1 00:00:02,000 --> 00:00:07,000 Downloaded from YTS.LT 2 00:00:08,000 --> 00:00:13,000 Official YIFY movies site: YTS.LT 3 00:00:15,098 --> 00:00:17,017 - Sẵn sàng chưa? - Rồi. 4 00:00:26,735 --> 00:00:28,486 - Xin chào. - Chào. Anh khỏe chứ? 5 00:00:28,570 --> 00:00:29,988 - Chào. - Rất hân hạnh. 6 00:00:30,071 --> 00:00:30,947 Tôi là Frank. 7 00:00:42,459 --> 00:00:43,543 Phòng tươi sáng lắm. 8 00:00:45,545 --> 00:00:46,546 Chà. 9 00:00:50,133 --> 00:00:52,343 Về cơ bản thì không có gì thay đổi. 10 00:01:00,769 --> 00:01:04,230 Chà, tôi thấy có cảm tình với cậu bé quá. 11 00:01:05,482 --> 00:01:09,986 Ý là, căn phòng này phản ánh tính cách của cậu bé đúng như cô đã kể. 12 00:01:14,949 --> 00:01:15,950 Đây là…? 13 00:01:16,868 --> 00:01:18,119 Quần áo bẩn đấy. 14 00:01:18,203 --> 00:01:20,246 Bọn tôi còn chưa soạn nó ra nữa. 15 00:01:20,330 --> 00:01:24,709 Không. Bọn tôi chỉ giặt đồ lót và tất của nó thôi vì mấy cái đó dơ lắm. 16 00:01:25,210 --> 00:01:28,379 Tôi lấy quần lót và tất của thằng bé ra để giặt, 17 00:01:28,463 --> 00:01:31,800 mà mọi thứ khác thì vẫn y nguyên như gần năm năm trước, 18 00:01:31,883 --> 00:01:33,259 số quần áo bẩn này của nó. 19 00:01:33,343 --> 00:01:36,471 Có lẽ bọn tôi không muốn làm mất mùi của thằng bé trong phòng này, 20 00:01:36,554 --> 00:01:38,807 vì đó là dấu ấn riêng của nó. 21 00:01:40,934 --> 00:01:41,768 Phải. 22 00:02:16,761 --> 00:02:20,014 SAUGUS TRỞ LẠI TRẬN CHIẾN 23 00:02:36,656 --> 00:02:38,741 Cố lên, Dodgers! 24 00:02:40,285 --> 00:02:42,495 Cố lên, Dodgers! 25 00:02:44,247 --> 00:02:45,999 Cố lên, Dodgers! 26 00:03:07,103 --> 00:03:09,689 HÃY AN NGHỈ, DOMINIC BLACKWELL 27 00:03:09,772 --> 00:03:12,066 BAY CAO NHÉ, DOM 28 00:03:15,153 --> 00:03:19,032 LẦN ĐẦU STEVE HARTMAN ĐƯỢC CHỈ ĐỊNH ĐƯA TIN VỀ MỘT VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG HỌC 29 00:03:19,115 --> 00:03:20,033 LÀ VÀO NĂM 1997. 30 00:03:20,116 --> 00:03:21,868 KỂ TỪ KHI ANH ẤY BẮT ĐẦU, 31 00:03:21,951 --> 00:03:26,331 SỐ VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG HỌC TĂNG TỪ 17 LÊN 132 VỤ MỖI NĂM. 32 00:03:32,879 --> 00:03:34,464 Suốt nhiều năm, tôi đều làm bản tin 33 00:03:34,547 --> 00:03:36,883 vào cuối mỗi tuần xảy ra xả súng tại trường học. 34 00:03:37,383 --> 00:03:40,261 Đó có thể là về một người hùng, hoặc hình ảnh cả nước đồng lòng. 35 00:03:40,345 --> 00:03:43,389 Dù là gì, họ đều mong chờ một thông điệp tích cực nào đó. 36 00:03:43,890 --> 00:03:46,184 Cô ấy đang họp thì nghe tiếng súng, 37 00:03:46,267 --> 00:03:50,188 rồi chạy về phía đó. Và hành động đó khiến cô ấy thành người hùng của chúng ta. 38 00:03:50,271 --> 00:03:51,272 Ngay ngày đầu tiên… 39 00:03:51,356 --> 00:03:55,526 Tôi làm nhiều bản tin kiểu này đến nỗi có cảm giác đang lặp lại chính mình vậy. 40 00:03:55,610 --> 00:03:59,530 Thật ra, tôi còn dùng đi dùng lại câu chữ trong các câu chuyện đó. 41 00:04:02,700 --> 00:04:05,995 Và tôi nhận ra, có vẻ như nước Mỹ 42 00:04:06,079 --> 00:04:08,373 đang dần quên đi mỗi vụ xả súng tại trường học 43 00:04:08,456 --> 00:04:10,124 ngày một nhanh hơn. 44 00:04:10,625 --> 00:04:14,629 Tôi cảm thấy: "Mình phải làm gì đó khác. Mình có thể làm gì đây?" 45 00:04:20,009 --> 00:04:23,930 Tôi cảm thấy truyền thông có một phần trách nhiệm trong chuyện này. 46 00:04:24,013 --> 00:04:26,349 Hoặc ít ra, đó là điều đáng để xem xét. 47 00:04:26,891 --> 00:04:27,725 THPT COLUMBINE 48 00:04:27,809 --> 00:04:30,561 Đặc biệt là lúc ban đầu, mọi thứ bị kịch tính hóa, 49 00:04:30,645 --> 00:04:33,189 và những kẻ xả súng được nhắc đến quá nhiều. 50 00:04:34,399 --> 00:04:37,902 Trong khi thực ra, điều ta cần nói tới chính là đứa trẻ đã không còn nữa. 51 00:04:40,446 --> 00:04:43,283 SUỐT BẢY NĂM QUA, HARTMAN ĐÃ THỰC HIỆN MỘT PHÓNG SỰ TRUYỀN HÌNH 52 00:04:43,366 --> 00:04:45,952 VỀ CÁC CĂN PHÒNG NGỦ TRỐNG CỦA NHỮNG ĐỨA TRẺ BỊ THIỆT MẠNG 53 00:04:46,035 --> 00:04:47,787 TRONG CÁC VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG HỌC. 54 00:04:47,870 --> 00:04:52,583 ANH CÒN BA CĂN PHÒNG NỮA CẦN GHI LẠI. 55 00:05:01,634 --> 00:05:03,511 Anh nghe và thấy chúng tôi chứ? 56 00:05:03,594 --> 00:05:04,595 Được rồi. 57 00:05:05,513 --> 00:05:06,514 - Chào. - Chào. 58 00:05:08,182 --> 00:05:09,183 Xin chào, Gloria! 59 00:05:10,977 --> 00:05:12,103 Khỏe chứ? 60 00:05:14,105 --> 00:05:16,774 - Thật khó mà trả lời câu hỏi đó. - Tôi hiểu. 61 00:05:17,734 --> 00:05:18,985 Cảm ơn đã nhận cuộc gọi. 62 00:05:21,446 --> 00:05:26,117 Việc tôi muốn làm là đi cùng với Lou Bopp, một nhiếp ảnh gia, 63 00:05:27,702 --> 00:05:31,205 và để Lou chụp hình về căn phòng, 64 00:05:31,706 --> 00:05:36,294 như nguyên trạng của nó, và cố ghi lại hình bóng của Hallie qua những bức ảnh ấy. 65 00:05:37,420 --> 00:05:40,256 Tôi nghĩ bọn tôi muốn chia sẻ con bé. 66 00:05:40,340 --> 00:05:43,009 - Vâng. - Mà bọn tôi cũng có chút lo lắng. 67 00:05:43,509 --> 00:05:44,719 Vâng, tôi cũng lo lắng. 68 00:05:47,347 --> 00:05:50,183 Con bé là ánh sáng của gia đình chúng tôi, và… 69 00:05:50,808 --> 00:05:52,977 cuộc sống của chúng tôi đã xoay quanh con bé. 70 00:05:55,772 --> 00:05:58,608 Tôi cảm thấy vô cùng, vô cùng may mắn 71 00:05:58,691 --> 00:06:00,735 khi anh liên hệ với bọn tôi, nên… 72 00:06:01,611 --> 00:06:03,488 Tôi cảm thấy đây giống như một 73 00:06:03,571 --> 00:06:07,742 dấu hiệu nữa vậy. Tôi nhận được rất nhiều dấu hiệu từ con gái tôi, nên… 74 00:06:07,825 --> 00:06:09,577 Có lẽ đây là dấu hiệu cho thấy… 75 00:06:10,661 --> 00:06:13,498 - Rằng việc này nên xảy ra, nên là… - Vâng. 76 00:06:14,332 --> 00:06:15,166 Được rồi. 77 00:06:16,125 --> 00:06:18,503 - Cảm ơn anh chị. - Cảm ơn anh. 78 00:06:20,380 --> 00:06:22,799 - Hẹn sớm gặp lại. - Vâng, cảm ơn anh. 79 00:06:22,882 --> 00:06:24,384 - Được rồi. - Tạm biệt. 80 00:06:27,011 --> 00:06:32,975 NHỮNG CĂN PHÒNG TRỐNG 81 00:06:44,487 --> 00:06:47,156 Tôi chụp ảnh chân dung, ảnh hành động, và cả… 82 00:06:47,990 --> 00:06:48,991 ảnh đời thường. 83 00:06:50,618 --> 00:06:52,787 Tôi nghĩ tôi chưa từng làm dự án nào 84 00:06:53,704 --> 00:06:55,581 thế này, một dự án không có ai ở đó. 85 00:06:56,457 --> 00:06:57,875 Bọn tôi biết nhau khá lâu rồi. 86 00:06:57,959 --> 00:06:58,793 NHIẾP ẢNH GIA 87 00:06:58,876 --> 00:07:01,045 Tôi sẽ không làm việc này với nhiều người, 88 00:07:01,546 --> 00:07:03,131 nhưng tôi tin Steve. 89 00:07:07,635 --> 00:07:10,930 Rose ơi. Chuẩn bị đi học và chụp ảnh nào con. 90 00:07:11,514 --> 00:07:12,849 - Vâng ạ. - Được rồi. 91 00:07:13,724 --> 00:07:15,143 Bọn tôi gọi là ảnh buổi sáng. 92 00:07:15,226 --> 00:07:17,562 Qua đằng này một chút. Chút nữa. 93 00:07:17,645 --> 00:07:18,563 Chỉ để… 94 00:07:18,646 --> 00:07:19,564 Được rồi. 95 00:07:19,647 --> 00:07:22,191 …ghi lại từng bước đi của cuộc sống vì 96 00:07:22,692 --> 00:07:24,735 chẳng ai biết điều gì sẽ xảy ra. 97 00:07:27,572 --> 00:07:28,406 Được rồi. 98 00:07:29,031 --> 00:07:30,283 Đi học thôi nào. 99 00:07:36,164 --> 00:07:37,540 - Sẵn sàng chưa? - Chào bố. 100 00:07:37,623 --> 00:07:38,541 Chào. 101 00:07:38,624 --> 00:07:39,459 Yêu con. 102 00:07:40,668 --> 00:07:41,836 - Yêu con. - Yêu bố. 103 00:07:41,919 --> 00:07:43,796 - Gặp lại con sớm nhé. - Nào, Birdie. 104 00:07:43,880 --> 00:07:45,173 - Chào George. - Chào bố ạ. 105 00:08:03,399 --> 00:08:06,736 Vài người sếp của tôi còn chẳng biết tôi đang làm dự án này, 106 00:08:08,237 --> 00:08:12,116 nhưng tôi phải tự thân vận động nếu tôi muốn làm nó. 107 00:08:28,508 --> 00:08:32,386 9 TUỔI 108 00:08:33,721 --> 00:08:37,892 THIỆT MẠNG TRONG VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG COVENANT, 27 THÁNG BA, 2023 109 00:08:37,975 --> 00:08:39,310 - Chào. - Chào Steve. 110 00:08:39,393 --> 00:08:40,603 - Đây là Lou. - Chào. 111 00:08:40,686 --> 00:08:42,063 Chào Lou. Tôi là Chad. 112 00:08:42,146 --> 00:08:43,147 - Hân hạnh. - Hân hạnh. 113 00:08:46,692 --> 00:08:48,402 Để tôi kéo ghế qua đây. 114 00:08:48,486 --> 00:08:53,199 Hẳn hai người phải thấy có điều gì đó, lợi ích nào đó cho bản thân hay gia đình. 115 00:08:53,282 --> 00:08:56,285 Hai người có thấy gì ở việc này không? Ở những bức ảnh này? 116 00:08:56,786 --> 00:08:59,038 - Vì nó khá quan trọng với tôi. - Vâng. 117 00:08:59,121 --> 00:09:01,207 Có lẽ đó là điều quan trọng nhất với tôi. 118 00:09:02,208 --> 00:09:03,668 Tôi không biết 119 00:09:04,710 --> 00:09:07,171 nó có lợi ích gì cho gia đình chúng tôi. 120 00:09:07,255 --> 00:09:11,467 Đúng hơn là tôi nghĩ: "Làm sao để cuộc đời con bé đem lại lợi ích cho người khác?" 121 00:09:12,051 --> 00:09:13,010 Đó là điều… 122 00:09:13,511 --> 00:09:16,764 Đó là… Bọn tôi muốn đó là di sản mà con bé để lại. Nên là… 123 00:09:17,265 --> 00:09:18,307 Vâng. 124 00:09:40,913 --> 00:09:43,416 "Cái răng đầu tiên. Trận bóng đá đầu tiên. 125 00:09:44,667 --> 00:09:46,168 Trận của đội Tennessee đầu tiên". 126 00:09:46,961 --> 00:09:47,795 Cô bé làm à? 127 00:09:47,878 --> 00:09:49,630 Con bé làm đấy. Vâng. 128 00:09:49,714 --> 00:09:51,382 - Là bài tập à? - Chắc vậy. 129 00:09:51,465 --> 00:09:53,175 - Đó là bài tập ở trường. - Ừ. 130 00:09:53,259 --> 00:09:56,721 TRẬN BÓNG ĐÁ ĐẦU TIÊN - LỄ RỬA TỘI, 1 TUỔI CÁI RĂNG ĐẦU TIÊN, 5 TUỔI 131 00:09:56,804 --> 00:09:59,307 Cách trí nhớ vận hành thật thú vị làm sao 132 00:09:59,390 --> 00:10:02,518 vì tôi có thể nhớ đến từng phút một 133 00:10:02,602 --> 00:10:05,271 gần như mọi thứ suốt ba tiếng đồng hồ hôm thứ Hai. 134 00:10:05,771 --> 00:10:07,690 Rồi tôi đánh mất mạch ký ức. 135 00:10:10,610 --> 00:10:12,612 Nhưng tôi biết tối đó, tôi vào phòng con bé. 136 00:10:13,112 --> 00:10:15,823 Tôi cứ thế nằm xuống và… Phải, tôi òa khóc nức nở. 137 00:10:32,340 --> 00:10:34,258 CẤM MỞ CHỦ NHÂN: HALLIE 138 00:10:36,385 --> 00:10:41,974 CẢ NHÀ YÊU CON TỪ TRƯỚC KHI CON CHÀO ĐỜI 139 00:10:42,767 --> 00:10:46,687 Biết đó, đôi khi thứ ta muốn lại là thứ ta không thể có. 140 00:10:50,524 --> 00:10:55,029 Tôi muốn lại được ngửi mùi của con. Tôi muốn được chạm vào con, muốn… 141 00:10:55,112 --> 00:10:57,531 sờ vào mái tóc đầy mồ hôi của con. 142 00:10:59,116 --> 00:11:01,369 Giường con bé là thứ gần gũi nhất với cảm giác đó. 143 00:11:01,869 --> 00:11:02,953 Thế nên… 144 00:11:04,372 --> 00:11:05,289 Úi. 145 00:11:06,582 --> 00:11:07,416 Được rồi. 146 00:11:14,632 --> 00:11:18,344 Đôi khi tôi sẽ đi rồi nhìn xung quanh, và ngắm nhìn 147 00:11:19,053 --> 00:11:23,557 tất cả đồ trang sức nhỏ của con, thú nhồi bông, vỏ sò mà con sưu tập, và… 148 00:11:25,267 --> 00:11:27,603 rồi kiểu, ngửi mùi chăn của con bé, 149 00:11:28,104 --> 00:11:29,980 chiếc chăn mà nó ngủ cùng hằng đêm. 150 00:11:31,857 --> 00:11:33,067 Và… 151 00:11:34,443 --> 00:11:36,904 Cảm giác có rất nhiều nước mắt đã rơi ở căn phòng đó. 152 00:11:36,987 --> 00:11:37,822 Phải. 153 00:11:40,366 --> 00:11:42,243 Tôi nghĩ căn phòng giúp ích phần nào 154 00:11:42,743 --> 00:11:47,957 vì có rất nhiều khoảnh khắc ta chỉ muốn được buồn bã. 155 00:11:48,040 --> 00:11:49,250 Cừ lắm, Hallie! 156 00:11:51,961 --> 00:11:55,005 Vì nỗi buồn là một phần của việc kết nối với con bé. 157 00:11:57,425 --> 00:11:59,051 Ý là, em ấy thực sự rất… 158 00:12:00,428 --> 00:12:05,015 hướng ngoại. Nên kiểu, em ấy còn là 159 00:12:05,099 --> 00:12:08,477 một cô em gái nhỏ. Em ấy luôn kiểu, chú biết đấy, 160 00:12:08,561 --> 00:12:10,396 cũng hơi phiền một chút, nhưng… 161 00:12:10,479 --> 00:12:13,357 - Vâng, vui vẻ và hơi phiền phức. - Mà cũng rất vui ạ. 162 00:12:15,484 --> 00:12:18,821 Lúc chơi thể thao với tụi cháu, em ấy cũng ăn thua lắm. 163 00:12:19,321 --> 00:12:24,368 Tụi cháu hay chơi với nhau như thế. Lúc nào em ấy cũng ở bên tụi cháu. 164 00:12:25,619 --> 00:12:27,621 - Xem nào. - Là màu hồng à. 165 00:12:28,122 --> 00:12:30,833 Con có bóng riêng rồi. Đem đi khắp nơi được rồi nhé! 166 00:12:31,333 --> 00:12:33,586 Mấy anh đừng có động vào nha. 167 00:12:33,669 --> 00:12:34,795 Ừ! 168 00:12:34,879 --> 00:12:37,798 Một trong những thứ buồn cười nhất mà nó nài nỉ xin bằng được… 169 00:12:37,882 --> 00:12:40,259 - Cái đó hài nhất luôn. - …là cái này. 170 00:12:40,342 --> 00:12:44,847 Nó muốn một cái áo trùm đầu hình mèo trên Amazon. Jada thì kêu: "Mẹ không muốn đâu". 171 00:12:44,930 --> 00:12:48,100 - Anh phải dỗ cô bé đừng mua à? - Bọn tôi bó tay. 172 00:12:48,184 --> 00:12:50,686 - Con bé mặc đi khắp nơi. - Nó mặc suốt. 173 00:13:12,625 --> 00:13:13,542 BA ANH TRAI CỦA TỚ 174 00:13:13,626 --> 00:13:18,589 Cháu muốn thế giới biết gì về Hallie khi họ xem những bức ảnh này? 175 00:13:25,137 --> 00:13:29,600 TẶNG ANH EM NHÀ SCRUGG VÀ HALLIE VOLS CỐ LÊN! 176 00:13:35,356 --> 00:13:37,691 Cháu muốn thế giới biết rằng em ấy là… 177 00:13:37,775 --> 00:13:39,819 Ôi, cháu không nói được mất. 178 00:13:48,828 --> 00:13:51,038 Cháu muốn thế giới biết rằng em ấy là 179 00:13:51,539 --> 00:13:54,208 một cô bé tuyệt vời, một em gái ngoan. 180 00:14:23,821 --> 00:14:27,616 Khách mời tiếp theo là phóng viên từ CBS News, Steve Hartman. 181 00:14:29,577 --> 00:14:31,912 Tôi là Steve Hartman, đến từ CBS News. 182 00:14:31,996 --> 00:14:35,040 Steve Hartman đã tìm thấy đơn thuốc cho hạnh phúc. 183 00:14:35,124 --> 00:14:38,460 Là phóng viên CBS, Steve không đưa tin về chính trị, 184 00:14:38,544 --> 00:14:40,838 thiên tai hay chiến tranh. 185 00:14:40,921 --> 00:14:43,382 Giờ ta chỉ còn… 129 cái nữa. 186 00:14:43,465 --> 00:14:45,259 - Thấy hai chân của tôi chứ? - Vâng ạ. 187 00:14:45,342 --> 00:14:47,595 - Vẫn đi ngon lắm. - Hẳn là thế rồi. 188 00:14:48,095 --> 00:14:50,639 - Mỗi khi xem câu chuyện của anh… - Bọn tôi đều khóc. 189 00:14:51,640 --> 00:14:52,600 - Chào. - Chào! 190 00:14:52,683 --> 00:14:53,934 Xin chào! 191 00:14:54,727 --> 00:14:59,899 Tôi bị đóng khung vào một kiểu phóng viên chuyên về tin tức vui vẻ, truyền cảm hứng. 192 00:15:00,983 --> 00:15:03,903 Tôi là người mà họ đưa vào cuối cùng 193 00:15:03,986 --> 00:15:05,487 để, kiểu… 194 00:15:05,988 --> 00:15:08,699 khôi phục niềm tin của mọi người vào nhân loại. 195 00:15:10,784 --> 00:15:12,786 Chúng tôi muốn khép lại tuần này 196 00:15:12,870 --> 00:15:16,040 bằng một trong những câu chuyện tuyệt vời của Steve Hartman. 197 00:15:16,123 --> 00:15:19,877 Tối nay, Steve có một vài suy nghĩ về thảm kịch này. 198 00:15:21,503 --> 00:15:23,631 Và những gì tôi đã làm chỉ là… 199 00:15:24,632 --> 00:15:27,134 tô hồng tất cả những gì tiêu cực. 200 00:15:29,762 --> 00:15:32,890 Hình dung xem. Cố tìm ra tin tốt trong một vụ xả súng tại trường học, 201 00:15:32,973 --> 00:15:35,351 và nhiều vụ xả súng hàng loạt nữa. Việc của tôi đó. 202 00:15:35,434 --> 00:15:39,438 Vào cuối tuần, nhắc nhở chúng ta rằng cuộc đời vẫn đáng sống. 203 00:15:42,232 --> 00:15:45,277 Tôi sẽ không nhìn vào một vụ xả súng tại trường học và cố tìm ra 204 00:15:45,361 --> 00:15:47,613 góc độ tích cực nào đó từ nó nữa. 205 00:15:47,696 --> 00:15:48,822 Không thế nữa. 206 00:15:59,541 --> 00:16:00,459 Ở đây. 207 00:16:15,349 --> 00:16:19,186 9 TUỔI 208 00:16:20,312 --> 00:16:23,524 THIỆT MẠNG TRONG VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG TIỂU HỌC ROBB 209 00:16:23,607 --> 00:16:24,733 24 THÁNG NĂM, 2022 210 00:16:26,193 --> 00:16:27,277 - Xin chào. - Chào. 211 00:16:27,361 --> 00:16:28,529 - Khỏe chứ? - Khỏe. 212 00:16:28,612 --> 00:16:29,613 - Chào. - Mời vào. 213 00:16:29,697 --> 00:16:30,531 Cảm ơn. 214 00:16:30,614 --> 00:16:31,448 GIA ĐÌNH 215 00:16:31,532 --> 00:16:33,409 Vâng. Mọi người sẵn sàng chưa? 216 00:16:36,537 --> 00:16:40,332 Đây là lúc họ sắp đi tới buổi khiêu vũ dành cho cha và con gái… 217 00:16:40,416 --> 00:16:43,168 …đây là cho buổi khiêu vũ dành cho cha và con gái. 218 00:16:43,252 --> 00:16:44,837 Con háo hức lắm à? 219 00:16:44,920 --> 00:16:45,921 Dạ! 220 00:16:46,005 --> 00:16:47,131 Mong lắm rồi hả? 221 00:16:47,214 --> 00:16:48,048 Dạ! 222 00:16:48,549 --> 00:16:50,467 Tuyệt vời quá đi. 223 00:16:50,968 --> 00:16:53,679 - Ai đang làm tóc cho con thế? - Bác Christy ạ. 224 00:16:53,762 --> 00:16:56,432 Con mà cưới, bác ấy cũng làm tóc cho con à? 225 00:16:56,515 --> 00:16:58,225 - Dạ! - Thật sao? 226 00:16:58,308 --> 00:16:59,476 Bác làm á? 227 00:16:59,560 --> 00:17:01,020 Cháu định cưới ai thế? 228 00:17:03,313 --> 00:17:05,649 Không biết à? Chắc cậu ấy đáng yêu lắm nhỉ? 229 00:17:06,150 --> 00:17:07,234 Khoan, là Dada ạ? 230 00:17:07,317 --> 00:17:12,197 MÃI MÃI TRONG TRÁI TIM CẢ NHÀ JACKLYN CAZARES 231 00:17:17,703 --> 00:17:19,621 Đây là phòng con bé. 232 00:17:26,503 --> 00:17:27,796 Đèn đẹp quá. 233 00:17:28,297 --> 00:17:29,798 - Con bé thích đèn lắm. - Phải. 234 00:17:30,424 --> 00:17:33,927 Đèn vẫn để nguyên từ khi con bé bật đấy. Bọn tôi chưa tắt đi luôn. 235 00:17:35,596 --> 00:17:39,975 Đây là mấy con thú nhồi bông. Hình như chỉ hai con này có giọng của con bé nhỉ? 236 00:17:40,059 --> 00:17:40,893 Ừ. 237 00:17:50,402 --> 00:17:52,446 Đó là video con bé chơi ngoài sân với chó. 238 00:17:58,577 --> 00:18:03,248 Có một đoạn video… Có lẽ đó là một trong số video cuối cùng bọn tôi có 239 00:18:03,749 --> 00:18:06,460 ghi lại hình con bé với lũ cún trước ngày 24 tháng Năm. 240 00:18:07,503 --> 00:18:09,880 - Cô bé muốn thành bác sĩ thú y à? - Vâng. 241 00:18:09,963 --> 00:18:13,092 Vì con bé rất yêu thương động vật, 242 00:18:13,175 --> 00:18:16,720 nó sẽ không làm gì khác ngoài việc giúp đỡ động vật đâu. 243 00:18:17,513 --> 00:18:20,099 Trở thành bác sĩ thú y là ước mơ của con bé. 244 00:18:53,799 --> 00:18:55,425 Phòng con bé 245 00:18:56,260 --> 00:18:58,679 đóng vai trò rất lớn trong cuộc đời nó. 246 00:19:00,013 --> 00:19:01,014 PHÒNG CỦA JACKIE 247 00:19:01,098 --> 00:19:03,475 Đó là chốn an toàn của nó. 248 00:19:17,489 --> 00:19:19,992 Ngày nào tôi cũng vào đó. 249 00:19:20,659 --> 00:19:23,996 Nên tôi mới để cái ghế ở kia, ngay cạnh giường. 250 00:19:25,247 --> 00:19:28,375 Tôi tìm được chút an ủi khi vào đó, 251 00:19:29,084 --> 00:19:31,170 chỉ để thi thoảng trò chuyện. 252 00:19:51,857 --> 00:19:58,822 NGƯỜI HÙNG EVA MIRELES 253 00:19:58,906 --> 00:20:05,412 CHÚC MỪNG SINH NHẬT 254 00:20:16,965 --> 00:20:18,634 - Chào. - Chào. 255 00:20:18,717 --> 00:20:19,801 Con thế nào rồi? 256 00:20:20,302 --> 00:20:21,386 Hôm nay con làm gì? 257 00:20:21,887 --> 00:20:23,055 Con đi bơi ạ. 258 00:20:23,722 --> 00:20:24,681 Và rồi… 259 00:20:25,182 --> 00:20:29,311 Tụi con chở Birdie đến chỗ cắt tỉa, rồi con chạy ba cây số. 260 00:20:29,811 --> 00:20:31,813 - Con chạy ba cây số à? - Và rồi… 261 00:20:31,897 --> 00:20:32,814 Vâng. 262 00:20:32,898 --> 00:20:34,274 - Sau đó… - Và rồi… 263 00:20:34,358 --> 00:20:36,693 Và rồi tụi con lái xe đến nhà Leanna. 264 00:20:37,319 --> 00:20:38,904 Birdie ơi, là bố này. 265 00:20:40,906 --> 00:20:42,532 Bố yêu cả nhà nhiều lắm. 266 00:20:43,033 --> 00:20:44,910 - Con cũng yêu bố. - Bố nhớ con. 267 00:20:44,993 --> 00:20:46,745 Bố nhớ con nhiều hơn con tưởng đấy. 268 00:20:47,788 --> 00:20:48,664 Chào bố ạ. 269 00:20:48,747 --> 00:20:50,332 - Chào. - Chào bố. 270 00:20:50,415 --> 00:20:51,583 - Chào cả nhà. - Chào. 271 00:20:51,667 --> 00:20:55,587 SUY NGHĨ, CẦU NGUYỆN, LẶP LẠI. THÊM SÚNG, BỚT SÚNG, NHÚN VAI. 272 00:20:55,671 --> 00:21:00,592 BÀN BẾP, J "CỨ NHƯ THỂ THẾ GIỚI ĐÃ LÃNG QUÊN" 273 00:21:05,180 --> 00:21:08,517 Lớp học bị hủy, các chuyên gia tư vấn về đau buồn được đưa tới Perry, Iowa 274 00:21:08,600 --> 00:21:10,769 một ngày sau khi một học sinh lớp sáu thiệt mạng 275 00:21:10,852 --> 00:21:14,064 và bảy người khác bị thương trong vụ xả súng tại trường học… 276 00:21:14,147 --> 00:21:15,983 Trước khi bắt đầu dự án này, 277 00:21:16,066 --> 00:21:20,237 tôi đã ngày càng trở nên vô cảm sau mỗi vụ xả súng tại trường học. 278 00:21:21,196 --> 00:21:25,325 Và tôi nghĩ cả nước Mỹ cũng đã và đang trải qua 279 00:21:25,826 --> 00:21:27,619 quá trình tương tự. 280 00:21:29,746 --> 00:21:33,375 Còn giờ đây, khi nghe về một vụ xả súng tại trường học, 281 00:21:33,875 --> 00:21:35,877 tôi biết có một căn phòng trống ở ngoài đó. 282 00:21:37,254 --> 00:21:40,007 Tôi cảm giác có thể đặt mình vào căn phòng ấy, 283 00:21:41,425 --> 00:21:44,678 và nỗi đau còn dữ dội hơn trước rất nhiều. 284 00:21:53,312 --> 00:21:54,730 Tóc còn vương trên lược, 285 00:21:57,107 --> 00:21:58,317 nắp tuýp kem đánh răng… 286 00:22:01,862 --> 00:22:03,363 dây buộc tóc trên tay nắm cửa. 287 00:22:18,962 --> 00:22:20,839 Thật không thực tế tí nào. 288 00:22:24,259 --> 00:22:25,344 Cái gì không thực tế? 289 00:22:26,136 --> 00:22:28,889 Thì biết đó, việc ta đang ở đây, nói về chuyện này. 290 00:22:31,099 --> 00:22:32,267 Kiểu như, nó… 291 00:22:36,730 --> 00:22:38,565 Không ngờ đây lại là chuyện có thật. 292 00:22:47,366 --> 00:22:48,450 15 TUỔI 293 00:22:48,533 --> 00:22:49,701 Chào. Hân hạnh. 294 00:22:49,785 --> 00:22:51,495 - Hân hạnh. - Tôi là Bryan. 295 00:22:51,578 --> 00:22:53,205 - Chào, Bryan. - Chào. Hân hạnh. 296 00:22:53,288 --> 00:22:55,123 - Tôi cũng thế. - Cảm ơn đã tiếp bọn tôi. 297 00:22:55,207 --> 00:22:56,166 Tất nhiên rồi. 298 00:23:09,429 --> 00:23:11,264 Con bé thật sự rất vui nhộn. 299 00:23:11,348 --> 00:23:14,351 Chào cô bạn. Hôm nay đẹp trời ghê. 300 00:23:14,976 --> 00:23:18,021 Tôi đi qua phòng con bé và tôi vẫn có thể thấy nó. 301 00:23:19,189 --> 00:23:22,025 Nó thích lộn nhào từ trên giường xuống. 302 00:23:22,526 --> 00:23:25,737 Tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng cười khanh khách của con bé. 303 00:23:26,530 --> 00:23:29,116 Cho kẹo hay bị ghẹo, ngửi chân nè! 304 00:23:29,199 --> 00:23:33,829 Phòng con bé như sân khấu vậy. Mọi người thường đến đó để xem nó biểu diễn. 305 00:23:34,246 --> 00:23:35,789 CINDY VÀ BRYAN MUEHLBERGER 306 00:23:35,872 --> 00:23:39,376 Con bé phát mấy tấm thiệp nhỏ, và nói mấy giờ mọi người phải tới. 307 00:23:39,459 --> 00:23:42,045 Bày ghế ra để bọn tôi ngồi xem biểu diễn. 308 00:23:42,129 --> 00:23:43,004 Ừ. 309 00:23:43,088 --> 00:23:44,923 Con bé đã trải qua 310 00:23:45,006 --> 00:23:49,136 cấp một, cấp hai và 15 tuần của cấp ba ở căn phòng đó. 311 00:23:49,845 --> 00:23:53,265 Và đó là chốn thần thánh riêng tư, nơi mà con bé 312 00:23:53,765 --> 00:23:55,308 được là chính mình. 313 00:24:05,610 --> 00:24:08,697 Đó là một buổi sáng thứ Năm đầy nắng. 314 00:24:08,780 --> 00:24:14,119 Nó định mua vé cho buổi khiêu vũ đầu tiên ở trường cấp ba. 315 00:24:14,202 --> 00:24:17,247 Và rồi nó định mua váy vào thứ Sáu. 316 00:24:17,330 --> 00:24:20,208 Tiếc là, con bé không kịp làm cả hai việc đó. 317 00:24:29,759 --> 00:24:34,473 - Đây là bộ đồ con bé đã để sẵn ra và… - Cô bé định mặc nó vào thứ Sáu à? 318 00:24:34,556 --> 00:24:37,559 Con bé định mặc bộ này hoặc là bộ này. 319 00:24:37,642 --> 00:24:39,811 - Nó để sẵn hai bộ. - Cả cái váy này nữa. 320 00:24:40,645 --> 00:24:41,563 Vậy đó… 321 00:24:41,646 --> 00:24:44,191 Cô bé hay làm vậy à? Việc để sẵn quần áo cho hôm sau ấy? 322 00:24:44,274 --> 00:24:46,026 Vâng. Từ thứ Hai đến thứ Sáu. 323 00:24:46,109 --> 00:24:46,985 - Vâng. - Ừ. 324 00:24:47,944 --> 00:24:50,697 Bọn tôi đã tặng con bé một chiếc hộp đồ nhỏ, 325 00:24:50,780 --> 00:24:53,825 và khi mở ra, bên trong là mấy bức thư này của nó. 326 00:24:54,534 --> 00:24:59,122 Đây là mấy lá thư con bé viết cho chính mình trong tương lai. 327 00:24:59,206 --> 00:25:00,207 Chà. 328 00:25:00,832 --> 00:25:02,334 "Ngày đầu lên cấp ba". 329 00:25:07,964 --> 00:25:11,801 "Gửi tớ của tương lai, Chúa ơi, lên cấp ba rồi đó. 330 00:25:12,302 --> 00:25:15,430 Tớ đã chờ ngày này từ lâu lắm rồi. 331 00:25:16,806 --> 00:25:19,851 Đừng lo lắng nhé. Cậu sẽ gặp vài người bạn sẽ theo cậu suốt đời… 332 00:25:22,395 --> 00:25:26,399 và cả vài kẻ thù nữa. Đừng tập trung vào những điều tiêu cực. 333 00:25:26,900 --> 00:25:30,362 Cậu sẽ vượt qua thôi. Hãy giữ những người khiến cậu hạnh phúc ở bên, 334 00:25:30,862 --> 00:25:32,948 còn mấy người khác thì cho "lượn" đi. Haha. 335 00:25:33,448 --> 00:25:35,116 Mặc đồ xinh nhé, tất nhiên rồi. 336 00:25:35,617 --> 00:25:38,286 Tớ yêu cậu. Chúc may mắn. Gracie từ quá khứ". 337 00:25:56,596 --> 00:25:57,847 Cô có hay vào đó không? 338 00:26:00,642 --> 00:26:02,477 Ồ, có chứ. Nhiều lắm. 339 00:26:05,063 --> 00:26:06,565 Suốt ngày, mỗi ngày luôn. 340 00:26:07,649 --> 00:26:08,483 Thế à? 341 00:26:08,567 --> 00:26:12,571 Mỗi ngày, tôi chào con bé buổi sáng. Mỗi tối, tôi chúc con bé ngủ ngon. 342 00:26:12,654 --> 00:26:14,990 TRUNG HỌC PHỔ THÔNG SAUGUS 343 00:26:15,824 --> 00:26:16,908 - Nên… - Giờ vẫn vậy. 344 00:26:16,992 --> 00:26:18,493 - Vẫn vậy. - Giờ vẫn vậy. 345 00:26:18,577 --> 00:26:19,411 Vâng. 346 00:26:25,417 --> 00:26:26,376 Chào. 347 00:26:32,882 --> 00:26:35,802 Nếu một ngày nào đó, căn phòng ấy không còn nữa, 348 00:26:37,012 --> 00:26:38,430 cô bé có biến mất không? 349 00:26:41,224 --> 00:26:44,561 Chừng nào căn phòng còn tồn tại, con bé vẫn tồn tại, theo cách nào đó. 350 00:26:47,230 --> 00:26:49,190 Rồi, cả nhà ơi, bộ đồ đây. 351 00:26:50,275 --> 00:26:51,776 Nhìn xinh đấy nhỉ. 352 00:26:59,284 --> 00:27:03,747 NGÀY ĐẦU LÊN CẤP BA! 353 00:27:19,179 --> 00:27:21,681 Sếp của tôi giờ đã biết đến câu chuyện này, 354 00:27:22,182 --> 00:27:24,267 và ông ấy đồng ý sẽ phát sóng nó. 355 00:27:26,311 --> 00:27:28,730 Nhưng họ sẽ xem xem khi nào thì phát sóng được, 356 00:27:29,230 --> 00:27:31,024 và bọn tôi sẽ tiến hành từ đó. 357 00:28:02,097 --> 00:28:02,931 Chà. 358 00:28:05,725 --> 00:28:06,726 Giờ là phải… 359 00:28:08,603 --> 00:28:09,437 Nhỉ? 360 00:28:15,318 --> 00:28:16,403 Đó. Tốt hơn rồi. 361 00:28:20,323 --> 00:28:21,950 Tôi muốn dự án này 362 00:28:22,450 --> 00:28:25,078 nhắc nhở mọi người rằng 363 00:28:26,037 --> 00:28:27,455 đây là con cái chúng ta. 364 00:28:29,499 --> 00:28:31,334 Đây là con cái của bạn. 365 00:28:31,835 --> 00:28:33,545 Đây có thể là con của bạn. 366 00:28:36,756 --> 00:28:38,049 Rose, sẵn sàng chưa? 367 00:28:38,800 --> 00:28:39,634 Rồi ạ. 368 00:28:50,979 --> 00:28:51,980 Được rồi. 369 00:28:54,232 --> 00:28:56,067 Máy ảnh chậm quá. Được rồi. 370 00:29:22,010 --> 00:29:27,223 Tặng lại sách ảnh cho các gia đình là một bước quan trọng của dự án này. 371 00:29:28,516 --> 00:29:32,771 Vì đến giờ, tôi cảm giác tôi chưa làm được gì ngoài việc lấy đi cả. 372 00:29:32,854 --> 00:29:35,982 Lấy đi những khoảnh khắc để ghi vào bức hình. Lấy đi thời gian của họ. 373 00:29:36,649 --> 00:29:39,778 Đây là thứ hữu hình mà bọn tôi có thể trao lại. 374 00:29:59,214 --> 00:30:02,133 Toàn bộ ý nghĩa của dự án này là không cần phải nói quá nhiều. 375 00:30:04,677 --> 00:30:07,055 Tôi chỉ muốn mọi người xem ảnh, 376 00:30:07,889 --> 00:30:10,767 và để chúng tự nói lên câu chuyện của chính mình. 377 00:30:16,731 --> 00:30:19,275 Ước gì bọn tôi có thể đưa tất cả người Mỹ 378 00:30:19,359 --> 00:30:22,821 tới đứng ở một trong số căn phòng ngủ đó dù chỉ vài phút. 379 00:30:30,036 --> 00:30:31,704 Chúng ta sẽ là một nước Mỹ rất khác. 380 00:30:38,837 --> 00:30:41,506 Steve Hartman mở đầu buổi sáng hôm nay của chúng ta 381 00:30:41,589 --> 00:30:44,592 với một câu chuyện rất khác và đầy ám ảnh. 382 00:30:58,231 --> 00:31:00,316 TƯỞNG NHỚ NHỮNG HỌC SINH THIỆT MẠNG 383 00:31:00,400 --> 00:31:03,611 TRONG CÁC VỤ XẢ SÚNG TẠI TRƯỜNG HỌC KỂ TỪ VỤ COLUMBINE. 384 00:31:06,614 --> 00:31:12,495 NHỮNG CĂN PHÒNG TRỐNG 385 00:33:23,710 --> 00:33:28,715 Biên dịch: Dzung Nguyen