1 00:00:16,892 --> 00:00:20,604 TRẠI SNOOPY 2 00:00:29,655 --> 00:00:30,864 Ta nên làm gì? 3 00:00:30,864 --> 00:00:33,408 Kể chuyện kinh dị quanh đống lửa. 4 00:00:33,408 --> 00:00:35,160 - Hay! - Tuyệt. 5 00:00:35,160 --> 00:00:36,119 Nghe hay đấy. 6 00:00:36,119 --> 00:00:38,163 Tớ khoái chuyện kinh dị. 7 00:00:40,457 --> 00:00:43,627 Tớ không biết chuyện kinh dị nào cả, Snoopy. 8 00:00:43,627 --> 00:00:46,213 Có lẽ ta cùng nhau hát nhé. 9 00:01:02,271 --> 00:01:03,355 Chết tiệt. 10 00:01:04,063 --> 00:01:06,525 Chuyện kinh dị nhé. 11 00:01:06,525 --> 00:01:10,028 Trước khi bắt đầu, em cần một viên kẹo dẻo nướng nữa. 12 00:01:11,780 --> 00:01:13,073 Hết sạch rồi à? 13 00:01:14,032 --> 00:01:16,451 Sao mà hết kẹo dẻo nhanh thế được? 14 00:01:18,579 --> 00:01:19,580 Snoopy! 15 00:01:22,040 --> 00:01:24,543 "Chuyện Bên Lửa Trại". 16 00:01:26,962 --> 00:01:29,715 Và đó là lúc cô ấy nhận ra 17 00:01:29,715 --> 00:01:34,219 chiếc xe bám theo không nháy đèn pha để dọa cô ấy, 18 00:01:34,219 --> 00:01:39,224 mà là để cảnh báo rằng... 19 00:01:39,725 --> 00:01:41,643 lốp xe cô ấy bị non hơi. 20 00:01:44,271 --> 00:01:46,440 Chạy thế tốn xăng lắm. 21 00:01:47,774 --> 00:01:48,692 Đương nhiên. 22 00:01:48,692 --> 00:01:52,112 Không đáng sợ nhất, nhưng đáng quan ngại. 23 00:01:56,033 --> 00:01:58,785 Chuyện kinh dị hay phết đấy, Franklin. 24 00:01:58,785 --> 00:02:00,495 Tớ thích vì nó vừa rùng rợn, 25 00:02:00,495 --> 00:02:04,333 nhưng cũng có việc tốt của một công dân biết quan tâm. 26 00:02:04,333 --> 00:02:05,876 Đến ai nào? 27 00:02:09,755 --> 00:02:11,173 Tớ. 28 00:02:11,173 --> 00:02:16,220 Chuyện của tớ tên là: "Cậu Bé Có Đôi Tay Ma Ám". 29 00:02:18,430 --> 00:02:22,226 Từng có một cậu bé thích chơi nhạc cổ điển. 30 00:02:22,226 --> 00:02:26,730 Sao không chơi thứ gì thời thượng hơn, như nhạc rock & roll? 31 00:02:26,730 --> 00:02:31,276 Một thứ đã trường tồn thì sẽ mãi thời thượng. 32 00:02:32,778 --> 00:02:35,072 Úm ba la xì bùa. 33 00:02:35,072 --> 00:02:37,491 Thế nghĩa là sao? 34 00:03:00,013 --> 00:03:03,767 Dù cố gắng thế nào, cậu ấy cũng không đánh được như ý. 35 00:03:04,351 --> 00:03:06,311 Beethoven thành nhạc bebop. 36 00:03:06,311 --> 00:03:08,772 Rachmaninoff thành nhạc rock. 37 00:03:08,772 --> 00:03:12,401 Mozart cũng thành nhạc cậu không thích. 38 00:03:15,028 --> 00:03:17,865 Đây mới gọi là âm nhạc chứ. 39 00:03:21,034 --> 00:03:24,538 Và cậu không bao giờ chơi Beethoven nữa. 40 00:03:28,750 --> 00:03:30,919 Tớ thích chuyện có nhân vật chính diện. 41 00:03:30,919 --> 00:03:33,088 Cậu bé có đôi tay ma ám à? 42 00:03:33,088 --> 00:03:36,008 Mụ phù thủy, dĩ nhiên rồi. 43 00:03:38,886 --> 00:03:41,305 Được. Đến ai nào? 44 00:03:43,557 --> 00:03:45,893 Tớ. Cho tớ đi. 45 00:03:46,560 --> 00:03:49,229 Từng có một cô bé rất mê pizza. 46 00:03:49,229 --> 00:03:53,650 Nhưng chỉ được ăn trong dịp đặc biệt, như sinh nhật. 47 00:03:55,485 --> 00:03:58,488 Năm đó, điều ước sinh nhật của cô bé là... 48 00:04:01,033 --> 00:04:03,285 được ăn pizza mọi lúc. 49 00:04:04,536 --> 00:04:08,874 Sáng hôm sau, cô bé ăn sáng bằng pizza. 50 00:04:10,459 --> 00:04:12,836 Rồi ăn trưa bằng pizza. 51 00:04:13,754 --> 00:04:15,964 Hết bữa này đến bữa khác, 52 00:04:16,464 --> 00:04:18,800 cô bé chỉ có pizza để ăn. 53 00:04:24,640 --> 00:04:27,893 Này Marcie. Cho tớ một nửa bánh sandwich của cậu nhé? 54 00:04:27,893 --> 00:04:30,395 Dạo này tớ toàn ăn pizza. 55 00:04:32,105 --> 00:04:34,525 Đây. Ăn bánh của tớ đi, sếp. 56 00:04:35,484 --> 00:04:37,236 Đây là pizza mà. 57 00:04:42,866 --> 00:04:46,662 Sếp ơi, mọi chuyện ổn cả chứ? 58 00:04:49,540 --> 00:04:51,959 Điều ước pizza của cậu ấy đã thành thật... 59 00:04:53,585 --> 00:04:55,712 nhưng nhiều quá chưa chắc đã tốt. 60 00:05:00,008 --> 00:05:01,468 Ái chà. 61 00:05:01,468 --> 00:05:04,680 Đó gọi là biến cố trớ trêu đấy, Marcie. 62 00:05:04,680 --> 00:05:06,223 Tớ hiểu rồi, sếp. 63 00:05:06,223 --> 00:05:07,641 Rất gây hoang mang. 64 00:05:07,641 --> 00:05:08,809 Đến ai nào? 65 00:05:14,523 --> 00:05:17,901 Trời, cũng muộn rồi đấy nhỉ? 66 00:05:19,361 --> 00:05:20,529 - Em! - Để em đi. 67 00:05:20,529 --> 00:05:21,697 - Để em. - Chọn em. 68 00:05:23,282 --> 00:05:26,285 Cậu ấy cứ chuyển kênh liên tục. 69 00:05:26,285 --> 00:05:28,912 Nhưng do cái điều khiển ma ám, 70 00:05:28,912 --> 00:05:32,291 chẳng có chương trình gì ngoài... 71 00:05:32,291 --> 00:05:33,959 thời sự. 72 00:05:36,420 --> 00:05:40,007 Nhưng nếu vũ trụ đang mở rộng, thì khả năng cao 73 00:05:40,007 --> 00:05:45,137 một ngày nào đó, nó sẽ đi đến giới hạn, nên còn lại một khả năng: 74 00:05:45,762 --> 00:05:46,847 thu nhỏ lại. 75 00:05:46,847 --> 00:05:48,682 Tớ hỏi nhé, thế thì sao? 76 00:05:48,682 --> 00:05:51,185 Thế thì sao? 77 00:05:51,185 --> 00:05:56,106 Hình như mặt trăng có vẻ gần hơn so với vài phút trước nhỉ? 78 00:06:02,863 --> 00:06:06,074 Có vẻ như chỉ còn lại cậu và tớ thôi, Charlie Brown. 79 00:06:06,658 --> 00:06:08,160 Ừ. Đúng thế. 80 00:06:08,994 --> 00:06:10,120 Mời cậu. 81 00:06:10,621 --> 00:06:16,001 Đây là câu chuyện kinh hoàng về một cô bé toàn gặp tai ương. 82 00:06:17,836 --> 00:06:20,422 Một ngày cực kỳ bình thường, cô bé thức dậy... 83 00:06:22,299 --> 00:06:23,342 hay có vẻ như thế. 84 00:06:24,635 --> 00:06:26,303 Nhưng có gì đó khác khác. 85 00:06:27,554 --> 00:06:30,098 Đầu tiên, cô bé thả diều. 86 00:06:34,061 --> 00:06:35,979 Nhưng nó bị cái cây ăn mất. 87 00:06:36,605 --> 00:06:39,691 Và từ đó càng ngày càng tệ hơn. 88 00:06:43,612 --> 00:06:46,573 Một cái thiệp Valentine cũng không? 89 00:06:46,573 --> 00:06:48,825 Hôm nay có thể tệ hơn được không? 90 00:06:55,541 --> 00:06:59,628 Và từ đó, không ai biết gì về cô bé nữa. 91 00:06:59,628 --> 00:07:01,922 Nghe tệ quá. 92 00:07:02,881 --> 00:07:04,800 Nghe quá quen luôn. 93 00:07:04,800 --> 00:07:07,511 Được, anh Hai. Đến lượt anh. 94 00:07:08,971 --> 00:07:09,972 Thế à? 95 00:07:11,849 --> 00:07:14,268 Này, nhìn các vì sao đi. 96 00:07:14,268 --> 00:07:16,311 Đẹp quá nhỉ? 97 00:07:16,311 --> 00:07:18,522 Đừng câu giờ nữa, Charlie Brown. 98 00:07:18,522 --> 00:07:21,066 Ừ. Kể chuyện kinh dị đi, Chuck. 99 00:07:22,150 --> 00:07:27,197 Được. Đó là một đêm rất giống đêm nay... 100 00:07:29,283 --> 00:07:32,286 ở một nơi rất giống nơi này, 101 00:07:32,286 --> 00:07:33,579 với bọn trẻ 102 00:07:35,789 --> 00:07:37,124 không khác gì chúng ta. 103 00:07:37,124 --> 00:07:38,792 Và có một... 104 00:07:45,257 --> 00:07:46,675 bụi cây. 105 00:07:49,011 --> 00:07:50,971 Mà không phải bụi cây bình thường. 106 00:07:50,971 --> 00:07:58,020 Một bụi cây ma ám, sống dậy và làm mọi người kinh hoàng. 107 00:08:08,071 --> 00:08:09,573 Ôi trời. 108 00:08:40,604 --> 00:08:45,484 Công nhận Charlie Brown có cố gắng, nhưng chuyện của cậu ấy chả sợ gì cả. 109 00:08:48,654 --> 00:08:50,572 Bụi cây ma ám kìa! 110 00:09:11,510 --> 00:09:15,180 Chắc mình không biết kể chuyện kinh dị rồi. 111 00:09:26,733 --> 00:09:28,819 "Bạn Có Thể Làm Trinh Sát Beagle Không? 112 00:09:30,320 --> 00:09:31,738 Dựng Lều". 113 00:09:43,417 --> 00:09:45,711 "Kỹ năng nền tảng của Trinh Sát Beagle 114 00:09:45,711 --> 00:09:47,629 là học cách dựng lều". 115 00:09:56,388 --> 00:09:58,473 "Nếu bạn không biết bắt đầu từ đâu, 116 00:09:58,473 --> 00:10:02,394 đa số các lều đều có sẵn hướng dẫn để hỗ trợ bạn". 117 00:10:21,496 --> 00:10:23,540 "Sau khi đọc hướng dẫn, 118 00:10:24,750 --> 00:10:26,752 đã đến lúc dựng lều". 119 00:11:26,395 --> 00:11:28,397 "Tất nhiên, đã đi cắm trại, 120 00:11:28,397 --> 00:11:31,483 thì không gì bằng ngủ dưới bầu trời sao". 121 00:11:37,322 --> 00:11:38,740 SỔ TAY TRINH SÁT BEAGLE 122 00:11:59,344 --> 00:12:02,264 "Mũi Beagle Bằng Mọi Giá". 123 00:12:03,265 --> 00:12:06,226 Có thư. Có thư, mọi người. 124 00:12:06,226 --> 00:12:11,940 Có gói hàng gửi cho Patty Bạc Hà, Pigpen, Franklin, Marcie. 125 00:12:11,940 --> 00:12:14,776 Phục anh thật đấy, Charlie Brown. 126 00:12:14,776 --> 00:12:18,197 Chả mấy khi anh có thư, mà ngày nào anh cũng đến. 127 00:12:18,197 --> 00:12:21,867 Mùa hè là mùa bận rộn ở hiệu cắt tóc của bố anh. 128 00:12:22,576 --> 00:12:25,078 Tớ có bánh brownie gấp đôi kẹo mềm này. 129 00:12:25,078 --> 00:12:27,623 Tớ có bánh quy dừa. 130 00:12:29,124 --> 00:12:31,376 Hôm nay tớ có gì không, Lucy? 131 00:12:31,376 --> 00:12:32,878 Nghi lắm. 132 00:12:32,878 --> 00:12:34,963 Không tin nổi. 133 00:12:34,963 --> 00:12:37,090 Cậu có thư thật này. 134 00:12:37,633 --> 00:12:38,884 Một gói hàng à? 135 00:12:39,635 --> 00:12:42,054 Một lá thư bình thường là anh hài lòng rồi. 136 00:12:42,054 --> 00:12:43,847 Thậm chí là bưu thiếp. 137 00:12:45,516 --> 00:12:49,144 Ai lại gửi bưu thiếp từ nhà cơ chứ? 138 00:12:52,356 --> 00:12:53,857 Anh không định mở ra à? 139 00:12:53,857 --> 00:12:56,360 Anh đang tận hưởng sự háo hức. 140 00:12:56,360 --> 00:12:59,029 Trong gói này có thể là bất cứ thứ gì. 141 00:12:59,029 --> 00:13:02,658 Bánh quy, bánh quế cuộn, bánh tart bơ. 142 00:13:03,158 --> 00:13:04,826 Một cuốn sách cũ à? 143 00:13:05,410 --> 00:13:07,329 Em nghĩ là Snoopy gửi. 144 00:13:07,329 --> 00:13:10,123 Đa số được nhà gửi bánh nướng. 145 00:13:10,123 --> 00:13:12,417 Anh được nhật ký của con chó. 146 00:13:13,752 --> 00:13:18,298 "Chuyện Kể Về Hành Trình Tai Họa Đến Mũi Beagle". 147 00:13:18,298 --> 00:13:21,134 Cậu ấy đúng là biết cách gây hồi hộp. 148 00:13:21,677 --> 00:13:23,303 "Hãy gọi tôi là Snoopy". 149 00:13:23,303 --> 00:13:24,721 Ôi trời. 150 00:13:24,721 --> 00:13:26,890 "Trong sứ mệnh hiện tại 151 00:13:26,890 --> 00:13:31,186 là giúp đỡ các Trinh Sát Beagle thân yêu kiếm huy hiệu để duy trì đội, 152 00:13:31,186 --> 00:13:37,484 tôi đã nhận trách nhiệm đưa họ vào một chuyến phiêu lưu vĩ đại và tham vọng". 153 00:13:42,489 --> 00:13:44,116 "Điểm đến? 154 00:13:44,116 --> 00:13:48,954 Mũi Beagle, có tiếng nhờ cảnh hoàng hôn rất đẹp ở đó. 155 00:13:50,789 --> 00:13:52,291 {\an8}Phần thưởng? 156 00:13:52,291 --> 00:13:55,127 {\an8}Huy hiệu cho khả năng chèo xuồng như trinh sát". 157 00:13:56,795 --> 00:14:01,008 "Hành trình của chúng tôi sẽ khó khăn, thậm chí gian khổ. 158 00:14:01,508 --> 00:14:05,387 Vì thế, tôi khuyên cả đội mang thêm tất". 159 00:14:12,394 --> 00:14:16,899 "Bài học đầu tiên khi chèo thuyền là tất cả cần chèo như một đội". 160 00:14:18,817 --> 00:14:21,653 "Mặc dù có lẽ bài học đầu tiên nên là 161 00:14:21,653 --> 00:14:23,488 mái chèo là gì? 162 00:14:23,488 --> 00:14:25,866 Mặc dù có những va vấp ban đầu, 163 00:14:25,866 --> 00:14:29,328 chả mấy chốc, đội của tôi đã chèo rất ăn ý". 164 00:14:31,955 --> 00:14:33,874 "Mặc dù thách thức vẫn chưa hết. 165 00:14:35,459 --> 00:14:37,336 Chèo thuyền rất tốn sức". 166 00:14:38,754 --> 00:14:42,716 "Là thủ lĩnh, trách nhiệm của tôi là duy trì sĩ khí, 167 00:14:42,716 --> 00:14:46,720 nên tôi đề xuất bật một bài hát để lên tinh thần cả đội". 168 00:15:07,658 --> 00:15:10,494 "Khi tinh thần cả đội đã lên cao nhờ có tôi, 169 00:15:10,494 --> 00:15:12,788 chúng tôi nhẫn nại tiến về Mũi Beagle, 170 00:15:12,788 --> 00:15:16,291 tự tin rằng không gì cản được chúng tôi. 171 00:15:18,710 --> 00:15:21,380 Sau khi lên bờ theo cách không ngờ tới, 172 00:15:21,380 --> 00:15:26,426 đội của tôi sắp được học một trong những điều thích thú nhất khi chèo thuyền". 173 00:15:29,763 --> 00:15:30,848 "Vác thuyền". 174 00:15:31,473 --> 00:15:33,642 Cậu đọc gì thế, Charlie Brown? 175 00:15:33,642 --> 00:15:37,104 Snoopy kể lại chuyến chèo thuyền tai họa của cậu ấy. 176 00:15:37,104 --> 00:15:39,773 Vẫn chưa đến đoạn có tai họa đâu. 177 00:15:39,773 --> 00:15:41,525 Cho bọn tớ nghe với nhé? 178 00:15:41,525 --> 00:15:44,903 Cậu biết tớ mà. Tớ rất thích chuyện phiêu lưu trên biển. 179 00:15:44,903 --> 00:15:47,823 Chuyện này có sinh vật biển cỡ bự nào không, 180 00:15:47,823 --> 00:15:50,868 như cá voi, cá mập hay mực khổng lồ ấy? 181 00:15:51,618 --> 00:15:52,536 Chưa có. 182 00:15:52,536 --> 00:15:54,580 Muốn thu hút sự chú ý của tớ, 183 00:15:54,580 --> 00:15:57,124 thì nên có con gì lớn và giống cá đấy nhé. 184 00:15:57,124 --> 00:15:59,042 Đọc tiếp đi, Charlie Brown. 185 00:15:59,042 --> 00:16:00,711 "Tôi giải thích với đội 186 00:16:00,711 --> 00:16:04,840 vác thuyền nghĩa là bê thuyền đi từ chỗ nước này đến chỗ nước khác. 187 00:16:05,507 --> 00:16:08,927 Họ không kiềm chế nổi sự hăng hái. 188 00:16:09,595 --> 00:16:13,807 Chả mấy chốc, chúng tôi đã tiếp tục hành trình đến Mũi Beagle. 189 00:16:13,807 --> 00:16:17,561 Sự phấn khích lên cao trong cả đội, bất chấp gánh nặng của họ, 190 00:16:18,520 --> 00:16:21,899 vì họ biết tôi gánh vác trách nhiệm lớn nhất: 191 00:16:22,482 --> 00:16:24,735 trách nhiệm lãnh đạo". 192 00:16:27,905 --> 00:16:31,241 "Không lâu sau, chúng tôi gặp phải ngã ba 193 00:16:31,241 --> 00:16:34,161 và không biết nên đi theo đường nào. 194 00:16:34,161 --> 00:16:37,080 May mà chúng tôi có bản đồ. 195 00:16:37,915 --> 00:16:41,960 Tiếc là tôi đã để Olivier phụ trách nó". 196 00:17:52,948 --> 00:17:55,450 "Cuối cùng và tất cả là ý của tôi, 197 00:17:55,450 --> 00:17:59,913 chứ không chịu ảnh hưởng của ai khác, tôi quyết định bỏ lại thuyền. 198 00:18:00,414 --> 00:18:03,959 Chúng tôi đi tiếp, rồi nhận ra 199 00:18:03,959 --> 00:18:07,296 chúng tôi không còn xa Mũi Beagle nữa. 200 00:18:07,296 --> 00:18:09,923 Nhưng làm sao đến đó mà không có thuyền? 201 00:18:10,424 --> 00:18:13,093 Đã đến lúc ứng biến". 202 00:18:36,033 --> 00:18:38,869 Làm phản à? Không thể tin nổi. 203 00:18:38,869 --> 00:18:43,498 Sau những gì ta đã nghe, em không thể tin là anh không tin nổi đấy. 204 00:18:43,498 --> 00:18:47,461 Tớ không thể tin là đến giờ chuyện vẫn chưa có mực khổng lồ nào. 205 00:18:48,337 --> 00:18:51,381 Sao? Lại bảo nếu có thì chuyện chả hay hơn nhiều đi. 206 00:18:51,381 --> 00:18:56,011 "Sau khi bị đội bỏ lại, tôi một mình đi tiếp đến Mũi Beagle, 207 00:18:56,011 --> 00:19:01,183 để tôi ngẫm nghĩ xem vấn đề ở đâu và vì sao việc đó không hề có lỗi của tôi. 208 00:19:01,183 --> 00:19:04,895 Không lâu sau, cái đích đã hiện ra trước mắt tôi, 209 00:19:04,895 --> 00:19:08,482 nhưng số phận nghiệt ngã vẫn còn xoay vần". 210 00:19:09,942 --> 00:19:12,569 "Cụ thể là khúc gỗ của tôi bị lật. 211 00:19:13,195 --> 00:19:16,823 Than ôi, mọi thứ đảo lộn khi đã đến rất gần mục tiêu. 212 00:19:16,823 --> 00:19:21,912 Vậy mà ở khoảnh khắc này, tôi không thể không tự hỏi liệu tôi có góp phần 213 00:19:21,912 --> 00:19:26,583 tạo ra số phận đó vì không nghe lời đội của mình, 214 00:19:27,501 --> 00:19:29,211 dù họ đang ở đâu". 215 00:19:40,472 --> 00:19:43,851 "Cô độc, trong khi Mũi Beagle ở ngay ngoài tầm với, 216 00:19:43,851 --> 00:19:47,604 tôi không thể không tự hỏi 'liệu đây có phải hồi kết?'" 217 00:19:48,272 --> 00:19:50,274 Có phải không? 218 00:19:52,943 --> 00:19:54,111 Không phải. 219 00:19:55,320 --> 00:19:57,990 "Tôi nghe thấy âm thanh ngọt ngào nhất". 220 00:20:10,294 --> 00:20:13,463 "Trong lúc chúng tôi ngắm nhìn vẻ đẹp của Mũi Beagle, 221 00:20:13,463 --> 00:20:18,218 tôi nhận ra một thủ lĩnh giỏi phải biết khi nào nên lắng nghe. 222 00:20:18,927 --> 00:20:20,721 Và một người bạn cũng vậy". 223 00:20:23,182 --> 00:20:25,184 Hay ra phết đấy chứ. 224 00:20:26,351 --> 00:20:30,606 Không gì bằng một câu chuyện hay hoặc bánh brownie thơm ngon. 225 00:20:30,606 --> 00:20:31,773 Ai muốn ăn nào? 226 00:20:32,357 --> 00:20:33,609 - Tớ! - Cho tớ đi. 227 00:20:33,609 --> 00:20:35,611 Tớ yêu bánh brownie. 228 00:20:49,041 --> 00:20:50,626 DỰA TRÊN TRUYỆN TRANH PEANUTS CỦA CHARLES M. SCHULZ 229 00:21:13,982 --> 00:21:15,984 Biên dịch: TH 230 00:21:19,071 --> 00:21:21,031 CẢM ƠN, SPARKY. ÔNG LUÔN TRONG TIM CHÚNG TÔI.