1 00:00:16,892 --> 00:00:20,604 TRẠI SNOOPY 2 00:00:26,235 --> 00:00:28,111 Với một trận cướp cờ, 3 00:00:28,111 --> 00:00:32,115 có vẻ ta không đi cướp cờ nhiều lắm. 4 00:00:32,115 --> 00:00:34,660 Giống như chơi trốn tìm ấy. 5 00:00:34,660 --> 00:00:37,120 Chiến thuật của anh hết đó, Sally. 6 00:00:37,120 --> 00:00:41,458 Giờ khi Patty Bạc Hà và đội của cậu ấy đã đi cướp cờ của ta, 7 00:00:41,458 --> 00:00:44,086 ta có thể lẻn vào, cướp cờ của họ. 8 00:00:45,796 --> 00:00:49,049 Rất nhiều người nhầm tưởng rằng cướp cờ là phải 9 00:00:49,049 --> 00:00:52,427 chạy nhanh nhất và cướp lẹ nhất. 10 00:00:52,427 --> 00:00:55,222 Nhưng như em sẽ thấy, một chút kiên nhẫn... 11 00:00:55,222 --> 00:00:56,473 Mất cờ rồi. 12 00:00:56,473 --> 00:00:58,600 Cái gì? Nó đâu rồi? 13 00:01:10,654 --> 00:01:12,406 "Tạm Biệt Chăn Của Tôi". 14 00:01:16,201 --> 00:01:18,245 Anh cần nghĩ lại về chiến thuật. 15 00:01:18,245 --> 00:01:21,957 Năm trận cướp cờ mà không thắng một trận nào. 16 00:01:21,957 --> 00:01:24,543 Làm sao thắng hết được, Chuck. 17 00:01:24,543 --> 00:01:29,756 Mà đội của tớ thắng hết thật này, nên tớ biết gì mà nói chứ? 18 00:01:37,431 --> 00:01:39,141 Chị giẫm vào chăn của em. 19 00:01:39,641 --> 00:01:42,895 Chị không hiểu vì sao em đem theo thứ nực cười này nữa. 20 00:01:42,895 --> 00:01:44,146 Nó có giá trị mà. 21 00:01:44,146 --> 00:01:46,899 Một lon tiền xu mới có giá trị. 22 00:01:46,899 --> 00:01:48,734 Thứ này thì vô dụng. 23 00:01:48,734 --> 00:01:51,987 Vô dụng? Chị nói "vô dụng" nghĩa là sao? 24 00:01:55,282 --> 00:01:56,658 Nó dùng để đập ruồi. 25 00:01:59,286 --> 00:02:00,245 Làm dây thừng. 26 00:02:01,955 --> 00:02:04,082 Có ai thấy Linus không? 27 00:02:05,834 --> 00:02:08,377 Nó cũng dùng để ngụy trang rất tiện. 28 00:02:14,760 --> 00:02:17,596 Dù cho thỉnh thoảng nó có ích đi nữa, 29 00:02:17,596 --> 00:02:22,184 không người nào giàu có, nổi tiếng hay quyền lực mà cứ ôm khư khư cái chăn cả. 30 00:02:22,184 --> 00:02:23,560 Khiến em vui. 31 00:02:23,560 --> 00:02:28,315 Và như Socrates đã nói: "Sự bằng lòng là của cải đến từ tự nhiên". 32 00:02:28,315 --> 00:02:30,108 Ông ấy có chăn không? 33 00:02:30,108 --> 00:02:31,860 Ông ấy có áo toga đấy. 34 00:02:32,444 --> 00:02:34,154 Ôi trời. 35 00:02:38,867 --> 00:02:40,160 Chào buổi sáng, Snoopy. 36 00:03:18,115 --> 00:03:20,409 Chị vẫn thấy em phụ thuộc vào nó quá. 37 00:03:20,409 --> 00:03:25,789 Đúng mà. Nó có ích, giúp em trong cuộc sống và không làm ai khó chịu. 38 00:03:28,584 --> 00:03:32,671 Chăn của em! Phần còn lại đâu rồi? Chăn của em đâu? 39 00:03:32,671 --> 00:03:37,384 Chăn của em đâu? 40 00:03:52,107 --> 00:03:53,984 {\an8}SỔ TAY TRINH SÁT BEAGLE 41 00:03:53,984 --> 00:03:57,070 {\an8}"Trong số những nghề mà Trinh Sát Beagle có thể học, 42 00:03:57,070 --> 00:04:01,491 không gì có tính thực tế và đem lại niềm vui như đan len. 43 00:04:01,491 --> 00:04:03,493 Khi lấy được huy hiệu đan len, 44 00:04:03,493 --> 00:04:07,206 bạn sẽ được ấm như trong chăn và được cả khu rừng ghen tị". 45 00:04:25,516 --> 00:04:30,270 Không thể thế được. 46 00:04:30,270 --> 00:04:33,690 Anh xin lỗi vì đi lại đường cũ không có kết quả, Linus. 47 00:04:33,690 --> 00:04:37,069 Anh chắc là phần còn lại của chăn rồi sẽ xuất hiện thôi. 48 00:04:37,069 --> 00:04:39,696 Anh chắc chứ? Anh hứa chứ? 49 00:04:41,532 --> 00:04:42,449 Chà... 50 00:04:42,449 --> 00:04:44,493 Nhìn về mặt tích cực đi, Linus. 51 00:04:44,493 --> 00:04:47,454 Ít ra giờ cái chăn sẽ gấp được gọn gàng trong túi. 52 00:04:51,166 --> 00:04:54,169 Hãy coi đây là cơ hội để bước tiếp đi. 53 00:04:54,169 --> 00:04:55,712 Người ta đã nói rồi: 54 00:04:55,712 --> 00:04:59,675 Vờ như mọi chuyện đều ổn, rồi dần dần sẽ thế thật. 55 00:04:59,675 --> 00:05:01,844 Làm thế có tác dụng bao giờ chưa? 56 00:05:01,844 --> 00:05:04,513 Thì "người ta" bảo thế. 57 00:05:04,513 --> 00:05:08,100 Nói riêng nhé, tớ nghĩ chủ yếu là để gieo hy vọng hão thôi. 58 00:05:11,728 --> 00:05:13,897 Nhưng tất nhiên với em thì không rồi. 59 00:05:14,982 --> 00:05:16,859 Em không chịu nổi! 60 00:05:20,821 --> 00:05:21,989 Nó sẽ ổn thôi. 61 00:05:26,577 --> 00:05:30,330 Có lẽ chị Lucy nói đúng. Mình nên thử bước tiếp. 62 00:05:38,505 --> 00:05:40,924 Tớ thấy cậu vẫy khăn tay với tớ. 63 00:05:40,924 --> 00:05:42,426 Cậu cần gì à? 64 00:05:42,426 --> 00:05:44,178 Ôi trời. 65 00:05:44,178 --> 00:05:47,389 Hú, Babboo Cục Cưng ơi! 66 00:05:52,352 --> 00:05:55,522 Trông cậu có vẻ khác. Cậu cắt tóc à? 67 00:05:59,610 --> 00:06:02,112 Cậu ấy dễ thương quá nhỉ? 68 00:06:47,491 --> 00:06:50,494 Chắc em sẽ phải học cách sống nhỏ hơn tám lần thôi. 69 00:06:51,078 --> 00:06:52,663 Chả biết có an ủi em không, 70 00:06:52,663 --> 00:06:56,416 anh học được rằng chả có nỗi thất vọng nào không thể quen được. 71 00:06:57,125 --> 00:06:59,419 Thế mà an ủi gì chứ. 72 00:06:59,419 --> 00:07:02,506 Mặc dù vậy, em nghĩ chính Socrates đã nói... 73 00:07:04,383 --> 00:07:05,342 Nói... 74 00:07:07,135 --> 00:07:08,220 Ai quan tâm chứ? 75 00:07:12,766 --> 00:07:14,101 Nó tươi tỉnh hơn chưa? 76 00:07:14,768 --> 00:07:18,188 Nó bỏ lại cái chăn rồi. Tớ không thể tin nổi. 77 00:07:18,981 --> 00:07:21,525 Tớ không hiểu, Charlie Brown. 78 00:07:21,525 --> 00:07:25,445 Tớ tưởng em tớ dứt khỏi cái chăn đó sẽ tốt cho nó 79 00:07:25,445 --> 00:07:27,531 và thậm chí còn tốt hơn cho tớ. 80 00:07:27,531 --> 00:07:31,368 Hóa ra tớ thấy buồn khi thấy nó ủ rũ thế. 81 00:07:31,368 --> 00:07:36,290 Đôi khi tớ nghĩ người ta quá coi trọng việc vượt qua nỗi mất mát 82 00:07:36,290 --> 00:07:39,418 mà không coi trọng những thứ khiến ta thấy dễ chịu, 83 00:07:39,418 --> 00:07:41,295 an toàn và yên tâm. 84 00:07:43,589 --> 00:07:45,299 Cậu biết đấy, Charlie Brown, 85 00:07:45,299 --> 00:07:47,926 có lúc cậu sâu sắc đến bất ngờ đấy, 86 00:07:48,719 --> 00:07:50,554 dù mọi người có nói thế nào. 87 00:07:58,395 --> 00:07:59,855 Đợi đã. 88 00:08:02,733 --> 00:08:06,778 Rách nát, ngứa mắt, màu xanh biển. 89 00:08:08,697 --> 00:08:10,490 Đây là chăn của em tớ. 90 00:08:12,743 --> 00:08:14,328 Cậu lấy nó ở đâu? 91 00:08:20,501 --> 00:08:24,213 Tớ không biết sao lại thành thế này, nhưng tớ cần đòi lại tất cả. 92 00:08:24,213 --> 00:08:26,840 Rồi, chó săn thỏ, trao đổi nào. 93 00:08:33,931 --> 00:08:35,432 Cậu nói "không" là sao? 94 00:08:35,432 --> 00:08:37,726 Tớ còn chưa ra giá mà. 95 00:08:43,190 --> 00:08:45,108 Ôi trời. 96 00:08:46,985 --> 00:08:48,445 Em cầm gì đấy, Linus? 97 00:08:50,239 --> 00:08:51,907 Em tìm thấy nó trong bếp. 98 00:08:51,907 --> 00:08:54,701 Nó không hoàn hảo, nhưng nó tạm đáp ứng được. 99 00:08:57,788 --> 00:08:59,456 Mình lừa được ai chứ? 100 00:08:59,456 --> 00:09:02,084 Nó có mùi khoai tây và bụi đất. 101 00:09:05,254 --> 00:09:06,255 Chăn của em! 102 00:09:08,257 --> 00:09:11,426 Nhưng... Khoan đã, bằng cách nào? 103 00:09:12,177 --> 00:09:13,303 Đừng bận tâm. 104 00:09:17,015 --> 00:09:19,726 Ái chà. Sao cậu làm được thế, Lucy? 105 00:09:20,894 --> 00:09:24,940 {\an8}Cứ cho là đôi khi cần rất nhiều tiền xu để làm điều đúng đắn đi. 106 00:09:24,940 --> 00:09:26,358 {\an8}5 XU 107 00:09:32,614 --> 00:09:36,201 "Trinh Sát Beagle Là Phải Ngăn Nắp". 108 00:09:41,707 --> 00:09:43,750 "Khi cắm trại ngoài thiên nhiên, 109 00:09:43,750 --> 00:09:47,963 một Trinh Sát Beagle cố gắng không để lại rác". 110 00:10:02,477 --> 00:10:04,646 "Để dọn dẹp nhanh hơn, 111 00:10:04,646 --> 00:10:06,815 thử bật nhạc xem". 112 00:10:15,199 --> 00:10:17,284 "Khi dọn dẹp một nơi cắm trại, 113 00:10:17,284 --> 00:10:21,788 hãy luôn nhớ phải vứt rác đúng cách". 114 00:10:38,055 --> 00:10:41,850 "Hãy nhớ, dọn dẹp không nhất thiết phải là công việc nhàm chán. 115 00:10:45,854 --> 00:10:47,189 Hãy tìm niềm vui ở nó". 116 00:10:59,451 --> 00:11:01,787 "Nhưng vui thôi, đừng vui quá". 117 00:11:31,441 --> 00:11:35,863 "Hãy nhớ, chỗ cắm trại ngăn nắp là chỗ cắm trại hạnh phúc". 118 00:12:24,119 --> 00:12:25,871 "Chiến Dịch Pizza". 119 00:12:33,420 --> 00:12:36,298 Không gì bằng đi bộ dài để về ăn cho ngon miệng. 120 00:12:36,798 --> 00:12:39,009 May mà tớ mang dư đồ ăn nhẹ. 121 00:12:43,847 --> 00:12:45,724 Xúc xích bologna của tớ bị hỏng. 122 00:12:45,724 --> 00:12:49,102 Cậu cũng nên để dành bụng đi, Charlie Brown. 123 00:12:49,102 --> 00:12:52,022 Dù sao thì tối nay cũng được tự làm pizza mà. 124 00:12:52,022 --> 00:12:54,316 Đúng thế. Tớ suýt quên. 125 00:12:54,316 --> 00:12:55,526 Pizza gì cũng ngon, 126 00:12:55,526 --> 00:12:59,530 nhưng ai cũng biết pizza tự mình làm là ngon nhất. 127 00:13:12,668 --> 00:13:15,504 Cậu định đi đâu, chó săn thỏ? 128 00:13:18,799 --> 00:13:20,175 Ồ, không nhé. 129 00:13:20,175 --> 00:13:23,637 Tự làm pizza chỉ dành cho trại viên đã đăng ký. 130 00:13:23,637 --> 00:13:25,889 Cậu là trại viên đã đăng ký chưa? 131 00:13:28,267 --> 00:13:31,603 Chắc là chưa. E là cậu không gặp may rồi. 132 00:14:35,834 --> 00:14:36,835 Chào Snoopy. 133 00:14:40,923 --> 00:14:43,300 Chắc là hẹn gặp lại sau vậy. 134 00:15:30,681 --> 00:15:34,393 Cách tốt nhất để cán dẹt bột bánh là dùng tay như thế này. 135 00:15:53,495 --> 00:15:55,706 Bột của tớ bị dính lên trần rồi. 136 00:15:55,706 --> 00:15:58,500 Đừng lo, Chuck. Còn dư một viên bột đấy. 137 00:15:58,500 --> 00:16:00,460 Lucy, ném qua đây nào. 138 00:16:00,460 --> 00:16:01,837 Đây. 139 00:16:23,358 --> 00:16:26,737 Muốn pizza ngon nhất, phải dàn đều tương cà ra. 140 00:16:26,737 --> 00:16:28,238 Xem này. 141 00:16:40,918 --> 00:16:44,087 Có vẻ cậu cho hơi quá nhiều mù tạt vào rồi, Chuck. 142 00:16:44,087 --> 00:16:46,089 Mù tạt? Cho vào pizza? 143 00:16:46,089 --> 00:16:48,300 Đó là nói ví von mà, Chuck. 144 00:16:49,551 --> 00:16:50,761 Tớ bẩn hết rồi. 145 00:16:51,762 --> 00:16:53,180 Cậu sẽ quen thôi. 146 00:17:08,612 --> 00:17:12,324 Trong số các loại phô mai, em thích nhất là mozzarella. 147 00:17:12,324 --> 00:17:14,826 Nhạt, mát, dịu. 148 00:17:14,826 --> 00:17:17,954 Món ngon tinh tế cho những người sành ăn. 149 00:17:17,954 --> 00:17:21,040 Hơn nữa, khi chảy, nó dính hơn. 150 00:17:28,841 --> 00:17:29,925 Chết tiệt. 151 00:17:34,221 --> 00:17:36,348 Có mùi gì đó đáng ngờ ở đây. 152 00:17:36,348 --> 00:17:40,102 Chắc là mùi cá cơm ở bàn topping đấy. 153 00:18:03,375 --> 00:18:05,836 Nên dàn đều topping lên mặt bánh. 154 00:18:05,836 --> 00:18:09,339 Vậy thì cắn miếng nào cũng thưởng thức hết hương vị. 155 00:18:09,339 --> 00:18:10,883 Đừng dồn vào một chỗ. 156 00:18:10,883 --> 00:18:13,719 Em không biết topping lại sợ không gian hẹp đấy. 157 00:18:19,975 --> 00:18:21,852 Cho dứa lên pizza à? 158 00:18:21,852 --> 00:18:23,896 Nó khiến tớ ngọt ngào đấy. 159 00:18:33,864 --> 00:18:37,367 Ái chà. Cậu phóng tay với topping quá, Marcie. 160 00:18:37,367 --> 00:18:40,871 Đó là một mặt trong cuộc sống mà tớ thích sự hỗn loạn đấy. 161 00:18:44,917 --> 00:18:46,418 Đưa bánh vào lò nào. 162 00:18:48,504 --> 00:18:50,339 Sao anh đứng đực ra đấy thế? 163 00:18:50,339 --> 00:18:52,299 Anh không chọn được topping nào. 164 00:18:52,299 --> 00:18:56,512 Có nhiều lựa chọn quá, anh ghét chọn sai. 165 00:18:56,512 --> 00:18:59,848 Pizza mà. Em khá chắc không có lựa chọn sai đâu. 166 00:19:01,016 --> 00:19:02,893 Chắc mình chọn pepperoni vậy. 167 00:19:07,439 --> 00:19:10,067 Được, nấm. 168 00:19:12,861 --> 00:19:13,946 Lạ thật. 169 00:19:13,946 --> 00:19:15,989 Nhanh lên, Charlie Brown. 170 00:19:16,740 --> 00:19:20,494 Tớ thề là mới một phút trước còn rất nhiều topping mà. 171 00:20:01,702 --> 00:20:02,953 Biết ngay. 172 00:20:02,953 --> 00:20:06,665 Biết ngay cậu không cưỡng được cám dỗ của buổi tự làm pizza mà. 173 00:20:11,753 --> 00:20:13,255 Không sao, bạn lâu năm. 174 00:20:13,255 --> 00:20:15,424 Tớ cũng có ăn hết được đâu. 175 00:20:15,424 --> 00:20:18,886 Nếu cậu hỏi tớ, điều duy nhất tuyệt vời hơn tự làm pizza 176 00:20:18,886 --> 00:20:21,096 chính là chia sẻ pizza của mình. 177 00:20:21,096 --> 00:20:22,264 Nhất trí. 178 00:20:22,973 --> 00:20:25,225 Ừ. Tớ không ăn hết nổi đâu. 179 00:20:26,185 --> 00:20:27,644 Thôi được. 180 00:20:27,644 --> 00:20:32,065 Tớ ghét phải nói ra, nhưng cậu nói có lý đấy, Charlie Brown. 181 00:20:58,008 --> 00:20:59,051 DỰA TRÊN TRUYỆN TRANH PEANUTS CỦA CHARLES M. SCHULZ 182 00:21:22,950 --> 00:21:24,952 Biên dịch: TH 183 00:21:28,038 --> 00:21:30,040 CẢM ƠN, SPARKY. ÔNG LUÔN TRONG TIM CHÚNG TÔI.