1 00:00:09,080 --> 00:00:11,080 Cút đi. Tao sẽ giết hết tụi mày. 2 00:00:11,160 --> 00:00:13,360 Con khốn kia, đừng đụng vào tao. 3 00:00:13,440 --> 00:00:16,120 Dragan chết rồi, lũ ngu. Tụi mày không hiểu à? 4 00:00:16,200 --> 00:00:18,560 - Con khốn ngu muội. Mày là thứ… - Im đi! 5 00:00:19,080 --> 00:00:23,720 Khi anh cảm thấy hoảng loạn, hãy tập trung vào một điểm duy nhất. 6 00:00:23,800 --> 00:00:25,200 Đó là mỏ neo dành cho anh. 7 00:00:25,280 --> 00:00:27,120 - Không nhét vào được. - Nghĩ cách đi. 8 00:00:27,200 --> 00:00:28,400 Boris đã ra lệnh rõ. 9 00:00:28,480 --> 00:00:31,800 Đấu tranh nội tâm thường đối lập với động lực thâm tâm. 10 00:00:31,880 --> 00:00:33,200 Một cây kim đan. 11 00:00:33,280 --> 00:00:35,600 Đâm vào má trái rồi xuyên qua má phải. 12 00:00:35,680 --> 00:00:39,120 Khi cảm thấy sợ hãi, hãy tập trung. 13 00:00:39,640 --> 00:00:42,720 Tập trung vào hơi thở. 14 00:00:44,680 --> 00:00:46,640 Sẵn sàng đi. Ta sắp đến nơi rồi. 15 00:00:46,720 --> 00:00:53,640 SÁT NHÂN HỮU Ý 16 00:00:58,160 --> 00:01:01,920 Vừa mới thức dậy, tôi đã cảm nhận được áp lực của ngày hôm đó. 17 00:01:03,680 --> 00:01:06,800 Dù đã giải quyết được vấn đề tìm nhà trẻ cho Emily, 18 00:01:06,880 --> 00:01:09,400 còn Toni thì sắp được giao nộp cho Boris, 19 00:01:09,480 --> 00:01:13,920 tôi vẫn chưa thể làm phân tán được cơn háo hức đi săn của Nicole. 20 00:01:15,960 --> 00:01:18,440 Và thử thách khó nhất vẫn đang chờ tôi. 21 00:01:20,520 --> 00:01:25,720 Không có giải pháp nào cho việc Boris còn thở lại đòi gặp Dragan còn sống, 22 00:01:25,800 --> 00:01:27,320 người đã tắt thở từ lâu. 23 00:01:28,000 --> 00:01:29,480 CẢNH SÁT 24 00:01:29,560 --> 00:01:32,120 Để giải quyết vấn đề nan giải, 25 00:01:32,200 --> 00:01:35,240 tôi đã nghĩ ra một kế hoạch không hẳn là không có rủi ro. 26 00:01:35,920 --> 00:01:37,240 Nó có thể sẽ hiệu quả, 27 00:01:38,560 --> 00:01:41,120 nhưng cuối cùng, tôi vẫn có thể sẽ mất mạng. 28 00:01:44,480 --> 00:01:48,000 Vì không muốn cả ngày ở nhà thở văng hết mọi thứ, 29 00:01:48,080 --> 00:01:51,200 tôi quyết định khuây khỏa bằng vài công việc đơn nhiệm hơn. 30 00:01:51,280 --> 00:01:54,040 Trước tiên, tôi muốn dọn vào văn phòng mới 31 00:01:54,120 --> 00:01:57,080 nằm trong cùng một căn nhà với nhà trẻ của Emily. 32 00:01:59,080 --> 00:02:03,240 Việc nơi này thuộc về thân chủ của tôi và thân chủ này cũng đã chết 33 00:02:03,320 --> 00:02:05,760 có thể được xem là hai điểm tích cực. 34 00:02:07,600 --> 00:02:09,760 Cũng giống như việc nhà trẻ này 35 00:02:09,840 --> 00:02:12,760 có thể giúp tôi giải quyết được vấn đề với Nicole. 36 00:02:25,480 --> 00:02:29,320 Đầu tiên, tôi soạn ra một thỏa thuận khung giữa Dragan và tôi 37 00:02:29,400 --> 00:02:30,640 với các điều khoản rất tốt. 38 00:02:33,600 --> 00:02:36,800 Tôi đã báo cho đoàn luật sư biết địa chỉ mới của tôi. 39 00:02:36,880 --> 00:02:38,800 Tôi đã mua bảo hiểm trách nhiệm, 40 00:02:38,880 --> 00:02:41,280 mở một tài khoản cho hãng luật, 41 00:02:41,360 --> 00:02:43,360 từ đó trở thành nhà tự kinh doanh. 42 00:02:46,600 --> 00:02:49,440 Sau đó, tôi tự đi mua sắm. 43 00:02:50,720 --> 00:02:53,520 Tôi mua mảnh cuối cùng cho công cụ mà tôi cần có 44 00:02:53,600 --> 00:02:56,320 để ngăn bị Boris giết vào tối nay. 45 00:03:35,840 --> 00:03:37,480 KLAUS MÖLLER ĐANG GỌI… 46 00:03:37,560 --> 00:03:40,920 Đây là hộp thư thoại của Klaus Möller. Để lại lời nhắn sau tiếng bíp. 47 00:04:22,400 --> 00:04:25,240 Này, Nicole! Hẹn cô lúc 15:00 được không? 48 00:04:25,320 --> 00:04:29,840 Tại văn phòng mới của tôi, ở tầng hai, ngay phía trên nhà trẻ. 49 00:04:39,240 --> 00:04:42,960 Từ từ thôi. Tiếp tục đi. 50 00:04:56,200 --> 00:04:57,040 Đây. 51 00:05:10,840 --> 00:05:12,960 Sáng giờ có ai gặp Möller không? 52 00:05:15,840 --> 00:05:17,040 Anh ấy biến mất rồi. 53 00:05:31,440 --> 00:05:35,280 - Nhà của bố mẹ Agnieszka. - Tôi biết chứ. Ta đến đây làm gì? 54 00:05:35,360 --> 00:05:36,920 Không phải "ta". Là anh. 55 00:05:37,720 --> 00:05:42,000 Anh sẽ băng qua đường, bấm chuông cửa nhà bố vợ tương lai, 56 00:05:42,080 --> 00:05:43,800 và xin hỏi cưới Agnieszka. 57 00:05:44,600 --> 00:05:45,560 Tại sao? 58 00:05:46,320 --> 00:05:48,040 Thứ nhất, vì anh yêu cô ấy. 59 00:05:48,800 --> 00:05:52,880 Thứ hai, vì đàn ông đã kết hôn, xét theo thống kê, 60 00:05:53,480 --> 00:05:55,800 ít khả năng làm mấy trò phạm pháp hơn. 61 00:05:55,880 --> 00:05:56,960 Và thứ ba, 62 00:05:57,680 --> 00:05:59,160 bọn tôi muốn anh làm vậy. 63 00:05:59,960 --> 00:06:01,160 Tôi có thứ này cho anh. 64 00:06:07,280 --> 00:06:08,400 Cái này cho ông bố 65 00:06:09,680 --> 00:06:10,640 và cho mẹ cô ấy. 66 00:06:17,160 --> 00:06:18,000 Đợi đã. 67 00:06:18,080 --> 00:06:19,720 Có xe sắp chạy tới. 68 00:06:21,320 --> 00:06:22,920 Vẫn còn xa lắm mà. 69 00:06:23,680 --> 00:06:24,760 Chính là vì vậy. 70 00:07:09,560 --> 00:07:11,960 Có hai kiểu đau. 71 00:07:12,640 --> 00:07:14,520 Kiểu đau bởi tự thân vết thương 72 00:07:15,760 --> 00:07:18,440 và kiểu đau bởi vết thương bị chọc vào. 73 00:07:19,920 --> 00:07:21,880 Ta không thể hoàn lại vết thương. 74 00:07:22,960 --> 00:07:26,560 Nhưng nếu ta có thể ngăn vết thương không bị chọc vào, 75 00:07:27,520 --> 00:07:30,480 vết thương sẽ rất nhanh lành lại. 76 00:07:32,480 --> 00:07:34,440 Giờ chắc chắn đã đến lúc 77 00:07:34,520 --> 00:07:37,480 tôi phải ngăn cho vết thương không bị chọc vào. 78 00:07:38,040 --> 00:07:39,880 Cảm ơn cô đã đến. 79 00:07:41,320 --> 00:07:44,160 Không có gì. Tôi rất mong đến đây. Cần gì cứ gọi. 80 00:07:46,480 --> 00:07:48,280 Nghe này, Nicole, tôi… 81 00:07:49,280 --> 00:07:52,720 Chuyện là, tôi muốn nói chuyện riêng với cô 82 00:07:54,080 --> 00:07:57,600 vì tôi nghĩ cô đang bị cuốn vào vụ án quá rồi. 83 00:07:59,920 --> 00:08:00,760 Vậy sao? 84 00:08:16,200 --> 00:08:18,600 - Đây là gì? - Một cái khóa thắt lưng. 85 00:08:19,280 --> 00:08:22,160 Thợ lặn của chúng tôi đã tìm thấy nó chỗ cái hồ trước biệt thự. 86 00:08:22,760 --> 00:08:24,080 Nó không bị gỉ. 87 00:08:24,680 --> 00:08:28,240 Nó cũng giống với cái được xác định trong video ở bãi đỗ xe. 88 00:08:28,760 --> 00:08:30,240 Trên quần của Dragan. 89 00:08:31,080 --> 00:08:32,480 Ý cô là nhìn giống? 90 00:08:33,680 --> 00:08:34,520 Là chính nó. 91 00:08:36,520 --> 00:08:39,360 Nicole. Mấy thứ này được sản xuất hàng loạt mà. 92 00:08:40,680 --> 00:08:43,680 Vậy là chúng tôi tình cờ tìm thấy một cái ở trong hồ 93 00:08:43,760 --> 00:08:46,360 gần nơi cũng đã tìm thấy ngón tay bị đứt sao? 94 00:08:46,880 --> 00:08:48,600 Còn là nơi Dragan có một căn nhà. 95 00:08:48,680 --> 00:08:51,480 Cũng là nơi tuần trước anh đã đến cùng con gái. 96 00:08:51,560 --> 00:08:54,080 Đó chính là việc mà tôi muốn nói, Nicole. 97 00:08:54,680 --> 00:08:56,760 Không phải với tư cách luật sư của Dragan 98 00:08:57,600 --> 00:08:59,720 mà là một người bạn cũ 99 00:09:00,400 --> 00:09:01,720 quan tâm đến cô. 100 00:09:03,200 --> 00:09:05,080 - Ý anh là gì? - Thấy chưa? 101 00:09:05,680 --> 00:09:07,080 Đó chính là ý của tôi. 102 00:09:07,760 --> 00:09:09,560 Sự hoài nghi liên tục này. 103 00:09:10,280 --> 00:09:12,880 Cô ngửi thấy mùi phản bội ở khắp nơi, và tôi nghĩ 104 00:09:12,960 --> 00:09:15,960 có thể việc đó có liên quan đến tôi. 105 00:09:17,240 --> 00:09:18,440 Có lẽ là với chúng ta. 106 00:09:19,040 --> 00:09:20,800 Vì quá khứ của chúng ta? 107 00:09:26,040 --> 00:09:29,600 Björn, làm ơn đi. Đừng nghĩ mình quan trọng đến vậy. 108 00:09:32,880 --> 00:09:34,120 Ước gì tôi có thể làm vậy. 109 00:09:35,360 --> 00:09:38,720 Nhưng nếu cô thẩm vấn con gái tôi khi tôi vắng mặt, 110 00:09:38,800 --> 00:09:41,400 tôi phải nhìn nhận việc đó thật nghiêm túc. 111 00:09:41,480 --> 00:09:44,600 Không chỉ vì cô đang vượt qua nhiều ranh giới, 112 00:09:44,680 --> 00:09:46,040 mà cô biết đấy, Nicole, 113 00:09:46,680 --> 00:09:48,960 chủ yếu là vì tôi lo cho cô. 114 00:09:50,760 --> 00:09:51,760 Cô thật sự nghĩ 115 00:09:51,840 --> 00:09:56,440 tôi sẽ giết thân chủ của mình trước sự có mặt của con gái sao? 116 00:09:58,280 --> 00:10:00,520 - Cô nghĩ vậy à? - Tôi đâu có nói vậy. 117 00:10:00,600 --> 00:10:02,040 Được, nhưng rồi thì sao? 118 00:10:02,720 --> 00:10:05,760 Ý tôi là, việc thợ lặn tìm kiếm cả cái hồ 119 00:10:05,840 --> 00:10:09,480 và tìm thấy một cái khóa thắt lưng được sản xuất hàng loạt ư? 120 00:10:11,000 --> 00:10:13,320 Ừ, Björn, đó gọi là nghiệp vụ cảnh sát. 121 00:10:15,240 --> 00:10:17,400 Được rồi, tôi không phải cảnh sát, 122 00:10:17,480 --> 00:10:21,160 nhưng có vẻ hơi thiếu khôn ngoan khi dùng hết tài nguyên của cô 123 00:10:21,240 --> 00:10:24,080 cho một tí bằng chứng mỏng manh đến vậy. 124 00:10:28,240 --> 00:10:31,520 Tại sao cô lại muốn xây dựng một vụ án không tồn tại? 125 00:10:35,760 --> 00:10:37,840 Sao cô lại tự làm khó mình như vậy? 126 00:10:40,440 --> 00:10:41,840 Dragan Sergowicz 127 00:10:42,480 --> 00:10:44,160 đã bỏ trốn rồi. 128 00:10:44,240 --> 00:10:48,040 Và tôi e rằng tôi không thể nói cô biết anh ta đang ở đâu vì tôi cũng chẳng biết. 129 00:10:49,880 --> 00:10:51,440 Nhưng điều tôi biết là 130 00:10:51,520 --> 00:10:54,680 cảm giác khi bị công việc dồn ngập đầu. 131 00:10:56,000 --> 00:10:58,960 Áp lực từ công việc, từ cấp trên. 132 00:11:00,120 --> 00:11:04,000 Lại thêm căng thẳng ở nhà. Rất khó để xoay xở. Tôi biết chứ. 133 00:11:05,080 --> 00:11:06,600 Nó sẽ xé xác cô. 134 00:11:09,280 --> 00:11:11,280 Tôi còn chẳng phải là mẹ đơn thân. 135 00:11:32,360 --> 00:11:35,240 NHÀ TRẺ NHƯ CÁ GẶP NƯỚC GỬI BÀ NICOLE EGMANN 136 00:11:36,320 --> 00:11:37,160 Đó là gì? 137 00:11:39,320 --> 00:11:42,360 Thư đồng ý nhận giữ trẻ từ nhà trẻ. 138 00:11:42,440 --> 00:11:44,000 Ngay tại căn nhà này. 139 00:11:47,440 --> 00:11:49,200 Tôi đã nói giúp cô vài lời. 140 00:11:55,040 --> 00:11:57,280 Anh biết tôi không thể nhận nó, Björn. 141 00:11:57,360 --> 00:11:58,920 Được chứ, Nicole. 142 00:11:59,560 --> 00:12:02,840 Nếu cô có thể ngừng việc nhìn đâu cũng thấy điều xấu. 143 00:12:04,400 --> 00:12:05,240 Nào. 144 00:12:06,040 --> 00:12:08,640 Ít ra hãy nể mặt tôi và cân nhắc việc này đi. 145 00:13:04,200 --> 00:13:05,600 Alô, Katharina. 146 00:13:05,680 --> 00:13:08,000 Alô, Björn. Mọi chuyện với anh thế nào? 147 00:13:08,080 --> 00:13:09,400 Ừ, tốt lắm. 148 00:13:10,080 --> 00:13:12,040 Anh đang dựng văn phòng mới. 149 00:13:12,560 --> 00:13:13,520 Còn em? 150 00:13:15,840 --> 00:13:16,840 Em trúng tuyển rồi. 151 00:13:17,360 --> 00:13:18,560 Vậy sao? 152 00:13:18,640 --> 00:13:19,520 - Ừ. - Thật à? 153 00:13:19,600 --> 00:13:21,520 - Anh mừng cho em đấy. - Cảm ơn. 154 00:13:21,600 --> 00:13:25,120 Đó là lý do em gọi cho anh. Họ muốn em đi làm từ tuần sau. 155 00:13:25,200 --> 00:13:28,080 Họ nói họ biết không thể đòi hỏi em điều này. 156 00:13:28,160 --> 00:13:32,040 - Nhưng nó rất quan trọng với họ và cả em. - Không thành vấn đề. 157 00:13:32,920 --> 00:13:35,240 Nhưng đồng nghĩa với ta cần gửi trẻ vào tuần sau. 158 00:13:35,320 --> 00:13:36,680 Đã chốt được nhà trẻ rồi mà. 159 00:13:37,520 --> 00:13:41,640 - Nhưng cần người giúp Emily làm quen nữa. - Ừ, phải, được rồi. 160 00:13:42,240 --> 00:13:44,080 Việc đó thì anh làm được. 161 00:13:45,760 --> 00:13:46,760 Anh lo được không? 162 00:13:47,280 --> 00:13:50,360 Ừ, hy vọng tuần sau bên anh sẽ ít việc hơn. 163 00:13:51,040 --> 00:13:54,360 Cảm ơn. Nếu là trước đây, chắc anh sẽ không có thời gian. 164 00:13:59,160 --> 00:14:00,800 Katharina nói không sai. 165 00:14:01,600 --> 00:14:04,880 Nhờ làm việc đơn nhiệm, tôi có thể tập trung vào những việc cá nhân 166 00:14:04,960 --> 00:14:07,280 rồi mới tới việc chuyên môn của mình. 167 00:14:09,520 --> 00:14:14,360 Thật không may, những việc chuyên môn này lại có thể nhanh chóng trở thành cá nhân. 168 00:14:15,040 --> 00:14:16,720 Dù tôi có muốn hay không. 169 00:14:21,200 --> 00:14:26,360 CÁI CHẾT 170 00:14:26,440 --> 00:14:31,200 SASCHA TRẢ LỜI 171 00:14:36,000 --> 00:14:37,080 Tôi xuống liền. 172 00:14:37,680 --> 00:14:40,120 Tao sẽ giết hết tụi mày! Tao giết hết! 173 00:14:41,360 --> 00:14:44,120 Luật sư, thằng chó này! Đồ khốn nạn! 174 00:14:47,200 --> 00:14:49,240 Gã đốt rác thải tên là Plura. 175 00:14:49,320 --> 00:14:51,360 Tôi đã báo hắn là ta sẽ ghé. Được chứ? 176 00:14:57,960 --> 00:15:02,080 Cút đi. Tao sẽ giết hết tụi mày. Con khốn kia, đừng đụng vào tao. 177 00:15:02,680 --> 00:15:06,480 Dragan chết rồi, lũ ngu. Tụi mày không hiểu à? Con khốn ngu muội. 178 00:15:06,560 --> 00:15:07,880 - Mày là thứ… - Im đi! 179 00:15:07,960 --> 00:15:09,240 Đau, mẹ kiếp! 180 00:15:10,120 --> 00:15:10,960 Stanni! 181 00:15:11,040 --> 00:15:13,400 Tao sẽ giết mày, đồ… Tao sẽ giết mày! 182 00:15:14,280 --> 00:15:15,560 Ngoan nào, anh bạn, 183 00:15:15,640 --> 00:15:16,760 ngủ ngon nhé. 184 00:15:24,720 --> 00:15:25,720 Được rồi. 185 00:15:26,320 --> 00:15:29,000 - Dựng hắn dậy. - Tên khốn này. Được rồi… 186 00:15:32,560 --> 00:15:33,440 Rồi… 187 00:15:34,960 --> 00:15:36,360 Khỉ thật. Không nhét vào được. 188 00:15:37,360 --> 00:15:39,280 - Nghĩ cách đi. - Không được đâu. 189 00:15:40,000 --> 00:15:43,480 - Boris đã ra lệnh rõ. - Bấm nó vào! Ta có kim bấm không? 190 00:15:44,520 --> 00:15:46,480 Lẽ ra nên mang theo cây kim đan. 191 00:15:46,560 --> 00:15:47,880 Nhét táo vào mồm hắn, 192 00:15:48,480 --> 00:15:52,640 rồi lấy cây kim đan đâm vào má trái rồi xuyên qua má phải. 193 00:15:52,720 --> 00:15:53,800 Đợi chút. 194 00:16:00,360 --> 00:16:01,400 Giữ quả táo. 195 00:16:01,480 --> 00:16:02,480 Được rồi. 196 00:16:08,480 --> 00:16:10,560 - Rồi đấy. Giữ chặt hắn chưa? - Rồi. 197 00:16:10,640 --> 00:16:11,840 Như vậy được chưa? 198 00:16:12,960 --> 00:16:14,040 Chuẩn không cần chỉnh. 199 00:16:20,800 --> 00:16:22,600 - Sẵn sàng đi. - Được. 200 00:16:22,680 --> 00:16:24,000 Ta sắp đến nơi rồi. 201 00:17:09,320 --> 00:17:10,160 Boris. 202 00:17:12,280 --> 00:17:15,240 Dragan bảo tôi gửi đến các anh lời chào thân ái. 203 00:17:15,840 --> 00:17:19,280 Anh ấy muốn xin lỗi về tất cả những gì đã xảy ra. 204 00:17:24,560 --> 00:17:27,440 Điện thoại để làm gì? Dragan định gọi cho tôi hay sao? 205 00:17:27,520 --> 00:17:31,840 Tôi sắp đến gặp anh ta rồi. Hay anh ta không có gan để gặp tôi? 206 00:17:33,840 --> 00:17:36,360 Không, bọn tôi đã lưu lời nhận tội vào điện thoại. 207 00:17:37,240 --> 00:17:40,400 Kẻ cầm lựu đạn lẽ ra phải nhắm vào Dragan, Igor, 208 00:17:40,480 --> 00:17:42,200 và thằng đang đứng bên kia. 209 00:17:43,880 --> 00:17:46,400 Boris sẽ là người bị đổ trách nhiệm. 210 00:17:46,480 --> 00:17:48,880 Toni sẽ làm đại ca, Murat là nhân viên cấp cao. 211 00:17:50,840 --> 00:17:53,160 Vậy mà xe buýt chết tiệt đó xuất hiện. 212 00:17:56,080 --> 00:17:57,240 Vậy là do Toni làm. 213 00:18:01,560 --> 00:18:03,400 Sao thằng buộc tội nó không có ở đây? 214 00:18:04,520 --> 00:18:07,120 Vì Toni đã giết hắn trước mặt bọn tôi. 215 00:18:45,320 --> 00:18:49,280 Dragan đã giết cánh tay phải của tôi thì đổi lại, tôi sẽ giết 216 00:18:50,440 --> 00:18:52,240 cánh tay phải của anh ta. 217 00:18:53,600 --> 00:18:54,720 Công bằng chứ? 218 00:18:56,520 --> 00:18:57,560 Ừ. 219 00:19:07,080 --> 00:19:08,240 Làm tốt lắm. 220 00:19:10,480 --> 00:19:11,520 Vladimir. 221 00:19:34,760 --> 00:19:35,960 Kéo quần nó xuống. 222 00:19:40,280 --> 00:19:41,880 Vậy là anh thật sự muốn… 223 00:19:43,040 --> 00:19:44,000 Thì đấy, 224 00:19:44,080 --> 00:19:47,680 tôi giữ lời hứa mà, Luật sư. 225 00:20:02,440 --> 00:20:05,040 Vậy ai sẽ giật chốt lựu đạn? Ý tôi là… 226 00:20:07,920 --> 00:20:10,800 Đâu phải lựu đạn nào cũng đáng tin, hiểu không? 227 00:20:12,120 --> 00:20:13,200 Vladimir. 228 00:20:15,680 --> 00:20:17,440 Mau đưa nó cút khỏi mắt tao. 229 00:20:59,280 --> 00:21:02,800 Anh có muốn nói gì không? Vài lời cuối cùng hay là… 230 00:21:04,960 --> 00:21:06,000 Sao hả? 231 00:21:18,920 --> 00:21:20,480 Toni đấy. 232 00:21:45,080 --> 00:21:46,360 Là máy bay không người lái! 233 00:21:51,200 --> 00:21:52,800 Hạ nó đi, Vladimir. 234 00:21:59,000 --> 00:22:00,000 CẢNH SÁT 235 00:22:05,520 --> 00:22:08,680 - Là đồ của cảnh sát! - Chúng ta đã bị ghi hình. 236 00:22:13,240 --> 00:22:17,560 Boris, vô ích thôi! Nó đã được lưu trên máy chủ ở đâu đó của cảnh sát rồi. 237 00:22:17,640 --> 00:22:19,320 - Ôi trời! - Mẹ kiếp. Walter! 238 00:22:21,520 --> 00:22:24,520 Ta sẽ không ở lại đây và chờ bị bắt đâu. 239 00:22:24,600 --> 00:22:26,720 - Ta rút thôi. Mau! - Nói đúng đấy. 240 00:22:26,800 --> 00:22:28,880 Ra khỏi đây thôi. Đi nào. 241 00:22:28,960 --> 00:22:30,200 Khoan! Đợi đã. 242 00:22:30,760 --> 00:22:32,200 Không phải cách hay đâu. 243 00:22:32,760 --> 00:22:34,720 Nếu cảnh sát thật sự đã ghi hình được, 244 00:22:34,800 --> 00:22:37,280 họ biết Boris là người chủ mưu giết người. 245 00:22:37,360 --> 00:22:39,880 Vậy thì Boris cần phải đi trốn. 246 00:22:39,960 --> 00:22:41,200 Đi trốn à? Ở đâu? 247 00:22:44,120 --> 00:22:45,840 Anh muốn gặp Dragan chứ gì? 248 00:22:45,920 --> 00:22:48,360 Nơi anh ấy ẩn náu rất an toàn. Tôi sẽ đưa anh đến đó. 249 00:22:54,920 --> 00:22:55,760 Được thôi. 250 00:22:56,680 --> 00:22:58,680 Được, Luật sư. Đưa tôi đến chỗ Dragan. 251 00:22:58,760 --> 00:22:59,880 Nhưng bằng xe của tôi. 252 00:23:00,840 --> 00:23:03,760 Những người khác, rời khỏi đây. Đưa chìa khóa cho anh ấy. 253 00:23:05,760 --> 00:23:06,840 Luật sư! 254 00:23:08,320 --> 00:23:11,440 Anh có chắc là Dragan muốn anh dẫn Boris đến không? 255 00:23:11,520 --> 00:23:13,440 - Tất cả đã qua bàn bạc rồi. - Đi nào! 256 00:23:15,040 --> 00:23:15,920 Tiếp tục đi! 257 00:23:23,840 --> 00:23:24,840 Vậy là sao? 258 00:23:25,720 --> 00:23:30,720 Tôi biết trong đó hơi chật chội nhưng không ai được biết Dragan đang trốn ở đâu. 259 00:23:31,240 --> 00:23:32,720 Vì sự an toàn của anh ấy. 260 00:23:33,400 --> 00:23:35,440 Và của chính anh nữa. 261 00:23:37,640 --> 00:23:41,200 Boris, tôi e là không còn cách nào đâu. Họ sắp đến đây rồi. 262 00:23:41,920 --> 00:23:43,520 Vào cốp xe hoặc là khỏi đi. 263 00:23:56,720 --> 00:23:57,920 Được rồi, Luật sư. 264 00:23:59,400 --> 00:24:02,000 Anh đưa tôi đến thẳng chỗ Dragan, hiểu chưa? 265 00:24:03,040 --> 00:24:05,760 Ừ. Anh sẽ sớm được gặp Dragan thôi. 266 00:24:24,320 --> 00:24:25,960 Chánh niệm có nghĩa là 267 00:24:26,480 --> 00:24:28,760 tập trung vào góc nhìn của mình. 268 00:24:29,600 --> 00:24:33,160 Chánh niệm không có nghĩa là nhắm chặt mắt lại. 269 00:24:34,960 --> 00:24:38,200 Sau khi anh có được cơ hội để sạc lại năng lượng 270 00:24:38,280 --> 00:24:39,760 và sau khi sử dụng nó, 271 00:24:40,400 --> 00:24:43,880 sẽ có quãng thời gian cho phép anh được nghỉ ngơi. 272 00:24:45,640 --> 00:24:49,840 Sự chuyển tiếp giữa các quãng thời gian đó giống như một sự thức tỉnh. 273 00:24:50,560 --> 00:24:52,320 Đừng cố chống lại điều đó. 274 00:24:53,360 --> 00:24:55,320 Hãy để hơi thở của anh lưu thông. 275 00:24:56,520 --> 00:24:57,880 Để nó được tự nhiên. 276 00:25:10,280 --> 00:25:13,640 - Bố ơi, trò nhảm nhí này là gì ạ? - Không giúp được gì à? 277 00:25:16,440 --> 00:25:17,440 Chào cháu. 278 00:25:19,080 --> 00:25:20,240 Chào sếp. 279 00:25:21,280 --> 00:25:23,240 Cháu nói sao nào? Ta vào lớp nhé? 280 00:25:24,840 --> 00:25:25,680 Đi nhé? 281 00:25:28,000 --> 00:25:29,280 Cháu nặng thật đấy! 282 00:25:31,360 --> 00:25:34,520 - Ta đi đâu nào? - Hây da! Nhanh lên, chú ngựa chậm! 283 00:25:34,600 --> 00:25:36,640 - Cái gì? Đi đâu? - Lối này! 284 00:25:36,720 --> 00:25:37,600 Lối này hả? 285 00:25:41,080 --> 00:25:42,160 Chào con. 286 00:25:45,720 --> 00:25:49,280 Tạm biệt, con yêu. Chúc con vui nhé. Con chào mẹ được không? 287 00:25:55,240 --> 00:25:56,640 Không sữa, không đường nhỉ? 288 00:25:57,240 --> 00:25:58,160 Ừ, đúng rồi. 289 00:25:59,800 --> 00:26:01,000 Cảm ơn anh. 290 00:26:05,120 --> 00:26:09,480 Tôi nợ anh một lời xin lỗi. Tôi có lẽ đã đi quá xa với vụ của Emily. 291 00:26:09,560 --> 00:26:10,680 Cho tôi xin lỗi. 292 00:26:15,640 --> 00:26:16,560 Tôi chấp nhận. 293 00:26:19,560 --> 00:26:21,600 Dĩ nhiên, chúng tôi vẫn đang tìm Dragan. 294 00:26:21,680 --> 00:26:23,320 Ừ, tất nhiên rồi. 295 00:26:30,080 --> 00:26:33,880 Anh biết Möller, đồng nghiệp của tôi chứ? 296 00:26:36,360 --> 00:26:39,040 - Có. - Anh ấy đã chết vì tai nạn giao thông. 297 00:26:40,960 --> 00:26:43,320 - Khi làm nhiệm vụ à? - Không, ở Ba Lan. 298 00:26:45,680 --> 00:26:46,600 Chuyện thế nào? 299 00:26:47,120 --> 00:26:48,160 Chuyện kỳ lạ lắm. 300 00:26:48,240 --> 00:26:54,400 Anh ta bị một chiếc xe tông phải ngay trước nhà bố mẹ vợ tương lai. 301 00:26:54,480 --> 00:26:57,680 Có lẽ anh ấy muốn đến hỏi cưới bạn gái. 302 00:27:01,160 --> 00:27:03,720 - Thảm hơn là kỳ lạ, phải không? - Ừ. 303 00:27:05,080 --> 00:27:06,440 Điều kỳ lạ là… 304 00:27:08,640 --> 00:27:13,040 Chỉ là số điện thoại cuối cùng mà Möller gọi đến là Toni của các anh. 305 00:27:19,560 --> 00:27:20,400 Nicole. 306 00:27:21,160 --> 00:27:22,600 Cô lại nữa rồi sao? 307 00:27:25,040 --> 00:27:26,720 Ừ thì, chỉ là linh cảm thôi. 308 00:27:29,480 --> 00:27:30,320 Nicole. 309 00:27:32,120 --> 00:27:34,240 Khi cô đưa con đến nhà trẻ, 310 00:27:34,320 --> 00:27:36,040 cô chỉ đưa con đến nhà trẻ thôi. 311 00:27:36,640 --> 00:27:39,000 Khi cô đi tìm một kẻ sát nhân không tồn tại, 312 00:27:39,080 --> 00:27:41,240 cô chỉ đi tìm kẻ sát nhân không tồn tại đó thôi. 313 00:27:41,320 --> 00:27:42,360 Được không? 314 00:27:42,440 --> 00:27:46,600 Nhưng hãy giúp tôi một việc, đó là đừng tìm kẻ sát nhân không tồn tại 315 00:27:46,680 --> 00:27:48,600 khi cô đang đưa con đến nhà trẻ. 316 00:27:49,600 --> 00:27:52,800 - Đó là triết lý gì vậy? - Nó gọi là chánh niệm. 317 00:27:53,360 --> 00:27:55,440 Đừng bao giờ làm hai việc cùng lúc. 318 00:27:56,880 --> 00:27:57,760 Nên là… 319 00:27:58,440 --> 00:27:59,920 Lúc này, cô muốn làm gì? 320 00:28:00,520 --> 00:28:01,400 Ý anh là sao? 321 00:28:03,240 --> 00:28:06,200 À! Tôi muốn đưa con đến nhà trẻ. 322 00:28:07,320 --> 00:28:08,480 Tốt lắm. 323 00:28:09,120 --> 00:28:12,040 Chào mừng đến với nhà trẻ Như Cá Gặp Nước. 324 00:28:14,080 --> 00:28:14,920 Lại đây. 325 00:28:34,440 --> 00:28:36,000 BJÖRN DIEMEL LUẬT SƯ 326 00:29:03,840 --> 00:29:06,080 TÔI 327 00:29:06,160 --> 00:29:07,640 ĐANG Ở TÌNH HUỐNG 328 00:29:07,720 --> 00:29:09,400 TUYỆT VỜI 329 00:30:10,560 --> 00:30:13,360 Tôi nhét thân… và được tự do. 330 00:30:26,360 --> 00:30:28,760 Tôi nhét thân… và được tự do. 331 00:30:33,080 --> 00:30:35,640 Tôi nhét thân… và được tự do. 332 00:30:54,920 --> 00:30:57,680 Tôi nhét thân chủ vào máy băm gỗ và được tự do. 333 00:32:25,400 --> 00:32:30,400 Biên dịch: Hằng Nguyễn