1
00:02:18,263 --> 00:02:19,681
Chị ơi,
2
00:02:19,681 --> 00:02:23,685
tôi không làm gì cả.
Tôi cũng là một nạn nhân mà, đúng không?
3
00:02:23,685 --> 00:02:26,980
Tôi chỉ làm theo lệnh thôi chị! Chị ơi!
4
00:02:32,694 --> 00:02:33,903
Thế này chắc đủ rồi.
5
00:02:35,947 --> 00:02:40,326
Cuối cùng bọn tôi cũng an toàn.
Cùng với cảm giác an toàn là sự nhẹ nhõm.
6
00:02:40,869 --> 00:02:45,039
Và cảm giác nhẹ nhõm đó dẫn đến
sự bùng nổ của cơn giận bị dồn nén.
7
00:02:45,582 --> 00:02:48,126
Cảm xúc kìm nén bấy lâu nay đã dâng trào.
8
00:02:48,668 --> 00:02:51,546
Lũ khốn kiếp!
9
00:02:55,383 --> 00:02:56,342
Đồ chó...
10
00:02:57,927 --> 00:02:58,970
Đồ chó chết.
11
00:02:59,679 --> 00:03:01,055
Sao anh lại làm vậy?
12
00:03:05,727 --> 00:03:09,147
Không ai cản anh ấy.
Cơn giận của anh ấy là chính đáng,
13
00:03:09,731 --> 00:03:12,650
nên hành vi bạo lực
cũng được coi là chính đáng.
14
00:03:14,652 --> 00:03:19,741
Cô cũng không khác gì. Cô chỉ ăn may khi
chọn nó mà tưởng mình làm gì cũng được à?
15
00:03:20,450 --> 00:03:21,284
Tôi...
16
00:03:42,597 --> 00:03:46,226
Chết tiệt, bọn tôi đã sống sót
trên bờ vực của cái chết.
17
00:03:47,185 --> 00:03:49,437
Không từ nào tả nổi
sự tàn ác của họ, vậy mà...
18
00:04:05,828 --> 00:04:10,124
Pin trong đây đã bị lấy ra. Do anh làm
đúng không? Để nó không hoạt động?
19
00:04:12,210 --> 00:04:16,047
Sao lại nói với bọn tôi về âm thanh đó?
Anh muốn gợi ý đúng không?
20
00:04:17,382 --> 00:04:20,468
Anh biết đó,
tôi chỉ là tên thỏ đế luôn sợ hãi.
21
00:04:20,468 --> 00:04:25,056
Tôi cũng sẽ làm vậy nếu bị đám tầng trên
đó đe dọa. Nên anh hãy nói thật đi.
22
00:04:27,475 --> 00:04:29,811
Nói gì đi. Rằng anh không có lựa chọn,
23
00:04:29,811 --> 00:04:33,022
nên anh đã đợi thời cơ
và giải cứu bọn tôi.
24
00:04:35,316 --> 00:04:36,150
Tôi xin lỗi.
25
00:04:37,860 --> 00:04:38,778
Gì cơ?
26
00:04:38,778 --> 00:04:40,405
Điều tôi có thể nói...
27
00:04:45,201 --> 00:04:47,161
Tôi chỉ có thể nói là xin lỗi.
28
00:04:49,455 --> 00:04:52,834
Sau một cuộc thảo luận dài,
bọn tôi quyết định cho anh ấy tự do.
29
00:04:54,002 --> 00:04:57,463
Nếu không có anh ấy,
bọn tôi sẽ vẫn còn là nô lệ.
30
00:04:58,464 --> 00:05:02,552
Sau khi được thả, Tầng Bảy lặng lẽ
lau nước mắt trong một góc đằng xa.
31
00:05:03,511 --> 00:05:07,265
Những giọt nước mắt dường như
đã bị dồn nén và giữ lại lâu nay.
32
00:05:08,391 --> 00:05:10,893
Có lẽ anh ấy cũng mong đến ngày này.
33
00:05:10,893 --> 00:05:13,229
Ta kiếm được nhiều thời gian quá.
34
00:05:15,982 --> 00:05:17,567
Chắc họ thích lắm.
35
00:05:17,567 --> 00:05:20,611
Nhưng tại sao
tôi không có cảm giác mình đã thắng?
36
00:05:23,406 --> 00:05:26,909
Bởi vì những người đó
đã kiếm được nhiều tiền hơn nhiều.
37
00:05:26,909 --> 00:05:29,996
Cuộc cách mạng
được thưởng rất nhiều thời gian.
38
00:05:29,996 --> 00:05:33,082
Cuối cùng, tôi chỉ có thể trút giận
39
00:05:33,082 --> 00:05:36,294
vào bàn tay thối
đã chọn phải tầng dưới của mình.
40
00:05:36,294 --> 00:05:37,754
Ổn mà. Tôi sẽ cho ăn.
41
00:05:37,754 --> 00:05:41,549
Sau cuộc chạm trán,
ba người tầng trên sẽ bị nhốt trong phòng.
42
00:05:42,216 --> 00:05:46,346
Khác cái là phòng của họ không còn là
không gian riêng thân yêu nữa.
43
00:05:48,473 --> 00:05:50,141
Các phòng đều mở cửa 24 giờ.
44
00:05:50,141 --> 00:05:53,061
Chúng biến thành phòng chung
ai cũng có thể dùng.
45
00:05:56,981 --> 00:05:57,982
Sao anh không vào?
46
00:06:00,026 --> 00:06:01,819
Tôi hơi sốc thôi, Tầng Ba à.
47
00:06:03,321 --> 00:06:04,155
Hả?
48
00:06:18,544 --> 00:06:19,462
Gì thế này...
49
00:06:19,462 --> 00:06:23,549
Những thứ này đều được mua
bằng tiền bọn tôi kiếm từ mồ hôi và máu.
50
00:06:24,425 --> 00:06:25,718
Không tin nổi...
51
00:06:26,469 --> 00:06:27,303
Tiền...
52
00:06:28,679 --> 00:06:29,639
đúng là thứ tốt.
53
00:06:31,432 --> 00:06:32,266
Lâu lắm rồi
54
00:06:33,810 --> 00:06:35,937
tôi mới được thấy nước tắm thế này.
55
00:06:50,493 --> 00:06:51,619
Ôi trời ơi.
56
00:06:53,246 --> 00:06:56,791
Đây có phải nó không?
Cái đồ người ta dùng thay chỉ nha khoa?
57
00:06:58,376 --> 00:07:01,629
Như khách sạn ấy.
Mình sống luôn ở đây cũng được. Hừ.
58
00:07:04,298 --> 00:07:05,383
Đó là vòi xịt đít.
59
00:07:09,720 --> 00:07:12,223
Mỗi phút tăng 340.000. Được 21,9 tỉ rồi.
60
00:07:13,182 --> 00:07:14,600
Ôi, thật là.
61
00:07:15,643 --> 00:07:17,770
Nhìn lại rồi, tôi vẫn không tin nổi.
62
00:07:19,730 --> 00:07:21,732
Ta có nên tiêu hết số tiền này không?
63
00:07:22,984 --> 00:07:25,987
Ta có thể mua đồ mình muốn.
Như cái vòi xịt đít đó.
64
00:07:26,696 --> 00:07:27,530
Nhỉ?
65
00:07:31,033 --> 00:07:32,368
Làm vậy có được không?
66
00:07:35,746 --> 00:07:36,831
Bỏ đi.
67
00:07:36,831 --> 00:07:40,710
Chị ta cũng không khác gì ta.
Chị ta cũng cần tiền khi ra ngoài.
68
00:08:03,483 --> 00:08:05,943
Lần đầu tiên tôi thấy no từ khi đến đây.
69
00:08:06,611 --> 00:08:10,364
Đúng vậy nhỉ. Nó là một bữa tiệc?
Tiệc thịnh soạn, phải không?
70
00:08:13,201 --> 00:08:18,789
Chà. Những lúc thế này mà được ngồi uống
một ly rượu nữa thì đúng là hoàn hảo.
71
00:08:18,789 --> 00:08:21,042
- Vậy thì còn gì bằng.
- Thật vậy.
72
00:08:21,042 --> 00:08:23,211
Nhưng đâu thể mua đồ ăn, thức uống.
73
00:08:23,211 --> 00:08:28,674
À, hồi đó tôi hay mua củ Deodeok ngoài chợ
để làm rượu ngâm củ Deodeok đấy.
74
00:08:29,425 --> 00:08:33,054
Ừ, ý là, tôi không biết
rượu vang hay bia thì có được không,
75
00:08:33,054 --> 00:08:35,598
nhưng có khi ta làm được
đồ uống giống Soju đấy?
76
00:08:35,598 --> 00:08:38,142
Nhìn kìa. Ta có rất nhiều nước ở bên đó.
77
00:08:39,519 --> 00:08:42,271
- Ừ, nếu làm được thì... Chà.
- Chà. Vậy tốt quá.
78
00:08:42,772 --> 00:08:44,190
Cá nhân tôi ấy...
79
00:08:45,733 --> 00:08:48,945
Ừm, tôi thích uống rượu,
chỉ một chút thôi,
80
00:08:48,945 --> 00:08:52,615
tôi còn từng đến một lớp học một ngày
dạy làm đồ uống có cồn.
81
00:08:53,199 --> 00:08:55,660
Ôi, nhưng tôi không nhớ cách làm nữa rồi.
82
00:08:56,160 --> 00:09:00,456
- Ôi, phải chi tôi còn nhớ...
- Đợi đã, ở đây tiền mua gì cũng được mà?
83
00:09:01,374 --> 00:09:02,750
- Ý anh là sao?
- Kiểu...
84
00:09:03,709 --> 00:09:07,505
Ta có thể dùng tiền để mua
công thức làm đồ uống có cồn mà.
85
00:09:12,134 --> 00:09:14,095
Thế này nghĩa là mua được nhỉ?
86
00:09:15,012 --> 00:09:16,180
Tôi nghĩ vậy.
87
00:09:16,722 --> 00:09:18,975
Giá hiện lên giống mấy lúc ta mua đồ.
88
00:09:18,975 --> 00:09:21,394
Chờ đã, cái này... Là 100 triệu won?
89
00:09:22,186 --> 00:09:25,189
Nó là số tiền lớn với ta,
nhưng nửa ngày là cô ta kiếm được rồi.
90
00:09:25,189 --> 00:09:26,566
Xài nhiêu đây chắc ổn nhỉ?
91
00:09:37,285 --> 00:09:40,288
- Đau quá!
- Xài tiền của chị được không? 100 triệu.
92
00:09:40,871 --> 00:09:44,709
Có thể xài được,
nhưng mà cởi cái này cho tôi được không?
93
00:09:45,585 --> 00:09:49,547
Tôi không thích bị trói ý.
Tôi thích trói người ta hơn.
94
00:09:51,090 --> 00:09:52,633
- Không được đâu.
- Hả?
95
00:09:57,221 --> 00:09:58,681
Đúng là.
96
00:10:08,816 --> 00:10:10,818
CÁCH LÀM RƯỢU
97
00:10:12,320 --> 00:10:13,321
Được rồi.
98
00:10:13,321 --> 00:10:14,989
Tôi nếm thử trước nhé?
99
00:10:21,329 --> 00:10:25,124
Để chắc ăn thì đừng nuốt nhé.
Chị nếm thử rồi nhổ ra đi.
100
00:10:26,000 --> 00:10:29,045
Này, tôi đã bảo đừng nuốt... Chị nên nhổ...
101
00:10:31,255 --> 00:10:32,381
Thế nào? Vị ra sao?
102
00:10:33,716 --> 00:10:34,842
Ban đầu nó chua.
103
00:10:36,218 --> 00:10:37,386
Nhưng về sau đắng.
104
00:10:38,304 --> 00:10:39,388
Tả thế nào nhỉ...
105
00:10:40,264 --> 00:10:44,560
Nó có vị như thể nếu không uống dè chừng
thì sẽ không sống nổi tới mai ấy...
106
00:10:46,228 --> 00:10:47,229
Sảng khoái lắm.
107
00:10:58,866 --> 00:11:02,328
Đúng là vị của nó không hề ngon,
108
00:11:02,328 --> 00:11:04,455
nhưng tôi không thể nhổ ra ấy?
109
00:11:04,455 --> 00:11:06,707
- Nhỉ? Tôi bảo mà.
- Đúng là vậy.
110
00:11:07,333 --> 00:11:10,211
Tầng Năm, làm thêm một ít đi.
111
00:11:10,211 --> 00:11:11,712
Tất nhiên rồi.
112
00:11:12,505 --> 00:11:13,756
- Đây.
- Cảm ơn.
113
00:11:21,597 --> 00:11:25,393
Tầng Bảy à, cậu uống cứ như
nó là Whiskey đắt tiền ấy.
114
00:11:25,393 --> 00:11:28,312
- Nhìn y như đang quay quảng cáo Whiskey...
- Phải.
115
00:11:28,312 --> 00:11:30,064
Ừ, quá đúng.
116
00:11:38,614 --> 00:11:42,118
Thích thật đấy.
Cảm giác như ta đang đi cắm trại.
117
00:11:45,037 --> 00:11:45,871
Phải nhỉ.
118
00:11:45,871 --> 00:11:49,917
Một chuyến cắm trại
cần phải được kết thúc bằng mì gói nữa.
119
00:11:51,544 --> 00:11:52,712
Ôi chao, mì gói.
120
00:11:53,546 --> 00:11:55,548
Ôi, tôi thèm quá đi mất.
121
00:11:55,548 --> 00:11:59,176
Cả canh nữa.
Người Hàn Quốc thì phải ăn canh chứ.
122
00:12:00,511 --> 00:12:03,806
Tôi nghĩ từ khi đến đây
ta chẳng được miếng canh nào nhỉ?
123
00:12:05,015 --> 00:12:07,143
Tại đâu thể mua đồ ăn, thức uống.
124
00:12:07,143 --> 00:12:08,144
Mọi người muốn...
125
00:12:09,311 --> 00:12:10,146
ăn mì gói chứ?
126
00:12:11,814 --> 00:12:12,648
Gì cơ?
127
00:12:14,567 --> 00:12:15,401
Mì gói ấy.
128
00:12:23,409 --> 00:12:25,661
Ôi ôi, nóng! Nước sôi, nước sôi!
129
00:12:25,661 --> 00:12:26,579
Nóng quá.
130
00:12:27,204 --> 00:12:28,456
Ôi trời, nóng quá.
131
00:12:31,542 --> 00:12:34,170
- Làm gì vậy?
- Ôi, thôi đi mà...
132
00:12:37,798 --> 00:12:38,799
Cậu không thấy à?
133
00:12:39,717 --> 00:12:43,220
Tôi đã cho thêm hành lá thái nhỏ
và cho nhiều trứng vào nữa.
134
00:12:44,305 --> 00:12:45,139
Thơm lắm nhỉ?
135
00:12:50,478 --> 00:12:51,312
Ăn thử đi.
136
00:12:52,062 --> 00:12:52,897
Ngon lắm đấy.
137
00:12:53,898 --> 00:12:54,815
Nói thật đó.
138
00:13:40,528 --> 00:13:42,488
Chà, canh này ngon quá!
139
00:13:47,660 --> 00:13:48,494
Sao ta không
140
00:13:49,620 --> 00:13:50,955
nâng ly bằng nước lèo?
141
00:13:56,043 --> 00:13:58,003
- Cạn ly.
- Cạn ly.
142
00:14:15,521 --> 00:14:16,647
Mọi người muốn
143
00:14:17,690 --> 00:14:19,024
tiếp tục bao lâu nữa?
144
00:14:19,024 --> 00:14:21,694
Nếu buồn ngủ thì về phòng mình đi.
145
00:14:21,694 --> 00:14:27,116
Không, ý tôi là chương trình này cơ.
Mọi người không nghĩ là ta nên dừng lại à?
146
00:14:27,116 --> 00:14:28,033
Hả?
147
00:14:33,080 --> 00:14:36,208
Tôi tưởng ta đã quyết định rồi mà?
148
00:14:36,208 --> 00:14:41,297
Rằng chúng ta sẽ ở lại
cho đến khi tôi kiếm được một tỉ won.
149
00:14:44,675 --> 00:14:47,136
Tầng Một à. Về số tiền một tỉ đó...
150
00:14:49,346 --> 00:14:52,558
- Tôi sẽ góp phần còn thiếu khi ra ngoài.
- Hả?
151
00:14:52,558 --> 00:14:54,393
Nếu anh cần một tỉ,
152
00:14:55,185 --> 00:14:56,562
tôi có thể chia cho anh
153
00:14:57,479 --> 00:14:58,731
một phần tiền tôi có.
154
00:15:00,399 --> 00:15:05,195
Ai cũng đều thấy ta đã làm gì nhau
chỉ để kiếm thứ thời gian chết tiệt đó mà.
155
00:15:05,195 --> 00:15:11,535
Nhưng... có nhiều cách khác
để kiếm thời gian mà, không phải sao?
156
00:15:13,203 --> 00:15:17,708
- Tôi đã nghĩ ra vài ý tưởng, như là...
- Mấy cái đó không đi được tới đâu đâu.
157
00:15:18,918 --> 00:15:22,046
Mọi người đều biết
chúng ta đã vượt quá giới hạn.
158
00:15:22,046 --> 00:15:25,341
Một khi đã bước qua,
thì không thể nào quay đầu.
159
00:15:25,341 --> 00:15:29,511
Nhưng cô không thấy bất công à?
Ta đã phải chịu đựng rất nhiều.
160
00:15:29,511 --> 00:15:32,848
- Hãy dùng họ để kiếm thời gian...
- Anh làm nổi không?
161
00:15:34,308 --> 00:15:37,353
- Làm gì?
- Dùng họ để kiếm thời gian. Làm nổi chứ?
162
00:15:37,353 --> 00:15:38,270
Có, sao không?
163
00:15:39,104 --> 00:15:41,565
- Không, anh không làm nổi.
- Tôi nói là được.
164
00:15:41,565 --> 00:15:42,608
Làm thử xem.
165
00:15:43,901 --> 00:15:44,985
Chị ta bị trói mà.
166
00:15:46,779 --> 00:15:50,074
Sao? Trả thù chị ta,
thỏa mãn ham muốn hay gì đó.
167
00:15:50,074 --> 00:15:53,702
Muốn làm gì thì làm, cứ thử đi?
Chị ta đâu thể phản kháng.
168
00:15:57,456 --> 00:15:58,332
Tầng Ba à...
169
00:16:31,156 --> 00:16:33,409
Hãy rời khỏi đây khi ta vẫn là con người.
170
00:16:35,285 --> 00:16:36,912
Hãy coi đây là cơ hội cuối.
171
00:16:38,205 --> 00:16:40,290
Cơ hội cuối cùng để chúng ta
172
00:16:41,709 --> 00:16:43,502
rời đi khi còn giữ được đạo đức.
173
00:17:03,063 --> 00:17:04,940
- Gì vậy?
- Làm sao?
174
00:17:07,526 --> 00:17:08,527
Những vì sao,
175
00:17:10,070 --> 00:17:11,113
đẹp quá nhỉ?
176
00:17:11,697 --> 00:17:12,906
Ừ, đẹp thật.
177
00:17:13,615 --> 00:17:14,825
Sống ở đây lâu rồi
178
00:17:15,659 --> 00:17:18,912
tôi bắt đầu nghĩ
bầu trời chỉ to bằng cái cửa sổ đó.
179
00:17:19,413 --> 00:17:20,539
Ý cô là sao?
180
00:17:20,539 --> 00:17:23,208
Ở đây ta chỉ thấy được
bầu trời có bấy nhiêu thôi.
181
00:17:27,087 --> 00:17:29,048
Thế giới bên ngoài. Hiện thực.
182
00:17:29,840 --> 00:17:30,924
Nó đã bị quên lãng
183
00:17:31,425 --> 00:17:32,259
và phai dần
184
00:17:32,968 --> 00:17:34,011
vào bóng đêm
185
00:17:34,511 --> 00:17:36,305
hoặc tan vào hư không.
186
00:17:50,152 --> 00:17:55,240
Có lẽ cô ấy đúng. Đây có lẽ là cơ hội cuối
để rời đi với tư cách một con người.
187
00:17:56,408 --> 00:17:59,036
Mình muốn nhìn thấy bầu trời thật sự.
188
00:18:09,129 --> 00:18:10,714
Đúng là cú ngoặt thú vị.
189
00:18:33,403 --> 00:18:36,740
Con gái tôi rất thích
mỗi khi tôi cho nó xem cái này.
190
00:18:36,740 --> 00:18:39,284
Nếu giống anh, chắc con bé đáng yêu lắm.
191
00:18:39,284 --> 00:18:43,080
Lẽ ra tôi nên bí mật giữ lại
một bức ảnh của nó.
192
00:18:44,081 --> 00:18:45,499
Cũng sắp ra ngoài rồi.
193
00:18:45,999 --> 00:18:49,628
Hãy mua cho nó mọi món ngon trên đời
với số tiền anh kiếm được.
194
00:18:49,628 --> 00:18:51,713
Mua hết những thứ tốt đẹp nó muốn.
195
00:18:56,093 --> 00:19:00,639
Vậy là bọn tôi đã đồng ý
kết thúc chương trình khi hết thời gian.
196
00:19:01,140 --> 00:19:04,518
Những người ở tầng trên bị trói
cũng không thể làm gì khác
197
00:19:04,518 --> 00:19:06,937
ngoài việc theo quyết định của bọn tôi.
198
00:19:08,856 --> 00:19:10,566
Bọn tôi ăn no đủ,
199
00:19:11,900 --> 00:19:13,235
cho họ ăn no đủ,
200
00:19:15,279 --> 00:19:16,822
và chăm sóc họ rất tốt.
201
00:19:16,822 --> 00:19:19,491
- Không sao đâu.
- Tôi ghét thế này...
202
00:19:26,123 --> 00:19:28,667
Xin lỗi. Có thể gãi giúp tôi ở đó không?
203
00:19:28,667 --> 00:19:30,878
Ngay trên môi. Chỗ nhân trung ấy.
204
00:19:31,420 --> 00:19:32,629
Ngứa quá.
205
00:19:39,052 --> 00:19:41,555
- Không, sang bên cạnh một chút.
- Đây à?
206
00:19:43,515 --> 00:19:44,850
Ôi, đã ngứa quá.
207
00:19:51,481 --> 00:19:52,816
Ôi, thích quá.
208
00:19:52,816 --> 00:19:55,068
Lâu lâu tôi lại tưởng tượng ra
mấy cảnh đó.
209
00:19:55,068 --> 00:19:55,986
Cảm ơn nhé.
210
00:19:55,986 --> 00:20:00,199
Nhưng bọn tôi đã có những ngày êm đềm,
và thời gian bình thường trôi.
211
00:20:19,843 --> 00:20:22,262
Bọn tôi giặt đồng phục cũ cáu bẩn
212
00:20:22,763 --> 00:20:24,640
và gội đầu bằng dầu gội khô.
213
00:20:25,224 --> 00:20:28,894
Khi đã tắm rửa sạch sẽ,
bọn tôi chuẩn bị để rời đi mãi mãi.
214
00:20:30,103 --> 00:20:34,650
Đã đến lúc bọn tôi trở lại với thế giới
bên ngoài và đối mặt với hiện thực.
215
00:20:36,568 --> 00:20:38,070
Đêm cuối cùng thật rồi.
216
00:20:39,196 --> 00:20:40,030
Đúng vậy.
217
00:20:40,989 --> 00:20:42,824
Anh đã rất vất vả rồi.
218
00:20:43,825 --> 00:20:44,910
Cô Tầng Năm cũng vậy.
219
00:20:46,245 --> 00:20:47,162
Làm tốt lắm.
220
00:20:48,372 --> 00:20:49,373
Cả mọi người nữa.
221
00:20:54,878 --> 00:20:56,088
Lại đây.
222
00:20:56,088 --> 00:21:00,175
Tầng Hai à. Ôi trời.
Mọi người đã rất vất vả rồi, thật đó.
223
00:21:00,801 --> 00:21:02,511
Tạm biệt tất cả mọi người.
224
00:21:03,011 --> 00:21:05,722
Mọi chuyện đã rất vui nhưng cũng rất tệ.
225
00:21:06,598 --> 00:21:08,934
Chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa.
226
00:21:10,060 --> 00:21:12,354
TIỀN THƯỞNG DỰ KIẾN
TẦNG TÁM: 25.666.090.000 WON
227
00:21:12,354 --> 00:21:14,731
TIỀN THƯỞNG DỰ KIẾN
TẦNG BẢY: 16.319.960.000 WON
228
00:21:14,731 --> 00:21:16,650
TẦNG SÁU: 10.053.930.000 WON
229
00:21:16,650 --> 00:21:18,443
TẦNG NĂM: 6.212.280.000 WON
230
00:21:18,443 --> 00:21:20,153
TẦNG BỐN: 3.890.340.000 WON
231
00:21:20,153 --> 00:21:21,947
TẦNG BA: 2.333.540.000 WON
232
00:21:21,947 --> 00:21:23,740
TẦNG HAI: 1.533.620.000 WON
233
00:21:23,740 --> 00:21:25,450
TẦNG MỘT: 766.890.000 WON
234
00:21:35,669 --> 00:21:37,546
Khốn kiếp! Tất cả ra ngoài đi!
235
00:21:41,550 --> 00:21:42,718
Thứ này bị gì vậy?
236
00:21:47,889 --> 00:21:50,600
Sao ta kiếm được nhiều thời gian vậy?
237
00:21:50,600 --> 00:21:54,896
Lúc mười giờ tối qua
ta chỉ còn chín tiếng.
238
00:21:54,896 --> 00:21:57,190
Nghĩa là họ đã cho ta gần 37 giờ.
239
00:21:57,190 --> 00:22:01,737
Ta còn khó kiếm nổi 12 đến 24 giờ
dù leo cầu thang và bị chích điện.
240
00:22:04,573 --> 00:22:05,824
Đùa tôi đấy à?
241
00:22:08,160 --> 00:22:11,163
Đời nào họ cho ta thời gian miễn phí chứ.
242
00:22:11,830 --> 00:22:13,373
Mọi người đã làm gì à?
243
00:22:14,291 --> 00:22:15,125
Hả?
244
00:22:15,792 --> 00:22:17,002
Tôi không làm gì cả.
245
00:22:18,378 --> 00:22:21,214
Tối qua tôi chỉ dọn dẹp
và sửa soạn đồ đạc.
246
00:22:22,007 --> 00:22:25,635
- Tôi cũng không làm gì đặc biệt cả.
- Ừ, tôi cũng vậy.
247
00:22:26,720 --> 00:22:30,140
Chết tiệt, vậy thì
là cái quái gì chứ? Theo tôi.
248
00:22:34,186 --> 00:22:35,020
Chị ơi!
249
00:22:35,771 --> 00:22:36,938
Xem có gì lạ không.
250
00:22:41,735 --> 00:22:42,778
Cô ấy đang ngáy?
251
00:22:45,822 --> 00:22:47,407
Vẫn chưa có đồ ăn à?
252
00:22:47,407 --> 00:22:48,742
Ôi, tôi đói bụng quá.
253
00:22:50,702 --> 00:22:51,787
Lát tôi sẽ cho ăn.
254
00:22:52,996 --> 00:22:56,666
Tôi không thấy gì bất thường.
Cái quái gì đang diễn ra vậy...
255
00:22:58,293 --> 00:22:59,127
Hả?
256
00:23:00,212 --> 00:23:01,963
Có vấn đề gì à?
257
00:23:05,300 --> 00:23:06,551
Lột đồ cô ta xem sao.
258
00:23:07,761 --> 00:23:10,055
- Hả?
- Tất cả ra ngoài, trừ Tầng Năm.
259
00:23:11,181 --> 00:23:12,766
Tôi phải xem tận mắt.
260
00:23:14,184 --> 00:23:16,144
- Hả?
- Tất cả ra ngoài mau!
261
00:23:18,939 --> 00:23:20,857
Gì cơ? Đừng đi!
262
00:23:20,857 --> 00:23:24,653
Không! Mấy người thật sự sẽ lột đồ tôi
để kiếm tiền sao?
263
00:23:24,653 --> 00:23:26,780
- Thấy gì không?
- Chẳng thấy gì.
264
00:23:30,534 --> 00:23:32,035
Chắc là có chuyện gì rồi.
265
00:23:36,289 --> 00:23:41,128
Bọn tôi đã tìm hiểu rất lâu lý do tại sao
kiếm được thời gian, nhưng chẳng ích gì.
266
00:23:42,379 --> 00:23:45,715
Thật tình, đang có chuyện quái gì vậy nhỉ?
267
00:23:47,676 --> 00:23:49,136
Có một chuyện chắc chắn.
268
00:23:51,888 --> 00:23:53,765
Thủ phạm nằm trong số chúng ta.
269
00:23:54,599 --> 00:23:55,934
Này, không thể nào.
270
00:23:57,269 --> 00:23:59,062
Đừng dấy lên nghi ngờ lẫn nhau
271
00:23:59,688 --> 00:24:02,107
khi bản thân ta còn chưa chắc chắn.
272
00:24:02,107 --> 00:24:05,277
Phải đấy. Ta đã cùng nhau
trải qua rất nhiều chuyện.
273
00:24:07,487 --> 00:24:10,407
Có lẽ ban tổ chức
thấy kết thúc thế này chưa đã,
274
00:24:10,407 --> 00:24:13,577
nên họ đã cho thêm thời gian chăng...
275
00:24:15,579 --> 00:24:20,375
Khoan. Mình vừa nói cái quái gì thế?
Bộ đây là quán karaoke hả, đồ ngu.
276
00:24:20,959 --> 00:24:22,711
Giờ ta không thể biết chắc,
277
00:24:22,711 --> 00:24:26,006
nhưng chắc chắn là
có gì đó thú vị đang xảy ra.
278
00:24:26,006 --> 00:24:27,340
"Thú vị" à...
279
00:24:28,300 --> 00:24:29,384
Chết tiệt.
280
00:24:30,802 --> 00:24:32,679
Có gì mà "thú vị" đến vậy chứ?
281
00:24:38,393 --> 00:24:39,227
Có thể là gì?
282
00:24:40,145 --> 00:24:41,897
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
283
00:24:56,578 --> 00:24:58,497
- Tầng Bốn.
- Ôi, Tầng Bốn!
284
00:24:58,997 --> 00:25:00,248
- Máu kìa...
- Trời ơi.
285
00:25:01,500 --> 00:25:04,294
Ai làm vậy với cô, Tầng Bốn?
Có chuyện gì vậy?
286
00:25:06,963 --> 00:25:08,673
Ôi! Răng của cô ấy bị nhổ.
287
00:25:10,634 --> 00:25:11,801
Khốn kiếp!
288
00:25:11,801 --> 00:25:15,847
Tôi đã bảo là cởi trói cho tôi đi mà!
Lũ khốn này!
289
00:25:16,973 --> 00:25:18,141
Tôi rất xin lỗi.
290
00:25:18,767 --> 00:25:20,227
Có thấy ai làm không?
291
00:25:20,227 --> 00:25:23,855
Tôi tỉnh dậy thấy nó đã bị nhổ rồi.
292
00:25:24,814 --> 00:25:26,650
Tôi phải làm sao bây giờ?
293
00:25:29,986 --> 00:25:31,446
Đau quá.
294
00:25:34,824 --> 00:25:37,577
Có nạn nhân mà không có thủ phạm?
295
00:25:38,411 --> 00:25:41,373
Đợi đã. Sao hôm qua không có nạn nhân?
296
00:25:42,499 --> 00:25:44,000
Không có nạn nhân ư?
297
00:25:45,252 --> 00:25:49,381
Lỡ đâu vết thương nằm ngoài tầm nhìn,
chỗ không ai thấy? Vậy tức là...
298
00:25:49,381 --> 00:25:50,382
Không lẽ...
299
00:25:52,926 --> 00:25:54,010
Đợi chút! Khoan!
300
00:25:54,970 --> 00:25:56,054
Có chuyện gì thế?
301
00:25:56,555 --> 00:25:57,514
Giày của anh ta!
302
00:26:08,984 --> 00:26:09,818
Cái gì đây?
303
00:26:13,822 --> 00:26:17,325
Móng chân... Móng chân của anh ấy
bị rút hết rồi.
304
00:26:22,622 --> 00:26:25,000
- Sao ngạc nhiên thế?
- Sao không nói gì?
305
00:26:25,000 --> 00:26:29,004
Dù sao cũng là một kẻ trong số các người
làm thế này với tôi.
306
00:26:30,130 --> 00:26:31,840
Muốn kết thúc chương trình à?
307
00:26:32,674 --> 00:26:34,217
Không hết dễ thế đâu.
308
00:26:36,052 --> 00:26:37,971
Mọi chuyện bắt đầu vui rồi, nhỉ?
309
00:26:44,477 --> 00:26:45,770
Là ai?
310
00:26:46,813 --> 00:26:48,398
Tên khốn nào
311
00:26:49,733 --> 00:26:50,942
đứng sau chuyện này?
312
00:26:52,402 --> 00:26:56,489
Tầng Hai, đừng nóng giận quá thế.
Hãy bình tĩnh rồi ta nói chuyện.
313
00:26:56,489 --> 00:26:57,490
Anh làm à?
314
00:26:59,409 --> 00:27:00,619
Không, Tầng Hai.
315
00:27:02,203 --> 00:27:03,079
Là anh chứ gì?
316
00:27:04,539 --> 00:27:10,086
Lẽ ra bọn tôi đừng cho anh tự do. Dù gì,
anh đã sống sung sướng khi ở phe họ mà.
317
00:27:10,837 --> 00:27:14,507
Anh làm việc này
vì chương trình sắp kết thúc, phải không?
318
00:27:14,507 --> 00:27:17,677
Tầng Hai, đừng làm vậy.
Đó là chuyện quá khứ rồi mà.
319
00:27:17,677 --> 00:27:22,098
- Và ta được tự do là nhờ Tầng Bảy mà.
- Chị cùng một giuộc với anh ta à?
320
00:27:22,098 --> 00:27:24,726
Tầng Hai, sao cô lại thế này?
321
00:27:24,726 --> 00:27:26,144
- Là anh à?
- Hả?
322
00:27:26,728 --> 00:27:29,314
- Vì anh không kiếm được một tỉ?
- Không phải tôi thật mà.
323
00:27:29,314 --> 00:27:32,108
- Vậy là anh rồi.
- Không phải. Sao tôi có thể...
324
00:27:32,108 --> 00:27:35,695
Vậy thì sao,
anh ta tự rút móng chân mình ra à?
325
00:27:37,947 --> 00:27:39,658
Vậy cô không phải thủ phạm à?
326
00:27:41,368 --> 00:27:42,202
Gì?
327
00:27:42,202 --> 00:27:45,205
Thủ phạm là ai
có quan trọng với cô đến vậy không?
328
00:27:46,164 --> 00:27:46,998
Không hiểu à?
329
00:27:48,416 --> 00:27:51,878
Dù thủ phạm là ai,
ít nhất một người trong chúng ta,
330
00:27:52,462 --> 00:27:56,633
hoặc hơn, không muốn chương trình này
kết thúc. Điều đó mới quan trọng.
331
00:27:56,633 --> 00:27:58,134
Cô thực sự không hiểu à?
332
00:27:59,803 --> 00:28:02,430
Mấy người thực sự bị làm sao vậy?
333
00:28:02,430 --> 00:28:04,265
Điên hết rồi hay sao?
334
00:28:04,265 --> 00:28:08,436
Mấy người quên mất
ta đã thoát khỏi địa ngục đó thế nào à?
335
00:28:16,569 --> 00:28:19,239
Nửa ngày còn lại biến thành ba ngày.
336
00:28:19,823 --> 00:28:23,618
Có lẽ chương trình sẽ không bao giờ
kết thúc, như Tầng Sáu nói.
337
00:28:25,954 --> 00:28:26,788
Ai đấy?
338
00:28:29,290 --> 00:28:30,125
Ai?
339
00:28:33,545 --> 00:28:38,675
Gì vậy? Ai thế hả? Mấy người bị trói
chưa đủ, giờ tấn công cả tôi à, tên khốn?
340
00:28:39,509 --> 00:28:40,927
Cút đi!
341
00:28:45,181 --> 00:28:46,015
Đừng phá cửa.
342
00:28:46,850 --> 00:28:49,477
Đừng phá cửa! Thôi đi! Xin đấy!
343
00:28:52,939 --> 00:28:55,525
Thử vào xem, đồ khốn!
Chấp luôn! Khốn kiếp...
344
00:28:56,985 --> 00:29:01,448
Tôi đã sai hoàn toàn. Không phải
họ muốn xông vào, mà là ngăn tôi đi ra.
345
00:29:02,699 --> 00:29:06,828
Xin lỗi. Đây là cách duy nhất
để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra.
346
00:29:08,413 --> 00:29:10,874
Cô làm cái khỉ gì vậy, nhốt tôi thế này?
347
00:29:12,500 --> 00:29:14,753
Một ngày tôi sẽ đưa
hai phần cơm, hai chai nước.
348
00:29:15,253 --> 00:29:18,840
Hãy ở trong phòng
đến khi chương trình kết thúc nhé.
349
00:29:18,840 --> 00:29:20,508
Tầng Hai à!
350
00:29:20,508 --> 00:29:24,179
Đợi đã, khoan. Mở cửa một lát đã.
Khoan. Tầng Hai.
351
00:29:25,597 --> 00:29:29,392
Tầng Hai! Đừng đi mà.
Mở cửa ra và nói chuyện đi.
352
00:29:30,727 --> 00:29:31,603
Tầng Hai...
353
00:29:39,360 --> 00:29:40,195
Tôi cũng phải
354
00:29:41,404 --> 00:29:42,781
vào trong sao?
355
00:29:43,823 --> 00:29:44,657
Không.
356
00:29:45,700 --> 00:29:48,369
Chị hãy cho mấy người bị trói ăn
và lo cho họ.
357
00:29:49,287 --> 00:29:50,830
Chỉ vài ngày thôi.
358
00:30:20,443 --> 00:30:23,238
Phương pháp của Tầng Hai
rõ là không dân chủ.
359
00:30:23,238 --> 00:30:27,033
Nó rất độc tài và bạo lực. Tuy nhiên,
360
00:30:27,534 --> 00:30:30,703
nó là cách chắc chắn
để ngăn tội ác bí ẩn sản sinh.
361
00:30:30,703 --> 00:30:34,040
Sau khi mọi người bị nhốt,
không có chuyện gì xảy ra cả.
362
00:30:34,624 --> 00:30:36,167
Thời gian cứ thế trôi qua.
363
00:30:37,085 --> 00:30:39,504
Tầng Hai không còn nghi ngờ ai nữa.
364
00:30:40,088 --> 00:30:45,510
Cô ấy chỉ cho bọn tôi đồ ăn và nước uống.
Cứ như thế, chương trình kết thúc.
365
00:30:45,510 --> 00:30:49,848
Sao cô ấy lại cứ tự ý làm thế chứ? Hả?
Cô ấy nghĩ mình là lãnh đạo à?
366
00:30:53,476 --> 00:30:57,313
Cô ấy đã có thể nói chuyện để giải quyết,
nhưng lại lẳng lặng lắp khóa?
367
00:30:57,313 --> 00:30:58,606
Không tin nổi.
368
00:30:58,606 --> 00:31:00,233
Đúng là nực cười quá đi.
369
00:31:00,233 --> 00:31:03,403
Ý là, khóa cửa thì có ích gì chứ. Chỗ này...
370
00:31:05,321 --> 00:31:06,948
Cô ấy bảo được hai phần mà.
371
00:31:07,532 --> 00:31:12,745
Đảm bảo lần sau gặp sẽ cho cô ấy biết tay.
Làm thế này là không được, nói rồi đó.
372
00:31:15,874 --> 00:31:17,375
Ừm. Khô mực này ngon quá.
373
00:31:36,019 --> 00:31:37,103
Thôi nào.
374
00:31:37,103 --> 00:31:39,272
Cố ăn thêm một chút đi...
375
00:31:40,899 --> 00:31:42,150
Chị ơi...
376
00:31:43,401 --> 00:31:45,320
Răng của tôi đau lắm,
377
00:31:46,446 --> 00:31:50,950
nên tôi cứ nằm cả ngày,
và không tiêu hóa được gì hết.
378
00:31:50,950 --> 00:31:54,203
Thôi nào chị Tầng Năm. Tôi nói rồi mà nhỉ?
379
00:31:54,954 --> 00:31:56,873
Không thể cởi trói cho tôi sao?
380
00:31:57,874 --> 00:32:00,627
Nào? Tôi đã nói
tôi không thích khổ dâm mà.
381
00:32:09,010 --> 00:32:10,970
Tôi còn không thể cử động
382
00:32:12,472 --> 00:32:14,933
vì bị trói chặt thế này.
383
00:32:15,516 --> 00:32:18,561
Tôi cảm thấy
cơ thể mình như bị bại liệt vậy.
384
00:32:18,561 --> 00:32:20,772
Chị đúng là người xấu mà.
385
00:32:23,566 --> 00:32:24,484
Đây.
386
00:32:38,748 --> 00:32:39,749
Nghe này...
387
00:32:40,249 --> 00:32:41,376
Ít nhất thì
388
00:32:42,001 --> 00:32:47,048
ta có thể nào
cởi trói cho tay bọn họ không?
389
00:32:47,632 --> 00:32:48,675
Cứ mặc kệ họ.
390
00:32:51,469 --> 00:32:52,303
Chỉ là,
391
00:32:53,304 --> 00:32:55,807
họ đã bị trói nhiều ngày rồi.
392
00:32:57,058 --> 00:32:58,351
Họ đâu phải tội phạm.
393
00:33:03,314 --> 00:33:05,900
Họ đều là những người tốt. Chỉ là...
394
00:33:06,776 --> 00:33:09,737
Chuyện này sẽ không xảy ra
nếu họ không đến đây.
395
00:33:09,737 --> 00:33:12,740
Chương trình sắp kết thúc rồi,
cởi trói cho họ đi.
396
00:33:12,740 --> 00:33:14,617
- Chuyện qua rồi mà.
- Thôi đi.
397
00:33:18,496 --> 00:33:20,957
Xin chị đừng nói chuyện vô nghĩa nữa.
398
00:33:20,957 --> 00:33:25,878
Chị tưởng tôi muốn làm thế à?
Chuyện này cũng sắp làm tôi phát điên rồi!
399
00:33:42,020 --> 00:33:44,188
Sao kia? Sao cô có thể...
400
00:33:44,188 --> 00:33:46,274
Tầng Hai đã cởi trói cho tôi đó.
401
00:33:48,776 --> 00:33:50,528
- Thật sao?
- Ừ.
402
00:33:51,112 --> 00:33:54,991
Cô ấy nói đã suy nghĩ
và thấy có lỗi vì đã trói bọn tôi vô ích.
403
00:33:57,744 --> 00:34:02,165
Chị ơi. Cô ấy cũng cởi trói cho tôi rồi.
Cuối cùng tôi cũng thấy dễ thở.
404
00:34:02,165 --> 00:34:05,918
Ôi, bữa giờ khó khăn quá nhỉ?
Cả hai đã vất vả rồi.
405
00:34:06,794 --> 00:34:09,005
Còn Tầng Sáu thì sao?
406
00:34:09,005 --> 00:34:10,798
Tôi không chắc.
407
00:34:10,798 --> 00:34:14,802
Chắc cô ấy vẫn còn cáu Tầng Sáu lắm.
408
00:34:16,012 --> 00:34:17,055
Đúng vậy nhỉ.
409
00:34:18,056 --> 00:34:20,641
Tôi sẽ đến chỗ Tầng Sáu.
410
00:34:20,641 --> 00:34:21,684
Vậy thì tốt quá.
411
00:35:01,599 --> 00:35:02,433
Xin lỗi.
412
00:35:03,309 --> 00:35:05,394
Tầng Hai chưa đến đây à?
413
00:35:11,025 --> 00:35:15,488
Tầng Hai đã cởi trói
cho Tầng Bốn và Tầng Tám.
414
00:35:17,907 --> 00:35:19,575
- Tầng Hai á?
- Đúng vậy.
415
00:35:19,575 --> 00:35:23,913
Cô ấy đã thả tự do cho họ.
Giờ họ đang ở ngoài đấy.
416
00:35:29,710 --> 00:35:31,838
Lúc nãy... cô ta đã đến đây.
417
00:35:32,547 --> 00:35:33,506
Vậy ư?
418
00:35:34,549 --> 00:35:35,383
Cô ấy nói gì?
419
00:35:36,926 --> 00:35:41,681
Sẽ thả tự do cho tôi. Cô ta nói
tôi đợi một chút vì phải đi lấy gì đó.
420
00:35:42,807 --> 00:35:46,394
Phải không? Trời,
Tầng Hai thật tốt bụng, tôi biết mà.
421
00:35:49,147 --> 00:35:50,231
Cô có thể nào...
422
00:35:50,898 --> 00:35:51,858
có thể nào
423
00:35:52,984 --> 00:35:54,360
cởi trói cho tôi không?
424
00:35:58,489 --> 00:36:00,366
Dù sao cô ta cũng định làm thế.
425
00:36:04,579 --> 00:36:08,291
Không, Tầng Hai
sẽ đích thân đến cởi trói cho anh.
426
00:36:08,291 --> 00:36:09,542
Không.
427
00:36:12,211 --> 00:36:13,045
Thật ra thì,
428
00:36:14,714 --> 00:36:15,673
tôi sợ lắm.
429
00:36:15,673 --> 00:36:16,883
Cái gì?
430
00:36:16,883 --> 00:36:19,302
Thật ra Tầng Hai đã cố giết tôi.
431
00:36:21,012 --> 00:36:22,722
Anh nói cái gì vậy?
432
00:36:22,722 --> 00:36:26,976
Nghiêm túc đó. Cô ta đã cố giết tôi.
Tầng Hai chính là thủ phạm.
433
00:36:28,352 --> 00:36:30,021
Cô ta đã rút hết móng chân,
434
00:36:30,897 --> 00:36:32,315
đánh đập tôi rồi bỏ đi.
435
00:36:34,192 --> 00:36:36,194
Không, nghe vô lý quá.
436
00:36:36,194 --> 00:36:39,113
Cô không biết Tầng Hai ghét tôi cỡ nào à?
437
00:36:39,739 --> 00:36:42,158
Cô biết tôi sẽ chết nếu cô bỏ mặc tôi mà.
438
00:36:43,284 --> 00:36:47,747
Cô ta chắc chắn sẽ giết tôi
khi quay lại đây đó.
439
00:36:52,210 --> 00:36:53,294
Tôi sợ lắm.
440
00:36:57,131 --> 00:36:59,300
Không. Không đâu.
441
00:37:00,259 --> 00:37:03,429
Không, Tầng Hai
không phải loại người đó đâu.
442
00:37:03,429 --> 00:37:05,848
Tôi sẽ đi nói chuyện với cô ấy mà.
443
00:37:05,848 --> 00:37:07,350
Cô không biết
444
00:37:08,267 --> 00:37:10,519
con khốn đó đã làm gì tôi đâu.
445
00:37:12,063 --> 00:37:16,234
Cô ta không chỉ rút móng chân.
Cô ta làm nhiều chuyện kinh khủng lắm!
446
00:37:16,901 --> 00:37:17,735
Tôi...
447
00:37:20,321 --> 00:37:23,824
Tôi sẽ không bao giờ tha thứ
việc cô ta đã làm... Khốn kiếp.
448
00:37:24,367 --> 00:37:28,996
Nếu tôi phải chịu đựng chuyện như thế nữa,
tôi sẽ chết mất. Thực sự, tôi...
449
00:37:40,758 --> 00:37:43,177
Này, đừng đi. Ở lại đi.
450
00:37:43,928 --> 00:37:47,890
Hãy ở lại với tôi.
Tôi sẽ gặp rắc rối nếu Tầng Hai đến.
451
00:37:48,975 --> 00:37:50,518
Thật đấy. Tôi sẽ chết mất.
452
00:37:53,604 --> 00:37:57,650
Tôi cũng không biết phải làm gì...
453
00:37:57,650 --> 00:37:58,651
Thực sự, tôi...
454
00:38:07,326 --> 00:38:08,619
Làm ơn...
455
00:38:09,161 --> 00:38:10,663
cởi trói cho tôi một lát.
456
00:38:12,123 --> 00:38:13,040
Tôi muốn ôm cô.
457
00:45:28,183 --> 00:45:30,185
Biên dịch: Lê Minh