹ ơi! - Mẹ! 247 00:17:53,158 --> 00:17:54,367 Rufus! 248 00:17:55,243 --> 00:17:56,953 Mẹ ơi! 249 00:17:57,037 --> 00:17:58,038 Mẹ! 250 00:17:58,121 --> 00:17:59,748 Russ! Pandora! 251 00:18:03,960 --> 00:18:06,463 Russ, nhìn này! Em tìm thấy mẹ rồi! 252 00:18:06,546 --> 00:18:08,381 Pandora, cả hai con an toàn chứ? 253 00:18:08,465 --> 00:18:09,966 Vâng, bọn con không sao. 254 00:18:10,050 --> 00:18:12,093 Mẹ! Chờ nhé. Bọn con sẽ đưa mẹ ra. 255 00:18:12,177 --> 00:18:14,804 Nắm lấy đầu kia của áo choàng để mẹ leo lên. 256 00:18:21,603 --> 00:18:25,190 Mẹ, bọn con đã biết người phụ nữ ở nhà gỗ là người hải cẩu. 257 00:18:25,273 --> 00:18:27,984 Cái gì? Mẹ không biết họ có thật. 258 00:18:28,068 --> 00:18:32,447 Đây. Bọn con thấy nhật kí thuyền trưởng trong xác tàu và lá thư trong chai. 259 00:18:32,530 --> 00:18:35,367 Con rút lại lời con nói rằng đọc sách thật tẻ nhạt. 260 00:18:35,450 --> 00:18:36,952 Thật khó tin. 261 00:18:37,035 --> 00:18:40,080 Vậy người hải cẩu gây ra bão và làm đắm tàu. 262 00:18:40,163 --> 00:18:41,748 Sao cô ta làm vậy được? 263 00:18:41,831 --> 00:18:46,461 Theo thần thoại, khi người hải cẩu lên mặt đất, cô ta rũ bỏ lớp da để hóa người. 264 00:18:47,045 --> 00:18:50,382 Cô ta cần mặc bộ da trở lại để trở về hình hài hải cẩu. 265 00:18:50,966 --> 00:18:53,593 Do mối liên hệ của người hải cẩu với biển, 266 00:18:53,677 --> 00:18:57,097 khóc thương bộ da bị mất có vẻ như tạo ra các cơn bão chết người. 267 00:18:57,180 --> 00:19:00,517 Vậy áo choàng này là bộ da hải cẩu của người hải cẩu? 268 00:19:00,600 --> 00:19:03,228 Vì thế mà Larry cảm thấy có bão khi ông ấy mặc nó. 269 00:19:03,311 --> 00:19:06,898 Hẳn là cô ta nghĩ có người chôn nó, nên cô ta cứ đào tìm. 270 00:19:06,982 --> 00:19:08,316 Giờ thì mọi thứ được xâu chuỗi. 271 00:19:08,400 --> 00:19:11,403 Có người lấy áo choàng của người hải cẩu, khiến cô ta bị kẹt trên đảo, 272 00:19:11,486 --> 00:19:14,239 nên cô ta sẽ thu hút cá để con người bắt. 273 00:19:15,031 --> 00:19:16,116 Tội nghiệp. 274 00:19:16,199 --> 00:19:18,159 Hãy trả cô ta về với biển. 275 00:19:33,425 --> 00:19:35,260 Đây là của cô, đúng không? 276 00:19:37,262 --> 00:19:39,139 Chúng tôi không muốn lấy gì. 277 00:19:39,222 --> 00:19:41,141 Chúng tôi tới để trả lại. 278 00:19:44,728 --> 00:19:46,688 Không có gì? 279 00:19:56,948 --> 00:19:58,116 Tuyệt quá! 280 00:20:10,670 --> 00:20:12,005 Ôi, không, Margie! 281 00:20:12,631 --> 00:20:15,050 Ôi, Rufus! 282 00:20:45,789 --> 00:20:47,540 Không tin nổi. 283 00:20:47,624 --> 00:20:50,126 Những sinh vật tuyệt vời. 284 00:20:52,712 --> 00:20:53,922 Sẵn sàng đi chưa? 285 00:21:09,187 --> 00:21:11,273 Cô bị làm sao ở đằng đó thế? 286 00:21:11,356 --> 00:21:12,607 Tôi bị kẹt dưới một cái hố. 287 00:21:12,691 --> 00:21:13,692 Kẹt? 288 00:21:13,775 --> 00:21:16,778 Thế hai cháu làm gì khi mẹ các cháu ở dưới hố? 289 00:21:18,280 --> 00:21:21,408 Cảm thấy tội lỗi vì không để ý đến cảm xúc của mẹ. 290 00:21:22,826 --> 00:21:26,037 Vâng, chúng con xin lỗi vì không để mẹ nói chuyện với bố. 291 00:21:26,121 --> 00:21:28,039 Bọn con hiểu việc bố… 292 00:21:29,332 --> 00:21:32,085 bận rộn cũng không dễ dàng với mẹ. 293 00:21:32,168 --> 00:21:34,963 Nhưng khi nào mẹ buồn phiền, mẹ cứ nói với bọn con. Bọn con lo được. 294 00:21:35,046 --> 00:21:37,841 Vâng, mẹ luôn mạnh mẽ vì bọn con. 295 00:21:37,924 --> 00:21:39,759 Bọn con cũng có thể mạnh mẽ vì mẹ. 296 00:21:40,468 --> 00:21:41,636 Cảm ơn, các tình yêu của mẹ. 297 00:21:41,720 --> 00:21:44,514 Đôi khi mẹ mải mê với vai trò làm mẹ quá, 298 00:21:44,598 --> 00:21:47,267 nên mẹ quên mất hai con đã trở nên dũng cảm và chín chắn thế nào. 299 00:21:51,354 --> 00:21:56,735 Tôi không muốn tọc mạch chuyện gia đình, nhưng, Sky, tôi có câu hỏi. 300 00:22:00,572 --> 00:22:02,782 Đường cụt. Đây là phòng cuối à? 301 00:22:02,866 --> 00:22:05,994 Chúng ta đã lập bản đồ mọi gai đỏ khác. Tôi chắc chắn. 302 00:22:06,077 --> 00:22:07,746 Vậy là chúng ta xong việc? 303 00:22:08,747 --> 00:22:10,707 Ồ, xuất sắc đấy. 304 00:22:10,790 --> 00:22:13,418 Họa tiết này giống bông hoa. 305 00:22:14,461 --> 00:22:17,339 Tôi thấy con mực khổng lồ. 306 00:22:17,422 --> 00:22:19,424 Ông nghĩ nó có nghĩa gì? 307 00:22:20,008 --> 00:22:21,301 Tôi chưa rõ. 308 00:22:21,384 --> 00:22:24,512 Chúng ta sẽ phải đưa nó cho cả nhà xem khi họ quay về. 309 00:22:24,596 --> 00:22:27,098 Giờ thì ta thư giãn với trận bóng vồ chứ? 310 00:22:27,182 --> 00:22:29,059 Chỉ nếu tôi được làm bóng. 311 00:23:02,342 --> 00:23:04,344 Biên dịch: Ngan Tran