1
00:00:10,093 --> 00:00:10,969
Chị ơi!
2
00:00:11,511 --> 00:00:12,887
Chị Tầng Năm!
3
00:00:13,430 --> 00:00:15,140
Mau dậy đi.
4
00:00:15,724 --> 00:00:17,434
Kết thúc rồi!
5
00:00:18,351 --> 00:00:20,478
Chương trình này kết thúc rồi!
6
00:00:22,230 --> 00:00:23,064
Chị ơi!
7
00:00:38,163 --> 00:00:40,540
KẾT THÚC CÓ HẬU
8
00:01:10,737 --> 00:01:11,696
Sảng khoái thật!
9
00:01:12,947 --> 00:01:13,990
Chị ơi!
10
00:01:16,326 --> 00:01:17,702
Giờ ta về nhà thôi chứ?
11
00:01:31,549 --> 00:01:35,220
Chị à, suốt thời gian qua,
cảm ơn chị rất nhiều.
12
00:01:35,720 --> 00:01:38,098
- Tầng Năm, sao chị lại vậy?
- Chỉ là...
13
00:01:38,098 --> 00:01:40,058
Cảm giác vô thực quá.
14
00:01:41,559 --> 00:01:45,271
Thử bánh mì kẹp xúc xích đi.
Tầng Một làm ngon lắm. Thử bia nữa.
15
00:01:45,271 --> 00:01:46,189
Ôi, thật sao?
16
00:01:51,736 --> 00:01:52,946
Chà. Ngon quá.
17
00:01:56,366 --> 00:01:58,409
Này, cô đã làm rất tốt.
18
00:01:59,244 --> 00:02:00,578
Đi nhận tiền thưởng nào.
19
00:02:08,419 --> 00:02:09,963
Chúng ta đi thôi nào.
20
00:02:12,132 --> 00:02:13,550
Khoan, đợi một tí.
21
00:02:14,676 --> 00:02:15,677
Tầng Hai đâu rồi?
22
00:02:17,804 --> 00:02:18,638
Tầng Hai?
23
00:02:19,848 --> 00:02:20,682
Cô ấy kia kìa.
24
00:02:33,194 --> 00:02:37,282
"Con mụ điên này"?
25
00:03:10,940 --> 00:03:12,859
Mọi người, chuyện này là sao?
26
00:03:19,324 --> 00:03:21,618
Chạy đi nào! Đoàng!
27
00:04:50,707 --> 00:04:51,541
Ôi trời.
28
00:04:52,375 --> 00:04:54,836
Ôi, thảo nào thấy sao khó đọc chữ quá...
29
00:05:02,593 --> 00:05:04,887
Nhưng thế này nghĩa là sao nhỉ?
30
00:05:32,373 --> 00:05:35,543
Làm ơn, cởi trói cho tôi một lát thôi.
31
00:05:37,211 --> 00:05:38,171
Tôi muốn ôm cô.
32
00:06:27,428 --> 00:06:28,721
Đưa băng keo cho tôi!
33
00:06:39,899 --> 00:06:41,025
Trói họ lại!
34
00:06:41,025 --> 00:06:43,111
Trói đi! Yên coi!
35
00:06:53,913 --> 00:06:54,872
Bắt tên khốn đó!
36
00:06:56,249 --> 00:06:57,083
Chết tiệt!
37
00:07:02,588 --> 00:07:03,506
Đồ khốn!
38
00:07:07,677 --> 00:07:09,011
Cái đồ...
39
00:07:16,644 --> 00:07:17,645
Kìa, đằng kia!
40
00:07:42,170 --> 00:07:44,213
Khẩu M36 của Smith & Wesson.
41
00:07:45,840 --> 00:07:46,674
Và bốn...
42
00:07:48,718 --> 00:07:49,552
viên đạn.
43
00:08:01,272 --> 00:08:03,524
Tầng Năm à. Cảm ơn cô nhé.
44
00:08:05,568 --> 00:08:07,278
Tôi nói nghiêm túc đấy.
45
00:08:11,741 --> 00:08:13,910
Tôi cứ tưởng bọn họ là lũ thỏ đế.
46
00:08:13,910 --> 00:08:18,039
Nhưng việc bọn họ chơi bẩn đã chứng tỏ
tôi sai. Phải công nhận là bọn họ giỏi.
47
00:08:36,182 --> 00:08:40,811
Có một kẻ ở đây đã rút tám móng chân
của tôi. Nhưng chừa lại hai cái.
48
00:08:41,521 --> 00:08:44,273
Tôi thừa nhận đã đánh giá thấp các người.
49
00:08:44,941 --> 00:08:47,652
Xin lỗi về việc đó. Thật lòng đấy.
50
00:08:47,652 --> 00:08:49,987
Vậy thì là ai hả?
51
00:08:51,113 --> 00:08:53,824
Là ai? Liệu hồn khai mau đi. Thật đó!
52
00:08:54,408 --> 00:08:55,701
Khốn kiếp.
53
00:08:58,621 --> 00:09:00,373
- Là cậu à?
- Không phải tôi.
54
00:09:00,998 --> 00:09:02,083
Tôi nói thật đó!
55
00:09:04,335 --> 00:09:05,169
Là anh à?
56
00:09:05,878 --> 00:09:08,422
Không phải tôi! Không phải mà!
57
00:09:11,634 --> 00:09:12,885
Là cậu?
58
00:09:14,136 --> 00:09:19,016
Hiểu rồi. Vậy là cô chứ gì? Hả?
Cô có thù hằn với tôi còn gì.
59
00:09:19,976 --> 00:09:22,144
Biết gì không? Tôi hiểu.
60
00:09:22,144 --> 00:09:25,398
Dù các người trói tôi, đánh đập,
đối xử tệ với tôi, tôi vẫn hiểu.
61
00:09:25,898 --> 00:09:28,693
Tuy nhiên, có một người
đã làm chuyện quá quắt.
62
00:09:28,693 --> 00:09:33,823
Một người ở đây biết
rằng kẻ đó đã làm một việc không nên làm.
63
00:09:36,826 --> 00:09:37,702
Thật luôn!
64
00:09:40,121 --> 00:09:43,749
Chết tiệt. Thật tình,
chẳng biết phải nói sao nữa, khỉ gió!
65
00:09:52,174 --> 00:09:54,510
Biết suốt lúc bị trói tôi nghĩ gì chứ?
66
00:09:55,303 --> 00:09:58,431
Làm sao để
bắt được tên khốn đó đây? Không...
67
00:09:59,473 --> 00:10:03,144
Là làm thế nào để tôi
dụ được tên khốn đó ra một cách thú vị?
68
00:10:03,811 --> 00:10:05,187
Thế là tôi nghĩ ra một trò.
69
00:10:06,063 --> 00:10:07,356
Cò quay Nga.
70
00:10:09,275 --> 00:10:10,651
Từng nghe rồi nhỉ?
71
00:10:10,651 --> 00:10:12,528
CÒ QUAY NGA
72
00:10:12,528 --> 00:10:14,614
Tôi cho một viên đạn vào nòng.
73
00:10:16,490 --> 00:10:17,325
Xác suất là
74
00:10:18,242 --> 00:10:19,452
một phần năm.
75
00:10:20,870 --> 00:10:22,413
Tôi sẽ bắn từng người một.
76
00:10:24,790 --> 00:10:28,836
Nhưng tôi sẽ không nhắm vào đầu.
Tôi không muốn giết ai cả.
77
00:10:28,836 --> 00:10:32,089
Tôi sẽ bắn vào chân.
Chà, hẳn là đau xé ruột rồi.
78
00:10:32,673 --> 00:10:33,799
Vậy đi từng người nào.
79
00:10:35,259 --> 00:10:36,594
Cá là sẽ vui lắm.
80
00:10:42,516 --> 00:10:44,602
Là ai hả? Thủ phạm ấy?
81
00:10:45,519 --> 00:10:47,146
Đã nói tôi không biết.
82
00:10:50,858 --> 00:10:51,692
Một.
83
00:10:53,486 --> 00:10:54,487
Hai.
84
00:10:55,529 --> 00:10:57,156
Đã nói tôi không biết mà!
85
00:10:58,741 --> 00:10:59,867
Ba!
86
00:11:04,955 --> 00:11:06,582
Ái chà!
87
00:11:10,795 --> 00:11:12,713
Chết tiệt thật. Cô may thế...
88
00:11:12,713 --> 00:11:15,758
- Khốn kiếp.
- Mà kệ đi, cô đáng bị tẩn nhừ tử.
89
00:11:17,593 --> 00:11:18,594
Con ranh!
90
00:11:18,594 --> 00:11:19,679
May mắn...
91
00:11:19,679 --> 00:11:20,680
cái khỉ mốc...
92
00:11:30,856 --> 00:11:34,777
Chà, ngài Người Giàu Cũng Khổ,
cậu biết thủ phạm là ai không?
93
00:11:34,777 --> 00:11:37,697
Không, tôi không biết là ai.
94
00:11:37,697 --> 00:11:39,281
Vậy là cậu không biết gì.
95
00:11:40,324 --> 00:11:41,158
Rồi.
96
00:11:43,285 --> 00:11:44,120
Rồi nhé.
97
00:11:45,287 --> 00:11:46,122
Bắn đây.
98
00:11:47,540 --> 00:11:48,541
Sẽ hơi nhói đấy.
99
00:11:50,251 --> 00:11:51,085
Một.
100
00:11:52,503 --> 00:11:53,337
Hai.
101
00:11:55,423 --> 00:11:56,465
Ba!
102
00:12:00,302 --> 00:12:02,221
Khiếp! Hết cả hồn!
103
00:12:10,855 --> 00:12:11,689
Này.
104
00:12:13,023 --> 00:12:14,024
Này, buộc lại đi.
105
00:12:15,735 --> 00:12:16,944
Khốn kiếp.
106
00:12:24,243 --> 00:12:25,327
Buộc chặt vào.
107
00:12:26,829 --> 00:12:28,956
Cậu ta chảy nhiều máu lắm hả?
108
00:12:34,837 --> 00:12:35,963
Chà,
109
00:12:36,756 --> 00:12:38,007
cái này cũng mạnh dữ!
110
00:12:44,722 --> 00:12:45,765
Ôi trời...
111
00:12:46,640 --> 00:12:49,894
Anh Tầng Một của ta.
Anh chỉ có một chân lành, sao giờ?
112
00:12:49,894 --> 00:12:51,645
Làm ơn đừng làm thế.
113
00:12:52,521 --> 00:12:53,898
Xin anh, Tầng Sáu.
114
00:12:53,898 --> 00:12:55,441
Đừng bắn chân tôi mà?
115
00:12:56,192 --> 00:12:59,904
Xin đừng bắn chân tôi.
Đừng bắn chân tôi mà! Đừng mà!
116
00:13:03,616 --> 00:13:08,454
Đây là lần đầu tôi cầu nguyện đó. Xin cho
tôi bắt được tên chó đã làm thế với tôi.
117
00:13:08,454 --> 00:13:12,833
- Bằng cả tấm lòng thành...
- Làm ơn! Xin anh hãy tha cho chân tôi!
118
00:13:13,626 --> 00:13:16,879
Vậy cầu nguyện đi.
Và mong lời nguyện cầu được hồi đáp.
119
00:13:18,964 --> 00:13:20,174
Một.
120
00:13:23,260 --> 00:13:24,136
Hai!
121
00:13:24,762 --> 00:13:26,555
Làm ơn đừng mà!
122
00:13:35,648 --> 00:13:37,233
- Ba!
- Đợi, đợi đã!
123
00:13:37,817 --> 00:13:40,110
Đợi đã, khoan! Tôi biết rồi!
124
00:13:40,861 --> 00:13:41,695
Tôi...
125
00:13:45,908 --> 00:13:49,954
Tôi biết ai làm! Không, ý là,
tôi biết một cách tìm ra người nào làm!
126
00:13:50,830 --> 00:13:54,250
"Biết một cách"? Không biết "là ai"
thì đó là cái tuyên bố nhảm nhí gì?
127
00:13:54,250 --> 00:13:56,252
Nhân chứng. Có một nhân chứng.
128
00:13:57,169 --> 00:13:58,337
Nhân chứng?
129
00:13:59,255 --> 00:14:00,130
Những...
130
00:14:01,841 --> 00:14:04,093
Những người xem qua máy quay theo dõi.
131
00:14:09,473 --> 00:14:10,766
Máy quay theo dõi đó!
132
00:14:11,559 --> 00:14:16,397
Hãy mua đoạn phim theo dõi hôm đó.
Ở đây còn mua được công thức nấu rượu mà?
133
00:14:16,397 --> 00:14:19,275
Chắc chắn sẽ mua được nó!
Ở đây tiền mua gì cũng được.
134
00:14:21,652 --> 00:14:24,154
- Thông minh nhỉ?
- Tôi chắc chắn là được!
135
00:14:26,115 --> 00:14:28,242
- Cô đi đâu thế?
- Lên phòng của tôi.
136
00:14:29,451 --> 00:14:30,536
Để làm gì?
137
00:14:31,370 --> 00:14:32,371
Để xem đoạn phim.
138
00:14:35,165 --> 00:14:38,002
- Sao cô lại muốn xem?
- Vì nó vui chứ sao!
139
00:14:39,086 --> 00:14:40,254
Sẽ là ai đây?
140
00:14:40,254 --> 00:14:42,840
Tôi mong là sẽ có một cú ngoặt.
141
00:14:44,049 --> 00:14:45,509
Nóng lòng muốn biết quá.
142
00:14:47,970 --> 00:14:48,888
Tính đi đâu đó?
143
00:14:49,680 --> 00:14:50,514
Hả?
144
00:14:51,140 --> 00:14:52,349
Ở lại canh chừng đi!
145
00:14:54,768 --> 00:14:55,603
Vâng.
146
00:15:05,779 --> 00:15:09,116
À, đoạn phim Tầng Sáu bị rút móng chân.
Có đúng không?
147
00:15:09,617 --> 00:15:12,578
Bọn tôi sẽ mua nó. Ở phòng tôi nhé.
148
00:15:15,080 --> 00:15:16,916
Ồ, 100 triệu won à?
149
00:15:17,833 --> 00:15:18,667
Tôi sẽ...
150
00:15:19,585 --> 00:15:21,045
xem một mình trong phòng.
151
00:15:24,423 --> 00:15:26,884
Cái gì vui thì phải được chia sẻ chứ?
152
00:15:28,886 --> 00:15:29,803
Tầng Bảy à.
153
00:15:31,722 --> 00:15:32,681
Không sao chứ?
154
00:15:43,943 --> 00:15:46,445
Là ai? Mau nói đi.
155
00:15:46,445 --> 00:15:47,404
Im lặng đi.
156
00:15:47,404 --> 00:15:49,573
Dù sao thì cũng sẽ sớm biết...
157
00:15:51,158 --> 00:15:52,618
thủ phạm là ai thôi.
158
00:15:53,911 --> 00:15:55,245
Hết 100 triệu won rồi.
159
00:16:00,125 --> 00:16:01,460
Hệt như rạp phim kìa!
160
00:16:04,797 --> 00:16:08,968
Trời, tôi thích mấy sự kiện kiểu này quá.
Quả là bất ngờ!
161
00:16:10,052 --> 00:16:11,220
Là ai hả?
162
00:16:15,516 --> 00:16:16,850
Tay tôi ra mồ hôi này.
163
00:16:30,197 --> 00:16:32,116
Ôi trời ơi.
164
00:16:40,082 --> 00:16:40,916
Tầng Một.
165
00:16:44,837 --> 00:16:46,088
Là anh đúng không?
166
00:17:03,022 --> 00:17:04,106
Thằng chó đó!
167
00:17:15,242 --> 00:17:16,201
Tôi xin lỗi.
168
00:17:17,995 --> 00:17:18,871
Tôi xin lỗi.
169
00:17:24,209 --> 00:17:25,377
Tôi xin lỗi.
170
00:17:25,961 --> 00:17:27,588
Cứ nghĩ đến việc anh ta làm với tôi
171
00:17:28,589 --> 00:17:29,590
là tôi tức giận...
172
00:17:31,133 --> 00:17:32,009
và uất ức...
173
00:17:32,009 --> 00:17:33,635
Và anh cần thêm tiền.
174
00:17:34,219 --> 00:17:35,304
Đúng không?
175
00:17:35,304 --> 00:17:36,430
Không được ư?
176
00:17:40,350 --> 00:17:43,771
Những kẻ đó đã lợi dụng ta để kiếm tiền.
177
00:17:44,354 --> 00:17:46,565
Ta không có quyền làm thế với họ ư?
178
00:17:46,565 --> 00:17:50,152
Tại sao... Sao ta luôn phải
chịu đựng việc bị họ bạo hành chứ?
179
00:17:51,487 --> 00:17:52,321
Tại sao chứ?
180
00:18:05,417 --> 00:18:06,543
Ôi trời!
181
00:18:08,003 --> 00:18:11,173
Trời ơi! Tầng Một đúng là một tên điên!
182
00:18:13,008 --> 00:18:15,302
Ôi, nhìn anh hân hoan đón nhận kìa!
183
00:18:19,973 --> 00:18:22,684
Nói thật, tôi không muốn
kết thúc chương trình.
184
00:18:24,478 --> 00:18:25,646
Sao tôi có thể...
185
00:18:27,856 --> 00:18:29,566
Sao tôi dám rời khỏi đây?
186
00:18:29,566 --> 00:18:34,738
Tôi đã sẵn sàng chấp nhận làm mọi chuyện
miễn là được ở lại lâu thêm một chút.
187
00:18:34,738 --> 00:18:37,116
Và đó là lý do tôi... Tôi xin lỗi.
188
00:18:39,952 --> 00:18:41,078
Nhưng mà ý là,
189
00:18:41,662 --> 00:18:45,082
sao anh có thể nhổ răng
của một cô gái chứ?
190
00:18:46,041 --> 00:18:46,875
Khốn kiếp.
191
00:18:47,417 --> 00:18:50,003
Đồ ác độc! Đồ điên khùng!
192
00:18:50,003 --> 00:18:54,049
Tôi sẽ phải đi trồng răng ở cái tuổi này,
tất cả là tại anh!
193
00:18:58,137 --> 00:18:59,513
Tôi sẽ giết tên khốn đó
194
00:19:00,806 --> 00:19:02,307
và kết thúc chương trình.
195
00:19:09,898 --> 00:19:12,609
Tầng Sáu! Thủ phạm chính là tên khốn này!
196
00:19:12,609 --> 00:19:15,529
- Tầng Một!
- Là tên khốn Tầng Một!
197
00:19:16,113 --> 00:19:17,948
Làm ơn đừng làm vậy mà!
198
00:19:38,177 --> 00:19:39,011
Ơ?
199
00:19:45,851 --> 00:19:49,229
Tầng Sáu, anh hung hãn quá.
Từ đầu anh đã luôn như vậy.
200
00:19:53,942 --> 00:19:56,028
Hình như anh ấy bị thương rồi.
201
00:19:56,028 --> 00:20:00,032
- Tầng Bốn. Cô lên trói anh ấy lại nhé?
- Hả?
202
00:20:01,617 --> 00:20:02,451
Vâng.
203
00:20:14,338 --> 00:20:16,298
Tại chị Tầng Năm mềm lòng quá.
204
00:20:17,132 --> 00:20:18,467
Đừng trách chị ấy quá.
205
00:20:29,311 --> 00:20:36,068
Tên khốn kiếp đó. Tôi sẽ giết hắn.
Thằng cặn bã. Hắn lừa tôi, tên chó chết...
206
00:20:36,068 --> 00:20:41,281
Không được đâu chị ơi. Không được nhé.
Không thì tôi không thả chị ra được đâu.
207
00:20:42,324 --> 00:20:43,158
Nhé?
208
00:20:45,827 --> 00:20:47,412
Tôi đã trả thù thay chị.
209
00:20:47,996 --> 00:20:51,541
Lưng anh ta gãy làm đôi rồi. Tin tôi đi,
để anh ta sống thì khổ sở hơn nhiều.
210
00:20:52,834 --> 00:20:56,046
Không ai được chết ở đây cả.
211
00:20:56,630 --> 00:20:57,464
Không bao giờ.
212
00:21:00,175 --> 00:21:02,010
Chị hứa với tôi điều đó nhé?
213
00:21:06,223 --> 00:21:07,057
Nhé?
214
00:21:13,939 --> 00:21:16,233
Nhìn thời gian kìa, mọi người.
215
00:21:18,694 --> 00:21:20,696
Hết sự kiện này đến sự kiện khác!
216
00:21:20,696 --> 00:21:22,614
Tôi thích được ở trong này quá.
217
00:21:24,992 --> 00:21:27,286
Ôi chao, nó đúng là một siêu phẩm nhỉ?
218
00:21:29,579 --> 00:21:31,832
Cá là về sau sẽ còn nhiều trò vui nữa.
219
00:21:31,832 --> 00:21:33,500
Tôi phấn khích quá.
220
00:21:38,171 --> 00:21:41,049
Tầng Tám bắt Tầng Năm
chữa trị cho Tầng Bảy.
221
00:21:43,051 --> 00:21:45,220
Rồi bắt bọn tôi đưa Tầng Sáu về phòng.
222
00:21:45,220 --> 00:21:46,513
Nhanh lên tí đi ạ.
223
00:21:46,513 --> 00:21:51,268
Rồi cô ta trói từng người bọn tôi lại
và nhốt bọn tôi trong phòng của mình.
224
00:21:52,853 --> 00:21:55,564
Và thế là cuộc cách mạng của bọn tôi
đã đến hồi kết.
225
00:21:56,064 --> 00:21:57,065
Nghỉ ngơi đi nhé.
226
00:21:58,567 --> 00:21:59,943
Lại cơn đau quen thuộc.
227
00:22:00,527 --> 00:22:02,988
Mới tối hôm qua bọn tôi còn vô tư đi ngủ.
228
00:22:03,989 --> 00:22:08,493
Mà giờ cảm giác mọi thứ như một giấc mơ,
như thể nó chưa từng xảy ra.
229
00:22:09,619 --> 00:22:13,832
Như thể bọn tôi vẫn đang trong cơn đau ấy.
Như nó chưa từng biến mất.
230
00:22:14,416 --> 00:22:16,710
Liệu nỗi đau này có bao giờ kết thúc?
231
00:22:17,502 --> 00:22:20,005
Không, liệu đây có phải thực tại của tôi?
232
00:22:20,672 --> 00:22:23,050
Có lẽ cho đến giờ, tôi vẫn chỉ đang mơ?
233
00:22:25,344 --> 00:22:30,182
Tầng Tám mua đoạn phim theo dõi để có thể
xem bọn tôi đau đớn quằn quại mỗi ngày.
234
00:22:30,766 --> 00:22:35,854
Những đoạn phim này khá đắt, nhưng cô ta
kiếm được hơn con số đó nhiều nên chả sao.
235
00:23:19,398 --> 00:23:22,025
Mình muốn nhiều hơn nữa.
Phải phấn khích hơn.
236
00:23:24,027 --> 00:23:26,696
Chúng ta đã đổ mồ hôi, đổ máu.
237
00:23:26,696 --> 00:23:29,783
Bị đánh, bị đấm, bị đâm rồi bị chích điện.
238
00:23:29,783 --> 00:23:32,244
Xúi giục, lừa dối,
239
00:23:32,244 --> 00:23:34,287
phản bội, cướp đoạt.
240
00:23:34,287 --> 00:23:37,874
Đi lừa rồi bị lừa,
hết lần này đến lần khác.
241
00:23:39,626 --> 00:23:44,047
Có lẽ ta đã làm gần hết những chuyện
con người có thể làm với con người rồi.
242
00:23:49,219 --> 00:23:50,679
Nó đang tắt dần.
243
00:23:51,471 --> 00:23:52,389
Ngọn lửa ấy.
244
00:23:54,724 --> 00:23:56,726
Họ đã thấy hết những gì đáng xem.
245
00:23:57,769 --> 00:23:59,479
Nó đang trở nên nhàm chán.
246
00:24:00,397 --> 00:24:01,273
Sự kích thích.
247
00:24:03,233 --> 00:24:05,068
Sự kích thích tận cùng là gì?
248
00:24:05,694 --> 00:24:07,320
Hôm qua tôi đã nghĩ về nó.
249
00:24:07,320 --> 00:24:08,572
Ở yên nhé.
250
00:24:08,572 --> 00:24:12,409
Điều gì mới thật sự là thú vị?
251
00:24:13,076 --> 00:24:15,412
Một điều họ chưa từng thấy cho đến giờ.
252
00:24:15,912 --> 00:24:19,875
Bọn tôi sẽ không làm anh bị thương,
vì chương trình phải tiếp tục.
253
00:24:20,542 --> 00:24:23,879
Và nếu bị bệnh
thì chị Tầng Năm sẽ đến giúp đỡ.
254
00:24:33,847 --> 00:24:37,267
TRA TẤN THIẾU NGỦ
255
00:24:38,560 --> 00:24:39,603
Đợi đã...
256
00:24:49,571 --> 00:24:53,992
Trong Công ước Geneva, có một điều
ta đã hứa không làm trong mọi tình huống,
257
00:24:53,992 --> 00:24:58,121
kể cả là trong thời chiến,
khi người ta chém giết nhau tàn nhẫn,
258
00:24:58,121 --> 00:25:00,874
đó là các thí nghiệm lên cơ thể con người.
259
00:25:02,250 --> 00:25:04,503
Sự kích thích không còn
chỉ cho chương trình.
260
00:25:04,503 --> 00:25:06,546
Mà nó đơn thuần là để kích thích.
261
00:25:07,380 --> 00:25:09,216
Gây đau đớn cho người khác
262
00:25:10,008 --> 00:25:13,553
mà không cần bất kỳ một lý do gì.
263
00:25:14,638 --> 00:25:17,390
Đơn giản là
chỉ muốn làm người khác đau đớn.
264
00:25:18,266 --> 00:25:22,020
Không có gì kích thích bằng
màn trình diễn chưa từng thấy trước đây.
265
00:25:22,521 --> 00:25:26,024
Nó mang tính chất độc đáo
nên sự tẻ nhạt của nó được bỏ qua.
266
00:25:26,525 --> 00:25:27,692
Tôi xin lỗi.
267
00:25:27,692 --> 00:25:31,821
Nó chạm đến góc khuất đen tối, xa xôi nhất
tâm lý con người, dù sẽ không được hiểu.
268
00:25:32,489 --> 00:25:33,365
Xin lỗi.
269
00:25:35,033 --> 00:25:38,453
Tôi sai rồi!
270
00:25:56,805 --> 00:26:00,559
Tầng Bốn cho bọn tôi ăn,
dán băng keo lại nếu nó rơi ra...
271
00:26:00,559 --> 00:26:01,726
Làm ơn...
272
00:26:02,227 --> 00:26:05,188
...và giữ cho màn tra tấn thiếu ngủ
được tiếp diễn.
273
00:26:05,188 --> 00:26:06,856
Làm ơn thả tôi ra.
274
00:26:06,856 --> 00:26:10,944
Có vẻ Tầng Năm đã từ bỏ mọi hy vọng
và chỉ duy trì chức năng cơ thể
275
00:26:10,944 --> 00:26:15,740
đủ để bọn tôi không chết,
dù bọn tôi tuyệt vọng la hét cầu cứu.
276
00:26:17,075 --> 00:26:20,537
Để bọn tôi không thể chết,
để vĩnh viễn phải chịu đau đớn.
277
00:26:29,462 --> 00:26:30,839
Không sao chứ, Tầng Ba?
278
00:26:33,800 --> 00:26:36,344
Tầng Bảy, sao anh...
279
00:26:37,721 --> 00:26:39,097
Anh bị trói rồi mà?
280
00:26:39,889 --> 00:26:40,724
Tôi à?
281
00:26:42,601 --> 00:26:44,477
Sao tôi bị thế được? Tôi là Tầng Bảy mà.
282
00:26:45,687 --> 00:26:46,521
Hả?
283
00:26:47,355 --> 00:26:48,189
Không biết à?
284
00:26:55,572 --> 00:26:56,656
Chắc anh mù tịt thật.
285
00:27:00,285 --> 00:27:02,078
Chỉ có một mình anh chơi thôi.
286
00:27:03,997 --> 00:27:04,831
Chương trình này...
287
00:27:07,500 --> 00:27:08,335
Hả?
288
00:27:09,961 --> 00:27:10,795
Tất cả đều là...
289
00:27:12,756 --> 00:27:14,257
do anh tưởng tượng mà ra.
290
00:30:23,446 --> 00:30:24,364
Làm sao đây!
291
00:30:25,907 --> 00:30:28,451
Ôi, mình cảm nhận được
mọi đau khổ trên đời!
292
00:30:33,581 --> 00:30:34,499
Đúng vậy nhỉ?
293
00:30:35,166 --> 00:30:39,712
Ừm, tôi cũng cảm giác như
mình cảm nhận được nỗi đau của họ.
294
00:30:46,386 --> 00:30:47,637
Không được rồi.
295
00:30:48,221 --> 00:30:50,765
À, vậy bây giờ tôi thả họ ra nhé?
296
00:30:54,352 --> 00:30:55,979
Tôi phải vẽ một bức tranh.
297
00:30:58,648 --> 00:30:59,482
Hả?
298
00:31:02,735 --> 00:31:04,404
Tôi đang ngập trong cảm xúc.
299
00:31:06,197 --> 00:31:07,115
Cảm xúc này...
300
00:31:08,658 --> 00:31:10,994
Tôi nghĩ tôi cần bày tỏ cảm xúc này.
301
00:31:33,683 --> 00:31:34,642
Cô thấy thế nào?
302
00:31:39,898 --> 00:31:40,773
Chị ơi.
303
00:31:45,862 --> 00:31:47,655
Nó gây xúc động lắm.
304
00:31:48,364 --> 00:31:50,533
Tiêu đề của bức tranh này là gì?
305
00:31:51,618 --> 00:31:52,911
Số Năm.
306
00:31:53,494 --> 00:31:55,455
Ồ, "Số Năm"?
307
00:31:56,289 --> 00:32:00,919
Cả tiêu đề và bức tranh đều vô giá,
giống như con người chị vậy.
308
00:32:00,919 --> 00:32:02,629
Vậy cô có nghĩ là...
309
00:32:06,424 --> 00:32:08,384
tôi đáng được mua túi xách không?
310
00:32:11,721 --> 00:32:12,847
Tất nhiên, chị à.
311
00:32:19,854 --> 00:32:20,855
Phải rồi.
312
00:32:24,317 --> 00:32:26,402
Tôi còn một thứ nữa cần mua.
313
00:32:28,237 --> 00:32:29,155
Là gì vậy?
314
00:32:31,658 --> 00:32:32,784
Coco.
315
00:32:32,784 --> 00:32:35,328
Coco, thấy túi xách mới của chị thế nào?
316
00:32:42,961 --> 00:32:45,338
"Gâu gâu! Đẹp lắm luôn, chị ơi!"
317
00:32:46,464 --> 00:32:47,465
Đẹp quá nhỉ?
318
00:32:53,805 --> 00:32:54,639
Gâu gâu.
319
00:32:56,724 --> 00:32:58,476
Hừ. Mệt thật chứ.
320
00:33:01,229 --> 00:33:02,105
Tầng Bốn.
321
00:33:04,023 --> 00:33:07,485
Trời, cái gì nữa?
Hôm nay tâm trạng tôi tệ lắm.
322
00:33:09,153 --> 00:33:10,029
Tôi xin lỗi.
323
00:33:11,990 --> 00:33:14,492
Cho xin đi. Anh lại thải ra gì à?
324
00:33:15,785 --> 00:33:18,079
Trời ơi, anh có ăn cái gì đâu!
325
00:33:18,579 --> 00:33:19,622
Không phải thế.
326
00:33:20,248 --> 00:33:24,669
Tôi xin lỗi vì đã nhổ răng của cô,
tôi thật lòng thấy có lỗi về chuyện đó.
327
00:33:26,004 --> 00:33:27,463
Tôi thành thật xin lỗi.
328
00:33:30,299 --> 00:33:31,175
À...
329
00:33:33,136 --> 00:33:34,137
Nói gì bây giờ.
330
00:33:36,139 --> 00:33:36,973
Không sao đâu.
331
00:33:38,808 --> 00:33:42,395
Lâu dần tôi cũng hiểu được
tâm trạng của anh Tầng Một.
332
00:33:43,396 --> 00:33:46,190
Vì chúng ta không giỡn chơi
với tiền bạc mà.
333
00:33:47,108 --> 00:33:50,653
Và cũng có thể nói,
tôi đã kiếm được nhiều tiền hơn nhờ anh.
334
00:33:51,237 --> 00:33:52,947
Tôi đi trồng răng là được mà.
335
00:33:56,617 --> 00:33:57,452
Anh Tầng Một.
336
00:33:58,161 --> 00:33:59,120
Ở trong này,
337
00:34:00,038 --> 00:34:02,206
tôi không coi mình là một con người.
338
00:34:02,206 --> 00:34:05,710
Tôi chỉ là, nói sao nhỉ,
một người chơi trong chương trình?
339
00:34:06,961 --> 00:34:09,797
Một con người thì cần cư xử nhân đạo,
340
00:34:09,797 --> 00:34:12,717
nhưng người chơi
thì chỉ cần tham gia nhiệt tình.
341
00:34:14,927 --> 00:34:19,348
Đó là lý do tôi chịu đựng mấy việc này.
Hết dọn dẹp phân người,
342
00:34:19,348 --> 00:34:21,100
và giờ là dọn cả phân chó.
343
00:34:23,811 --> 00:34:26,147
Lần này, tôi rất nghiêm túc đấy.
344
00:34:27,940 --> 00:34:28,775
Tầng Bốn à.
345
00:34:30,693 --> 00:34:31,527
Sao?
346
00:34:32,445 --> 00:34:33,946
Cô nghiêm túc thật không?
347
00:34:36,199 --> 00:34:38,326
Về cái gì? Phân chó á?
348
00:34:39,202 --> 00:34:41,162
Nghiêm túc với chương trình này.
349
00:34:43,039 --> 00:34:43,873
Ý là,
350
00:34:44,499 --> 00:34:48,211
gì vậy, anh nghĩ
tôi dọn thứ đồ anh thải ra cho vui chắc?
351
00:34:52,673 --> 00:34:54,008
Không ăn thêm à?
352
00:35:00,640 --> 00:35:02,558
Cô có thể ra về với nhiều tiền hơn.
353
00:35:06,646 --> 00:35:07,772
Cô Tầng Bốn...
354
00:35:09,315 --> 00:35:12,276
có thể kiếm được và ra về
với số tiền cô không ngờ tới.
355
00:35:16,197 --> 00:35:17,406
Gì cơ?
356
00:35:19,992 --> 00:35:21,619
Cô có thể đổi phòng.
357
00:35:24,330 --> 00:35:26,082
Anh nói cái quái gì vậy?
358
00:35:26,874 --> 00:35:27,708
Cô có thể...
359
00:35:29,418 --> 00:35:30,503
đổi phòng.
360
00:35:31,629 --> 00:35:33,047
Có một cách
361
00:35:34,132 --> 00:35:36,467
để cô có thể trở thành Tầng Tám.
362
00:36:12,628 --> 00:36:13,546
Mười nghìn won.
363
00:36:26,767 --> 00:36:28,144
Tầng một.
364
00:36:37,862 --> 00:36:38,779
Không biết...
365
00:36:42,408 --> 00:36:43,910
có cách nào để
366
00:36:45,453 --> 00:36:46,412
đổi phòng không?
367
00:36:57,298 --> 00:36:58,132
Một tỉ won à.
368
00:37:02,094 --> 00:37:04,722
Mọi người muốn
khi nào kết thúc chương trình?
369
00:37:05,223 --> 00:37:06,349
Theo tôi thấy thì,
370
00:37:07,934 --> 00:37:10,519
tôi nghĩ Tầng Một nên được quyết định.
371
00:37:10,519 --> 00:37:12,688
Phải, Tầng Một quyết định đi.
372
00:37:12,688 --> 00:37:14,732
Bao nhiêu tiền là đủ với anh?
373
00:37:16,901 --> 00:37:17,735
Tôi...
374
00:37:22,740 --> 00:37:24,742
muốn kiếm một tỉ won.
375
00:37:26,994 --> 00:37:28,329
Tôi cần đúng...
376
00:37:31,040 --> 00:37:31,874
một tỉ won.
377
00:44:41,679 --> 00:44:43,681
Biên dịch: Lê Minh