1 00:00:59,643 --> 00:01:00,978 LỜI NGUYỀN! 2 00:01:02,062 --> 00:01:04,063 ĐÈN LỒNG 3 00:01:08,402 --> 00:01:10,237 GIỎI LẮM! 4 00:01:13,615 --> 00:01:15,993 - À, một điểm A+ nữa, đúng là Russ. - Chào. 5 00:01:15,993 --> 00:01:19,162 Thật vui khi thấy anh bắt đầu trung học như cách anh kết thúc cấp hai. 6 00:01:19,162 --> 00:01:22,332 Anh sẽ không nói dối, vui quá. Có cảm giác gần như... 7 00:01:22,332 --> 00:01:24,293 - Bình thường? - Chính xác. 8 00:01:24,293 --> 00:01:25,377 Em hiểu anh. 9 00:01:25,377 --> 00:01:27,212 Em chưa bao giờ thích bình thường, 10 00:01:27,212 --> 00:01:29,423 nhưng sau mọi điều chúng ta trải qua mùa hè vừa qua, 11 00:01:29,423 --> 00:01:32,176 một chút bình thường cũng có cảm giác tuyệt vời. 12 00:01:32,176 --> 00:01:36,471 Ừ, nhưng ta hãy thành thật, chúng ta vẫn còn nhiều việc phải làm. 13 00:01:36,972 --> 00:01:37,973 Có thể chúng ta đã giải thoát cho bố, 14 00:01:37,973 --> 00:01:41,310 nhưng chúng ta vẫn ngủ trên một đống cổ vật bị nguyền rủa. 15 00:01:41,310 --> 00:01:43,437 Thì sao? Chúng ta luôn thế mà nhỉ? 16 00:01:43,437 --> 00:01:47,107 - Nhưng hồi đó ta không biết, giờ đã biết. - Vâng, đúng vậy. 17 00:01:47,107 --> 00:01:49,943 Nhưng sau khi đấu với góa phụ đen đó, em có cảm giác vô địch. 18 00:01:53,071 --> 00:01:55,282 Hãy nhớ không được quá tự tin. 19 00:01:55,282 --> 00:01:58,535 Cẩn thận nhé. Ta chẳng thể ngờ nguy hiểm tiếp theo đến từ đâu cả. 20 00:02:00,037 --> 00:02:03,498 Tôi bắt đầu hiểu tại sao hai ông ở dưới này quá lâu 21 00:02:03,498 --> 00:02:06,084 mà chẳng bao giờ biết sắp xếp bất cứ cái gì. 22 00:02:06,084 --> 00:02:07,669 Là lỗi của tôi. 23 00:02:07,669 --> 00:02:12,132 Sau khi Pandora dạy chúng tôi parkour, tôi trở nên ám ảnh. 24 00:02:12,132 --> 00:02:14,259 Đây là phòng duy nhất chúng tôi có thể tập môn đó 25 00:02:14,259 --> 00:02:17,012 nếu chúng tôi không muốn mạo hiểm sờ vào những thứ bị nguyền rủa. 26 00:02:17,012 --> 00:02:20,390 Không, lỗi của tôi. Tôi cần hành xử có trách nhiệm hơn. 27 00:02:21,141 --> 00:02:24,520 Nhưng tôi phải nói, cú nhảy cuối cùng của ông từ chồng báo tới bàn 28 00:02:24,520 --> 00:02:28,857 vừa sáng tạo vừa khỏe mạnh, cho dù nó tạo ra đống bừa bãi này. 29 00:02:28,857 --> 00:02:30,400 Lời khen được chấp nhận. 30 00:02:30,400 --> 00:02:34,446 Vẫn cần dùng đống báo đó, nên có lẽ các ông chơi chỗ khác nhé. 31 00:02:34,446 --> 00:02:36,323 Xin lỗi, Sky. 32 00:02:37,032 --> 00:02:40,827 Tôi sẽ bảo Alex tìm một đống thùng cho các ông dùng thay. 33 00:02:41,787 --> 00:02:42,788 Alex? 34 00:02:43,664 --> 00:02:44,748 Anh ấy đi đâu rồi? 35 00:02:53,966 --> 00:02:56,134 Hai lần đầu không buồn cười. 36 00:02:56,134 --> 00:02:58,303 Sao anh nghĩ lần này sẽ buồn cười? 37 00:02:58,303 --> 00:03:00,264 Quy tắc ba lần? 38 00:03:02,182 --> 00:03:03,809 Hài quá. 39 00:03:03,809 --> 00:03:05,102 Cảm ơn, Larry. 40 00:03:05,102 --> 00:03:08,188 Em chỉ muốn chắc chắn mọi thứ dưới này đâu vào đấy cho các anh 41 00:03:08,188 --> 00:03:10,232 trước khi em bắt đầu công việc mới. 42 00:03:10,232 --> 00:03:12,609 Sky, em sẽ làm tốt công việc mới. 43 00:03:12,609 --> 00:03:15,112 Georgia và Bảo tàng Paxton còn hơn cả may mắn 44 00:03:15,112 --> 00:03:17,030 khi có em làm giám tuyển cho vật trưng bày của họ. 45 00:03:17,030 --> 00:03:18,699 Em cần bất cứ gì, anh có mặt để giúp. 46 00:03:18,699 --> 00:03:20,075 Em biết. 47 00:03:20,075 --> 00:03:23,537 Chỉ là cảm giác kì lạ khi cố quay lại cuộc sống bình thường, 48 00:03:23,537 --> 00:03:25,706 nhất là với những cơn ác mộng của anh. 49 00:03:25,706 --> 00:03:30,460 Em đã làm rất nhiều trong khi anh bận bịu. 50 00:03:30,961 --> 00:03:33,797 Cứ để anh làm theo em và tiếp tục trả lại các cổ vật này. 51 00:03:33,797 --> 00:03:38,010 Nó cho gia đình ta cơ hội để tạo ra một di sản Vanderhouven mới. 52 00:03:38,760 --> 00:03:42,389 Và nghe này, Sky, một lần nữa, anh xin lỗi vì giấu em mọi thứ. 53 00:03:42,389 --> 00:03:44,600 - Anh... - Quá khứ là quá khứ. 54 00:03:44,600 --> 00:03:46,268 Ta hãy tập trung vào tương lai. 55 00:03:51,982 --> 00:03:53,192 Khiến em nhớ, 56 00:03:53,192 --> 00:03:56,820 em đã bảo Stanley và Larry rằng anh kiếm thùng thưa cho họ nhảy parkour. 57 00:03:57,321 --> 00:03:59,865 Được rồi, các diễn viên nhào lộn. Đây. 58 00:04:06,622 --> 00:04:08,248 Alex, anh ổn chứ? 59 00:04:08,248 --> 00:04:11,460 Giấc mơ của anh. Giờ thì anh biết nó có ý nghĩa gì rồi. 60 00:04:12,127 --> 00:04:13,837 Cuối cùng thì anh cũng biết. 61 00:04:13,837 --> 00:04:16,255 Hẳn là suốt thời gian anh ở trong khoảng không đó, 62 00:04:16,255 --> 00:04:19,801 nhưng anh nghĩ anh kết nối với cành thạch nam. 63 00:04:19,801 --> 00:04:22,012 Bố, bố nói khó hiểu quá. 64 00:04:22,012 --> 00:04:25,265 Tin bố đi, Russ, giá mà có lời giải thích mang tính khoa học hơn, 65 00:04:25,766 --> 00:04:27,893 nhưng tất cả mọi thứ dưới này đều liên quan tới nhau, 66 00:04:27,893 --> 00:04:30,395 cổ vật, cành thạch nam, và giờ là bố. 67 00:04:30,896 --> 00:04:32,022 Đây, để bố cho con xem. 68 00:04:34,107 --> 00:04:36,109 Khi bố chạm vào cành thạch nam bây giờ, 69 00:04:36,109 --> 00:04:37,945 nó cho bố thấy cổ vật này. 70 00:04:37,945 --> 00:04:40,364 Lucerna Sale. 71 00:04:40,364 --> 00:04:43,700 Hay còn gọi là Đèn Lồng Muối. 72 00:04:45,494 --> 00:04:47,996 Gì cơ? Anh không nghĩ tôi biết các thứ à? 73 00:04:50,290 --> 00:04:53,085 Thôi được, tôi đã thấy nó trong tờ báo mà tôi ngồi lên 74 00:04:53,085 --> 00:04:56,088 trong khi tôi lên kế hoạch nhảy parkour từ bàn. 75 00:04:58,298 --> 00:05:02,594 Không hiểu sao cái này rõ ràng liên quan đến những giấc mơ về bộ xương của tôi. 76 00:05:02,594 --> 00:05:07,599 Trước đó, cành thạch nam dùng gai đỏ để cho ta thấy cần trả lại cổ vật nào. 77 00:05:07,599 --> 00:05:10,477 Mà nó không làm vậy nữa sau khi chúng ta thắng góa phụ đen đó. 78 00:05:10,477 --> 00:05:12,813 Giờ đây, hẳn là nó nói trực tiếp với bố. 79 00:05:12,813 --> 00:05:14,773 Đây là nhiệm vụ mới của chúng ta. 80 00:05:14,773 --> 00:05:16,984 Anh có chắc anh đã hồi phục rồi? 81 00:05:16,984 --> 00:05:20,279 Anh nghĩ những ác mộng này sẽ không dừng lại cho tới khi ta trả cổ vật. 82 00:05:20,779 --> 00:05:21,989 Vậy thì bắt đầu chuẩn bị thôi. 83 00:05:24,157 --> 00:05:25,993 Tại sao bố cầm cái này ấy nhỉ? 84 00:05:25,993 --> 00:05:29,162 Thì, chúng ta biết rằng bố không chịu chạm vào cổ vật bị nguyền rủa 85 00:05:29,162 --> 00:05:30,372 nếu không buộc phải thế, 86 00:05:30,372 --> 00:05:33,041 vì thế mà con thiết kế robot xử lí cổ vật. 87 00:05:33,041 --> 00:05:35,460 Nhưng cho tới lúc đó, phải dùng tạm những thứ này. 88 00:05:37,337 --> 00:05:41,675 Cornelius viết ở đây rằng đèn lồng muối này ban đầu được tạo ra 89 00:05:41,675 --> 00:05:45,262 để "khiến thợ mỏ chú ý hoàn toàn và trọn vẹn". 90 00:05:45,262 --> 00:05:47,139 Chỉ có một cục muối trong đó. 91 00:05:47,139 --> 00:05:50,058 Ý con là, nó lấp lánh, nhưng nó thu hút sự chú ý của họ? 92 00:05:50,058 --> 00:05:53,353 Hồi đó, thợ mỏ hẳn là rất muốn có trò giải trí. 93 00:05:54,104 --> 00:05:57,941 Ba mẹ con cứ như cỗ máy trơn tru. Chẳng trách giải cứu được bố. 94 00:05:57,941 --> 00:05:59,359 Con đã biết nó từ đâu ra. 95 00:05:59,359 --> 00:06:02,196 Pandora, em sẽ thích cái này. 96 00:06:02,196 --> 00:06:05,157 Có vẻ như đèn lồng này bị đánh cắp từ một vùng nhỏ ở Romania 97 00:06:05,157 --> 00:06:07,826 được gọi là Transylvania. 98 00:06:08,577 --> 00:06:10,787 Transylvania. Đúng! 99 00:06:10,787 --> 00:06:13,874 Làm ơn là lâu đài ma cà rồng đi. Em đi đóng đồ đây. 100 00:06:22,216 --> 00:06:24,343 Ông và tôi đang nghĩ giống nhau à? 101 00:06:24,343 --> 00:06:26,386 Núi lửa dưới lòng đất? 102 00:06:26,386 --> 00:06:28,639 Lại nữa ư, không. 103 00:06:31,141 --> 00:06:34,811 Cả gia đình họ đoàn tụ rồi, vai trò của chúng ta là gì đây? 104 00:06:35,312 --> 00:06:40,484 Chái Nhà Cấm vẫn là lãnh địa của ta. Chúng ta vẫn là thuyền trưởng dưới này. 105 00:06:40,484 --> 00:06:42,569 Dạo này tôi không chắc chắn lắm. 106 00:06:43,195 --> 00:06:44,613 Tôi cần ít thời gian suy nghĩ. 107 00:06:44,613 --> 00:06:47,658 Tôi sẽ ở trong thiền viện với chiếc harmonica nếu ông cần. 108 00:06:53,664 --> 00:06:59,127 Khó tin thật đấy, Alexander Đại Đế đã trở lại. 109 00:06:59,127 --> 00:07:02,673 Margie Nhà Chinh Phạt, bà đúng là điều thú vị. 110 00:07:02,673 --> 00:07:04,508 Bà thế nào? 111 00:07:06,510 --> 00:07:09,096 Mùi gì thơm vậy? 112 00:07:09,596 --> 00:07:10,722 Vòng cổ tỏi. 113 00:07:10,722 --> 00:07:13,809 Tất nhiên. Transylvania. 114 00:07:13,809 --> 00:07:17,729 Tôi chỉ biết hình dung cổ vật bị nguyền rủa lần này là gì. 115 00:07:18,564 --> 00:07:20,190 Bà biết về điều đó à? 116 00:07:23,151 --> 00:07:25,696 Em đảm bảo với anh, bà ấy là người duy nhất biết. 117 00:07:35,455 --> 00:07:39,918 Bố mong được trao cổ vật cho người chủ hợp pháp và nói, 118 00:07:39,918 --> 00:07:43,005 "Chúng tôi là bạn đến để trả lại vật gia truyền 119 00:07:43,005 --> 00:07:45,048 bị lấy từ bạn nhiều năm trước". 120 00:07:47,050 --> 00:07:49,261 Không phải lúc nào cũng được như thế. 121 00:07:49,261 --> 00:07:50,262 Không à? 122 00:07:50,262 --> 00:07:53,682 Có thể. Hoặc có thể không, tùy vào tình hình. 123 00:07:54,183 --> 00:07:55,726 Mỗi lần mỗi khác. 124 00:07:55,726 --> 00:07:57,895 Bố đừng lo. Bọn con sẽ chăm sóc bố. 125 00:08:08,947 --> 00:08:11,783 Điểm đến tiếp theo, Transylvania. 126 00:08:28,050 --> 00:08:31,261 Không ngờ con sẽ gặp ma cà rồng. 127 00:08:31,261 --> 00:08:35,640 Chúng ta đang ở Transylvania không có nghĩa ai cũng là ma cà rồng. 128 00:08:37,808 --> 00:08:39,727 Em cũng sẽ không loại trừ điều đó. 129 00:08:49,947 --> 00:08:52,157 Đi đi. Tôi trả hóa đơn đó rồi. 130 00:08:52,908 --> 00:08:53,909 Anh nói gì? 131 00:08:53,909 --> 00:08:56,620 Không phải từ sở điện à? 132 00:08:57,412 --> 00:08:59,498 Không. Chúng tôi từ Mỹ. 133 00:09:10,801 --> 00:09:14,763 Tôi tưởng anh đến đây cắt điện của tôi vì chưa trả tiền điện. 134 00:09:14,763 --> 00:09:17,975 Chăm sóc lâu đài lớn thế này hẳn là tốn kém lắm. 135 00:09:17,975 --> 00:09:20,561 Phải, hút kiệt tôi. 136 00:09:20,561 --> 00:09:22,938 Như ma cà rồng? 137 00:09:22,938 --> 00:09:27,025 Đúng, như thế đấy. Rất nhiều tiền. 138 00:09:27,025 --> 00:09:30,153 Nhiều hơn cả số tiền mà gia đình mục nát của tôi để lại. 139 00:09:30,153 --> 00:09:35,534 Gia đình tôi từng rất giàu có, nhưng 100 năm qua, chúng tôi thua lỗ. 140 00:09:35,534 --> 00:09:37,619 Giờ đây chỉ đủ sống. 141 00:09:38,120 --> 00:09:40,747 Nhưng sao tôi lại nói điều này nhỉ? Các người là ai? 142 00:09:40,747 --> 00:09:44,501 Chúng tôi là bạn đến trả lại vật gia truyền... 143 00:09:44,501 --> 00:09:46,628 bị lấy của anh từ lâu. 144 00:09:47,963 --> 00:09:50,174 Chiếc Lucerna Sale. 145 00:09:55,637 --> 00:09:57,306 Không có gì. 146 00:10:02,019 --> 00:10:04,563 Thì, vừa rồi không vui vẻ lắm 147 00:10:04,563 --> 00:10:07,691 nhưng điều quan trọng là cổ vật đã trở lại nơi nó thuộc về. 148 00:10:07,691 --> 00:10:10,611 - Con không chắc có đúng không. - Thế ư? 149 00:10:10,611 --> 00:10:12,196 Có điều gì đó đáng ngờ. 150 00:10:12,779 --> 00:10:16,200 Khi lời nguyền được gỡ bỏ khỏi cổ vật, điều đó thể hiện khá rõ. 151 00:10:16,200 --> 00:10:17,659 Bố chắc chắn là đúng rồi. 152 00:10:17,659 --> 00:10:19,745 Cành thạch nam bảo bố đó là cổ vật tiếp theo, 153 00:10:19,745 --> 00:10:21,914 và ghi chép nói Vlad là người chủ hợp pháp. 154 00:10:21,914 --> 00:10:25,292 Nhưng chúng ta phải sửa sai với cổ vật, không phải người chủ. 155 00:10:25,292 --> 00:10:27,044 Có lẽ ta nên đòi lại. 156 00:10:27,544 --> 00:10:31,423 Không. Chúng ta đã trả lại nó về đúng chỗ. Thế là đủ rồi. 157 00:10:40,432 --> 00:10:42,643 Có ai khác thấy điều đó? 158 00:10:42,643 --> 00:10:46,396 Ý em là Vlad chạy mất thật ám muội với đèn lồng chúng ta vừa trả? 159 00:10:48,524 --> 00:10:51,527 Chúng làm gì vậy? Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ. 160 00:10:51,527 --> 00:10:53,529 Nhiệm vụ là trả lại đèn lồng, 161 00:10:53,529 --> 00:10:54,905 chứ không phải chuyển trách nhiệm. 162 00:10:56,323 --> 00:10:57,574 Vậy thì được. 163 00:11:06,250 --> 00:11:07,417 Stanley! 164 00:11:09,169 --> 00:11:12,923 Tôi vừa yêu cầu ông không làm phiền tôi ở nơi tôi nghĩ. 165 00:11:13,715 --> 00:11:18,762 Ông đã bao giờ vào chái Ai Cập khi giận dữ? 166 00:11:25,435 --> 00:11:27,271 Chuyện quái gì xảy ra ở đây vậy? 167 00:11:28,146 --> 00:11:29,523 Ông không gây ra chuyện này chứ? 168 00:11:29,523 --> 00:11:32,860 Ông nghĩ một đầu lâu có thể làm lộn xộn thế này? 169 00:11:32,860 --> 00:11:35,237 Ý tôi là, tôi có thế, nhưng tôi không làm. 170 00:11:38,115 --> 00:11:39,575 Còn Hank? 171 00:11:39,575 --> 00:11:43,120 Anh ấy bảo bị nhốt trong kho vũ khí trong lúc đó. 172 00:11:43,120 --> 00:11:45,080 Đó là bằng chứng ngoại phạm đáng tin. 173 00:11:45,080 --> 00:11:48,000 Ông nghĩ một cổ vật sống dậy và làm việc này? 174 00:11:48,000 --> 00:11:51,170 Có lẽ. Ta hãy dọn dẹp phòng này và lên danh sách đi. 175 00:11:51,170 --> 00:11:53,255 Có lẽ điều đó sẽ cung cấp manh mối cần thiết. 176 00:12:16,236 --> 00:12:17,237 Này. 177 00:12:17,821 --> 00:12:20,282 Không sao. Kiểu này thì ba mẹ con quen rồi. 178 00:12:23,452 --> 00:12:24,453 Anh thì không. 179 00:12:47,434 --> 00:12:50,646 Muối. Bức tường này hoàn toàn là muối đá. 180 00:12:50,646 --> 00:12:53,440 Vlad nói gia đình anh ta từng rất giàu có. 181 00:12:53,440 --> 00:12:55,150 Đây hẳn là lí do. 182 00:12:55,150 --> 00:12:56,527 Vì muối? 183 00:12:56,527 --> 00:12:59,988 Phần lớn lịch sử, muối cùng đáng giá hơn vàng. 184 00:12:59,988 --> 00:13:02,157 Đó là nguồn gốc của từ "tiền lương". 185 00:13:09,957 --> 00:13:14,086 Nhưng nếu họ có tất cả dưới lâu đài này, sao chú ấy vẫn không giàu có? 186 00:13:14,586 --> 00:13:16,588 Có lẽ anh ta không tìm được thợ mỏ? 187 00:13:16,588 --> 00:13:18,924 Khai mỏ thường là việc nặng lương thấp. 188 00:13:23,637 --> 00:13:26,515 Khoan đã. Anh nhận ra nơi này rồi. 189 00:13:27,391 --> 00:13:28,684 Nó ở trong những giấc mơ của anh. 190 00:13:28,684 --> 00:13:29,935 Thế ư? 191 00:13:29,935 --> 00:13:32,813 Những thứ này hẳn là dành cho thợ mỏ khi họ mệt. 192 00:13:32,813 --> 00:13:34,690 Trông như nơi để chợp mắt. 193 00:13:34,690 --> 00:13:36,984 Mẹ nghĩ chúng là hầm mộ cũ. 194 00:13:37,651 --> 00:13:39,695 Nơi họ giữ xác chết. 195 00:13:40,904 --> 00:13:42,406 Không bất ngờ. 196 00:13:42,406 --> 00:13:46,159 Muối là thuốc phòng bệnh tự nhiên. Nhưng tại sao chúng lại trống không? 197 00:13:50,664 --> 00:13:52,374 Chúng ta cần đi. Ngay. 198 00:13:52,374 --> 00:13:54,501 Con tưởng chúng ta đi tìm cái đèn lồng đó. 199 00:13:54,501 --> 00:13:57,337 Đèn lồng không chỉ là thứ duy nhất mà bố thấy trong mơ. 200 00:14:07,347 --> 00:14:09,057 Chúng không nhìn thấy chúng ta. 201 00:14:09,057 --> 00:14:13,312 Oa. Các bộ xương zombie ngầu hơn ma cà rồng rất nhiều. 202 00:14:13,896 --> 00:14:15,689 Chúng ta phải tìm hiểu có chuyện gì. 203 00:14:26,200 --> 00:14:29,036 Các nông dân chú ý. Quay về phía tôi. 204 00:14:35,709 --> 00:14:37,586 Các câu chuyện đều đúng. Có tác dụng rồi. 205 00:14:38,086 --> 00:14:40,088 Tôi có tin rất vui. 206 00:14:40,088 --> 00:14:42,841 Một vật gia truyền cổ đã được trả lại, 207 00:14:42,841 --> 00:14:46,637 và mỏ muối Baciu sẽ sớm vận hành trở lại. 208 00:14:46,637 --> 00:14:49,056 Giờ cầm cuốc chim và làm việc đi. 209 00:14:55,395 --> 00:14:59,816 Ồ, phải, thứ đó chắc chắn vẫn bị nguyền. 210 00:15:06,198 --> 00:15:07,324 Cái cuối. 211 00:15:07,324 --> 00:15:09,952 Ông có chắc chắn là không còn nữa không? 212 00:15:09,952 --> 00:15:12,704 Đừng bắt tôi dùng các con số, anh bạn. Tôi chắc chắn. 213 00:15:13,288 --> 00:15:14,831 Vậy thì mất một cổ vật. 214 00:15:15,332 --> 00:15:18,210 Một chiếc vòng từ mộ của một pharaoh. 215 00:15:18,794 --> 00:15:21,421 Vậy, nó tỉnh giấc và đi mất à? 216 00:15:21,421 --> 00:15:24,258 Hay là có kẻ đột nhập và trộm nó? 217 00:15:24,258 --> 00:15:27,469 Larry, có vẻ như ta có một bí ẩn cần tìm hiểu. 218 00:15:27,469 --> 00:15:31,849 Và nếu chúng ta vẫn là thuyền trưởng dưới này, chúng ta cần hóa giải nó. 219 00:15:31,849 --> 00:15:33,642 Rõ, thuyền trưởng. 220 00:15:35,018 --> 00:15:36,979 Gia đình Vlad hẳn là đã dùng đèn lồng đó 221 00:15:36,979 --> 00:15:38,480 để điều khiển các bộ xương. 222 00:15:38,480 --> 00:15:39,982 Giờ thì em đã hiểu ý nghĩa của 223 00:15:39,982 --> 00:15:42,734 "khiến thợ mỏ chú ý hoàn toàn và trọn vẹn". 224 00:15:42,734 --> 00:15:46,029 Vậy khi Cornelius lấy đèn lồng, không có cách nào điều khiển họ. 225 00:15:46,530 --> 00:15:49,283 Hẳn là họ đã lang thang vô định trong những mỏ này suốt nhiều năm. 226 00:15:49,283 --> 00:15:51,743 Và giờ đây chúng ta trả lại nó cho Vlad, 227 00:15:51,743 --> 00:15:54,496 chúng ta cho phép gã đó bắt đầu lại mỏ của gia đình. 228 00:15:54,997 --> 00:15:57,875 Những bộ xương tội nghiệp hẳn là của thợ mỏ cũ. 229 00:15:57,875 --> 00:16:00,085 Kể cả sau khi chết, họ vẫn là tù nhân. 230 00:16:00,085 --> 00:16:03,297 Không chỉ là tù nhân. Họ còn bị bắt làm nô lệ. 231 00:16:03,297 --> 00:16:06,049 Chúng ta phải giải thoát cho họ và để họ an nghỉ. 232 00:16:06,049 --> 00:16:08,468 Ta hãy đòi lại đèn lồng và ra lệnh cho họ dừng lại. 233 00:16:08,969 --> 00:16:10,137 Em nghĩ như thế sẽ được? 234 00:16:10,137 --> 00:16:11,263 Em không biết. 235 00:16:11,763 --> 00:16:13,849 Vậy anh nên là người đòi lại đèn lồng. 236 00:16:13,849 --> 00:16:15,434 Các con ở lại chỗ này cho an toàn. 237 00:16:15,434 --> 00:16:17,728 Bọn con cũng phải giải thích việc này với bố? 238 00:16:17,728 --> 00:16:21,607 Hè năm ngoái, bọn con làm với mẹ rồi. Đó là việc trọng đại. 239 00:16:21,607 --> 00:16:23,942 Con bé nói đúng. Đó là việc trọng đại. 240 00:16:23,942 --> 00:16:26,361 Đó là lúc gia đình ta thiếu người. 241 00:16:26,361 --> 00:16:28,238 Giờ có cả bố mẹ bảo vệ rồi, 242 00:16:28,238 --> 00:16:30,282 các con có thể nghỉ ngơi một lát rồi. 243 00:16:31,241 --> 00:16:32,659 Cứ để bố làm đi. 244 00:16:32,659 --> 00:16:34,620 Có người cứ phải thân lừa ưa nặng cơ. 245 00:16:35,204 --> 00:16:36,955 Cứ cảnh giác để hỗ trợ nhé. 246 00:16:39,208 --> 00:16:43,420 Làm việc tích cực lên! Tài vận Baciu sẽ sớm trở lại. 247 00:16:43,420 --> 00:16:46,798 Vlad Baciu, dừng tay lại ngay. 248 00:16:48,258 --> 00:16:51,678 Đây là người vờ làm nhân viên sở điện. 249 00:16:53,514 --> 00:16:55,849 Không, anh hiểu nhầm rồi. 250 00:16:55,849 --> 00:16:57,518 Vậy thì anh làm gì ở đây? 251 00:16:57,518 --> 00:16:59,186 Chúng tôi đến đây để ngăn anh. 252 00:16:59,186 --> 00:17:02,356 Anh không thể dùng lao động cưỡng bức để giành lại tài vận gia đình. 253 00:17:02,356 --> 00:17:06,568 Tôi điều khiển đội quân xác sống. Tôi có thể làm gì mình muốn. Nhìn đi! 254 00:17:06,568 --> 00:17:09,320 Các thợ mỏ của tôi, bắt lũ xâm nhập. 255 00:17:13,450 --> 00:17:15,452 Anh à, đây là lúc chúng ta chạy. 256 00:17:35,722 --> 00:17:37,057 Lấy được rồi! 257 00:17:44,565 --> 00:17:45,732 Tuyệt. 258 00:17:45,732 --> 00:17:47,109 Tôi sẽ cầm. 259 00:17:47,109 --> 00:17:49,319 Lũ bộ xương kia, bắt họ. 260 00:17:50,612 --> 00:17:53,782 Chạy đi! Chạy vào xe mỏ! 261 00:18:00,497 --> 00:18:02,332 Thứ này không thể đi nhanh hơn à? 262 00:18:03,250 --> 00:18:05,002 Có, anh đang cố. 263 00:18:25,230 --> 00:18:26,815 Hay lắm, Pan. 264 00:18:27,900 --> 00:18:29,318 Mau lên. Trong này. 265 00:18:37,117 --> 00:18:38,994 - Cảm ơn em. - Có em đây rồi. 266 00:18:39,995 --> 00:18:41,622 Bộ xương lại đến thêm. 267 00:18:42,206 --> 00:18:44,499 Anh đang cố gắng đưa nó trở lại đường ray. 268 00:18:45,417 --> 00:18:47,085 Em sẽ câu giờ cho anh. 269 00:18:52,382 --> 00:18:53,675 Sắp được rồi. 270 00:19:05,479 --> 00:19:06,480 Được rồi! 271 00:19:30,879 --> 00:19:33,340 Tiếc là các người không rành những mỏ này như tôi. 272 00:19:36,468 --> 00:19:38,178 Đùa mình à. 273 00:19:40,973 --> 00:19:44,601 Tôi không hiểu các người là ai và tại sao các người đến đây. 274 00:19:44,601 --> 00:19:48,689 Trước tiên, các người trả tôi đèn lồng, rồi các người định cướp nó đi. 275 00:19:48,689 --> 00:19:51,900 Xin lỗi nhé. Ai cũng có lúc sai lầm. 276 00:19:54,194 --> 00:19:55,612 Mắt tỏi! 277 00:19:58,407 --> 00:19:59,867 Lấy đèn lồng! 278 00:20:02,452 --> 00:20:04,496 Ta ra lệnh cho mi... 279 00:20:08,542 --> 00:20:09,543 Pandora! 280 00:20:11,336 --> 00:20:12,337 Bố! 281 00:20:13,380 --> 00:20:14,381 Xin lỗi. 282 00:20:23,891 --> 00:20:25,017 Bố mau lên. 283 00:20:25,017 --> 00:20:27,436 Dùng đèn lồng và ra lệnh cho các bộ xương dừng lại. 284 00:20:36,737 --> 00:20:37,696 Bố! 285 00:20:39,948 --> 00:20:42,117 Thợ mỏ, tôi ra lệnh các người dừng lại. 286 00:20:47,164 --> 00:20:50,417 Và tôi ra lệnh các người an nghỉ. Mãi mãi. 287 00:20:54,922 --> 00:20:56,757 Không! 288 00:21:10,437 --> 00:21:12,064 Các người đã hủy hoại tôi. 289 00:21:12,064 --> 00:21:15,567 Không có thợ mỏ, tôi không thể giữ được lâu đài. 290 00:21:15,567 --> 00:21:17,653 Anh nói cứ như đó là điều tồi tệ. 291 00:21:17,653 --> 00:21:20,489 Khánh kiệt thì làm sao có thể không tồi tệ chứ? 292 00:21:20,489 --> 00:21:24,952 Có lẽ cố gắng duy trì những thứ này khiến anh không đi theo con đường riêng. 293 00:21:24,952 --> 00:21:28,288 Phải, có vẻ như cả chú và các bộ xương đều là tù nhân 294 00:21:28,288 --> 00:21:29,206 của nơi này. 295 00:21:31,625 --> 00:21:34,419 Các người nói đúng, gia đình người Mỹ xa lại. 296 00:21:34,419 --> 00:21:37,005 Sáng sớm mai, tôi sẽ sang trang mới. 297 00:21:37,005 --> 00:21:38,632 Đăng bán lâu đài. 298 00:21:40,217 --> 00:21:42,886 Các người muốn mua lâu đài không? Tôi bán rẻ cho. 299 00:21:43,762 --> 00:21:47,140 Cảm ơn anh, nhưng không. Nhà chúng tôi cũng có vấn đề. 300 00:21:51,228 --> 00:21:54,147 Vậy, cái đèn lồng lúc nãy bị sao vây? 301 00:21:54,147 --> 00:21:55,482 Tại sao bố ngần ngại. 302 00:21:55,482 --> 00:21:57,317 Ngần ngại? Ý con là gì? 303 00:21:57,818 --> 00:21:59,695 Khi bộ xương sắp bắt được chúng ta, 304 00:21:59,695 --> 00:22:02,656 bố đang cầm đèn lồng vậy mà không ra lệnh cho chúng dừng. 305 00:22:02,656 --> 00:22:05,158 Con nói gì vậy? Bố có bao giờ cầm đèn lồng. 306 00:22:05,158 --> 00:22:08,120 Bố, con sẽ đua với bố tới bãi hạ cánh. 307 00:22:08,120 --> 00:22:09,663 Được, nhóc. Hú! 308 00:22:09,663 --> 00:22:11,582 Sao vậy? Chân bố vẫn hóa đá à? 309 00:23:02,299 --> 00:23:04,301 Biên dịch: Ngan Tran